Sherlock Holmes Toàn tập 2
Sherlock Holmes Toà n táºp 2
Ngá»n lá»a bạc
Holmes Ä'i quanh quẩn trong phòng, cằm gục xuá»'ng ngá»±c, cặp lÃ'ng mà y nhÃu lại, hút thuá»'c liên miên. Ngưá»i bán báo Ä'ưa Ä'ến Ä'á»§ má»i tá» báo khác nhau, Holmes chỉ liếc qua, rá»"i ném chúng và o má»™t xó. Anh Ä'ang suy tư vá» sá»± mất tÃch kỳ lạ cá»§a má»™t con ngá»±a và cái chết cá»§a ngưá»i huấn luyện nó.
- Anh Watson, chúng ta có vừa Ä'á»§ thì giá» Ä'ể kịp lên tà u ở Paddington, anh nhá»› mang theo cặp á»'ng nhòm.
Má»™t giá» sau Ä'ó, tÃ'i ngá»"i trong góc má»™t toa tà u hạng nhất, còn Holmes thì miệt mà i trong Ä'á»'ng báo...
- Chúng ta Ä'i mau Ä'ấy - Anh nói khi nhìn ra ngoà i khung cá»a sổ và xem Ä'á»"ng há»" - Hiện tà u Ä'ang chạy vá»›i váºn tá»'c 43,5 dặm má»™t giá».
- TÃ'i Ä'âu có thấy cá»™t cây sá»' nà o...
- TÃ'i cÅ©ng thế. Nhưng ở tuyến Ä'ưá»ng nà y, các cá»™t dây thép trá»"ng cách nhau 60 yard. TÃnh ra tháºt Ä'Æ¡n giản. Hình như anh cÅ©ng rất quan tâm tá»›i vụ ám sát John Straker và vụ mất tÃch cá»§a con “Ngá»n lá»a bạcâ€?
- TÃ'i có Ä'á»c báo.
- Thảm kịch nà y quá hoà n hảo, khiến chúng ta có nhiá»u ước Ä'oán và giả thiết. Khó khăn là ở chá»- phải tách riêng những sá»± việc khÃ'ng chá»'i cãi Ä'ược ra khá»i những Ä'iá»u vẽ vá»i cá»§a các ký giả. Tá»'i thứ ba, tÃ'i nháºn Ä'ược hai Ä'iện tÃn: má»™t cá»§a Ä'ại tá Ross, và má»™t cá»§a thanh tra Gregory. Cả hai Ä'á»u má»i tÃ'i cá»™ng tác.
- Tá»'i thứ ba à ? Thế mà nay Ä'ã là sáng thứ năm. Tại sao anh khÃ'ng Ä'i từ ngà y hÃ'm qua?
- Bởi vì, tÃ'i khÃ'ng thể tưởng tượng nổi là con ngá»±a Ä'ua hay nhất nước Anh lại có thểÄ'ược che giấu lâu, nhất là trong má»™t vùng thưa thá»›t dân cư như miá»n Bắc Dartmoor. Ngà y hÃ'm qua tÃ'i Ä'inh ninh rằng sá»›m hay muá»™n gì ngưá»i ta cÅ©ng tìm ra nó, và kẻcướp ngá»±a là ngưá»i Ä'ã giết Ã'ng Straker. Nhưng má»™t Ä'êm Ä'ã trÃ'i qua và ngưá»i ta chẳng là m Ä'ược việc gì khác hÆ¡n là bắt giữ anh chà ng Fitzroy Simpson. Giá» Ä'ây tÃ'i má»›i chịu ra tay. Vả chăng ngà y hÃ'm qua cÅ©ng khÃ'ng phải là má»™t ngà y bị lãng phÃ.
- Anh Ä'ã xác láºp Ä'ược má»™t giả thiết.
- TÃ'i nghÄ© ra Ä'ược má»™t sá»' sá»± việc chá»§ yếu. TÃ'i xin kể cho anh nghe: “Con Ngá»n lá»a bạc xuất thân từ dòng Somomy và nó giữ má»™t ká»· lục trứ danh cá»§a tổ tiên nó. ChÃnh nó Ä'ã nhặt nhạnh cho Ä'ại tá Ross tất cả má»i giải thưởng cá»§a trưá»ng Ä'ua. Cho tá»›i lúc xảy ra thảm hoạ, nó là con ngá»±a Ä'ược coi là sẽ thắng giải Wessex Cup; thiên hạ Ä'ánh cá nó ba ăn má»™t. Do Ä'ó, có nhiá»u ngưá»i khÃ'ng muá»'n cho nó có mặt trong cuá»™c Ä'ua và o thứ ba tá»›i. Tất nhiên, ngưá»i ta Ä'ã nghÄ© tá»›i “lò ngá»±a†King’s Pylan nÆ¡i Ä'ặt những chuá»"ng ngá»±a cá»§a Ã'ng Ä'ại tá. Tất cả má»i biện pháp Ä'á» phòng Ä'ã Ä'ược tổ chức chu Ä'áo Ä'ể bảo vệ nó. Huấn luyện viên John Straker là má»™t tay nà i ngá»±a cá»§a Ä'ại tá trong 5 năm, rá»"i sau Ä'ó trở thà nh nhà huấn luyện Ä'ã 7 năm nay. Dưới quyá»n anh ta có ba ngưá»i trẻ tuổi: má»™t cáºu ngá»§ luÃ'n trong chuá»"ng Ä'ể canh gác; hai cáºu kia ngá»§ trong cái vá»±a. Cả ba Ä'á»u Ä'ược tiếng tá»'t. Straker Ä'ã láºp gia Ä'ình, sá»'ng sung túc trong má»™t biệt thá»± nhá», cách chuá»"ng ngá»±a chừng 200 yard. Há» chưa có con, có má»™t ngưá»i hầu gái và sá»'ng khá sung túc. Quang Ä'ó khá vắng vẻ, cách khoảng ná»a dặm vá» hướng bắc, có khu Tavistock gá»"m những biệt thá»± dà nh riêng cho những ngưá»i Ä'ến an dưỡng. Cách Tavistock, từ phÃa bên kia khu Ä'á»"ng hoang, khảng 2 dặm là trung tâm huấn luyện ngá»±a Mapleton cá»§a huân tước Backwater, do Ã'ng Silas Brown quản lý. Ở má»i hướng khác Ä'á»u hoà n toà n trá»'ng trải, chỉ có và i ngưá»i du mục trú ngụ. Äó là toà n cảnh bao quát và o buổi tá»'i thứ hai, khi tai há»a xảy ra.
Tá»'i hÃ'm Ä'ó, các con ngá»±a Ä'ã táºp luyện xong, Ä'ược dẫn Ä'i uá»'ng nước như thưá»ng lệ. CÅ©ng theo thÃ'ng lệ, các chuá»"ng ngá»±a Ä'á»u Ä'ược Ä'óng cá»a, khóa lại và o lúc 9 giá». Hai trong sá»' các cáºu coi chuá»"ng lên nhà Ã'ng huấn luyện viên Ä'ể ăn bữa tá»'i, chỉ Ä'ể lại cáºu Ned Hunter ở lại trÃ'ng coi. Sau Ä'ó và i phút, cÃ' Edith Baxter, là ngưá»i hầu gái, Ä'em má»™t Ä'Ä©a cà ri thịt cừu xuá»'ng táºn chuá»"ng ngá»±a cho cáºu trá»±c gác, cÃ' khÃ'ng mang thức uá»'ng, vì trong chuá»"ng ngá»±a có má»™t vòi nước. Theo quy Ä'ịnh, cáºu coi chuá»"ng ngá»±a trá»±c gác chỉ Ä'ược uá»'ng nước lã mà thÃ'i. CÃ' gái xách theo má»™t ngá»n Ä'èn lá»"ng, bởi vì con Ä'ưá»ng mòn lại băng qua má»™t Ä'oạn cá»§a cánh Ä'á»"ng hoang. CÃ' tá»›i cách chuá»"ng ngá»±a chừng 30 yard thì từ trong vùng bóng tá»'i, má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng bước ra, kêu cÃ' Ä'ứng lại. Äó là má»™t ngưá»i và o khoảng 30 tuổi, mặc bá»™ Ä'á»" may bằng vải tuýt mà u xám và Ä'á»™i nón Ä'á». Chân Ä'i ghệt và tay cầm má»™t cái roi ngá»±a, Ä'ầu có núm tròn, vẻ mặt nhợt nhạt.
- CÃ' vui lòng cho tÃ'i biết Ä'ây là Ä'âu? TÃ'i sắp quyết Ä'ịnh ngá»§ lại trên bãi hoang thì chợt trÃ'ng thấy ánh Ä'èn cá»§a cÃ'.
- Ã"ng Ä'ang ở sát bên khu chuá»"ng táºp ngá»±a King’s Pyland.
- Thá»±c váºy sao? A, tháºt may mắn biết bao! - Ngưá»i lạ reo lên. - TÃ'i tin là Ä'êm nà o cÅ©ng có má»™t cáºu coi ngá»±a ngá»§ lại trong chuá»"ng, cÃ' Ä'em bữa tá»'i cho cáºu ta Ä'ấy? Nghe nà y cÃ': cÃ' sẽ khÃ'ng từ chá»'i việc kiếm má»™t sá»' tiá»n kha khá Ä'ể mua má»™t cái áo má»›i, phải thế khÃ'ng? - Ã"ng ta rút từ trong túi áo gi-lê má»™t tá» giấy trắng gấp gá»n và nói vá»›i cÃ' gái: - CÃ' hãy trao tá» giấy nà y cho cáºu coi ngá»±a rá»"i cÃ' sẽ sắm Ä'ược má»™t cái áo Ä'ẹp.
CÃ' gái hoảng há»"n, chạy ùa tá»›i trước khung cá»a sổ mà qua Ä'ó cÃ' sẽ chuyển bữa ăn và o. Cá»a sổ mở sẵn, Hunter ngá»"i ở phÃa bên trong, trước bà n. CÃ' Ä'ang thuáºt lại cuá»™c gặp gỡ bất ngá» thì ngưá»i lạ lại chợt Ä'ến:
- Xin chà o! - Ã'ng ta nói, khi nhìn qua khuÃ'n cá»a sổ - TÃ'i muá»'n nói vá»›i cáºu Ä'Ã'i lá»i.
Trong lúc Ã'ng ta nói, cÃ' gái Ä'ể ý thấy mép cá»§a tá» giấy gấp ló ra ngoà i những ngón tay.
- Ã"ng tá»›i Ä'ây là m gì? - Cáºu giữ chuá»"ng há»i.
- Là m cho cái túi cá»§a cáºu Ä'ầy ắp tiá»n - Ngưá»i lạ trả lá»i - NÆ¡i Ä'ây cáºu có hai con ngá»±a tranh giải Wessex Cup: con Ngá»n lá»a bạc và con Bayard. Cáºu hãy mách riêng cho tÃ'i tuy-dÃ' nà o tá»'t, cáºu sẽ khÃ'ng thiệt thòi Ä'âu.
- À, té ra anh là má»™t trong mấy tên do thám khá»'n kiếp, - cáºu giữ ngá»±a kêu lên. - TÃ'i sẽ cho anh biết King’s Pyland nà y, chúng tÃ'i Ä'á»'i xá» ra sao vá»›i hạng ngưá»i như anh.
Cáºu ta Ä'ứng lên và há»'i hả tá»›i phÃa bên kia chuá»"ng ngá»±a Ä'ể thả chó ra. CÃ' hầu gái chạy ùa vá» nhà , nhưng trong lúc chạy, cÃ' ta còn ngoái cổ lại, trÃ'ng thấy ngưá»i lạnghiêng mình trên khung cá»a sổ. Tuy nhiên, má»™t phút sau Ä'ó, khi Hunter dẫn chó tá»›i thì ngưá»i lạ khÃ'ng còn ở Ä'ó nữa. Cáºu giữ ngá»±a Ä'i má»™t vòng quanh khu chuá»"ng: chẳng thấy bóng dáng ngưá»i lạ Ä'âu hết.
- Chá» má»™t tÃ! Khi cáºu giữ ngá»±a ra ngoà i Ä'ể thả chó, cáºu ta có Ä'ể cá»a ngá» hay khÃ'ng? - TÃ'i há»i.
- Tuyệt Ä'ấy, Watson! - Holmes thì thầm - Chi tiết nà y rất quan trá»ng, vì váºy tÃ'i Ä'ã gởi má»™t bức Ä'iện khẩn tá»›i Dartmoor và Ä'ã Ä'ược xác minh rằng thằng nhá» Ä'ã khoá cá»a lại trước khi chạy tá»›i bên con chó. Ngoà i ra khuÃ'n cá»a sổ quá hẹp, má»™t ngưá»i khÃ'ng thểchui qua.
“Äợi các bạn mình quay vá», Hunter Ä'i báo cho nhà huấn luyện và thuáºt chuyện cho Ã'ng ta rõ. Báo cáo cá»§a Hunter là m cho Straker khó chịu. Bà Straker, thức giấc và o lúc má»™t giá» sáng, bắt gặp chá»"ng Ä'ang mặc quần áo. Ã"ng bảo là mình khÃ'ng sao ngá»§Ä'ược và Ã'ng sắp xuá»'ng chuá»"ng ngá»±a Ä'ể kiểm tra xem tất cả Ä'á»u có Ä'ược bình yên khÃ'ng. Bà van xin Ã'ng Ä'ừng Ä'i vì bà nghe tiếng những giá»t mưa Ä'áºp dữ dá»™i và o cá»a sổ. Nhưng Ã'ng ta vẫn khoác cái áo và rá»i khá»i nhà .
Bà Straker mở choà ng mắt và o lúc 7 giá» sáng, chá»"ng bà vẫn chưa vá». Bà vá»™i vã gá»i cÃ' hầu gái rá»"i chạy vá» phÃa chuá»"ng ngá»±a. Cánh cá»a mở rá»™ng. Bên trong, co rúm trên má»™t chiếc ghế dá»±a, Hunter chìm Ä'ắm trong trạng thái mê mệt hoà n toà n. Ngăn chuá»"ng ngá»±a trá»'ng rá»-ng. Ngưá»i huấn luyện viên Ä'ã biến mất.
Hai cáºu giữ ngá»±a ngá»§ trong cái vá»±a Ä'ược nhanh chóng Ä'ánh thức dáºy. Trong Ä'êm, há»khÃ'ng nghe thấy gì: cả hai Ä'á»u ngá»§ say. Hunter bị ảnh hưởng cá»§a má»™t loại thuá»'c ngá»§mạnh; ngưá»i ta Ä'à nh Ä'ể cho cáºu ta ngá»§, hai cáºu giữ ngá»±a cùng hai ngưá»i Ä'à n bà há»'i hả Ä'i tìm ngưá»i vắng mặt.
Nhưng khi há» leo lên cái mÃ' Ä'ất gần nhà , há» khÃ'ng thấy con ngá»±a mà thấy má»™t Ä'á»" váºt khiến há» kinh hoà ng: Cách khu chuá»"ng ngá»±a khoảng 400 yard, cái áo choà ng Ä'i mưa cá»§a Straker Ä'ang Ä'u Ä'ưa trên má»™t bụi cây kim tước. Ngay sát bên Ä'ầm lầy có má»™t chá»-trÅ©ng: xác nhà huấn luyện xấu sá»' nằm dưới Ä'áy. Má»™t hung khà Ä'ã Ä'áºp vỡ Ä'ầu Ã'ng ta, ngoà i ra Ã'ng còn bị thương nÆ¡i Ä'ùi: vết thương dà i và rõ nét, chứng tá» nó Ä'ã bị má»™t dụng cụ rất sắc bén gây ra. Tuy nhiên Straker Ä'ã chá»'ng trả kịch liệt, bởi vì tay phải cá»§a Ã'ng có nắm má»™t con dao nhá», vết máu Ä'Ã'ng tá»›i táºn cán dao, bà n tay trái xiết chặt má»™t chiếc cravat bằng lụa mà u Ä'á» và Ä'en, mà cÃ' hầu gái nháºn ra Ä'ó là cravat cá»§a ngưá»i lạ, buổi tá»'i hÃ'm trước. Khi tỉnh lại, Hunter cÅ©ng chứng thá»±c vá» ngưá»i chá»§ cá»§a chiếc cravat. Cáºu tin là ngưá»i bà máºt Ä'ó Ä'ã bá» thuá»'c mê và o thức ăn trong lúc y nhoà i ngưá»i trên thà nh khung cá»a sổ và như váºy là hắn Ä'ã loại bá» ngưá»i canh giữ con ngá»±a ra khá»i cuá»™c khiến.
Thế còn con ngá»±a? Trong Ä'ất bùn ở chá»- trÅ©ng có nhiá»u dấu vết chứng tá» con ngá»±a Ä'ã dá»± và o cuá»™c váºt lá»™n cá»§a ngưá»i huấn luyện nó vá»›i kẻ sát nhân. Tuy sá»' tiá»n thưởng lá»›n Ä'ã Ä'ược nêu ra, nhưng tất cả dân cư sá»'ng trong vùng Dartmoor Ä'á»u khÃ'ng tìm thấy nó. Sau cùng, má»™t cuá»™c phân tÃch Ä'ã cho thấy là chá»- thức ăn thừa cá»§a cáºu giữ ngá»±a có chứa má»™t lượng bá»™t thuá»'c phiện trong lúc những ngưá»i ở ngÃ'i biệt thá»± cÅ©ng ăn món Ä'ó thì khÃ'ng bị gì cả. Äó là những dữ kiện chÃnh cá»§a vụ án. Giá» Ä'ây là các việc mà cảnh sát Ä'ã là m.
Viên thanh tra Gregory Ä'ược giao phó cho mở cuá»™c Ä'iá»u tra. Ngay khi vừa tá»›i nÆ¡i, Ã'ng mau chóng tìm thấy và bắt giữ má»™t ngưá»i mang cà vạt Ä'á» và Ä'en: Simpson. Xuất thân là con nhà gia thế, có há»c thức, nhưng gã Ä'ã là m tiêu tan gia sản nÆ¡i các trưá»ng Ä'ua ngá»±a, và sá»'ng nhá» nghá» cầm cái cá Ä'á»™ vá» Ä'ua ngá»±a trong các câu lạc bá»™ thể thao tại London. Khi quan sát cuá»'n sổ ghi cá Ä'á»™ cá»§a anh ta, ngưá»i ta phát hiện anh ta Ä'ã ghi những món tiá»n Ä'ánh cá mà tổng sá»' lên tá»›i 5.000 bảng Ä'á»'i vá»›i con ngá»±a Ngá»n lá»a bạc. Khi bị bắt, anh ta khai là anh xuá»'ng Dartmoor vá»›i hy vá»ng thu lượm Ä'ược và i tin tức vá» những con ngá»±a ở King’s Pyland cÅ©ng như vá» con Desborough, con ngá»±a Ä'ượcưa chuá»™ng thứ hai do Silas chăm sóc trong khu luyện ngá»±a ở Mapleton. Anh ta chẳng chá»'i là anh ta Ä'ã hà nh Ä'á»™ng như tÃ'i vừa kể vá»›i anh nhưng lại khẳng Ä'ịnh là anh ta khÃ'ng có má»™t ý Ä'á»" xấu xa nà o. Quần áo bị ướt cho thấy là anh ta bị mắc mưa suá»'t Ä'êm hÃ'm trước. Vá» phần cái roi ngá»±a, có gắn má»™t cục chì thì Ä'ó Ä'úng là thứ khà giá»›i, có thể gây ra những vết thương khá»§ng khiếp khiến cho nhà huấn luyện gục chết. Ởmá»™t mặt khác, anh ta lại hoà n toà n khÃ'ng há» hấn gì. Thế nhưng sá»' máu dÃnh trên con dao cá»§a Straker lại chứng tá» rằng chÃnh kẻ tấn cÃ'ng Ä'ã bị má»™t và i nhát Ä'âmâ€.
- Có thể là vết thương trên ngưá»i Straker là do con dao cá»§a chÃnh Ã'ng ta gây ra và o má»™t trong những cÆ¡n co giáºt xảy ra sau khi sá» não bị thương tổn chăng?
- Có thể là như váºy - Holmes trả lá»i - Trong trưá»ng hợp Ä'ó thì má»™t trong những Ä'iểm chÃnh Ä'ể gỡ tá»™i cho bị cáo sẽ khÃ'ng còn có giá trị.
- Cho Ä'ến lúc nà y, tÃ'i vẫn chưa thấy Ä'ược láºp luáºn cá»§a cảnh sát.
- Bất cứ lý luáºn nà o rá»"i cÅ©ng có những lý lẽ khác bác bẻ lại. Rất có thể, cảnh sát hình dung rằng sau khi Ä'ã Ä'ánh thuá»'c mê chú giữ ngá»±a, và dùng chìa khoá giả mở cá»a, Simpson Ä'ã bắt cóc con ngá»±a. Trong lúc Ä'ang Ä'i ngang qua cánh Ä'á»"ng thì bị ngưá»i huấn luyện Ä'uổi kịp. Má»™t cuá»™c ẩu Ä'ả xảy ra. Simpson dùng roi ngá»±a Ä'áºp bể Ä'ầu ngưá»i huấn luyện mà hắn thì khÃ'ng bị thương tÃch gì. Sau Ä'ó hắn giấu con ngá»±a và o má»™t chá»- bà máºt.â€
Bóng Ä'êm buÃ'ng xuá»'ng khi chúng tÃ'i tá»›i thị trấn Tavistock. Ở nhà ga có hai ngưá»i ra Ä'ón chúng tÃ'i: Ä'ại tá Ross và thanh tra Gregory.
- TÃ'i vui mừng vì Ã'ng Ä'ã tá»›i Ä'ây, thưa Ã'ng Holmes! - Viên Ä'ại tá lên tiếng - Ã'ng thanh tra Ä'ã khÃ'ng sao lãng má»™t việc gì nhưng tÃ'i sẵn lòng trả thù cho Straker và tìm cho ra con ngá»±a.
- Có Ä'iá»u gì má»›i lạ khÃ'ng? - Holmes há»i.
- Chúng tÃ'i khÃ'ng Ä'ạt Ä'ược nhiá»u tiến bá»™ - Viên thanh tra Ä'áp - Có má»™t cá»- xe Ä'ợi bên ngoà i. Chúng ta sẽ nói chuyện trên Ä'ưá»ng Ä'i.
Má»™t phút sau, chúng tÃ'i Ä'á»u ngá»"i cả trong má»™t cá»- xe Ä'á»§ tiện nghi. Thanh tra nói thao thao bất tuyệt. Äại tá Ross thì ngả ngưá»i vá» phÃa sau vá»›i cái mÅ© bẻ cụp xuá»'ng che lấy mắt. Còn tÃ'i, tÃ'i chú ý lắng nghe cuá»™c Ä'á»'i thoại giữa hai thám tá». Gregory trình bà y lý luáºn cá»§a Ã'ng; nó gần giá»'ng như lý luáºn mà Holmes Ä'ã nói vá»›i tÃ'i trên xe lá»a.
- Lưới Ä'ược bá»§a vây rất chặt chung quanh Simpson - Ã'ng giải thÃch vá»›i chúng tÃ'i - Và tÃ'i tin anh ta là thá»§ phạm.
- Thế còn con dao của Straker?
- Ã"ng ta Ä'ã tá»± mình gây ra thương tÃch khi bị té xuá»'ng.
- Bác sÄ© Watson cÅ©ng ngả theo giả thiết Ä'ó. Và nếu giả thiết Ä'ó là Ä'úng thì anh chà ng Simpson nà y... lâm và o vòng nguy hiểm.
- Hiển nhiên rá»"i. Hắn khÃ'ng có dao mà cÅ©ng khÃ'ng có vết thương nà o. Có quá nhiá»u Ä'iá»u chá»'ng lại hắn ta. Hắn ta sẽ có nhiá»u tiá»n nếu con ngá»±a kia biến mất, bị nghi là Ä'ã Ä'ầu Ä'á»™c ngưá»i gác chuá»"ng ngá»±a, khÃ'ng có chứng cá»› gì vá» việc hắn ta bị mưa, hắn trang bị má»™t roi ngá»±a tháºt nặng, cái cravat cá»§a hắn ta lại nằm trong tay nạn nhân.
Holmes lắc Ä'ầu:
- Má»™t luáºt sư giá»i sẽ bẻ gãy láºp luáºn cá»§a Ã'ng: tại sao bị can lại Ä'ưa con ngá»±a ra ngoà i? Nếu như muá»'n là m hại con ngá»±a y có thể là m ngay trong chuá»"ng? Có ai thấy cái chìa khoá giả trong ngưá»i y khÃ'ng? Và nhất là y, ngưá»i xứ lạ là m sao giấu Ä'ược má»™t con ngá»±a nổi tiếng như con Ngá»n lá»a bạc? Mảnh giấy mà y nhá» cÃ' gái chuyển lại cho cáºu giữ ngá»±a có ý nghÄ©a gì?
- Chắc Ä'ó chỉ là má»™t tấm giấy mưá»i bảng. Chúng tÃ'i Ä'ã tìm thấy má»™t tá» trong bóp cá»§a y. Những lý lẽ phản bác khác cá»§a Ã'ng cÅ©ng khÃ'ng phải là khÃ'ng bị vượt qua: Trong mùa hè nà y, anh ta Ä'ã tá»›i Tavistock hai lần. Thuá»'c phiện Ä'ược mua ở London. Vá» cái chìa khoá giả, y vứt bá» sau khi dùng xong. Còn con ngá»±a, ta sẽ tìm thấy nó dưới Ä'áy má»™t trong những giếng má» cổ xưa nằm rải rác trên cánh Ä'á»"ng hoang.
- Thế còn cái cravat?
- Y nhìn nháºn là cá»§a y, nhưng cả quyết là y Ä'ã Ä'ánh mất. Tuy nhiên giá» nà y chúng ta có thể xác nháºn rằng chÃnh Simpson Ä'ã dẫn con ngá»±a ra khá»i chuá»"ng...
Holmes giá»ng tai nghe. Viên thanh tra nói tiếp:
- Chúng tÃ'i Ä'ã tìm thấy những dấu vết cá»§a má»™t toán du mục. Trong Ä'êm thứ hai, há»Ä'ã hạ trại cách chá»- xảy ra tá»™i ác gần má»™t dặm. Ngà y thứ ba, toán du mục biến mất. Khi thấy bị theo Ä'uổi quá gấp, Simpson chẳng Ä'ã dẫn con ngá»±a Ä'ến cho những ngưá»i du mục hay sao? Váºy là con ngá»±a Ä'ang ở trong tay những ngưá»i dân du mục.
- Äó cÅ©ng chỉ là má»™t giả thiết.
- Hiện nay, chúng tÃ'i lục soát kỹ vùng Ä'á»"ng hoang Ä'ể tìm há». TÃ'i cÅ©ng xem xét má»i chuá»"ng ngá»±a và tất cả các nhà phụ ở Tavistock, cÅ©ng như má»i phần Ä'ất nằm trong má»™t bán kÃnh 10 dặm.
- TÃ'i nghÄ© là có má»™t chuá»"ng táºp ngá»±a khác ở ngay kế cáºn, có phải thế chăng?
- Quả váºy ngá»±a cá»§a chuá»"ng Ä'ó xếp hạng thứ hai, há» cÅ©ng quan tâm tá»›i con Ngá»n lá»a bạc. Silas Ä'ã Ä'ánh cá lá»›n vá» cuá»™c Ä'ua và Ã'ng ta cÅ©ng chẳng thân thiện gì vá»›i Ã'ng Straker. Chúng tÃ'i Ä'ã khám xét kỹ má»i chuá»"ng ngá»±a ở Ä'ó nhưng khÃ'ng phát hiện thấy gì.
- Và cÅ©ng khÃ'ng tìm thấy Ä'ược má»'i liên hệ giữa Simpson vá»›i chuá»"ng ngá»±a ở Mapleton sao?
- Hoà n toà n khÃ'ng.
Holmes ngá»"i thu mình và o trong xe và cuá»™c nói chuyện dừng lại. Má»™t lát sau, ngưá»i xà Ãch ghìm cương trước má»™t biệt thá»± xinh xắn xây bằng gạch Ä'á» có những mái nghiêng chìa ra. Cách Ä'ó má»™t khoảng có má»™t khu Ä'ất rà o kÃn Ä'ể nhá»'t ngá»±a trải dà i má»™t dãy nhà phụ, mái lợp ngói xám. Chúng tÃ'i nhảy ra khá»i xe, riêng Holmes vẫn ngá»"i dá»±a và o thà nh ghế xe, chăm chú nhìn lên bầu trá»i, Ä'ắm chìm trong những suy tưởng. TÃ'i phải Ä'ụng nhẹ và o cánh tay, anh má»›i giáºt mình và xuá»'ng xe.
- Xin ngà i thứ lá»-i cho - Anh nói vá»›i Ä'ại tá Ross - TÃ'i Ä'ang mÆ¡ trong lúc thức.
Trong tia nhìn cá»§a anh có má»™t ánh sáng và trong thái Ä'á»™ cá»§a anh có má»™t sá»± kÃch Ä'á»™ng Ä'ược kìm nén; tÃ'i hiểu rằng anh Ä'ã nắm Ä'ược má»™t cái gì Ä'ó. Thanh tra há»i:
- Thưa Ã'ng Holmes, Ã'ng thÃch Ä'ến hiện trưá»ng ngay tức khắc!
- TÃ'i muá»'n Ä'ược ở lại Ä'ây trong Ãt lâu. Dưá»ng như Straker Ä'ã Ä'ược Ä'ưa vá» Ä'ây.
- Vâng, anh ta nằm trên kia. Ngà y mai sẽ mở cuá»™c Ä'iá»u tra tư pháp.
- Anh ta Ä'ã giúp việc Ã'ng trong nhiá»u năm phải khÃ'ng, thưa Ä'ại tá.
- Anh ta khÃ'ng chê và o Ä'âu Ä'ược.
- Thưa Ã'ng thanh tra, Ã'ng Ä'ã láºp bản liệt kê những món Ä'á»" có trong túi nạn nhân?
- Tất cả Ä'á»u có trong phòng khách. Ã"ng muá»'n xem?
- TÃ'i sẽ rất hà i lòng.
Chúng tÃ'i ná»'i gót nhau Ä'i và o Ä'ó và ngá»"i chung quanh má»™t cái bà n ở giữa phòng. Viên thanh tra mở má»™t cái há»™p vuÃ'ng bằng sắt tây và trút hết ra trước mặt chúng tÃ'i: những cây diêm, Ä'èn dầu, má»™t tẩu thuá»'c hiệu A.D.P là m bằng rá»... cây thạch thảo, má»™t túi Ä'á»±ng thuá»'c là m bằng da hải cẩu trong Ä'á»±ng ná»a ounce thuá»'c lá Cavendish sợi dà i, má»™t Ä'á»"ng há»" quả quýt vá»›i sợi dây bằng và ng, 5 Ä'á»"ng sovereign, má»™t cây bút chì, và i tá» giấy, và má»™t con dao cán ngà có cái lưỡi rất cứng và rất mảnh, trên có khắc dòng chữ “Weiss and Co., London†.
- Äây là má»™t con dao Ä'ặc biệt. - Holmes nháºn xét khi giÆ¡ nó lên và quan sát nó má»™t cách tỉ mỉ - Bởi vì trên dao có những vết máu, và là con dao Ä'ược tìm thấy trong bà n tay ngưá»i chết. Anh Watson, con dao nà y thuá»™c phạm vi nghá» nghiệp cá»§a anh Ä'ây.
- Äúng. Dao dùng Ä'ể mổ mắt.
- TÃ'i cÅ©ng nghÄ© như váºy. Má»™t lưỡi dao rất mảnh. Có thể Ä'ây là má»™t vÅ© khà lạ lùng Ä'ược mang theo trong má»™t cuá»™c thám hiểm nguy hiểm. Cà ng kỳ lạ hÆ¡n nữa khi thấy con dao nà y khÃ'ng gấp lại Ä'ược, Ä'ể nhét và o túi.
- MÅ©i dao Ä'ược bá»c trong má»™t khoanh lie nhá» mà chúng tÃ'i tìm thấy bên cạnh xác chết - Viên thanh tra nói - Bà vợ anh ta nói rằng con dao nà y Ä'ã Ä'ược Ä'ể và i ngà y trên bà n trang Ä'iểm và chá»"ng bà Ä'ã mang theo khi rá»i khá»i phòng ngá»§. Äúng là má»™t món vÅ© khà tá»"i, nhưng lại là món khá nhất mà anh ta nhìn thấy và o lúc Ä'ó.
- Rất có thể. Thế còn những giấy tỠnà y?
- Ba hoá Ä'Æ¡n thanh toán cho nhà bán cá» khÃ'. Má»™t lá thư cá»§a Ä'ại tá Ross gá»i những chỉthị cho anh ta. Tá» nà y là hoá Ä'Æ¡n cá»§a má»™t tiệm may, trị giá 37 bảng, Ä'ược láºp bởi bà Lesurier ở phá»' Bon, gá»i Ã'ng William Derbyshire, bà Straker cho biết Ã'ng Derbyshire là bạn cá»§a chá»"ng bà . Thỉnh thoảng, thư cá»§a Ã'ng ấy vẫn Ä'ược gá»i Ä'ến Ä'ây.
- Bà Derbyshire có những sở thÃch khá tá»'n kém Ä'ây - Holmes nháºn xét - 22 Ä'á»"ng guinea, quả có khá Ä'ắt Ä'á»'i vá»›i má»™t bá»™ quần áo nữ. Tuy nhiên, dưá»ng như cÅ©ng chẳng còn gì hÆ¡n Ä'ể mà xem xét nữa. Váºy chúng ta tá»›i hiện trưá»ng thÃ'i.
Khi chúng tÃ'i Ä'i ra khá»i phòng khách, má»™t thiếu phụ Ä'ứng chá» sẵn ngoà i hà nh lang tiến lên, giáºt cổ tay áo viên thanh tra. Bà ta có vẻ mặt nhá»›n nhác, hằn rõ dấu ấn cá»§a má»™t ấn tượng kinh hoà ng.
- Ã"ng Ä'ã tìm ra chúng chưa? - Bà ta hổn hển nói.
- Chưa, thưa bà . Nhưng Ã'ng Holmes từ London Ä'ã Ä'ến Ä'ể giúp chúng tÃ'i.
- Thưa bà , cách Ä'ây khÃ'ng lâu tÃ'i có gặp bà tại Plymouth, trong má»™t bữa tiệc ở ngoà i vưá»n.
- Thưa Ã'ng, Ã'ng lầm rá»"i.
- Thế mà tÃ'i lại dám thá» Ä'á»™c kia Ä'ấy? Bữa Ä'ó bà mặc má»™t bá»™ Ä'á»" may bằng lụa có mà u óng ánh vá»›i những Ä'á»" trang sức bằng lÃ'ng Ä'à Ä'iểu...
- TÃ'i chưa bao giá» có bá»™ Ä'á»" như váºy.
- Thế thì, chúng ta khÃ'ng nói chuyện Ä'ó nữa.
Sau và i lá»i xin lá»-i, Holmes Ä'i theo viên thanh tra ra ngoà i. Má»™t Ä'oạn Ä'i ngắn băng qua Ä'á»"ng hoang dẫn chúng tÃ'i tá»›i má»™t chá»- trÅ©ng. Trên bá» có má»™t bụi cây kim tước là nÆ¡i cái áo Ä'i mưa Ä'ã Ä'ược vắt lên.
- Äêm hÃ'm Ä'ó trá»i khÃ'ng có gió? - Holmes há»i.
- Phải, khÃ'ng có gió nhưng mưa lá»›n.
- Như váºy, cái áo nà y khÃ'ng phải bị gió thổi tấp và o bụi cây, mà là Ä'ược Ä'ặt lên Ä'ây.
- Äúng, áo Ä'ược vắt ngang.
- Äây nà y, ná»n Ä'ất Ä'ã bị bà n chân dẫm lên. Dưá»ng như có rất nhiá»u bà n chân Ä'i qua Ä'i lại ở nÆ¡i Ä'ây kể từ Ä'êm thứ hai?
Tại Ä'ó có má»™t manh chiếu rÆ¡m Ä'ã Ä'ược Ä'ặt bên cạnh và má»i ngưá»i trong chúng tÃ'i Ä'á»u Ä'ứng trên chiếu Ä'ó.
- Trong bao nà y, có má»™t Ä'Ã'i á»§ng mà Straker Ä'ã Ä'i má»™t chiếc già y cá»§a Simpson và má»™t móng ngá»±a cÅ©, bằng sắt.
- Ã"ng thanh tra, Ã'ng Ä'ã rất xuất sắc.
Holmes Ä'ón lấy cái bao, tụt xuá»'ng chá»- lõm dưới cái trÅ©ng và Ä'ẩy manh chiếu rÆ¡m và o chÃnh giữa, Ä'oạn nằm dà i ra trên chiếu, nằm sấp bụng úp xuá»'ng, cằm chá»'ng trên hai bà n tay, anh quan sát kỹ Ä'ám bùn bị dẫm nát trước mặt.
- Ã" nà y! - Bất chợt anh kêu lên - Cái gì thế nà y nhỉ?
Äó là má»™t que diêm Ä'ã cháy hết má»™t ná»a và Ä'ã bị vấy bùn.
- TÃ'i chẳng hiểu tại sao tÃ'i lại khÃ'ng nhìn thấy nó - Viên thanh tra nói, giá»ng giáºn há»n.
- Nó lẫn trong bùn. TÃ'i nhìn thấy nó vì tÃ'i Ä'i tìm nó.
- Sao? Ã"ng Ä'i tìm nó à ?
- Phải.
Holmes lấy những chiếu già y trong bao ra và Ä'em gót già y so vá»›i những dấu vết in trên ná»n Ä'ất. Äoạn anh leo lên bá», rá»"i bò qua những cây dương xỉ và những bụi cây.
- KhÃ'ng còn dấu vết nà o Ä'âu - Viên thanh tra nói - TÃ'i Ä'ã quan sát rất kỹ khoảng Ä'ất nà y trên bán kÃnh 100 dặm.
- Tháºt thế ư? - Holmes kêu lên khi Ä'ứng dáºy - Như váºy tÃ'i Ä'âu dám há»-n xược là m lại việc Ä'ó. Nhưng tÃ'i mong muá»'n Ä'ược Ä'i dạo chÆ¡i trên cánh Ä'á»"ng trước khi trá»i tá»'i hẳn. ngõ hầu ngà y mai còn nháºn biết Ä'ược thá»±c Ä'ịa. Nếu Ã'ng thấy khÃ'ng có gì trở ngại, tÃ'i mạn phép bá» cái móng ngá»±a cÅ© nà y và o túi Ä'ể cầu may.
HÆ¡i mất kiên nhẫn trước cái phương pháp ung dung cá»§a Holmes, Ä'ại tá Ross xem Ä'á»"ng há»" má»™t cách khÃ'ng cần che giấu, rá»"i nói vá»›i Ã'ng thanh tra.
- TÃ'i mong là Ã'ng sẽ trở vá» cùng vá»›i tÃ'i. Có má»™t sá»' việc tÃ'i muá»'n há»i ý kiến Ã'ng, chúng ta có nên cÃ'ng khai rút tên con Ngá»n lá»a bạc ra khá»i cuá»™c tranh giải hay khÃ'ng?
- Chắc chắn là khÃ'ng nên - Holmes kêu lên - Nó sẽ có mặt.
Viên Ä'ại tá nghiêng mình nói:
- TÃ'i rất sung sướng Ä'ược có ý kiến cá»§a Ã'ng. Ã"ng sẽ gặp lại chúng tÃ'i tại nhà anh Straker, sau khi Ã'ng Ä'i dạo xong. Sau Ä'ó, chúng ta cùng trở vá» Tavistock. Äại tá cùng viên thanh tra quay lưng trở lại trong lúc Holmes và tÃ'i Ä'i sâu và o trong cánh rừng hoang.
- Anh Watson, lúc nà y chúng ta hãy Ä'ể vấn Ä'á» ai Ä'ã giết Straker qua má»™t bên mà chỉÄ'ể ý tá»›i con ngá»±a thÃ'i. Cứ cho là con ngá»±a Ä'ã bá» trá»'n trong hoặc sau lúc xảy ra thảm trạng. Váºy thì nó sẽ Ä'i Ä'âu? Ngá»±a là loà i sá»'ng thà nh Ä'à n. Khi bị bá» rÆ¡i má»™t mình, bản năng cá»§a nó sẽ Ä'ưa nó hoặc trở vá» King’s Pyland hoặc tá»›i Mapleton ở phÃa bên kia. Nó khÃ'ng thể chÆ¡i trò “ngá»±a hoang trên cánh Ä'á»"ng hoangâ€. Vả chăng, thế nà o mà lại khÃ'ng có ngưá»i trÃ'ng thấy nó, mà tại sao dân du mục lại bắt cóc nó? Những ngưá»i Ä'ó luÃ'n luÃ'n lánh xa những nÆ¡i có chuyện chẳng là nh. Há» chẳng thể nà o hy vá»ng bán Ä'ược má»™t con ngá»±a như thế. Váºy thì bắt con ngá»±a là chuá»'c lấy má»'i nguy hiểm, chứchẳng Ä'ược lợi lá»™c gì!
- Váºy con ngá»±a ở Ä'âu?
- Nó phải ở hoặc tại King’s Pyland hoặc tại Mapleton. Hiện giá» nó khÃ'ng ở tại King’s Pyland, váºy nó phải ở tại Mapleton. Chúng ta cứ theo giả thiết Ä'ó mà tiến hà nh và chá» xem nó dẫn chúng ta Ä'ến Ä'âu. Phần nà y cá»§a cánh Ä'á»"ng, Ä'ất rất cứng và khÃ'. Nhưng nó Ä'ổ dá»'c xuá»'ng vá» phÃa Mapleton. Từ Ä'ây, chúng ta có thể phân biệt má»™t vết lõm xuá»'ng cá»§a ná»n Ä'ất: trong Ä'êm thứ hai sang ngà y thứ ba, chá»- lõm xuá»'ng Ä'ó ắt hẳn phải khá nhão, và con ngá»±a hẳn Ä'ã phải băng qua phần cánh Ä'á»"ng nà y.
Trong lúc nói chuyện, chúng ta Ä'ã bước Ä'i mau, chỉ và i phút sau Ä'ã tá»›i chá»- Ä'ất lõm xuá»'ng. TÃ'i Ä'i xuá»'ng mé bên phải và Holmes xuá»'ng mé bên trái. Nhưng tÃ'i chưa Ä'i Ä'ược năm chục bước thì Ä'ã nghe tiếng anh reo lên và vẫy tay gá»i tÃ'i tá»›i. Trên ná»n Ä'ất má»m trước mặt anh, có những dấu chân ngá»±a y như cái móng sắt mà anh Ä'ang cầm trong tay.
- Anh Ä'ã thấy giá trị cá»§a óc tưởng tượng chưa? - Holmes bảo tÃ'i - Äó là cái mà Gregory thiếu. Chúng ta Ä'ã tưởng tượng ra Ä'iá»u có thể xảy tá»›i, rá»"i hà nh Ä'á»™ng theo giả thiết Ä'ó. Thế là chúng ta Ä'ược chứng thá»±c là Ä'úng. Nà o, tiến lên.
Chúng tÃ'i vượt qua cái Ä'áy sình lầy cá»§a chá»- trÅ©ng và Ä'i trong khoảng 400 yard trên mặt Ä'ất khÃ' và rắn. Lần nữa, Ä'ất lại dá»'c và chúng tÃ'i lại bắt gặp những dấu chân ngá»±a. Rá»"i chúng tÃ'i lại mất hút những dấu vết Ä'ó trong khoảng gần ná»a dặm. Lúc sắp tá»›i Mapleton, bên cạnh dấu chân ngá»±a có cả dấu chân ngưá»i.
- Cho tá»›i Ä'ây, con ngá»±a chỉ Ä'i có má»™t mình - TÃ'i kêu lên.
- Rất Ä'úng, trước Ä'ó thì nó chỉ có má»™t mình. Nà y, cái nà y là cái gì Ä'ây nhỉ?
Dấu chân ngưá»i và ngá»±a bất thình lình quay ngược trở lại và Ä'i trở vá» hướng King’s Pyland. Cả hai chúng tÃ'i cùng Ä'i theo hướng Ä'ó. Holmes dõi mắt theo các vết nhưng hÆ¡i nhìn lệch sang bên. TÃ'i sững sá» thấy những dấu vết Ä'ó lại hiện ra nhưng ở trong hướng ngược lại, nghÄ©a là lại trở vá» Mapleton thêm má»™t lần nữa.
- Má»™t Ä'iểm tá»'t cho anh Ä'ó, Watson! - Holmes nói - Chúng ta hãy theo dấu chân quay trở lại Ä'i.
Chúng tÃ'i khÃ'ng phải Ä'i xa. Các dấu vết chấm dứt trên con Ä'ưá»ng rải nhá»±a dẫn tá»›i hà ng rà o các chuá»"ng ngá»±a Mapleton. Khi chúng tÃ'i tá»›i gần, má»™t ngưá»i nhảy ra.
- Ở Ä'ây chúng tÃ'i khÃ'ng muá»'n thấy những kẻ lạ lảng vảng - Anh ta bảo chúng tÃ'i.
- Chỉ xin há»i má»™t câu thÃ'i - Holmes nói - Liệu có thể gặp Ã'ng Silas và o lúc năm giá»ngà y mai khÃ'ng?
- Xin lá»-i, thưa Ã'ng, Ã'ng chá»§ tÃ'i luÃ'n luÃ'n thức dáºy sá»›m nhất. Nhưng á»§a, Ã'ng ấy Ä'ây nà y: Ã'ng ấy sẽ Ä'Ãch thân trả lá»i Ã'ng. KhÃ'ng, thưa Ã'ng khÃ'ng! TÃ'i sẽ bị mất việc nếu Ã'ng thấy tÃ'i nháºn tiá»n. Sau nà y, nếu như Ã'ng muá»'n cho...
Sherlock Holmes nhét lại tiá»n và o túi mình. Má»™t ngưá»i trung niên xuất hiện, bá»™ mặt kém thân thiện, cây roi má»m cầm lăm lăm trong tay.
- Có chuyện gì váºy, Dawson? - Ã'ng ta kêu lên - KhÃ'ng Ä'ược bép xép Ä'ấy nhé. Hãy Ä'i là m việc Ä'i! Còn hai Ã'ng... Các Ã'ng tá»›i Ä'ây là m cái quái gì?
- Chúng tÃ'i xin hầu chuyện Ã'ng mưá»i phút, thưa Ã'ng chá»§! - Holmes trả lá»i vá»›i giá»ng ngá»t ngà o.
- TÃ'i là m gì có thì giá» Ä'ể nói chuyện vá»›i bất cứ gã lêu lổng nà o? Hãy xéo Ä'i? Nếu khÃ'ng, tÃ'i thả chó ra Ä'ấy...
Holmes cúi nghiêng mình vá» phÃa trước và thì thầm và i lá»i bên tai nhà huấn luyện ngá»±a. Hắn Ä'á» mặt tÃa tai.
- Nói láo - Hắn kêu lên - Má»™t lá»i nói láo quá»· quyệt.
- ÄÆ°á»£c lắm? Chúng ta sẽ bà n luáºn cÃ'ng khai ngay Ä'ây hay ở trong phòng khách?
- á»'! Xin má»i và o.
Holmes cưá»i:
- Anh Watson, sẽ khÃ'ng quá mấy phút Ä'âu. Bây giá», thưa Ã'ng Silas tÃ'i xin Ä'ặt mình dưới quyá»n sai khiến cá»§a Ã'ng.
Mấy phút Ä'á»"ng há»" cá»§a Holmes lại kéo dà i thà nh hai chục phút. Bầu trá»i mà u tÃm Ä'ã chuyển thà nh xám khi Holmes và Silas hiện ra. Bây giá» gương mặt cá»§a Silas biến thà nh mà u tro, trán ướt Ä'ẫm má»" hÃ'i và hai bà n tay run rẩy, cây gáºy Ä'i săn Ä'ung Ä'ưa như má»™t cà nh cây lắt lay trước gió. Thái Ä'á»™ anh hùng rÆ¡m Ä'ã tan biến, Ã'ng ta khúm núm theo sau Holmes như má»™t con chó Ä'i theo chá»§.
- Những mệnh lệnh cá»§a Ã'ng sẽ Ä'ược thi hà nh - Ã'ng ta nói.
- KhÃ'ng Ä'ược sai lầm? - Holmes nhấn mạnh, khi quay lại nhìn Ã'ng ta.
Ngưá»i ná» rùng mình trước sá»± Ä'e dá»a ẩn chứa trong tia nhìn Ä'ó.
- Vâng. Sẽ khÃ'ng có sá»± sai lầm nà o cả! Nó sẽ có mặt Ä'úng giá». TÃ'i có phải thay hình Ä'ổi dạng cho nó hay khÃ'ng?
Holmes suy nghÄ© trong giây lát, rá»"i phá lên cưá»i:
- KhÃ'ng, cứ Ä'ể yên như thế! TÃ'i sẽ viết cho Ã'ng vá» việc nà y. Giá» Ä'ây nhất Ä'ịnh khÃ'ng có những trò chÆ¡i khăm nữa. Nếu khÃ'ng...
- Ã"ng có thể tin cáºy nÆ¡i tÃ'i!
- Ã"ng săn sóc nó cho tá»›i ngà y giao ước, như thể nó là cá»§a Ã'ng váºy.
- Ã"ng có thể hoà n toà n tin cáºy nÆ¡i tÃ'i mà !
- Phải, tÃ'i tin nÆ¡i Ã'ng. Ngà y mai Ã'ng sẽ nháºn Ä'ược tin tÃ'i.
Anh quay gót, khÃ'ng thèm Ä'ếm xỉa gì Ä'ến bà n tay run rẩy mà ngưá»i ná» chìa ra. Chúng tÃ'i quay trở vá» King s Pyland.
- Lão Silas nà y vừa Ä'á»™c ác, vừa Ä'ê tiện lại vừa hèn nhát - Holmes vừa bước Ä'i vừa nháºn xét.
- Hắn Ä'ang giữ con ngá»±a?
- Hắn tìm cách trả lá»i bằng những câu huênh hoang, nhưng tÃ'i Ä'ã miêu tả chÃnh xác những gì hắn Ä'ã là m trong buổi sáng hÃ'm Ä'ó. Hắn tin chắc là tÃ'i Ä'ã theo dõi hắn. Watson, anh có lưu ý Ä'ến những cái Ä'ầu vuÃ'ng vức má»™t cách kỳ lạ trong các dấu chân khÃ'ng? Già y á»§ng cá»§a hắn phù hợp vá»›i dấu vết Ä'ó, tÃ'i kể cho hắn nghe: Ã'ng là ngưá»i thức dáºy sá»›m nhất, khi nhìn thấy má»™t con ngá»±a lạ Ä'ang lang thang trên cánh Ä'á»"ng hoang, Ã'ng liá»n tá»›i gần Ä'ể xem sao. Con ngá»±a có “cái trán trắng†nên má»›i Ä'ược gá»i là “Ngá»n lá»a bạcâ€. Ã"ng thấy cÆ¡ may Ä'ã tá»›i vá»›i mình, nên Ä'ã bắt giữ nó. Nếu là m Ä'ược váºy thì con ngá»±a cá»§a Ã'ng sẽ vá» nhất. TÃ'i gợi cho hắn nhá»› lại vì sao hà nh Ä'á»™ng Ä'ầu tiên cá»§a hắn là dẫn con ngá»±a Ä'i trở vá» King’s Pyland, rá»"i tại sao hắn lại Ä'ịnh Ä'em giấu con ngá»±a cho tá»›i khi cuá»™c Ä'ua kết thúc; tÃ'i cÅ©ng cho hắn biết hắn Ä'ưa con ngá»±a vá» Ä'i giấu ở Mapleton như thế nà o. Tá»›i lúc Ä'ó, hắn chỉ còn có má»™t ý tưởng: là m sao Ä'ược yên thân.
- Nhưng các chuá»"ng ở Ä'ây Ä'á»u Ä'ã Ä'ược khám kỹ rá»"i kia mà ?
- á»', hắn là má»™t tay hoá trang ngá»±a tà i ba!
- Anh khÃ'ng lo ngại gì khi Ä'ể con ngá»±a ở lại Ä'ây?
- Hắn sẽ chăm sóc con ngá»±a như chăm sóc thân thể hắn! Hắn biết là muá»'n Ä'ược tha tá»™i thì phải Ä'ưa con ngá»±a ra trong thể trạng tá»'t.
- Chưa chắc Ä'ại tá Ross chịu tha cho hắn.
- Äại tá Ross khÃ'ng phải là ngưá»i giải quyết vấn Ä'á». TÃ'i theo những phương pháp cá»§a riêng tÃ'i. Ã"ng Ä'ại tá kém hà o hiệp Ä'á»'i vá»›i tÃ'i. Nên giá» Ä'ây tÃ'i muá»'n Ä'ùa trêu Ã'ng ta chÆ¡i. Anh chá»› có nói gì vá» con ngá»±a Ä'ấy nhé?
- Nói Ä'ể là m gì! Vả chăng, Ä'iá»u nà y có tầm quan trá»ng Ä'á»'i vá»›i việc tìm ra ngưá»i Ä'ã giết Straker.
- KhÃ'ng Ä'âu. Chúng ta cùng trở vá» London bằng chuyến tà u Ä'êm.
TÃ'i sững sá» trước câu trả lá»i Ä'ó. Chúng tÃ'i chỉ má»›i tá»›i Devonshire có mấy tiếng Ä'á»"ng há»", váºy mà anh ta lại bá» ngang cuá»™c Ä'iá»u tra. Tháºt khÃ'ng tà i nà o hiểu nổi! TÃ'i khÃ'ng tà i nà o moi thêm Ä'ược anh má»™t lá»i nà o cho tá»›i khi vá» Ä'ến nhà ngưá»i huấn luyện ngá»±a. Ã"ng Ä'ại tá và viên thanh tra chá» chúng tÃ'i trong phòng khách.
- Chúng tÃ'i sẽ trở vá» thá»§ Ä'Ã' bằng chuyến tà u tá»'c hà nh ná»a Ä'êm. Chúng tÃ'i Ä'ã Ä'ược hÃt thở bầu khÃ'ng khà quyến rÅ© cá»§a Dartmoor - Holmes nói.
