Dâu tha vợ hiền_ không phải tôi ( 5 )
Anh không muốn cô khiêu vũ với bất kì người đàn ông nào khác. Hôm ấy kaitou đã đặt tay lên vòng eo cô , anh đã khó chịu lắm rồi, còn hôm nay thì tuyệt đối không ai được phép<!-- ambient video inpage desktop ->
Dứt khoát kéo shiho về bên mjk anh như con sư tử đực đòi lại tài sản của mjk , bất chấp tất cả . Hakuba lấy tay trái cô , anh có chứng kiến riêng của mjk.
_ bỏ ra!_ shinichi gầm lên , hành động đó thu hút sự chú ý của không ít người .
Shiho cảm nhận được đôi tay lạnh buốt của shinichi , tay anh không ngừng ra mồ hôi, siết chặt đôi tayv cô, giống như lời hứa se bảo vệ cô suốt đời. Cô do dự, hakuba có mặt ở đây , chí ít shinichi cũng cần phải tôn trọng Anh ta chứ.
_shiho , em theo shinichi di!_ kaitou từ đâu tới, anh đứng về phía shinichi _ cậu buông tay để hai người đó giải quyết việc riêng được chứ? _ Anh lịch sự nhìn hakuba , anh coi cô như cô em gái bé bỏng còn câụv em trai , anh quá hiểu shinichi cần và muốn gì.
Hít một hơi dài, cuối cùng cũng phải để người trong cuộc biết sự thật , shiho theo shinichi đi .
Ran nhìn theo bóng họ khuất xa, mô vài ánh mắt xỉa xói về phía cô đứng, cô giống như gì nhỉ, một co ngốc bị bỡn cợt, hay một bù nhìn làm ngơ trước hành động của chồng chưa cưới với người phụ nữ khác . Anh thật ích kỉ khi không hề nghĩ đến bộ mặt của cô . Những công sức vất vả cô từng học trong giao tiếp với bạn a phải bồi thêm tu vựng tiếng anh vào, khi rót trà cho bọn họ cần làm những điều gì... cô điều học kỉ rồi, thế mà có ai cho cô được thể hiện đâu. Thật là phí phạm hay chính là mô sự thiếu tôn trọng .
_ tiểu thư, một quý ông muốn tôi chuyển ly cocktail này tới cô . Ngài ấy bảo cô rằng bầu trời đêm nay rất đẹp, cô hãy ra ban công ngước lên va ước nguyện có thể sao băng sẽ bay qua!
Ran nhìn vào ly nước màu vàng đậm vớic lat chanh. Phanh phất hương thơm , ai có thể lang mạn như thế được nhỉ? Liệu có nằm tt kich bản của hakuba không, chẳng lẽ la thay shinichi an ủi mjk. Đón nhận ly nước, cô khẽ mỉm cười .
,_ tôi có thể biết đó la ai không ?
_ quý ngài ấy xưng danh là araide tomoyaki !
Nói rồi anh phục vụ đi mất, để lại cho cô một cái tên lạ hoắc. Nhưng dù sao đứng ở trong khán phòng này lẻ loi quá, tìm một chốn yên tĩnh để bầu bạn với gió và trăng sẽ hay hơn. Nghĩ rồi cô tiến đến ban công,, trầm ngâm nhìn ly nước.
Có một điều nhà kudo đã sơ xuất là là chưa để Ran được thực tập với chất rượu. Ly cockail này được pha hỗn tạp các loại nước. Rượu mạnh X.O kết hợp với nước cốt chanh đậm đặc, thêm vào đó là tương ớt cay hòa kĩ trong dung dịch có thêm gia vị mặn mà của bột canh mà người tạo ra đã phải cất công đem từ nhà bếp ra theo yêu cầu . Ran chưa thử dùng cockail bao giờ, nghĩ nó giống như một thứ nước giải khát , mà đã là nước ngọt phải uống liền một hơi mới ngon.
Shinichi dẫn shiho tới một căn phòng nghỉ của nhà takagi , anh thường xuyên q lại đây nên cũng có phòng riêng. Đóng chặt cửa anh mới bỏ tay của cô ra.
_ Em nói đi! Nói cho anh biết tại sao chúng ta lại thành ra thế này????
Không còn là chất giọng trầm ấm ngày nào, tiếng nói có phần xa lạ như một cơn phong ba xuất phát từ tứ phía bóp nghẹn trái tim cô. Nước mắt cô nghẹn lên trong tiếng nấcc, muốn được ôm anh và tựa vào ngực kia khóc thỏa thích, nhưng không thể.
Anh đau đáu tìm kiếm ánh mắt cô, đôi tay ghì bờ vai mỏng manh , cô vẫn thế, vẫn là một hình bóng khắc sâu tận trong tâm hồn .
