chap 4 (tiếp)
B
Ngũ tiểu thư , người đã lâm vào hoàn cảnh này rồi, lỡ như nếu không đúng như những gì người nói vậy thì..." ayumi mang cho ran một ly nước, ánh mắt mang chút lo lắng. Ran thì không hề thích tên eisuke đó tí nào , nhưng việc ngũ tiểu thư thích hay không thích mjk cũng không quản được.
- nếu là thật, chẳng phải sẽ là một chuyện tốt sao..?" Ran cười hớn hở nói tiếp," đừng nói với ta trong đầu em vẫn còn mang cái tư tưởng kiểu như ngũ tiểu thư vẫn còn luyến lưu với cái tờ hủy hôn đó chứ ..?" Ta không phải là thánh mẫu."
cổ tay vuốt nhẹ Ngọc kỳ lân đồ án bên hông , đôi mắt ran hiện lên một tia tự tin .
Chính viện, đông sương phòng.
Gió thổi khỏi bức rèm che bích thúy tạo ra âm thanh êm tai dễ chịu
Cây tử đàn trên chiếc ghế thượng, phu nhân tể tướng bà ta bưng một ly trà hương, đôi mắt nhìn chiếc bàn khóe miệng hớp một ngụm trà
" phu nhân, chỗ này có cần thay đổi một chút không ạ ..?" Nha hoàn thân cận của bà ta mang vẻ mặt cung kính hỏi, nhưng cũng mang theo một tia đắc ý .
Bà ta không buồn quan tâm về sổ sách kia, khuôn mặt mang ý cười, nhưng lời nói, nói ra lại như cơn gió thoảng qua lạnh thấu xương" cái gì nên làm cái gì không nên làm, ngươi không cần phải để phu nhân ta phải nhắc nhở ngươi chứ."
nô tỳ biết rồi ạ..!!
" Ngươi làm tốt bổn phận mjk được rồi ngươi lui ra ngoài đi .
Xong bà ta nhìn vào sổ sách kia ra xem và nở nụ cười, lúc mẹ ran còn sống mang theo toàn bộ gia sản để gả vào mori phủ mười ngàn trang sức đỏ rực thật đúng là cực phẩm ạ. Đáng tiếc quá Đáng tiếc , lại có chút ngu xuẩn , chưa gì mà đã không thể chịu đựng được đã kích ngu ngốc đi tìm cái chết.
Nhà kisaki năm đó tài sản cũng không có là bao ,lấy đâu ra gia sản khổng lồ này chứ..? Nay toàn bộ của hồi môn này tất cả điều là của ba ta. Đến lúc đó lấy ra một nữa mang cho tiểu tam và tiểu tứ để mua thêm trang sức.
Về phần ran .., nàng bị hondo vương gia ném cho tờ hủy hôn, không danh không phận năng lực lại kém cho nên mới xem xét việc miễn cưỡng cho ran một triệu lượng để nàng rời khỏi phủ xuất gia làm ni cô bầu bạn với phật đến cuối đời.
Nhưng mà, con nhỏ thật sự dễ dàng để cho mjk an bài như vậy sao..,?
Nếu là ran của trước kia , đương nhiên chỉ cần một câu nói của bà ta sẽ quyết định tương lai về sau của nàng. Nhưng bà ta không biết rằng ran mori của hiện tại tuyệt đối là người mà bà không nên giở trò.
Đêm dài tỉnh mịch.
Sau khi bảo Ayumi rời khỏi đây , ran tựa lưng lên đầu giường, tay phải vuốt ấn ký kỳ lân bên sườn cổ tay.
Ran nhắm mắt lại, toàn thân chợt lóe sáng sau đó chợt biến mất vào trong không gian.
Nếu Ayumi ở bên ngoài mà chứng kiến việc vị tiểu thư của mjk đột nhiên biến mất ngay trước mắt mjk chỉ sợ dọa nàng đến ngất xỉu tại chỗ.