Viên thanh tra giương rá»™ng Ä'Ã'i mắt. Ã"ng Ä'ại tá nở má»™t nụ cưá»i hiểm Ä'á»™c:
- Như váºy là Ã'ng Ä'ã bá» cuá»™c?
Holmes nhún vai:
- DÄ© nhiên là có những chướng ngại nghiêm trá»ng? Tuy nhiên, con ngá»±a cá»§a Ngà i sẽ có mặt và o lúc xuất phát cuá»™c Ä'ua, Ngà i nên chuẩn bị ngưá»i nà i cưỡi con ngá»±a Ä'ó. TÃ'i có thể xin má»™t bức ảnh cá»§a Ã'ng Straker Ä'ược khÃ'ng?
Viên thanh tra móc túi lấy ra má»™t tấm hình Ä'á»±ng trong má»™t bao thư và Ä'ưa cho Holmes.
- Ã"ng thanh tra, Ã'ng Ä'oán trước Ä'ược má»i ý muá»'n cá»§a tÃ'i. Liệu Ã'ng có chá» tÃ'i tại Ä'ây trong chá»'c lát chăng? TÃ'i muá»'n gặp cÃ' hầu gái.
Bất thình lình Ä'ại tá Ross lên tiếng ngay sau khi Holmes bước ra khá»i phòng khách:
- TÃ'i thất vá»ng vá» Ã'ng Holmes. Từ khi Ã'ng ta Ä'ến Ä'ây, ta chẳng có má»™t tiến bá»™ nà o.
- Con ngá»±a cá»§a Ã'ng sẽ dá»± cuá»™c Ä'ua - TÃ'i nói.
- Phải, tÃ'i Ä'ã Ä'ược lá»i cam Ä'oan cá»§a Ã'ng ta - Äại tá nhún vai - Có Ä'iá»u, tÃ'i mong muá»'n nắm Ä'ược con ngá»±a trong tay hÆ¡n là lá»i hứa.
TÃ'i Ä'ịnh bênh vá»±c cho Holmes thì anh ấy trở và o.
- Giá» Ä'ây, thưa quý Ã'ng, sau khi vá» tá»›i London, tÃ'i sẵn sà ng trở lại Tavistock lần nữa.
Trong lúc chúng tÃ'i leo lên xe, má»™t trong những ngưá»i hầu chuá»"ng ngá»±a giữ cho cá»a xe mở rá»™ng. Má»™t tư tưởng như bất chợt Ä'ến vá»›i Holmes, bởi vì anh cúi nghiêng ngưá»i vá» phÃa trước và Ä'ụng và o á»'ng tay áo ngưá»i hầu. Anh nói:
- Ai săn sóc những con cừu trong vòng rà o.
- TÃ'i, thưa Ã'ng.
- Anh có thấy Ä'iá»u gì khác lạ vừa xảy ra cho chúng trong thá»i gian gần Ä'ây khÃ'ng?
- Quả váºy, ba con trong Ä'à n bị Ä'i kháºp khiá»...ng.
Holmes khẽ cưá»i và xoa hai bà n tay và o nhau.
- Má»™t cú chÆ¡i Ä'ẹp tháºt! - Anh nói khi bấm và o cánh tay tÃ'i, rá»"i nói vá»›i Ã'ng thanh tra - Ã'ng bạn nên lưu ý tá»›i cái hiện tượng Ä'ặc biệt Ä'ó trong Ä'à n cừu. Nà o chúng ta Ä'i thÃ'i, chú xà Ãch!
Äại tá Ross tiếp tục phÃ' ra má»™t dáng Ä'iệu bà y tá» sá»± khÃ'ng tin tưởng nhưng vẻ mặt viên thanh tra biểu hiện má»™t sá»± chăm chú. Ã"ng ta há»i Holmes:
- Ã"ng cho Ä'ó là Ä'iá»u quan trá»ng sao?
- Cá»±c kỳ quan trá»ng Ä'ấy!
- Còn Ä'iểm nà o khác mà Ã'ng muá»'n lưu ý tÃ'i nữa khÃ'ng?
- Con chó trong Ä'êm Ä'ó.
- Con chó ư? Äâu có chuyện gì xảy ra vá»›i nó trong Ä'êm Ä'ó.
- Như váºy má»›i là kỳ lạ. Sá»± kỳ lạ ẩn chứa ở ngay trong chá»- Ä'ó - Sherlock Holmes nháºn xét.
Bá»'n ngà y sau Ä'ó, Holmes và tÃ'i lại Ä'áp chuyến tà u Ä'i Winchester Ä'ể dá»± khán cuá»™c Ä'ua ngá»±a tranh giải Wessex Cup. Ã"ng Ä'ại tá gặp chúng tÃ'i bên ngoà i nhà ga và Ä'ưa chúng tÃ'i Ä'ến trưá»ng Ä'ua bằng xe tứ mã cá»§a Ã'ng. Mặt Ã'ng nghiêm trang và thái Ä'á»™ cá»±c kỳ lạnh nhạt.
Ã"ng nói:
- TÃ'i khÃ'ng thấy con ngá»±a cá»§a tÃ'i Ä'âu cả.
- Ã"ng sẽ nháºn ra nó khi Ã'ng trÃ'ng thấy nó chứ? - Holmes há»i.
Ã"ng Ä'ại tá tá» vẻ rất bất mãn. Ã"ng nói:
- TÃ'i lui tá»›i trưá»ng Ä'ua từ 20 năm nay, và chưa có ai há»i tÃ'i má»™t câu như thế. Ngay má»™t Ä'ứa bé cÅ©ng nháºn ra con Ngá»n lá»a bạc vá»›i cái trán trắng và cái chân trước có lÃ'ng Ä'á»'m cá»§a nó.
- Việc Ä'ánh cá hiện nay ra sao?
- Ngà y hÃ'm qua, Ã'ng có thể Ä'ánh 15 ăn 1, nhưng khoảng cách cứ giảm dần, giá» Ä'ây thì chỉ còn 3 ăn 1.
- Hừm! Có ai Ä'ó Ä'ã tóm Ä'ược tuy-dÃ', chắc chắn như thế - Holmes nói.
Khi xe tứ mã ngưng lại gần khán Ä'à i chÃnh, tÃ'i nhìn lên tấm bảng Ä'ể xem tên những con ngá»±a tranh giải Wessex Cup:
“Cho ngá»±a bá»'n và năm tuổi
Giải nhất: 1.000 souverain
Giải nhì: 300 bảng
Giải ba: 200 bảng
ÄÆ°á»ng Ä'ua: 1,6 dặm.
1. Da Ä'en (cá»§a Ã'ng Heath Newton), nà i áo mà u quế, mÅ© Ä'á».
2. Võ sÄ© (cá»§a Ä'ại tá Wardlaw), nà i áo sá»c xanh Ä'en, mÅ© há»"ng.
3. Desborough (của huân tước Backwater), nà i áo tay và ng, mũ và ng.
4. Ngá»n lá»a bạc (cá»§a Ä'ại tá Ross), nà i áo Ä'á», mÅ© Ä'en.
5. Iris (cá»§a cÃ'ng tước xứ Balmoral), nà i mÅ©, áo sá»c và ng Ä'en.
6. Rasper (cá»§a huân tước Singleford), nà i áo tay Ä'en, mÅ© tÃa.â€
- Chúng tÃ'i Ä'ã rút con kia ra và Ä'ặt tất cả hy vá»ng và o lá»i nói cá»§a Ã'ng - Viên Ä'ại tá nói - Lạ chưa! Thế nghÄ©a là gì? Ngá»n lá»a bạc Ä'ược coi là chắc sẽ thắng sao?
- Ngá»n lá»a bạc Ä'ược cá 5 ăn 4 - Các nhà cái cá ngá»±a gầm lên - 5 ăn 4 cho Ngá»n lá»a bạc Ä'ây. Desborouth cá 15 ăn 5 Ä'ây.
- Äá»§ sáu con à ? - Viên Ä'ại tá kêu lên, rất giáºn dữ - Nhưng nó Ä'âu? Cá» cá»§a tÃ'i chưa Ä'ược diá»...u hà nh mà .
- Chỉ má»›i có năm con Ä'i diá»...u hà nh. Äây nà y, Ä'ây hẳn là nó rá»"i!
Và o lúc tÃ'i nói, má»™t con ngá»±a há»"ng lá»±c lưỡng phóng ra khá»i khu cân nà i, chạy nước kiệu ngay bên cạnh chúng tÃ'i: nó mang trên yên mà u cá» xanh và Ä'á» rất quen thuá»™c cá»§a Ã'ng Ä'ại tá.
- Äâu phải ngá»±a cá»§a tÃ'i. Con váºt nà y khÃ'ng có lấy má»™t sợi lÃ'ng trắng trên mình. Ã"ng là m cái trò gì váºy Ã'ng Holmes?
- Bình tÄ©nh! Bình tÄ©nh xem nó chạy ra sao cái Ä'ã! - Holmes thì thầm, Ä'iá»m tÄ©nh.
Anh theo dõi qua á»'ng nhòm, bất chợt reo lên:
- Ngay hà ng Ä'ầu? Tuyệt diệu. Chúng Ä'ang ghé và o chá»- ngoặt.
Sáu con ngá»±a chạy sát bên nhau. Tá»›i quãng giữa dải Ä'ưá»ng Ä'ua vòng, con ngá»±a chuá»"ng Mapleton vượt lên dẫn Ä'ầu. Nhưng trước khi chúng ngang chá»- chúng tÃ'i thì con Desborough Ä'ã hết sức và con ngá»±a cá»§a Ã'ng Ä'ại tá vượt qua cây cá»c tá»›i sáu thân trước Ä'á»'i thá»§ cá»§a nó là con Iris cá»§a cÃ'ng tước xứ Balmoral.
- Dầu sao thì tÃ'i cÅ©ng Ä'ã thắng - Äại tá hổn hển Ä'ưa má»™t bà n tay lên vuá»'t trán - Xin thú tháºt là tÃ'i chẳng hiểu gì cả. Ã"ng còn giữ bà máºt Ä'ến bao lâu nữa thưa Ã'ng Holmes?
- Rá»"i Ã'ng sẽ biết tất cả. Lại Ä'ây, chúng ta cùng quan sát con ngá»±a nà y... Nó Ä'ây nà y - Anh nói khi chúng tÃ'i và o trong khu dà nh riêng cho chá»§ ngá»±a cùng bằng hữu cá»§a há» - Ã"ng lấy cá»"n mà rá»a Ä'ầu ngá»±a và chân nó thì Ã'ng sẽ nháºn thấy nó chÃnh là Ngá»n lá»a bạc.
- Ã"ng là m tÃ'i suýt Ä'ứng tim...
- TÃ'i thấy nó trong tay má»™t kẻ gian xảo và tÃ'i tá»± tiện cho nó Ä'ua dưới lá»›p giả trang nà y.
- Ã"ng Ä'ã là m Ä'ược má»™t Ä'iá»u kỳ diệu! Con ngá»±a tá» ra hoà n toà n ở thể trạng tá»'t. Nó chưa bao giá» chạy hay Ä'ến thế. TÃ'i cần phải xin lá»-i Ã'ng, má»™t ngà n lần vì Ä'ã nghi ngá»khả năng cá»§a Ã'ng. Mong Ã'ng tìm ra tên sát nhân.
- TÃ'i tìm ra rá»"i - Holmes trả lá»i má»™t cách Ä'iá»m tÄ©nh.
Viên Ä'ại tá và tÃ'i nhìn anh:
- KhÃ'ng hiểu hắn ở Ä'âu?
- Ở Ä'ây!
- Ở Ä'ây? Hắn Ä'âu?
- Ngay bên cạnh tÃ'i và o lúc nà y.
Viên Ä'ại tá Ä'á» mặt tÃa tai vì giáºn dữ.
- TÃ'i mang Æ¡n Ã'ng nhiá»u lắm, nhưng tÃ'i buá»™c lòng phải coi Ä'iá»u mà Ã'ng vừa nói là má»™t trò Ä'ùa quá trá»›n, hoặc là má»™t Ä'iá»u lăng nhục.
Holmes phá ra cưá»i:
- TÃ'i khÃ'ng há» Ä'ùa hay là m nhục Ã'ng, thưa Ä'ại tá. Nhưng quả tháºt kẻ sát nhân Ä'ang Ä'ứng ngay Ä'ằng sau Ã'ng Ä'ây.
Anh tiến lên má»™t bước và Ä'ặt bà n tay lên cái cổ bóng loáng cá»§a con ngá»±a thuần chá»§ng.
- Con ngá»±a ư? - TÃ'i và Ã'ng Ä'ại tá kêu lên.
- Äúng, chÃnh nó. Và chúng ta hãy tha tá»™i cho nó vì nó hà nh Ä'á»™ng Ä'ể tá»± vệ. Straker khÃ'ng xứng Ä'áng vá»›i lòng tin cáºy cá»§a Ã'ng. Nhưng chuÃ'ng reo rá»"i Ä'ó. Bởi vì tÃ'i muá»'n kiếm má»™t Ãt tiá»n trong Ä'á»™ Ä'ua sau, tÃ'i xin khất lại Ä'ể lát nữa sẽ giải thÃch táºn tưá»ng.
Trong toa xe lá»a hạng Ä'ặc biệt chỉ có ba ngưá»i chúng tÃ'i. Trên Ä'ưá»ng trở vá» London, tÃ'i tưởng chừng như khó có chuyến Ä'i nà o lại ngắn hÆ¡n Ä'á»'i vá»›i Ä'ại tá Ross, bởi vì chúng tÃ'i Ä'á»u say sưa nghe Holmes nói.
- TÃ'i Ä'i tá»›i Devonshire vá»›i sá»± cả tin rằng Simpson là thá»§ phạm, tuy vẫn nháºn thức rằng chưa Ä'á»§ bằng chứng Ä'ể buá»™c tá»™i anh ta. Chỉ tá»›i khi ngá»"i ở trong xe, ngay trước cá»a nhà ngưá»i huấn luyện ngá»±a, tÃ'i má»›i nháºn ra cái ý nghÄ©a kinh khá»§ng trong món thịt cừu nấu cà ri. Các bạn còn nhá»› là tÃ'i Ä'ã tá» ra Ä'ãng trÃ, vẫn ngá»"i yên trên xe trong lúc má»i ngưá»i Ä'ã xuá»'ng xe cả rá»"i. Lúc Ä'ó, tÃ'i Ä'ang tá»± há»i vì sao tÃ'i lại bá» qua má»™t chỉdẫn lá»›n như váºy.
- Vá» phần tÃ'i - Viên Ä'ại tá nói - TÃ'i xin thú nháºn là ngay Ä'ến bây giá» tÃ'i vẫn khÃ'ng thấy dấu vết ấy giúp chúng ta Ä'ược gì.
- Trong cái chuá»-i láºp luáºn cá»§a tÃ'i, nó là khâu Ä'ầu tiên. Bá»™t thuá»'c phiện Ä'âu hẳn là khÃ'ng có vị gì. Cái vị cá»§a nó chẳng có gì là khó chịu cả, nhưng nó có thể nháºn ra Ä'ược. Cho nên nếu nó Ä'ược Ä'em trá»™n và o má»™t món ăn bình thưá»ng, ngưá»i ăn sẽ phát hiện ra và có thể há» sẽ khÃ'ng ăn. Cà ri là món thÃch hợp Ä'ể che giấu cái mùi vị ấy. Là m sao có sá»± trùng hợp quái gở nà y? Ngưá»i lạ Simpson Ä'em bá» thuá»'c phiện và o thức ăn cá»§a cáºu bé Hunter và o lúc thức ăn Ä'ó lại là cà ri (chỉ có cà ri má»›i lấn át mùi bá»™t thuá»'c phiện). Tháºt là khÃ'ng thể tưởng tượng nổi! Váºy là Simpson Ä'ược loại ra khá»i diện nghi vấn. TÃ'i chú tâm và o Straker và bà vợ y: quả tháºt chỉ có há» má»›i có thể bá»' trà món thịt cừu nấu cà ri cho bữa tá»'i Ä'ó. Thuá»'c phiện Ä'ã Ä'ược bá» thêm và o sau khi cái Ä'Ä©a Ä'á»±ng món ăn dà nh cho Hunter Ä'ược Ä'ể riêng ra. ChÃnh vì thế mà những ngưá»i khác cÅ©ng Ä'ã ăn món Ä'ó nhưng vẫn bình yên. Váºy thì ai trong hai ngưá»i Ä'ó Ä'ã tá»›i gần Ä'Ä©a thức ăn mà cÃ' hầu gái lại khÃ'ng trÃ'ng thấy?
Vụ rắc rá»'i vá» Simpson Ä'ã cho thấy có má»™t con chó canh giữ chuá»"ng ngá»±a. Thá» há»i ai là ngưá»i Ä'ã Ä'i và o rá»"i lại Ä'i ra vá»›i má»™t con ngá»±a mà con chó lại khÃ'ng sá»§a (Ä'ể Ä'ánh thức hai anh chà ng giữ ngá»±a ngá»§ trong cái vá»±a). Äó chắc chắn phải là ngưá»i mà con chó rất quen thuá»™c. TÃ'i Ä'ã tin rằng giữa Ä'êm khuya Straker xuá»'ng chuá»"ng ngá»±a và dắt con Ngá»n lá»a bạc. Nhằm mục Ä'Ãch gì? Chắc chắn là trong má»™t mục Ä'Ãch bất lương, nếu khÃ'ng thì y Ä'ã khÃ'ng Ä'ánh thuá»'c mê anh chà ng gác chuá»"ng. TÃ'i suy nghÄ© nát óc Ä'ểÄ'oán xem y Ä'ã nghÄ© gì, trong Ä'ầu óc y. Äã từng có nhiá»u vụ các huấn luyện viên kiếm Ä'ược nhiá»u tiá»n bằng cách Ä'ánh cá ngá»±a cá»§a há» bị thua, qua những ngưá»i trung gian, và sau Ä'ó ngăn cản khÃ'ng cho ngá»±a cá»§a há» thắng bằng má»™t mánh khoé nà o Ä'ó. ÄÃ'i khi, do má»™t gã nà i kìm hãm ngá»±a, hoặc do má»™t phương pháp tinh tế hÆ¡n. Vá»›i Straker, anh ta hà nh Ä'á»™ng ra sao? TÃ'i hy vá»ng là những Ä'á»" váºt ở trong các túi quần áo anh ta sẽ giúp tÃ'i.
Quả Ä'úng như váºy. Hai bạn chắc chưa quên con dao kỳ lạ nằm trong bà n tay ngưá»i chết: con dao mà khÃ'ng má»™t Ä'ầu óc tỉnh táo nà o lại chá»n là m vÅ© khÃ. Con dao Ä'ó Ä'ược dùng trong những ca mổ tinh tế nhất. Thưa Ä'ại tá, Ã'ng thừa biết rằng ta có thể tạo ra má»™t vết Ä'ứt nhá» trên những gân khoeo con ngá»±a, mà nếu là m bên dưới da thì vết Ä'ó khÃ'ng Ä'ể lại má»™t dấu vết nà o. Má»™t con ngá»±a bị “khÃa gân†như váºy sẽ Ä'i hÆ¡i kháºp khiá»...ng, Ä'iá»u Ä'ó sẽ chỉ Ä'ược gán cho chứng phong thấp hoặc cho sá»± táºp luyện quá sức.
- Quân vÃ' lại! - Ã'ng Ä'ại tá kêu lên.
- Äó là lý do mà Straker muá»'n Ä'ưa con ngá»±a ra ngoà i cánh Ä'á»"ng, bởi vì nếu bị mÅ©i nhá»n con dao rạch và o gân chân, chắc chắn con Ngá»n lá»a bạc sẽ hung hăng Ä'ánh thức cả Ä'ến ngưá»i ngá»§ say nhất thế gian. Váºy là phải ra tay ngoà i trá»i.
- TÃ'i Ä'ã mù quáng - Viên Ä'ại tá rên rỉ - ChÃnh vì thế mà nó cần Ä'ến Ä'èn cầy và Ä'ã quẹt que diêm lên Ä'ấy.
- DÄ© nhiên. Nhưng quan sát các Ä'á»" váºt cá»§a anh ta, tÃ'i còn hiểu Ä'ược những Ä'á»™ng cÆ¡gây ra tá»™i ác nữa. Thưa Ä'ại tá, má»™t ngưá»i từng trải khÃ'ng bao giá» mang theo trong túi mình những hoá Ä'Æ¡n cá»§a má»™t ngưá»i khác. Chúng ta thanh toán những hoá Ä'Æ¡n cá»§a chÃnh mình là Ä'á»§ rá»"i. Ngay Ä'ó tÃ'i kết luáºn là Straker có má»™t gia Ä'ình thứ nhì. TÃnh chất cá»§a tá» hoá Ä'Æ¡n chứng tá» là nó dÃnh dáng Ä'ến má»™t ngưá»i Ä'à n bà , và ngưá»i Ä'à n bà Ä'ó Ä'ã tiêu xà i hoang phÃ. Cho dù Ä'ại tá có Ä'á»'i xá» rá»™ng rãi Ä'ến Ä'âu, Straker cÅ©ng khÃ'ng thể mua sắm cho vợ những bá»™ quần áo giá hÆ¡n hai mươi guinea! TÃ'i há»i vặn bà Straker vá» bá»™ quần áo nữ và khi Ä'ược bà Ä'oan chắn là bà chẳng bao giá» có bá»™ quần áo như váºy, tÃ'i bèn ghi Ä'ịa chỉ cá»§a tiệm may. Và xin má»™t tấm hình cá»§a Straker. Kể từlúc Ä'ó, tất cả Ä'á»u Ä'Æ¡n giản. Straker dắt con ngá»±a Ä'ến má»™t chá»- Ä'ất trÅ©ng là nÆ¡i mà ánh sáng ngá»n Ä'èn bão sẽ khÃ'ng bị ai trÃ'ng thấy. Vá» phần Simpson khi bá» trá»'n, y Ä'ã Ä'ánh mất cái cravat. Straker nhặt lấy, có thể vá»›i ý Ä'ịnh dùng nó Ä'ể giữ cho con ngá»±a Ä'ứng yên. Khi Ä'ã và o trong cái há»' trÅ©ng rá»"i, hắn ra Ä'ằng sau con Ngá»n lá»a bạc và báºt que diêm lên. Nhưng con váºt hoảng sợ vì cái ánh sáng Ä'á»™t ngá»™t Ä'ó, hoặc bị thúc Ä'ẩy bởi cái bản năng kỳ lạ, linh cảm rằng ngưá»i ta sắp là m hại nó, nên nó Ä'ã bứt lên tháºt mạnh và Ä'ạp văng và o trán cá»§a Straker. Mặc dù trá»i mưa và Ä'ể cho khá»i vướng vÃu, anh ta Ä'ã cởi áo Ä'i mưa ra mắc lên bụi cây. Và khi té xuá»'ng, con dao Ä'ã vạch dà i trên Ä'ùi.
- Tuyệt vá»i! - Viên Ä'ại tá reo lên - Tuyệt vá»i! Cứ y như là Ã'ng có mặt ở ngay nÆ¡i Ä'ó!
- Sau Ä'ây là cú Ä'ánh chót cá»§a tÃ'i. TÃ'i nghÄ© rằng má»™t ngưá»i quá»· quyệt như Straker hắn sẽ khÃ'ng là m cái việc cắt gân nếu chưa Ä'ược táºp dượt từ trước. Váºy anh ta thá»±c táºp vá»›i cái gì Ä'ây? Mắt tÃ'i lá»t xuá»'ng Ä'à n cừu và có ngay câu trả lá»i.
- Tất cả Ä'á»u Ä'ã Ä'ược là m sáng tá», thưa Ã'ng Holmes.
- Khi quay trở vá» London, tÃ'i Ä'ến gặp ngưá»i may quần áo phụ nữ và bà ta nháºn ra ngay Straker là má»™t khách hà ng hạng sang, có tên là Derbyshire, và bà vợ thì mê mệt những bá»™ quần áo Ä'ắt tiá»n. Ngưá»i Ä'à n bà Ä'ó Ä'ã dá»"n anh ta và o má»™t tình hình tà i chÃnh thảm hại, khiến anh ta phải phạm tá»™i.
- Ã"ng Ä'ã giải thÃch tất cả, ngoại trừ má»™t Ä'iá»u: trong thá»i gian Ä'ó, con ngá»±a ở Ä'âu?
- Nó Ä'ã chạy trá»'n và Ä'ược má»™t hà ng xóm cá»§a Ã'ng chăm sóc. Và vá» Ä'iá»u nà y, chúng ta phải tá» ra rá»™ng lượng, thưa Ä'ại tá. Äã tá»›i Clapham Junction rá»"i! Nếu tÃ'i khÃ'ng nhầm thì chúng ta sẽ tá»›i Victoria trong và i phút nữa. Ã"ng có thể hút xì gà nếu Ã'ng muá»'n. TÃ'i sẵn sà ng cung cấp thêm má»™t sá»' chi tiết khác mà Ã'ng quan tâm.
Bá»™ mặt và ng vá»t
Má»™t lần và o Ä'ầu xuân, Holmes và tÃ'i cùng Ä'i dạo trong cÃ'ng viên. Những chiếc lá xuân Ä'ầu tiên nhú lên các cà nh cây du, những cái chá»"i dÃnh dÃnh cá»§a hà ng cây dẻ Ä'ang cá»±a quáºy thà nh mấy chiếc lá non Ä'ẹp. Chúng tÃ'i Ä'i suá»'t hai tiếng liá»n. Khi quay trở vá» thì Ä'ã gần năm giá».
“Thưa Ã'ng,†Chú bé giúp việc vừa mở cá»a vừa nói “Có má»™t vị khách Ä'ến. Ã"ng ta há»i Ã'ng.â€
“Khách Ä'i rá»"i à ?†Holmes há»i.
“Vâng, thưa Ã'ng!â€
“Sao cháu khÃ'ng má»i Ã'ng ta và o nhà ngá»"i chÆ¡i má»™t lát?â€
“Dạ có, Ã'ng ấy có và o nhà .â€
“Ã"ng ta Ä'ợi lâu khÃ'ng?â€
“Ná»a tiếng. Khách rất sá»'t ruá»™t. Suá»'t thá»i gian ở Ä'ây Ã'ng ta cứ Ä'i Ä'i lại lại khắp phòng. Cuá»'i cùng, Ã'ng ấy chạy ra ngoà i hà nh lang và than thở "KhÃ'ng biết Ä'ến khi nà o Ã'ng Holmes má»›i vá»?". Cháu Ä'áp ngay: "Má»™t lát nữa thÃ'i!". Ã"ng ta nói: "ÄÆ°á»£c, tÃ'i sẽ chá», nhưng tÃ'i sẽ khÃ'ng chỠở Ä'ây, mà ở nÆ¡i khÃ'ng khà thoáng Ä'ãng kia! Chá»'c nữa tÃ'i sẽquay trở lại". Thế là Ã'ng ấy Ä'i thẳng.â€
“Giá»i! Cháu Ä'ã là m Ä'ược việc.†Holmes nói và chúng tÃ'i bước và o căn phòng cá»§a mình “Tuy nhiên, tháºt là bá»±c mình! TÃ'i Ä'ang buá»"n chán vì thiếu việc là m. Suy từ sá»± nÃ'n nóng cá»§a ngưá»i ấy thì chắc cÃ'ng việc nà y quan trá»ng Ä'ây. á»'! Chiếc tẩu cá»§a Ã'ng ta? Chiếc tẩu tuyệt vá»i vá»›i cái tay cầm dà i cứng như váºy.†Holmes xoay xoay chiếc tẩu trong tay và xem xét nó vá»›i vẻ tháºn trá»ng.
Anh dùng ngón tay trá» gõ gõ và o nó tá»±a như giáo sư giải phẫu há»c Ä'ang giảng vá» má»™t thứ xương nà o Ä'ó. Rá»"i nói tiếp:
“Chá»§ nhân cá»§a nó hẳn là má»™t ngưá»i vạm vỡ, thuáºn tay trái, có bá»™ răng tá»'t, và là ngưá»i phong lưuâ€
“Chỉ vì thấy Ã'ng ta có chiếc tẩu Ä'ắt giá mà cáºu cho rằng Ä'ó là má»™t ngưá»i già u có hay sao?â€
Holmes khẽ khà ng gõ chiếc tẩu thuá»'c trong lòng bà n tay cá»§a mình:
“Bởi vì Ã'ng ta có thể mua thứ thuá»'c lá hảo hạng, loại Grosvenor giá 8 pence má»-i ounce, Ä'ắt gấp hai lần thuá»'c bình thưá»ng.â€
“Cáºu còn kết luáºn nà o khÃ'ng?â€
“Anh ta có thói quen hút thuá»'c lá dưới ngá»n Ä'èn bà n hoặc Ä'èn bằng khà ga: chiếc tẩu cháy xém. Nó bị cháy chỉ ở phÃa phải: Váºy chá»§ nhân cá»§a nó là ngưá»i thuáºn tay trái. Hãy thá» châm tẩu thuá»'c bằng bà n Ä'èn Ä'i. Bởi anh khÃ'ng thuáºn tay trái, cho nên tá»±nhiên anh Ä'ưa phần trái cá»§a tẩu thuá»'c Ä'ến gần ngá»n lá»a. Sau Ä'ó anh ta cắn xuyên qua bót. Chỉ má»™t ngưá»i khá»e mạnh và có bá»™ răng tuyệt vá»i má»›i có thể là m Ä'ược chuyện Ä'ó... Song nếu tá»› khÃ'ng lầm thì kia là tiếng từng bước chân cá»§a Ã'ng ta ngoà i cầu thang!â€
Chưa Ä'ầy má»™t phút sau, cách cá»a rá»™ng mở. Má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng khoảng 30 tuổi, cao lá»›n bước và o phòng. Ã"ng ta mặc bá»™ com-lê mà u thẫm bằng thứ vải tá»'t Ä'ược cắt khéo léo. Tay cầm má»™t chiếc mÅ© phá»›t mà u xám rá»™ng và nh.
“Xin thứ lá»-i!†Ã"ng ta nói có phần hÆ¡i luá»'ng cuá»'ng “Hẳn là tÃ'i cần gõ cá»a. Nhưng quảthá»±c tÃ'i hÆ¡i bá»'i rá»'i.†Ã"ng ta Ä'ưa tay lên xoa xoa trán như má»™t ngưá»i Ä'ầu óc bị choáng váng.
“Ã"ng Ä'ã mất ngá»§ Ä'ến hai Ä'êm rá»"i.†Holmes từ tá»'n nói “Äiá»u Ä'ó là m hao kiệt thần kinh nhiá»u hÆ¡n so vá»›i là m việc. Xin Ä'ược phép Ä'á» nghị, tÃ'i có thể giúp Ã'ng Ä'ược gì khÃ'ng?â€
“TÃ'i muá»'n Ä'ược Ã'ng khuyên giải, thưa Ã'ng...â€
“Ã"ng muá»'n tÃ'i giúp Ã'ng vá»›i tư cách má»™t ngưá»i tư vấn, má»™t thám tá» hay sao?â€
“Vâng. Ã"ng là ngưá»i từng trải việc Ä'á»i. Và tÃ'i muá»'n Ã'ng chỉ bảo cho tÃ'i những việc tÃ'i cần là m.†Ã"ng ta nói những câu ngắn, mạnh và Ä'ứt quãng.
“Ã"ng Grant Munro thân mến...†Holmes bắt Ä'ầu nói.
Vị khách cá»§a chúng tÃ'i nhá»m phắt dáºy.
“Sao? Ã"ng biết tên tÃ'i à ?†Ã"ng ta kêu lá»›n.
“Nếu Ã'ng muá»'n ẩn danh†Holmes mỉm cưá»i nói “thì Ä'ừng viết tên mình trên mảnh vải lót cá»§a chiếc mÅ©, hoặc là Ä'ừng xoay chiếc mÅ© lại Ä'ể ngưá»i nói chuyện vá»›i mình thấy hà ng chữ Ä'ó. TÃ'i muá»'n nói rằng tại căn phòng nà y. anh bạn cá»§a tÃ'i và tÃ'i Ä'ã từng nghe nhiá»u bà máºt Ä'áng kinh ngạc. Và chúng tÃ'i Ä'ã Ä'em lại niá»m thư thái cho bao tâm há»"n Ä'ầy lo âu. Chúng tÃ'i rất vá»™i, bởi váºy xin Ã'ng nhanh chóng kể cho tÃ'i nghe tất cảnhững gì Ä'ã xảy ra.â€
Vị khách lại lấy tay xoa trán. Ã"ng ta có vẻ khó khăn khi bắt Ä'ầu câu chuyện. Má»-i cá»chỉ, má»-i nét mặt Ä'á»u chứng tá» Ã'ng ta là má»™t ngưá»i kÃn Ä'áo, giữ ý và kiêu hãnh. Ã"ng ta có thiên hướng che Ä'áºy những vết thương lòng cá»§a mình hÆ¡n là phÆ¡i bà y ra. Nhưng Ä'á»™t nhiên Ã'ng ta giáºn dữ vung tay lên, tá»±a như quẳng tÃnh dè dặt và o má»™t hướng nà o Ä'ó.
“TÃ'i cưới vợ Ä'ã ba năm, chúng tÃ'i hoà n toà n hạnh phúc. KhÃ'ng há» giấu giếm nhau Ä'iá»u gì, cả ý nghÄ© lẫn hà nh Ä'á»™ng. Thế nhưng, từ thứ hai vừa rá»"i, chúng tÃ'i trở thà nh xa lạ vá»›i nhau, và tÃ'i muá»'n biết vì sao như váºy. TÃ'i biết rõ chưa bao giá» nà ng yêu tÃ'i bằng lúc nà y. Nhưng, nếu Ä'iá»u bà ẩn chắn giữa chúng tÃ'i chưa Ä'ược tháo gỡ thì má»'i quan hệ tá»'t Ä'ẹp giữa chúng tÃ'i sẽ khÃ'ng tá»"n tại.â€
“Cám Æ¡n Ã'ng Ä'ã cho tÃ'i biết sá»± thá»±c, Ã'ng Munro.â€
“Effie Ä'ến Hoa Kỳ sá»'ng ở thà nh phá»' Atlanta lúc còn rất trẻ. Tại Ä'ó nà ng kết hÃ'n vá»›i Hebron, má»™t luáºt sư có tiếng trong vùng. Há» sá»'ng hạnh phúc và có má»™t mụn con. Nhưng sau má»™t tráºn dịch sá»'t và ng da Ä'ã giết chết chá»"ng và con, nà ng trở vá» Anh quá»'c sá»'ng vá»›i ngưá»i dì ở Middlesex. TÃ'i thấy cần phải nhắc lại rằng sau cái chết cá»§a chá»"ng, nà ng thừa hưởng má»™t gia tà i chừng bá»'n ngà n rưỡi bảng nằm trong ngân hà ng. Hà ng năm nà ng nháºn Ä'ược bảy phần trăm tiá»n lãi. Nà ng chỉ sá»'ng vá»›i ngưá»i dì chừng ná»a năm thì tÃ'i gặp nà ng. Chúng tÃ'i yêu nhau và sau và i tuần thì là m phép cưới. Lúc Ä'ó nà ng hai mươi lăm tuổi.
TÃ'i là ngưá»i buÃ'n hoa quả. Lãi suất cá»§a tÃ'i Ä'á»™ chừng tám trăm bảng má»™t năm, bởi thế chúng tÃ'i sá»'ng khá phong lưu: má»™t biệt thá»± tá»'t ở Norbury. Thị trấn nà y khÃ'ng khác thÃ'n quê cho lắm. Tại Ä'ó có hai ngÃ'i nhà và má»™t khách sạn cao hÆ¡n biệt thá»± cá»§a chúng tÃ'i má»™t chút. Còn ngay phÃa trước mặt chúng tÃ'i có má»™t biệt thá»± Ä'ứng tách riêng ra. Ngoà i những ngÃ'i nhà ấy khÃ'ng còn má»™t cÃ'ng trình xây dá»±ng nà o ở gần ga hÆ¡n nữa. Khi tÃ'i láºp gia Ä'ình, vợ tÃ'i Ä'ã chuyển giao cho tÃ'i toà n bá»™ tà i sản cá»§a nà ng. TÃ'i khÃ'ng Ä'á»"ng ý, vì ngại rằng nếu tÃ'i bị thất bại trong cÃ'ng việc là m ăn, thì vá»'n liếng cá»§a nà ng mất hết. Nhưng nà ng vẫn nằng nặc Ä'òi là m theo ý mình. Äá»™t nhiên, cách Ä'ây hÆ¡n má»™t tháng, nà ng nói vá»›i tÃ'i như thế nà y:
- Jack nà y, lúc anh nháºn tiá»n cá»§a em, anh nói rằng và o bất kỳ lúc nà o em cÅ©ng có thểlấy lại sá»' tiá»n Ä'ó.
- Tất nhiên, vì Ä'ây là sá»' tiá»n cá»§a em.
- Em Ä'ang cần má»™t trăm bảng.
- Äể là m gì?
- Anh yêu! - Nà ng luá»'ng cuá»'ng trả lá»i - Anh nói anh là chá»§ ngân hà ng cá»§a em...Thếmà , có bao giá» các chá»§ ngân hà ng há»i khách rút tiá»n Ä'ể là m gì?
- Nếu em cần thì có ngay Ä'ây thÃ'i.
- Vâng. Em cần.
- Em sẽ khÃ'ng nói ư?
- Sau nà y sẽ nói. Còn bây giá» thì khÃ'ng.
TÃ'i buá»™c phải vui lòng vá»›i câu trả lá»i như thế. Từ Ä'ây trở Ä'i, nà ng khÃ'ng giấu tÃ'i má»™t Ä'iá»u gì nữa. TÃ'i Ä'ưa séc cho nà ng và khÃ'ng nghÄ© gì thêm vá» câu chuyện Ä'ó. Như tÃ'i vừa nói vá»›i Ã'ng, có má»™t biệt thá»± nằm cách khÃ'ng xa ngÃ'i nhà cá»§a chúng tÃ'i. Hai căn nhà chỉ cách nhau có má»™t bãi cá». Äể Ä'ến ngÃ'i biệt thá»±, ngưá»i ta phải Ä'i theo má»™t con Ä'ưá»ng và sau Ä'ó rẽ và o lá»'i mòn. Ngay phÃa sau biệt thá»±, là má»™t cánh rừng thÃ'ng nhá». TÃ'i rất thÃch Ä'i dạo trong cánh rừng. Suá»'t tám tháng ròng, trong ngÃ'i biệt thá»± khÃ'ng có ngưá»i ở. TÃ'i lấy là m tiếc là ngÃ'i nhà lại bá» khÃ'ng như váºy. Äó là má»™t tòa lâu Ä'à i hai lầu xinh xắn, vá»›i những cá»™t hà nh lang cổ kÃnh. Nhiá»u lần khi dừng lại trước ngÃ'i nhà , tÃ'i tá»± nghÄ©: "Tháºt là má»™t dinh cÆ¡ nhá» nhắn, Ä'ầm ấm biết bao!".
Thế rá»"i, và o buổi chiá»u thứ hai tuần trước. Trong khi Ä'i dạo, tÃ'i nhìn thấy má»™t chiếc xe chở hà ng có mui chạy trên Ä'ưá»ng. Sau Ä'ó trên bãi cá» phÃa trước thá»m chất Ä'á»'ng những tấm thảm và các Ä'á»" Ä'ạc khác. Rõ rà ng ngÃ'i biệt thá»± Ä'ã Ä'ược cho thuê. TÃ'i Ä'i quanh ngÃ'i nhà , trong má»™t khuÃ'n cá»a sổ có má»™t khuÃ'n mặt Ä'ang theo dõi tÃ'i. Từ xa, tÃ'i khÃ'ng thể nhìn rõ bá»™ mặt ấy, nhưng tÃ'i cảm thấy ở Ä'ó có má»™t cái gì trái tá»± nhiên, phi-nhân-tÃnh. Do ấn tượng nà y, tÃ'i muá»'n Ä'ến gần hÆ¡n Ä'ể biết ai Ä'ang theo dõi mình. Nhưng Ä'úng và o lúc Ä'ó, khuÃ'n mặt mà u và ng xám xịt Ä'ó tá»± nhiên biến mất. Hình nhưcó ai Ä'ứng phÃa sau kéo ngưá»i ấy và o. TÃ'i Ä'ứng chừng năm phút nữa, rá»"i quyết Ä'ịnh trèo lên báºc tam cấp, gõ cá»a. Ngay láºp tức, má»™t ngưá»i Ä'à n bà cao nghệu vá»›i dáng vẻkhÃ'ng hà i lòng ra mở cá»a.
- Ã"ng cần gì? - Bà ta há»i vá»›i giá»ng ngưá»i Scotland the thé.
- TÃ'i là láng giá»ng cá»§a bà , ở ngay cạnh Ä'ây. TÃ'i thấy bà má»›i Ä'ến. Liệu tÃ'i có thể giúp bà Ä'ược Ä'iá»u gì chăng?
- Khi nà o cần, chúng tÃ'i sẽ gá»i! - Bà ta nói và Ä'óng sầm cá»§a lại.
Suá»'t buổi tá»'i, mặc dù tÃ'i cá»' gắng nghÄ© vá» má»™t Ä'iá»u gì khác, nhưng ý nghÄ© cá»§a tÃ'i vẫn cứ trở vá» vá»›i bá»™ mặt tháºp thò trong cá»a sổ và ngưá»i Ä'à n bà xấc xược Ä'ó. TÃ'i khÃ'ng nói gì cho vợ tÃ'i biết. Nà ng là ngưá»i Ä'à n bà dá»... buá»"n phiá»n. Chỉ tá»›i lúc Ä'i ngá»§, tÃ'i nháºn xét qua quýt vá»›i nà ng là ngÃ'i nhà bên cạnh Ä'ã có ngưá»i ở. Nà ng là m thinh.
Äêm hÃ'm ấy, giữa giấc ngá»§, tÃ'i mang máng cảm thấy chung quanh mình Ä'ang có má»™t cái gì Ä'ó diá»...n ra. Äiá»u sau Ä'ây từ từ Ä'ến trong ý thức cá»§a tÃ'i: Vợ tÃ'i thức dáºy, bắt Ä'ầu choà ng áo ngoà i và Ä'á»™i mÅ©. Trong giấc ngá»§, tÃ'i sẵn sà ng biểu lá»™ má»™t cái gì tá»±a nhưphản Ä'á»'i hoặc ngạc nhiên. Nhưng, sau khi hé mắt ra, dưới ánh sáng cá»§a ngá»n nến, tÃ'i thấy mặt nà ng xanh mét, nà ng thở hổn hển lúc cà i áo khoác ngoà i và o ngưá»i và lén lút nhìn và o giưá»ng; yên chà là tÃ'i Ä'ang ngá»§, nà ng tháºn trá»ng lẻn ra khá»i phòng. Má»™t thoáng sau, tÃ'i nghe có tiếng cót két cá»§a chiếc cá»a ra và o. TÃ'i ngá»"i dáºy Ä'áºp tay mạnh và o thà nh giưá»ng Ä'ể biết chắc là mình Ä'ang thức. TÃ'i rút chiếc Ä'á»"ng há»" ở dưới gá»'i: ba giá» sáng. Vợ tÃ'i là m gì giữa Ä'êm hÃ'm thanh vắng nà y? TÃ'i ngá»"i thừ ra Ä'ến hai mươi phút, cá»' gắng tìm ra má»™t lá»i giải thÃch nà o Ä'ó. Nhưng cà ng suy nghÄ© lại cà ng khó hiểu. TÃ'i cà ng lúng túng hÆ¡n khi cánh cá»a ra và o lại khẽ mở và có tiếng bước chân cá»§a vợ tÃ'i trên cầu thang.
- Em ở Ä'âu Ä'ấy, Effie? - TÃ'i há»i, khi nà ng bước và o.
Toà n thân nà ng run lên. Nà ng khẽ kêu lên má»™t tiếng, sá»± xúc Ä'á»™ng và tiếng kêu nà y khiến tÃ'i lo sợ hÆ¡n tất cả. Trong tiếng kêu ẩn chứa má»™t Ä'iá»u tá»™i lá»-i. Vợ tÃ'i luÃ'n luÃ'n là ngưá»i Ä'à n bà trung thá»±c. Bởi thế, tÃ'i lạnh cả ngưá»i khi nà ng len lén Ä'i và o phòng mình.
- Anh khÃ'ng ngá»§ hay sao, Jack? - Nà ng thá»'t lên trong nụ cưá»i gượng gạo - Em tưởng rằng khÃ'ng gì có thể khiến anh thức.
- Em Ä'ã ở Ä'âu? - TÃ'i lạnh lùng há»i.
- Em hiểu anh Ä'ã ngạc nhiên như thế nà o - Nà ng nói khi nà ng cởi cúc áo khoác. Ngoà i ra, tÃ'i còn nháºn thấy những ngón tay cá»§a nà ng run lẩy bẩy - Trước Ä'ây em chưa bao giá» nghÄ© rằng có má»™t chuyện gì xảy ra vá»›i em. Chuyện chỉ có thế nà y: Äá»™t nhiên em bắt Ä'ầu cảm thấy ngá»™t thở. Em cần khÃ'ng khà trong là nh. Em Ä'ã ra Ä'ứng cạnh cá»a chừng và i phút, và bây giá» em lại cảm thấy bình thưá»ng.
Khi nói những lá»i nà y, nà ng khÃ'ng quay vá» phÃa tÃ'i và giá»ng cá»§a nà ng khÃ'ng như má»i khi. Chẳng còn nghi ngá» gì nữa: nà ng Ä'ã nói dá»'i. TÃ'i khÃ'ng trả lá»i, quay mặt và o tưá»ng vá»›i ná»-i Ä'au Ä'á»›n trong tim. Vợ tÃ'i Ä'ã giấu giếm tÃ'i Ä'iá»u gì? Nà ng Ä'ã Ä'i Ä'âu? TừÄ'ó cho Ä'ến sáng, tÃ'i luÃ'n cá»±a mình, trằn trá»c, gắng tìm má»™t lá»i giải thÃch Ä'áng tin cáºy hÆ¡n.
Ngà y hÃ'm ấy, tÃ'i phải ra thà nh phá»'. Thế nhưng tÃ'i lo lắng Ä'ến mức khÃ'ng là m Ä'ược việc gì. Vợ tÃ'i hình như cÅ©ng lo lắng. Trong lúc ăn sáng, chúng tÃ'i khÃ'ng trao Ä'ổi vá»›i nhau má»™t lá»i. Và ngay sau Ä'ó tÃ'i Ä'i Ä'ến cung Ä'iện Crystal, ở Ä'ó má»™t giá» Ä'á»"ng há»" và trở vá» Norbury lúc má»™t giá» trưa. Khi qua tòa biệt thá»±, tÃ'i dừng lại giây lát, nhìn và o khung cá»a sổ? Äá»™t nhiên, cánh cá»a mở rá»™ng và vợ tÃ'i từ trong Ä'ó bước ra. TÃ'i ngây ngưá»i khi nháºn ra nà ng. Trong khoảnh khắc tÃ'i cảm thấy vợ tÃ'i muá»'n ẩn mình và o trong nhà . Tuy nhiên, khi biết má»i sá»± trá»'n chạy Ä'á»u vÃ' hiệu, nà ng bắt Ä'ầu bước vá»phÃa trước và mỉm cưá»i:
- Ã"i Jack! - Nà ng nói - Em rẽ và o vì muá»'n biết có thể giúp những ngưá»i láng giá»ng cá»§a chúng ta Ä'ược Ä'iá»u gì khÃ'ng? Tại sao anh lại nhìn em như váºy?
- Ban Ä'êm em ở Ä'ây phải khÃ'ng?
- Anh muá»'n nói gì váºy? - Nà ng kêu lên.
- Em Ä'ã Ä'ến Ä'ây, anh tin chắc như váºy! Sao em tá»›i thăm há» và o lúc ná»a Ä'êm.
- Chưa khi nà o em ở Ä'ây cả.
- Sao em lại nói dá»'i - TÃ'i bắt Ä'ầu kêu lên - Tháºm chà giá»ng nói cá»§a em cÅ©ng bị thay Ä'ổi khi nghe anh há»i. Phải chăng em Ä'ã có những Ä'iá»u bà ẩn Ä'á»'i vá»›i anh... Anh sẽ và o biệt thá»± nà y và sẽ tá»± mình khám phá ra tất cả.
- Äừng! Äừng! Anh!.
Nà ng thở hổn hển khi khÃ'ng Ä'á»§ sức che giấu ná»-i khiếp Ä'ảm cá»§a mình. Lúc tÃ'i tá»›i gần cánh cá»a, nà ng Ä'ã túm lấy tay tÃ'i, kéo tÃ'i ra vá»›i má»™t sức mạnh khÃ'ng ngá».
- Em van anh, Ä'ừng và o! - Nà ng la lên - Em thá» rằng sá»›m hay muá»™n rá»"i em cÅ©ng kểcho anh nghe tất cả. Nhưng sau, sau nà y Ä'ã... Nếu anh và o ngÃ'i nhà nà y, má»™t tai há»a sẽ xảy ra. TÃ'i gắng vùng thoát khá»i tay nà ng thì nà ng lại cà ng túm lấy tÃ'i vá»›i những lá»i cầu xin Ä'iên cuá»"ng.
- Hãy tin em - Nà ng kêu lên - Hãy tin em chỉ lần nà y nữa thÃ'i! Anh sẽ khÃ'ng bao giá»há»'i tiếc Ä'âu. Còn nếu như em có giấu anh chuyện gì thì cÅ©ng chỉ vì anh mà thÃ'i. Chúng ta sẽ cùng trở vá» nhà Ä'i, rá»"i má»i chuyện sẽ Ä'âu và o Ä'ấy. Còn nếu anh Ä'i và o ngÃ'i nhà nà y ngoà i ý muá»'n cá»§a em thì má»'i quan hệ cá»§a chúng ta sẽ chấm dứt.
Giá»ng nói cá»§a nà ng chứa má»™t sá»± tuyệt vá»ng chân tháºt Ä'ến ná»-i tÃ'i phải dừng lại trước cá»a ngÃ'i nhà .
- Anh chỉ tin em vá»›i má»™t Ä'iá»u kiện - Cuá»'i cùng tÃ'i nói - Anh muá»'n tất cả sẽ Ä'ược mau chóng kết thúc. Em có thể giữ kÃn bà máºt cá»§a mình, nhưng hãy hứa vá»›i anh là phải ngừng ngay má»i cuá»™c thăm viếng ban Ä'êm và sẽ khÃ'ng là m má»™t Ä'iá»u gì lén lút nữa.
- Em xin hứa - Nà ng thá»'t lên vá»›i tiếng thở phà o nhẹ nhõm - Má»i chuyện sẽ diá»...n ra như ý. Nà o, hãy Ä'i vá» nhà Ä'i!
Nà ng vừa nắm lấy tay áo tÃ'i vừa kéo tÃ'i ra khá»i biệt thá»±. Nhân thể tÃ'i ngoảnh trÃ'ng lên khung cá»a sổ phÃa trên và tÃ'i lại thấy khuÃ'n mặt mà u và ng tái ngắt Ä'ang theo dõi chúng tÃ'i. Có thể có má»'i liên hệ nà o giữa vợ tÃ'i vá»›i con ngưá»i nà y váºy? Hoặc nà ng Ä'ã có má»'i quan hệ gì vá»›i ngưá»i Ä'à n bà thÃ' lá»- hÃ'm trước? Sau chuyện Ä'ó tÃ'i ở nhà luÃ'n hai ngà y liá»n. Hình như vợ tÃ'i nghiêm chỉnh tuân theo các giao ước giữa chúng tÃ'i. Nà ng khÃ'ng ra khá»i nhà . Thế nhưng, sang ngà y thứ ba thì khÃ'ng thể có lá»i nguyá»n nà o giữ nổi nà ng. Và o ngà y hÃ'm Ä'ó tÃ'i Ä'i ra thà nh phá»' và trở vá» trên chuyến tà u há»a hai giá» bá»'n mươi phút, nghÄ©a là vá» sá»›m hÆ¡n thưá»ng lệ. Khi tÃ'i bước và o nhà thì chịhầu phòng chạy ra gặp tÃ'i vá»›i bá»™ mặt Ä'ầy vẻ sợ hãi.
- Bà chá»§ Ä'âu? - TÃ'i há»i.
- Hình như bà Ä'i dạo chÆ¡i.
TÃ'i sinh nghi, chạy bổ lên lầu Ä'ể biết chắc là nà ng có ở nhà hay khÃ'ng. TÃ'i vÃ' tình nhìn qua cá»a sổ và thấy chị hầu phòng băng qua bãi cá» Ä'ể tá»›i ngÃ'i biệt thá»±. TÃ'i hiểu ngay. Run lên vì phẫn ná»™, tÃ'i lao nhanh xuá»'ng phÃa dưới, bước qua bãi cá», quyết chấm dứt vÄ©nh viá»...n chuyện nà y. TÃ'i trÃ'ng thấy vợ tÃ'i cùng ngưá»i hầu gái Ä'ang chạy theo lá»'i mòn vá» nhà . Thế nhưng tÃ'i khÃ'ng Ä'ứng lại nói chuyện vá»›i há». TÃ'i thá» phải khám phá ra bà máºt nà y. KhÃ'ng há» gõ cá»a, tÃ'i xoay tay nắm cánh cá»a, chạy và o hà nh lang.
Lầu má»™t tháºt im ắng. Ở nhà bếp, ấm trà Ä'ang sÃ'i trên lá»a, còn con mèo Ä'en thì Ä'ang nằm cuá»™c tròn. KhÃ'ng thấy bóng dáng ngưá»i Ä'à n bà tÃ'i gặp trước Ä'ây. TÃ'i chạy bổsang phòng khác: cÅ©ng trá»'ng khÃ'ng. TÃ'i băng mình lên phÃa trên. KhÃ'ng có ai trong hai phòng. Toà n bá»™ ngÃ'i nhà khÃ'ng má»™t bóng ngưá»i. Từ Ä'á»" Ä'ạc Ä'ến cách bà i trà Ä'á»u tuá»nh toà ng và phà m tục, trừ má»-i má»™t căn phòng mà qua cá»a sổ cá»§a nó tÃ'i Ä'ã nhìn thấy bá»™ mặt khá»§ng khiếp trước Ä'ây. Äó là căn phòng Ä'ược xếp Ä'ặt ngăn nắp và trang nhã. Tất cả má»'i hoà i nghi cá»§a tÃ'i Ä'ã chuyển thà nh lòng căm giáºn mãnh liệt và cháy bá»ng khi tÃ'i nhìn thấy bức ảnh toà n thân cá»§a vợ tÃ'i trên lò sưởi. Bức ảnh nà y Ä'ược chụp theo yêu cầu cá»§a tÃ'i cách Ä'ây ba tháng.
