chap 98: Hoàng hậu thất sủng(1)

Chuyện An tâm nhiên được hoàng thượng phong làm An phi rất nhanh đã truyền đến tai hoàng hậu, hoàng hậu tức giận đến nổi mặt mày đỏ lên, ném hết tất cả những món đồ quý giá trong phòng :" con tiện nhân chết tiệt, ngươi đến tột cùng là đã sử dụng yêu thuật gì, để mê hoặc hoàng thượng! "

Trong lúc này, hoàng thượng đang với tanako ở trong ngự hoa viên vẽ tranh :" nhiên nhi, nàng xem xem trẫm vẽ bức bách hoa đồ này như thế nào? "

" Nhìn cũng không tệ. " tanako chui rúc vào người hắn, nhợt nhạt cười, vừa không lấy lòng, cũng không làm ra vẻ, ngôn ngữ hết sức chân thành. Hoàng thượng tâm tình rất tốt, cầm lấy bút vẽ nhét vào tay nàng :" nghe nói tài năng hội họa của nhiên nhi cũng vô cùng tốt, chi bằng lúc này bộc lộ một chút cho trẫm xem. "

" Vậy nô tì đành phải bêu xấu rồi. " tanako mở giấy ra, từ trong lòng lấy ra một chiếc bình sứ trắng, ôn nhu nói, :" nô tì là người từ nhỏ rất mê vẽ tranh 🎨,cho nên dành thời gian nghiên cứu rất kỹ về màu vẽ vì thế nô tì đã tự mình chế tạo ra loại màu vẽ đặc biệt này, bây giờ nô tì sẽ dùng nó vẽ mẫu một lần, để xem hoàng thượng đánh giá chất lượng thế nào? "

Hoàng thượng cao giọng cười to:" được! Xem như trẫm cùng ái phi làm một trận tỷ thí đi."

Tanako tài năng hội họa của nàng đương nhiên là tuyệt đỉnh nhưng lúc này nàng không định vẽ một thứ gì đó quá nổi bật, chỉ đơn giản là vẽ một đóa hoa mẫu đơn. Hoa mẫu đơn được mệnh danh là bà chúa của các loài hoa. Loài hoa này thể hiện vẻ đẹp sang trọng, quý phái, sức hấp dẫn nồng nàn, cảm xúc của sức trẻ toát ra mạnh mẽ. Tinh hoa của nó toát ra đem lại vẻ đẹp, sức quyến rũ và may mắn trong tình yêu. Nhị hoa màu vàng đại phiến, các cánh hoa mỏng xếp tầng tầng lớp lớp theo hình vòng tròn cung. Hoàng thượng xem xong không khỏi bật cười nói :" rất tốt, chẳng qua đó chỉ là một đóa mẫu đơn, có phải.... "

Hoàng thượng đang nói, chợt thấy nhiều ong bướm bay đậu lên bức tranh, cánh bướm xinh đẹp ,kích động, tiếng vỗ cánh vo ve của ong mật khiến cho bức tranh như tăng thêm sự sinh động mỹ cảm. Nếu như lúc đầu hoàng thượng còn cảm thấy bức bách đồ hoa của mình là độc nhất vô nhị, là tuyệt đỉnh náo nhiệt, thì bây giờ hắn phải nhìn nhận lại cách nhìn này của hắn, hắn không khỏi trầm trồ nói :" ái phi, quả nhiên tài năng hội họa, bút pháp thần kỳ, có thể vẽ được một bức tranh sinh hương như thật có thể hấp dẫn được ong bướm! Xem ra trẫm đã sở hữu được một món bảo bối rồi,! "

" Hoàng thượng quá khen rồi! " tanako khiêm tốn lên tiếng, khuôn mặt ở dưới ánh mặt trời tản ra vẻ nhu thuận, khóe môi vẫn mang ý cười như cũ, đôi mắt khẽ cong lên, khiến cho người ta chỉ muốn ôm nàng vào lòng.

