chap 36 luồng sáng kỳ lạ ( 2 )

Ran cố tình lãng tránh đi cặp mắt nóng rực của hắn, nàng khẽ ho một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nén nhang đang cháy chỉ còn lại hai phần ba nén nhang ran vẫn thản nhiên đi lại bắt đầu ngâm.

Lan chi y y , tự đắc này hương.

Không thải mà bội, cho lan gì thương.

Hôm nay chi toàn, này hạt vì nhiên.

Ta đi tứ phương, lấy ba ngày năm.

Tuyết sương mậu mậu, tề mạch chi mậu.

Tử như không thương,  ta không ngươi cấu.

Tề mạch chi mậu, tề mạch chi có.

Quân tử chi thương, quân tử chi thủ.

Nàng làm được!

Nàng hoàn toàn có thể thực hiện được mọi yêu cầu của công chúa ạoko đưa ra, hơn nữa còn vượt xa sự mong đợi của mọi người, bởi vì loại thể thơ đối bốn chữ này bất luận là thể loại gì cũng đều đứng trong hàng thể thơ bật nhất kinh thơ! Tuyệt đối là một trong những thể thơ kinh điển lưu danh sử sách.

Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn phía ran  với ánh  mắt kinh ngạc.

Nếu lần ngâm thơ đầu tiên của nàng là ăn may thì lần này gọi là cái gì?  Bọn họ quả thực khẳng định chưa bao giờ nghe qua bài thơ này. Cũng chưa bao giờ nhìn thấy bài thơ này lưu lại trong kinh thi . Cho nên thơ của ran tuyệt đối là một trong những thi phẩm đặc sắc chưa từng có.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn ran , bọn họ khó có thể tin rằng tại sao một tiểu cô nương ngu ngốc háo sắc được mọi người đồn đại bấy lâu nay  lại có thể làm ra một bài thơ mà ngay cả từng câu từng chữ đều trở nên tuyệt diệu đến như vậy? Đây mà gọi là ngu ngốc sao? Nếu như  nói nàng là kẻ ngốc , thì tất cả những người bọn họ hôm  nay ngay cả đề như vậy chưa chắc ai trong số bọn họ sẽ làm được, nàng là người như thế nào nàng là ngốc nghếch hao sắc đây sao?

Hakuba vương gia lẳng lặng nhìn ran, tinh tế thưởng thức thơ phẩm về hoa lan không ai có thẻ sánh bằng, ý cảnh thanh khiết như băng như ngọc, hắn nhìn nàng bằng một đôi mắt trầm ngâm lại không hề chớp mắt,. Nếu như nói có thể nhìn ra tính cách của con người qua việc ngâm thơ thì ran bây giờ chính là  ví dụ điển hình... vô cùng thoát tục như nàng tiên xinh đẹp tuyệt trần  giáng trần.

Nhìn thần thái của ran trước mặt trong lúc này, trong lòng hakuba vương gia cảm thấy có một loại cảm giác mất mát ngay cả chính bản thân hắn cũng không hiểu tại sao....một cảm giác của sự hối hận...

Khóe miệng shinichi nở một nụ cười nữa miệng  có một chút ý trêu chọc đôi mắt thản nhiên kiêu ngạo nhìn về phía hakuba.

Bây giờ trong lòng hakuba bắt đầu trở nên đau xót, chén rượu trong bàn tay bất tri bất giác bị bóp nát thành mảnh vụn .

"Vương gia.... nhìn thấy những mảnh vở  cuả ly rượu đâm sâu vào bàn tay , bàn tay chảy máu đầm đìa, cung nữ đứng bên cạnh hakuba vương gia khẩn trương lên tiếng nhắc nhở:" câm miệng!" Hakuba vương gia bình tĩnh thản nhiên đem bàn tay bị thương giấu vào ống tay áo , trên mặt vẫn giữ bình tĩnh thản nhiên nhìn về phía shinichi chỉ cười lạnh.

Aoko dường như ccũng bị chọc tức đến điên rồi! Nàng qủa thực khó mà tin được, ran lại có bước đột phá, hai lần liên tiếp  dọn hết rào  cản  cho mjk, khiến cho những người ở đây phải nhìn nàng với một con mắt khác, nàng trên người bây giờ như tỏa ra  một loại ánh hào quang vô cùng chói mắt chiếu rọi bốn phía.


Aoko hung hăng trừng mắt nhìn về phía shiho cùng akako , hai người bọn họ dò sét , không phải ran mori là nữ tử không học vấn không nghề nghiệp sao? Không học vấn, không nghề nghiệp mà lại có thể làm ra một bài thơ tuyệt tác hay như vậy sao?

̣
Shiho bị ánh mắt đánh giá của aoko công chúa nhìn chằm chằm shiho bất giác cúi đầu, ả không dám nhìn vào đôi mắt của aoko công chúa , nhưng chợt akako  lập tức bước lại gần aoko áp sát vào tai của aoko nói gì đó,!

"Là thật sao?" Aoko nhíu mày , có chút không tin.

"Dạ ! Tuyệt đối là sự thật, dân nữ không dám ̃ nói dối nữa lời, nếu không phải ,dân nữ nguyện chịu phạt!" Akako thề thốt.