_ Em nói đi!_ shinichiv đột nhiên thắt lại, anh sợ lời cô nói sẽ là không còn yêu anh , không không, anh tin rằng cô yêu anh nhiều lắm.
Đôi môi anh vội vàng quấn lấy cô, trước khi nói ra bất cứ điều gì xin hãy cảm nhận ngọn lửa tình yêu của anh, có biết anh mong nhớ c cô đến phát điên yêu cô tới đến điên cuồng say và sẵn sàng làm mọi thứ se bảo vệ tinh yêu này.
Shiho tìm mọi cách chống cự, anh càng tỏ ra hung bạo, áp sát hai tay cô nơi trái tim mjk , buộc cô phải nghe tiếng trái tim kêu gào thét, cần cô đem tới cho anh một liều thuốc giảm đau nổi lòng. Chỉ cần cô thôi, trái tim này ngoài cô ra còn thứ gì khác nữa.
Hơi thở anh phả thằng vào từng tế bào của cô, mùi bia tôn lên một shinichi đầy nam tính, làn môi anh khóa chặt môi cô, vội vã liếm láp tận hưởng vị ngọt.
Cô chưa bao giờ chống cự nụ hôn của anh như lúc này, giằng xé với tình cảm và dòng máu chảy trong người .làm ơn bỏ ra đi!
Anh trấn áp cô hai tay đi vào mái tóc ngắn màu đỏ hung , giữ đầu cô sát bên mjk, anh mất kiểm soát rồi đẩy mạnh cô xuống giường, anh ngang ngược đè cả thân hình lên.
_ shinichi, nghe em nói đã!
Ngay khi môi anh rời khỏi cô đã lâ tức nói, nhưng anh lại tiếp tục tham lam ép đôi môi cô bằng hàm răng chắc khỏe, đầu lưỡi lia vào để tìm cảm giác quen thuộc. Tại sao shiho lại không chấp nhận anh? Vì anh sắp lấy vợ ư, hay vì anh chơi bời? Cô biết tất cả tật xấu của anh là tại cô gây ra không? Tại cô đã bỏ mặt anh , tại vì cô không cho anh lí do đã biệt tích xuất ngoại,....những cô gái bên anh chỉ là sự đối phó thèm khát của anh giành cho cô.
Shiho yếu mềm, trước người đàn ông mà cô yêu đây càng không thể chống cự, mặc cho đôi tay anh tự do lần mò , từ vành tai lướt xuống cằm, rồi trượt xuống.
Anh đang suy nghĩ, nếu như giữa mjk và shiho xảy ra chuyện chăn gối, chắc chắn cuộc hôn nhân với cô gái nọ sẽ bị hủy, và anh có trách nhiệm che chở người con gái này suốt đời. Trong đầu anh chỉ thể tư duy được thế trong lúc này. Sự tiếp xúc da thịt sẽ thay cho lời giải thích của cô.
Shiho càng muốn cự tuyệt thì đôi môi anh càng lấn tới, ngự trị không chỉ những lời cô muốn nói, cả bầu không khí này và cả tâm hồn nữa .Anh miên man lạc bước,...
Không được,!_ cô dùng mọi sức lực cấu lên tâm lưng ghì sát thân thể mjk, cấu rấtc mạnh như muốn cướp đi hai mảnh da thịt.
Shinichi vì quá đau đành phải buông ra. Lúc này quai áo cô đã tuột ra, lộ một phần ngực căng tròn mịn màng.
_ Chúng ta không thể!
Đến lúc này tay cô đã lấm thấm máu, môi của anh cũng mang một màu đỏ.
_ Em quá tàn nhẫn!!!_ shinichi dư5 định hôn cô một lần nữa.
_ Anh chỉ là anh trai!!!!!
Khựng lại, shinichi bàng hoàng nhìn cô , đôi mắt ấy không hề dối, rất thật, anh đẩy người mjk ra khỏi.
_ Em...vừa nói gì? Em chỉ coi tôi la anh trai thôi sao?
_ không phải, vì...cha em ....cha mayano vô sinh!
Shinichi không tin nổi những gì vừa nghe , cô có một người cha thôi mà , sao lại còn phải phân biệt cha mayano với ai, lẽ nào ...Anh không thể biết được mùi vị của giọt nước mắt trên khóe lệ kia.
_ Em...và anh...em xin lỗi!
Cô đâu có lỗi, anh cũng làm gì có lỗi chẳng ai trong hai họ có lỗi cả, có trách thì nên than với số phận trớ trêu, độc ác quay vòng mối quan hệ của hai người.
_ Thế tức là....chúng ta không thể yêu nhau?_ giọng Anh đều đều không còn đủ sắc khí nữa.
_ Em vẫn mãi yêu anh,... tình cảm của một cô em gái!_ shiho cắn môi.