Tanako trong lòng không khỏi ngạn vạn lần thầm cảm ơn ran ,càng bội phục nàng nhiều hơn. Kỳ thật cho dù tài hội họa của nàng có cao siêu đi chăng nữa thì cũng không đến nổi hấp dẫn được ong bướm đến. Có điều ran đã tính được có loại tình huống này xảy ra nên đã đưa cho nàng một loại màu vẽ, bên có chứa hương thơm bay xa đến vạn dặm, trêu hoa ghẹo nguyệt hiệu quả. Sau khi được sắc phong làm phi ,nàng lại như thấy thêm một mặt tài năng nữa của ran , cho nên đã cho ran rất nhiều vàng bạc, dù thế nào thì nàng ấy cũng đã vất vả giúp mình sắp đặt toàn bộ cục diện. Có điều nàng không biết số vàng nàng cho ran ,nói cho cùng cũng chỉ là món tráng miệng không hơn không kém của tiểu kỳ lân thôi. Ran nói cho nàng :" tuy nói rằng tiền không phải vạn năng, nhưng sống ở trong cung không có bạc đi nửa bước cũng khó. Lòng trong cung cũng chỉ là theo quy tắc gió chiều nào thì theo chiều ấy, chỉ biết xu tà ,nịnh hót. Ngươi là người sinh ra trong gia đình không được quyền quý , nếu như không có bạc, bọn họ sao có thể bị thu phục mà làm việc cho ngươi ? Sao có thể nghe theo mệnh lệnh của ngươi?"

Mà Tanako nhờ vào những lời chỉ dẫn hướng đi của ran đã dùng chút bạc của mình cho hạ nhân xung quanh khiến bọn họ dần dần trung thành tín nhiệm nàng.

Bởi vì tanako không nịnh nọt, không tranh sủng, nên nàng liền trở nên khác biệt với những người khác, có phong cách riêng của mình mà vô cùng cơ trí. Hoàng thượng càng ngày càng tanako ,chỉ cần tanako muốn thứ gì , hoàng thượng sẽ lập tức gọi người đến đáp ứng cho nàng, nếu như thấy nàng thoáng có một chút không khỏe, hoàng thượng liền triệu thái y ngày đêm hầu hạ, thậm chí còn gọi cho tống thái y cao minh y thuật nhất trong cung đến an bài cho tanako. Với sự sủng ái vô độ này, nhóm tần phi trong cung đương nhiên không có cách nào vượt mặt hay so sánh với nàng được.

Đương nhiên, có người vui phải có kẻ sầu. Tanako nhận được vô vàn sự sủng ái , hoàng hậu sau khi đó lập tức liền đứng ngồi không yên, nàng cho phép hoàng thượng sủng một nữ nhân, nhưng không cho phép hắn có thể độc sủng một nữ nhân.

Tiện nhân này không biết dạo gần đây đã cho hoàng thượng uống loại thuốc mê gì , liên tục mấy ngày nay hoàng thượng đều ở bên cạnh nàng ta, túc trực trong cung của nàng ta. Đừng nói là tẩm cung của hoàng hậu nàng, thậm chí cả tẩm cung của các phi tần khác cũng không thèm ghé qua một lần.

Hoàng hậu đang ngồi trang điểm trước gương, ánh nến lúc sáng lúc tối khẽ lập lòe chiếu lên gương mặt tái nhợt giận dữ âm trầm, như quỷ mỵ trông thật khủng bố.

Tử uyển từ ngoài đi vào, động tác thật cẩn thận :" hoàng hậu nương nương. "

Hoàng hậu giương mắt nhìn về phía nàng nói :" hỏi thăm thế nào? "

Tử uyển sắc mặt có chút khó coi, nói quanh co, thoáng nhìn sắc mặt hoàng hậu xanh mét, liền bạo gan lên tiếng nói ra :" hồi bẫm hoàng hậu nương nương, nô tỳ đã lén thâm nhập vào cung An phi nương nương cùng với bọn hạ nhân nói chuyện một hồi, cứ tưởng rằng cùng bọn họ nói chuyện sẽ tìm ra được điểm yếu của an phi nương nương, nhưng không ngờ chỉ cần là hạ nhân trong cung an phi nương nương thì không một ai không dứt lời khen ngợi, đều nói nương nương là người dịu dàng hiền thục ,thiện lương hào phóng, nô tỳ..... "

" Câm mồm! Cái gì mà an phi nương nương, ả ta không xứng để gọi nương nương? Loại tiện nhân trời sinh đi dụ dỗ câu dẫn nam nhân, đồ đê tiện!" hoàng hậu ngực phập phồng kịch liệt, trông cực kỳ giận dữ, nàng có muốn tìm điểm yếu của ả ta cũng không được?