TÃ'i ở Ä'ó Ä'á»§ thá»i gian cần thiết Ä'ể xác Ä'ịnh Ä'ây quả thá»±c là má»™t ngÃ'i nhà hoà n toà n trá»'ng rá»-ng. Khi ấy, tÃ'i rá»i ngÃ'i nhà vá»›i má»™t ná»-i Ä'au Ä'á»›n trong tim. Lúc quay vá» nhà , vợ tÃ'i bước tá»›i gần tÃ'i. Nhưng tÃ'i Ä'au lòng và căm giáºn tá»›i mức khÃ'ng buá»"n nói chuyện vá»›i nà ng. TÃ'i Ä'i qua chá»- nà ng, cá»' lảng tránh Ä'ể và o phòng mình. Tuy váºy nà ng vẫn theo kịp trước khi tÃ'i Ä'óng cá»a lại.
- Rất tiếc là em Ä'ã vi phạm lá»i cam kết. Nhưng giá như anh rõ má»i chuyện thì chắc anh sẽ tha thứ cho em.
- Hãy kể Ä'i!
- KhÃ'ng kể Ä'ược, Jack ạ.
- Chừng nà o em chưa nói ai sá»'ng trong căn biệt thá»± ấy và em Ä'ã trao bức ảnh cho ai thì anh sẽ khÃ'ng bao giá» tin em - TÃ'i nói lá»›n và sau khi vùng thoát khá»i nà ng, tÃ'i Ä'i ra khá»i nhà .
Chuyện Ä'ó xảy ra và o ngà y hÃ'm qua, Ã'ng Homles ạ! Ngà y hÃ'm nay tÃ'i khÃ'ng vá» nhà . Sá»± giả dá»'i cá»§a nà ng Ä'ã khiến tÃ'i lo ngại. Sáng nay tÃ'i nghÄ© Ä'ến Ã'ng.â€
Nãy giá» Holmes ngá»"i im lặng, chá»'ng tay lên cằm há»"i lâu. Cuá»'i cùng anh há»i:
“Ã"ng có cam Ä'oan rằng Ã'ng Ä'ã nhìn thấy bá»™ mặt cá»§a ngưá»i Ä'à n Ã'ng trong cá»a sổkhÃ'ng?â€
“Lần nà o tÃ'i cÅ©ng Ä'ứng khá xa, nên khÃ'ng dám cả quyết Ä'iá»u Ä'ó.â€
“Có Ä'iá»u nó gây cho Ã'ng má»™t ấn tượng khó chịu chứ?â€
“Nó có vẻ chết chóc và bất Ä'á»™ng Ä'ến ghê sợ Khi tÃ'i Ä'ến gần thì nó láºp tức biến mất.â€
“Bà nhà xin Ã'ng 100 bảng há»"i nà o?â€
“Cách Ä'ây hai tháng.â€
“Có khi nà o Ã'ng thấy bức ảnh ngưá»i chá»"ng trước cá»§a vợ Ã'ng khÃ'ng?â€
“KhÃ'ng. Chẳng bao lâu sau khi Ã'ng ta chết, ở Atlanta Ä'ã xảy ra má»™t vụ cháy lá»›n, má»i giấy tá» Ä'á»u bị thiêu há»§y.â€
“Tuy nhiên bà nhà hẳn có giấy khai tá» cá»§a Ã'ng ta chứ?â€
“Vâng, nà ng có nháºn Ä'ược bản sao sau vụ cháy.â€
“Có bao giá» Ã'ng gặp bất kỳ má»™t ai Ä'ã biết vợ Ã'ng ở Mỹ khÃ'ng?â€
“KhÃ'ng.â€
“Chắc bà có nháºn Ä'ược thư ở bên Ä'ó?â€
“Theo tÃ'i biết thì khÃ'ng.â€
“Cảm Æ¡n Ã'ng! TÃ'i muá»'n Ä'ược suy ngẫm má»™t chút. Có lẽ những ngưá»i sá»'ng trong biệt thá»± Ä'ã dá»± Ä'oán trước vá» việc Ä'á»™t nháºp cá»§a Ã'ng, nên há» Ä'i khá»i trưóc khi Ã'ng tá»›i. Nếu thế thì rất có thể há» sẽ quay trở vá» và chúng ta sẽ dể dà ng lý giải má»i chuyện. Váºy Ã'ng hãy trở lại Norbury tiếp tục theo dõi các cá»a sổ cá»§a tòa biệt thá»±. Nếu Ã'ng thấy há»sá»'ng trong Ä'ó thì Ä'ừng có xá»™c và o, mà hãy Ä'ánh Ä'iện cho chúng tÃ'i. Má»™t giá» sau khi nháºn Ä'ược Ä'iện, chúng tÃ'i sẽ có mặt.â€
“Còn nếu vẫn chưa có ngưá»i ở thì sao?â€
“Nếu thế, ngà y mai tÃ'i sẽ Ä'ến. Chúng tÃ'i sẽ cùng Ã'ng bà n bạc. Xin tạm biệt!â€
“Watson thân mến, có thể Ä'ây là má»™t câu chuyện tháºt tá»"i tệ.†Holmes nói sau khi tiá»...n chân Ã'ng Munro ra khá»i cá»a “Cáºu nghÄ© sao?â€
“Äây là má»™t chuyện hoà n toà n nhÆ¡ nhuá»'c.â€
“Quả váºy, Ä'ây là sá»± dá»a nạt Ä'ể cầu lợi. Nếu khÃ'ng Ä'úng thế thì tá»› rất má»±c sai lầm.â€
“Thế ai là kẻ dá»a nạt?â€
“Ngưá»i sá»'ng trong căn phòng Ä'ầy Ä'á»§ tiện nghi ấy, ngưá»i Ä'ã giữ bức ảnh cá»§a ngưá»i Ä'à n bà trên lò sưởi. Bá»™ mặt mà u và ng cạnh cá»a sổ khÃ'ng hiểu vì lẽ gì Ä'ó, cứ bám chặt lấy tá»›. Và tá»› quyết khÃ'ng bá» qua vụ nà y.â€
“Cáºu có giả thiết nà o chưa?â€
“Má»›i chỉ là giả thiết bước Ä'ầu thÃ'i! Trong tòa biệt thá»± có Ä'ức Ã'ng chá»"ng Ä'ầu tiên cá»§a ngưá»i Ä'à n bà nà y.â€
“Vì sao cáºu nghÄ© như thế?â€
“Khi ngưá»i chá»"ng hiện tại Ä'ịnh và o nhà , bà Ä'ã sợ hết há»"n. Tại sao váºy? Theo tÃ'i, sá»±tháºt là thế nà y: Ngưá»i Ä'à n bà Ä'ã lấy chá»"ng ở Mỹ. Sau Ä'ó anh ta trở thà nh ngưá»i Ä'áng ghét Ä'á»'i vá»›i bà . Chúng tÃ'i giả thiết Ã'ng ta có thể bị bệnh phong hoặc có thể thà nh kẻngu Ä'ần. Rá»'t cuá»™c bà bá» Ã'ng ta, và trở vá» nước Anh, thay tên và bắt Ä'ầu sá»'ng lại từÄ'ầu. Bà Ä'i bước nữa há»"i ba năm vá» trước và Ä'ã coi Ä'ịa vị cá»§a mình là hoà n toà n vững chắc. Thế nhưng nÆ¡i ở cá»§a bà bị phát hiện hoặc bởi ngưá»i chá»"ng Ä'ầu tiên, hoặc bởi ngưá»i Ä'à n bà trâng tráo gắn bó vá»›i ngưá»i bệnh. Há» viết thư cho bà ta, Ä'e dá»a là sẽÄ'ến tá»' giác bà . Bà ta dùng 100 bảng Ä'ể Ä'ưa cho há» im. Do váºy mà há» Ä'ã Ä'i Ä'ến Ä'ó. Khi ngưá»i chá»"ng vÃ' tình nói cho bà hay vá» sá»± xuất hiện cá»§a những ngưá»i má»›i tá»›i ởtòa biệt thá»±. Bà ta Ä'ã Ä'oán Ä'ược Ä'ó chÃnh là những kẻ Ä'ang săn lùng bà . Sau khi chá»chá»"ng mình ngá»§ say, bà chạy tá»›i Ä'ó thuyết phục há» Ä'ể bà Ä'ược sá»'ng yên là nh. Lần Ä'ầu khÃ'ng Ä'ạt, bà lại tá»›i chá»- há» và o sáng hÃ'm sau. Nhưng vừa ra khá»i nhà thì bắt gặp chá»"ng. Bà hứa vá»›i chá»"ng là sẽ khÃ'ng và o Ä'ó nữa. Tuy váºy, hai ngà y sau, hy vá»ng Ä'ược thoát khá»i những ngưá»i láng giá»ng lại bùng lên trong lòng bà . KhÃ'ng kìm hãm nổi, bà toan trở lại mặc cả vá»›i há». Bà Ä'ã trao bức ảnh cá»§a mình là theo Ä'òi há»i cá»§a há». Giữa lúc chuyện trò, ngưá»i hầu gái chạy tá»›i báo cho há» biết là Ã'ng chá»§ Ä'ã vá» nhà . Khiấy, ngưá»i vợ Ä'ã dẫn há» theo lá»'i cá»a sau, có lẽ ra ngoà i rừng thÃ'ng bên cạnh. Như váºy ngưá»i khách cá»§a chúng ta chỉ thấy má»™t ngÃ'i nhà trá»'ng khÃ'ng mà thÃ'i.â€
“Theo tá»› Ä'ấy má»›i chỉ là phá»ng Ä'oán.â€
“Äúng váºy! Nhưng nó soi sáng hết thảy! Nếu các sá»± kiện má»›i nổi lên mà khÃ'ng thểgiải thÃch Ä'ược, chúng ta sẽ có Ä'á»§ thá»i gian Ä'ể chuyển qua xem xét giả thiết cá»§a tÃ'i. Chúng ta chưa thể bắt tay và o cuá»™c nếu chưa nháºn Ä'ược tin tức cá»§a Ã'ng ta từNorbury.â€
Chúng tÃ'i khÃ'ng phải chá» Ä'ợi lâu. Bức Ä'iện Ä'ã Ä'ến ngay sau bữa Ä'iểm tâm. "Biệt thá»±có ngưá»i. Lại nhìn thấy bá»™ mặt trong cá»a sổ. Gặp lúc 7 giá». KhÃ'ng tiến hà nh chừng nà o các Ã'ng chưa Ä'ến". Ã"ng ta Ä'ợi chúng tÃ'i tại sân ga, mặt xanh xao, cả ngưá»i run rẩy.
“Há» còn ở Ä'ấy, Ã'ng Holmes ạ!†Ã"ng nói sau khi cầm tay bạn tÃ'i “TÃ'i trÃ'ng thấy ánh sáng trong tòa nhà khi Ä'i qua Ä'ó.â€
“Kế hoạch cá»§a Ã'ng thế nà o?â€
“TÃ'i muá»'n Ä'á»™t nháºp và o Ä'ó. Nếu chÃnh mắt mình trong thấy má»™t kẻ nà o Ä'ó trong nhà , tÃ'i yêu cầu các Ã'ng trở thà nh nhân chứng.â€
“Ã"ng kiên quyết như váºy?â€
“Cương quyết!â€
“ThÃ'i Ä'ược, Ã'ng có lý. Bất kỳ sá»± tháºt nà o cÅ©ng tá»'t hÆ¡n tình trạng khÃ'ng rõ rà ng nhưhiện giá». Cá»' nhiên chúng ta vi phạm luáºt, nhưng việc nà y nên là m như thế.â€
Äêm hÃ'm ấy trá»i tá»'i Ä'en như má»±c. Khi chúng tÃ'i từ Ä'ưá»ng lá»›n rẽ và o lá»'i mòn thì trá»i bắt Ä'ầu mưa lâm râm, Ã'ng Munro lao mình vá» phÃa trước, chúng tÃ'i theo sau.
“Lá»a sáng cá»§a ngÃ'i nhà tÃ'i ở Ä'ằng kia kìa!†Ã"ng vừa chỉ và o ngá»n lá»a lấp ló giữa lùm cây vừa lầu bầu nói.
“Còn Ä'ây là tòa biệt thá»±, tÃ'i sẽ và o Ä'ó.â€
Chúng tÃ'i rẽ và o lá»'i mòn và tiến sát Ä'ến tòa nhà . Cánh cá»a ra và o hé mở. Má»™t vệt sáng nổi rõ trên ná»n Ä'ất Ä'en. Có má»™t cá»a sổ trên gác thượng sáng rõ. Chúng tÃ'i thấy vệt thẫm chuyển Ä'á»™ng theo rèm cá»a.
“Tên súc sinh ở Ä'ó Ä'ấy!†Munro thá»'t lên “ChÃnh các Ã'ng trÃ'ng thấy nó là ai rá»"i! Bây giá»hãy theo tÃ'i.â€
Chúng tÃ'i tiến Ä'ến gần cá»a chÃnh. Äá»™t nhiên từ trong bóng tá»'i, má»™t ngưá»i Ä'à n bà bước ra, dang hai tay ra phÃa trước, van nà i:
“Trá»i Æ¡i! KhÃ'ng nên, anh!†Bà kêu lên “Em biết thế nà o anh cÅ©ng sẽ Ä'ến. Hãy bình tÄ©nh lại. Anh yêu quý! Hãy má»™t lần nữa tin và o em và rá»"i anh sẽ khÃ'ng bao giá» há»'i háºn Ä'âu!â€
“Từ lâu tÃ'i Ä'ã tin bà !†Ã"ng lãnh Ä'ạm trả lá»i “Hãy buÃ'ng tÃ'i ra, tÃ'i cần và o trong Ä'ó! Còn Ä'ây là những ngưá»i bạn cá»§a tÃ'i. Há» Ä'ến Ä'ể giúp tÃ'i chấm dứt vÄ©nh viá»...n cái việc tá»"i tệ nà y.â€
Ã"ng gạt bà sang má»™t bên, và chúng tÃ'i cùng bước theo. Lúc Ã'ng ta Ä'ẩy cá»a thì có má»™t bà già chạy ra, toan cản Ä'ưá»ng. Munro Ä'ẩy bà ta ra. Má»™t loáng sau chúng tÃ'i Ä'ã leo lên cầu thang. Munro vượt lên phÃa trước, nhìn thẳng căn phòng sáng choang chạy tá»›i. Chúng tÃ'i theo sát Ã'ng. Äấy là căn phòng Ä'ầy Ä'á»§ tiện nghi Ä'ược xếp Ä'ặt ngay ngắn. Hai ngá»n nến Ä'ang cháy trên lò sưởi. Trong góc phòng, má»™t ngưá»i nà o Ä'ó Ä'ang xoay lưng lại phÃa chúng tÃ'i. Rõ rà ng là má»™t cháu gái bé nhá». Cháu mặc váy Ä'á» và Ä'eo găng tay trắng. Äá»™t nhiên cháu quay vá» phÃa chúng tÃ'i và kêu lên vì kinh ngạc và hãi hùng. Bá»™ mặt cháu tháºt là kỳ quái: nhợt nhạt và bất Ä'á»™ng như mặt ngưá»i chết. Holmes báºt cưá»i lấy tay xoa tóc cháu bé. Cái mặt nạ rÆ¡i xuá»'ng. Trước mặt chúng tÃ'i là má»™t con bé da Ä'en. Cháu mỉm cưá»i vui vẻ. Hà m răng trắng toát. Vẻ mặt kinh ngạc cá»§a chúng tÃ'i khiến cháu phì cưá»i. TÃ'i cưá»i hả hê vá»›i ná»-i vui sướng cá»§a cháu. Nhưng Munro xấu hổ, ép chặt tay và o ngá»±c, khÃ'ng rá»i mắt khá»i cháu.
“Thế nà y là thế nà o?†Ã"ng ta kêu lên.
Ngưá»i Ä'à n bà vá»›i khuÃ'n mặt quả quyết và kiêu hãnh bước và o phòng, lên tiếng.
“Ã"ng ép tÃ'i phải nói ra tất cả những gì ngoà i mong muá»'n cá»§a mình. TÃ'i buá»™c lòng váºy. Chá»"ng tÃ'i chết ở Atlanta nhưng Ä'ứa bé thì còn sá»'ng.â€
“Äứa con cá»§a bà ?â€
Bà ta gỡ từ cổ ra má»™t sợi dây chuyá»n có treo má»™t ká»· váºt.
“Ã"ng chưa bao giá» trÃ'ng thấy Ã'ng ta à ?â€
“Chưa.â€
Bà ta bấm nút, nắp báºt ra. Trong có bức chân dung cá»§a má»™t ngưá»i có khuÃ'n mặt mang những nét cá»§a gá»'c ngưá»i Phi thÃ'ng minh, sáng Ä'ẹp Ä'ến lạ lùng.
“Ã"ng ta Ä'ấy!†Bà ta nói “Trên trái Ä'ất nà y chưa bao giá» có má»™t ngưá»i cao thượng hÆ¡n thế. TÃ'i Ä'ã rá»i bá» quê hương cá»§a tÃ'i Ä'ể lấy Ã'ng. Khi Ã'ng còn sá»'ng, tÃ'i khÃ'ng má»™t lần nà o luyến tiếc vá» việc Ä'ó. Như các ngà i thấy Ä'ấy, Ä'ứa trẻ duy nhất cá»§a chúng tÃ'i giá»'ng bên ná»™i hÆ¡n. Nó Ä'en hÆ¡n cha nó. Song Ä'en hay trắng thì nó cÅ©ng là máu thịt cá»§a tÃ'i, là Ä'ứa con yêu quý cá»§a tÃ'i! TÃ'i Ä'ể nó lại Mỹ bởi vì nó yếu quá. TÃ'i gá»i cho má»™t ngưá»i Ä'à n bà Scotland trung thà nh vá»›i chá»"ng tÃ'i. Nhưng khi tÃ'i gặp Ã'ng, tÃ'i Ä'ã yêu Ã'ng. TÃ'i buá»™c lòng phải chá»n lá»±a hoặc là Ã'ng, hoặc là con mình. Ba năm sau, tÃ'i Ä'ã giấu Ã'ng vá» sá»± tá»"n tại cá»§a nó. Ngưá»i bảo mẫu báo cho tÃ'i tất cả và tÃ'i biết là Ä'ứa con gái cá»§a tÃ'i thá»±c sá»± khá»e mạnh. Cuá»'i cùng tÃ'i mong má»i Ä'ược gặp lại nó. TÃ'i biết Ä'iá»u Ä'ó nguy hiểm, nhưng tÃ'i quyết Ä'ịnh chuyển Ä'ứa bé tá»›i Ä'ây trong má»™t và i tuần lá».... TÃ'i chuyển cho ngưá»i bảo mẫu 100 bảng và hướng dẫn cho bà ta biết tòa biệt thá»± nà y Ä'ể có thểở Ä'ó như má»™t ngưá»i hà ng xóm. Äể phòng ngừa trước, tÃ'i yêu cầu ngưá»i bảo mẫu ban ngà y cần Ä'eo cho Ä'ứa trẻ chiếc mặt nạ và găng tay Ä'ể nếu có ai trÃ'ng thấy nó trong cá»a sổ thì sẽ khÃ'ng bà n tán vá» sá»± hiện diện cá»§a Ä'ứa bé da Ä'en ở Ä'ây.
Äầu tiên Ã'ng nói vá»›i tÃ'i là tòa biệt thá»± Ä'ã có ngưá»i thuê. Lúc Ä'ó tÃ'i khÃ'ng sao ngá»§Ä'ược vì xúc Ä'á»™ng. Rá»'t cuá»™c tÃ'i Ä'ã lẻn ra ngoà i khi biết là Ã'ng Ä'ang ngá»§ say. Thếnhưng Ã'ng Ä'ã phát hiện ra, và chÃnh là Ä'iểm khởi Ä'ầu cho những ná»-i bất hạnh cá»§a tÃ'i. Ba ngà y sau Ä'ó, ngưá»i bảo mẫu và Ä'ứa trẻ chỉ vừa kịp chạy qua cá»a sau thì Ã'ng Ä'ã áºp và o nhà ... Bây giá» Ã'ng Ä'ã biết hết rá»"i, Ã'ng quyết Ä'ịnh như thế nà o tùy Ã'ng.â€
Bà ta nắm chặt lấy tay mình, buá»"n bã chá» Ä'ợi câu trả lá»i. Munro khÃ'ng nói lá»i nà o, Ä'ến bế Ä'ứa bé lên, hÃ'n nó và sau khi chìa tay ra cho vợ mình cầm, Ã'ng bước ra khá»i cá»a, ngá»t ngà o nói:
“Tá»'t hÆ¡n chúng ta vá» nhà . Anh là má»™t ngưá»i khÃ'ng Ä'ược tá»'t lắm. Effie ạ! Song anh cho rằng anh tá»'t hÆ¡n là em nghÄ© vá» anh.â€
Holmes và tÃ'i bước theo sau há» trên con Ä'ưá»ng mòn. Sau Ä'ó Holmes kéo tay áo tÃ'i lại:
“ThÃ'i! Chúng ta ở London sẽ có Ãch lợi hÆ¡n ở Norbury.â€
Anh khÃ'ng nói thêm má»™t lá»i nà o vá» chuyện Ä'ó. Tuy nhiên và o tá»'i hÃ'm Ä'ó, lúc Ä'ã khuya anh cầm ngá»n nến nhá» và o phòng ngá»§ và nói:
“Watson thân mến! Nếu má»™t lúc nà o Ä'ó, cáºu thấy tá»› trở nên quá tá»± tin, hoặc là m việc Ãt hÆ¡n so vá»›i sá»± Ä'òi há»i cá»§a cÃ'ng việc thì hãy nói nhá» và o tai tá»›: "Norbury!". Tá»› sẽ vÃ' cùng cảm tạ.
Hết
Ngưá»i là m thuê cho nhà mÃ' giá»›i chứng khoán
Sau Ä'ám cưới Ãt lâu, tÃ'i Ä'ã mở Ä'ược phòng mạch cá»§a riêng mình tại khu Paddington. Phòng mạch nà y cá»§a Farquhar, má»™t ngưá»i quen cÅ©, nhượng lại phân ná»a cho tÃ'i. Suá»'t ba tháng sau ngà y mở phòng mạch, tÃ'i rất Ãt có thá»i gian rá»-i Ä'ể ghé thăm Holmes mặt dù phòng mạch cá»§a tÃ'i cách phá»' Baker khÃ'ng xa. Bởi váºy và o má»™t buổi sáng tháng 6, tÃ'i rất ngạc nhiên khi nghe tiếng chuÃ'ng gá»i cá»a. Tiếp theo Ä'ó là cái giá»ng lanh lảnh cá»§a anh bạn già .
- Watson thân mến! - Holmes reo lên khi bước và o phòng khách - TÃ'i vui mừng Ä'ược gặp lại anh. Bà Watson Ä'ã hoà n toà n qua khá»i những xúc Ä'á»™ng nhá» trong vụ “Dấu bá»™tứ†chưa?
- Cám Æ¡n anh, vợ chá»"ng tÃ'i Ä'á»u mạnh giá»i. â€" TÃ'i trả lá»i, ná»"ng nhiệt bắt tay anh.
Khi ngá»"i và o cái ghế xÃch Ä'u, Holmes nói tiếp:
- Ã"ng bác sÄ© còn quan tâm Ä'ến những vấn Ä'á» vá» lý luáºn cá»§a chúng ta chứ?
- Äúng váºy. Tá»'i hÃ'm qua tÃ'i còn chúi mÅ©i và o những ghi chú cÅ© Ä'ể sắp xếp lại má»™t và i kết quả mà chúng ta Ä'ã Ä'ạt Ä'ược.
- Bá»™ sưu táºp Ä'ã Ä'ầy Ä'á»§ chưa?
- Chưa Ä'âu! TÃ'i mong nó Ä'ược phong phú thêm, vá»›i nhiá»u kinh nghiệm má»›i hÆ¡n nữa.
- Như ngà y hÃ'm nay chẳng hạn?
- Phải. Nếu như anh muá»'n như thế.
- Và Ä'áp tà u tá»›i táºn Birmingham?
- Chắc chắn rá»"i.
- Thế còn các thân chủ?
- Nhiá»u lần, tÃ'i chăm sóc cho thân chá»§ cá»§a Ä'á»"ng nghiệp láng giá»ng. Nay bắt Ã'ng ấy “trả nợâ€.
- Thế là ổn rá»"i! - Holmes reo lên, buÃ'ng mình lá»t sâu xuá»'ng ghế. - TÃ'i nghÄ© rằng anh vừa má»›i khÃ'ng Ä'uợc khá»e. Những Ä'ợt lạnh giữa mùa hè thưá»ng gây ra những rắc rá»'i nho nhá».
- Äúng váºy. TÃ'i phải ở trong nhà suá»'t 3 ngà y há»"i tuần trước. Tuy nhiên tÃ'i nghÄ© là tÃ'i Ä'ã khÃ'ng còn dấu tÃch gì cá»§a chuyện Ä'ó nữa.
- Váºy mà có Ä'ấy. Anh trÃ'ng khá khá»e mạnh.
- Thế thì sao? Là m sao anh biết Ä'uợc chuyện Ä'ấy?
- Anh bạn thân mến, anh biết là tÃ'i có những phương pháp cá»§a tÃ'i.
- Anh suy diá»...n nó à ?
- Tất nhiên!
- Từ Ä'âu má»›i Ä'ược?
- Từ Ä'Ã'i dép anh Ä'ang Ä'i Ä'ấy.
TÃ'i liếc nhìn xuá»'ng Ä'Ã'i dép kiểu má»›i mà tÃ'i Ä'ang mang.
- Thế nà o mà ...?
Holmes ngắt lá»i tÃ'i khi tÃ'i còn chưa kịp há»i xong:
- Những Ä'Ã'i dép cá»§a anh còn rất má»›i. Anh khÃ'ng thể có nó hÆ¡n và i tuần. Tuy nhiên, dưới Ä'ế lại có những vệt xém nho nhá». Lúc Ä'ầu tÃ'i nghÄ© rằng, có lúc nó bị ướt và anh Ä'ã hong chúng cho khÃ'. Nhưng, chá»- gần cái quai dép vẫn còn có nguyên tá» nhãn cá»§a cá»a hiệu. Nếu Ä'Ã'i dép bị uá»›t thì tá» nhãn sẽ bị bong ngay. Chỉ có thể có má»™t cách lý giải là anh Ä'ã ngá»"i duá»-i chân và o lò sưởi. Má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ãt khi nà o ở trạng thái như thế trong những ngà y ẩm ướt cá»§a tháng 6 trừ phi anh ta khÃ'ng Ä'ược khá»e.
Như má»i khi, những suy diá»...n cá»§a Holmes láºp tức trở nên Ä'Æ¡n giản khi Ä'ược giải thÃch. Anh Ä'á»c thấy Ä'iá»u nà y trên khuÃ'n mặt tÃ'i và nở má»™t nụ cuá»i thoáng có vẻ cay Ä'ắng:
- TÃ'i sợ là tÃ'i Ä'ã giải thÃch quá nhanh chóng - anh nói - Má»™t sá»' sá»± việc diá»...n ra mà khÃ'ng có nguyên nhân còn gây nhiá»u ấn tượng hÆ¡n. Anh Ä'ã sẵn sáng Ä'i Birmingham rá»"i chứ?
- Sẵn sà ng. Mà vụ gì váºy?
- TÃ'i sẽ kể trên tà u. Thân chá»§ cá»§a tÃ'i Ä'ang chá» trên chiếc xe ngá»±a ở bên ngoà i. Anh Ä'i ngay nhé?
- Chá» tÃ'i má»™t chút.
TÃ'i nguệch ngoạc và i chữ gá»i Ã'ng bạn láng giá»ng, leo lên cầu thang Ä'ể báo cho nhà tÃ'i biết, rá»"i trở xuá»'ng.
- Ã"ng hà ng xóm cá»§a anh cÅ©ng là má»™t bác sÄ© - Holmes vừa nói vừa chỉ và o tấm biển Ä'á»"ng thau.
- Vâng. Anh cùng thá»±c táºp chung vá»›i tÃ'i.
- Ngưá»i chá»§ cÅ© à ?
- KhÃ'ng. CÅ©ng như tÃ'i. Cả hai cùng Ä'ặt phòng mạch trong ngÃ'i nhà nà y.
- Và anh Ä'ang giữ cái tá»'t nhất...
- TÃ'i nghÄ© là váºy. Nhưng là m sao anh biết?
- Dá»±a trên các báºc cá»a, cáºu bé ạ. Bên anh sâu hÆ¡n bên kia Ä'ến 3 inch. Anh Watson, Ä'ây là Ã'ng Hall Pycroft, thân chá»§ cá»§a chúng ta. Cho ngá»±a chạy Ä'i bác xà Ãch!
Ngưá»i ngá»"i trước mặt tÃ'i còn trẻ, có thân hình cân Ä'á»'i nước da sáng. KhuÃ'n mặt cởi mở, lương thiện và hà ng ria mép và ng hoe xoăn lại.
- Chúng ta có 70 phút trước khi tá»›i nÆ¡i - Holmes báo - TÃ'i yêu cầu thân chá»§ vui lòng thuáºt lại cho bạn tÃ'i biết ná»-i gian truân rất lý thú cá»§a Ã'ng.
Ngưá»i trẻ tuổi nhìn tÃ'i vá»›i má»™t ánh mắt tinh nghịch, rá»"i nói:
- Trước Ä'ây tÃ'i là m việc ở hãng Coxon and Woodhouse, nhưng và o Ä'ầu mùa xuân vừa qua, hãng Ä'ó bị phá sản. Hai mươi bảy ngưá»i như chúng tÃ'i Ä'á»u bị thất nghiệp. TÃ'i gõ cá»a xin việc nhiá»u nÆ¡i, nhưng Ä'á»u thất bại. Trước kia, tại hãng cÅ©, tÃ'i lÄ©nh 3 bảng má»-i tuần và dà nh dụm Ä'ược 70 bảng. Chẳng bao lâu, tÃ'i chỉ còn Ä'á»§ tiá»n mua tem Ä'ể viết thư gá»i tá»›i những nÆ¡i “cần ngưá»iâ€. Nhưng vẫn chẳng có tin vui nà o. Sau cùng, tÃ'i Ä'ược biết cÃ'ng ty Mawson and William’s, cÃ'ng ty mÃ'i giá»›i chứng khoán lá»›n tại phá»'Lombard, có má»™t chá»- Ä'ang khuyết ngưá»i. Theo lá»i rao Ä'ăng trên báo thì phải trả lá»i bằng thư. TÃ'i vá»™i gá»i Ä'ến Ä'ó Ä'á»§ các giấy chứng nháºn khả năng chuyên mÃ'n cùng bản lý lịch, nhưng lòng khÃ'ng hy vá»ng lắm. Thư phúc Ä'áp, nói rằng tÃ'i có thể tá»›i nháºn việc ngay nếu ngoại hình cá»§a tÃ'i coi Ä'ược. Khởi Ä'ầu lương tÃ'i cao hÆ¡n ở hãng cÅ© mà cÃ'ng việc thì như nhau. Ngay buổi tá»'i cá»§a ngà y nháºn thư há»"i âm, tÃ'i Ä'ang hút má»™t Ä'iếu xì gà , trong lòng thư thái, thì ngưá»i chá»§ nhà chợt leo lên phòng tÃ'i, Ä'em theo má»™t tấm danh thiếp trên Ä'ó có hà ng chữ: “Arthur Pinner, Ä'ại lý tà i chÃnh". TÃ'i chưa bao giá»nghe nói Ä'ến cái Ã'ng Pinner Ä'ó, nhưng tÃ'i vẫn má»i Ã'ng lên.
Äó là má»™t ngưá»i tầm thước, tóc nâu, mắt Ä'en, cái mÅ©i có dáng vẻ là dân Do Thái. Ã'ng nói ngắn gá»n, tá»±a như má»™t ngưá»i biết rõ giá trị cá»§a thá»i giá».
- Ã"ng là Hall Pycroft?
- Vâng, chÃnh tÃ'i.
TÃ'i Ä'ẩy ghế má»i Ã'ng ngá»"i.
- Má»›i Ä'ây Ã'ng là m việc cho hãng Coxon and Woodhouse phải khÃ'ng? - Ã'ng ta há»i tiếp.
- Vâng.
- Và giá» Ä'ây Ä'ược hãng Mawson thâu dụng?
- Thưa vâng.
- Ã"ng còn nhá»› Ã'ng Parker, quản lý ở hãng Coxon chứ? Ã"ng ấy nói rất tá»'t vá» Ã'ng.
- Tất nhiên, tÃ'i rất vui khi nghe chuyện Ä'ó. Ở văn phòng, tÃ'i luÃ'n luÃ'n là m việc cần mẫn, nhưng tÃ'i chẳng bao giá» ngá» Ä'ược thiên hạ nói nhiá»u vá» tÃ'i Ä'ến thế.
- Ã"ng có trà nhá»› tá»'t Ä'ấy chứ? - Ã'ng ta há»i tÃ'i.
- CÅ©ng tạm Ä'ược! - TÃ'i nói má»™t cách khiêm nhưá»ng.
- Ã"ng vẫn tiếp xúc vá»›i thị trưá»ng chứng khoán trong những ngà y Ã'ng khÃ'ng có việc là m?
- Sáng nà o tÃ'i cÅ©ng Ä'á»c thÃ'ng báo cá»§a các chứng khoán.
- Äó là cách ngưá»i ta là m già u Ä'ấy nhé! Ã"ng sẽ khÃ'ng giáºn, nếu như tÃ'i thá» thách Ã'ng. Các cổ phần Ayrshires hÃ'm nay trị giá bao nhiêu?
- 106,25 Ä'ổi lấy 105,78.
- Thế còn cÃ'ng trái hợp nhất cá»§a New Zealand?
- 104.
- Và những cÃ'ng trái Broken Hills cá»§a nước Anh?
- 7 Ä'ổi lấy 7,6.
- Tuyệt vá»i - Ã'ng ta giang hai cánh tay ra mà reo lên - ChÃnh tÃ'i cÅ©ng sẽ trả lá»i Ä'ến thế thÃ'i. Chú em nà y, chú tháºt quá giá»i Ä'ể và o là m cho hãng Mawson.
- Quả váºy - TÃ'i nói vá»›i Ã'ng Pinner - Nhưng ngưá»i khác khÃ'ng Ä'ánh giá tÃ'i như Ã'ng. TÃ'i sẽ là m hết sức mình Ä'ể khá»i phụ lòng Ã'ng.
- Hừ, anh bạn thân mến! Anh phải bay lên cao hÆ¡n má»›i Ä'ược chứ. Hãy cho tÃ'i biết, bao giá» anh Ä'ến trình diện tại hãng Mawson?
- Thứ hai.
- TÃ'i sẵn lòng chi má»™t sá»' tiá»n nhá» Ä'ể anh khÃ'ng Ä'i là m cho hãng Mawson.
- KhÃ'ng Ä'ến Mawson sao?
- Äừng Ä'ến! Ngà y thứ hai anh sẽ là m giám Ä'á»'c thương mại cá»§a cÃ'ng ty trách nhiệm hữu hạn Franco-Midland, chuyên kinh doanh hà ng kim khÃ, có 134 chi nhánh trong các thị trấn và là ng mạc tại Pháp, chưa kể tá»›i các chi nhánh ở Brussels và San Remo.
TÃ'i như bị hụt hÆ¡i. TÃ'i thì thầm:
- Nhưng tÃ'i chưa bao giá» nghe nhắc Ä'ến cÃ'ng ty Ä'ó?
- Chẳng có gì Ä'áng ngạc nhiên. Tất cả Ä'iá»u Ä'ó Ä'ã Ä'ược giữ rất bà máºt. Vá»'n hoà n toà n do các tư nhân Ä'óng góp: Ã'ng anh tÃ'i, Harry Pinner là quản trị viên Ä'ược á»§y nhiệm. Anh Ä'ã yêu cầu tÃ'i tìm má»™t ngưá»i trung háºu... có nghÄ©a là má»™t ngưá»i trẻ tuổi, năng Ä'á»™ng, Ä'ầy nghị lá»±c. Parker Ä'ã nói vá»›i tÃ'i vá» anh. Vì thế tá»'i nay tÃ'i má»›i tá»›i Ä'ây. Chúng tÃ'i chỉ có thể trả cho anh mức lương khởi Ä'iểm là 500 bảng.
- Năm trăm bảng má»™t năm à ? - TÃ'i hét lên.
- Chỉ là Ä'ể bắt Ä'ầu. Anh còn Ä'ược má»™t khoản hoa há»"ng là 1% trên tất cả má»i thương vụ. Vá»›i khoản hoa há»"ng Ä'ó, lương cá»§a anh coi như Ä'ược tăng gấp Ä'Ã'i.
- Nhưng tÃ'i khÃ'ng biết kinh doanh hà ng kim khÃ.
- Suỵt, chà ng trai Æ¡i, anh biết rà nh nghá» Ä'ó qua những con sá»'.
Tiếng vo vo trong Ä'ầu là m tÃ'i ù cả tai. TÃ'i rất muá»'n giữ cho mình bình tÄ©nh, nhưng quả tháºt là khó.
- Hãng Mawson chỉ trả cho tÃ'i có 200 bảng, nhưng Mawson là má»™t doanh nghiệp Ä'ứng Ä'ắn. Tháºt ra, tÃ'i biết quá Ãt vá» cÃ'ng ty cá»§a Ã'ng nên...
- A, Ä'ược lắm! Hoan hÃ'! - Ã'ng ta kêu lên trong má»™t trạng thái như xuất thần - Anh Ä'úng là ngưá»i mà chúng tÃ'i cần. Ngưá»i ta chẳng thể lừa dá»'i nổi anh và anh Ä'ã rất có lý. Cầm lấy nà y, Ä'ây là tá» giấy bạc 100 bảng. Nếu anh nghÄ© là chúng ta có thể thá»a thuáºn vá»›i nhau, anh chỉ việc nhét khoản tạm ứng Ä'ó vÃ' túi.
- Ã"ng rá»™ng rãi quá. Khi nà o tÃ'i bắt Ä'ầu nháºn việc?
- Ngà y mai, lúc má»™t giá», anh hãy có mặt ở Birmingham. Trong túi tÃ'i có sẵn má»™t lá thư mà anh sẽ trao lại cho anh tÃ'i. Anh sẽ gặp anh ấy ở 126B phá»' Corporation, là nÆ¡i Ä'ặt văn phòng tạm cá»§a cÃ'ng ty.
- Tháºt váºy ư, tÃ'i khÃ'ng biết lấy gì Ä'á»n Æ¡n Ã'ng.
- Có gì Ä'âu. À, mà tÃ'i muá»'n thu xếp vá»›i anh. Anh có sẵn giấy khÃ'ng? Tá»'t. Anh hãy viết: “TÃ'i ký tên dưới Ä'ây... Ä'á»"ng ý nháºn chức vụ giám Ä'á»'c thương mại tại cÃ'ng ty kinh doanh hà ng kim khà Franco-midland, vá»›i sá»' lương tá»'i thiểu là 500 bảng má»-i nămâ€.
TÃ'i là m theo Ä'iá»u Ã'ng yêu cầu và Ã'ng ta nhét tá» giấy và o túi.
- Còn má»™t chi tiết nữa - Ã'ng ta lại nói - Anh có ý Ä'ịnh như thế nà o Ä'á»'i vá»›i nhà Mawson?
- TÃ'i sẽ viết thư từ chá»'i.
- Äó là Ä'iá»u mà tÃ'i khÃ'ng muá»'n. Anh hãy mưá»ng tượng là tÃ'i và nhà Mawson Ä'ã tranh nhau má»i cho Ä'ược anh. Ã"ng ấy Ä'ã kết tá»™i tÃ'i là muá»'n phỉnh phá» anh Ä'ể là m cho anh rá»i bá» hãng Ã'ng ta. Tá»›i phút cuá»'i, tÃ'i mất bình tÄ©nh, Ä'ã nói vá»›i Ã'ng ta: "Nếu như Ã'ng muá»'n thuê Ä'ược những ngưá»i giúp việc giá»i thì Ã'ng phải trả lương cao". Ã"ng ta Ä'áp: "Ngưá»i Ä'ó thà lãnh lương thấp ở chá»- chúng tÃ'i hÆ¡n là lãnh lương cao cá»§a Ã'ng!". TÃ'i tức tá»'i, trả miếng liá»n: "TÃ'i dám Ä'ánh cuá»™c vá»›i Ã'ng năm bảng rằng anh ấy sẽ nghe những lá»i Ä'á» nghị cá»§a tÃ'i và Ã'ng sẽ mất anh ấy". Ã"ng ta bảo tÃ'i: "Bắt Ä'ấy? Chúng tÃ'i Ä'ã moi anh ta lên từ cảnh Ä'ê hèn, anh ta sẽ khÃ'ng buÃ'ng rÆ¡i chúng tÃ'i Ä'âuâ€.
- Äá»" xấc xược! TÃ'i Ä'ã thấy hắn bao giá» Ä'âu! Vả chăng tại sao tÃ'i lại báºn tâm Ä'ến hắn? Nếu Ã'ng muá»'n tÃ'i khÃ'ng viết cho hắn, thì tÃ'i sẽ khÃ'ng viết?
- Tá»'t! Như váºy là Ä'ã hứa vá»›i nhau rá»"i nhé! â€" Ã'ng ta nói vá»›i tÃ'i khi xÃ' ghế Ä'ứng lên - Äây là khoản ứng trước 100 bảng và Ä'ây là lá thư. Ngà y mai lúc má»™t giá». Xin chúc anh má»™t Ä'êm an là nh.
Thưa bác sÄ© Watson, tÃ'i hà i lòng biết bao vá»›i cÆ¡ may nà y! Sáng hÃ'm sau, tÃ'i vá»™i vã Ä'ến Birmingham và tìm tá»›i Ä'ịa chỉ Ä'ã Ä'ược dặn. TÃ'i Ä'ến trước giá» hẹn 15 phút. Äịa chỉ126B là má»™t dãy hà nh lang giữa hai cá»a hà ng lá»›n, dẫn tá»›i má»™t cầu thang xoáy trÃ'ná»'c, trên Ä'ó có nhiá»u phòng cho thuê, dùng là m văn phòng các cÃ'ng ty. Tên những ngưá»i thuê nhà Ä'ược viết bằng vÃ'i trên má»™t tấm bảng, nhưng tÃ'i khÃ'ng thấy có tên cÃ'ng ty Franco-Midland. TÃ'i sững sá», tá»± há»i vụ nà y phải chăng là má»™t sá»± phỉnh lừa... Thế rá»"i có má»™t ngưá»i hiện ra và ngá» lá»i vá»›i tÃ'i. Ngưá»i Ä'ó rất giá»'ng vá»›i ngưá»i mà tÃ'i Ä'ã gặp trong buổi tá»'i hÃ'm trước, nhưng khÃ'ng có râu mà mái tóc lại có mà u sáng hÆ¡n.
- Có phải Ã'ng là Hall Pycroft?
- Phải.
- A, tÃ'i chá» Ã'ng Ä'ây, Ã'ng Ä'ến hÆ¡i sá»›m má»™t chút. Sáng nay tÃ'i có nháºn Ä'ược thư cá»§a em tÃ'i. Chú ấy ca ngợi Ã'ng hết lá»i.
- TÃ'i Ä'ang tìm văn phòng Ã'ng.
- Chúng tÃ'i chưa kịp cho ghi tên lên bảng. ThÃ'i, Ã'ng hãy theo tÃ'i, chúng ta bà n cÃ'ng việc.
TÃ'i theo Ã'ng ta lên lên tÃt trên cầu thang, sát dưới mái nhà lợp Ä'á Ä'en. Tá»›i hai căn phòng nhá» trá»'ng trếnh, Ä'ầy bụi báºm, khÃ'ng trải thảm và khÃ'ng có mà n che cá»a, Ã'ng ta Ä'ẩy tÃ'i và o. TÃ'i Ä'ã nghÄ© tá»›i má»™t văn phòng lá»›n vá»›i những cái bà n bóng loáng, những nhân viên xếp hà ng Ä'ằng sau, như tÃ'i vẫn quen từ thuở nà o. Thế là tÃ'i bà ng hoà ng ngắm nhìn hai cái ghế tá»±a lung lay và má»™t cái bà n nhá» mà , cÅ©ng vá»›i má»™t cuá»'n sổ và má»™t cái giá» Ä'á»±ng giấy vụn. Äó là tất cả Ä'á»" Ä'ạc trong nhà .
- Äừng có nản lòng, Pycroft - Ã'ng ta nói lá»›n khi trÃ'ng thấy cái vẻ mặt thất vá»ng cá»§a tÃ'i - Thá»§ Ä'Ã' La Mã Ä'âu có Ä'ược dá»±ng lên trong má»™t ngà y? Chúng ta có rất nhiá»u vá»'n liếng, dẫu rằng chúng ta khÃ'ng có má»™t văn phòng loè loẹt. Hãy ngá»"i xuá»'ng và cho tÃ'i coi lá thư.
TÃ'i Ä'ưa lá thư ra. Ã"ng ta Ä'á»c hết sức cẩn tháºn.
- Dưá»ng như anh Ä'ã tạo ra má»™t ấn tượng rất mạnh nÆ¡i chú em tÃ'i - Ã'ng nói khi Ä'ặt lá thư xuá»'ng - Chú ấy có tà i phán Ä'oán. Mong anh coi như Ä'ã Ä'ược thu nháºn thá»±c sá»±.
- TÃ'i phải là m việc gì?
- Anh sẽ sắp xếp kho hà ng lá»›n cá»§a chúng ta bên Paris, là nÆ¡i sắp tung ra thị trưá»ng má»™t loạt Ä'á»" sà nh và Ä'á»" gá»'m Anh trong những cá»a hà ng lá»›n thuá»™c 134 Ä'ại lý cá»§a hãng ta ở bên Pháp. Việc mua hà ng sẽ Ä'ược thá»±c hiện xong trong tuần nà y. Từ nay tá»›i Ä'ó anh sẽ ở lại Birmingham và anh sẽ trở thà nh hữu Ãch.
- Bằng việc gì?
Thay cho câu trả lá»i, Ã'ng ta rút trong ngăn kéo ra má»™t cuá»'n sách lá»›n mà u Ä'á».
- Äây là cuá»'n danh sách những cư dân ở Paris, và nghá» nghiệp cá»§a há». - Ã'ng nói vá»›i tÃ'i - Anh có thể mang cuá»'n sách nà y vá» nhà , ghi tên tất cả những nhà Ä'ại kim khà và Ä'ịa chỉ cá»§a há». Bản danh sách sẽ giúp Ãch cho tÃ'i rất nhiá»u.
- Chắc chắn là nó Ä'ã có trong những cuá»'n sách niên giám chứ?
- KhÃ'ng thể tin và o những cuá»'n niên giám Ä'ó. Hệ thá»'ng Ä'ó khác vá»›i phương thức cá»§a chúng ta. Anh hãy là m và Ä'em cho tÃ'i bản danh sách do anh láºp ra và o sáng thứ hai tuần tá»›i, lúc giữa trưa. Hẹn gặp lại.
TÃ'i quay vá» nhà trá», trong lòng xá»'n xang những tình cảm mẫu thuẫn nhau. Má»™t bên tÃ'i có chá»- là m, trong túi Ä'ang có 100 Ä'á»"ng bảng; còn bên kia là cái văn phòng nghèo nà n. Nhưng dầu sao Ä'i nữa, tÃ'i Ä'ã có tiá»n, rá»"i muá»'n ra sao thì ra. Thế là tÃ'i bắt tay và o việc. Suá»'t ngà y chá»§ nháºt tÃ'i cúi gằm trên cuá»'n danh sách, thế mà qua ngà y thứhai tÃ'i chỉ má»›i tá»›i Ä'ược vần H. TÃ'i quay lại gặp Ã'ng chá»§ tÃ'i. Vẫn gặp nhau trong căn phòng trá»'ng trải. Ã'ng bảo tÃ'i cứ tiếp tục và hãy quay trở lại và o ngà y thứ tư. Thứ tưtÃ'i vẫn chưa là m xong. TÃ'i ráo riết là m việc, cho tá»›i thứ sáu, có nghÄ©a là ngà y hÃ'm qua.Thế là tÃ'i Ä'em danh sách tá»›i cho Ã'ng Harry.
- Cám Æ¡n anh nhiá»u lắm! - Ã'ng ta nói - Danh sách nà y rất hữu Ãch cho tÃ'i.
- TÃ'i Ä'ã mất khá nhiá»u thì giá».
- Giá» Ä'ây, - Ã'ng ta nói tiếp - TÃ'i yêu cầu anh láºp cho tÃ'i bản danh sách những nhà bán hà ng trang trà ná»™i thất, bởi vì những cá»a hà ng Ä'ó thưá»ng bán cả Ä'á»" kim khà nữa.
- ÄÆ°á»£c lắm.
- Tá»'i mai, anh Ä'ến Ä'ây lúc bảy giá» Ä'ể cho tÃ'i biết là anh Ä'ã là m Ä'ược Ä'ến Ä'âu. Äừng có là m việc quá sức Ä'ấy. Hai giá» Ä'i nghe nhạc trong buổi tá»'i sẽ khÃ'ng là m hại anh.
Thế là Ã'ng ta bắt Ä'ầu vừa cưá»i vừa nói vá»›i tÃ'i và tÃ'i chợt nhìn thấy cái răng thứ hai bên mé trái Ä'ược bịt và ng, rất xấu xÃ.
Sherlock Holmes xoa xoa hai bà n tay và o nhau, dáng vẻ rất thÃch thú, trong lúc tÃ'i ngÆ¡ ngác nhìn ngưá»i thanh niên.
- Phải, Ã'ng quả có lý khi tá» ra sững sá», bác sÄ© Watson - Anh ta nói vá»›i tÃ'i - Tuy nhiên chuyện là như thế Ä'ó. Khi tÃ'i nói chuyện vá»›i cái Ã'ng kia ở London thì Ã'ng ta cưá»i trước cái ý kiến là tÃ'i sẽ khÃ'ng Ä'i tá»›i hãng Mawson. Lần Ä'ó tÃ'i Ä'ã Ä'ể ý thấy cái răng bịt và ng cá»§a Ã'ng ta rất chÃnh xác, nó y hệt như cái răng mà tÃ'i Ä'ã thấy ngà y hÃ'm qua. Khi tÃ'i nghÄ© rằng giá»ng nói và dáng dấp cÅ©ng như nhau, và chỉ có những nét Ä'ặc trưng là khác nhau (có thể Ä'ã do tác dụng cá»§a má»™t lưỡi dao cạo hoặc má»™t mái tóc giả), thì tÃ'i tá»± nhá»§ rằng chắc chắn Ä'ây hai ngưá»i chỉ là má»™t mà thÃ'i. Tất nhiên là có thể có hai anh em giá»'ng nhau, nhưng khÃ'ng giá»'ng tá»›i mức có cùng má»™t cái răng Ä'ược bịt và ng theo cùng má»™t cách...
Trên Ä'ưá»ng vá», tÃ'i khÃ'ng biết mình Ä'ang Ä'i bằng chân hay bằng Ä'ầu nữa. TÃ'i quay trở lại khách sạn, nhúng Ä'ầu và o trong nước lạnh và cá»' suy nghÄ©. Tại sao hắn ta lại bắt tÃ'i rá»i London xuá»'ng Birmingham? Tại sao hắn lại Ä'ến Birmingham trước tÃ'i? Tại sao hắn viết thư gá»i cho chÃnh hắn? TÃ'i chẳng hiểu nổi Ä'iá»u gì. Và bất thình lình tÃ'i biết rằng những Ä'iá»u tá»'i Ä'en Ä'á»'i vá»›i tÃ'i có thể lại sáng như ban ngà y Ä'á»'i vá»›i Ã'ng Holmes. Thế rá»"i tÃ'i Ä'ã Ä'ến Ä'ây".
Khi câu chuyện chấm dứt, có má»™t khoảng thá»i gian im lặng khá lâu. Sherlock Holmes nháy mắt ra hiệu vá»›i tÃ'i, ngả ngưá»i và o gá»'i Ä'ệm.
- KhÃ'ng dở, phải khÃ'ng Watson? Trong vụ nà y có má»™t chi tiết là m tÃ'i ưng ý. Váºy thì má»™t cuá»™c nói chuyện vá»›i Ã'ng Harry sẽ hấp dẫn Ä'ấy nhỉ?
- Nhưng phải là m thế nà o? - TÃ'i há»i.
- á»', rất dá»...! - Pycroft reo lên má»™t cách vui vẻ - Hai Ã'ng là hai ngưá»i bạn cá»§a tÃ'i, cùng Ä'i tá»›i Ä'ó tìm việc là m. Có gì là khÃ'ng bình thưá»ng khi tÃ'i giá»›i thiệu hai Ã'ng vá»›i viên quản trị Ä'ược á»§y nhiệm kia chứ?
- Rất tuyệt! - Holmes nói - TÃ'i muá»'n nhìn táºn mặt nhân váºt Ä'ó và thá» tìm hiểu trò chÆ¡i cá»§a y.
Tá»'i hÃ'm Ä'ó, lúc 7 giá», chúng tÃ'i Ä'i bá»™ Ä'ến văn phòng cÃ'ng ty.
- Chẳng cần Ä'ến sá»›m là m chi - Thân chá»§ cá»§a chúng tÃ'i giải thÃch - Chắc là hắn chỉ tá»›i Ä'ó Ä'ể gặp má»™t mình tÃ'i thÃ'i. Ủa kìa! Hắn Ä'ang Ä'i trước chúng ta kìa.