Shinichi lững thững bỏ ra ngoài, dấu chấm hết dừng lại ở đây.
●
Araide đang xử lí hai phần ba điếu xì gà còn lại, chiếc nhẫn cái trên tay ánh lên một thứ màu sáng lấp lánh, tâm trạng vô cùng thoải mái . Anh vừa mới từ chối tình cảm một tiểu thư cao giá, đấy chính là một phần trong sở thích khác người của anh. Tán người ta sắp đổ rồi lại trở mặt coi nhưv không quen biết. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô nàng khi bị khướt từ thật khôi hài, anh thong dong quanh quẩn bên hồ nước. Tầng trên ồn ào quá, hôm nay anh có vấn đề về hệ tiêu hóa nên không thích đánh chén, đành an cư . Mỏi chân anh ngồi xuống một chiếc ghế lơ đãng ngắm ánh trăng dưới lan nước trong trẻo mát lạnh.
_phì!!!!!!
Có một tiếng động từ trên cao, anh bất giác ngước mắt lên. Đâu có dấu hiệu nào cho thấy thời tiết chuyển biến theo chiều hướng xấu, thế mà lại có mưa. Một làn mưa phùn rơi xuống khéo léo thế nào mà một mjk anh lãnh trọn.
Ran ở trên lầu , cô vừa trải nghiệm một bữa tiệc ẩm thực với đủ các vị gia đắng, chua, cay, mặn và lợ . Thật là kinh khủng, không thể tưởng tượng nổi cái gì trong thứ nước ấy, ngọt thì không thấy mà lại cay kinh ll khủng, mặn ghê gớm, nươc rươu đắng sặc lên tận mũi , sợ nhất là cái vị lợ trong sự hòa trộn không hợp lí .ai lại quá đáng đùa cái trò này, nhìn thấy hakuba đang thẩn thờ bên chai rượu, ngoài anh ta thì còn ai . Cô hùng hổ tiến đến.
_ con ki ki nào dám cả gan bôi tro trát trấu vào mặt ta!!!!!!?????_ araide gồng người, mối nhục này không trả ngay thì không thể nguôi ngoai.
Anh hằm hằm vứt chiếc áo khoác ra, đi vội lên lầu, qua chỗ người phục vụ rút lấy khăn trên ngực áo họ lau qua loa khuôn mặt..
_ Araide! Cậu đến từ lúc nào mà tôi không thấy? Làm một ly với tôi !_ takagi niềm nở gặp lại chiến hữu sau bao năm xa cách.
_Tôi không có thời gian, đang điên tiết đây!_ anh ngó nghiêng lục sục khắp mọi nơi.
_ cậu sao thế? Tìm ai à? _ takagi nhận thấy vài giọt nươc đọng trên đỉnh đầu người bạn thiết nghĩ là sương hoặc nước hoa hay gôm xịt tóc.
_ vừa rồi có nhìn thấy đứa nào mặc váy màu trắng, tóc xõa dài ngang lưng không?_ góc đứng của anh với ban công chéo nhau một đoạn . Khi cô gái đó quay mặt đi chỉ kịp thấy một phần đằng sau, nếu anh đứng ngay dưới có khi đã không bị sao bởi đường cong của những tia nước trong miệng cô gái đi theo quỹ đạo hypebol.
_ Mặc váy trắng? Ở đây có biết bao người! Cậu lại vướng bận vào chuyện tình duyên à? Sao bạn mjk đều lận đận thế nhỉ?
_ takagi còn đang lo cho shinichi, nay lại thêm người nữa.
_Con quỷ cái đó mà để ta biết thì chết đi ! Ta sẽ hủy hoại dung nhan nhà ngươi! Có ai thấy con điên nào đứng ở cái ban công này không?_ vẫn còn nguyên cơn giận, araide rủa ra tiếng, nói to hỏi những phục vụ và mọi người xung quanh.
_ vừa nãy tôi có để ý , hình như là..._ takagi lúc nãy cũng tìm kiếm ran ở đâu, anh và misuhiko đang điều tra quan hệ lập lờ của cô gái này với shinichi.
_ Nói xem, nó ở đâu?_ araide không kiềm chế nổi, thúc giục.
_ Cô ấy mắc nợ gì cậu à?_ takagi xem xét trước khi nói dù sao hôm trước gặp shinichi và cô gái thấy hai người nói chuyện cũng gần gũi, còn xưng ông xã bà xã với nhau, tốt nhất nên tránh rắc rối cho vợ tương lai của bạn thân với araide, giả sử trường hợp này xảy ra.
_ Bạn có biết ran mori là ai không?_ toshiko ra vẻ hỏi chuyện một cô bạn gần chỗ hai người đàn ông. Giọng nhẹ nhàng, cô đứng quay lưng với họ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top