Gần nhất tâm tình hoàng hậu bất ổn, thường xuyên bộc phát hỏa. Tử uyển nhìn thấy vẻ mặt nặng nề đáng sợ của hoàng hậu, không tự chủ được quỳ xuống, thấp giọng nói :" nô tỳ còn nghe nói, thân thể hoàng thượng gần đây có chút không khỏe. " hoàng hậu nghe vậy trên mặt hiện lên một chút ngoan độc, phân phó cho tử uyển sửa soạn chuẩn bị cho mình thật tốt, chuẩn bị mọi thứ đã thỏa đáng nàng liền nhanh chóng mang theo chút đồ ăn khuya hướng về phía ngự thư phòng của hoàng thượng mà đi. 🌹Hoàng thượng đang ở ngự thư phòng xử lý một xấp tấu chương cần phê duyệt, trong lòng đột nhiên nhớ đến nhiên nhi - một nữ nhân vừa đặc biệt vừa nổi bật, nay nàng đã trở thành phi tử của hắn, tâm tình liền có chút ngứa ngáy, vừa định đứng dậy, liền nghe bên ngoài có người thông báo nói hoàng hậu cầu kiến. Khi hoàng hậu tiến vào thì thấy hoàng thượng đang đứng ngay ở bàn công sự, liền chậm rãi bước lên hành lễ :" nô tỳ tham kiến hoàng thượng. "

Hoàng thượng khoát tay áo, nói :" đứng lên đi. "

Thấy hoàng hậu đứng dậy, liền lơ đãng lên tiếng hỏi :" đã trễ thế này, hoàng hậu đến đây có chuyện gì? "

Hoàng hậu cầm lấy giỏ thức ăn từ tay tử uyển, nhẹ nhàng tiến lên, đem hộp thức ăn đặt lên bàn mới nói :" nô tỳ nghe nói long thể hoàng thượng không được tốt, nghĩ rằng tối nay hoàng thượng tối nay phải xử lý biết bao nhiêu công việc triều chính, liền phân phó phòng ăn chuẩn bị cho hoàng thượng chút đồ ăn khuya để tẩm bổ. "

Hoàng thượng trong lúc hoàng hậu nói chuyện, liền thấy khó chịu nhịn không được che miệng ho  khan vài tiếng, nhân tiện nói :" hoàng hậu thật có tâm. " hoàng hậu nở nụ cười mềm nhẹ ,nói :" đây là chuyện nô tì nên làm, chỉ là... "


" Chỉ là cái gì? " hoàng thượng ngồi trở lại vị trí hỏi.

" Chỉ là an phi này cũng thật là, sao lại không ở bên cạnh hầu hạ hoàng thượng cho thật tốt để hoàng thượng phải vất vả như thế này! "

Hoàng thượng nghe thế sắc mặt liền lạnh như băng:" chuyện này không liên quan đến nhiên nhi."



" Đã là một phi tần thì phải chăm sóc quan tâm đến hoàng thượng, nhưng không hiểu sao an phi này đã sử dụng thủ đoạn dụ dỗ gì lại khiến cho hoàng thượng hao tổn sức lực, tinh lực không đủ... "


Hoàng thượng sắc mặt lập tức âm trầm giọng nói :" ngươi nói cái gì? "

Hoàng hậu lúc này hận không thể đem ả nữ nhân an tâm nhiên gì đó ra chà đạp dưới lòng bàn chân mình, tiếp tục nói :" ngay cả hoàng thượng có độc sủng an phi đi chăng nữa thì cũng nên quan tâm đến long thể của bản thân a!"

" To gan! " âm thanh gầm lên giận dữ từ trong miệng hoàng thượng phát ra.


Hoàng hậu có gan mở miệng nói những lời  khuyên giải  an ủi hoàng thượng, nếu là trước kia hoàng thượng cũng sẽ lơ đãng mà đồng ý nghe theo nàng một ít, nàng vừa định mở miệng nói thêm cái gì đó, thì nghe tiếng gằn mạnh của hoàng thượng :" ngươi quỳ xuống cho ta!"


Hoàng hậu hốt hoảng một tiếng quỳ xuống, chỉ nghe thấy hoàng thượng tiếp tục nói :" ngươi đường đường là hoàng hậu của quốc gia, là mẫu nghi thiên hạ, lại mở miệng nói ra những lời bẩn thỉu thô tục, thật không coi phép nước ra gì! "

Hoàng hậu sắc mặt trắng bệch, mới biết những lời nói vừa rồi của mình là do tức giận mà vô tình thốt ra giảng giải hắn. Nàng sao có thể nói tinh lực hoàng thượng không đủ. Chuyện này với một nam nhân mà nói là một loại sỉ nhục, huống chi thân hoàng thượng là một con rồng tôn quý  đứng đầu thiên hạ! Hoàng thượng xanh mặt tức giận, nói :" ta phạt ngươi quỳ ở trong này một canh giờ ngẫm nghĩ lại những hành động lời nói vô phép của mình! " nói xong liền bước nhanh ra khỏi ngự thư phòng, không thèm đoái hoài gì đến hoàng hậu. Nhớ lại bộ dáng, cử chỉ, giọng nói chanh chua của hoàng hậu, hắn bây giờ mới cảm thấy nhiên nhi  của hắn ôn nhu  hào phóng đến mức nào .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top