53. Dự định làm gì
Thời điểm Jang Yeon đứng trong phòng bệnh nói chuyện với bà Bae thì dịu dịu dàng dàng, trong bụng lại đang nghẹn nỗi uất ức, nhưng mà trong công việc không thể biểu hiện ra bên ngoài, nỗi uất ức này nghẹn đến tận lúc tan làm.
Khi chuẩn bị tan làm, cô chuẩn bị xách túi chạy đi trong im lặng, lại bị người nào đó gọi lại: "Bác sĩ Jang!"
Trong lòng cô vẫn còn bận tâm, quay đầu lại nhìn anh.
"Chờ một chút, đi cùng nhau, có chuyện phẫu thuật muốn nói với em." Anh đứng dậy, tiến về phía cô.
Trong phòng có ít nhất ba ánh mắt chăm chú nhìn cô, bác sĩ Kim, Im Yunah và Kang Gureum. Bác sĩ Kim cúi đầu cười cười, lại hắng giọng hai tiếng, lại lần nữa thể hiện rằng anh ấy hiểu tất cả nhưng không nói ra; Im Yunah làm bộ không có việc gì nói với cô: "Mình đi trước, Yeon."
Về phía Kang Gureum thì dần lộ ra sự thù định.
Sắc mặt cô ửng hồng, đứng ở cửa, đưa mắt nhìn Im Yunah đi lướt qua mình, cô đứng lại đợi anh.
Kể từ sau lần mưa anh đưa cô về khi đó, mỗi lần tan ca cô đều cố gắng né tránh anh, hoặc là về trước anh, hoặc là đợi anh về. Nếu cô cùng ca với Im Yunah thì sẽ đi cùng cô ấy, anh cũng biết ý mà tránh xa cô, hôm nay lại làm sao vậy? Về việc phẫu thuật không thể nói ở văn phòng được sao?
Anh đi lướt qua cô, không gọi cô đi cùng, cô bị tụt lại phía sau, nhìn chằm chằm bóng dáng của anh, cuối cùng vẫn đuổi theo.
Kết quả, suốt đoạn đường cho đến khi ra khỏi thang máy anh cũng không nói gì...
Ra khỏi bệnh viện anh mới nói: "Đợi đã, tôi đi lấy xe."
"Này!" Cô vội nói: "Anh có chuyện gì thì nói ở đây đi, không cần đưa em về đâu."
Anh nhìn cô một cái: "Đợi." Sau đó đi mất.
"Ơ..." Cô mở miệng, còn chưa kịp nói .
Lúc Kang Gureum bước ngang qua người cô, thấy cô đang ôm túi xách chờ anh, cô chẳng ngạc nhiên khi nhận được ánh mắt khinh thường của Kang Gureum.
Cô lắc đầu cười cay đắng. Mà lúc này anh đã đánh xe qua đây, dừng ở trước mặt cô.
Việc này đối với Kang Gureum chính là chứng thực những suy nghĩ của cô ấy. Kang Gureum khịt mũi rời đi, cô miễn cưỡng ngồi lên xe anh.
"Thầy Shin!" Cô vừa lên xe đã vội nói: "Thật sự không cần phiền anh như vậy! Chuyện công việc nên nói ở văn phòng thì tốt hơn, như thế này thực sự phiền anh quá."
Anh liếc nhìn cô một cái, ánh mắt bình tĩnh đưa cho cô một chiếc USB: "Trong đây chứa toàn bộ tài liệu về đề tài nghiên cứu, em về nhà xem qua trước, làm quen một chút, tránh lúc vào tổ đề tài rồi cái gì cũng không biết."
Cô nhận lấy, cảm thấy lời nói của mình vô ích, giống như chẳng nghe thấy câu trả lời.
"Với cả, hôm nay em có tâm sự sao, nghĩ đến chuyện của bà Bae à?"
Cô cất USB cẩn thận, "Vâng" một tiếng, "Quá đáng trách! Trên thế giới sao lại có thể loại con cái bất hiếu như thế! Chướng mắt thật!"
"Cho nên? Em định làm gì?" Anh vừa lái xe, vừa hỏi cô.
"Em... Em đến tìm Jeon Jungkook! Em không tin trên thế giới này không có công lý!" Đây là dự định từ sáng của cô! Không phụng dưỡng chẳng lẽ cũng không cần chịu trách nhiệm pháp lý sao?
"Đúng rồi, anh cho em số điện thoại của Jeon Jungkook đi, anh ấy có đổi số không?"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top