Ran trở về thế giới hiện đại , nhìn thấy tiểu kỳ lân hoạt bát đáng yêu kia ngay lập tức chạy về phía nàng cắn cắn váy nàng lấy lòng nàng, miệng nó không ngừng kêu to," chủ nhân, chủ nhân!!!"
Ran lấy một tay ôm nó giống một đứa trẻ con, tay còn lại vuốt ve cằm của nó " đúng rồi thứ gì cần mang thì mang cần phân loại thì phân loại thôi."
Ngày trước do thời gian cấp bách, nên nàng đã mua rất nhiều thứ này thứ nọ để mang đến thế giới cổ đại mà sử dựng đến nổi hàng hóa đồ dùng thực phẩm đủ thứ chất đầy như núi ở trong nhà. Nàng cứ ngỡ là có phải là quá nhiều hay ko , nhưng sau khi xuyên qua thấy tình cảnh ở đó thì nàng nhận ra rằng...tất cả đồ đạc ở đây cũng không hẳn là nhiều.
Quay trở lại cổ đại .
Hiện tại nàng đang đứng ở mặt sau của khu viện là một mảnh rừng trúc, bên trái của khu viện có một dòng suối nhỏ, cách đó không xa , trong sơn cốc chảy xuôi ra. Bên phải là một cái hồ nhỏ, hai bên đều có nước chảy, bên dưới là hàng thông dài.
Con suối làm cho vùng đất phía trước cuả khu viện chia ra làm hai mảnh, bên trái là đồng ruộng, bên phải là khu vườn nhỏ.
Điều làm cho ran ngạc nhiên là lòng của nàng cảm thấy bình yên ở cổ đại mà có con ferrari này nghĩ lại qủa thật là phong cách tuyệt đỉnh.
Thế nhưng kinh ngạc vẫn chưa hết , tiểu kỳ lân liếm liếm tay nàng nhảy về phía trước , nhanh như chớp đi về phía trước chạy tới, vừa chạy vừa nhìn ran ý bảo nàng đuổi theo.
Ran theo nó mà đi , tiểu kỳ lân ở phía trước mà nàng ở phía sau, một người một thú hướng về phía bên kia tòa sơn lâm mà đi đến. Ran nhìn phía trước , chỉ có thể nhìn loáng thoáng qua vì bị cây cối xung quanh che khuất tầm nhìn.
Cuối cùng, tiểu kỳ lân dừng lại cách tòa thành hình tháp phía trước khoảng một trăm mét.
Ở giữa chỗ tiểu kỳ lân đang đứng là tòa nhà hình tháp có một vách núi đen, như một sơn cốc u sâu không thấy đáy, bên trên vách núi đen đó được dựng thành cầu treo bằng những đoạn dây cáp gỗ liên tiếp .một cơn gió thổi qua, cầu treo bằng dây cáp theo gió lắc lư, thật khiến cho người dễ rùng mjk phát sợ mà.
Tòa nhà hình th̉áp kia cao bảy tầng , mỗi tầng ước chừng cao gần ba trăm thước.
- nơi đó là..? Ran tò mò hỏi. Nàng cảm giác , tòa tháp thần bí này sẽ mang đến cho nàng nhiều điều thú vị và bất ngờ.
"Đó là thất bảo tháp, giống như tên gọi nơi này gồm bảy tầng mỗi tầng đều cất giấu một loại bảo bối." Tiểu kỳ lân đắc ý dào dạt phe phẩy cái đuôi.. mỗi một đều cất chứa một món bảo bối..?" Ran thiếu chút nữa là chảy nước miếng. Đem nguyên câu vừa nói của tiểu kỳ lân xem xét, nàng trong miệng lẫm bẩm hai chữ" bảo bối" ,có thể thấy được bảo bối hàng hiệu sao..?
" đương nhiên !" Tiểu kỳ lân nhảy lên tảng đá lớn ở phía đối diện ran, hai chân đứng thẳng lên, nghiêm trang giải thích nói, ta đã ngao du mọi không gian từng nhận qua hơn bảy vị chủ nhân, có rất nhiều kiểu người , có người thì vì tu thân thăng kiếp độ,có vị thì buông rèm làm một vị thái hậu chấp chính, có vị là ngự phong sờ kim giáo úy..còn có một người ở cùng thế giới của người . Trước đây ta từng nhận đó là quân hỏa thương ."
