i'm impatient or are you too vague?

Cô và anh yêu nhau 4 năm, nhưng rồi bị gia đình phản đối, họ buộc phải chia tay. Bố mẹ cô chê anh nghèo. Anh quyết định ra nước ngoài làm ăn. Trước khi đi, anh chỉ nói duy nhất với cô một câu: "Chờ anh trở về." Cô gạt nước mắt gật đầu.

Ba năm trôi qua...Cô từ một thiếu nữ ngây thơ giờ đã trưởng thành. Cô vẫn muốn đợi anh, nhưng đợi đến bao giờ, đợi không có một cái đích, vậy cô phải đợi đến bao giờ? Giá như trước lúc anh đi, anh cho cô một con số, cô nhất định sẽ đợi. Nhưng mông lung như vậy, cô thật sự đợi không nổi.

Ngày anh trở về, cô đã có chồng và một đứa con 2 tuổi. Anh nhìn cô, thoáng muốn bỏ đi, nhưng tình yêu trong anh không cho phép anh làm thế. Anh quay lại nói với cô: "Anh không để ý chuyện em đã có con. Anh thật sự vẫn rất yêu em. Liệu chúng ta..

Cô cười nhẹ nhìn anh: "Anh không để ý nhưng chồng em để ý. Có những chuyện đã trở thành quá khứ thì sẽ không cứu vãn nổi. Em phải về đây ạ, chồng con em đang đợi. Chúc anh sau này hạnh phúc."

Anh đứng ngẩn nhìn theo bóng lưng cô. Bây giờ anh đã thành đạt, có nhà, có xe nhưng lại không hề có tình yêu. Giá như có thể chọn lại, anh nhất định sẽ cho cô một con số cụ thể để chờ. Nhưng, cuộc đời làm gì có chữ giá như....

________________________
06/01/2022

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top