Anh ta chỉ cho chúng tÃ'i thấy má»™t ngưá»i tóc hoe, ăn mặc bảnh bao, Ä'ang rảo bước trên vỉa hè bên kia. Hắn nhìn má»™t thằng bé bán báo Ä'ang rao toáng lên những tin tức giáºt gân, rá»"i thình lình hắn xÃ'ng và o giữa những cá»- xe và xe buýt Ä'ể mua má»™t tá» báo và biến khuất sau má»™t khung cá»a.
- Chá»- Ä'ó Ä'ấy! - Pycroft kêu lên - Hắn Ä'ang leo lên văn phòng. Hai Ã'ng hãy lại Ä'ó vá»›i tÃ'i.
Chúng tÃ'i leo năm tầng lầu, Pycroft gõ lên má»™t cánh cá»a hé mở.
- Cứ và o!
Lúc Ä'ó chúng tÃ'i thấy mình Ä'ang ở trong má»™t căn phòng trá»'ng tuếch. Ngá»"i trước cái bà n duy nhất là ngưá»i Ä'à n Ã'ng mà chúng tÃ'i Ä'ã thấy ngoà i Ä'ưá»ng phá»', tá» báo trải rá»™ng dưới mắt. Khi ngưá»i Ä'ó ngá»ng lên, tưởng chừng như tÃ'i chưa bao giá» trÃ'ng thấy má»™t khuÃ'n mặt nà o mang theo những dấu vết rã rá»i hÆ¡n. Vầng trán bóng Ä'ẫm má»"hÃ'i, Ä'Ã'i mắt long lanh má»™t tia nhìn hoang dại, Ã'ng ta như khÃ'ng còn nháºn ra ngưá»i giúp việc cá»§a mình nữa.
- Ã"ng có vẻ bị Ä'au, thưa Ã'ng chá»§? - Ngưá»i thanh niên nói lá»›n.
- Phải, tÃ'i khÃ'ng Ä'ược khoẻ - Ngưá»i kia trả lá»i, cá»' gắng trấn tÄ©nh lại. Ã'ng ta thè lưỡi liếm mÃ'i trước khi há»i: - Các Ã'ng Ä'ây là ai váºy?
- Äây là Ã'ng Harris ở Bermondsey, Ã'ng nà y là Price ở tại Ä'ây - Pycroft trả lá»i trÆ¡n tru - Äây là hai anh bạn tÃ'i, những ngưá»i già u kinh nghiệm nhưng nay lại bị thất nghiệp. TÃ'i hy vá»ng Ã'ng sẽ sá» dụng khả năng cá»§a há» trong cÃ'ng ty.
- Có thể lắm chứ - Ngưá»i Ä'á»c báo nói vá»›i nụ cưá»i dá»... sợ - Phải, chúng tÃ'i có thể là m Ä'ược cái Ä'ó cho hai Ã'ng. Thế Ã'ng là m nghá» gì, thưa Ã'ng Harris?
- TÃ'i là m kế toán - Holmes trả lá»i.
- Thế à ? Vừa Ä'úng lúc chúng tÃ'i Ä'ang cần má»™t ngưá»i giữ sổ sách. Thế còn Ã'ng, thưa Ã'ng Price?
- Thư ký hà nh chÃnh - TÃ'i trả lá»i.
- CÃ'ng ty sẽ thu nháºn Ã'ng. TÃ'i sẽ báo tin, khi nà o chúng tÃ'i quyết Ä'ịnh. Và giá» Ä'ây, tÃ'i mong các Ã'ng hãy Ä'ể cho tÃ'i Ä'ược yên, Ä'ược ở Ä'ây má»™t mình.
Những lá»i sau chót vá»t ra khá»i miệng ngưá»i Ä'ó tá»±a há»" như sá»± gò bó lâu ngà y, mà ngà y nay bất thình lình sá»± câu thúc bá»-ng bị vỡ tan tà nh. Holmes và tÃ'i trao Ä'ổi má»™t tia nhìn và Pycroft tiến má»™t bước lên phÃa cái bà n, anh nói:
- Thưa Ã'ng, Ã'ng quên mất rằng Ã'ng Ä'ã hẹn tÃ'i Ä'ến Ä'ây Ä'ể cho tÃ'i những chỉ thị hay sao.
- Chắc chắn rá»"i - Ngưá»i ná» trả lá»i bằng má»™t giá»ng bình tÄ©nh hÆ¡n - Các Ã'ng có thể chá»tÃ'i má»™t lát...
Hắn Ä'ứng lên trong má»™t dáng Ä'iệu rất lịch sá»±, nghiêng mình khi Ä'i ngang qua chúng tÃ'i, mở má»™t cánh cá»a ở phÃa Ä'ầu bên kia văn phòng rá»"i khép lại sau lưng hắn.
- Như váºy có nghÄ©a là gì? - Holmes thì thà o - Liệu hắn có vuá»™t thoát khá»i tay chúng ta chăng?
- KhÃ'ng thể Ä'ược! - Pycroft trả lá»i.
- Tại sao?
- Cánh cá»a nà y mở và o má»™t căn phòng trong.
- KhÃ'ng có lá»'i ra sao?
- KhÃ'ng có lá»'i ra nà o khác.
- Phòng có bà y Ä'á»" Ä'ạc khÃ'ng?
- Cho Ä'ến ngà y hÃ'm qua thì nó còn trá»'ng trÆ¡n.
- Thế thì hắn có thể là m gì trong Ä'ó nhỉ? Má»™t cái gì Ä'ó vuá»™t khá»i tÃ'i trong vụ án nà y? Äiá»u gì Ä'ã là m cho hắn run sợ Ä'ến thế?
- Hắn nghi chúng ta là cảnh sát. - TÃ'i nói.
- Äúng váºy! - Pycroft nói.
Holmes lắc Ä'ầu.
- Hắn Ä'ã nhợt nhạt trước khi chúng ta vÃ' Ä'ây. Rất có thể là ...
Câu nói cá»§a anh bị ngắt ngang bởi má»™t tiếng "tá»'c tá»'c" khá mạnh từ trong cánh cá»a phòng bên vá»ng ra.
- Ma xúi quá»· giục gì mà hắn lại gõ và o cánh cá»a cá»§a hắn như váºy? - Pycroft kêu lên.
Thêm lần nữa và thêm nhiá»u tiếng "tá»'c tá»'c" mạnh hÆ¡n nữa. Chúng tÃ'i bá»±c dá»c. TÃ'i quay lại phÃa Holmes và thấy anh im lìm, nghiêng mình xuá»'ng phÃa trước vá»›i má»™t sá»±kÃch Ä'á»™ng mãnh liệt. Bất chợt chúng tÃ'i nghe má»™t thứ tiếng “òng á»c" và má»™t tiếng gõ trên gá»- dữ dá»™i.
Holmes nhảy vá»t qua căn phòng như má»™t kẻ Ä'iên loạn và Ä'ẩy mạnh cánh cá»a. Nó Ä'ược Ä'óng chặt từ bên trong. Chúng tÃ'i hợp sức dá»'c toà n lá»±c xÃ' mạnh và o cánh cá»a. Má»™t cái bản lá» long ra, rá»"i tiếp theo là má»™t cái khác nữa; sau chót cánh cá»a báºt tung. Chúng tÃ'i xÃ'ng bừa lên những mảnh vụn.
Căn buá»"ng rá»-ng khÃ'ng.
Chúng tÃ'i bá»'i rá»'i má»™t giây. Trong má»™t góc, cái góc gần nhất vá»›i căn phòng là nÆ¡i mà chúng tÃ'i Ä'ứng chá» Ä'ợi còn có má»™t cánh cá»a thứ hai. Holmes nhảy vá»t tá»›i, mở cánh cá»a Ä'ó ra. Dưới Ä'ất có vương vãi tấm áo vét và áo gi-lê. Móc và o má»™t cái móc gần sau cánh cá»a, dùng những dải Ä'eo quần cá»§a chÃnh mình quấn và o quanh cổ, nhà quản trị Ä'ã tá»± treo cổ mình lên. Äầu gá»'i hắn co quắp, tiếng những gót chân Ä'á»™ng và o cánh cá»a là tiếng Ä'á»™ng là m ngắt ngang câu chuyện cá»§a chúng tÃ'i. Trong má»™t thoáng, tÃ'i Ä'ã Ä'ỡ lấy thân mình hắn, nâng lên, Holmes và Pycroft tháo gỡ những dải dây ra. Chúng tÃ'i khiêng hắn sang phòng bên. Hắn nằm dà i ở Ä'ó, mặt hắn có mà u sạm cá»§a da Ä'en. Theo từng nhịp thở, Ä'Ã'i mÃ'i Ä'á» cá»§a hắn phá»"ng lên rá»"i xẹp xuá»'ng.
- Anh nghÄ© sao, Watson? - Holmes há»i.
TÃ'i cúi nghiêng mình xuá»'ng Ä'ể tiến hà nh cuá»™c khám nghiệm ngắn. Mạch Ä'áºp yếu và khÃ'ng Ä'á»u. Nhưng sá»± hÃ' hấp cá»§a y lại bá»›t Ä'ứt khúc và Ä'Ã'i mi mắt run run hiện ra má»™t chút lòng trắng.
- Cháºm má»™t chút nữa là rá»"i Ä'á»i! Nhưng giá» Ä'ây thì hắn sẽ sá»'ng. Là m Æ¡n mở cá»a sổ ra và mang nước lại Ä'ây.
TÃ'i mở cổ áo hắn ra, rẩy nước lên mặt hắn và là m hÃ' hấp nhân tạo. Lát sau hắn phát ra má»™t hÆ¡i thở dà i và bình thưá»ng.
- Chỉ còn là vấn Ä'á» thá»i gian thÃ'i. - TÃ'i nói khi bá» mặc hắn nằm Ä'ó.
Holmes Ä'ứng gần bên hai cái bà n, hai bà n tay thá»c sâu trong túi quần và cái cằm gục xuá»'ng ngá»±c:
- Giá» Ä'ây chúng ta phải má»i cảnh sát tá»›i. Tuy nhiên, tÃ'i ưa thÃch giao lại cho cảnh sát má»™t vụ Ä'ã Ä'ược là m sáng tá».
- Tất cả vụ nà y là khó hiểu - Pycroft vừa gãi Ä'ầu kêu lên - Tại sao bá»n chúng lại muá»'n cho tÃ'i lên và giữ tÃ'i lại Ä'ây? Thế rá»"i sao nữa?
- Hừ! - Holmes buÃ'ng ra vá»›i giá»ng mất kiên nhẫn - Tất cả Ä'ã rõ rà ng rá»"i. Ngoại trừ cái hà nh Ä'á»™ng Ä'á»™t ngá»™t sau chót nà y.
- Váºy Ã'ng Ä'ã hiểu những gì còn lại?
- Phần còn lại, là một sự hiển nhiên. Anh nghĩ sao Watson?
- TÃ'i chẳng hiểu gì hết.
- á»', coi nà o, những nguyên nhân Ä'ầu tiên Ä'á»u dẫn tá»›i có má»™t kết luáºn thÃ'i mà !
- Thế thì, láºp luáºn cá»§a anh là gì?
- Tất cả ná»™i vụ dá»±a trên hai Ä'iểm. Äiểm thứ nhất là bản xác nháºn mà ngưá»i ta buá»™c Pycroft phải viết và sau Ä'ó anh phải là m trong cái cÃ'ng ty quá»· quái nà y. Anh khÃ'ng thấy tầm quan trá»ng cá»§a Ä'iá»u Ä'ó hay sao?
- KhÃ'ng.
- Xem nà o! Tại sao bá»n chúng lại cần Ä'ến những giấy Ä'ó. Äâu phải cần là m cho Ä'úng phép, bởi vì những thu xếp thuá»™c loại nà y thÃ'ng thưá»ng là lá»i nói. Váºy thì tại sao nó Ä'ược là má»™t ngoại lệ? Anh há chẳng thấy sao, anh bạn trẻ cá»§a tÃ'i, rằng há» mong muá»'n thu Ä'ược má»™t mẫu chữ viết cá»§a anh Ä'ể từ Ä'ó há» sẽ có Ä'ược cái há» cần có.
- TÃ'i chẳng hiểu gì cả.
- Má»™t ngưá»i nà o Ä'ó muá»'n táºp viết giá»'ng kiểu chữ cá»§a anh và hắn ta cá»' kiếm cho ra má»™t bản mẫu. Và giá» Ä'ây, nếu chúng ta chuyển qua Ä'iểm thứ hai, ta sẽ thấy rằng Ä'iá»u thứ hai là m sáng tá» cho Ä'iểu thứ nhất. Äiểm thứ hai là như thế nà y: Pinner yêu cầu anh Ä'ừng có viết thư xin thÃ'i việc, vì Ã'ng ta muá»'n Ä'ể cho Ã'ng giám Ä'á»'c hãng Mawson tin rằng có má»™t Ã'ng Pycroft mà Ã'ng ta chưa từng gặp mặt lần nà o, sẽ tá»›i nháºn việc và o buổi sáng thứ hai.
- Lạy Chúa - Thân chá»§ cá»§a chúng tÃ'i kêu lá»›n - TÃ'i khá» khạo nhất trên Ä'á»i.
- Giá» Ä'ây thì anh Ä'ã ước lượng Ä'ược tầm quan trá»ng vá» bản xác nháºn chữ viết tay cá»§a anh chưa? Giả sá» có ai Ä'ó tá»›i nháºn chá»- là m dà nh cho anh và rằng ai Ä'ó lại có má»™t kiểu chữ viết rất khác biệt vá»›i kiểu chữ mà anh viết trong Ä'Æ¡n dá»± tuyển thì sá»± gian tráắt hẳn là sẽ bị khám phá ra. Nhưng nếu tên vÃ' lại có kiểu chữ viết giá»'ng anh thì Ä'ịa vịcá»§a hắn Ä'ã Ä'ược an toà n, bởi vì tÃ'i phá»ng Ä'oán là chẳng má»™t ai trong hãng Ä'ó biết mặt anh.
- KhÃ'ng má»™t ai! - Pycroft rên rỉ.
- Muá»'n cho anh khÃ'ng suy nghÄ© nhiá»u vá» Ä'iá»u Ä'ó, muá»'n kéo anh ra khá»i má»i sá»± tiếp xúc Ä'ể anh khÃ'ng có khả năng tìm hiểu Ä'ược là có má»™t ngưá»i trùng tên trùng há» vá»›i anh Ä'ang là m việc tại hãng Mawson, chúng Ä'ưa cho anh má»™t sá»' tiá»n lá»›n và gá»i anh tá»›i Midland, là nÆ¡i chúng bắt anh phải là m việc bù Ä'ầu, khiến anh khÃ'ng thể trở vá»London mà khám phá ra cái mưu mÃ' nhá» bé cá»§a chúng. Tất cả má»i việc Ä'á»u Ä'Æ¡n giản.
- Nhưng tại sao ngưá»i nà y lại là m ra vẻ là anh ruá»™t cá»§a y?
- Trong âm mưu nà y, chúng phải có hai ngưá»i. Kẻ kia Ä'ang giả danh anh là m việc ởvăn phòng, còn gã nà y thì chÆ¡i trò tuyển dụng anh. Vả lại, hắn khÃ'ng thể nà o tìm cho anh má»™t chá»§ nhân mà lại khÃ'ng có Ã'ng chá»§, tức là má»™t nhân váºt thứ ba. Äó là Ä'iá»u hắn khÃ'ng muá»'n chút nà o. Váºy là hắn Ä'óng luÃ'n vai anh ruá»™t cá»§a hắn (Ã'ng chá»§) bằng cách hoá trang. Anh khÃ'ng thể nà o nháºn ra, nếu khÃ'ng có "cái răng và ng".
Pycroft giơ hai bà n tay lên cao mà kêu lên:
- Thế là trong lúc tên Pycroft tháºt ở Ä'ây thì cái gã Pycroft giả-mạo-kia là m trò gì ởhãng Mawson? Chúng ta phải là m sao, Ã'ng Holmes?
- Cần phải Ä'ánh Ä'iện cho hãng Mawson.
- Ngà y thứ bảy há» Ä'óng cá»a nghỉ và o buổi trưa.
- KhÃ'ng há» gì. Ở Ä'ó thế nà o cÅ©ng có ngưá»i gác cổng hoặc bảo vệ.
- Phải Ä'ó! Há» có thuê má»™t ngưá»i bảo vệ thưá»ng trá»±c Ä'ể giữ gìn các tá»§ sắt chứa những cổ phần. TÃ'i nhá»› Ä'ã nghe nói tá»›i việc Ä'ó trong khu City.
- Tá»'t lắm. Chúng ta sẽ Ä'ánh Ä'iện cho ngưá»i bảo vệ Ä'ể há»i xem tất cả có an toà n khÃ'ng và xem có má»™t ngưá»i nà o mang tên anh là m việc trong hãng Ä'ó khÃ'ng. Việc nà y thì khá rõ rà ng, còn việc kém rõ rà ng là tại sao má»™t tên vÃ' lại chỉ vì trÃ'ng thấy chúng ta mà lại Ä'i treo cổ.
- Tá» báo - Má»™t giá»ng nói kèn kẹt phát ra phÃa sau chúng tÃ'i.
Tên vÃ' lại Ä'ã ngá»"i dáºy, tay y xoa bóp má»™t cách nÃ'n nóng các vết lằn Ä'á» lõm sâu quanh cổ.
- Tá» báo? Äúng thế! - Holmes kêu lá»›n lên trong tâm trạng kÃch thÃch cá»±c Ä'á»™ - TÃ'i Ä'ã ngu ngá»'c là m sao.
Anh trải rộng tỠbáo trên mặt bà n và một tiếng kêu chiến thắng vang lên.
- Äây là tá» báo xuất bản tại London, tá» Evening Standard. Hãy xem những tÃt nà y. "Má»™t tá»™i ác trong khu City. Ãn mạng trong hãng Mawson and William’s. Má»™t vụ xếp Ä'ặt Ä'ể hại ngưá»i. Bắt Ä'ược tên tá»™i phạm". Watson, anh hãy Ä'á»c bà i báo tháºt to cho chúng tÃ'i nghe Ä'i.
"Từ Ãt lâu nay, Mawson and William’s, những nhà mÃ'i giá»›i chứng khoán rất nổi tiếng, Ä'ảm nhiệm việc cất giữ những phiếu cổ phần mà tổng sá»' vượt quá má»™t triệu sterling. Vị giám Ä'á»'c rất có ý thức vá» trách nhiệm cá»§a mình, Ä'ã cho Ä'ặt những két sắt kiểu má»›i nhất và má»™t giám thị có vÅ© trang giữ nhiệm vụ canh gác ngà y cÅ©ng như Ä'êm trong ngÃ'i nhà . Tuần lá»... vừa qua, má»™t nhân viên má»›i, có tên là Pycroft Ä'ược cÃ'ng ty thu dụng. Anh chà ng nà y khÃ'ng ai khác hÆ¡n là Beddington, kẻ là m giả nổi tiếng và là kẻtrá»™m. Bằng những phương pháp còn chưa Ä'ược xác minh, y Ä'ã mượn tên giả, xin Ä'ược má»™t chá»- trong hãng, y lạm dụng Ä'ịa vị cá»§a mình Ä'ể lấy dấu nhiá»u ổ khoá khác nhau và tìm biết nÆ¡i Ä'ặt những két sắt.
Ở hãng Mawson, nhân viên rá»i sở là m và o trưa thứ bẩy. Trung sÄ© Tuson, thuá»™c sởcảnh sát khu City, Ä'ã lấy là m ngạc nhiên khi thấy má»™t ngưá»i có xách theo cái túi du lịch Ä'i xuá»'ng những bá»±c thá»m và o há»"i 1 giá» 20. Ã"ng nghi ngá» và theo dõi ngưá»i Ä'ó. Vá»›i sá»± phụ giúp cá»§a cảnh sát viên Pollock, Ã'ng Ä'ã bắt giữ ngưá»i ná». Ngay tức khắc, Ã'ng phát hiện ra má»™t vụ trá»™m rất táo bạo. Gần 100.000 bảng Anh trái phiếu ngà nh Ä'ưá»ng sắt Mỹ, và má»™t lượng lá»›n những chứng khoán khác, Ä'ược kiểm kê trong cái túi. Cuá»™c xét nghiệm hiện trưá»ng Ä'ưa tá»›i việc phát hiện tá» thi cá»§a ngưá»i bảo vệ bất hạnh, bị gấp là m hai rá»"i bị nhét và trong cái két sắt lá»›n nhất từ phÃa sau. Em y, thưá»ng sát cánh vá»›i y, lại khÃ'ng thấy xuất hiện trong vụ nà y. Hiện nay cảnh sát Ä'ã mở cuá»™c Ä'iá»u tra xem y Ä'ang ở Ä'âu.â€
- Váºy thì, chúng ta có thể giúp cảnh sát má»™t tay - Holmes nói, liếc nhìn cái thân hình Ä'ang co rúm gần bên cá»a sổ.
Hết
Con tà u Gloria Scott
Má»™t buổi tá»'i mùa Ä'Ã'ng, khi hai chúng tÃ'i ngá»"i bên lò sưởi Sherlock Holmes nói:
- Äây là những tà i liệu có liên quan Ä'ến vụ Ä'ắm tà u Gloria Scott, anh nên quan tâm tá»›i nó. Trong sá»' các tà i liệu nà y có má»™t lá thư Ä'ã là m cho Ã'ng quan tòa Peace Trevor Ä'á» ngưá»i ra vì kinh hãi.
Từ má»™t ngăn kéo, anh moi ra má»™t cái há»™p nhá» Ä'ã phai mà u, sau khi tháo sợi dây cá»™t ngoà i, anh Ä'ưa cho tÃ'i má»™t lá thư ngắn, viết nguệch ngoạc:
“Dụng cụ trò chÆ¡i ở London Ä'ã Ä'i từ từ quá xa. Ngưá»i quản lý Hudson kể Ä'ã nói nháºn tất cả bẫy ruá»"i trá»'n Ä'i và Ä'ể giữ con gà mái còn mạng sá»'ngâ€.
Khi Ä'á»c thư xong, tÃ'i ngước mắt lên, bắt gặp Holmes cưá»i rúc rÃch:
- Dưá»ng như anh hÆ¡i lúng túng Ä'ấy?
- TÃ'i chẳng hiểu vì sao má»™t tin nhắn như váºy lại có thể là m cho ngưá»i nháºn Ä'á» ngưá»i ra vì kinh hoà ng; trái lại, tÃ'i thấy nó...
- Äúng thế! Ấy thế mà ngưá»i nháºn thư Ä'ã ngã váºt xuá»'ng như vừa bị trúng má»™t phát súng.
- Anh khÆ¡i dáºy óc tò mò cá»§a tÃ'i rá»"i Ä'ấy. Nhưng tại sao anh bảo rằng tÃ'i nên quan tâm Ä'ến vụ nà y.
- Bởi vì nó là vụ Ä'ầu tiên cá»§a tÃ'i.
Trước Ä'ây tÃ'i Ä'ã từng tìm cách gợi ý Ä'ể Holmes kể cho tÃ'i nghe vá» lý do anh lá»±a chá»n nghá» thám tá» nhưng chưa bao giá» Holmes lại ở trá»ng trạng thóai vui vẻ như lần nà y. Anh ngá»"i hẳn và o trong chiếc ghế bà nh, trải những tá» giấy lên Ä'ùi mình, kéo nhẹ má»™t hÆ¡i tẩu.
- Anh chưa há» nghe tÃ'i nhắc tá»›i Victor Trevor phải khÃ'ng? Anh ấy là ngưá»i bạn duy nhất mà tÃ'i có trong hai năm theo há»c ở trưá»ng cao Ä'ẳng. Anh Watson, tÃ'i là ngưá»i thÃch nhá»'t mình trong phòng riêng Ä'ể hiệu Ä'Ãnh những phương pháp lý luáºn cá»§a riêng tÃ'i, vì thế tÃ'i Ãt có bạn bè. TÃ'i quen vá»›i Victor, trong lúc Ä'i dá»± má»™t buổi lá»... Ä'ạo, và con chó săn cá»§a anh ta bất chợt cắn và o mắt cá chân tÃ'i.
TÃ'i phải nằm yên trong mưá»i ngà y và Victor thưá»ng Ä'ến thăm tÃ'i. Thoạt Ä'ầu anh chỉở lại tán gẫu trong má»™t lát. Nhưng rá»"i những chuyến tá»›i thăm kéo dà i và chúng tÃ'i mau chóng thân nhau. Äó là má»™t chà ng trai khá»e mạnh, nóng nảy, thÃ'ng minh và có nghị lá»±c. Sau cùng và o kỳ nghỉ hè, anh má»i tÃ'i vá» nhà thân phụ anh ở Donnithorpe, thuá»™c vùng Norfolk, chÆ¡i trong má»™t tháng.
Ã"ng già Trevor là quan tòa tòa án hòa giải và là Ä'iá»n chá»§. Donnithorpe là má»™t xóm nhỠở ngay phÃa bắc Langmere, trong vùng có nhiá»u há»" và Ä'ầm lầy. NgÃ'i nhà kiểu xưa, vá»›i những cây rầm là m bằng gá»- sá»"i và tưá»ng xây bằng gạch; má»™t lá»'i Ä'i và o nhà hai bên có trá»"ng cây, trong những bụi dương xỉ, ngưá»i ta săn Ä'ược nhiá»u vịt trá»i; cá cÅ©ng Ä'áng chú ý; tá»§ sách thì nhá» nhưng chứa toà n sách hay. Bá»' Trevor goá vợ, và bạn tÃ'i là con trai duy nhất cá»§a Ã'ng. Ngưá»i cha khÃ'ng há»c nhiá»u nhưng trà nhá»› rất tá»'t. Ã"ng còn Ä'ược trá»i phú cho má»™t sức khoẻ Ä'áng kể. Ã"ng Ä'á»c Ãt, nhưng Ä'ã Ä'i nhiá»u nÆ¡i và Ä'i xa. Äó là má»™t Ã'ng già hoạt bát, có mái tóc muá»'i tiêu, má»™t bá»™ mặt rám nắng và cặp mắt mà u xanh sắc sảo, Ä'Ã'i lúc tạo cho Ã'ng má»™t dáng vẻ hung hãn. Tuy nhiên Ã'ng nổi tiếng là ngưá»i tá»'t bụng và từ thiện. Tại tòa, Ã'ng nổi tiếng vì lòng khoan dung, Ä'á»™lượng.
Má»™t buổi tá»'i, sau bữa ăn, chúng tÃ'i Ä'ang ngá»"i trước ly rượu và anh Victor bắt Ä'ầu nói vá» những thói quen quan sát suy diá»...n mà tÃ'i Ä'ã láºp thà nh má»™t phương thức riêng dù chưa biết nó sẽ Ä'ược sá» dụng như thế nà o trorng cuá»™c sá»'ng. Ã"ng cụ thì cho rằng Victor Ä'ã quá phóng Ä'ại khi thuáºt lại hai hoặc ba kỳ tÃch cá»§a tÃ'i Ä'ã hoà n thà nh.
- Coi nà o, cáºu Holmes - Ã"ng cụ Trevor nói vá»›i tÃ'i vừa cưá»i tháºt vui vẻ - Cáºu hãy thá»suy diá»...n ra Ä'iá»u gì Ä'ó vá» tÃ'i xem: tÃ'i là má»™t Ä'á» tà i tuyệt hảo Ä'ấy.
- Cháu khÃ'ng thể nói nhiá»u vá» bác Ä'ược. Tuy nhiên trong thá»i gian gần Ä'ây bác có lo sợ vá» má»™t cuá»™c tấn cÃ'ng nhằm và o cá nhân.
Nụ cưá»i tắt ngấm trên mÃ'i, Ã'ng cụ nhìn tÃ'i vẻ ngạc nhiên:
- Thá»±c thế. Nà y Victor, sau khi toà xá» phạt cái băng kẻ săn bắn trái phép, bá»n chúng Ä'ã thá» sẽ thanh toán chúng ta. Và má»›i Ä'ây ngà i Edward Holly vừa bị tấn cÃ'ng. Từ Ä'ó, ta khÃ'ng ngừng cảnh giác; nhưng cha tá»± há»i khÃ'ng biết là m sao mà bạn con lại biết Ä'ược Ä'iá»u Ä'ó.
- Bác có má»™t cây gáºy Ä'ẹp. Căn cứ theo dấu ghi trên gáºy cháu nháºn thấy là bác chỉ má»›i sá» dụng nó Ä'ược má»™t năm. Nhưng bác Ä'ã tá»'n cÃ'ng khoét cái núm tròn Ä'ầu gáºy rá»"i Ä'em Ä'ổ chì và o Ä'ó: nó là má»™t vÅ© khÃ. Từ Ä'ó cháu suy ra rằng nếu như bác khÃ'ng lo ngại vá» má»™t má»'i nguy hiểm nà o Ä'ó, thì bác Ä'á» phòng như váºy là m gì?
- Thế còn cái gì nữa? - Bác vừa há»i vừa cưá»i.
- Há»"i còn trẻ, bác Ä'ã chÆ¡i quyá»n Anh.
- Giá»i tháºt. Là m sao mà cháu Ä'oán ra? Có phải vì mÅ©i tÃ'i khÃ'ng còn thẳng thá»›m chăng?
- KhÃ'ng phải, vì Ä'Ã'i tai cá»§a bác. Tai bác sệ xuá»'ng và có bá» dà y, vá»'n chỉ thấy ở tai những võ sÄ© quyá»n Anh.
- Có gì khác nữa chăng?
- Những chá»- chai trên Ä'Ã'i bà n tay bác cho biết bác Ä'ã Ä'à o xá»›i Ä'ất rất nhiá»u.
- Gia tà i cá»§a tÃ'i Ä'á»u Ä'ến từ cánh Ä'á»"ng có và ng.
- Bác Ä'ã tá»›i New Zealand.
- ChÃnh xác.
- Bác Ä'ã từng sá»'ng má»™t thá»i bên Nháºt Bản.
- Tuyệt.
- Và bác Ä'ã kết thân rất thân máºt vá»›i má»™t ngưá»i có tên viết tắt là J.A... rá»"i sau Ä'ó bác tìm cách quên hẳn Ä'i.
Ã"ng già Trevor Ä'ứng lên tháºt khó khăn, chăm chú nhìn tÃ'i bằng cặp mắt mà sá»± biểu lá»™trở thà nh thÃ' bạo, hung tợn rá»"i chúi mÅ©i xuá»'ng bà n: bác Ä'ã ngất Ä'i, cứng Ä'á». Anh Watson, anh có hình dung ra con trai bác ấy và tÃ'i bị hoảng há»'t Ä'ến ngần nà o. Tuy nhiên, ngay sau khi chúng tÃ'i cởi cúc áo và tưới nước lạnh lên mặt bác, thì bác nấc lên hai hoặc ba lần rá»"i lại ngá»"i dáºy.
- A! Các con cá»§a ta - Bác nói vá»›i chúng tÃ'i và cá»' gượng cưá»i - Ta Ä'ã khÃ'ng là m cho các con phải hoảng sợ Ä'ấy chứ? Ta khÃ'ng biết con Ä'ã tìm ra bằng cách nà o, Holmesạ, nhưng ta có cảm tưởng rằng tất cả các thám tá» chÃnh thức so vá»›i con Ä'á»u chỉ là trẻnÃt. ChÃnh Ä'ó là nghá» nghiệp cá»§a con, con nhá»› nhé!
Äó là lá»i khuyên kèm theo má»™t sá»± Ä'ánh giá Ä'ược phóng Ä'ại vá» những khả năng cá»§a tÃ'i, nó Ä'ã khiến tÃ'i tin rằng mình có thể kiếm sá»'ng Ä'ược và o “trò tiêu khiển Ä'Æ¡n giảnâ€áº¥y. Tuy nhiên, trong lúc Ä'ó thì tÃ'i chỉ quan tâm Ä'ến sức khá»e cá»§a bác ấy.
- Cháu mong là Ä'ã khÃ'ng lỡ lá»i Ä'ể là m phiá»n bác? - TÃ'i thì thầm.
- Do Ä'âu mà cháu lại biết chuyện Ä'ó và cháu còn biết thêm vá» Ä'iá»u gì?
Lúc Ä'ó bác nói vá»›i tÃ'i bằng giá»ng bÃ'ng lÆ¡n nhưng sâu thẳm, trong ánh mắt bác vẫn còn ẩn náu má»™t ná»-i kinh hoà ng.
- Há»"i nãy, khi bác xắn tay áo Ä'ể bắt cá, cháu thấy những chữ viết tắt “J.A†Ä'ược xămở khuá»·u tay. Những chữ Ä'ó hãy còn thấy rõ, nhưng Ä'ã bị xoá má» Ä'i Ä'ến má»™t ná»a; rõ rà ng bác Ä'ã tìm cách là m cho chúng biến Ä'i. Hiển nhiên thuở xưa, Ä'ó là những chữ rất thân yêu mà vá» sau bác muá»'n quên chúng.
- Cặp mắt má»›i tinh là m sao - Bác kêu lên và thá»'t ra má»™t tiếng thở dà i nhẹ nhõm â€" Nhưng thÃ'i, chúng ta Ä'ừng nhắc tá»›i chuyện Ä'ó nữa. Trong tất cả những há»"n ma bóng quế thì bóng ma cá»§a những má»'i tình là tá»"i tệ hÆ¡n cả. Chúng ta hãy sang bên phòng chÆ¡i bi da và hút má»™t Ä'iếu thuá»'c.
Kể từ ngà y hÃ'm Ä'ó, cụ Trevor thưá»ng có má»™t thoáng nghi ngá» tÃ'i. Con cụ cÅ©ng nháºn ra Ä'iá»u Ä'ó. Anh nói:
- Anh Ä'ã là m cho Ã'ng già bở vÃa, Ã'ng chẳng còn hiểu là anh biết những gì và khÃ'ng biết những gì.
Ã"ng cụ khÃ'ng có ý cho tÃ'i thấy sá»± nghi ngá», tÃ'i tin chắc như thế, nhưng cảm tưởng Ä'ó lại thấm và o tÃ'i mạnh mẽ khiến nó cứ luÃ'n hiện ra trong tất cả má»i lúc, má»i nÆ¡i. Sau cùng, tÃ'i thấy nên rút ngắn chuyến nghỉ hè. Tuy nhiên, và o buổi sáng trước ngà y tÃ'i lên ra vá», lại xảy ra má»™t việc quan trá»ng. Chúng tÃ'i Ä'ang ngá»"i trên những chiếc ghếÄ'ặt ngoà i vưá»n, sưởi nắng và ngắm mặt há»". Bá»-ng cÃ' hầu gái tá»›i báo là ngoà i cá»a có ngưá»i muá»'n gặp cụ Trevor.
- Ai váºy? - Chá»§ nhà há»i.
- Ã"ng ta khÃ'ng chịu nói tên.
- Thế thì hắn muá»'n gì?
- Ã"ng ấy chỉ nói là ngưá»i quen biết và muá»'n gặp bác trong chá»'c lát.
- CÃ' Ä'ưa ngưá»i Ä'ó và o Ä'ây.
Chúng tÃ'i thấy xuất hiện má»™t ngưá»i nhá» bé, dáng Ä'iệu xun xoe, bước chân lết dà i. Gã mặc áo vét khÃ'ng cà i khuy, cổ tay áo có dÃnh hắc Ãn, áo sÆ¡ mi kẻ sá»c vuÃ'ng mà u Ä'en và Ä'á», quần lao Ä'á»™ng, chân Ä'i già y lá»›n Ä'ã mòn gót. Hắn có bá»™ mặt gầy, rám nắng, quá»·quyệt, miệng luÃ'n luÃ'n cưá»i, phÃ' ra má»™t hà ng răng kháºp khểnh. Những bà n tay quắt lại, cứ nắm ná»a chừng, như những thá»§y thá»§ thưá»ng có thói quen như váºy. Trong lúc gã nặng ná» Ä'i ngang qua bá»"n cá», tÃ'i nghe thấy bác Trevor cá»' nén má»™t tiếng kêu nhá», vá»™i và ng Ä'ứng lên và chạy và o trong nhà . Bác trở ra ngoà i ngay sau Ä'ó, khi bác Ä'i ngang qua bên, tÃ'i ngá»i thấy mùi rượu brandy ná»"ng nặc.
- Thế nà o, Ã'ng bạn? TÃ'i có thể là m gì Ä'ể giúp Ã'ng Ä'ây? - bác ấy nói.
Gã thá»§y thá»§ Ä'ứng lên nhìn bác vá»›i Ä'Ã'i mắt nheo lại. Cặp mÃ'i má»m nhão cá»§a y cong lên.
- Bác khÃ'ng nháºn ra tÃ'i sao?
- Úi chà , chÃnh là Hudson Ä'ây mà - Bác Trevor kêu lên vá»›i má»™t giá»ng ngạc nhiên.
- Hudson Ä'ây, thưa bác, Ä'ã hÆ¡n ba mươi năm qua, tÃ'i khÃ'ng gặp bác. Giá» Ä'ây bác Ä'ang sá»'ng trong nhà cao cá»a rá»™ng, trong lúc tÃ'i vẫn còn phải Ä'i mót những Ä'á»" há»™p Ä'á»"ăn trong các thùng rác.
- Suỵt, Ã'ng bạn. Rá»"i anh sẽ thấy là tÃ'i khÃ'ng quên những ngưá»i cÅ© Ä'âu - Bác Trevor nói, và tiến tá»›i bên gã thá»§y thá»§, hạ thấp giá»ng, nói vá»›i y và i lá»i lại cất cao giá»ng: - Hãy xuá»'ng nhà bếp ăn uá»'ng. Chắc chắn là tÃ'i sẽ tìm cho anh Ä'ược má»™t việc là m.
- Xin cám Æ¡n. TÃ'i vừa trải qua hai năm trên má»™t con tà u chở hà ng và tÃ'i mong Ä'ược nghỉ ngÆ¡i Ãt lâu. TÃ'i nghÄ© rằng tÃ'i có thể thu xếp hoặc vá»›i Ã'ng Beddoes hoặc vá»›i bác Ä'ây.
- Anh biết Ä'ịa chỉ cá»§a Ã'ng Beddoes hả? - Bác Trevor kêu lên.
- Nhá» trá»i, tÃ'i biết chá»- ở cá»§a má»i bạn cÅ© - Gã thá»§y thá»§ trả lá»i. Thế rá»"i y theo cÃ' hầu gái xuá»'ng nhà bếp.
Bác Trevor nói vá»›i chúng tÃ'i rằng bác từng là bạn cùng tà u vá»›i hắn trong chuyến Ä'i tá»›i những vùng Ä'ất có và ng. Äoạn Ã'ng cụ bá» và o nhà . Má»™t tiếng Ä'á»"ng há»" sau, khi chúng tÃ'i Ä'i và o, Ä'ã thấy Ã'ng cụ say như chết, nằm dà i trên trưá»ng ká»· trong phòng ăn. Việc Ä'ó Ä'ể lại cho tÃ'i má»™t cảm tưởng xấu và tÃ'i nháºn thấy sá»± hiện diện cá»§a tÃ'i sẽlà m cho bạn tÃ'i ngượng nghịu.
Ngà y hÃ'm sau, tÃ'i trở vá» London, lại ru rú trong căn phòng cá»§a mình và tiến hà nh thà nghiệm hoá há»c. Tuy nhiên, và o lúc kỳ nghỉ hè sắp hết, tÃ'i nháºn Ä'ược má»™t bức Ä'iện cá»§a Victor yêu cầu tÃ'i trở lại Donnithorpe. TÃ'i lại lên Ä'ưá»ng, ngược lên miá»n Bắc. Victor chá» tÃ'i ở nhà ga. Má»›i thoạt nhìn, tÃ'i hiểu ngay là anh vừa trải qua hai tháng quá nhiá»u buá»"n bá»±c. Anh gầy Ä'i, Ä'ánh mất tÃnh vui vẻ có duyên.
- Ã"ng già sắp chết - Anh nói vá»›i tÃ'i ngay từ Ä'ầu.
- Äâu có thể? Mà chết vì bệnh gì?
- Má»™t cú sá»'c thần kinh. Suá»'t ngà y hÃ'm nay, ba tÃ'i cáºn ká» cái chết.
- Nguyên nhân?
- Anh hãy lên xe Ä'i! Dá»c Ä'ưá»ng chúng ta sẽ nói chuyện. Anh còn nhá»› cái gã tìm tá»›i nhà ngay trước bữa anh ra vá» chứ?
- Nhớ rất rõ.
- Anh có biết gã Ä'ó là ai khÃ'ng?
- TÃ'i khÃ'ng biết.
- Quá»· dữ Ä'ó, Holmes ạ.
TÃ'i nhìn chòng chá»c và o mặt anh vá»›i vẻ kinh ngạc.
- Äúng Ä'ấy, kể từ khi hắn tá»›i nhà , chúng tÃ'i khÃ'ng còn yên tÄ©nh lấy má»™t giá». Kể từngà y Ä'ó, Ã'ng già cÅ©ng chẳng bao giá» còn ngẩng Ä'ầu lên Ä'ược nữa. Và giá» Ä'ây, mạng sá»'ng cá»§a Ã'ng như ngà n cân treo sợi tóc.
- Hắn ta nắm giữ quyá»n lá»±c gì váºy?
- À, tÃ'i cần biết Ä'iá»u Ä'ó? Cha tÃ'i trung háºu Ä'ến thế, Ä'á»™ lượng Ä'ến thế, tá» tế Ä'ến thế. Là m sao Ã'ng lại rÆ¡i và o móng vuá»'t cá»§a tên Ä'ạo tặc Ä'ó? TÃ'i Ä'ặt nhiá»u hy vá»ng và o anh. Và o lá»i khuyên cá»§a anh, anh Holmes.
Chúng tÃ'i Ä'i như bay trên con Ä'ưá»ng bằng phẳng và trắng phau, trước mặt chúng tÃ'i trải dà i ra tất cả các vùng há»" và Ä'ầm lầy Ä'ang long lanh dưới ánh sáng Ä'á» cá»§a buổi hoà ng hÃ'n. Giữa má»™t lùm cây bên tay trái nhÃ' lên những á»'ng khói cao và cây cá»™t cá»: Ä'ó là nhà bác Trevor.
- Cha tÃ'i Ä'ã cho gã Hudson là m vưá»n, y có vẻ khÃ'ng bằng lòng, Ã'ng lại cho hắn là m quản gia. NgÃ'i nhà như cá»§a chÃnh hắn, hắn muá»'n là m gì tuỳ thÃch. Các cÃ' hầu gái than phiá»n vá» sá»± rượu chè vÃ' Ä'á»™ và vá» những cá» chỉ thÃ' tục cá»§a hắn, Ã'ng già tăng lương Ä'ể cho há» im tiếng. Hudson lấy con thuyá»n và khẩu súng tá»'t nhất cá»§a cha tÃ'i Ä'ể Ä'i săn thá». Cái tên Ä'ểu cáng Ä'ó, ngạo mạn Ä'ó, xảo trá Ä'ó sẽ bị tÃ'i nện Ä'ến hai chục lần rá»"i nếu như y Ä'á»"ng trang lứa vá»›i tÃ'i. Nhưng tÃ'i Ä'ã tá»± kiá»m chế, Ä'ể khá»i là m cho Ã'ng già buá»"n. Than Ã'i! Cái con thú Ä'ó cà ng lúc cà ng quấy rầy, hắn luÃ'n luÃ'n xÃa nhiá»u hÆ¡n và o những chuyện chẳng dÃnh dáng gì tá»›i hắn. Má»™t hÃ'm, hắn dám Ä'á»'i Ä'áp há»-n xược vá»›i cha tÃ'i ở ngay trước mặt tÃ'i. TÃ'i tóm lấy vai y và tá»'ng cổ y ra khá»i phòng. Hắn lỉnh Ä'i, mặt tái xanh, vá»›i những ánh mắt ngầm Ä'e dá»a. TÃ'i khÃ'ng biết chuyện gì Ä'ã xảy ra sau Ä'ó giữa cha tÃ'i và hắn, nhưng ngà y hÃ'm sau, Ã'ng già tìm gặp tÃ'i và yêu cầu tÃ'i xin lá»-i Hudson. TÃ'i từ chá»'i thẳng thừng và tÃ'i há»i vì sao cha tÃ'i lại chịu Ä'á»±ng má»™t tên vÃ' lại như thế.
- Con khÃ'ng biết là ta Ä'ang lâm và o cảnh khó xá» Ä'ến nhưá»ng nà o. Nhưng rá»"i con sẽbiết, Victor. Ta sẽ nói cho con biết, rá»"i muá»'n ra sao thì ra. Con sẽ khÃ'ng bao giá» nghÄ© xấu vá» cha chứ, con cá»§a ta?
Ã"ng giam mình trong văn phòng Ã'ng suá»'t cả ngà y hÃ'm Ä'ó. Qua khuÃ'n cá»a sổ, tÃ'i nhìn thấy Ã'ng: Ã'ng Ä'ang cắm cúi viết. Buổi tá»'i hÃ'm Ä'ó sau bữa ăn, con quá»· nói vá»›i chúng tÃ'i là y sắp Ä'i. Y có giá»ng nói lÃu lưỡi cá»§a ngưá»i sắp say:
- TÃ'i chán Norfolk rá»"i. TÃ'i sẽ Ä'i xuá»'ng Hampshire gặp Ã'ng Beddoes. TÃ'i mong rằng chuyến Ä'i nà y sẽ là m hà i lòng Ã'ng.
Cái câu nói móc há»ng Ä'ó khiến cho tÃ'i giáºn sÃ'i lên. Ba tÃ'i há»i:
- TÃ'i hy vá»ng là anh khÃ'ng vì giáºn dá»-i mà bá» Ä'i chứ, Hudson?
Gã ná» ném vá» phÃa tÃ'i má»™t tia nhìn hắc ám:
- TÃ'i Ä'ã khÃ'ng Ä'ược xin lá»-i.
Lúc Ä'ó ba tÃ'i quay sang phÃa tÃ'i.
- Victor, con hãy nhìn nháºn rằng con Ä'ã Ä'á»'i xá» thÃ' bạo vá»›i ngưá»i nà y, phải thế khÃ'ng nà o?
TÃ'i phải kìm nén mà trả lá»i:
- Trái lại, con tin rằng cả hai cha con ta Ä'ã hết sức kiên nhẫn Ä'á»'i vá»›i Ã'ng ta.
Y gầm lên:
- À ra thế, anh nghÄ© như váºy Ä'ó? ÄÆ°á»£c lắm, anh bạn nhá» cá»§a tÃ'i. Rá»"i anh cứ giương mắt lên mà xem?
Y lẩn ra khá»i phòng và ná»a tiếng Ä'á»"ng há»" sau, y Ä'ã rá»i khá»i nhà . Ba tÃ'i ở trong má»™t tình trạng tá»"i tệ. Nhưng Ä'úng và o lúc mà ba tÃ'i tìm lại Ä'ược má»™t chút lòng tin thì xảy ra cú Ä'ánh sau cùng.
- Bằng cách nà o váºy?
- Cú Ä'ánh khác thưá»ng nhất trần Ä'á»i. HÃ'm qua, má»™t lá thư Ä'ược gá»i tá»›i. Thư mang con dấu cá»§a bưu cục Fordingham. Ba tÃ'i Ä'á»c thư, giÆ¡ hai bà n tay Ã'm lấy Ä'ầu, rá»"i Ã'ng bắt Ä'ầu chạy vòng vòng trong phòng khách. Khi tÃ'i Ä'ặt Ä'ược ba tÃ'i nằm xuá»'ng trà ng ká»·, miệng Ã'ng và mà mắt Ã'ng co rúm sang má»™t bên. Bác sÄ© chạy tá»›i ngay tức khắc. Nhưng cha tÃ'i Ä'ã hÃ'n mê.
- Anh là m cho tÃ'i lo sợ, Trevor - TÃ'i thá»'t lên - Nhưng, trong thư nói cái gì mà lại gây ra má»™t thảm há»a tá»›i nhưá»ng Ä'ó?
- Chẳng có gì cả. Tin nhắn tháºt là phi lý, tầm thưá»ng. Nhưng Ä'ó chÃnh là Ä'iá»u tÃ'i lo sợ...
Xe ngá»±a Ä'ã chạy quanh khúc Ä'ưá»ng vòng trên lá»'i Ä'i và o nhà . Trong ánh sáng chạng vạng cá»§a buổi chiá»u tà , chúng tÃ'i thấy các bức mà nh trong nhà Ä'á»u Ä'ã Ä'ược buÃ'ng xuá»'ng. Chúng tÃ'i vá»™i vã Ä'i vá» phÃa cá»a ra và o. Má»™t ngưá»i mặc Ä'á»" Ä'en vượt qua ngưỡng cá»a, Ã'ng ta dừng lại khi thấy chúng tÃ'i.
- Chuyện xảy Ä'ến và o lúc nà o váºy, thưa bác sÄ©? - Victor há»i.
- Ngay sau lúc Ã'ng vừa lên Ä'ưá»ng.
- Cha tÃ'i có tỉnh lại khÃ'ng?
- Chỉ tỉnh trong chá»'c lát trước khi tắt thở.
- Cụ có trá»'i trăng Ä'iá»u gì khÃ'ng?
- Ã"ng cụ chỉ nói má»™t câu: “Các giấy tá» Ä'ể trong ngăn kéo dưới căn phòng Nháºt Bảnâ€.
Victor leo lên, Ä'i cùng vá»›i Ã'ng bác sÄ© vá» phÃa buá»"ng ngưá»i chết. TÃ'i ở lại trong căn phòng, cảm thấy bị buá»"n như chưa bao giá» từng buá»"n Ä'ến váºy. Quá khứ cá»§a cụ Trevor là thế nà o? Cụ từng là võ sÄ© quyá»n Anh, cụ Ä'ã Ä'i Ä'ây Ä'i Ä'ó cụ Ä'ã trở thà nh ngưá»i Ä'i tìm và ng. Và do Ä'âu mà cụ lại rÆ¡i và o quyá»n lá»±c cá»§a cái tay thá»§y thá»§ gá»›m ghiếc kìa? Tại sao cụ lại ngất xỉu khi tÃ'i nhắc Ä'ến những chữ viết tắt trên cánh tay, tại sao cụ lại chết vì khiếp sợ khi nháºn Ä'ược má»™t lá thư gá»i từ Fordingham? Rá»"i tÃ'i nhá»› ra là Fordinghamở trong vùng Hampshire, và rằng cái nhà Ã'ng Beddoes cÅ©ng nằm trong vùng Hampshire. Như váºy lá thư có thể Ä'ến từ tên thá»§y thá»§ Hudson, báo tin là hắn Ä'ã tiết lá»™ Ä'iá»u gì bà máºt, tá»™i lá»-i dưá»ng như có từ thuở trước, hoặc giả lá thư Ä'ó do Beddoes báo cho biết má»™t kẻ hợp tác ngà y xưa rằng sá»± phản bá»™i nà y sắp xảy ra Ä'ến nÆ¡i. Cho tá»›i Ä'ấy, sá»± việc tháºt là sáng tá». Nhưng trong trưá»ng hợp nà y, là m sao mà tin nhắn lại có thể tầm thưá»ng, vÃ' lý theo lá»i cá»§a Victor? Có lẽ anh ấy Ä'ã Ä'á»c khÃ'ng kỹ, hiểu khÃ'ng thấu. Hoặc giả tin nhắn Ä'ó Ä'ã Ä'ược soạn thảo theo má»™t trong những hệ máºt mã khéo léo Ä'ã Ä'ược hiểu theo nghÄ©a khác. TÃ'i cần phải có lá thư Ä'ó. Suá»'t má»™t tiếng Ä'á»"ng há»", tÃ'i ngá»"i suy nghÄ© trong bóng tá»'i, cho tá»›i lúc má»™t cÃ' hầu gái mặt Ä'ầm Ä'ìa nước mắt mang tá»›i má»™t ngá»n Ä'èn và theo sau là Victor. Anh ngá»"i xuá»'ng trước mặt tÃ'i, Ä'ẩy ngá»n Ä'èn tá»›i sát mép bà n và Ä'ưa cho tÃ'i má»™t lá thư viết nguệch ngoạc, trên má»™t tá» giấy mà u xám và tÃ'i Ä'á»c:
“Dụng cụ trò chÆ¡i ở London Ä'ã Ä'i từ từ quá xa. mNgưá»i quản lý Hudson kể Ä'ã nói nháºn tất cả bẫy ruá»"i trá»'n Ä'i và Ä'ể giữ con gà mái còn mạng sá»'ngâ€.
TÃ'i Ä'á»c lại lần nữa, rất chăm chú, má»™t nghÄ©a thứ hai chắc hẳn phải Ä'ược che giấu trong sá»± phá»'i hợp kỳ lạ cá»§a những từ nà y. Phải chăng Ä'ã có má»™t ý nghÄ©a Ä'ược thoảthuáºn từ trước trong những từ như “bẫy ruá»"i†hoặc “con gà máiâ€. ChÃnh Ä'ó là Ä'iểm mấu chá»'t cá»§a vụ nà y. Sá»± có mặt cá»§a tên Hudson tại nhà Ã'ng cụ Ä'ã cho tÃ'i biết rằng ngưá»i viết bức thư, chÃnh là Ã'ng Beddoés chứ khÃ'ng phải là gã thá»§y thá»§. TÃ'i thá» Ä'á»c ngược, nhưng những chữ cuá»'i “giữ con gà mái còn mạng sá»'ng†Ä'ã là m tÃ'i nản chÃ. Rá»"i tÃ'i thá» tìm những chữ xen kẽ, kể cả những cụm từ “dụng cụ trò chÆ¡i ở London†cÅ©ng như “Ä'ã Ä'i từ từ quá xa†cÅ©ng chẳng soi sáng cho tÃ'i Ä'ược má»™t tà nà o. Cuá»'i cùng, bất thình lình, chìa khóa hiện ra vá»›i tÃ'i. TÃ'i thấy là chữ Ä'ầu tiên cá»§a má»-i nhóm chữ là cần giữ lại, Ä'iá»u Ä'ó cho ta má»™t chuá»-i câu Ä'ã xÃ' Ä'ẩy Ã'ng lão Trevor Ä'ến chá»- tuyệt vá»ng. Lá»i cảnh cáo tháºt ngắn. TÃ'i dịch cho bạn tÃ'i hiểu:
“Trò chÆ¡i Ä'ã Ä'i quá xa. Hudson Ä'ã nói tất cả. Trá»'n Ä'i Ä'ể giữ mạng sá»'ng.â€
Victor vùi Ä'ầu trong hai bà n tay run rẩy. Anh nói vá»›i tÃ'i:
- TÃ'i nghÄ© rằng Ä'ó là Ä'iá»u chÃnh xác. Nhưng như thế nó còn tá»"i tệ hÆ¡n là cái chết, bởi Ä'iá»u Ä'ó còn có nghÄ©a là sá»± Ã' danh. Nhưng những từ “ngưá»i quản lý†và “con gà mái†có nghÄ©a là gì?