" quân hỏa thương?" Ran kìm lòng không được thốt ra tiếng . Không phải nàng là người đầu tiên sao? Không phải chuyện này chỉ là ảo giác sao? Như vậy có quá chân thật mà phản khoa học không!
" ừ, quân hỏa thương , thực không may người này chết vì báo thù. Ngay tại tầng thứ nhất của tòa tháp này hắn đã để lại một trăm hai mươi triệu đôla cùng quân hỏa vũ khí." Tiểu kỳ lân nói qua nhẹ nhàng bâng quơ.
Một trăm hai mươi triệu đôla cùng quân hỏa vũ khí ? Ran là đang mơ sao?. Đây chính là cổ đại a,tại thời cổ đại này lại có thể lấy vũ khí lạnh để chiến đấu, nàng trong tay có được một trăm hai mươi triệu đôla cùng khối quân hỏa vũ khí này sao? Thực sự là không tưởng tượng được.
[ nhiều nàng thắc mắc tại sao thời cổ đại nhưng lại xuất hiện đồng đôla, vì cái vị chủ nhân trước của tiểu kỳ lân cũng giống như ran xuyên qua k/ g tùy thân nên hắn xem cái bảo tháp này như cái ngân hàng của mjk vậy, nên bỏ tiền ,vũ khí vào đó để dữ trữ...]
F
Tiểu kỳ lân đây là có ý gì? Muốn để nàng sử dung chúng để chiến đấu chiêu mộ quân sĩ thống nhất 4 nước thiên hạ? Mặc du không có khả năng nhưng những thứ này có thể giúp nàng bảo vệ an toàn cho bản thân...cũng không phải ý kiến tồi.
" chủ nhân ." Tiểu kỳ lân kéo lấy tay ran , mỉm cười thần bí nói," thất bảo lâu này nào có phải cổng chùa, người muốn vào thì vào được a, cho nên những thứ bảo vật bên trong không dễ dàng đến tay người được đâu!!!"
Quả nhiên, muốn sở hữu lượng vũ khí với lại đống bạc đó thì cũng không dễ như tưởng tượng.
" vậy rốt cuộc phải làm như thế nào đây?" Ran ngồi xổm xuống đối diện với tiểu kỳ lân, hai người mắt to trừng mắt nhỏ
" rất đơn giản a." Tiểu kỳ lân tùy tay lôi ra một cái thao tác hệ thống chi cấp Ran xem, " thăng cấp không gian, mỗi lần ngươi tăng lên một cấp , thất bảo lâu sẽ ra một tầng. Về phần như thế nào để thăng cấp không gian , ừm ,có hai biện pháp . Cách thứ nhất chính là đem không gian sản xuất bán cho hệ thống , như vậy ngươi sẽ nhận được kim tệ và có thể dùng để thăng cấp; thứ hai loại phương pháp càng đơn giản , chỉ cần lấy vàng hay hoàng kim đưa cho ta ăn ,cho đến một lượng vừa đủ thì ngươi có thể thăng cấp a."
Sau khi giải thích, tiểu kỳ lân nghĩ là nàng đã hiểu , lại thấy ran mang theo vẻ mặt sửng sốt. Rất lâu sau ran nhanh chóng hoàn hồn, ngay cả không gian , xuyên qua như vậy mà cũng có những chuyện ly kỳ chuyện xảy ra , cái gì mà hệ thống nàng khó mà nhận thức được.
Bất quá ran hạ quyết tâm , nhất định phải nhanh chóng giúp tiểu kỳ lân đạt cấp 7, cuộc sống hiện tại của nàng bây giờ mà nói có thể xoay sở dễ dàng thế nhưng phải nhanh chóng sở hữu đống vũ khí kia để tự về ở cái thời chiến quốc này.