Ngày thường quan hệ của aoko và tam tỷ rất tốt, akako vẫn luôn ghen ghét và có thể chen chân vào để phá vỡ mối quan hệ này  để lấy lòng công chúa ,nhưng bây giờ chính là cơ hội ngàn năm có một  của ả, nếu có thể giúp aoko   báo thù , công chúa về sau nhất định sẽ nhìn ả bằng một con mắt khác và sẽ trọng thưởng cho ả . Huống chi ả lúc này cũng vô cùng ghét ran , không ai biết rằng lòng đố kị ghen ghét của ả  đối với ran  tận xương tủy.

Cuộc thi thứ ba, aoko vẻ mặt gian sảo nở một nụ cười nữa miệng trong lòng aoko đã nghĩ ra kế de hại ran , hai cuộc thi trước đã đáp ứng yêu cầu của ran  tìm người thay thế vị trí của takagi , takagi chỉ biết nhắm mắt mà lui xuống dưới, lúc thay người đương nhiên sẽ là một người mà ran không

. biết.

Lần đầu tiên, thuyền hoa nhỏ đến trước mặt ran, có lẽ là trùng hợp.

Lần thứ hai, thuyền hoa nhỏ vẫn đến trước mặt ran có lẽ vẫn là trùng hợp.

Nhưng lần thứ ba này, thuyền hoa vẫn đến trước mặt nàng , chuyện này không bình thường chút nào,

Aoko đắc  ý cười nữa miệng,.nơi này đâu có thiếu người chán ghét ran đâu chỉ có mjk takagi muốn hại ran đâu? Người đang đánh trống kia tên ozumi meisuke hắn cũng ưa gì ran, aoko công chúa nàng muốn thuyền hoa dừng ở đâu thì nhất định sẽ dừng lại ở đó.

"Quả thật trùng hợp một cách kì lạ , xem ra kỳ này ran ngươi lại phải tiếp tục biểu diễn nữa rồi." Đôi mắt của aoko hiện lên một tia đắc ý aoko không tin lần này ran có thể thắng được aoko cười đắc ý.

"Đa tạ công chúa quá khen ." Ran khí chất không kiêu ngạo không sua nịnh vô cùng thanh khiết và thoát tục như tiên nữ hạ phàm.

" hừ! Đừng vội đắc ý, lần này bản công chúa không yêu cầu ngươi làm thơ." Aoko thực trong lòng cũng có chút buồn bực, hai bài thơ của ran vừa ngâm quả thật nàng ta bị đã kích không ít.


"Công chúa muốn sao thì cứ như ̀ vậy đi." Ran thần sắc vẫn thản nhiên, đôi mắt của tím biếc của nàng  trước sau vẫn thản nhiên lạnh lùng như hàn băng.

"Được ! Đây là ngươi nói đó." Aoko bị chọc tức đến nghiến răng nghiến lợi, giờ phút này trở đi nàng tuyên bố aoko nakamori nàng sẽ không đội trời chung với ran mori ngươi.

"Cứ việc!" Vẻ mặt của ran vẫn thản nhiên, y phục lấp lánh ánh bạc khiến nàng như mỹ nhân chim sa cá lặn, thần sắc đạm mạc , lạnh lùng.

"Hừ! Ngh nói tài chơi đàn của ngươi cũng không tệ , mà đã lâu ngươi cũng chưa hề chơi qua, hôm nay trong buổi tiệc đặc biệt này, hay ngươi đàn một bản đi. Yêu cầu rất đơn giản, phải là một ca khúc do ngươì tự sáng tác không được sao chép của bất cứ kì ai thời gian giới hạn trong vòng một nén nhang, ngươi dám thi tiếp không?"

Mày liễu của ran chợt nhíu lại. Vừa rồi nàng rõ ràng nhìn thấy akako tiến lại gần bên tai aoko công chúa nói gì đó, nếu không làm sao aoko công chúa lại có thể thay đổi chủ đề không cho nàng làm thơ.

Theo như nàng nghĩ , chắc nghĩ nàng không biết chơi đàn nên mới lấy ra để làm khó để thử nàng đây mà.

Đôi mắt ran chợt nhíu lại, dừng một chút mới nói:" hình như công chúa đã quên quy định thứ nhất rồi ?"

"Quy định gì?" Aoko đôi mắt trừng ran.

Ran khẽ cong môi cười nữa miệng cười;" chẳng lẽ công chúa đã quên? Dụa theo quy định của lỗi lạc viên, ai là người đánh trống thì người đó sẽ ra đề thi."

Aoko trong lòng cười gian , nhưng ngoài mặt không có nói ra nhưng mọi người ở đây ai cũng biết, công chúa đã muốn làm gì thì công tử đánh trống kia cũng không có ý định chống đối nàng.

Người đánh trống kia chính là con trai duy nhất của binh bộ thượng thư, lúc này hắn nhìn aoko liếc mắt một cái, khẽ cười dài, quay sang ran nói:" mori tiểu thư , ý của công chúa cũng là ý của bản công tử, cô một mực từ chối như vậy, hay là ....cô không biết đánh đàn."

Người khác không biết, nhưng hắn biết rất rõ bình rượu trên chiếc thuyền kia đã bị người khác bỏ thêm chút thuốc, nếu ran uống,....hắn chỉ còn ngồi chờ xem trò vui phía sau thôi.*

R làm bộ thẹn quá thành giận thốt lên;" ai không biết đánh đàn? Ngươi không biết thì đừng nói lung tung!" Aoko nhìn ran ,nàng làm sao dễ dàng từ bỏ buông tha cho ran, chỉ thấy aoko lạnh lùng cười:" ran mori nếu không đánh đàn được  vậy thì uống hết bình rượu trên thuyền hoa kia đi!"̀

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top