- Chẳng có nghÄ©a gì, nhưng chúng ta sẽ biết nhiá»u hÆ¡n nếu chúng ta khám phá ra ngưá»i gá»i. Anh thấy chứ: ngưá»i Ä'ó Ä'ã bắt Ä'ầu viết: “Trò chÆ¡i... Ä'i quá xa... Hudson... Ä'ã nói...†vân vân. Sau Ä'ó Ä'ể thuáºn theo nguyên tắc cá»§a máºt mã, ngưá»i Ä'ó Ä'ã lấp Ä'ầy những chá»- trá»'ng bằng má»™t và i từ tiếp theo sau. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ngưá»i Ä'ó Ä'ã dùng những từ Ä'ầu tiên chợt tá»›i trong ý nghÄ©. Và nếu như có nhiá»u từ liên quan tá»›i các con váºt, anh có thể tin chắc rằng ngưá»i Ä'ó là má»™t ngưá»i ham săn bắn hoặc là má»™t ngưá»i Ä'am mê vá»›i việc chăn nuÃ'i. Anh biết gì vá» Ã'ng Beddoes nà y?
- Giá» Ä'ây tÃ'i chợt nhá»› lại là má»-i mùa thu, Ã'ng già tÃ'i lại Ä'ược má»i Ä'ến săn bắn trên vùng Ä'ất cá»§a Ã'ng Beddoes.
- Váºy thì Ã'ng ấy là ngưá»i Ä'ã gá»i thư Ä'ến Ä'ây: Äiá»u còn lại là tìm hiểu sá»± bà máºt mà gã thá»§y thá»§ Hudson treo lÆ¡ lá»ng trên Ä'ầu Ã'ng cụ.
- Than Ã'i, Holmes - Anh ta kêu lên - TÃ'i quả lo sợ Ä'ó là má»™t bà máºt vá» tá»™i lá»-i và Ã' nhục: Äây là tá» khai mà ba tÃ'i vừa viết. TÃ'i tìm thấy trong ngăn kéo trong căn phòng Nháºt Bản. Anh hãy Ä'á»c cho tÃ'i nghe. TÃ'i khÃ'ng Ä'á»§ can Ä'ảm Ä'ể Ä'á»c.
Bên ngoà i Ã'ng cụ viết “Chi tiết vá» chuyến Ä'i trên tà u Gloria Scott kể từ lúc tà u rá»i cảng Falmouth ngà y 8 tháng 10 năm 1855 cho Ä'ến lúc tà u bị phá há»§y ở 15 Ä'á»™ 20 phút Ä'á»™ vÄ© Bắc và 25 Ä'á»™ 14 phút Ä'á»™ kinh Tây ngà y 6 tháng 11â€.
Bản khai nà y Ä'ược viết dưới hình thức viết thư. Äây là ná»™i dung:
“Con yêu quý của ta,
Giá» Ä'ây sá»± Ã' danh Ä'ang tá»›i, là m Ä'en tá»'i những năm cuá»'i cùng Ä'á»i cha. Vá»›i tất cả lòng chân thà nh, cha nói vá»›i con rằng cha khÃ'ng sợ hãi pháp luáºt, khÃ'ng sợ mất Ä'ịa vịtrong xã há»™i; chÃnh cái ý tưởng rằng con sẽ xấu hổ vì Ä'ã có má»™t ngưá»i cha như ta, Ä'ã là m tan nát cõi lòng ta. Nhưng nếu các ná»-i nhục nhã Ä'ã giáng xuá»'ng Ä'á»i ta, thì lúc Ä'ó cha muá»'n con Ä'ược Ä'á»c lá thư nà y, ngõ hầu con hiểu rõ là cha Ä'áng chê trách Ä'ến nhưá»ng nà o; còn nếu như tất cả Ä'á»u yên là nh và nếu tình cá» lá thư nà y khÃ'ng bị há»§y Ä'i và rÆ¡i và o trong tay con, thì cha xin con hãy ngừng Ä'á»c ở nÆ¡i Ä'ây, Ä'ưa nó và o ngá»n lá»a và khÃ'ng còn dà nh cho nó má»™t ý nghÄ© nhá» nhoi nà o nữa. Còn nếu như con tiếp tục Ä'á»c, thì Ä'ó là cha Ä'ã bị lá»™t mặt nạ và bị Ä'em ra khá»i nhà . Trong trưá»ng hợp nà y hoặc trưá»ng hợp kia, cha khÃ'ng cần giấu giếm con Ä'iá»u khi cả. Do Ä'ó con hãy coi má»-i từtrong những lá»i cha nói trong thư là những sá»± tháºt chân thà nh. Ta xin thá» như thế.
“Con yêu quý, cha khÃ'ng phải là Trevor. Khi còn trẻ, cha tên là James Armitage. Giá»Ä'ây thì con hiểu cú sá»'c mà cha Ä'ã chịu cách Ä'ây và i tuần khi ngưá»i bạn Ä'á»"ng song cá»§a con nói vá»›i cha vá» mấy chữ J.A. Dưới cái tên Armitage, cha Ä'ã và o là m việc trong má»™t ngân hà ng tại London. Dưới cái tên James Armitage, cha Ä'ã bị tuyên cáo có tá»™i khÃ'ng tuân thá»§ luáºt lệ cá»§a Ä'ất nước, và bị kết án lưu Ä'à y chung thân. Äừng có nghÄ© quá xấu vá» cha. Ta cần trả má»™t món nợ danh dá»± nên Ä'ã biển thá»§ tiá»n bạc cá»§a ngân hà ng. Lúc Ä'ó, cha tin chắc là cha có thể bá»"i hoà n trước khi ngưá»i ta phát hiện ra sá»' tiá»n bị thiếu. Nhưng ngưá»i ta kiểm tra sổ quá sá»›m, nên Ä'ã là m lá»™ ra sá»' tiá»n thiếu hụt. Vụ Ä'ó xảy ra và o ngà y sinh nháºt thứ 33 cá»§a ta, cha bị xiá»ng như kẻ tá»™i phạm cùng vá»›i 37 tên tù khổsai khác trên con tà u Gloria Scott, sắp sá»a lên Ä'ưá»ng sang châu Úc.
Äó là và o năm 1855. Cuá»™c chiến ở Crimée Ä'ang há»"i sÃ'i Ä'á»™ng. Những con tà u cÅ© kỹchở tù khổ sai Ä'ã Ä'ược dùng là m tà u chở quân ngoà i Hắc Hải. Vì váºy, chÃnh phá»§ buá»™c phải sá» dụng những con tà u nhá» bé hÆ¡n Ä'ể Ä'ưa những ngưá»i tù Ä'i lưu Ä'à y nÆ¡i viá»...n xứ. Tà u Gloria Scott trước là thương thuyá»n buÃ'n trà vá»›i Trung Quá»'c, nó Ä'ã quá già nua. Tà u có trá»ng tải 500 tấn. Thêm và o 38 ngưá»i Ä'áng bị treo cổ, má»™t Ä'oà n thá»§y thá»§36 ngưá»i, 18 ngưá»i lÃnh, má»™t Ä'ại úy, 3 trung úy, má»™t y sÄ©, má»™t cha tuyên úy và 4 bảo vệ. Tóm lại nó chở má»™t chuyến hà ng trên 100 con ngưá»i.
“Những vách ngăn giữa các xà -lim nhá»'t tù khÃ'ng là m bằng gá»- sá»"i rắn chắc như trong các tà u dà nh riêng Ä'ể chở tù: chúng má»ng và dá»... gãy. Ngưá»i ngá»"i ở bên cạnh mé Ä'ằng sau cha, là má»™t anh chà ng còn trẻ, bá»™ mặt sáng láng, khÃ'ng Ä'ể râu hà m, khÃ'ng cả râu má, anh ta có má»™t cái mÅ©i dà i thon, cái Ä'ầu có dáng vÃ' tư lá»± và khi bước Ä'i, thân hình Ä'u Ä'ưa. Chắc chắn là anh ta cao khÃ'ng dưới 6 feet rưỡi; tháºt kỳ lạ khi ở giữa mấy chục bá»™ mặt buá»"n bã và chán nản lại có má»™t cái Ä'ầu biểu lá»™ sá»± quả quyết và nghị lá»±c. Cha hà i lòng có anh ta ở bên cạnh và cà ng sung sướng hÆ¡n nữa khi, trong sá»± im lặng chán ngắt cá»§a Ä'êm Ä'en, cha nghe má»™t tiếng thì thầm sát bên tai: “Äã khoét Ä'ược má»™t cái lá»- trong tấm ván ngăn cách hai xà -limâ€.
- Xin chà o anh bạn - Anh ta nói - Tên anh là gì nhỉ? Tại sao lại ở Ä'ây?
- James Armitage. Còn anh là ai?
- TÃ'i là Jack Prendergast - Anh ta bảo cha - Rá»"i ra anh sẽ kÃnh trá»ng tên tÃ'i.
Cha sá»±c nhá»› Ä'ã nghe nói Ä'ến vụ án cá»§a anh ta, bởi vì vụ Ä'ó Ä'ã là m xÃ'n xao khắp nước. Äó là má»™t ngưá»i con nhà gia thế và có nhiá»u tà i, nhưng anh ta mắc phải những thói quen tệ hại, và bằng má»™t phương pháp lừa Ä'ảo tà i tình, anh Ä'ã lá»™t hết cá»§a cải cá»§a má»™t sá»' nhà buÃ'n già u có ở London.
- A, a! Thế ra anh còn nhá»› Ä'ến tÃ'i Ä'ấy? - Anh ta há»i cha má»™t cách kiêu hãnh.
- Nhớ rất rõ!
- Thế thì anh còn nhá»› má»™t chi tiết kỳ lạ trong vụ án cá»§a tÃ'i?
- Chi tiết nà o?
- TÃ'i có gần 25 vạn, Ä'úng thế khÃ'ng nà o?
- Äó là Ä'iá»u thiên hạ nói.
- Nhưng ngưá»i ta khÃ'ng lấy lại Ä'ược má»™t Ä'á»"ng xu nà o hết, phải khÃ'ng?
- Phải.
- Váºy thì anh thá» nghÄ© xem, sá»' tiá»n Ä'ó hiện Ä'ang ở Ä'âu?
- TÃ'i khÃ'ng biết.
- Ở ngay giữa ngón tay trá» và ngón tay cái tÃ'i Ä'ây nà y - Anh ta kêu lên - TÃ'i có nhiá»u Ä'á»"ng bảng, hÆ¡n là sá»' tóc trên Ä'ầu anh. Và nếu như anh có tiá»n, và biết cách tiêu tiá»n thì anh có thể là m Ä'ược bất cứ Ä'iá»u gì? Thế thì có thể nà o má»™t gã “là m Ä'ược má»i chuyện†lại chịu kéo lê Ä'Ã'i ghệt cá»§a y trong cái hầm hÃ'i thá»'i cá»§a con tà u nà y chăng? KhÃ'ng Ä'âu. Má»™t gã như thế, rất chăm lo cho chÃnh hắn và cho những bạn bè cá»§a hắn. Anh hãy bám sát riết lấy hắn Ä'i và thá» trên Kinh Thánh, anh sẽ khÃ'ng phải than phiá»n vá» hắn Ä'âu.
“Äó là cách nói cá»§a anh ta. Thoạt Ä'ầu cha tin là những lá»i nói như thế khÃ'ng có nghÄ©a gì. Nhưng má»™t lát sau, khi anh ta Ä'ã thá» thách ba và bắt cha hứa giữ im lặng vá»›i tất cả sá»± trang trá»ng có thể có, anh ta nói cho cha biết là Ä'ang có má»™t âm mưu Ä'ể chiếm lấy con tà u. Má»™t tá những phạm nhân Ä'ã chuẩn bị ngầm âm mưu Ä'ó từ trước khi lên tà u. Prendergast là thá»§ lÄ©nh cá»§a nhóm Ä'ó.
- TÃ'i có má»™t ngưá»i hợp tác - Anh ta bảo cha - Má»™t gã dÅ©ng cảm hiếm có, trung thà nh như cái vòng Ä'ai Ä'á»'i vá»›i thùng tÃ'n-nÃ' váºy. Và rất nhiá»u tiá»n. Má»™t tay nhà già u. Anh có biết nó Ä'ang ở Ä'âu khÃ'ng? ChÃnh là Ã'ng cha tuyên úy trên tà u nà y. Anh ấy Ä'ã lên tà u vá»›i chiếc áo lá»... Ä'en và các giấy tá» hợp pháp. Anh ấy có Ä'á»§ tiá»n Ä'ể mua Ä'ứt từ sá»'ng tà u cho tá»›i cái Ä'ỉnh cá»™t buá»"m. Äoà n thá»§y thá»§ táºn tụy vá»›i anh ấy cả xác lẫn há»"n. Anh ấy Ä'ã trả tiá»n mặt trước cho há» trước khi há» ký giấy cam kết. Có hai tay bảo vệ, thêm Mereer, phó thuyá»n trưởng. Anh ấy hứa là sẽ mua luÃ'n thuyá»n trưởng.
- Thế thì chúng ta phải là m gì? - Ba há»i.
- Chúng ta sẽ cho má»™t và i tên trong sá»' bá»n lÃnh má»™t và i tấm áo Ä'á» hÆ¡n thứ áo mà thợmay quân phục Ä'ã cấp phát cho há»...
- Nhưng hỠcó vũ khà mà ?
- Thì má»-i Ä'ứa chúng ta cÅ©ng có má»™t cặp súng lục. Nếu chúng ta khÃ'ng cướp Ä'ược tà u nà y, thì chúng ta phải trở lại trưá»ng là ng thÃ'i. Äêm nay anh sẽ nói vá»›i ngưá»i bạn cá»§a anh ở phÃa bên kia và tìm hiểu xem nó Ä'áng Ä'ược tin cáºy hay khÃ'ng.
“Ngưá»i bị nhá»'t bên cạnh cha là má»™t chà ng trai bị kết tá»™i giả mạo. Anh ta tên là Evans, cÅ©ng sẵn sà ng tham dá»± và o cuá»™c nổi loạn. Khi chưa ra khá»i mÅ©i Nam nước Anh, trong tà u chỉ còn có hai ngưá»i tù khÃ'ng hay biết cái âm mưu cướp tà u. Má»™t gã nhu nhược nên bá»n cha khÃ'ng dám kêu gá»i, gã kia bị mắc bệnh. Trong Ä'oà n thá»§y thá»§y có năm tên gia nháºp và o chuyến phiêu lưu nà y. Ã"ng cha tuyên-úy-giả qua lại các xà -lim Ä'ể khÃch lệ bá»n ta, Ã'ng ta Ä'eo má»™t cái bao Ä'en Ä'ược gá»i là “bao chứa những quyển sách Ä'ạoâ€, Ã'ng ta thưá»ng lui tá»›i lui ra, nên sang ngà y thứ ba, bá»n ba Ä'ã có má»™t cái giÅ©a, má»™t cặp súng lục, má»™t cân thuá»'c súng và hai chục Ä'á»"ng tiá»n và ng. Tất cả Ä'ược bó chặt, giấu dưới gầm giưá»ng. Hai trong sá»' những tay bảo vệ nháºn lệnh cá»§a Prendergast, viên trung úy, phó thuyá»n trưởng là cánh tay phải cá»§a anh ta. Những ngưá»i chá»'ng lại: viên Ä'ại úy, hai viên phó thuyá»n trưởng khác, hai ngưá»i bảo vệ, trung úy Martin cùng vá»›i 18 ngưá»i lÃnh dưới quyá»n cá»§a Ã'ng ta, thêm và o Ã'ng y sÄ©. Tuy nhiên, bá»n ta Ä'ã quyết Ä'ịnh khÃ'ng sao lãng bất cứ má»™t sá»± phòng ngừa nà o và tiến hà nh cuá»™c tấn cÃ'ng bất ngá», và o ban Ä'êm; nhưng rá»"i nó lại xảy ra sá»›m hÆ¡n dá»± liệu.
“Má»™t buổi tá»'i, gần ba tuần sau ngà y lên Ä'ưá»ng, viên y sÄ© Ä'i thăm má»™t trong những tù nhân bị bệnh. Vừa bà n tay xuá»'ng dưới ghế nằm cá»§a ngưá»i bệnh, Ã'ng nháºn ra hình dáng khẩu súng lục. Nếu Ã'ng ta lặng thinh và lên báo cáo thì vụ âm mưu sẽ bị khám phá ra nhưng Ã'ng ta thá»'t lên má»™t tiếng kêu ngạc nhiên và mặt mà y tái mét. Thân chá»§cá»§a Ã'ng ta Ä'oán ra ngay cái mà Ã'ng ta Ä'ã phát hiện. Y túm lấy Ã'ng, nhét giẻ và o miệng Ã'ng và trói gÃ' Ã'ng bên dưới ghế nằm. Trước Ä'ó, viên y sÄ© Ä'ã mở cánh cá»a dẫn lên boong tà u, vì váºy tất cả tù nhân hăm hở vượt qua cá»a Ä'ó. Hai lÃnh canh bị hạ, viên hạ sÄ© Ä'ang chạy tá»›i xem có chuyện gì Ä'ã xảy ra cÅ©ng bị hạ. Ở lá»'i và o các ca-bin, có hai ngưá»i lÃnh bị giết trong lúc Ä'ang gắn lưỡi lê lên trên Ä'ầu súng. Bá»n ta chạy vá»™i và o trong ca-bin cá»§a thuyá»n trưởng nhưng lúc bá»n ba Ä'ẩy cánh cá»a ra, thì Ä'ã thấy Ã'ng ta gục Ä'ầu trên tấm bản Ä'á»" Äại Tây Dương trên mặt bà n, còn Ã'ng cha tuyên úy thì Ä'ứng ngay bên cạnh, khẩu súng lục trong tay hãy còn bá»'c khói. Hai viên trung úy bịtoán thá»§y thá»§ bắt giữ. Tất cả Ä'ã giải quyết xong.
“Ca-bin hạng sang ở sát hai bên ca-bin cá»§a Ä'ại uý; bá»n ta ùa và o Ä'ó ngá»"i xệp xuá»'ng trên những ghế dà i bá»c nệm, Ä'ua nhau nói cùng má»™t lượt. Wilson, Ã'ng cha tuyên úy giả, Ä'áºp vỡ má»™t cái rương, Ä'ể moi ra má»™t chai rượu vang, Ä'áºp bể cổ chai và rót Ä'ầy các cá»'c khÃ'ng chân. Và o lúc bá»n ba nâng cá»'c lên Ä'ể cụng ly, má»™t loạt súng nổ vang, cả ca-bin trà n ngáºp khói Ä'ến mức ba khÃ'ng còn trÃ'ng thấy Ä'ược phÃa bên kia cá»§a cái bà n. Khi khói Ä'ã tan, Wilson và 8 ngưá»i tù khổ sai lăn lá»™n trên mặt bà n. Bá»n ta bịquang cảnh là m cho tê liệt, và sẽ Ä'ầu hà ng nếu như Prendergast khÃ'ng có ở Ä'ó. Hắn rá»'ng lên như má»™t con bò má»™ng, rá»"i nhảy xổ ra khá»i cá»a cùng vá»›i tất cả những ngưá»i sá»'ng sót ùa theo sau. Trá»±c diện vá»›i bá»n ba, mé Ä'uÃ'i tà u có viên trung úy và 10 ngưá»i lÃnh. Những khung gắn kÃnh phÃa trên cái bà n trong ca-bin Ä'ã Ä'ược hé mở ra và há» Ä'ã bắn qua khe hở. Trước khi há» kịp nạp Ä'ạn thì bá»n ta Ä'ã nhà o lên. Há» kháng cá»± kịch liệt nhưng sá»' quân Ãt hÆ¡n. Trong năm phút, tất cả Ä'á»u hoà n tất. Prendegast vùng vẫy như má»™t con quá»·: y gom những ngưá»i lÃnh lại rá»"i quẳng há» xuá»'ng biển, chẳng cần biết há» Ä'ã chết hay còn sá»'ng. Má»™t trung sÄ© bị thương vẫn cá»' bÆ¡i má»™t há»"i lâu, cho tá»›i khi má»™t ngưá»i trong bá»n ta má»§i lòng thương hại, nhắm bắn má»™t phát và o sá». Khi cuá»™c chiến kết thúc, kẻ thù cá»§a bá»n ta chỉ còn lại có năm ngưá»i, hai ngưá»i bảo vệ, hai viên trung úy và Ã'ng y sÄ©.
“Thế là nổ ra cuá»™c tranh cãi lá»›n. Rất nhiá»u ngưá»i hà i lòng vì Ä'ã già nh lại Ä'ược tá»± do; vá»›i há» thế là Ä'á»§; há» khÃ'ng muá»'n giết thêm ngưá»i. Tám ngưá»i trong bá»n ta là 3 thá»§y thá»§ và 5 tù khổ sai, tỠý khÃ'ng muá»'n dá»± và o cuá»™c tà n sát sắp diá»...n ra. Nhưng khÃ'ng thể là m lung lay quyết tâm cá»§a Prendegast và cá»§a những ngưá»i cùng chia xẻ ý kiến vá»›i anh ta. Phe anh ta quả quyết rằng cÆ¡ may duy nhất Ä'ể bảo Ä'ảm an toà n là phải nhổ cá» táºn gá»'c rá»... và rằng anh ta sẽ khÃ'ng Ä'ể cho má»™t cái lưỡi còn sá»'ng có khả năng là m chứng chá»'ng lại bá»n ba. Chỉ thiếu chút nữa là “nhóm tám ngưá»i†cÅ©ng chịu chung vá»›i kẻ bị bắt giữ, nhưng sau chót anh ta bảo nhóm tám ngưá»i hãy lấy má»™t cái xuá»"ng mà bá» Ä'i. Nhóm cá»§a cha Ä'á»"ng ý vì Ä'ã chán ngán cái cảnh tượng quá tà n bạo Ä'ó. Há»phát cho má»-i ngưá»i trong bá»n ta những bá»™ quần áo cá»§a thá»§y thá»§, má»™t thùng nước, má»™t két thịt bò muá»'i, má»™t két bánh bÃch-quy và má»™t cái la bà n. Prendegast dẫn nhóm tám ngưá»i Ä'ến trước má»™t tấm bản Ä'á»", dặn dò rằng hãy nháºn mình là những thá»§y thá»§bị trÃ'i dạt vì con tà u bị Ä'ắm ở vị trà 15 Ä'á»™ vÄ© Bắc và 25Ä'á»™ kinh Tây. Xong anh ta cắt dây buá»™c chiếc xuá»"ng và Ä'ể cho nó trÃ'i theo dòng nước...
“Con thân yêu cá»§a ta, giá» Ä'ây ta sắp kể tá»›i cái phần gây ngạc nhiên hÆ¡n cả trong câu chuyện. Trong cuá»™c nổi loạn, các thá»§y thá»§ Ä'ã kéo thấp cái trục căng buá»"m mÅ©i. Khi bá»n ba Ä'ã rá»i xa con tà u thì há» lại dá»±ng nó lên Ä'ể Ä'ón má»™t cÆ¡n gió Ä'Ã'ng bắc nhẹ. Chiếc xuá»"ng cá»§a tám ngưá»i nhì nhằng vượt qua những Ä'ợt sóng dà i nhẹ. Evans và cha - vá»'n là những ngưá»i có há»c thức hÆ¡n cả bá»n - ngá»"i ở Ä'ằng sau tà u Ä'ể quyết Ä'ịnh hướng Ä'i. Sau chót, vì gió bắc thổi nhiá»u hÆ¡n, Evans quyết Ä'ịnh Ä'i vá» hướng Sierra Leone. Bất thình lình, trong lúc ngó vá» con tà u Ä'ó, ba thấy má»™t cụm khói Ä'en bá»'c lên cuá»"n cuá»™n, khói giăng ra tá»±a như má»™t cái cây khổng lá»". Và i giây sau Ä'ó, má»™t tiếng nổ long trá»i. Khi khói Ä'ã bị gió mùa Ä'i, ba khÃ'ng còn thấy dấu vết cá»§a con tà u Gloria Scott Ä'âu nữa. Ngay tức khắc, nhóm 8 ngưá»i chuyển hướng và chèo cáºt lá»±c tá»›i nÆ¡i mà má»™t là n khói Ä'en hãy còn bảng lảng trên mặt nước.
“Phải mất má»™t tiếng Ä'á»"ng há»", bá»n cha má»›i tá»›i Ä'ược chá»- Ä'ó. Những mảnh vụn cá»§a má»™t cái ca-nÃ', những mảnh thùng và những thanh gá»- dà i nhấp nhÃ' trên sóng. KhÃ'ng tìm ra Ä'ược má»™t dấu hiệu nà o cá»§a sá»± sá»'ng, bá»n cha vừa quay xuá»"ng lại thì chợt nghe thấy có tiếng kêu cứu: cách xa má»™t quãng, trên má»™t miếng ván, có má»™t ngưá»i nằm thẳng cẳng. Bá»n ba kéo ngưá»i Ä'ó lên thuyá»n. Äó là má»™t thá»§y thá»§ trẻ, tên là Hudson: hắn bịbá»ng, và kiệt sức Ä'ến mức phải Ä'ợi Ä'ến sáng hÃ'm sau, hắn má»›i Ä'á»§ sức thuáºt lại các sá»± việc Ä'ã xảy ra.
- Sau khi các Ã'ng bá» Ä'i rá»"i, Prendergast ra lệnh hà nh hình 5 tù nhân còn sá»'ng sót: Hai ngưá»i bảo vệ bị hạ sát và liệng xuá»'ng biển. Rá»"i Ä'ến lượt viên trung úy thứ ba. Sau Ä'ó, Prendergast Ä'i xuá»'ng dưới tà u và tá»± tay mình cắt cổ há»ng Ã'ng y sÄ©. Chỉ còn lại có viên trung úy thứ nhất vẫn là ngưá»i gan dạ và cương quyết. Khi Ã'ng ta thấy Prendergast tiến lại gần, trong tay có con dao Ä'ẫm máu và Ã'ng ta tá»± gỡ dây trói ra (Ã'ng ta ná»›i lá»ng Ä'ược từ trước) và nhảy từ trên boong xuá»'ng khoang hầm sau. Má»™t tá những tù khổ sai có trang bị súng lục tục xuá»'ng tìm bắt Ã'ng ta. Chúng thấy Ã'ng Ä'ang ngá»"i bên má»™t thùng thuá»'c súng mở sẵn, trong tay cầm má»™t bao diêm. Thùng Ä'ó là má»™t trong sá»'100 thùng thuá»'c súng mà con tầu chở theo. Ã"ng ta thá» là sẽ cho nổ tung tất cả, nếu Ã'ng bị hà nh hạ, thế rá»"i, và i phút sau, con tầu bị nổ. TÃ'i nghÄ© là thùng thuá»'c súng bị nổlà do má»™t phát súng bắn trượt, hÆ¡n là do que diêm cá»§a Ã'ng trung úy. Nhưng dù cho nguyên cá»› là gì Ä'i nữa, tầu Gloria Scott Ä'ã bị triệt hạ, cÅ©ng như cái tên vÃ' lại Ä'ã nắm quyá»n chỉ huy con tà u.
“Con thân yêu, Ä'ó là câu chuyện vá» cái vụ khá»§ng khiếp, trong dó ba có tham gia. Ngà y hÃ'm sau, nhóm 9 ngưá»i Ä'ược má»™t con thuyá»n hai cá»™t buá»"m nháºn ra. Lúc Ä'ó thuyá»n Ä'ang trên Ä'ưá»ng Ä'i sang châu Úc và viên thuyá»n trưởng Ä'ã tin rằng nhóm cá»§a cha là những ngưá»i còn sá»'ng sót khi má»™t con tà u chở khách Ä'ã bị Ä'ắm. Sau má»™t chuyến Ä'i an toà n, con tà u hà o hiệp Ä'ó Ä'ổ bá»n ba lên cảng Sydney là nÆ¡i Evans và ba thay tên Ä'ổi há» và cùng nhau Ä'i tá»›i những vùng Ä'ất có và ng, chen lấn trong Ä'ám dân tứ chiếng từ tháºp phương kéo tá»›i nÆ¡i Ä'ó. Bá»n ta Ä'ã vÄ©nh viá»...n từ bá» căn cước Ä'ầu tiên cá»§a Ä'á»i mình.
“Cha khÃ'ng cần thuáºt lại phần tiếp theo. Cha Ä'ã là m già u, Ä'ã Ä'i Ä'ây Ä'i Ä'ó rá»"i lại trở vá»nước Anh như những nhà thá»±c dân già u có vá» táºu Ä'ất Ä'ai ở quê nhà . Trong hÆ¡n 20 năm, cha Ä'ã sá»'ng má»™t cuá»™c Ä'á»i yên bình và hữu Ãch vá»›i hy vá»ng là quá khứ Ä'ã hoà n toà n bị chÃ'n vùi. Con hãy hình dung ra Ä'iá»u mà cha cảm nháºn khi ngưá»i thá»§y thá»§ vừa chợt hiện ra là cha nháºn Ä'ược ngay tức khắc Ä'ó là Hudson. Cha khÃ'ng biết nhá» Ä'âu mà hắn tìm ra cha, hắn quyết tâm lợi dụng sá»± sợ hãi cá»§a cha. Giá» thì con Ä'ã hiểu trong má»™t chừng má»±c nà o Ä'ó, con sẽ thÃ'ng cảm vá»›i ná»-i khiếp sợ cứ mãi ở trong cha, kể từ khi hắn rá»i khá»i nhà ta vá»›i những lá»i Ä'e dá»a Ä'ể tìm tá»›i bên nạn nhân khác cá»§a hắnâ€.
Ở phÃa dưới lá thư có mấy hà ng chữ run rẩy:
“Beddoes Ä'ã cho ba biết bằng máºt mã rằng H. Ä'ã tiết lá»™ tất cả. Äức Chúa nhân từ, xin Ngưá»i hãy thương xót linh há»"n chúng con?â€.
- Watson thân mến, Ä'ó là thiên truyện kể mà tÃ'i Ä'ã Ä'á»c cho anh bạn Victor nghe trong Ä'êm hÃ'm ấy. Anh Victor tan nát cõi lòng, bá» sang vùng Terai Ä'ể trá»"ng chè, ở Ä'ó anh rất thà nh cÃ'ng. Còn vá» gã thá»§y thá»§ và vá» Beddoes, từ Ä'ó tÃ'i chẳng Ä'ược tin tức gì vá»há». Cả hai biến mất hoà n toà n. KhÃ'ng có má»™t cáo buá»™c nà o gá»i Ä'ến cảnh sát. Hudson có thể lẩn tránh Ä'âu Ä'ó vì cảnh sát khÃ'ng tin và o cáo buá»™c cá»§a hắn Ä'á»'i vá»›i Beddoes. Tuy nhiên, tÃ'i tin rằng, bởi bước Ä'ưá»ng cùng, có thể Beddoes Ä'ã khá» Hudson và sau Ä'ó Ä'ã lẩn trá»'n ra nước ngoà i. Vá»›i sá»' tà i sản kếch sù cá»§a Ã'ng ta, việc Ä'ó khÃ'ng có gì gá»i là quá khó.
Äó chÃnh là những nét chÃnh cá»§a trưá»ng hợp nà y, và nếu chúng có Ãch cho những ghi chép cá»§a anh, thì tÃ'i chắc chắn rằng chúng sẽ rất thÃch hợp.
Hết
iếc há»™p bằng gá»- có nắp Ä'áºy, giá»'ng như chiếc há»™p Ä'á»±ng Ä'á»" chÆ¡i trẻ em. Anh mở há»™p, lấy ra má»™t tá» giấy Ä'ã nhà u nát, má»™t chiếc chìa khóa bằng Ä'á»"ng kiểu cÅ©; má»™t thanh gá»- có cuá»'n má»™t cuá»™n dây nhá»; và ba chiếc vòng bằng kim loại Ä'ã bị han rỉ.
- Thế nà o anh bạn, cáºu có thÃch những thứ trang sức nà y khÃ'ng? - Anh há»i, và mỉm cưá»i vá»›i khuÃ'n mặt ngÆ¡ ngác cá»§a tÃ'i.
- Bá»™ sưu táºp Ä'ầy tÃnh hấp dẫn và kÃch thÃch sá»± hiếu kỳ.
- Rất hấp dẫn, còn câu chuyện cá»§a nó thì cà ng kÃch thÃch tò mò cá»§a cáºu hÆ¡n.
- Chẳng lẽ, những váºt ká»· niệm nà y Ä'á»u có lịch sá»?
- HÆ¡n thế nữa, tá»± nó Ä'ã nói lên lịch sá» rá»"i.
- Cáºu Ä'ịnh ám chỉ Ä'iá»u gì?
Sherlock Holmes trải các váºt ra bà n, anh ngá»"i xuá»'ng ghế và ngắm nghÃa bằng cặp mắt sáng ngá»i, lấp lánh dầy hứng thú.
- Tá»› Ä'ã giữ những váºt nà y là m ká»· niệm vá» câu chuyện có liên quan Ä'ến “Bá»™ nghi lá»...nhà Musgraveâ€.
TÃ'i Ä'ã nghe Holmes nói nhiá»u vá» câu chuyện nà y, nhưng chưa há» có dịp há»i anh cặn kẽ má»i chi tiết.
- Cáºu hãy kể cho tá»› nghe má»i chuyện vá» vụ nà y Ä'i. - TÃ'i Ä'á» nghị.
- Thế cứ Ä'ể nguyên những Ä'á»" bá» Ä'i ở Ä'ây à ? Chúng ta phải thu dá»n chứ? - Anh thâm thúy há»i lại - Sá»± yêu thÃch ngăn nắp, gá»n gà ng cá»§a cáºu vứt ở Ä'âu rá»"i. Nói thế thÃ'i, tá»›cÅ©ng rất muá»'n cáºu bổ sung vụ nà y và o bá»™ biên niên sư cá»§a mình, bởi má»™t lẽ nó có những tình tiết khá nổi tiếng trong là ng hình sá»±, khÃ'ng những chỉ riêng ở nước Anh, mà có thể cả những nước khác nữa. Bá»™ sưu táºp những chiến cÃ'ng nhá» cá»§a cáºu sẽkhÃ'ng Ä'ược trá»n bá»™ nếu thiếu việc miêu tả, ghi chép câu chuyện lịch sá» hoà n toà n có tháºt nà y... Chắc cáºu còn nhá»›, chuyện xảy ra vá»›i “Gloria Scott†và Ä'oạn Ä'á»'i thoại vá»›i Ã'ng già bất hạnh. Sá»' pháºn cá»§a Ã'ng ta Ä'ã có lần tá»› kể cho cáºu. Ã"ng là ngưá»i Ä'ầu tiên gợi ý cho tá»› vá» nghá» nghiệp, mà sau nà y nó Ä'ã trở thà nh sá»± nghiệp cá»§a cuá»™c Ä'á»i tá»›. Hiện nay tên tuổi cá»§a tá»› Ä'ã nổi tiếng, khÃ'ng chỉ trong dân chúng mà cả giá»›i hình sá»±. Nhưng riêng việc giải quyết những vấn Ä'á» tranh cãi thì những ngưá»i am hiểu Ä'á»u Ä'ánh giá tá»› ở báºc thấp. Khi chúng ta má»›i quen nhau, tá»› Ä'ã có má»™t vá»'n sá»'ng tương Ä'á»'i phong phú. Cáºu có thể tưởng tượng Ä'ược khÃ'ng? Lần Ä'ầu tá»› vất vả biết bao, phải trải qua má»™t thá»i gian dà i tá»› má»›i Ä'ịnh hướng Ä'ược.
Bước Ä'ầu tá»›i Luân ÄÃ'n, tá»› Ä'ến ở tại hẻm Montague nằm sau góc Viện bảo tà ng British, tá»› liá»n lao và o cÃ'ng tác nghiên cứu. Tá»› nghiên cứu tất cả các lÄ©nh vá»±c kiến thức, vì nó rất có lợi cho nghá» nghiệp tá»› sau nà y. Dần dần, những ngưá»i Ä'ến gặp tá»›Ä'ể nhá» giúp Ä'ỡ: phần lá»›n há» Ä'ến là do bạn bè, sinh viên ngà y trước giá»›i thiệu, vì trong những năm cuá»'i cá»§a trưá»ng Ä'ại há»c ngưá»i ta Ä'ã bà n tán khÃ'ng Ãt vá» phương pháp cá»§a bản thân tá»›. Việc thứ ba, ngưá»i ta Ä'ã nhá» tá»› giải quyết việc cá»§a há» hà ng nhà Musgrave. Hà ng loạt sá»± kiện xảy ra má»™t cách lý thú, các sá»± kiện khác tiếp theo là m cho tá»› má»™t phen Ä'iêu Ä'ứng và lúng túng; Ä'ó là nấc thang Ä'ầu tiên cá»§a con Ä'ưá»ng danh vá»ng và cÅ©ng là viên gạch Ä'ầu tiên Ä'ể xây lên Ä'ịa vị cá»§a tá»› hiện nay.
Reginald Musgrave là bạn há»c cùng trưá»ng trung há»c vá»›i tá»›, theo má»™t quan tiệm nà o Ä'ó thì tá»› và anh ta có má»™t tình thân bằng hữu. Anh ta quá rụt rè nhút nhát, Ä'Ã'i khi bạn bè cho rằng, anh ta là m cao, nên anh ta Ãt tiếng trong Ä'ám bạn bè. Bá» ngoà i anh ta Ä'úng là má»™t nhà quý tá»™c nòi; khuÃ'n mặt thanh tú, mÅ©i to, mắt hÆ¡i lá»"i; phong cách tuy hÆ¡i cẩu thả, nhưng vẫn giữ Ä'ược vẻ tao nhã, thanh lịch. Thá»±c ra, Ä'ó là má»™t ngưá»i còn sót lại cá»§a má»™t dòng dõi vua chúa, Ä'á»i nà y có lẽ là Ä'á»i cháu chắt gì Ä'ó; và o thế ká»·thứ XVI dòng há» Musgrave ở miá»n Bắc, tách ra và thà nh láºp ở phÃa tây Sussex; cÆ¡ngÆ¡i Hurlstone - Ä'ó là dinh thá»± cá»§a dòng há» Musgrave, là má»™t trong những ngÃ'i nhà cổ kÃnh nhất vùng nà y. Hình như, dinh thá»± nÆ¡i anh ta sinh ra cÅ©ng mang nét hình hà i cá»§a anh ta. Má»-i khi nhìn khuÃ'n mặt trắng xanh cá»§a anh ấy, vá»›i những Ä'ưá»ng nét hÆ¡i thÃ', cùng phong thái Ä'ạo mạo thì bao giá» tá»› cÅ©ng liên tưởng tá»›i những mái vòm hình chóp, khung cá»a hình vuÃ'ng và tất cả những nét rÆ¡i rá»›t lại cá»§a ná»n kiến trúc phong kiến. Có Ä'Ã'i lúc chúng tÃ'i tâm sá»± vá»›i nhau, lần nà o anh ta cÅ©ng thÃch thú những phương pháp quan sát tinh tế và cách Ä'ánh giá, nháºn xét chÃnh xác cá»§a tá»›.
Suá»'t bá»'n năm, chúng tÃ'i khÃ'ng gặp nhau. Chợt má»™t buổi sáng anh ta tá»›i thăm tá»› ởMontague. Anh ấy chẳng thay Ä'ổi mấy, ăn mặc rất bảnh bao - anh ta vá»'n là ngưá»i thÃch ăn diện,và bây giá» vẫn giữ phong thái chững chạc Ä'à ng hoà ng vá»'n có.
- Cáºu vẫn khá»e chứ Musgrave? Sau khi bắt tay thân máºt, tá»› há»i.
- Chắc cáºu cÅ©ng biết, cha tá»› vừa qua Ä'á»i - Anh ta nói. - Chuyện ấy xảy ra Ä'ã gần hai năm rá»"i, cáºu hiểu cho tá»›, lúc bấy giá» tá»› phải Ä'ứng ra Ä'ảm Ä'ương gánh vác việc cai quản cÆ¡ ngÆ¡i Hurlstone rất vất vả. HÆ¡n nữa, tá»› là Ä'ại biểu cá»§a má»™t vùng, báºn Æ¡i là báºn. Còn cáºu, nghe Ä'âu Ä'ã sá» dụng khả năng hiếm có cá»§a mình Ä'ể giúp Ä'ỡ má»i ngưá»i có phải khÃ'ng?
- Äúng Ä'ấy, - Tá»› trả lá»i - tá»› có ý Ä'ịnh dùng trà tuệ cá»§a mình Ä'ể kiếm mẩu bánh mì.
- Rất sung sướng Ä'ược biết như váºy, bởi vì lá»i khuyên bảo cá»§a cáºu bây giá» Ä'á»'i vá»›i tá»›tháºt quý giá. Ở chá»- tá»› Ä'ã xảy ra má»™t chuyện mà cảnh sát Ä'à nh bó tay. Câu chuyện là m Ä'au Ä'ầu má»i ngưá»i.
Cáºu có thể hình dung tá»› nghe anh ta như thế nà o khÃ'ng, Watson. Äây chÃnh là trưá»ng hợp mà tá»› Ä'ã cháy ruá»™t, cháy gan chá» Ä'ợi ròng rã trong những tháng ngà y thất nghiệp, cuá»'i cùng nó Ä'ã Ä'ến vá»›i tá»›. Từ Ä'áy lòng, bao giá» tá»› cÅ©ng tin rằng, tá»› có thểÄ'ạt kết quả ở những nÆ¡i mà kẻ khác bó tay; và Ä'ây chÃnh là dịp Ä'ể tá»› thá» nghiệm chÃnh bản thân mình.
- Cáºu hãy kể cặn kẽ cho tá»› nghe vá»›i! - TÃ'i thá»'t lên.
Sherlock tiếp tục:
- Tá»› má»i anh bạn Reginald Musgrave má»™t Ä'iếu thuá»'c, anh ta ngá»"i Ä'á»'i diện vá»›i tá»› và châm thuá»'c.
- Cần nói vá»›i cáºu, - Anh ta mà o Ä'ầu - mặc dù tá»› chưa vợ, nhưng tá»› vẫn phải giữ lại ởdinh thá»± Hurlstone má»™t biên chế hoà n chỉnh sá»' ngưá»i phục vụ giúp việc. Dinh thá»± rất to, Ä'ược xây cất quá vụng vá», khÃ'ng hợp lý và vì thế cần có ngưá»i trÃ'ng coi thưá»ng xuyên Ä'ể Ä'á» phòng trá»™m cắp. HÆ¡n nữa, chá»- tá»› có má»™t khu rừng cấm, cứ Ä'ến mùa săn chim trÄ©, thì trong nhà táºp trung cả má»™t há»™i lá»›n, Ä'òi há»i khÃ'ng Ãt ngưá»i phục vụ. Tất cảcó tám ngưá»i, ngưá»i hầu, ngưá»i là m bếp, thêm hai ngưá»i xà Ãch và má»™t thằng bé Ä'ểchạy thư từ, tất nhiên khÃ'ng kể ngưá»i thợ là m vưá»n và những ngưá»i giám mã.
Trong sá»' những ngưá»i phục vụ ấy, có anh chà ng Brunton là ngưá»i phục vụ lâu nhất. Lúc bá»' tá»› má»i anh ta vá», anh ta chỉ là má»™t thầy giáo trẻ thất nghiệp; chẳng bao lâu, vá»›i nghị lá»±c phi thưá»ng, tÃnh cách mạnh mẽ, anh ta nghiá»...m nhiên trở thà nh má»™t ngưá»i khÃ'ng thể thiếu Ä'ược trong nhà tá»›. Äó là má»™t gã Ä'à n Ã'ng cao to, Ä'ẹp trai, có vầng trán Ä'ẹp Ä'ẽ. Tuy anh ta là m việc ở nhà tá»› Ä'ược hai mươi năm, nhưng anh ta chưa Ä'ến bá»'n mươi tuổi. Má»™t Ä'iá»u rất lạ, tại sao vá»›i hình thức hấp dẫn và năng khiếu hiếm có như thế, hÆ¡n nữa anh ta lại nói Ä'ược và i ba thứ tiếng, biết chÆ¡i hầu hết các loại nhạc cụ, lại cam chịu má»™t Ä'ịa vị quá ư thấp hèn? Anh ta sá»'ng khÃ'ng Ä'ến ná»-i tá»"i, lúc nà o cÅ©ng vui vẻ và khÃ'ng có ý Ä'ịnh thay Ä'ổi cách sá»'ng. Ngưá»i hầu nà y bao giá»cÅ©ng thu hút sá»± chú ý cá»§a khách khứa. Nhưng trong con ngưá»i hoà n hảo nà y vẫn có thiếu sót: anh ta là ngưá»i có tÃnh lăng nhăng, quan hệ yêu Ä'ương bừa bãi. Cáºu biết Ä'ấy, trong Ä'ịa hạt chúng tá»›, anh ta thá»±c hiện vai sở khanh khÃ'ng có gì là khó. Khi vợanh ta còn sá»'ng má»i việc Ä'á»u tá»'t Ä'ẹp. Nhưng khi vợ anh ta mất, thì anh ta gây cho chúng tá»› khÃ'ng Ãt phiá»n toái. Thú tháºt và i tháng trước chúng tá»› Ä'ã yên tâm, vì anh ta Ä'ã Ä'Ãnh hÃ'n vá»›i cÃ' bé Rachel Howells má»™t con hầu trẻ tuổi. Nhưng sau Ä'ó, tháºt tệ, anh ta Ä'ã theo Ä'uổi cÃ' Janet Tregellis - con gái cá»§a má»™t ngưá»i thợ săn già là nh nghá». Rachel - má»™t cÃ' gái có lòng tá»± trá»ng cao, nhưng rất nóng nảy và tÃnh khà thì thất thưá»ng, như ngưá»i dân vùng Welsh, hÆ¡n nữa cÃ' ta bị bệnh viêm mà ng não nằm liệt giưá»ng liệt chiếu. CÃ' ta má»›i há»"i phục, và Ä'i lại như má»™t cái bóng, ngưá»i cÃ' ta chỉ còn lại Ä'Ã'i mắt.
Äó là tấn kịch Ä'ầu tiên xảy ra ở dinh thá»± Hurlstone cá»§a chúng tá»›. Nhưng tiếp theo là má»™t chuyện tà y trá»i hÆ¡n Ä'ã xóa nhòa chuyện cÅ© trong ký ức chúng tá»›. Äó là việc, ngưá»i hầu trai Brunton Ä'ã bị Ä'uổi ra khá»i nhà má»™t cách nhục nhã. Vụ Ä'ó xảy ra nhưthế nà y: Tá»› Ä'ã kể cho cáºu nghe rá»"i.
Brunton là má»™t ngưá»i rất thÃ'ng minh, có lẽ chÃnh sá»± thÃ'ng minh Ä'ã là nguyên nhân là m hư há»ng anh ta. Anh ta hay tò mò Ä'ến những Ä'á»" váºt khÃ'ng há» dÃnh dáng Ä'ến anh ta. Tá»› chưa bao giá» nghÄ© rằng, anh ta lại có thể Ä'i xa Ä'ến như thế, sá»± việc xảy ra là m tá»› sáng mắt ra. NgÃ'i nhà chúng tá»› xây dá»±ng tháºt luá»™m thuá»™m phÃa trong nhiá»u Ä'ưá»ng Ä'i ngang dá»c. Tuần trước chÃnh xác hÆ¡n là và o Ä'êm thứ năm tuần trước, vì Ä'ã chót uá»'ng má»™t ly cà phê quá Ä'áºm sau bữa ăn nên tá»› nằm trằn trá»c mãi Ä'ến hai giá» sáng. Tá»› khÃ'ng thể nà o ngá»§ Ä'ược, bèn ngá»"i dáºy, thắp nến Ä'ể Ä'á»c tiếp cuá»'n tiểu thuyết. Nhưng cuá»'n sách lại Ä'ể quên ở phòng Ä'á»c, tá»› khoác áo choà ng Ä'i và o lấy cuá»'n sách. Muá»'n Ä'i Ä'ến phòng Ä'á»c, tá»› phải Ä'i xuá»'ng má»™t Ä'oạn cầu thang ná»'i, cắt ngang qua hà nh lang Ä'ể Ä'ến phòng Ä'á»c và phòng Ä'ể vÅ© khÃ. Tá»› giáºt mình, ngạc nhiên khi nhìn thấy ánh sáng leo lắt chiếu qua cách cá»a mở toang cá»§a thư viện. Trước khi Ä'i ngá»§, chÃnh tay tá»› Ä'ã tắt Ä'èn, Ä'óng cá»a cẩn tháºn. Tá»› nghÄ©, có lẽ kẻ trá»™m Ä'ã lá»t và o nhà ; các bức tưá»ng cá»§a tất cả hà nh lang cá»§a dinh thá»± Hurlstone Ä'ược treo Ä'ầy các loại vÅ© khà kỳ dị- Ä'ấy là chiến lợi phẩm cá»§a tổ tiên chúng tá»›. Tá»› vá»› lấy má»™t cây mã tấu dá»±ng trên tưá»ng và Ä'ặt cây nến xuá»'ng ná»n nhà , rá»"i rón rén Ä'i trên mấy Ä'ầu ngón chân, liếc nhìn qua cánh cá»a bá» trá»'ng cá»§a thư viện.
Thằng hầu Brunton, ăn mặc chỉnh tá», Ä'ang ung dung ngá»"i trong chiếc ghế bà nh. Trên Ä'ùi hắn có má»™t tá» giấy trÃ'ng như má»™t tấm bản Ä'á»" Ä'ịa lý; hắn ngắm nghÃa vá»›i vẻ Ä'ăm chiêu và trầm ngâm suy nghÄ© rất lung. Sững sá» vì quá kinh ngạc, tá»› Ä'ứng im quan sát hắn. Trong phòng Ä'ược thắp má»™t ngá»n nến Ä'ang cháy dở, chợt Brunton Ä'ứng lên, Ä'i tá»›i chá»- chiếc tá»§ mở ra má»™t ngăn kéo lấy ra má»™t tá» giấy và trở vá» chá»- cÅ©, trải tá» giấy xuá»'ng bà n bên cạnh mẩu nến, và bắt Ä'ầu quan sát. Kiểu cách nghiên cứu thản nhiên những giấy má trong gia Ä'ình tá»› cá»§a hắn là m tá»› vÃ' cùng căm phẫn. KhÃ'ng chịu Ä'á»±ng Ä'ược nữa, tá»› bèn bước và o. Brunton vừa dừng lại ngước lên, thì hắn nhìn thấy tá»›Ä'ang Ä'ứng trước cá»a. Hắn vá»™i và ng Ä'ứng dáºy, mặt mà y tái nhợt vì sợ hãi, và vá»™i vá»™i và ng và ng nhét tá» giấynhư tấm bản Ä'á»" và o túi.
- Hay ho nhỉ! - Tá»› lên tiếng - Anh lạm dụng lòng tin cá»§a tÃ'i má»›i khéo là m sao? Từngà y mai anh buá»™c phải thÃ'i việc.
Hắn cúi xuá»'ng, bò lết lại chá»- tá»› khÃ'ng nói má»™t lá»i nà o. Mẩu nến còn nằm trên bà n, rá»i le lắt những ánh sáng, tá»› liếc nhìn tá» giấy mà Brunton lÃ'i ra từ ngăn kéo. Tá»› vÃ' cùng ngạc nhiên, Ä'ấy khÃ'ng phải là giấy tá» quan trá»ng, mà chỉ là bản sao các câu há»i và câu trả lá»i. Chúng tá»› quen gá»i là “Bá»™ nghi lá»... nhà Musgraveâ€. Äã và i ba thế ká»· nay, má»-i ngưá»i Ä'à n Ã'ng trong dòng há» chúng tá»›, khi Ä'ến tuổi trưởng thà nh, Ä'á»u phải thá»±c hiện lá»... chế ấy. Nó chỉ có ý nghÄ©a Ä'á»'i vá»›i các thà nh viên trong gia Ä'ình nà y, nhưng ngoà i Ä'á»i nó khÃ'ng có má»™t ý nghÄ©a thá»±c tế nà o hết.
- Vá»›i tá» giấy ấy, chúng ta sẽ bà n sau. - Tá»› Ä'á» nghị vá»›i Musgrave.
- Nếu cáºu cho là cần thiết - Anh ta nói có phần lưỡng lá»± - tá»› sẽ kể tiếp các sá»± kiện. Sau khi dùng chìa khóa; khóa tá»§ lại, tá»› Ä'ịnh Ä'i ra, chợt Brunton Ä'ến trước mặt tá»›.
- Thưa ngà i Musgrave. - Anh ta thá»'t lên bằng má»™t giá»ng khà n khà n vì há»"i há»™p - TÃ'i khÃ'ng chịu Ä'á»±ng nổi ná»-i nhục nhã nà y! TÃ'i là má»™t kẻ nhá» nhen, nhưng tÃ'i có lòng tá»±trá»ng, ná»-i nhục nà y sẽ là m tÃ'i chết mất. Cái chết cá»§a tÃ'i nằm trong lương tâm ngà i, nếu ngà i cá»' tình Ä'ẩy tÃ'i và o con Ä'ưá»ng cùng cá»±c, tuyệt vá»ng tÃ'i cắn rÆ¡m, cắn cá» lạy ngà i nếu ngà i thấy rằng sau hà nh Ä'á»™ng Ä'ê tiện cá»§a tÃ'i ngà i khÃ'ng thể dùng tÃ'i Ä'ược thì mong ngà i hãy cho tÃ'i thá»i hạn má»™t tháng Ä'ể tÃ'i có thể nói vá»›i má»i ngưá»i là tÃ'i tá»±nguyện ra Ä'i, chứ khÃ'ng phải là do bị Ä'uổi. Dưới con mắt cá»§a má»i ngưá»i quen biết và thân thuá»™c vá»›i tÃ'i, tÃ'i khÃ'ng thể chịu Ä'á»±ng Ä'ược.