" đồng ruộng cùng đất trồng khi nào thì có? " Ran nhanh nhảu yêu cầu.
" mỗi lần thăng cấp, thời gian sẽ tăng lên gấp đôi, cứ lập luận như vậy sẽ có đáp án." Tiểu kỳ lân chỉ vào các thao tác của hệ thống, đột nhiên ôm bụng lăn lộn trên mặt đất ," chủ nhân, chủ nhân, tiểu kỳ lân rất đói...rất đói ng..."
Toàn thân ran tỏ vẻ bất lực. Cuối cùng tiểu kỳ lân vẫn lưu loát đứng lên nhanh như chớp vào kho chứa đồ. Bên trong kho chứa đồ của ran là cả một siêu thị kho hàng đóng gói các loại vật dụng .dụng cụ vật phẩm trang sức, đồ dùng cá nhân , trang phục mỹ phẩm, tiệm bách hóa , thiết bị âm thanh, vài món đồ chơi , đồ thủ công mỹ nghệ phẩm , cái gì cũng có.
Không bao lâu, tiểu kỳ lân nhanh nhảu cầm lấy hộp đồ ăn đóng gói cho thẳng vào miệng, ran cũng cùng ăn vừa ăn vui vẻ cười.
Nàng không nghĩ đến việc tiểu kỳ lân chọn tới chọn lui, cuối cùng lại chọn một chiếc đồng hồ báo thức nhỏ xíu. Đồng hồ báo thức này ước chừng có hai mặt lớn nhỏ khác nhau, hình dáng cũng không nổi bật là bao, bên ngoài phủ một lớp mạ, thoạt nhìn vô cùng bắt mắt.
" Được rồi, chính là nó!" Ran ôm tiểu kỳ lân , trạc trạc nó tiểu đầu , cười nói, " nhịn thêm vài bữa đi , ngày mai chờ ta đem nó đổi thành hoàng kim thì sẽ cho ngươì ăn."
Nguyên thanh hoa ở thời cổ đại đem đi cầm ở hiện đại có thể bán được hai ngàn vạn yên .chỉ cần xuyên qua bằng tốc độ ánh sáng thì có thể thực hiện được mọi chuyện. Mọi chuyện bây giờ đối với nàng thật dễ như trở bàn tay.
Ran tuyệt đối không thể tưởng được ngày mai nàng sẽ chạm trán với một nam nhân mà người đó sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời cùng tương lai của nàng sau này.
Ran nguyên là chuyên gia về y được , cho nên vết thương trên trán đối với nàng mà nói cũng không là vấn đề.Dùng một ít dược phẩm ở hiện đại mà nàng mang tới bôi lên , miệng vết thương đã khép lại đáng kể.
Nàng ngồi ở trước sân của khu biệt viện hẻo lánh, cách chính viện rất xa , bình thường không có bất kì ai ghé qua chỗ này ngay cả một nô tỳ , nhưng bất qúa để có thể thuận tiện đào tẩu ra ngoài mà không ai biết thì đây quả là một điều kiện tốt của ran.
Bắt gặp ánh mắt lo lắng của Ayumi ,ran lập tức nhảy dựng lên rời khỏi bàn đá, nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của nha đầu đó.
Đông tấn quốc quả là một cường quốc sầm uất nha.
Trên đường vào cửa hàng , hai bên đường có nhiều loại khách điếm khác nhau, tiểu thương rao hàng ăn vặt điểm tâm, trang sức mỹ nghệ , đồ cổ ngọc thạch . Trên đường, người đi lại nườm nượp, nam ,nữ, già, trẻ, tụm năm tụm bảy, hoặc du ngoạn , hoặc mua sắm hoặc cò kè mặc cả, thật là náo nhiệt.
Ran hưng phấn nhìn cuộc sống thực sự ở cổ đại cùng phố xá sầm uất, mà lúc này , bỗng nhiên một đôi tay dùng lực chặn ngang hông nàng đem nàng ôm vào lòng...̀
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top