- Anh khÃ'ng xứng Ä'áng Ä'ể má»i ngưá»i tÃ'n trá»ng như váºy, anh Brunton ạ - Tá»› trả lá»i hắn. - Hà nh Ä'á»™ng cá»§a anh tÃ'i khÃ'ng thể ngá» Ä'ược. Nhưng tÃ'i chiếu cá»' cho anh, vì anh phục vụ trong gia Ä'ình tÃ'i cÅ©ng khá lâu, tÃ'i sẽ khÃ'ng bêu riếu anh trước mặt má»i ngưá»i. Tuy thế, má»™t tháng thì quá nhiá»u. Anh có thể ra Ä'i trong vòng má»™t tuần, vá»›i lý do nà o thì tùy anh.
- Thưa ngà i, có má»™t tuần thÃ'i ư? - Anh ta thá»'t lên Ä'ầy thiểu não - Ã"i! mong ngà i rá»™ng lượng cho thêm hai tuần thÃ'i cÅ©ng Ä'ược!
- Sau má»™t tuần. - TÃ'i lặp lại - Äá»'i vá»›i anh như, váºy là quá nhân nhượng rá»"i.
Sau khi cúi Ä'ầu nháºn tá»™i, hắn cháºm rãi bước ra như má»™t kẻ Ä'ã chết hoà n toà n, còn tá»›tắt nến, quay vá» phòng mình.
Trong vòng hai ngà y sau Ä'ó, Brunton Ä'ã thá»±c hiện nghiêm túc trách nhiệm cá»§a mình. Tá»› cÅ©ng khÃ'ng nhắc anh ta vá» sá»± việc Ä'ã xảy ra, và nóng lòng mong Ä'ợi hắn sẽ nghÄ© cách gì Ä'ể che Ä'áºy chuyện nhục nhã cá»§a mình nhưng, sang ngà y thứ ba, trái vá»›i thÃ'ng thưá»ng, khÃ'ng thấy hắn Ä'ến nháºn việc. Sau bữa ăn sáng, trong khi bước ra khá»i phòng tá»› Ä'ã tình cá» thấy con hầu Rachel Howells. Tá»› Ä'ã nói vá»›i cáºu là cÃ' nà y vừa má»›i á»'m dáºy, trÃ'ng cÃ' ta có vẻ phá» phạc, Ä'ến ná»-i tá»› cÅ©ng phải trách cÃ' vì cÃ' Ä'ã là m việc khi chưa bình phục.
- CÃ' cứ nghỉ cho khá»e Ä'ã - Tá»› nói. - Chá» khi nà o khá»e hẳn bắt tay và o việc cÅ©ng khÃ'ng muá»™n.
- Em Ä'ã khá»e hẳn rá»"i, thưa Ã'ng chá»§. - CÃ' ta Ä'áp.
- Chúng tÃ'i phải chá» xem bác sÄ© kết luáºn như thế nà o? - Tá»› chá»'ng chế. - CÃ' hãy dừng ngay cÃ'ng việc và Ä'i tìm Brunton nói anh ta Ä'ến gặp tÃ'i.
- Anh Brunton bá» trá»'n rá»"i ạ. - CÃ' ta Ä'áp.
- Bá» trá»'n!
- Vâng, anh ta biệt tÃch, khÃ'ng má»™t ai nhìn thấy. Trong phòng cÅ©ng khÃ'ng có. Anh ta bá» trá»'n; vâng Ä'ã trá»'n!
CÃ' ta Ä'ứng dá»±a hẳn và o tưá»ng và cưá»i hÃ' há»' trong má»™t cÆ¡n Ä'á»™ng kinh. Còn tá»›, trong lúc lo sợ vì cái Ä'á»™ng kinh bất ngá», tá»› chạy Ä'ến rung chuÃ'ng kêu ngưá»i Ä'à y tá»›. Ngưá»i ta Ä'ã mang cÃ' gái và o phòng, cÃ' ta vẫn tiếp tục cưá»i rất man rợ và khóc sướt mướt. Tá»› vẫn tiếp tục tìm Brunton: Nhưng anh ta Ä'ã mất tÃch - Ä'iá»u Ä'ó khÃ'ng còn nghi ngá»gì nữa, giưá»ng chiếu cá»§a anh ta vẫn còn nguyên vẹn, khÃ'ng ai nhìn thấy anh ta kể từlúc anh ta quay vá» phòng mình chiá»u tá»'i hÃ'm qua. Nhưng khÃ'ng thể tưởng tượng nổi, bằng cách nà o anh chuá»"n Ä'ược khá»i nhà : tất cả cá»a sổ, cá»a ra và o Ä'á»u Ä'ược khóa từbên trong. Quần áo, Ä'á»"ng há»" ngay cả tiá»n bạc cá»§a Brunton vẫn còn Ä'ầy Ä'á»§ trong phòng anh ta, chỉ có má»™t bá»™ Ä'á»" Ä'en, bá»™ anh ta hay mặc là khÃ'ng thấy; Ä'Ã'i dép dùng trong nhà cÅ©ng khÃ'ng có, chỉ còn má»™t Ä'Ã'i á»§ng. Trong Ä'êm hÃ'm khuya khoắt Brunton bá» Ä'i Ä'âu và chuyện gì Ä'ã xảy ra vá»›i anh ta. Cáºu biết khÃ'ng? Chúng tá»› Ä'ã lùng sục khắp má»i xó xỉnh, nhưng khÃ'ng há» thấy má»™t dấu vết nà o cá»§a anh ta. Tá»› xin nhắc lại, dinh thá»± cá»§a tá»› tháºt sá»± rá»'i rắm, Ä'ặc biệt những mái vòng cÅ© kỹ hoang vắng khÃ'ng ngưá»i ở, nhưng chúng tá»› cÅ©ng cứ lùng sục từng nÆ¡i má»™t; tháºm chà cả những gác xép. Má»i cá»' gắng cá»§a chúng tá»› Ä'iá»u khÃ'ng mang lại kết quả gì. Tháºt Ä'Æ¡n giản, tá»› khÃ'ng thể tin là anh chà ng Brunton Ä'ã ra Ä'i, mà Ä'ể lại tất cả tà i sản, tá»› nghÄ© rằng, anh ta mất tÃch. Tá»› cÅ©ng Ä'ã má»›i cảnh sát Ä'ịa phương tá»›i giúp. Nhưng cảnh sát cÅ©ng khÃ'ng khám phá Ä'ược gì má»›i. Trước khi xảy ra vụ mất tÃch, có má»™t tráºn mưa, do váºy má»i quan sát các dấu vết ở bãi cá», con Ä'ưá»ng Ä'á»u vÃ' nghÄ©a. Tình thế nan giải như váºy Ä'ó.
CÃ' Retten Howells liên tiếp trong hai ngà y cứ tỉnh tỉnh mê mê và lên những cÆ¡n Ä'á»™ng kinh tháºt khá»§ng khiếp. CÃ' ta khó ở Ä'ến ná»-i chúng tá»› phải cho má»™t ngưá»i há»™ lý luÃ'n luÃ'n túc trá»±c bên cạnh. Äêm thứ ba sau ngà y Brunton bị mất tÃch, cÃ' há»™ lý thấy ngưá»i bệnh Ä'ã ngá»§, nên cÃ' ta cÅ©ng thiu thiu má»™t giấc. Sáng sá»›m hÃ'm sau, khi thức dáºy cÃ' há»™ lý giáºt mình khi nhìn thấy chiếc giưá»ng trá»'ng trÆ¡n, cá»a sổ thì mở toang, bệnh nhân thì biến mất. Ngưá»i ta láºp tức gá»i tá»› dáºy, tá»› lấy hai xà Ãch rá»"i bổ Ä'i tìm.
Chúng tá»› dá»... dà ng xác Ä'ịnh hướng Ä'i cá»§a cÃ' hầu gái. Bắt Ä'ầu từ cá»a sổ, cho Ä'ến má»™t cái ao dá»c theo bãi cá» các dấu vết rất rõ, khi Ä'ến con Ä'ưá»ng rải sá»i thì má»i dấu vết biến mất. Cái ao lá»›n nà y có chá»- sâu Ä'ến 8 foot, cáºu thá» hình dung xem, khi chúng tá»›nhìn thấy Ä'Ã'i tất cá»§a cÃ' gái Ä'áng thương Ä'ang trÃ'i lững lá» trên mặt nước. Chúng tÃ'i vá»™i và ng lấy câu liêm Ä'ể vá»›t xác kẻ chết Ä'uá»'i; nhưng vÃ' vá»ng, Ä'áy ao khÃ'ng có xác má»™t ngưá»i nà o. Thay và o Ä'ó, chúng tá»› bị bất ngá» bởi vá»›t lên Ä'ược má»™t chiếc bao tải bằng vải gai, trong bao tải Ä'ược nhét Ä'ầy những mảnh vụn kim loại cÅ©, Ä'ã han rỉ, mất hết mà u sắc; các mảnh Ä'ó Ä'ùng Ä'ục má» má» như các mảnh sà nh, và cÅ©ng hÆ¡i giá»'ng thá»§y tinh. KhÃ'ng còn váºt gì khác, mặc dù chúng tá»› Ä'ã cáºt lá»±c tìm kiếm cả ngà y hÃ'm qua. Chúng tá»› Ä'ã tiến hà nh gạn há»i, chất vấn má»i ngưá»i nhưng vẫn khÃ'ng biết Brunton và Rachel Howells hiện nay ở Ä'âu. Cảnh sát Ä'ịa phương bất lá»±c, lắc Ä'ầu; và cuá»'i cùng tá»› chỉ có hy vá»ng cuá»'i cùng là nhá» Ä'ến cáºu, Sherlock Holmes ạ.
Cáºu biết khÃ'ng, Watson, tá»› Ä'ã lắng nghe câu chuyện vá»›i sá»± thú vị. Tá»› có tham vá»ng sẽ kết dÃnh các sá»± kiện thà nh chuá»-i thá»'ng nhất, Ä'ể lần tìm má»™t sợi chỉ dẫn Ä'ưá»ng, sợi chỉ xuyên suá»'t má»i hà nh Ä'á»™ng, nhằm tìm giải Ä'áp cá»§a má»™t bà i toán hóc búa.
Ngưá»i hầu trai biệt tÃch, cÃ' hầu gái cÅ©ng biến luÃ'n. Có má»™t thá»i gian cÃ' hầu gái Ä'ã yêu say Ä'ắm anh chà ng hầu trai, nhưng sau Ä'ó lại thù ghét anh ta. CÃ' bé ấy là ngưá»i vùng Welsh, tÃnh khà rất mãnh liệt nên tình yêu mặn ná»"ng thiết tha. Sau khi anh chà ng Brunton bị mất tÃch, tâm trạng cÃ' ta bị kÃch Ä'á»™ng dữ dá»™i. CÃ' ta Ä'ã ném xuá»'ng ao má»™t bao tải Ä'á»±ng toà n Ä'á»" kỳ quặc. Má»-i sá»± kiện Ä'á»u là m cho chúng ta phải suy nghÄ©, nhưng khÃ'ng có sá»± kiện nà o trong Ä'ó chỉ ra Ä'ược thá»±c chất cá»§a vấn Ä'á». Tá»› phải tìm Ä'ầu sợi chỉ trong má»› bòng bong ở Ä'âu? Nhưng tá»› thoáng ngá» má»™t mắt xÃch trong cả chuá»-i rá»'i rắm kỳ lạ ấy...
- Musgrave! - Tá»› nói - TÃ'i cần xem tá» giấy mà anh chà ng Brunton Ä'ã nghiá»n ngẫm, tháºm chà vì nó mà anh ta dám xăm mình Ä'i má»™t nước cá» liá»u Ä'ể rá»"i phải mất việc.
- Thá»±c ra, “bá»™ nghi lê†cá»§a chúng tÃ'i, chỉ toà n là Ä'iá»u nhảm nhÃ. - Anh ta nói - Cái quý duy nhất cá»§a nó là tÃnh chất Ä'á»" cổ, lịch sá». TÃ'i có mang theo bản sao chép Ä'ể phòng, nếu cần anh cứ xem.
Anh ta Ä'ưa cho tá»› chÃnh mảnh giấy nà y, tá» giấy mà tá»› Ä'ang cầm trên tay Ä'ây, Watson. Bá»™ nghi lá»... - à nghÄ©a cá»§a nó Ä'ại loại như má»™t kỳ thi sát hạch, mà má»-i ngưá»i Ä'à n Ã'ng trong dòng há» Musgrave Ä'á»u phải trải qua khi Ä'ến tuổi vị thà nh niên. Tá»› sẽÄ'á»c cho cáºu nghe những câu há»i và câu trả lá»i theo thứ tá»± ghi chép.
“Cái nà y Ä'ang thuá»™c vá» ai?†“Vá» ngưá»i Ä'ã ra Ä'iâ€.
“Cái nà y sẽ thuá»™c vá» ai?†“Vá» ngưá»i sẽ Ä'i Ä'ếnâ€.
“Cái nà y Ä'ã có từ tháng mấy?†“Tháng thứ sáu, tÃnh từ tháng thứ nhất trở Ä'iâ€
“Mặt trá»i ở Ä'âu†“Trên ngá»n cây sá»"iâ€.
“Bóng cá»§a nó ở Ä'âu?â€. “Ở dưới gá»'c cây duâ€
“Cần bước mấy bước?â€
“Vá» phÃa bắc - 10 và 10; Ä'i vá» phÃa Ä'Ã'ng - 5 và 5; vá» phÃa nam - 2 và 2; vá» phÃa tây - 1 và 1, và Ä'i xuá»'ng dướiâ€.
“Chúng ta sẽ hiến dâng cái gì cho việc ấy†“Tất cả những gì mà chúng ta cóâ€.
“Vì cái gì mà chúng ta hiến dâng?†“Vì trách nhiệm, nghÄ©a vụâ€
- Trong nguyên bản khÃ'ng thấy ghi ngà y tháng - Musgrave nháºn xét - Nhưng theo lá»'i viết và ngữ pháp thì tÃ'i Ä'oán khoảng giữa thế ká»· XVII. TÃ'i e rằng những tà i liệu nà y khÃ'ng giúp Ä'ược gì cho anh trong việc giải quyết Ä'iá»u bà ẩn ở dinh thá»± tÃ'i.
- CÅ©ng có thể, nhưng nó Ä'ặt ra trước mắt chúng ta má»™t câu Ä'á»' thứ hai. - Tá»› trả lá»i. - Má»™t câu Ä'á»' gợi trà tò mò má»™t cách thÃch thú. Nếu ta giải Ä'ược câu Ä'á»' nà y thì có khảnăng khám phá ra Ä'áp sá»' cá»§a bà i toán thứ nhất. Tá»› hy vá»ng, cáºu sẽ khÃ'ng giáºn tá»›Musgrave ạ, ngưá»i hầu trai cá»§a cáºu là má»™t ngưá»i thÃ'ng minh, khÃ'n ngoan và nháºy bén, thấu hiểu má»i vấn Ä'á» hÆ¡n hẳn chá»§ anh ta Ä'ến mưá»i lần.
- Thú tháºt, tÃ'i khÃ'ng hiểu anh Ä'ịnh nói cái gì? - Musgrave trả lá»i. - TÃ'i nghÄ©, tá» giấy nà y khÃ'ng có má»™t chút ý nghÄ©a thá»±c tế nà o hết.
- Riêng tÃ'i, thì cho rằng nó rất quan trá»ng, có lẽ Brunton có suy nghÄ© giá»'ng tÃ'i. Chắc là anh chà ng hầu trai kia Ä'ã nhìn thấy tá» giấy nà y trước Ä'êm mà anh bắt quả tang anh ta.
- Hoà n toà n có thể, chúng tÃ'i khÃ'ng giấu kÃn là cái gì.
- ChÃnh xác hÆ¡n, lúc ấy anh ta chỉ muá»'n xem Ä'ể nhá»› ná»™i dung. Theo tÃ'i hiểu, anh ta Ä'ã cầm trên tay má»™t tấm bản Ä'á»", Ä'ang so sánh vá»›i bản chép tay. Khi nhìn thấy anh, thì anh ta vá»™i và ng nhét bản Ä'á»" và o túi.
- Äúng, anh ta cần xem tá» tiết lá»... có tÃnh chất gia giáo cá»§a chúng tÃ'i Ä'ể là m gì? Sá»±Ä'am mê khá» dại kia chẳng dẫn Ä'ến kết quả nà o hết?
- TÃ'i thiết nghÄ© chúng ta có khả năng tìm Ä'ược Ä'áp sá»' khÃ'ng Ä'ến ná»-i khó khăn. - Tá»›Ä'áp, nếu anh Ä'á»"ng ý, chúng ta sẽ Ä'i chuyến tà u Ä'ầu tiên Ä'ến Sussex và mổ xẻ tháºt kỹvụ nà y tại hiện trưá»ng.
Chúng tá»› có mặt tại dinh thá»± Hurlstone trong ngà y hÃ'm ấy. Cáºu Ä'ã thấy bức tranh há»a ngÃ'i nhà nà y chưa? Cáºu Ä'ã Ä'á»c Ä'ược những Ä'oạn ngưá»i ta miêu tả vá» nó chưa? Tá»› nói cho cáºu rõ, dinh thá»± nà y có hình dáng “L†má»™t mái dà i, trÃ'ng ra dáng hÆ¡i hiện Ä'ại, còn má»™t mái ngắn cÅ©n cỡn trÃ'ng rất cổ kÃnh. Có thể vì, Ä'ó là chiếc bà o thai Ä'ã sản sinh ra tất cả. Ngay phÃa trên cánh cá»a hẹp, nặng nỠở ngay trung tâm có khắc năm xây dá»±ng “1607â€. Nhưng những nhà am hiểu lịch sá» và kiến trúc thì cho rằng, những thanh xà gá»-, Ä'á lát ná»n còn cổ kÃnh lâu Ä'á»i hÆ¡n nhiá»u. Ở thế ká»· trước, ngưá»i ta thấy những bức tượng dà y quái dị, cá»a sổ thì bé tẹo nằm ngay phần chÃnh ngÃ'i nhà , Ä'ã thÃ'i thúc chá»§ nhân phải xây thêm má»™t mái nhà má»›i, mái nhà cÅ© chỉ dùng là m kho và hầm chứa, phần còn lại thì bá» trá»'ng. Xung quanh dinh thá»± có má»™t cÃ'ng viên bao bá»c,ở trong trá»"ng nhiá»u loại cây cổ thụ che mắt rất tuyệt. Còn cái há»", hay cái ao nhưngưá»i khách Ä'ã nhắc tá»›i, nằm cuá»'i hà ng cây, cách nhà chừng 200 yard.
Lúc bấy giá», tá»› cứ Ä'inh ninh rằng khÃ'ng há» có ba bà i toán riêng biệt, mà chỉ tá»"n tại lá»™t câu Ä'á»' duy nhất. Nếu tá»› thà nh cÃ'ng việc giải mã bá»™ nghi lá»... nhà Musgrave, chắc chắn tá»› sẽ tìm ra chiếc chìa khóa Ä'ể khám phá vụ mất tÃch cá»§a Brunton và Howells. Tá»› táºp trung toà n bá»™ năng lá»±c và thá»i gian lao và o cÃ'ng việc. Tại sao Brunton lại giao Ä'ầu miệt mà i nghiên cứu. Bá»™ nghi lá»... có ná»™i dung tháºt kỳ lạ và hÆ¡i ngá»› ngẩn? Rõ rà ng anh ta Ä'ã Ä'á»c Ä'ược ý nghÄ©a cá»§a nó, ý nghÄ©a nà y Ä'ã Ä'ánh lạc hướng nhiá»u thế hệ chá»§ nhân khu dinh thá»±. Äiá»u nà y, khÃ'ng thể là cáigì khác ngoà i việc anh ta hy vá»ng sẽ Ä'ược món há»i riêng cho bản thân mình. Món há»i nà y là gì? Vì sao lại là m thay Ä'ổi sá»' pháºn anh ta?
Khi Ä'ã nghiên cứu kỹ tá» giấy, tá»› Ä'ã sáng tá» Ä'ược má»™t Ä'iá»u: các con sá»' có liên quan Ä'ến má»™t Ä'ịa Ä'iểm nà o Ä'ó có khả năng giấu váºt gì Ä'ó Ä'ã Ä'ược nhắc tá»›i ở phần Ä'ầu bá»™nghi lá».... Nếu chúng ta phát hiện Ä'ược Ä'iểm Ä'ó, thì chúng ta sẽ tìm Ä'ược con Ä'ưá»ng Ä'úng Ä'ắn Ä'ể vạch ra Ä'iá»u bà máºt - bà máºt nà y Ä'ã Ä'ược tổ tiên anh chà ng Musgrave, biến thà nh máºt mã theo kiểu gia phả. Äể tiến hà nh cÃ'ng việc tìm kiếm, trong tay chúng ta Ä'ã có hai váºt là m chuẩn. Äó là cây sá»"i và cây du. Vá» cây sá»"i thì khÃ'ng còn gì Ä'ể nghi ngá». Ngay trước mặt ngÃ'i nhà , bên trái conÄ'ưá»ng, có má»™t cây sá»"i cổ thụ, ra dáng già lão nhất. Äó là má»™t cây sá»"i vÄ© Ä'ại, Ä'á»" sá»™ nhất mà bây giá» tá»› má»›i có dịp nhìn thấy.
- Khi viết “Bá»™ nghi lá»...†nà y, cây sá»"i nà y Ä'ã có chưa? - Tá»› há»i Musgrave.
- Cáºu nói gì? Theo tá»› nó có từ thá»i trung cổ kia - Anh ta trả lá»i.
- Thân nó to dá»... Ä'ến 23 food.
Má»™t Ä'iểm chÃnh Ä'ược sáng tá».
- Ở Ä'ây ngà y trước có cây du cổ thụ nà o khÃ'ng? - Tá»› há»i.
- Cách Ä'ây khÃ'ng xa có má»™t cây khá to, nhưng mưá»i năm trước Ä'ây má»™t cÆ¡n sét Ä'ã Ä'ánh trúng nó, ngưá»i ta Ä'ã Ä'à o gá»'c nó lên rá»"i.
- Anh còn nhá»› chá»- nó má»c chứ?
- Tất nhiên, tÃ'i nhá»›.
- Còn những cây du khác, quanh Ä'ây có nhiá»u khÃ'ng?
- Cây cổ thụ thì khÃ'ng, còn cây con rất nhiá»u.
- TÃ'i muá»'n biết cây du Ä'ã má»c ở Ä'âu.
Chúng tá»› Ä'i Ä'ến bằng xe kéo, anh bạn cá»§a tá»› khÃ'ng bước và o nhà , mà dẫn tá»› tá»›i ngay chá»- cây du trước kia Ä'ã sá»'ng, bây giỠở Ä'ó là má»™t bãi cá» xanh rì. Vị trà nà y bằng ná»a Ä'ưá»ng giữa cây sá»"i và ngÃ'i nhà . CÃ'ng việc tìm kiếm cá»§a chúng tá»› rất trÃ'i chảy tá»'t Ä'ẹp.
- Chà , gay go tháºt, là m sao chúng ta xác Ä'ịnh Ä'ược Ä'á»™ cao cá»§a cây du? - Tá»› hÆ¡i chán nản há»i.
- Ngay bây giá» tÃ'i có thể trả lá»i cho anh: Nó cao 64 foot.
- Là m sao cáºu biết chÃnh xác thế? - Tá»› ngạc nhiên thá»'t lên.
- Ngà y trước, Ã'ng giáo Ä'ại há»c cá»§a tá»›, có ra bà i táºp vá» mÃ'n lượng giác; Ã'ng bắt tá»›xác Ä'ịnh Ä'á»™ cao, Ä'o chiá»u dà i... vì thế, khi còn nhá» tá»› Ä'ã Ä'o các cây và những váºt Ä'ược xây dá»±ng trong dinh cÆ¡ nà y.
Má»™t kết quả Ä'ến quá bất ngá». Má»™t nguá»"n tin Ä'ến vá»›i tá»› nhanh hÆ¡n dá»± tÃnh.
- Cáºu là m Æ¡n cho tá»› biết, thằng hầu cá»§a cáºu có bao giá» há»i má»™t câu Ä'ại loại như tá»›há»i khÃ'ng? - Tá»› há»i.
Musgrave nhìn tÃ'i ngạc nhiên.
- Nghe cáºu nhắc chuyện nà y - Anh ta nói. - Tá»› nhá»› lại cách Ä'ây và i tháng Brunton có há»i tÃ'i vá» Ä'á»™ cao cây du Ä'ó. Anh ta giải thÃch rằng, có má»™t tráºn cãi vã, cá Ä'á»™ vá» cây du vá»›i má»™t ngưá»i Ä'à y tá»› khác... Äiá»u nà y, chứng tá» tá»› Ä'ã Ä'i Ä'úng hướng, Watson ạ. Tá»›nhìn lên mặt trá»i, trá»i Ä'ã chuyển vá» chiá»u. Tá»› nghÄ© khoảng má»™t giá» nữa mặt trá»i sẽnằm chếch Ä'úng trên ngá»n cây sá»"i cổ thụ.
Äiá»u kiện thứ nhất ghi trên tá» giấy sẽ Ä'ược thá»±c hiện. Äiểm nà o dÃnh lÃu Ä'ến bóng cây du? Ở Ä'ây há» muá»'n chỉ bóng xa nhất cá»§a nó. Tá»› phải xác Ä'ịnh Ä'iểm cuá»'i cá»§a bóng cây du, xem nó sẽ ngả Ä'ến Ä'âu khi mặt trá»i Ä'ứng ngay trên ngá»n cây sá»"i.
- Chuyện nà y khÃ'ng Ä'Æ¡n giản phải khÃ'ng Holmes? Vì cây du khÃ'ng còn ở Ä'ấy nữa.
- Tất nhiên là khó. Nhưng tá»› biết, nếu Brunton là m Ä'ược thì tá»› cÅ©ng phải là m Ä'ược. HÆ¡n nữa Ä'ấy khÃ'ng phải là chuyện khó như cáºu tưởng Ä'âu. Tá»› cùng vá»›i Musgrave Ä'i và o trong phòng cá»§a anh ta, rá»"i chặt lấy má»™t cái cá»c nhá», buá»™c và o Ä'ó má»™t sợi dây; Ä'ánh dấu từng Ä'oạn, má»-i Ä'oạn bằng má»™t yard. Sau Ä'ó, tá»› ná»'i hai chiếc cần câu lại và trong tay tá»› có má»™t Ä'oạn dà i 64 foot. Tá»› cÅ©ng cùng anh bạn tá»› Ä'i Ä'ến chá»- cây du má»c. Mặt trá»i vừa vặn lÆ¡ lá»ng trên ngá»n sá»"i. Tá»› cắm Ä'oạn cây cá»§a tá»› xuá»'ng Ä'ất xác Ä'ịnh bóng cá»§a nó ngả theo hướng nà o, và Ä'o bóng cá»§a nó Ä'úng 9 foot. Hướng cá»§a chúng thì trùng nhau rá»"i. Tá»› Ä'o khoảng cách ấy, bóng cây du trong tÃnh toán dẫn tá»›Ä'ến má»™t Ä'iểm gần sát bức tưá»ng cá»§a ngÃ'i nhà , tá»› Ä'óng cá»c là m dấu. Watson, cáºu có biết tá»› sung sướng như thế nà o khÃ'ng? Cách cây cá»c cá»§a tá»› 2 inch, tá»› nhìn thấy có má»™t cái lá»- hình cÃ'n! Tá»› hiểu Ä'ấy là Ä'iểm là m dấu cá»§a Brunton khi anh ta tiến hà nh Ä'o tÃnh. Tá»› Ä'ã lần theo dấu vết cá»§a anh ta.
Từ Ä'iểm xuất phát ấy tá»› bắt Ä'ầu Ä'ếm bước, trước Ä'ó tá»› Ä'ã dùng la bà n Ä'ể xác Ä'ịnh phương hướng. Mưá»i bước và thêm mưá»i bước nữa tá»› hiểu má»-i chân bước mưá»i bước. Theo phương bắc, tá»› bước hai mươi bước, dá»c theo bức tưá»ng tá»› Ä'óng cá»c là mdấu, sau Ä'ó trước năm bước, rá»"i sau năm bước nữa theo hướng Ä'Ã'ng, rá»"i hai bước và hai bước theo hướng nam. Äến Ä'ây tá»› Ä'ứng ngay trước má»™t cánh cá»a cÅ© kỹ. Chỉ còn lại má»™t bước và má»™t bước nữa theo hướng tây, nhưng như thế tá»› buá»™c phải Ä'ixuyên qua hà nh lang lát toà n bằng Ä'á tảng. Chẳng lẽ, Ä'ây chÃnh là Ä'iểm ghi trong giá phả? Trong Ä'á»i chưa bao giá» tá»›i gặp phải má»™t chuyện Ä'au khổ và Ä'áng buá»"n nhưváºy, Watson ạ. Trong má»™t giây, tá»› có ý nghÄ© hãy tÃnh toán cá»§a mình bị nhầm lẫn chá»-nà o chăng? Mặt trá»i chiếu rá»±c rỡ, soi rõ ná»n cá»§a hà nh lang, những tấm Ä'á lát cÅ© kỹÄ'ược trát xi măng kÃn mÃt, tất nhiên hà ng trăm năm nay chưa há» suy chuyển. Rõ má»™t Ä'iá»u là Brunton chưa Ä'ụng Ä'ến Ä'ấy. Tá»› gõ gõ má»™t và i chá»- trên ná»n Ä'á, nhưng khắp nÆ¡i Ä'á»u nghe thấy tiếng kêu giá»'ng nhau; khÃ'ng cá»' má»™t dấu hiệu nà o chứng tá» có vết nứt hoặc khe hở. Rất may, anh chà ng Musgrave Ä'ã bắt Ä'ầu hiểu ra ý nghÄ©a việc là m cá»§a tá»›. Lúc nà y, anh ta Ãt há»"i há»™p, lo lắng hÆ¡n tá»›. Anh lấy tá» gia phả ra Ä'ể kiểm nghiệm lại các phép tÃnh cá»§a tá»›.
- Và chui xuá»'ng nữa! - Anh ta chợt reo lên. - Anh Ä'ã quên mất câu “... và chui xuá»'ngâ€.
Tá»› vỡ lẽ ra tất cả. Có nghÄ©a là phải Ä'à o Ä'ất Ä'ể tìm nhưng lúc ấy tá»› bá»-ng trở nên thÃ'ng thái lạ thưá»ng và biết rằng mình Ä'ã nhầm.
- Như váºy có nghÄ©a, ở Ä'ây có má»™t tầng ngầm? - Tá»› thá»'t lên.
- Äúng, nó Ä'ược xây Ä'á»"ng thá»i vá»›i ngÃ'i nhà . Nà o, nhanh chóng Ä'i - xuá»'ng, Ä'i qua cánh cá»a nà y! Musgrave nói.
Dá»c theo cầu thang xoắn chÃ'n á»'c xây bằng Ä'á, chúng tá»› Ä'i xuá»'ng hầm ngầm. Anh bạn cá»§a tá»› quẹt diêm châm cây Ä'èn lá»›n Ä'ể trên chiếc thùng phi. Trong khoảnh khắc, chúng tá»› Ä'á»u khẳng Ä'ịnh là mình Ä'ã Ä'i Ä'úng hướng. Chúng tá»› cÅ©ng nháºn thấy, có ngưá»i nà o Ä'ó Ä'ã Ä'ến Ä'ây trước chúng tÃ'i chỉ má»›i hai, ba ngà y.
Ở tầng hầm nà y, ngưá»i ta chất Ä'ầy cá»§i; những thanh cá»§i trước kia trải Ä'ầy mặt Ä'ất, giá» Ä'ã Ä'ược dá»"n sát chân tưá»ng, giải phóng má»™t khoảng khÃ'ng gian ở giữa. Ở Ä'ây có má»™t phiến Ä'á rá»™ng, to và nặng ná» Ä'ang nằm chình ình. Giữa phiến Ä'á Ä'ượcgắn má»™t cái vòng bằng sắt Ä'ã hoen rỉ; trong vòng sắt có ai Ä'ã buá»™c má»™t chiếc khăn quà ng cổ, vải ca rÃ' trÃ'ng còn khá tá»'t.
- Quá»· tha ma bắt, cái khăn cá»§a Brunton! Nhưng sao nó lại ở Ä'ây? - Musgrave thá»'t lên ngạc nhiên và giáºn dữ - Tá»› Ä'ã trÃ'ng thấy hắn quà ng chiếc khăn nà y ở cổ. Nhưng thằng Ä'ểu cáng, mất dạy là m gì ở Ä'ây kia chứ?
Theo Ä'á» nghị cá»§a tá»›, ngưá»i ta cho má»i hai viên cảnh sát Ä'ịa phương Ä'ến. Vá»›i sá»± có mặt cá»§a há», tá»› toan nhấc phiến Ä'á lên. Nhưng vá»›i sức lá»±c cá»§a tá»› phiến Ä'á chỉ hÆ¡i nhấc khe khẽ.
Nhá» sá»± giúp Ä'ỡ cá»§a viên cảnh sát, tá»› má»›i là m nổi cÃ'ng việc dịch chuyển phiến Ä'á sang má»™t bên. Dưới phiến Ä'á là má»™t cái há»' Ä'en ngòm, toang hoác miệng; tất cảchúng tá»› Ä'á»u nhòm và o. Musgrave quỳ xuá»'ng, và Ä'ưa thấp ngá»n Ä'èn xuá»'ng miệng há»'.
Chúng tá»› trÃ'ng thấy chiếc hầm hình vuÃ'ng cháºt hẹp, sâu Ä'á»™ 7 foot, rá»™ng má»-i bên Ä'á»™ 4 foot. Má»™t chiếc rương nhá», là m bằng gá»- Ä'ược nẹp bá»'n góc bằng Ä'á»"ng, nằm dưới hầm. Má»™t chiếc khóa cÅ© kỹ trÃ'ng ngá»" ngá»™, Ä'ang lắc lư trong ổ khoá. Bụi phá»§ Ä'ầy chiếc rương, hÆ¡i ẩm má»'c Ä'ã là m phần gá»- phÃa trong mục nát. Và i Ä'á»"ng xu bằng kim khà - giá»'ng như những Ä'á»"ng xu cáºu trÃ'ng thấy ở Ä'ây, Ä'ó là những Ä'á»"ng bạc thá»i xưa, lăn lóc nằm dưới Ä'áy rương. Ngoà i mấy thứ Ä'ó ra, trong rương khÃ'ng còn bất kỳ váºt nà o. Tuy thế trong mấy phút Ä'ầu, chúng tá»› khÃ'ng chú ý lắm Ä'ến rương, mà tất cả cặp mắt Ä'á»u Ä'ổ dá»"n và o váºt Ä'ang nằm bên cạnh rương.
Má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng, mặc Ä'á»" Ä'en Ä'ang ngá»"i chá»"m hổm, Ä'ầu gục xuá»'ng, hai tay Ã'm chặt lấy rương. KhuÃ'n mặt cá»§a ngưá»i Ä'ó trắng bệch và biến dạng khÃ'ng thể nà o nháºn ra. Nhưng, khi chúng tá»› dá»±ng anh ta lên, Musgrave phán Ä'oán theo tầm vóc kÃch thước, quần áo, tóc tai cá»§a kẻ bất hạnh và Ä'ã nháºn ra Ä'ấy chÃnh là anh chà ng Brunton bị mất tÃch. Brunton chết trước Ä'ó và i ngà y, nhưng trên ngưá»i anh ta khÃ'ng tìm thấy dấu vết thương tÃch... Ä'ể có thể là m sáng tá» sá»' pháºn bi Ä'át cá»§a anh ta. Khi chúng tá»› lÃ'i Ä'ược xác chết lên khá»i hầm, chúng tá»› lại Ä'ứng trước má»™t bà i toán hóc búa, khÃ'ng kém phần Ä'au Ä'ầu, so vá»›i giải Ä'áp mà chúng tá»› vừa khám phá ra...
Thú tháºt vá»›i cáºu, Watson ạ! Tá»› rất nản lòng và chán chưá»ng trước hết quả cá»§a cÃ'ng cuá»™c tìm kiếm. Tá»› chỉ nghÄ© rằng, tìm Ä'ược Ä'ịa Ä'iểm bà máºt Ä'ã ghi trong gia phả lâu Ä'á»i, thì má»i việc sẽ Ä'ược sáng tá»; nhưng khi Ä'ứng Ä'úng chá»- cần tìm, thì má»i bà máºt cá»§a nhà Musgrave vẫn còn quá mù mịt. Tháºt ra, tá»› Ä'ã là m rõ việc Brunton mất tÃch, nhưng tá»› phải giải quyết má»™t vấn Ä'á», Ä'ể là m sáng tá» má»™t Ä'iá»u; Bằng cách nà o sá»'pháºn cá»§a Brunton lại bi Ä'át Ä'ến như thế: còn ngưá»i hầu gái kia có Ä'óng vai trò gì khÃ'ng? Tá»› ngá»"i xuá»'ng má»™t chiếc thùng gá»- kê trong góc, suy tÃnh trong óc má»i tình tiết cá»§a câu chuyện Ä'ã xảy ra...
Watson, cáºu biết phương pháp cá»§a tá»› trong nhưng trưá»ng hợp tương tá»±: Tá»› Ä'ặt mình và o trưá»ng hợp kẻ hà nh Ä'á»™ng; trước hết cần nắm Ä'ược trình Ä'á»™ suy luáºn và mức Ä'á»™thÃ'ng minh cá»§a anh ta. Tá»› sẽ tưởng tượng mình là kẻ Ä'ó thì mình sẽ hà nh Ä'á»™ng ra sao? Chuyện nà y có Ä'Æ¡n giản hÆ¡n, vì Brunton là kẻ có bá»™ óc khÃ'ng phải là tầm thưá»ng, tá»› khÃ'ng phải mất cÃ'ng lắm Ä'ể tÃnh toán mức Ä'á»™ chênh lệch giữa trình Ä'á»™suy luáºn cá»§a anh ta so vá»›i tá»›. Brunton biết có má»™t váºt quý giá Ä'ang Ä'ược cất giấu ởÄ'âu Ä'ó. Anh ta Ä'á»§ trà thÃ'ng minh Ä'ế xác Ä'ịnh Ä'ược chÃnh xác vị trÃ. Anh ta biết chắc chắn rằng, tấm Ä'á che miệng hầm rất nặng, má»™t ngưá»i thì khÃ'ng tà i nà o nhấc nổi. Sau Ä'ó, anh ta sẽ là m gì? Anh ta khÃ'ng thể cầu cứu ngưá»i lạ Ä'ược. Nếu tìm Ä'ược má»™t ngưá»i mà anh ta tin tưởng, thì dẫu sao, khi Ä'óng chặt cánh cổng từ bên ngoà i, anh ta cÅ©ng thừa hiểu mình Ä'i má»™t bước quá liá»u lÄ©nh. Tá»'t hÆ¡n hết, nên tìm má»™t ngưá»i ởngay trong dinh thá»± nhà Musgrave. Nhưng Brunton cần tìm ai bây giá»? Ngưá»i hầu gái kia Ä'ã có má»™t thá»i yêu thương anh ta. Ngưá»i Ä'à n Ã'ng, dù có những hà nh Ä'á»™ng Ä'áng trách vá»›i ngưá»i phụ nữ, nhưng anh ta vẫn tin rằng, tình yêu dà nh cho anh ta khÃ'ng phải là Ä'ã hết.
Khi gặp cÃ' hầu gái Rachel, Brunton Ä'ã là m là nh vá»›i cÃ' ta, và thuyết phục Ä'ể cÃ' ta Ä'á»"ng lõa vá»›i hắn. Chá» khi Ä'êm Ä'ã khuya, há» cùng nhau xuá»'ng tầng hầm, và hợp sức Ä'ể Ä'ẩy tảng Ä'á. Äến phút nà y, hà nh Ä'á»™ng cá»§a bá»n há» rõ rà ng như chÃnh tá»› Ä'ã quan sát bằng cặp mắt mình. Nhưng trong hai kẻ thá»§ phạm, có má»™t phụ nữ, rõ rà ng Ä'ấy khÃ'ng phải là má»™t cÃ'ng việc nhẹ nhà ng; tá»› vá»›i anh chà ng cảnh sát phải cháºt váºt lắm má»›i Ä'ẩy Ä'ược tảng Ä'á sang má»™t bên. Há» Ä'ã là m gì Ä'ể giảm nhẹ cÃ'ng việc. Äúng, tá»›cÅ©ng phải là m như há» Ä'ã là m. Tá»› chăm chú nhìn và o Ä'á»'ng cá»§i lăn lóc, và tá»› tìm thấy ngay cái tá»› Ä'ang mong Ä'ợi. Có má»™t khúc cá»§i dà i khoảng 3 foot Ä'ã bị hÆ¡i vặn gẫy ởmá»™t Ä'ầu, má»™t cây khác thì bị bẹp dÃ: rõ rà ng nó bị má»™t váºt nặng Ä'è lên. Có thể, trong lúc nâng tấm Ä'á, Brunton và cÃ' hầu Ä'ã lèn những thanh cá»§i và o khe hở; khi cái lá»-chưa Ä'á»§ Ä'ể chui và o, há» Ä'ã lèn thêm má»™t cây cá»§i nữa, cây nà y Ä'ược dá»±ng Ä'ứng nên vì thế nó má»›i bị vặn gãy ở Ä'oạn cuá»'i - chÃnh tảng Ä'á Ä'ã Ä'è toà n bá»™ trá»ng lượng lên thanh cá»§i. Những giả thiết cá»§a tá»› hoà n toà n có căn cứ hẳn hoi.
Tá»› phải suy xét thế nà o Ä'ây, Ä'ể có thể dá»±ng lại toà n bá»™ bức tranh cá»§a tấn thảm kịch ban Ä'êm? Nhất Ä'ịnh chỉ có má»™t ngưá»i lá»t và o hầm, và kẻ Ä'ó chắc phải là Brunton. Còn cÃ' gái, có lẽ Ä'ã Ä'ứng ở phÃa trên chá» Ä'ợi. Brunton Ä'ã mở nắp chiếc rương và lấy hết má»i thứ chuyển lên trên cho cÃ' gái, Ä'iá»u nà y khÃ'ng thể chá»'i cãi vì chiếc rương còn lại rá»-ng khÃ'ng...
Tiếp theo, cái gì Ä'ã xảy ra? Có thể, sá»± khao khát trả thù anh chà ng bá»™i tình Ä'ang bùng cháy trong lòng cÃ' gái nóng tÃnh kia, khi cÃ' nhìn thấy tÃnh mạng cá»§a ngưá»i tình bá»™i bạc Ä'ang nằm trong tay mình. CÅ©ng có thể, tình cá» cây gá»- ngã xuá»'ng, và tảng Ä'á Ä'ã nhá»'t chặt Brunton trong hầm - trong má»™t chiếc quan tà i bằng Ä'á. Nếu như chiá»u hướng thứhai, thì Rachel chỉ có lá»-i là Ä'ã là m thinh, khÃ'ng báo cho má»i ngưá»i biết chuyện Ä'ã xảy ra. Hoặc cÃ' ta Ä'ã cá»' ý rút cây gá»- lèn lên, là m cho tấm Ä'á rÆ¡i xuá»'ng chá»- cÅ©? Hoặc là thế nà y, hoặc là thế khác. Nhưng tá»› mưá»ng tượng thấy trước mặt tá»› ngưá»i phụ nữkia: Sau khi giấu chặt trong ngá»±c váºt quý giá má»›i tìm thấy Ä'ược; cÃ' ta chạy như bay theo cầu thang xoắn á»'c Ä'ể tránh khÃ'ng phải nghe thấy những tiếng rên vì ngạt thở và những tiếng Ä'áºp cầu cứu tuyệt vá»ng cá»§a ngưá»i tình lưá»ng gạt. Äấy chÃnh là nguyên nhân Ä'ã là m cho cÃ' ta hoảng há»'t, nhợt nhạt, kÃch Ä'á»™ng và nổi lên những trà ng cưá»i Ä'iên loạn và o sáng hÃ'm sau. Váºt gì Ä'ã nằm trong chiếc rương kia? CÃ' gái Ä'ã là m gì vá»›i những váºt Ä'ó? KhÃ'ng nghi ngá» gì nữa, Ä'ó chÃnh là những mảnh kim loại cÅ© kỹ và những tấm Ä'á vụn, mà cÃ' ta Ä'ã kịp ném xuá»'ng ao Ä'ể nhằm che giấu tá»™i lá»-i cá»§a mình...
Tá»› Ä'ã ngá»"i bất Ä'á»™ng chừng hai mươi phút. Musgrave ngưá»i nhợt nhạt; vẫn Ä'ứng cầm ngá»n Ä'èn soi xuá»'ng hầm là nhìn ngÆ¡ ngẩn
- Äấy là những Ä'á»"ng tiá»n cá»§a thá»i vua Charles Ä'ệ nhất 1 - Anh nói và chìa cho tá»› xem và i ba Ä'á»"ng xu tròn tròn. - Anh thấy khÃ'ng, tÃ'i Ä'ã Ä'oán chÃnh xách thá»i gian ra Ä'á»i cá»§a “Bá»™ nghi lá»...â€.
- Äây chưa phải là hết. Chúng ta sẽ phải tìm má»™t váºt còn sót lại cá»§a Ä'ế chế Charles Ä'ệnhất! - Tá»› thá»'t lên, khi nhá»› lại hai câu há»i Ä'ầu ghi trong gia phả. - Anh cho tÃ'i xem váºt Ä'ã chứa trong bao tải, mà anh tìm thấy dưới Ä'áy ao.
Chúng tÃ'i cùng bước vá» phòng Musgrave, anh ta Ä'ổ ra trước mặt tá»› má»™t Ä'á»'ng những mảnh vụn. Tá»› ngắm kỹ những thứ cá»§a nợ Ä'ó, và bá»-ng hiểu ra vì sao Musgrave coi nó khÃ'ng ý nghÄ©a gì hết; bởi vì kim loại thì bị Ä'en, còn mảnh Ä'á thì bị mất hết mà u sắc và Ä'ục lá» má». Tá»› lấy á»'ng tay áo lau chùi má»™t mảnh, nó bá»-ng sáng lấp lánh như má»™t ngá»n lá»a trong lòng bà n tay tá»›.
- Chắc anh hiểu, - Tá»› nói vá»›i Musgrave - Táºp Ä'oà n cá»§a nhà vua vẫn tiếp tục thá»'ng trịnước Anh, ngay cả khi nhà vua Ä'ã chết. Rất có thể, trước lúc bá» chạy những thà nh viên táºp Ä'oà n Charles Ä'ệ nhất - là vua nước Anh, Ä'ã bị láºt Ä'ổ và xá» tá» - thá»'ng trị Ä'ã cất giấu những váºt quý giá nhất ở má»™t nÆ¡i bà máºt, vá»›i hy vá»ng sẽ quay vá» khi tình hình yên ổn.
- Ã"ng cá»' ná»™i tÃ'i - ngà i Ralph Musgrave, có má»™t vị trà quan trá»ng trong triá»u Ä'ình và là cánh tay phải Ä'ắc lá»±c cá»§a vua Charles Ä'ệ nhị, trong thá»i gian nhà vua còn phiêu bạt.
- À? - Tá»› thá»'t lên, - Tháºt tuyệt vá»i, mắt xÃch cuá»'i cùng Ä'ã tìm ra. Xin chúc mừng cáºu Musgrave! Sau cuá»™c thăng trầm, gian truân, Ä'à y ải, anh Ä'ã nghiá»...m nhiên trở thà nh chá»§ nhân cá»§a má»™t thánh váºt, nó có má»™t giá trị vÃ' cùng to lá»›n, bởi bản thân nó là má»™t cá»§a quý. Nhưng nó còn có má»™t ý nghÄ©a quan trá»ng hÆ¡n là tÃnh lịch sá» vÃ' cùng quý giá cá»§a nó.
- Váºt gì váºy? - Anh ta há»i tá»›i và há»"i há»™p vÃ' cùng.
- Äấy chÃnh là chiếc vương miện cá»§a các nhà vua nước Anh.
- Vương miện?!
- Äúng. Vương miện. Anh hãy nhá»› câu ghi trong gia phả thế nà y: “Cái nà y thuá»™c vá»ai?†- “Vá» ngưá»i Ä'ã ra Ä'iâ€. Lá»i nà y Ä'ược viết khi Charles Ä'ệ nhất bị chết. “Cái nà y sẽthuá»™c vá» ai?â€. “Vá» ngưá»i lên thayâ€. Câu nà y có ý nói vá» Charles Ä'ệ nhị. Việc lên ngÃ'i Ä'ã Ä'ược tiên Ä'oán từ trước, khÃ'ng còn nghi ngá» gì nữa, chiếc vương miện Ä'ã bị há»ng, mất hết hình thù oai nghiêm cá»§a nó, Ä'ã từng Ä'á»™i trên Ä'ầu các Ã'ng vua từ triá»u Ä'ại Stuarts.
- Nhưng là m sao nó lại biến Ä'ược xuá»'ng Ä'áy ao?
- Câu há»i nà y khÃ'ng thể trả lá»i trong má»™t phút.
Thế là tá»› phải lần lượt kể lại cho Musgrave nghe toà n bá»™ quá trình, từ những giả thiết cho Ä'ến những dẫn chứng cá»§a mình. Khi tá»› kết thúc câu chuyện thì trá»i bắt Ä'ầu nhá nhem, và trên bầu trá»i xuất hiện mặt trăng soi sáng, bà ng bạc rạng rỡ.
- Nhưng tại sao, khi quay vá» vá»›i vua Charles Ä'ệ nhị Ä'ã khÃ'ng lấy lại vương miện cá»§a mình? - Musgrave há»i và nhét tất cả những mảnh thánh váºt quý báu và o bao tải.
- Anh nêu lên má»™t vấn Ä'á» mà chúng ta khÃ'ng tà i nà o giải Ä'áp Ä'ược. Có lẽ, Ã'ng Ralph Musgrave, ngưá»i nắm Ä'ược bà máºt nà y, trước khi chết Ä'ã trao lại cho ngưá»i kế tiếp, nhưng vì sao Ä'ó khÃ'ng ai giải thÃch Ä'ược ná»™i dung, ý nghÄ©a. Từ Ä'ó Ä'ến nay, “Bá»™ nghi lá»...†gia phả kia Ä'ược lưu truyá»n từ Ä'á»i cha cho Ä'ến Ä'á»i con. Cuá»'i cùng Ä'ã lá»t và o tay má»™t kẻ có khả năng khám phá ra Ä'iá»u bà ẩn, nhưng kẻ Ä'ó phải trả cho nó má»™t cái giá quá Ä'ắt...
Watson, câu chuyện vỠ“Bá»™ nghi lá»... cá»§a nhà Musgrave†chỉ có thế. Cho Ä'ến bây giá», chiếc vương miện vẫn nằm ở dinh thá»± Hurlstone, mặc dù chá»§ nhân cá»§a nó Ä'ã phải vất vả, chi phà má»™t món tiá»n khá lá»›n; trong lúc ngưá»i ta chưa Ä'ược phép chÃnh thức giữchiếc vương miện ở bên cạnh. Nếu cáºu muá»'n ngắm nhìn chiếc vương miện, cáºu chỉcần hÃ' tên cá»§a tá»› lên thì ngưá»i ta ngay láºp tức cho cáºu xem liá»n.
Còn ngưá»i hầu gái Ä'ã biệt âm vÃ' tÃn. Có khả năng cÃ' nà ng Ä'ã từ giã nước Anh và suá»'t Ä'á»i mang theo ká»· niệm vá» hà nh Ä'á»™ng phạm pháp cá»§a mình.
Vụ án ở Reigate
Ngà y 14 tháng 4 năm 1887 tÃ'i nháºn Ä'ược má»™t bức Ä'iện gá»i từ Lyon báo tin Holmes bịngã bệnh, phải nằm liệt giưá»ng ở khách sạn Dulong. Trong vòng 24 giá», tÃ'i Ä'ã sang nước Pháp, tá»›i táºn bên giưá»ng anh và thấy bệnh khÃ'ng trầm trá»ng. Thể trạng anh cứng cáp như sắt thép nhưng cÅ©ng khÃ'ng chịu nổi trước má»™t cuá»™c Ä'iá»u tra kéo dà i hai tháng; trong thá»i gian Ä'ó, má»-i ngà y anh phải là m việc trên 15 tiếng Ä'á»"ng há»": anh còn xác nháºn là có lúc anh khÃ'ng Ä'ược nghỉ ngÆ¡i lấy má»™t tiếng Ä'á»"ng há»" trong 5 ngà y liên tiếp. Ba ngà y sau Ä'ó, chúng tÃ'i quay vá» nhà ở phá»' Baker. Nhưng Ä'ại tá Hayter, ngưá»i bạn thân mà tÃ'i Ä'ã chăm sóc bên xứ Atghanistan, Ä'ã táºu Ä'ược má»™t ngÃ'i nhà ở gần Reigate, trong hạt Surrey, và Ã'ng thưá»ng má»i tÃ'i và Holmes tá»›i Ä'ó Ä'ể Ä'ổi gió. Khi Holmes Ä'ược biết Ä'ại tá là ngưá»i Ä'á»™c thân thì anh liá»n Ä'á»"ng ý. Thế là , má»™t tuần sau ngà y trở vá» London, chúng tÃ'i tá»›i nhà Ä'ại tá Hayter.
Buổi tá»'i hÃ'm Ä'ến nÆ¡i, chúng tÃ'i quây quần trong phòng trưng bà y vÅ© khÃ. Holmes nằm dà i trên ghế trưá»ng ká»·, trong lúc Hayter và tÃ'i xem bá»™ sưu táºp súng. Äại tá nói:
- Nhân Ä'ây, tÃ'i sẽ Ä'em lên lầu má»™t trong những khẩu súng lục nà y Ä'ể phòng ngừa trưá»ng hợp chúng ta cần báo Ä'á»™ng.
- Báo Ä'á»™ng ư? - TÃ'i kêu lên.
- Phải, má»›i Ä'ây Ã'ng già Acton Ä'ã bị trá»™m tá»›i viếng Ä'êm thứ hai tuần qua. Thiệt hại thì khÃ'ng Ä'áng kể, nhưng tên trá»™m vẫn chưa bị bắt.
- KhÃ'ng có hướng Ä'iá»u tra nà o sao? - Holmes há»i, liếc nhìn Ã'ng Ä'ại tá.
- Cho tá»›i nay thì khÃ'ng. Nhưng Ä'ây là má»™t vụ Ä'áng kể, má»™t vụ trá»™m vặt ở thÃ'n quê, hoà n toà n khÃ'ng Ä'áng là m cho Ã'ng phải báºn tâm sau cái vụ quá»'c tế lá»›n lao kia.
Holmes khua tay như gạt bá» lá»i khen ngợi, nhưng nụ cưá»i cá»§a anh lại chứng tá» là anh lấy thế là m khoái chÃ.
- KhÃ'ng có chi tiết Ä'ặc trưng nà o sao?
- KhÃ'ng. Bá»n trá»m Ä'ã lục tung cái thư viện. Tất cả căn phòng Ä'ã bị Ä'ảo lá»™n tùng phéo, các ngăn kéo bị mở tung, giấy tá» bị ném tung toé. Các món bị mất chỉ có: má»™t cuá»'n sách, hai cây Ä'èn nến bá»c quý kim, má»™t phong vÅ© biểu nhá» bằng gá»- sá»"i và má»™t cuá»'n dây mảnh.
- Má»™t lÃ' hà ng kỳ lạ! - TÃ'i thì thầm.
- á»', hiển nhiên là bá»n trá»™m Ä'ã vá»™i quÆ¡ lấy những gì mà chúng có thể mang theo.
Trên ghế trưá»ng ká»·, Holmes buÃ'ng ra má»™t tiếng là u bà u:
- Cảnh sát Ä'ịa phương hẳn rút ra má»™t Ä'iá»u gì Ä'ó chứ! Coi nà o, tháºt rõ rà ng là ...
Nhưng tÃ'i giÆ¡ má»™t ngón tay lên:
- Anh tá»›i Ä'ây là Ä'ể nghỉ ngÆ¡i, anh chá»› có lao mình và o má»™t vấn Ä'á» nà o, trong lúc hệthần kinh còn Ä'ang rã rá»i.
Holmes nhún vai, ném vá» phÃa Ã'ng Ä'ại tá má»™t tia nhìn mang dấu cam chịu rá»"i câu chuyện chuyển sang những Ä'á» tà i bá»›t nguy hiểm hÆ¡n. Tuy nhiên chúng tÃ'i Ä'ang dùng Ä'iểm tâm thì ngưá»i quản gia cá»§a Ä'ại tá ùa và o trong phòng.
- Ã"ng Ä'ã hay tin gì chưa, thưa Ã'ng? Ở Ä'ằng nhà cụ Cunningham Ä'ó, thưa Ã'ng!
Ã"ng Ä'ại tá bất Ä'á»™ng vá»›i tách cà phê trong tay, lÆ¡ lá»ng giữa mặt bà n và miệng Ã'ng.
- Trộm à ?
- Má»™t vụ giết ngưá»i!
Ã"ng Ä'ại tác nghiến răng và rÃt lên:
- Mẹ kiếp! Ai bị giết? Ã"ng tòa hòa giải hay là con Ã'ng ta.
- Gã Ä'ánh xe ngá»±a. Má»™t phát trúng tim. Chết mà chẳng nói lấy ná»a lá»i.
- Ai Ä'ã giết anh ta?
- Kẻ trá»™m. Hắn Ä'ã biến mất. Hắn vừa bẻ gãy cá»a sổ gian bếp phụ thì William tá»›i Ä'ó. William Ä'ã mất mạng khi bảo vệ cá»§a cải cho chá»§ mình.
- Lúc Ä'ó là mấy giá»?
- Và o khoảng ná»a Ä'êm.
- Tá»'t. Lát nữa, chúng tÃ'i sẽ tá»›i Ä'ó. - Ã"ng nói vá»›i giá»ng rất thản nhiên.
Ã"ng chá» cho ngưá»i quản gia ra khá»i phòng rá»"i má»›i nói thêm:
- Chuyện tá»"i tệ! Ã"ng già Cunningham là má»™t nhân váºt rất có thế lá»±c ở Ä'ây, hÆ¡n nữa, Ã'ng là má»™t ngưá»i trung háºu. Ã"ng sẽ Ä'au khổ, bởi vì ngưá»i Ä'ánh xe là má»™t ngưá»i Ä'ầy tá»› rất tá»'t. Chắc là cÅ©ng cùng những tên trá»™m cướp Ä'ã tá»›i viếng nhà Acton.
- Và là kẻ Ä'ã ăn trá»™m cái sưu táºp quá Ä'ặc biệt Ä'ó ư? - Holmes há»i vá»›i vẻ ngẫm nghÄ©.
- Äúng váºy.
- Hừm!
- Thoạt nhìn sá»± việc ra vẻ kỳ cục. ThÃ'ng thưá»ng má»™t băng trá»™m cắp hoạt Ä'á»™ng tại má»™t vùng khÃ'ng há» thá»±c hiện hai lần trong cùng má»™t thà nh phá»', cách nhau có và i ngà y. Tá»'i qua, khi Ã'ng nói cần Ä'á» phòng, tÃ'i Ä'ã nghÄ© rằng Riegate là giáo khu sau chót ởnước Anh bị bá»n trá»™m Ä'ể ý tá»›i.
- Nếu vấn Ä'á» là do má»™t tên chuyên nghiệp ở Ä'ịa phương thì hiển nhiên hai gia Ä'ình Acton và Cunningham là những nhà lá»›n nhất trong xứ nà y mà .
- Và là những nhà già u có nhất chứ?
- Há» già u từ trước, song từ nhiá»u năm qua, chá»§ nhân cá»§a cả hai nhà Ä'ã dấn và o má»™t cuá»™c tranh tụng kéo dà i và nay há» bị sạt nghiệp, ấy là theo ý tÃ'i. Ã"ng già Acton hiện Ä'òi lại phần ná»a cÆ¡ nghiệp cá»§a nhà Cunningham. Ở cả hai bên, các luáºt gia Ä'á»u Ä'òi thù lao tháºt Ä'ắt...
- Nếu là má»™t tên vÃ' lại ở trong vùng lân cáºn, hẳn ngưá»i ta sẽ tóm cổ hắn dá»... dà ng. Holmes nói, cá»' nén má»™t tiếng ngáp. Anh Ä'ừng có lo sợ, anh Watson! TÃ'i chẳng can thiệp và o chuyện nà y Ä'âu.
- Thanh tra Forrester Ä'ến, thưa Ã'ng!- ngưá»i quản gia loan báo khi mở cá»a ra.
Ngưá»i Ä'ại diện cá»§a cảnh sát còn rất trẻ, trÃ'ng có vẻ Ä'à ng hoà ng, bước và o trong phòng.
- Xin chà o, thưa Ä'ại tá. TÃ'i hy vá»ng là m phiá»n Ä'ại tá? Nhưng chúng tÃ'i Ä'ược biết là Ã'ng Holmes Ä'ang có mặt nÆ¡i Ä'ây...
Ã"ng Ä'ại tá chỉ và o bạn tÃ'i. Viên thanh tra nghiêng mình chà o.
- Thưa Ã'ng Holmes, chúng tÃ'i mong rằng Ã'ng sẵn lòng cùng Ä'i Ãt bước vá»›i tÃ'i.
- Sá»' mệnh Ä'ã chá»'ng lại anh rá»"i, Watson Æ¡i! - Holmes vừa kêu lên vừa cưá»i. - Chúng tÃ'i Ä'ang bà n luáºn vá» vụ án thì Ã'ng tá»›i Ä'ó, Ã'ng thanh tra. Ã"ng có thể cho chúng tÃ'i biết và i chi tiết khÃ'ng?
Khi tÃ'i thấy Holmes ngá»"i ngả và o thà nh ghế dá»±a vá»›i má»™t trong những tư thế Ä'ược anh ưa thÃch thì tÃ'i thất vá»ng.
- Chúng tÃ'i khÃ'ng có má»™t dấu vết nà o trong vụ Acton. Nhưng chắc chắn là cả hai vụÄ'á»u do cùng má»™t băng nhóm gây ra. Ngưá»i phạm tá»™i Ä'ã bị nháºn diện.
- A!
- Vâng, nhưng hắn chuá»"n Ä'i như má»™t cÆ¡n gió, sau khi dã nổ súng và o William Kirwan. Cụ Cunningham Ä'ã trÃ'ng thấy y từ cá»a sổ phòng cụ và Con trai cụ, Ã'ng Alec Cunningham, cÅ©ng Ä'ã trÃ'ng thấy từ cánh cá»a sau, dà nh cho ngưá»i giúp việc. Há»"i 23 giá» 45 phút thì có tiếng báo Ä'á»™ng. Cụ Cunningham vừa và o giưá»ng, còn Alec thì Ä'ang hút thuá»'c. Cả hai Ä'á»u nghe tiếng anh William kêu cứu. Ã"ng Alec chạy vá»™i xuá»'ng. Cánh cá»a sau mở rá»™ng. Khi tá»›i chân cầu thang, Ã'ng thấy bên ngoà i có hai ngưá»i Ä'ang Ä'ánh nhau. Má»™t trong hai ngưá»i nổ má»™t phát súng, ngưá»i kia gục xuá»'ng, kẻ sát nhân nhảy bổ ra vưá»n và leo vượt hà ng rà o. Cụ Cunningham từ khuÃ'n cá»a sổ phòng mình, cÅ©ng thấy tên cướp nhảy ra tá»›i Ä'ưá»ng, và mất dạng. Ã"ng Alec Ä'ứng lại Ä'ể xem có thể cứu giúp gì Ä'ược cho ngưá»i hấp há»'i, khiến cho kẻ sát nhân có thá»i giá» trá»'n thoát. Ngoà i chi tiết hắn là ngưá»i tầm thước và mặc vải sẫm, chúng tÃ'i khÃ'ng còn chỉ dấu Ä'ặc biệt nà o khác.
- Anh chà ng William là m gì tại Ä'ó? Anh ta nói Ä'ược Ä'iá»u gì trước khi chết khÃ'ng?
- KhÃ'ng má»™t lá»i. Anh ta ở cùng vá»›i bà mẹ trong nhà ngưá»i gác cổng, Ä'ó là má»™t ngưá»i giúp việc táºn tụy; có lẽ anh Ä'ã Ä'i vá» phÃa ngÃ'i nhà Ä'ể xem má»i việc có bình thưá»ng khÃ'ng. Khi tên trá»™m vừa chạy phÃa xong cánh cá»a sau, thì William nhà o lên ngưá»i hắn.
- William có nói gì vá»›i mẹ trước khi ra khá»i nhà khÃ'ng?
- Bà mẹ rất già lại Ä'iếc. KhÃ'ng tà i nà o moi Ä'ược từ nÆ¡i bà má»™t Ä'iá»u chỉ dẫn nà o! Cái chết cá»§a con trai Ä'ã quáºt sụp bà . Tuy nhiên, có má»™t nguyên tá»' cá»±c kỳ quan trá»ng. Ã"ng hãy coi Ä'ây!
Viên thanh tra rút ra từ cúon sổ tay má»™t mảnh giấy nhá» bị rách và Ã'ng mở rá»™ng ra trên Ä'ầu gá»'i.
- Mẩu giấy nà y Ä'ược tìm thấy giữa hai ngón tay cái và ngón tay trá» cá»§a nạn nhân. Dưá»ng như Ä'ây là má»™t góc cá»§a má»™t tá» giấy lá»›n hÆ¡n. Con sá»' ghi trên mẩu giấy nà y là giá» mà William bị hạ sát. Kẻ sát nhân Ä'ã giáºt lấy phần còn lại cá»§a tá» giấy; nếu khÃ'ng, William Ä'ã có thể già nh lấy nguyên vẹn tá» giấy rá»"i:
- ...Và o lúc 11 giá» 45... sẽ Ä'ược biết... nhiá»u ... rất hữu Ãch....[AT QUARTER TO TWELVE...LEARN WHAT...MAY]
Holmes cầm lấy tỠgiấy.
- Cứ cho Ä'ây là má»™t cuá»™c hẹn. - Viên thanh tra nói tiếp - Chúng ta có thể ngá» rằng, gã William mặc dù có tiếng là lương thiện, Ä'ã thÃ'ng Ä'á»"ng vá»›i tên trá»™m. Gã Ä'ã gặp tên trá»™m ở Ä'ó, hoặc Ä'ã giúp tên trá»™m cạy cá»a, rá»"i sau Ä'ó hai Ä'ứa gây lá»™n vá»›i nhau...
- Miếng giấy nà y hữu Ãch biết bao! - Holmes thì thầm sau khi quan sát nó rất kỹ, - chúng ta bị ngáºp sâu trong nước hÆ¡n là tÃ'i tưởng.
Anh vùi Ä'ầu trong hai bà n tay giữa lúc viên thanh tra cưá»i thá»a mãn trước sá»± chú tâm cá»§a chuyên gia nổi tiếng ở London. Holmes nói ngay sau Ä'ó:
- Äiá»u nháºn xét sau chót cá»§a Ã'ng tháºt là tà i tình, tá» giấy nà y mở cho chúng ta...
Lần nữa anh lại gục mặt và o trong lòng hai bà n tay và anh khép kÃn mình trong và i phút và o tư tưởng cá»§a anh. Khi anh ngá»ng Ä'ầu lên, tÃ'i ngạc nhiên thấy cặp mắt anh long lanh như trước những ngà y chưa bệnh. Anh nhảy cẫng lên vá»›i tất cả năng lá»±c cÅ© cá»§a mình:
- TÃ'i Ä'ang nói gì vá»›i Ã'ng nhỉ: tÃ'i muá»'n xem xét những chi tiết cá»§a vụ án. Nếu Ä'ược Ã'ng cho phép, thưa Ä'ại tá, tÃ'i sẽ Ä'i dạo má»™t vòng cùng vá»›i Ã'ng thanh tra Ä'ể kiểm soát lại má»™t và i ý nghÄ© bÃ'ng lÃ'ng cá»§a tÃ'i.
TÃ'i sẽ trở vá» trong ná»a tiếng. Má»™t tiếng rưỡi Ä'ã trÃ'i qua. Viên thanh tra quay lại có má»™t mình nói:
- Ã"ng Holmes Ä'ang Ä'i bách bá»™ ngoà i Ä'á»"ng và muá»'n chúng ta Ä'i tá»›i ngÃ'i nhà .
- Tới nhà cụ Cunningham sao?
- Vâng, thưa Ã'ng.
- Äể là m gì?
Viên thanh tra nhún vai.
- TÃ'i khÃ'ng biết. Giữa chúng ta vá»›i nhau, tÃ'i nghÄ© rằng Ã'ng Holmes chưa Ä'ược hoà n toà n bình phục. Ã"ng cư xá» má»™t cách kỳ lạ, sÃ'i Ä'á»™ng.
- Ã"ng khÃ'ng cần phải lo âu. Anh ấy luÃ'n luÃ'n có phương pháp trong sá»± Ä'iên rá»" - TÃ'i nói.
- Ã"ng Holmes Ä'ầy nhiệt tình Ä'òi Ä'i, thưa Ä'ại tá. Nếu hai vị sẵn sà ng, chúng ta cÅ©ng nên Ä'ến Ä'ó.
Chúng tÃ'i gặp lại Holmes ngoà i trá»i. Anh Ä'i từng bước dà i trên Ä'ưá»ng, cằm gục xuá»'ng ngá»±c, hai bà n tay thá»c sâu trong túi quần. Anh nói:
- Vụ án có tầm lợi Ãch Ä'ây. Anh Watson, chuyến Ä'i chÆ¡i vùng quê nà y sẽ là má»™t thà nh cÃ'ng Ä'áng kể. TÃ'i Ä'ã hưởng má»™t buổi sáng thú vị.
- Ã"ng Ä'ã Ä'i tá»›i nÆ¡i xảy ra vụ án à ? - Äại tá há»i.
- Phải. Ã"ng thanh tra và tÃ'i.
- ÄÆ°a tá»›i thà nh cÃ'ng chứ?
- Quả váºy, chúng tÃ'i Ä'ã thấy nhiá»u Ä'iá»u khác nhau rất lý thú. Thoạt tiên, chúng tÃ'i Ä'ã xem thi hà i cá»§a kẻ bất hạnh: anh ta chết vì má»™t viên Ä'ạn súng lục, như các anh Ä'ã Ä'ược cho biết.
- Anh nghi ngá» chuyện Ä'ó sau?
- á»', luÃ'n luÃ'n nên kiểm tra tất cả. Việc quan sát cá»§a chúng tÃ'i Ä'ã khÃ'ng vÃ' Ãch. Sau Ä'ó chúng tÃ'i có trao Ä'ổi vá»›i cụ Cunningham và con trai cụ. Alec hướng dẫn chúng tÃ'i tá»›i nÆ¡i mà kẻ sát nhân Ä'ã chuá»"n qua khi vượt hà ng rà o, trá»'n chạy. Rất Ä'áng quan tâm.
- Tất nhiên.
- Chúng tÃ'i Ä'ã gặp bà mẹ Ä'au khổ nhưng khÃ'ng thu tháºp Ä'ược Ä'iá»u gì. Bà Ä'ã quá yếu.
- Và kết quả cuá»™c Ä'iá»u tra cho thấy là ...
- ... tá»™i ác nà y khÃ'ng tầm thưá»ng. Thưa Ã'ng thanh tra, giá» Ä'ây chúng ta Ä'ã Ä'á»"ng ý vá»›i nhau vá» mẩu giấy trên Ä'ó có viết giá» chết cá»§a nạn nhân?
- Mẩu giấy Ä'ó chẳng cho chúng ta má»™t Ä'iá»u chỉ dẫn, thưa Ã'ng Holmes.
- Nó cho chúng ta thấy rõ: ngưá»i viết bức thư Ä'ã lÃ'i William ra khá»i giưá»ng trong Ä'êm hÃ'm khuya khoắt. Nhưng phần còn lại cá»§a tá» giấy hiện ở Ä'âu?
- TÃ'i Ä'ã quan sát mặt Ä'ất rất kỹ vá»›i hy vá»ng tìm ra mẩu giấy Ä'ó. - Viên thanh tra thì thà o. Mảnh giấy Ä'ã Ä'ược giá»±t ra khá»i bà n tay ngưá»i chết. Bởi vì tá» giấy Ä'ã kết tá»™i y nên y Ä'ã nhét vá»™i nó và o túi mà khÃ'ng há» Ä'ể ý thấy má»™t góc bị thiếu. Nếu thu há»"i Ä'ược phần còn lại cá»§a tá» giấy, thì chúng ta sẽ kết thúc vấn Ä'á».
- Äúng. Nhưng phải là m thế nà o bây giá».
- Äiá»u Ä'ó Ä'áng tá»'n cÃ'ng. Còn má»™t Ä'iểm nà y nữa. Lá thư Ä'ã Ä'ược gởi tá»›i cho William. Ngưá»i viết thư Ä'ã khÃ'ng tá»± mình trao cho ngưá»i nháºn; nếu khÃ'ng, hắn dùng lá»i nói chứ viết thư là m gì. Váºy ai Ä'ã chuyển bức thư? hoặc lá thư Ä'ã Ä'ược gá»i tá»›i qua Ä'ưá»ng bưu Ä'iện?
- TÃ'i Ä'ã cho Ä'iá»u tra vá» Ä'iểm Ä'ó, - viên thanh tra trả lá»i. - HÃ'm qua William có nháºn Ä'ược má»™t lá thư trong chuyến phát thư buổi chiá»u. Anh ta há»§y cái bao thư.
- Tuyệt vá»i! - Holmes kêu lên khi vá»- lên lưng viên thanh tra. - Ã"ng Ä'ã gặp nhân viên Ä'ưa thư. Tháºt thÃch thú khi Ä'ược là m việc chung vá»›i Ã'ng! Tá»'t! Äây là nhà ngưá»i gác cổng. Thưa Ä'ại tá, xin cho phép tÃ'i Ä'ược chỉ cho Ã'ng thấy nÆ¡i xảy ra tá»™i ác.
Chúng tÃ'i Ä'i ngang qua căn biệt thá»± nhá», nÆ¡i ngưá»i Ä'ánh xe Ä'ã ở và leo lên má»™t lá»'i Ä'i và o hai bên có trá»"ng cây sá»"i, Ä'ưa tá»›i má»™t ngÃ'i nhà cổ kÃnh. Má»™t cảnh sát viên Ä'ứng gác ở cá»a sau.
- Xin Ã'ng vui lòng mở cá»a ra. - Holmes nói. - Giá» Ä'ây, các bạn trÃ'ng thấy cái cầu thang nà y: chÃnh từ những báºc thang Ä'ó mà cụ Cunningham Ä'ã trÃ'ng thấy hai ngưá»i váºt lá»™n nhau tại nÆ¡i chúng ta Ä'ang Ä'ứng. Ã"ng cụ Ä'ứng ở cá»a sổ nà y, cái thứ hai bên tay trái, và cụ Ä'ã trÃ'ng thấy kẻ sát nhân bá» chạy ngay bên trái bụi cây. Alec cÅ©ng trÃ'ng thấy y nữa. Sau Ä'ó, Alec Ä'ã chạy tá»›i quỳ xuá»'ng bên ngưá»i bị thương. Ná»n Ä'ất rất rắn, như các bạn có thể ghi nháºn: khÃ'ng có dấu vết nà o Ä'ể hướng dẫn chúng ta. Trong lúc anh nói, có hai ngưá»i Ä'i xuá»'ng lá»'i và o vưá»n, sau khi Ä'ã Ä'i vòng quanh nhà . Má»™t ngưá»i lá»›n tuổi, có má»™t cái Ä'ầu mạnh mẽ, nhưng có nét nhăn sâu, mà mắt nặng trÄ©u. ngưá»i kia là má»™t thanh niên lanh lợi.
- Thế nà o, vẫn còn vá» việc Ä'ó à ? - Anh ta nói vá»›i Holmes. - Những ngưá»i từ London Ä'ến, phải là những ngưá»i khÃ'ng thể Ä'ánh bại. Nhưng quý vị khÃ'ng tiến tá»›i Ä'ược bao nhiêu.
- Cần phải cho chúng tÃ'i má»™t Ãt thì giá». - Holmes trả lá»i bằng má»™t giá»ng vui vẻ há»"n nhiên.
- Quý vị sẽ cần nhiá»u thá»i giá» nữa Ä'ây! - Alec nói dõng dạc. - Dưá»ng như chúng ta khÃ'ng có má»™t chỉ dẫn nhá» nhoi nà o.
- Má»-i má»™t, viên thanh tra trả lá»i, chúng ta sẽ tìm thấy... Lạy chúa tÃ'i! Nà y Ã'ng Holmes, Ã'ng là m sao váºy? Ã"ng Holmes!
Bá»™ mặt Holmes có má»™t dáng vẻ Ä'áng ghê sợ. Mắt anh Ä'ảo lá»™n tròng, nét mặt bị cÆ¡n Ä'au là m cho quặn lại, khi buÃ'ng ra má»™t tiếng rên rỉ, anh té lăn xuá»'ng Ä'ất. Hoảng há»'t, chúng tÃ'i khiêng anh và o trong bếp, Ä'ặt anh và o má»™t ghế bà nh rá»™ng và anh ngá»"i Ä'ó thở nặng ná» trong và i phút. Cuá»'i cùng, sau khi Ä'ã cáo lá»-i vá» sá»± yếu Ä'uá»'i cá»§a mình, anh lại Ä'ứng lên, nói:
- TÃ'i vừa má»›i qua má»™t cÆ¡n bệnh nặng. TÃ'i vẫn còn dá»... bị những cÆ¡n cấp phát thần kinh Ä'á»™t ngá»™t Ä'ó.
- Ã"ng muá»'n vá» nhà bằng cá»- xe Ä'á»™c mã cá»§a tÃ'i khÃ'ng? - Cụ Cunningham Ä'á» nghị.
- TÃ'i phải ở Ä'ây Ä'ể xác minh má»™t Ä'iểm.
- Äiểm gì?
- Thế nà y: KhÃ'ng biết William Ä'ã tá»›i trước hay là chỉ tá»›i sau khi tên trá»™m Ä'ã lá»t và o nhà . Quý vị Ä'ã nói rằng tuy cánh cá»a bị cáºy phá, nhưng kẻ trá»™m chưa lá»t và o bên trong.
- Äiá»u Ä'ó là hiển nhiên rá»"i. - Cụ Cunningham trả lá»i má»™t cách nghiêm trang. - Coi nà o, Alec vẫn còn chưa và o giưá»ng chắc chắn là cháu nó Ä'ã nghe thấy tiếng Ä'á»™ng.
- Cáºu ấy ngá»"i ở Ä'âu?
- Trong phòng tắm cá»§a tÃ'i, Ä'ang hút thuá»'c và nhìn qua cá»a sổ - Ã"ng cụ trả lá»i.
- Cá»a sổ nà o? - Holmes nói tiếp
- Cá»a sổ cuá»'i cùng bên trái, kế bên cá»a sổ phòng cha tÃ'i. - Aléc Ä'áp.
- Äèn nÆ¡i phòng anh và nÆ¡i phòng Ã'ng cụ vẫn còn thắp sáng cả chứ?
- KhÃ'ng còn nghi ngá» gì cả.
- Rõ rà ng là có và i Ä'iểm kỳ lạ trong vụ nà y. - Holmes cưá»i nói. - Má»™t kẻ trá»™m và o nhà trong lúc Ä'èn vẫn còn sáng và cả hai ngưá»i trong gia Ä'ình còn thức. Y phải cá»±c kỳ bình tÄ©nh.
- Nếu vụ án mà khÃ'ng kỳ lạ, thì chúng tÃ'i nhá» Ã'ng là m chi! - Alec nói: - Kẻ trá»™m Ä'ã khÃ'ng lấy Ä'á»" trước khi bị William bắt gặp, bằng cá»› là chúng tÃ'i Ä'âu có mất món gì và hiện trưá»ng cÅ©ng khÃ'ng bị bừa bá»™n.
- Cái Ä'ó còn tùy thuá»™c và o bản chất cá»§a những món Ä'á»". - Holmes trả lá»i. - Chúng ta Ä'ang Ä'á»'i phó vá»›i má»™t kẻ trá»™m thuá»™c loại Ä'ặc biệt và hà nh Ä'á»™ng theo cách Ä'ặc biệt, chẳng hạn như, cái lÃ' hà ng ở nhà cụ Acton chỉ là má»™t cuá»™n dây mà nh, má»™t cái phong vÅ© biểu....
- Chúng tÃ'i phó thác hoà n toà n nÆ¡i Ã'ng, thưa Ã'ng Holmes - Cụ Cunningham nói.
- Mở Ä'ầu, tÃ'i muá»'n cụ treo má»™t giải thưởng. TÃ'i Ä'ã soạn sẵn má»™t mẫu, cụ có ưng ký tên khÃ'ng? 50 bảng là Ä'á»§.
- TÃ'i sẵn lòng thưởng 500. - Ã"ng tòa hòa giải nói, sau khi cầm lấy tá» giấy mà Holmes Ä'ưa cho cụ. - Nhưng giấy nà y chưa Ä'ược Ä'úng. Cụ nói thêm khi Ä'á»c lướt qua ná»™i dung.
- TÃ'i viết nó khá vá»™i...
- Coi nà y! Sao Ã'ng lại bắt Ä'ầu như váºy: “Xét rằng, và o há»"i O giá» 45 phút, má»™t mưu toan...†Nó là há»"i má»™t khắc trước ná»a Ä'êm, 11 giá» 45, nếu Ã'ng ưa thế.
Sá»± nhầm lẫn Ä'ó khiến tÃ'i buá»"n. Holmes nổi tiếng là chÃnh xác vá» các sá»± việc. Nhưng con bệnh Ä'ã là m anh như Ä'ãng trÃ. Trong má»™t lúc, anh bị bá»'i rá»'i. Viên thanh tra nhướn lÃ'ng mà y lên. Alec thì phá ra cưá»i. Ã"ng già sá»a chá»- viết sai và trả tá» giấy lại cho Holmes, nói:
- Ã"ng cho in cà ng sá»›m cà ng tá»'t. à kiến cá»§a Ã'ng tháºt là tuyệt hảo. - Holmes cẩn tháºn Ä'ặt tá» giấy và o trong bóp, rá»"i nói: - Ta cùng Ä'i khắp nhà Ä'ể tìm xem cái tên trá»™m kỳ quặc kia Ä'ã mang Ä'i món Ä'á»" nà o.
Trước Ä'ó, Holmes quan sát cánh cá»a Ä'ã bị cạy phá. Má»™t con dao cứng hoặc má»™t cây kéo Ä'ược cắm sâu và o ổ khóa và ổ khóa Ä'ã bị bung ra. Những dấu vết trên gá»- hãy còn thấy rõ.
- Như váºy là cụ khÃ'ng cần cho Ä'ặt then chặn cá»a? - Holmes há»i.
- Chúng tÃ'i thấy khÃ'ng cần phải là m như váºy.
- Cụ có nuÃ'i chó khÃ'ng?
- Có, chó Ä'ược cá»™t ở phÃa bên kia nhà .
- Các gia nhân Ä'i ngá»§ và o lúc nà o?
- Khoảng mưá»i giá».
- ThÃ'ng thưá»ng thì William Ä'i ngá»§ và o giá» Ä'ó, phải khÃ'ng?
- Phải.
- Tháºt kỳ lạ! Và o Ä'úng Ä'êm Ä'ó, anh ta lại thức khuya hÆ¡n thưá»ng lệ. Giá» Ä'ây, thưa cụ, chúng tÃ'i sẽ rất hân hạnh nếu Ä'ược phép vÃ' thăm nhà cụ.
Má»™t hà nh lang lát Ä'á, Ä'ưa tá»›i má»™t cầu thang bằng cây dẫn thẳng lên lầu má»™t cá»§a ngÃ'i nhà . Trên báºc thá»m dẫn lên má»™t cầu thang thứ hai Ä'i Ä'ến tiá»n sảnh, ngưá»i ta trÃ'ng thấy ở Ä'ó nhiá»u cánh cá»a phòng khách cÅ©ng như cá»a nhiá»u phòng, trong sá»' Ä'ó có cá»a phòng cụ Cunningham và phòng Alec. Holmes bước cháºm rãi, quan sát kỹ. Cứ theo vẻmặt anh, tÃ'i biết anh Ä'ang theo má»™t hướng Ä'iá»u tra nóng bá»ng.
- Ã"ng hảo tâm cá»§a tÃ'i Æ¡i! - Cụ Cunningham kêu lên, vẻ mất kiên nhẫn. - Äiá»u nà y khÃ'ng cần thiết Ä'âu. Phòng cá»§a tÃ'i là Ä'ây, nÆ¡i cuá»'i cùng những báºc thang, và phòng con trai tÃ'i là phòng kế cáºn. Nếu kẻ trá»™m lên Ä'ây thì cha con tÃ'i Ä'ã nghe tiếng Ä'á»™ng do hắn gây ra rá»"i.
- Ã"ng hãy Ä'iá»u tra theo hướng khác thÃ'i. - Alec nói vá»›i nụ cưá»i.
- Tuy nhiên, tÃ'i xin quý vị lượng thứ cho cái ý thÃch thất thưá»ng cá»§a tÃ'i. Chẳng hạn như tÃ'i muá»'n biết tầm nhìn từ những khuÃ'n cá»a sổ kéo dà i tá»›i táºn Ä'âu. Phòng cá»§a anh Alec Ä'ây ạ? - Holmes há»i khi Ä'ẩy cánh cá»a ra. - Và Ä'ây là phòng tắm mà anh Ä'ang ngá»"i hút thuá»'c thì có tiếng báo Ä'á»™ng. Cánh cá»a sổ mở ra cái gì Ä'ây?
Anh băng ngang phòng, mở má»™t cánh cá»a và liếc nhìn sang căn phòng ở sát bên.
- Giá» Ä'ây Ã'ng Ä'ã Ä'ược thá»a mãn? - Cụ Cunningham há»i vá»›i vẻ há»m hỉnh.
- Xin cảm Æ¡n. TÃ'i Ä'ã thấy tất cả những gì muá»'n biết.
- Nếu tháºt là cần thiết, chúng ta có thể và o trong phòng tÃ'i.
- Nếu khÃ'ng là m phiá»n cụ quá Ä'áng...
Ã"ng tòa hòa giải nhún vai và Ã'ng dẫn chúng tÃ'i và o trong phòng riêng cá»§a Ã'ng, Ä'á»" Ä'ạc Ä'á»§ tiện nghi. Trong lúc chúng tÃ'i Ä'i ngang phòng tá»›i hướng khuÃ'n cá»a sổ, Holmes cháºm bước lại Ä'ể sánh ngang tÃ'i Ä'i ở cuá»'i toán. ở chân giưá»ng có kê má»™t cái bà n vuÃ'ng nhá», trên có Ä'ặt má»™t bình nước và má»™t giá» cam. Khi Ä'i ngang cái bà n, Holmes cúi xuá»'ng và hất Ä'ổ cái bà n. Bình nước vỡ tan và trái cây văng tung toé.
- Äá»" quá»·, Watson. - Anh kêu lên má»™t cách lạnh lùng. - Thế là anh Ä'ã ngược Ä'ãi tấm thảm rá»"i!
Hoà n toà n bá»'i rá»'i, tÃ'i cúi xuá»'ng và bắt Ä'ầu tìm lượm trái cây. Hẳn là vì má»™t duyên cá»›nà o Ä'ó nên Holmes má»›i muá»'n Ä'ể tÃ'i cáng Ä'áng cái trách nhiệm vá» sá»± vụng vá» nà y. Những ngưá»i khác cÅ©ng lượm trái cam và dá»±ng cái bà n thẳng Ä'ứng trở lại.
- Coi kìa! - Viên thanh tra kêu lên. - Ã"ng ấy Ä'i Ä'âu váºy?
Holmes Ä'ã biến mất.
- Quý Ã'ng hãy Ä'ợi tÃ'i ở Ä'ây. - Alec nói. - Cái Ã'ng nà y coi bá»™ thần kinh khÃ'ng bình thưá»ng. Hãy Ä'i vá»›i con Ä'i, ba!
Cả hai chạy vá»™i ra khá»i phòng. Còn ba chúng tÃ'i cứ Ä'ứng Ä'ó, sững sá» nhìn nhau.
- Mẹ kiếp, tÃ'i bắt Ä'ầu tin rằng cáºu Alec có lý. - Viên thanh tra thì thầm. - Có thể Ä'ây là háºu quả vá» căn bệnh cá»§a Ã'ng ấy, nhưng dù sao thì cÅ©ng...
Bá»-ng Ã'ng ngưng mặt. Má»™t tiếng kêu, gần như má»™t tiếng hét, vang lên.
- Cứu tÃ'i vá»›i! Sát nhân!
Như ngưá»i Ä'iên, tÃ'i phóng ra thá»m cầu thang, bởi vì tÃ'i Ä'ã nháºn ra giá»ng Holmes. Những tiếng kêu cứu Ä'ã biến thà nh tiếng rên rỉ khà n khà n, khÃ'ng thà nh tiếng. Chúng thoát ra từ căn phòng mà chúng tÃ'i Ä'ã và o thăm trước hết. TÃ'i lao và o trong, rá»"i chạy và o phòng tắm. Hai cha con Cunningham Ä'ang cúi trên cÆ¡ thể lả Ä'i cá»§a Holmes. Ngưá»i con dùng hai bà n tay siết chặt cổ há»ng Holmes, Ã'ng bá»' thì vặn cổ tay anh. Trong chá»›p mắt chúng tÃ'i Ä'ã lÃ'i Ä'ược hai cha con ra. Holmes Ä'ứng lên, xanh xao, lảo Ä'ảo.
- Hãy bắt giữ những ngưá»i nà y, Ã'ng thanh tra! - Anh hổn hển nói.
- VỠtội gì?
- Tá»™i ám sát ngưá»i Ä'ánh xe cá»§a há».
Viên thanh tra ngơ ngác nhìn anh.
- Coi nà o, coi nà o, Ã'ng Holmes, Ã'ng Ä'âu muá»'n nói rằng...
- KhÃ'ng à ? Ã"ng hãy nhìn há» mà xem! - Holmes kêu lên.
Ã"ng già Cunningham Ä'á» ngưá»i ra, tưởng chừng như hóa Ä'á, khuÃ'n mặt nhăn sâu, in hằn má»™t nét tà n nhẫn sâu xa. Ngưá»i con trai Ä'ã mất hết thói ba hoa, thói nhạo báng, trong cặp mắt Ä'en cá»§a anh ta lóe lên tÃnh hung dữ cá»§a má»™t con thú hoang, nguy hiểm. Viên thanh tra Ä'i ra cá»a và rút cái còi ra. Hai cảnh sát kéo tá»›i nÆ¡i ngay Ä'ó.
- Thưa cụ Cunningham, - viên thanh tra nói. - TÃ'i hy vá»ng rằng chuyện nà y sẽ chấm dứt bằng sá»± chứng minh vá» sá»± vÃ' tá»™i cá»§a cụ. Nhưng cụ cÅ©ng có thể thấy rằng... A, anh muá»'n váºy sao? Hãy buÃ'ng ngay cái Ä'ó ra coi!
Ã"ng vung tay vá» phÃa trước và má»™t khẩu súng lục rá»›t xuá»'ng sà n nhà .
- Giữ lấy tang váºt nà y! - Holmes nói khi Ä'ặt bà n chân lên khẩu súng. - Nó sẽ có Ãch trong phiên tòa. Äây má»›i là cái chúng ta cần có hÆ¡n hết!
Anh giÆ¡ lên cao má»™t mảnh giấy nhá» Ä'ã bị vò nát.
- Phần còn lại của lá thư? - Viên thanh tra reo lên.
- ChÃnh nó.
- Ã"ng tìm ra nó ở Ä'ây váºy?
- Ở chá»- mà tÃ'i tin chắc là sẽ tìm ra nó. TÃ'i sẽ giải thÃch. Thưa Ä'ại tá, Ã'ng và Watson có thể trở vá» nhà . TÃ'i cÅ©ng sẽ vá» trong má»™t giá» nữa. Ã"ng thanh tra và tÃ'i, còn phải nói chuyện vá»›i các phạm nhân.
Sherlock Holmes Ä'ã giữ lá»i. Khoảng má»™t giá» sau, anh bước và o phòng hút thuá»'c cá»§a Ã'ng Ä'ại tá. Anh Ä'i cùng vá»›i má»™t Ã'ng lão mà anh giá»›i thiệu là cụ Acton. Holmes tươi cưá»i nói:
- Thưa quý vị, ngay từ Ä'ầu, tÃ'i thấy chìa khóa cá»§a vấn Ä'á» là mẩu giấy nằm trong tay nạn nhân. Nếu chuyện kể cá»§a Alec là tháºt và nếu kẻ trá»™m bá» trá»'n ngay tức khắc, thì hắn Ä'ã khÃ'ng giá»±t và là m rách tá» giấy. Nếu khÃ'ng phải như váºy thì thá»§ phạm chÃnh là Alec, bởi vì trước khi Ã'ng già xuá»'ng, nhiá»u gia nhân khác hẳn Ä'ã chạy tá»›i. Äó là má»™t chi tiết Ä'Æ¡n giản nhưng Ã'ng thanh tra Ä'ã bá» qua, bởi vì Ã'ng ấy cho rằng những vị chức trá»ng quyá»n cao trong Ä'ịa hạt chẳng liên can gì tá»›i vụ án. Thế là tÃ'i nghiên cứu tháºt kỹ cái mẩu giấy. Nó Ä'ây nà y. Nó gợi ra má»™t ý nà o khÃ'ng?
- Toà n chữ khÃ'ng Ä'á»u. - Ã"ng Ä'ại tá nói.
- Ã"ng bạn thân mến Æ¡i, - Holmes kêu lên, - nó Ä'ã Ä'ược viết bởi hai ngưá»i, má»-i ngưá»i viết má»™t chữ: Nhìn cách gạch ngang khá rõ nét trên chữ â€t“ trong những từ â€phút“ thì quý vị sẽ tin chắc rằng toà n chữ do hai ngưá»i viết. Má»™t cuá»™c phân tÃch ngắn cho phép quý vị xác nháºn rằng những từ “sẽ Ä'ược biết†và “nhiá»u†Ä'ược viết bởi má»™t bà n tay rắn rá»i, trong lúc từ “hữu Ãch†lại Ä'ược viết bởi má»™t bà n tay yếu hÆ¡n.
- Sáng như ban ngà y! - Ã"ng Ä'ại tá kêu lên. - Tại sao lại quái gở khi cần Ä'ến hai ngưá»i Ä'ể viết má»™t lá thư.
- Äây là má»™t vụ bỉ ổi. Má»™t trong hai ngưá»i có tÃnh rất Ä'a nghi, Ä'ã quyết Ä'ịnh má»-i ngưá»i có má»™t phần bằng nhau vá» Ä'iá»u gì sẽ xảy ra. Nhưng trong hai ngưá»i, kẻ viết những chữ “má»™t†và chữ “rất†là kẻ xúi giục gây ra vụ nà y.
- Do Ä'âu Ã'ng Ä'i tá»›i cái kết luáºn Ä'ó?
- TÃ'i so sánh Ä'ặc tÃnh cá»§a hai chữ. Quý vị hãy quan sát tháºt cẩn tháºn mẩu giấy nà y: ngưá»i có bà n tay rắn rá»i Ä'ã viết trước, và chừa lại những khoảng trá»'ng Ä'ể cho ngưá»i kia Ä'iá»n và o. Nhưng những khoảng trá»'ng Ä'ó khÃ'ng phải lúc nà o cÅ©ng Ä'á»§ chá»- cho kẻviết sau. Ngưá»i có bà n tay yếu hÆ¡n Ä'ã gặp khó khăn, chẳng hạn như khi Ã'ng ấy viết chữ â€giá»â€œ và o khoảng giữa hai chữ “má»™t†và “bá»'nâ€. “Má»™t†và “bá»'n†rõ rà ng là những chữ Ä'ã Ä'ược viết từ trước. Váºy ngưá»i Ä'ược phép viết trước, là ngưá»i chá»§ mưu.
- Tuyệt vá»i! - Cụ Acton kêu lên.
- Hẳn quý vị Ä'ã biết rằng thÃ'ng thưá»ng ngưá»i ta có thể xem xét nét bút mà Ä'oán ra tuổi cá»§a má»™t ngưá»i, chênh lệch chừng mươi năm. TÃ'i nói thÃ'ng thưá»ng, bởi vì có những trưá»ng hợp do bệnh hoạn hoặc do suy yếu cÆ¡ thể thì kết quả sẽ khác Ä'i. Nhưng trong vụ nà y, khi quan sát chữ rắn rá»i cá»§a má»™t ngưá»i (dấu gạch ngang trên các chữ t rất rõ) và nét chữ ngáºp ngừng cá»§a ngưá»i kia (những chữ t gần như mất hẳn nét ngang) chúng ta có thể xác Ä'ịnh rằng trong hai ngưá»i nà y, má»™t ngưá»i còn trẻ và má»™t ngưá»i tuổi Ä'ã cao, tuy hãy còn tráng kiện.
- Tuyệt vá»i! - Cụ Acton kêu lên lần nữa.
- Tuy nhiên, giữa hai nét chữ nà y có những Ä'iểm giá»'ng nhau. Thưá»ng thì những sá»±giá»'ng nhau Ä'ó xuất phát từ hai chữ “e†Hy Lạp mà cả hai cùng viết giá»'ng nhau. Nhưng những nét giá»'ng nhau khác kém khẳng Ä'ịnh hÆ¡n cÅ©ng cho thấy cùng Ä'iểm Ä'ó. TÃ'i tuyệt Ä'á»'i tin chắc rằng có “má»™t nét chữ gia Ä'ình†trong hai nét chữ viết nà y. Thế là tÃ'i vững tin rằng cha con Ã'ng Cunningham là tác giá cá»§a bức thư. TÃ'i Ä'i tá»›i nhà Ä'ó cùng vá»›i Ã'ng thanh tra. TÃ'i thấy rõ vết thương trên xác chết, Ä'ã gây ra bởi má»™t phát súng lục bắn cách xa hÆ¡n bá»'n mét Trên quần áo nạn nhân khÃ'ng có những vết sạm Ä'en gây ra bởi thuá»'c súng. Váºy là Alec Ä'ã nói dá»'i khi khai rằng hai ngưá»i Ä'ang Ä'ánh lá»™n thì súng nổ. Mặt khác, hai cha con Ä'á»u Ä'á»"ng ý vá» cái nÆ¡i mà “hung thủ†Ä'ã bá» chạy ra Ä'ưá»ng. Ở chá»- Ä'ó có má»™t và i há»' ngáºp bùn, nhưng khÃ'ng há» có những dấu chân: nghÄ©a là chẳng há» có má»™t kẻ xa lạ nà o can dá»± và o vụ án. TÃ'i lại còn phải khám phá cái Ä'á»™ng cÆ¡ cá»§a tá»™i ác kỳ cục nà y. Trong mục Ä'Ãch Ä'ó, trước hết tÃ'i phải tìm hiểu vụ trá»™m xảy ra nÆ¡i nhà cụ Acton. Ã"ng Ä'ại tá Ä'ã nói rằng má»™t vụ tranh tụng Ä'ã là m cho cụ Acton vá»›i cha con Cunningham kình Ä'ịch nhau. Ngay láºp tức, tÃ'i Ä'oán là há» Ä'ã xÃ'ng và o thưviện nhà cụ vá»›i ý Ä'ịnh lấy trá»™m má»™t tà i liệu quan trá»ng khả dÄ© giúp há» chiếm phần thắng ở phiên tòa.
- Tuyệt vá»i! - Cụ Acton lại kêu lên y như hai lần trước. - à Ä'ịnh cá»§a há» tháºt rõ. TÃ'i có Ä'á»§ giấy tá» Ä'ể Ä'ược hưởng phần ná»a cÆ¡ nghiệp cá»§a nhà Ä'ó. Nếu há» cướp những giấy tỠấy, thì chúng tÃ'i nguy mất.
- Chúng ta tá»›i Ä'Ãch rá»"i váºy! - Holmes cưá»i nói. - Äó là má»™t mưu toan khá liá»u lÄ©nh do Alec Ä'á» xướng. Lục soát khắp nÆ¡i mà khÃ'ng tìm ra Ä'ược cái gì, há» Ä'ã là m như những tên trá»™m tầm thưá»ng Ä'ể Ä'ánh lạc hướng cảnh sát. ChÃnh vì thế mà há» Ä'ã quÆ¡ lấy bất cứ cái gì há» thấy. Tất cả Ä'iá»u Ä'ó Ä'ã khá sáng tá», nhưng tÃ'i còn muá»'n thu há»"i lại phần còn thiếu cá»§a lá thư. TÃ'i tin chắc rằng Alec Ä'ã nhét và o trong túi áo ngá»§. Vả chăng, anh ta còn có thể Ä'ể nó và o Ä'âu? tất cả vấn Ä'á» là tìm hiểu xem nó có còn ở Ä'ó khÃ'ng? Vì thế tất cả chúng ta Ä'á»u Ä'i và o trong nhà . Cha con nhà Cunningham Ä'ã gặp chúng tÃ'i ở bên ngoà i, gần bên cánh cá»a nhà bếp. Cần phải tuyệt Ä'á»'i khÃ'ng là m cho há» nhá»›lại sá»± hiện hữu cá»§a tá» giấy Ä'ó; nếu khÃ'ng, há» sẽ há»§y nó Ä'i ngay tức khắc. Viên thanh tra sắp ám chỉ Ä'ến tá» giấy khi giải thÃch vá»›i há» vá» tầm quan trá»ng cá»§a nó. Lúc Ä'ó “tình cá»â€ tÃ'i bị mệt và Ä'á» tà i cá»§a câu chuyện Ä'ược thay Ä'ổi.
- Trá»i Ä'ất thánh thần Æ¡i! - Ã"ng Ä'ại tá cưá»i vang.
- Äóng trò khéo tuyệt vá»i! - TÃ'i kêu lên khi nhìn Holmes vá»›i lòng khâm phục.
- Có những trò há» hữu Ãch, - Holmes trả lá»i. - Khi Ä'ứng lên, tÃ'i Ä'ã có sẵn má»™t mưu mẹo: là m cho Ã'ng già Cunningham viết ra 2 chữ “giá»â€ và “phút†Ä'ể có thể so sánh nó vá»›i 2 chữ giá» và phút viết trên mẩu giấy.
- á»', tÃ'i ngu xuẩn là m sao! - TÃ'i kêu lên.
- Lúc Ä'ó tÃ'i có nhìn thấy rõ lòng trắc ẩn cá»§a anh Ä'á»'i vá»›i tÃ'i! - Holmes cưá»i nói. - TÃ'i lấy là m tiếc Ä'ã gây cho anh má»™t ná»-i buá»"n nho nhá». Khi lên lầu, tÃ'i và o trong phòng, thấy cái áo ngá»§ treo ở Ä'ằng sau cánh cá»a, tÃ'i xÃ' ngã má»™t cái bà n Ä'ể chuyển hướng sá»±chú ý cá»§a há» trong chá»'c lát và vá»™i vã Ä'i khám xét các túi áo. TÃ'i vừa má»›i tìm ra Ä'ược tá» giấy thì hai cha con nhà o lên tÃ'i. TÃ'i tháºt sá»± tin rằng há» chá»§ tâm giết tÃ'i, nếu các bạn khÃ'ng tá»›i kịp; ngưá»i con thì siết cổ, còn ngưá»i cha vặn tay tÃ'i Ä'ể tÃ'i phải buÃ'ng tá» giấy ra. Sau Ä'ó, tÃ'i Ä'ã nói chuyện tá»›i Ã'ng Cunningham Ä'ể là m sáng tá» cái Ä'á»™ng cÆ¡gây ra tá»™i ác. Ã"ng cụ tá» ra biết Ä'iá»u, trong lúc Alec vẫn cứ hung hăng như loà i quá»· dữ. Cụ Cunningham thú nháºn rằng William Ä'ã bà máºt theo dõi hai cha con Ã'ng trong cái Ä'êm há» Ä'ã ăn trá»™m nÆ¡i nhà cụ Acton. William Ä'e dá»a và Ä'òi tiá»n há». Nhưng Alec khÃ'ng thuá»™c hạng ngưá»i dá»... khuất phục. Thế là William Ä'ã bị gà i bẫy và bị giết. Nếu cha con nhà Cunningham thu há»"i Ä'ược nguyên vẹn lá thư (trong Ä'ó há» hẹn giá» gặp nhau), và nếu há» khÃ'ng sÆ¡ sá»›t má»™t và i chi tiết nhá», thì chẳng bao giá» há» bị nghi ngá» gì cả.
- Thế còn cái lá thư trứ danh Ä'ó Ä'âu? - TÃ'i há»i.
Sherlock Holmes Ä'ặt nó trước mặt chúng tÃ'i khi ráp hai mảnh giấy lại. Chúng tÃ'i Ä'á»c Ä'ược:
“Nếu anh tá»›i và o lúc 11 giá» 45 ở cá»a sau, anh sẽ biết Ä'ược má»™t Ä'iá»u là m anh ngạc nhiên nhiá»u và nó sẽ rất hữu Ãch cho anh cÅ©ng như cho cả Annie Morrison. Nhưng chá»›có tiết lá»™ vá»›i bất cứ ngưá»i nà o“.[2]
- Anh Watson, có Ä'iá»u là chúng ta chưa biết các má»'i liên hệ giữa Alec Cunningham, William Kirwan và Annie Morrison là như thế nà o; nhưng rõ rà ng kỳ nghỉ ngắn ngà y cá»§a chúng ta ở nÃ'ng thÃ'n rất là thà nh cÃ'ng. Ngà y mai, tÃ'i sẽ trở vá» nhà , hoà n toà n khá»e khoắn...
Kẻ dị dạng
Má»™t buổi tá»'i, tÃ'i ngá»§ gà ngá»§ gáºt trên má»™t cuá»'n tiểu thuyết. Nhà tÃ'i Ä'ã lên trên lầu. Tiếng then cà i cánh cá»a ra và o báo cho tÃ'i biết là những ngưá»i giúp việc Ä'ã lui vá». TÃ'i còn chá» thêm chút nữa rá»"i má»›i Ä'ứng lên khá»i ghế. Äúng và o lúc Ä'ó, tiếng chuÃ'ng vang lên.
TÃ'i nhìn Ä'á»"ng há»": 11 giá» 45. Muá»™n thế nà y thì chỉ có thể là khách, má»™t ca bệnh sẽ là m tÃ'i phải thức thâu Ä'êm. HÆ¡i cáu kỉnh, tÃ'i ra phòng ngoà i dể mở cá»a: Sherlock Holmes.
- A Watson! - Anh reo lên. - TÃ'i Ä'ến thăm quá muá»™n.
- Có gì Ä'âu. Và o Ä'i chứ!
- Anh tá» vẻ ngạc nhiên... Anh có thể cho tÃ'i ngá»§ nhá» Ä'êm nay khÃ'ng?
- Sẵn sà ng. Anh ăn tá»'i?
- KhÃ'ng, xin cảm Æ¡n, tÃ'i Ä'ã dùng rá»"i, ở ga Waterrloo.
TÃ'i Ä'ưa cái túi Ä'á»±ng thuá»'c cho anh. Anh im lặng hút. TÃ'i biết rõ là chỉ có má»™t vụ quan trá»ng má»›i có thể Ä'ưa anh tá»›i Ä'ây và o má»™t giá» muá»™n như váºy. Váºy là tÃ'i kiên nhẫn chá» anh và o chuyện.
- Ngà y mai anh tá»›i Aldershot Ä'ược khÃ'ng?
- TÃ'i nhá» má»™t bác sỹ bạn thay tÃ'i chăm sóc các bệnh nhân.
- Tá»'t lắm! TÃ'i muá»'n Ä'áp chuyến tà u 11 giá» 10 ở ga Waterloo.
- Rất thuáºn tiện cho tÃ'i.
- Váºy thì, nếu anh chưa buá»"n ngá»§, tÃ'i xin tóm tắt những sá»± việc và những gì cần là m.
- Trước khi anh tá»›i, tÃ'i Ä'ã ngá»§ gà ngá»§ gáºt nhưng bây giá» thì hoà n toà n tỉnh táo.
- Äó là vụ ám sát Ä'ại tá Barkerclay thuá»™c sư Ä'oà n Royal Munsters ở Aldershot. Sá»± việc xảy ra cách Ä'ây hai ngà y.
"Royal Munsters là má»™t trong những trung Ä'oà n Ailen nổi tiếng trong quân Ä'á»™i Anh. Tá»'i thứ hai vừa qua, trung Ä'oà n Ä'ặt dưới quyá»n chỉ huy cá»§a Ä'ại tá James Barkerclay, má»™t lÃnh già can Ä'ảm Ä'ã Ä'ược lên lon nhá» và o lòng dÅ©ng cảm. Barkerclay lấy vợ khi Ã'ng còn là trung sÄ©. Ã"ng kết hÃ'n vá»›i cÃ' Nancy Devoy, con gái thượng sÄ© Devoy trong cùng Ä'Æ¡n vị. Vợ chá»"ng Barkerclay Ä'ã thÃch nghi mau chóng vá»›i Ä'ịa vị má»›i cá»§a há». Bà vợ sá»'ng ăn ý vá»›i các bà vợ sÄ© quan cÅ©ng như chá»"ng bà Ä'á»'i vá»›i các bạn Ä'á»"ng Ä'á»™i. TÃ'i xin thêm bà là má»™t phụ nữ rất Ä'ẹp và cho mãi Ä'ến bây giá», sau ba chục năm láºp gia Ä'ình, sá»± xuất hiện cá»§a bà còn gây ấn tượng mạnh.
"Thoạt nhìn, cặp vợ chá»"ng nà y Ä'ã Ä'ược hưởng má»™t hạnh phúc hiá»n hòa. TÃ'i Ä'ã Ä'ến há»i Ã'ng thiếu tá Murphy, thì Ã'ng nà y Ä'oán chắc vá»›i tÃ'i là Ã'ng chẳng bao giá» thấy có sá»± bất hòa trong gia Ä'ình Ä'ó. TÃ'i há»i Ã'ng cặn kẽ hÆ¡n. Thiếu tá nói rằng sá»± gắn bó cá»§a Ã'ng Barkerclay Ä'á»'i vá»›i vợ thì lá»›n mạnh hÆ¡n là sá»± gắn bó cá»§a bà Barkerclay Ä'á»'i vá»›i chá»"ng. Nếu phải xa vợ trong má»™t ngà y, Ã'ng rất buá»"n phiá»n; nhưng bà vợ thì khÃ'ng chứng tá» má»™t sá»± mãnh liệt Ä'ến thế. Dẫu sao, trong trung Ä'oà n, há» vẫn Ä'ược coi nhưlà má»™t cặp vợ chá»"ng lý tưởng.
"Dưá»ng như là Ä'ại tá Barkerclay có má»™t tÃnh khà khác thưá»ng. Bình thưá»ng, Ã'ng là má»™t quân nhân già , vui tÃnh, hăng hái. Nhưng Ä'Ã'i khi Ã'ng cÅ©ng hung bạo và thù hằn. Tuy váºy, bà vợ khÃ'ng bao giá» chịu Ä'á»±ng những táºt xấu Ä'ó. Có má»™t Ä'iá»u khác là : theo Ä'ịnh kỳ, má»™t tâm trạng gì Ä'ó như trầm uất lại giáng xuá»'ng Ã'ng. Viên thiếu tá mà tÃ'i há»i chuyện Ä'ã ghi nháºn Ä'iá»u Ä'ó và há» Ä'ã lấy là m ngạc nhiên. Nói theo Ã'ng thiếu tá thì nụ cưá»i biến mất trên mặt Ã'ng Barkerclay tá»±a há»" như có má»™t bà n tay vÃ' hình Ä'ã xua Ä'uổi nó. Và các hiện tượng Ä'ó xảy ra trong những buá»"i há»p mặt xã giao cÅ©ng như tại bà n ăn cá»§a sÄ© quan ở Ä'Æ¡n vị. Có khi trong nhiá»u ngà y liên tục, Ã'ng như bị già y vò bởi sựưu sầu Ä'en tá»'i nhất.
"Tiểu Ä'oà n 1 (trước là tiểu Ä'oà n 117) trung Ä'oà n Royal Munsters hạ trại tại Andershot từ và i năm qua. Các sÄ© quan láºp gia Ä'ình thì ngá»§ ngoà i doanh trại. Ã"ng Ä'ại tá Ä'ã chá»n biệt thá»± Lachine, cách trại bắc chưa tá»›i ná»a dặm, nhưng mặt nhà phÃa tây cách Ä'ưá»ng cái 30 yard. Gia nhân gá»"m có bác xà Ãch và hai ngưá»i hầu gái. Vợ chá»"ng Barkerclay khÃ'ng con, rất Ãt khi tiếp khách trong nhà . Tóm lại, có năm ngưá»i sá»'ng trong biệt thá»± Ä'ó.
"Bà Barkerclay là má»™t tÃn Ä'á»" Thiên Chúa Giáo. Bà rất báºn rá»™n vá»›i Há»™i Thánh Georges và hết lòng vá»›i việc lo cấp quần áo cho những ngưá»i nghèo trong vùng. Tá»'i hÃ'm Ä'ó, má»™t buổi há»p Ä'ược khai mạc và o lúc 8 giá». Bà vá»™i và ng ăn bữa tá»'i Ä'ể kịp Ä'i há»p. Khi rá»i khá»i nhà , bà báo cho chá»"ng biết là bà sẽ khÃ'ng vắng mặt lâu. Theo lá»i chúng cá»§a ngưá»i xà Ãch, bà Ä'ón má»™t cÃ' láng giá»ng còn trẻ Morrison, rá»"i cả hai cùng Ä'i. Buổi há»p kéo dà i bá»'n mươi phút. Tá»›i chÃn giá» mưá»i lăm phút, bà cho ngừng xe Ä'ể cÃ' gái xuá»'ng trước cá»a và vá» nhà cÃ'.
"NgÃ'i biệt thá»± cá»§a Ä'ại tá có má»™t căn phòng Ä'ược dùng là m phòng khách nhá», có cá»a hướng ra ngoà i Ä'ưá»ng. Từ bên ngoà i, muá»'n và o phòng Ä'ó phải băng qua má»™t bãi cá»tròn, Ä'ưá»ng kÃnh ba mươi mét. Nó Ä'ược ngăn cách vá»›i con Ä'ưá»ng băng má»™t bức tưá»ng thấp, phÃa trên có gắn lưới sắt, bà Ä'ại tá Ä'ã và o nhà qua ngả Ä'ó. Bà thắp Ä'èn và gá»i chuÃ'ng rá»"i sai cÃ' hầu phòng Ä'em tá»›i má»™t tách trà : Ä'ó là Ä'iá»u trái ngược vá»›i những thói quen cá»§a bà . Ã"ng Ä'ại tá ở lại trong phòng ăn; biết vợ mình Ä'ã vá» nhà , Ã'ng Ä'i sang phòng khách nhá» Ä'ể gặp bà . Bác xà Ãch trÃ'ng thấy Ã'ng Ä'i ngang qua gian tiá»n sảnh rá»"i và o trong Ä'ó.
"Mưá»i phút sau khi Ä'ược lệnh, cÃ' hầu phòng Ä'em trà lên cho bà chá»§, cÃ' ngạc nhiên nghe Ã'ng chá»§ và bà chá»§ cãi nhau kịch liệt. CÃ' gõ cá»a, khÃ'ng có tiếng trả lá»i. CÃ' muá»'n mở cá»a nhưng cánh cá»a Ä'ã bị khóa từ bên trong. CÃ' há»'i hả chạy xuá»'ng bếp, báo Ä'á»™ng vá»›i bà bếp. Thế rá»"i hai ngưá»i Ä'à n bà cùng bác Ä'ánh xe và o trong gian tiá»n sảnh, gióng tai lên mà nghe cuá»™c cãi lá»™n. Cả ba ngưá»i Ä'á»u nhất trà rằng há» chỉ nghe thấy có hai giá»ng nói: giá»ng cá»§a Ã'ng Ä'ại tá và cá»§a bà vợ. Những câu cá»§a Ã'ng Barkerclay thì thÃ' bạo, nói vá»›i giá»ng thất thanh, khiến ngưá»i nghe khÃ'ng hiểu Ä'ược. Còn những câu nói cá»§a bà Barkerclay thì lại còn ác liệt hÆ¡n nữa. Ba ngưá»i giúp việc nghe rõ rà ng: "Anh là má»™t thằng hèn!" Bà khÃ'ng ngá»›t lặp Ä'i lặp lại câu Ä'ó. Và bà còn nói: “Biết là m sao bây giá»? Hãy trả lại cho tÃ'i Ä'ược tá»± do! KhÃ'ng bao giá» ta còn có thể thở chung má»™t bầu khÃ'ng khà vá»›i mi! Äá»" hèn!“ Bất chợt ngưá»i Ä'à n Ã'ng hét lên má»™t tiếng khá»§ng khiếp rá»"i tiếp Ä'ó là tiếng Ä'ổ ngã, tiếng thét xé tai cá»§a bà chá»§. Bác Ä'ánh xe lao mình và o cánh cá»a, cá»' sức báºt nó ra. Bên trong những tiếng thét ná»'i tiếp nhau. Ngưá»i Ä'ánh xe khÃ'ng phá Ä'ược cánh cá»a và hai ngưá»i tá»› gái lại quá lo sợ nên chẳng giúp Ä'ược gì. Má»™t ý kiến chợt lóe lên trong trà bác. Bác bá» ra ngoà i, Ä'i vòng ngÃ'i nhà , ngang qua bãi cá» trên Ä'ó có mở ra cánh cá»a sổ sát Ä'ất. Cá»a mở rá»™ng, bác và o trong phòng khách nhá». Bà chá»§ Ä'ã ngưng kêu gà o. Bà nằm im trên Ä'i-văng; Ã'ng Ä'ại tá thì hai chân vắt ngang trên cái tay dá»±a cá»§a ghế bà nh, Ä'ầu gục xuá»'ng Ä'ất; Ã'ng chết trong má»™t vÅ©ng máu.
"Ngưá»i Ä'ánh xe Ä'ịnh mở cá»a ra. Nhưng chìa khóa khÃ'ng có trong ổ khóa và cÅ©ng khÃ'ng thấy Ä'ểở Ä'âu trong căn phòng. Váºy là bác lại nhảy qua cá»a sổ sát Ä'ất, Ä'i má»i má»™t cảnh sát và má»™t y sÄ©, rá»"i trở lại. Bà Barkerclay Ä'ược chuyển sáng phòng riêng cá»§a bà , vẫn còn hÃ'n mê. Thi hà i Ã'ng Ä'ại tá Ä'ược Ä'ặt nằm dà i trên ghế trưá»ng ká»·. Và ngưá»i ta tiến hà nh cuá»™c Ä'iá»u tra.
"Vết thương trên ngưá»i nạn nhân là má»™t vết Ä'ứt dà i 2 inch ở phÃa sau Ä'ầu, Ä'ược gây ra bởi má»™t loại hung khà có mÅ©i nhá»n. Trên sà n nhà , gần bên xác chết, ngưá»i ta tìm thấy má»™t thứ như cây gáºy ngắn bằng gá»- rắn, có má»™t cái cán bằng xương: Ã"ng Ä'ại tá có má»™t bá»™ sưu táºp lá»›n những khà giá»›i mà Ã'ng Ä'ã Ä'em vá» từ nhiá»u Quá»'c gia khác nhau, tại những nÆ¡i mà Ã'ng Ä'ã tham chiến. Cảnh sát cho rằng cây gáºy Ä'ó là má»™t trong những vÅ© khà sưu táºp cá»§a Ã'ng. Nhưng các gia nhân thì nói là trước Ä'ó, há» chưa từng trÃ'ng thấy nó. Cảnh sát khÃ'ng khám phá ra Ä'ược Ä'iá»u gì khác. Và Ä'ây là việc quái lạ mà chưa ai có thể giải thÃch Ä'ược: trên ngưá»i bà Barkerclay, trên ngưá»i nạn nhân, cÅ©ng nhưở bất cứ chá»- nà o trong phòng khách nhá», ngưá»i ta khÃ'ng thể tìm thấy cái chìa khóa. Cần phải gá»i má»™t ngưá»i thợ khóa từ Aldershot tá»›i Ä'ể mở cánh cá»a ra. Trưá»ng tình hình bế tắc như váºy, thiếu tá Murphy má»i tÃ'i xuá»'ng Aldershot Ä'ể phụ giúp cảnh sát.
"Trước khi quan sát căn phòng, tÃ'i thẩm vấn nhiá»u gia nhân, nhưng khÃ'ng thu Ä'ược gì hÆ¡n là những Ä'iá»u mà tÃ'i vừa trình bà y vá»›i anh. Tuy nhiên, cÃ' hầu phòng có cung cấp cho tÃ'i má»™t chi tiết Ä'áng chú ý: sá»' là khi nghe tiếng cãi cá», cÃ' ta xuá»'ng bếp và Ä'i lên cùng vá»›i hai ngưá»i Ä'ầy tá»› khác. Nhưng cÃ' nói rằng lúc Ä'ầu, khi chỉ có mình cÃ', những giá»ng nói cá»§a Ã'ng bà chá»§ bị nghẹt Ä'ến mức cÃ' gần như chẳng thể nà o hiểu Ä'ược Ä'iá»u gì và rằng chÃnh là do những ngữ Ä'iệu nhiá»u hÆ¡n là những tiếng nói mà cÃ' hiểu ra rằng hai ngưá»i Ä'ang cãi nhau. TÃ'i dá»"n dáºp Ä'ặt nhiá»u câu há»i. Sau chót cÃ' nhá»›rằng có hai lần cÃ' Ä'ã nghe thấy bà chá»§ thá»'t lên cái tên "David". Äiểm Ä'ó có tầm quan trá»ng cao Ä'ể soi sáng cho chúng ta vá» những nguyên cá»› gây ra cãi vã.
"Má»™t Ä'iá»u gây ra cảm tưởng sâu Ä'áºm cho má»i ngưá»i là : những nét nhăn nhó cá»§a Ã'ng Ä'ại tá. Theo lá»i chúng cá»§a há», vẻ mặt Ã'ng có má»t nét biểu lá»™ sá»± khiếp sợ và sá»± kinh hoà ng chưa từng thấy. Rõ rà ng là Ã'ng biết mình sắp chết và rằng sá»± trÃ'ng thấy cái chết Ä'ã là m cho Ã'ng kinh hoà ng. Äiá»u Ä'ó, phù hợp vá»›i lý thuyết cá»§a cảnh sát: Ã'ng Ä'ại tá hẳn Ä'ã thấy vợ mình chuẩn bị giết mình. Và cái việc cú Ä'ánh Ä'ã Ä'ược giáng xuá»'ng từ Ä'ằng sau cÅ©ng khÃ'ng mẫu thuẫn vá»›i lý thuyết Ä'ó, bởi vì Ã'ng Ä'ại tá rất có thể quay mình Ä'ể né tránh cú Ä'ánh. Vá» phÃa bà Barkerclay, ngưá»i ta khÃ'ng có má»™t tin tức nà o cả. Bà bị má»™t cÆ¡n cấp phát sá»'t thuá»™c não và tạm thá»i bị mất lý trÃ.
"Cảnh sát Ä'ã cho biết là cÃ' Morrison (ngưá»i Ä'ã cùng Ä'i vá»›i bà Barkerclay và o buổi tá»'i hom Ä'ó), quả quyết là cÃ' khÃ'ng biết chút gì vá» nguyên cá»› Ä'ã gây ra cÆ¡n tức giáºn cá»§a bạn mình. Anh Watson, khi táºp hợp những dữ kiện Ä'ó, tÃ'i Ä'ã chú ý Ä'ến việc mất cái chìa khóa. Căn phòng Ä'ó Ä'ã Ä'ược lục soát hết sức kỹ lưỡng mà chỉ uổng cÃ'ng. Do Ä'ó cái chìa khóa Ä'ã bị lấy. Nhưng cả Ã'ng Ä'ại tá lẫn bà vợ Ä'á»u khÃ'ng lấy. Váºy thì má»™t ngưá»i thứ ba hẳn Ä'ã và o trong phòng và cái ngưá»i thứ ba Ä'ó Ä'ã chỉ có thể và o Ä'ược qua ngả cá»a sổ sát Ä'ất. Ngay tức khắc tÃ'i Ä'ã tin rằng má»™t cuá»™c quan sát kỹ căn phòng khách nhá» và bãi cá» có thể phát hiện ra má»™t dấu vết nà o Ä'ó cá»§a nhân váºt bà máºt kia. TÃ'i khÃ'ng bá» sót má»™t dấu vết nà o. Và sau chót tÃ'i Ä'ã tìm ra nhiá»u dấu vết. Äã có má»™t ngưá»i ở trong căn phòng khách nhá». Ngưá»i Ä'ó Ä'ã Ä'i qua bãi cá» từ ngoà i Ä'ưá»ng và o. TÃ'i phát hiện 5 dấu chân rất rõ: má»™t trên Ä'ưá»ng, ở nÆ¡i mà ngưá»i Ä'ó Ä'ã leo lên Ä'ưá»ng, hai trênbãi cá», và hai trên ván sà n gần khuÃ'n cá»a sổ mà qua Ä'ó ngưá»i lạ Ä'ã và o trong phòng. Chắc chắn là ngưá»i Ä'ó Ä'ã chạy băng qua bãi cá», bởi vì dấu những ngón chân thì sâu hÆ¡n dấu những gót chân. Nhưng khÃ'ng phải ngưá»i Ä'ó Ä'ã là m cho tÃ'i ngạc nhiên Ä'ến bá»'i rá»'i. ChÃnh là cái Ä'i kèm vá»›i ngưá»i Ä'ó."
- Cái Ä'i kèm?
Holmes rút từ túi áo ra má»™t tá» giấy lụa lá»›n và mở ra má»™t cách tháºn trá»ng trên Ä'ầu gá»'i anh.
- Anh nghĩ sao vỠcái nà y?
Tá» giấy phá»§ Ä'ầy những tranh vẽ phá»ng sao lại những dấu chân má»™t con váºt nhá». Có năm ngón chân, có móng dà i. Má»-i dấu lá»›n bằng má»™t cái muá»-ng dùng Ä'ể ăn món tráng miệng.
- Äây là má»™t con chó. - TÃ'i nói.
- Con chó là m sao leo lên Ä'ược những tấm ri-Ä'Ã'? TÃ'i Ä'ã phát hiện ra những dấu vết nà y trên má»™t tấm ri-Ä'Ã'.
- Thế thì một con khỉ?
- KhÃ'ng phải.
- Thế thì là cái gì?
- Äây khÃ'ng là con chó, khÃ'ng là con mèo, cÅ©ng chẳng là con khỉ, cÅ©ng chẳng là con váºt nà o mà ta biết. TÃ'i Ä'ã thá» hình dung ra con váºt Ä'ó theo các kÃch thước cá»§a dấu chân nó. Äây là bá»'n dấu chân ở má»™t nÆ¡i mà con váºt Ä'ứng bất Ä'á»™ng. Giữa chân trước và chân sau cách nhau và o khoảng gần 15 inch. Anh hãy thêm và o Ä'ó chiá»u dà i cá»§a cái cổ và cá»§a cái Ä'ầu thì anh sẽ có má»™t con váºt mà chiá»u dà i thân mình chưa tá»›i 2 feet, và nó có thể còn ngắn hÆ¡n thế nữa, hoặc dà i hÆ¡n nếu nó có má»™t cái Ä'uÃ'i. Nhưng khi con váºt di chuyển, ta có chiá»u dà i cá»§a bước chân nó. Dấu bước chân là 3 inch. Váºy là con váºt nà y có cái thân mình dà i vá»›i những chân rất ngắn. Tóm lại, Ä'ó là má»™t thú leo Ä'ược lên tấm riÄ'Ã' và là con thú ăn thịt.
- Là m sao mà anh suy diá»...n ra Ä'ược Ä'iá»u Ä'ó?
- Bởi vì ở khuÃ'n cá»a sổ có treo má»™t lá»"ng chim hoà ng yến. Dưá»ng như mục tiêu cá»§a nó khi leo lên ri-Ä'Ã' là Ä'ể bắt con chim.
- Thế thì con váºt Ä'ó là gì?
- Äó là má»™t loại chá»"n hạt dẻ, mõm nhá»n, lá»›n hÆ¡n những con chá»"n mà tÃ'i Ä'ã từng thấy.
- Nhưng nó dÃnh dáng gì Ä'ến tá»™i ác?
- Äiá»u Ä'ó cÅ©ng lại tá»'i tăm. Nhưng chúng ta biết là có má»™t ngưá»i Ä'ứng trên Ä'ưá»ng và rình mò cuá»™c cãi vã cá»§a hai vợ chá»"ng, bởi vì những mà nh sáo còn chưa buÃ'ng xuá»'ng và ngá»n Ä'èn còn Ä'ược thắp sáng. Chúng ta cÅ©ng còn biết là ngưá»i Ä'ó dã chạy băng ngang bãi cá», Ä'ã và o trong phòng khách nhá», có Ä'em theo má»™t con thú bà máºt, và y Ä'ã Ä'ánh Ã'ng Ä'ại tá (nếu khÃ'ng, thì vừa lúc trÃ'ng thấy y, Ã'ng Ä'ại tá Ä'ã té báºt ngá»a xuá»'ng thanh gác cá»§i và bị tét Ä'ầu). Sau chót y bá» Ä'i vá»›i chiếc chìa khóa cá»a.
- Những khám phá cá»§a anh là m cho ná»™i vụ tá»'i tăm hÆ¡n, thay vì là m cho nó Ä'ược sáng tá»!
- Anh có lý! Nhưng tÃ'i Ä'ã là m cho anh thức quá khuya! Váºy ngà y mai, trên Ä'ưá»ng Ä'i Aldershot, tÃ'i sẽ kể tiếp.
- Cảm ơn! Anh cứ kể tiếp.
- Khi ra khá»i nhà và o há»"i bảy giá» rưỡi, bà Barkerclay khÃ'ng giáºn há»n gì chá»"ng; ngưá»i Ä'ánh xe Ä'ã nghe bà nói chuyên vá»›i Ã'ng Ä'ại tá theo lá»'i thân tình. Mặt khác, ngay sau khi vá» nhà , bà Ä'ã và o trong căn phòng và kêu ngưá»i hầu pha trà ; bất cứ ngưá»i phụ nữnà o bị bá»"n chá»"n cÅ©ng Ä'á»u là m như váºy, và ngay sau khi Ã'ng Ä'ại tá hiện ra là bùng nổ. Thế mà cÃ' Morrison Ä'ã khÃ'ng rá»i khá»i bà trong suá»'t khoảng thá»i gian Ä'ó, cho nên mặc dù cÃ' ta có chá»'i cãi, nhưng chắc chắn cÃ' có biết má»™t cái gì Ä'ó.
"à nghÄ© Ä'ầu tiên cá»§a tÃ'i là có sá»± dan dÃu giữa cÃ' Morrison và Ã'ng lÃnh già , và cÃ' nà y hẳn Ä'ã Ãt nhiá»u thổ lá»™ vá»›i ngưá»i vợ. Äiá»u Ä'ó giải thÃch rõ vá» cÆ¡n tức giáºn khi trở vá»nhà cÅ©ng như những lá»i chá»'i bá» cá»§a cÃ' gái trong cuá»™c. Và Ä'iá»u Ä'ó cÅ©ng khÃ'ng mâu thuẫn lắm vá»›i những từ mà 3 ngưá»i giúp việc nghe Ä'ược. Nhưng lại có má»™t ngưá»i tên là David, lại có sá»± trìu mến cá»§a Ã'ng Ä'ại tá Ä'á»'i vá»›i vợ, và sau chót còn có sá»± lẻn và o cá»§a má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng khác. Tháºt khó mà chá»n ra Ä'ưá»ng Ä'ể tiến hà nh Ä'iá»u tra. Dù sao Ä'i nữa, tÃ'i khÃ'ng thiên vá» việc cÃ' Morrison có "tình ý" vá»›i Ã'ng Ä'ại tá, nhưng tÃ'i lại vững tin rằng chÃnh cÃ' ấy là ngưá»i biết rõ sá»± bà máºt vì sao bà Barkerclay thình lình thay Ä'ổi tÃnh khÃ. Váºy là tÃ'i tìm tá»›i nhà cÃ' Morrison, giải thÃch rằng tÃ'i tin chắc là cÃ' biết rõ những sá»± việc, và tÃ'i Ä'ã báo cho cÃ' biết là bà Barkerclay sẽ bị Ä'ặt và o ghế cá»§a bị cáo vá» tá»™i ám sát chá»"ng, nếu ná»™i vụ Ä'ược là m sáng tá».
Morrison là má»™t cÃ' gái bé nhá», thanh khiết, có cặp mắt e lệ và mái tóc và ng hoe. Sau khi nghe chuyện, cÃ' ngá»"i suy tư trong má»™t lúc, rá»"i quay sang phÃa tÃ'i và vá»›i dáng vè cá»§a ngưá»i Ä'ã có má»™t quyết Ä'ịnh dứt khoát:
- TÃ'i Ä'ã hứa vá»›i bạn tÃ'i rằng tÃ'i sẽ khÃ'ng nói ra bất cứ Ä'iá»u gì. Nhưng nay bà ấy lâm trá»ng bệnh và Ä'ang trên bá» cá»§a sá»± tù tá»™i, váºy thì tÃ'i khÃ'ng thể là m thinh. Thưa Ã'ng, tá»'i thứ hai Ä'ó chúng tÃ'i từ Há»™i quán trở vá». Lúc ấy và o khoảng 9 giá» kém 15. Khi băng ngang qua Ä'ưá»ng Hudson - má»™t con Ä'ưá»ng rất lá»›n và rất yên tÄ©nh- tÃ'i thấy má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng tiến lại phÃa chúng tÃ'i: lưng rất còng và Ä'eo má»™t cái há»™p chéo qua vai, Ä'ầu cúi thấp và bước Ä'i vá»›i hai Ä'ầu gá»'i co gấp lại. Ã"ng ta ngước mắt lên Ä'úng và o lúc chúng tÃ'i bước và o trong cái vòng ánh sáng cá»§a ngá»n Ä'èn Ä'ưá»ng. Ngay tức khắc, Ã'ng ta Ä'ứng lại và kêu lên bằng má»™t giá»ng khá»§ng khiếp:" Lạy Chúa tÃ'i, Ä'ây Ä'úng là Nancy!" Bà Barkerclay bá»-ng tái mét. Bà hẳn Ä'ã sụp xuá»'ng nếu con quái váºt Ä'ó khÃ'ng Ä'ỡ lấy bà . TÃ'i trá»±c kêu cứ, nhưng bà lại dịu dà ng nói vá»›i ngưá»i Ä'à n Ã'ng.
- Henry, em cứ tin rằng anh Ä'ã chết từ 30 năm qua.
- TÃ'i Ä'ã từng bị chết! - ngưá»i kia trả lá»i.
Tháºt là kinh khá»§ng khi nghe cái ngữ Ä'iệu trong tiếng nói cá»§a Ã'ng ta. Ã"ng có má»™t bá»™mặt rám nắng, Ä'áng lo ngại, vá»›i má»™t ánh chói trong tia mắt. Tóc, râu má Ä'ã lấm tấm những sợi xám. Những nếp nhăn, những vết nhăn hằn trên mặt Ã'ng.
- Hãy Ä'i tiếp má»™t quãng, em gái! - Bà Barkerclay bảo tÃ'i. - Chị muá»'n nói chuyện vá»›i Ã'ng Ä'ây. KhÃ'ng có gì phải lo sợ cả.
Bà nói vá»›i vẻ quả quyết, nhưng bà vẫn còn tái xanh. TÃ'i Ä'i trước má»™t quãng Ä'ể cho hai ngưá»i tá»± do nói chuyện trong và i phút. Sau Ä'ó bà Ä'i xuá»'ng phá»'. Cặp mắt bà long lanh. TÃ'i thấy ngưá»i dà n Ã'ng khá»'n khổ Ä'ứng lại bên ngá»n Ä'èn Ä'ưá»ng và vung nắm Ä'ấm lên khÃ'ng khÃ, tá»±a há»" như Ã'ng ta bị Ä'iên vì tức giáºn. Bà khÃ'ng nói má»™t lá»i nà o cho tá»›i khi chúng tÃ'i vá» Ä'ến cá»a nhà tÃ'i. Lúc Ä'ó bà má»›i nắm lấy bà n tay tÃ'i, yêu cầu tÃ'i Ä'ừng nói gì vá»›i bất cứ ai vá» cuá»™c gặp gỡ nà y.
- Äó là má»™t ngưá»i quen cÅ© cá»§a chị, nay lại hiện ra.
TÃ'i hứa, bà hÃ'm hÃ'n tÃ'i. Giá» Ä'ây vì lợi Ãch cá»§a bà , tất cả chuyện Ä'ó phải Ä'ược biết Ä'ến."
"Anh Watson, những lá»i khai cá»§a Morrison như là ánh sáng trong Ä'êm. Tất cả những gì trước Ä'ây khÃ'ng lợi Ãch liên lạc vá»›i nhau thì nay lại rà ng buá»™c nhau trong má»™t tráºt tá»± bình thưá»ng. TÃ'i chỉ còn việc tìm gặp cái ngưá»i dị dạng Ä'ó. Nếu anh ta còn ởAldershot thì việc Ä'ó sẽ dá»... dà ng. Ban ngà y tÃ'i dò há»i và buổi tá»'i hÃ'm Ä'ó, tÃ'i Ä'ã biết Ä'ịa chỉ. Äó là Henry Wood ở trá» trong cùng má»™t Ä'ưá»ng phá»' và bà Barkerclay Ä'ã gặp Ã'ng ta. Ã"ng ta chỉ má»›i tá»›i Ä'ó có năm ngà y. TÃ'i Ä'ến gặp bà chá»§ nhà trá» và tá»± xưng là nhân viên má»›i Ä'ến thu những phiếu thuá»™c cảnh sát và bà ta Ä'ã bép xép: "Cái Ã'ng Henry Wood là nhà ảo thuáºt và nghệ sÄ© diá»...n rong. Ã"ng ta Ä'i diá»...n quanh các trại lÃnh và các quán cà phê buổi chiá»u". Trong cái há»™p, có má»™t con váºt Ä'ã là m cho bà chá»§ nhà trá» phải nhiá»u phen sợ bở vÃa: Ä'ó là con thú mà Ã'ng Ä'em ra trình diá»...n. Bà ấy còn cho biết Ä'Ã'i lúc Ã'ng nói má»™t thứ tiếng lạ hoắc và hai Ä'êm vừa qua Ã'ng ta cứ rên rỉ và khóc lóc ở trong phòng. Vá» tiá»n bạc, Ã'ng sòng phẳng, nhưng dẫu sao trong sá»' tiá»n ứng trước thì Ã'ng Ä'ã trả cho bà má»™t Ä'á»"ng florin giả. Bà Ä'ưa cho tÃ'i xem; Ä'ó là má»™t Ä'á»"ng rupi Ấn Äá»™.
“Giá» Ä'ây, tháºt hoà n toà n sáng tá» rằng: hai ngưá»i Ä'à n bà chia tay nhau, ngưá»i dị dạng Ä'ã Ä'i theo há» trong khoảng cách xa, Ã'ng ta chứng kiến cảnh cãi cá» giữa hai vợ chá»"ng, Ã'ng ta vá»™i vã chạy và o trong phòng khách nhá» và con thú mà Ã'ng ta mang theo Ä'ã trá»'n ra khá»i há»™p. Nhưng Ã'ng ta là ngưá»i duy nhất có thể cho chúng ta biết những gì Ä'ã xảy ra."
- Và anh có ý Ä'ịnh há»i Ã'ng ta?
- Tất nhiên! Nhưng há»i trước mặt má»™t ngưá»i chứng.
- Ngưá»i chứng sẽ là tÃ'i?
- Phải, Ä'iá»u Ä'ó là m sáng tá» vấn Ä'á». Nhưng nếu Ã'ng ta từ chá»'i, chúng ta buá»™c lòng Ä'ưa ná»™i vụ cho cảnh sát.
- Liệu Ã'ng ta còn ở Ä'ó khÃ'ng?
- Má»™t trong những chú nhóc cá»§a tÃ'i Ä'ã lảng vảng trước nhà trá» và nếu Ã'ng ta bá» Ä'i thì chú bé sẽ bám sát Ã'ng ta như má»™t con Ä'ỉa. Ngà y mai chúng ta sẽ gặp lại chú bé. Nhưng trong lúc chá» Ä'ợi, chÃnh tÃ'i là kẻ gây ra tá»™i ác nếu tÃ'i còn bắt anh thức lâu hÆ¡n nữa.
Chúng tÃ'i tá»›i nÆ¡i xảy ra tấm thảm trạng và o há»"i giữa trưa rá»"i tá»›i Ä'ưá»ng Hudson ngay láºp tức.
- Äây là Ä'ưá»ng Hudson. A! Kìa, chú nhá» tá»›i báo cáo.
- Ã"ng ta vẫn còn ở Ä'ó, thưa Ã'ng! - Má»™t cáºu bé vừa chạy tá»›i vừa kêu lên vá»›i chúng tÃ'i.
- Tá»'t! - Holmes nói khi vuá»'t ve má chú bé. - Lại Ä'ây, Watson. Chúng ta tá»›i nÆ¡i rá»"i.
Holmes Ä'ưa và o tấm thiếp trên Ä'ó chỉ và i lá»i ngỠý muá»'n Ä'ược gặp Ã'ng Henry Wood vá» má»™t việc quan trá»ng. Ngay sau Ä'ó chúng tÃ'i Ä'ược má»i và o nhà . Mặc dù Ä'ang mùa nóng ná»±c, Ã'ng ta vẫn thu mình bên ngá»n lá»a và căn phòng Ä'úng là má»™t cái lò. Henry Wood hoà n toà n dị hình và co rúm trên má»™t cái ghế dá»±a. Nhưng khuÃ'n mặt Ã'ng hướng vá» chúng tÃ'i, thuở trước hẳn là rất Ä'iển trai. Ã"ng nhìn chúng tÃ'i vá»›i vẻ nghi hoặc. KhÃ'ng nói mà cÅ©ng chẳng Ä'ứng lên, Ã'ng chỉ cho chúng tÃ'i hai cái ghế dá»±a.
- Ã"ng từ bên Ấn Äá»™ vá», tÃ'i nghÄ© thế? - Holmes há»i vá»›i má»™t giá»ng nhã nhặn. - TÃ'i tá»›i vá» cái vụ nho nhá» mà Ã'ng Ä'ã biết: cái chết cá»§a Ä'ại tá Barkerclay.
- Vụ Ä'ó thì can hệ gì tá»›i tÃ'i?
- TÃ'i cÅ©ng mong muá»'n sá»± việc như thế. Bởi vì nếu ná»™i vụ khÃ'ng Ä'ược là m sáng tá» thì bà Barkerclay - vá»'n là má»™t ngưá»i bạn cÅ© cá»§a Ã'ng - sẽ bị gán cho tá»™i giết ngưá»i.
Ngưá»i Ä'ó giáºt nẩy mình, kêu lên:
- TÃ'i khÃ'ng biết Ã'ng là ai, cÅ©ng chẳng hiểu vì sao Ã'ng lại biết Ä'ược Ä'iá»u Ä'ó.
- Ngưá»i ta chỉ còn chá» Ä'ợi bà tỉnh lại Ä'ể bắt giam bà .
- Lạy Chúa! Ã"ng là cảnh sát hả?
- KhÃ'ng.
- Thế thì sao Ã'ng lại can thiệp vÃ'?
- TÃ'i can thiệp là Ä'ể cho cÃ'ng lý Ä'ược thể hiện.
- Ã"ng có thể tin nÆ¡i tÃ'i, bà ấy vÃ' tá»™i.
- Thế thì chÃnh Ã'ng là phạm tá»™i.
- KhÃ'ng. TÃ'i khÃ'ng gây ra tá»™i ác.
- Váºy, ai giết Ä'ại tá James Barkerclay?
- Chúa giết Ã'ng ta. Nhưng Ã'ng hãy nhá»› lấy Ä'iá»u nà y: nếu như tÃ'i có Ä'áºp vỡ óc y ra thì cÅ©ng rất Ä'áng vá»›i cái tá»™i cá»§a y. Ã"ng muá»'n tÃ'i khai à ? ÄÆ°á»£c, tÃ'i chẳng có gì phải hổthẹn cả. Äây, hiện giá» trên lưng tÃ'i có má»™t cái bướu lạc Ä'à và những xương sưá»n xiêu vẹo. Nhưng Ä'ã có má»™t thá»i, hạ sÄ© Henry Wood nà y là ngưá»i Ä'ẹp trai nhất trong tiểu Ä'oà n bá»™ binh 117. Thuở Ä'ó, chúng tÃ'i ở bên Ấn Äá»™, tại vùng Bhurtee. Barkerclay là trung sÄ© trong cùng má»™t Ä'ại Ä'á»™i vá»›i tÃ'i. Còn ngưá»i Ä'ẹp cá»§a trung Ä'oà n... Ä'úng thế! Là Nancy Devoy; thân phụ cÃ' là thượng sÄ© trưởng Ä'á»™i. Hai chà ng trai cùng yêu cÃ' và chỉ có má»™t Ä'ược cÃ' yêu thương: TÃ'i. TÃ'i Ä'ã chiếm Ä'ược trái tim cÃ', nhưng cha cÃ' lạiưa Barkerclay hÆ¡n. TÃ'i là má»™t ngưá»i mạo hiểm, má»™t tay phiêu lưu, còn Barkerclay là ngưá»i có há»c và ngưá»i ta Ä'ã dá»± Ä'oán trước là anh sẽ thà nh sÄ© quan. Nhưng Nancy lại tha thiết yêu tÃ'i và tÃ'i tin là tÃ'i sẽ lấy Ä'ược nà ng. Than Ã'i, cuá»™c nổi loạn cá»§a lÃnh bản xứ Cipayes bùng nổ và khắp xứ ngáºp chìm trong máu lá»a!
"Toà n thể trung Ä'oà n, thêm phân ná»a Ä'á»™i pháo binh, má»™t Ä'ại Ä'á»™i lÃnh ngưá»i Sikhs và nhiá»u ngưá»i thưá»ng dân cùng Ä'à n bà , trẻ con bị bao vây trong miá»n Bhurtee. Tá»›i tuần thứ hai thì nước bắt Ä'ầu khan hiếm. Cần phải liên lạc vá»›i binh Ä'oà n cá»§a tướng Neill Ä'ang ngược lên xứ Ä'ó. Äó là cÆ¡ may duy nhất. TÃ'i tá»± ý tình nguyện lẻn ra khá»i vòng vây và báo cho tướng Neill biết vá» tình trạng nguy ngáºp cá»§a chúng tÃ'i. Äá» nghị cá»§a tÃ'i Ä'ược chấp thuáºn. TÃ'i bà n bạc vá»›i trung sÄ© Barkerclay, là ngưá»i biết rõ thá»±c Ä'ịa hÆ¡n bất cứ ai. Ã"ng ta Ä'ã vẽ cho tÃ'i má»™t bản Ä'á»" Ä'ể ra khá»i vòng vây. Tá»›i 10 giá» tá»'i tÃ'i lên Ä'ưá»ng. Có cả ngà n sinh mạng cần Ä'ược cứu sá»'ng, nhưng tháºt tâm tÃ'i chỉ nghÄ© Ä'ến có má»™t ngưá»i: Nà ng.
"Con Ä'ưá»ng men theo má»™t dòng nước cạn: tÃ'i hy vá»ng là Ä'i như thế sẽ thoát Ä'ược sá»±canh chừng cá»§a bên Ä'ịch. Nhưng trong lúc Ä'ang bò, tÃ'i rÆ¡i và o tay sáu tên lÃnh gác Ä'ang chá» Ä'ợi tÃ'i. Trong hai giây, tÃ'i bị choáng váng vì má»™t cú Ä'ánh rá»"i bị trói. Cú Ä'ánh Ä'ó là m cho tÃ'i Ä'au Ä'á»›n trong lòng ngưá»i hÆ¡n là ở trên Ä'ầu, bởi vì tÃ'i nghe quân Cipayes nói vá»›i nhau rằng chÃnh Barkerclay Ä'ã cho má»™t Ä'ầy tá»› Ä'ịa phương Ä'ến báo tin cho há», nhá» váºy há» má»›i bắt Ä'ược tÃ'i. Ngà y hÃ'm sau, vùng Bhurtee Ä'ược quân cá»§a tướng Neill giải cứu, nhưng quân nổi loạn Ä'em tÃ'i cùng trong cuá»™c rút lui. TÃ'i bị tra tấn. TÃ'i Ä'à o thoát. TÃ'i bị bắt lại và bị hà nh hạ thà nh ngưá»i tà n phế. Má»™t phần quân phiến loạn bá» trá»'n qua Népal; tÃ'i phải theo Ä'oà n Ä'ó. Chúng tÃ'i còn Ä'i xa hÆ¡n, Ä'i tá»›i táºn Darjeeling. Ở Ä'ó dân sÆ¡n cước giết quân phiến loạn và tÃ'i trở thà nh nÃ' lệ cá»§a há». TÃ'i lại bá» trá»'n nữa. Nhưng thay vì Ä'i vá» hướng nam, tÃ'i lại ngược lên hướng bắc, Ä'ến xứ ngưá»i Afghans. TÃ'i lang thang ở Ä'ó trong ngưá»i năm, rá»"i trở xuá»'ng Punjab là nÆ¡i tÃ'i Ä'ã sá»'ng vá»›i dân Ä'ịa phương, kiếm ăn bằng cách là m trò ảo thuáºt. TÃ'i là m sao dám trở vá» nước Anh. Thà cứ Ä'ể cho Nancy và các bạn cÅ© cứ giữ mãi cái há»"i ức vá» má»™t gã Henry Wood Ä'ã chết vá»›i má»™t cái lưng thẳng, hÆ¡n là thấy tÃ'i trong má»™t cái hình thểcá»§a má»™t kẻ dị dạng gá»›m ghiếc như váºy. Há» tin chắc là tÃ'i Ä'ã chết. Như thế lại cà ng hay! TÃ'i nghe nói Barkerclay Ä'ã cưới Nancy và Ä'ã Ä'ược thăng cấp trong trung Ä'oà n.
"Nhưng khi vá» già , ngưá»i ta tha thiết nhá»› cá»' hương. Trong những năm dà i, rá»"i những năm dà i, tÃ'i Ä'ã Ä'eo Ä'uổi theo hình ảnh bao Ä'á»"ng cá» xanh và các hà ng rà o bên nước Anh. Sau cùng tÃ'i muá»'n nhìn lại chúng má»™t lần chót trước khi lìa Ä'á»i".
- Câu chuyên cá»§a Ã'ng tháºt là cảm Ä'á»™ng,- Sherlock Holmes nói. - TÃ'i dã biết có cuá»™c gặp mặt giữa Ã'ng và bà Barkerclay. Ã"ng Ä'ã Ä'i theo bà ấy vá» nhà , nhìn qua cánh cá»a sổ, Ã'ng thấy há» cãi nhau, chắc hẳn là ngưá»i vợ trách móc Ã'ng chá»"ng vá» câu chuyện ngà y xưa. Những tình cảm cá nhân cá»§a Ã'ng lúc Ä'ó Ä'ã thắng, Ã'ng liá»n chạy băng qua bãi cá» và và o trong phòng.
- Äúng, thưa Ã'ng. Và khi thấy tÃ'i, y té gục Ä'ầu xuá»'ng thanh gác cá»§i. Nhưng y Ä'ã chết trước khi gục xuá»'ng: tÃ'i trÃ'ng thấy cái chết trên mặt y, cÅ©ng rõ rà ng như tÃ'i Ä'á»c sách nà y. Việc nhìn thấy tÃ'i tá»±a như viên Ä'ạn súng lục bắn thẳng và o trái tim tá»™i lá»-i cá»§a y.
- Rá»"i sau Ä'ó?
- Nancy ngất Ä'i. TÃ'i rút trong bà n tay nà ng cái chìa khóa, Ä'ịnh mở cá»a Ä'i tìm ngưá»i cấp cứu. Nhưng tÃ'i nảy ra cái ý Ä'ịnh nên Ä'ể nà ng lại Ä'ó, còn mình thì bá» trá»'n. TÃ'i nhét cái chìa khóa và o túi và Ä'ánh rÆ¡i cây gáºy trong lúc Ä'uổi theo Teddy Ä'ang lên lên tấm ri-Ä'Ã'. Khi tÃ'i nhá»'t Ä'ược nó và o trong cái há»™p, tÃ'i chạy Ä'i vá»›i tá»'c Ä'á»™ nhanh nhất.
- Teddy là ai? - Holmes há»i.
Henry cúi xuá»'ng và lÃ'i ra má»™t con váºt bé nhá» xinh Ä'ẹp mà u Ä'á» lạt, mảnh mai và má»m mại, má»™t cái mÅ©i dà i mà u há»"ng và cặp mắt Ä'á» tuyệt Ä'ẹp.
- Má»™t con chá»"n Ä'en.
- Vâng, ngưá»i ta gá»i như thế, hoặc còn gá»i nó là cầy ăn rắn. TÃ'i gá»i nó là con bắt rắn. TÃ'i có nuÃ'i má»™t con rắn hổ Ä'ã bẻ hết răng nanh, và má»-i tá»'i Teddy lại bắt rắn Ä'ể mua vui cho những ngưá»i trong xứ. Còn có chuyện gì Ã'ng muá»'n biết nữa khÃ'ng, thưa Ã'ng?
- Rất có thể là chúng tÃ'i sẽ cần Ä'ến Ã'ng, nếu bà Barkerclay bị gặp khó khăn.
- Trong trưá»ng hợp Ä'ó, xin Ã'ng hãy tuyệt Ä'á»'i tin cáºy nÆ¡i tÃ'i!
- Giá» Ä'ây, Ã'ng Ä'ã vừa ý khi biết rằng trong ba mươi năm qua, lương tâm Ã'ng Ä'ại tá Ä'ã khÃ'ng ngừng cắn rứt vá» cái hà nh vi phản bá»™i cá»§a mình. A, Ã'ng thiếu tá Murphy Ä'ang Ä'i bên kia Ä'ưá»ng. Xin chà o, Ã'ng Wood.
Chúng tÃ'i Ä'uổi kịp Ã'ng thiếu tá.
- A, Holmes, - thiếu tá reo lên, - Ã'ng Ä'ã biết tin gì chưa.
- Chuyện gì ?
Bệnh nhân thưá»ng trú
Trá»i Ä'ang tiết tháng Mưá»i, má»™t ngà y nặng ná», mưa nhiá»u. Mà nh cá»a Ä'ược buÃ'ng xuá»'ng ná»a vá»i. Holmes nằm cuá»™n mình trên ghế trà ng ká»· Ä'ể Ä'á»c Ä'i Ä'á»c lại lá thư mà anh vừa nháºn Ä'ược. Vá» phần tÃ'i, thá»i gian ở bên Ấn Äá»™ Ä'ã táºp cho tÃ'i chịu Ä'á»±ng Ä'ược nóng hÆ¡n là chịu lạnh. Nhưng tá» báo lại chẳng có gì Ä'áng Ä'á»c. Má»i ngưá»i Ä'ã bá»Ä'i khá»i thá»§ Ä'Ã' và tÃ'i thèm muá»'n Ä'i nghỉ mát ở bá» biển, nhưng khÃ'ng Ä'á»§ tiá»n. Holmes quá mải mê, khÃ'ng tiện nói chuyện, tÃ'i bèn liệng tá» báo, ngá»"i thoải mái trong ghếbà nh và chìm và o trong má»™t giác mÆ¡. Bất thình lình giá»ng nói cá»§a anh chen và o trong tư tưởng tÃ'i:
- Buổi tá»'i Ä'em Ä'ến má»™t chút mát mẻ. Ta Ä'i dạo thà nh phá»' nhé.
TÃ'i tán thà nh ngay. Trong ba tiếng Ä'á»"ng há»", chúng tÃ'i Ä'i lang thang, chăm chú và o cái kÃnh vạn hoa ngà n Ä'á»i thay Ä'ổi khÃ'ng ngừng cá»§a cuá»™c sá»'ng trong Ä'ại lá»™ và khu bá»sÃ'ng. Cuá»™c nói chuyện cá»§a Holmes luÃ'n luÃ'n gây thÃch thú. Chúng tÃ'i trở vá» phá»' Baker lúc 10 giá». Má»™t xe ngá»±a bá»'n bánh Ä'áºu trước cá»a nhà chúng tÃ'i.
- Hừm! Má»™t bác sỹ... tÃ'i nháºn thấy thế. - Holmes nói. - Ã"ng nà y hà nh nghá» chưa bao lâu, nhưng rất báºn rá»™n. Ã"ng tá»›i há»i ý kiến chúng ta.
Ãnh sáng lung linh Ä'ằng sau khuÃ'n cá»a sổ chứng tá» ngưá»i khách Ä'ang chá» Ä'ợi chúng tÃ'i. TÃ'i theo Holmes và o nhà . Má»™t ngưá»i xanh xao có bá»™ mặt dà i và Ä'ể râu má và ng hoe Ä'ứng lên khi chúng tÃ'i bước và o. Ã"ng ta chưa quá bước mươi hoặc ba mươi bá»'n tuổi, Ä'ang nhìn nhá»›n nhác. Äó là thái Ä'á»™ cá»§a má»™t ngưá»i rụt rè và dá»... kÃch Ä'á»™ng: bà n tay trắng mà Ã'ng tì lên lò sưởi khi Ä'ứng dáºy khá»i ghế hẳn thÃch hợp vá»›i má»™t nghệ sÄ© hÆ¡n là má»™t y sÄ©. Ã"ng ta ăn mặc Ä'à ng hoà ng vá»›i quần áo mà u sẫm. Má»™t cái áo rÆ¡-Ä'anh-gá»'t Ä'en, quần mà u sẫm, thắt cà vạt trang nhã.
- Xin chà o bác sỹ! - Holmes vui vẻ nói. - TÃ'i vui mừng Ä'ược thấy bác sỹ khÃ'ng phải chá» chúng tÃ'i quá lâu.
- Váºy là Ã'ng Ä'ã nói chuyện vá»›i ngưá»i Ä'ánh xe cá»§a tÃ'i?
- KhÃ'ng. Ngá»n Ä'èn nến trên bà n Ä'ã nói. Xin má»i Ã'ng ngá»"i xuá»'ng và xin cho biết tÃ'i có thể giúp Ã'ng Ä'iá»u gì.
- TÃ'i là bác sỹ Percy Trevelyan ở sá»' 403 phá»' Brood.
- Có phải Ã'ng là tác giả cá»§a má»™t cuá»'n sách chuyên khảo vá» các thương tổn thần kinh khÃ'ng? - TÃ'i há»i.
Niá»m vui sướng là m cho cặp má xanh xao cá»§a Ã'ng ta trở thà nh có mầu sắc.
- TÃ'i Ãt khi Ä'ược nghe nhắc tá»›i cuá»'n sách Ä'ó. - Ã'ng trả lá»i. Nhà xuất bản nói nó bán rất ế. Ã"ng cÅ©ng là bác sỹ?
- Bác sỹ quân y Ä'ang nghỉ phép.
- TÃ'i muá»'n chuyên vá» bệnh thần kinh, nhưng chúng ta buá»™c phải “có gì lấy nấyâ€. Nhưng Ä'ó là chuyện ngoà i Ä'á». Thưa Ã'ng Holmes, muá»™t chuá»-i sá»± việc xảy ra nÆ¡i nhà tÃ'i Ä'ã khiến tÃ'i tá»›i Ä'ây Ä'ể xin Ã'ng má»™t lá»i khuyên.
Holmes ngá»"i xuá»'ng và má»"i tẩu thuá»'c.
-Hoan nghênh Ã'ng Ä'ã Ä'ến. Câu chuyện như thế nà o?
- TÃ'i theo há»c Ä'ại há»c London và các giáo sư Ä'ã coi tÃ'i như má»™t Ä'á»'i tượng có nhiá»u hứa hẹn. Sau khi tá»'t nghiệp, tÃ'i tiếp tục chuyên tâm và o việc nghiên cứu chứng giản huyết: sau chót, tÃ'i Ä'ược tặng giải thưởng và má»™t huân chương cho cuá»'n sách chuyên khảo vá» những thương tổn thần kinh mà bạn Ã'ng vừa nhắc tá»›i há»"i nãy. Nhưng chướng ngại chÃnh ngăn chặn con Ä'ưá»ng láºp nghiệp cá»§a tÃ'i là sá»± thiếu vá»'n. Muá»'n khởi nghiệp, tÃ'i bắt buá»™c phải Ä'ịnh cư tại má»™t trong mưá»i hai con Ä'ưá»ng trong khu sang trá»ng Cavendish: tiá»n thuê nhà rất cao và má»™t sá»' Ä'á»" Ä'ạc Ä'ắt giá, lại còn phải nuÃ'i kẻăn ngưá»i ở, phải nuÃ'i má»™t con ngá»±a và má»™t cá»- xe coi Ä'ược. Äiá»u Ä'ó vượt quá khảnăng cá»§a tÃ'i. TÃ'i hy vá»ng sẽ ăn uá»'ng dè sẻn trong mưá»i năm, má»›i có thể gắn Ä'ược tấm bảng hiệu lên trước cá»a nhà mình. Nhưng má»™t buổi sáng, có má»™t ngưá»i khách tên là Blessington Ä'ến tìm tÃ'i. TÃ'i vừa má»›i má»i Ã'ng ta ngá»"i xuá»'ng là Ã'ng ta liá»n nói má»™t hÆ¡i:
- Ã"ng có phải là cái Ã'ng Percy Trevelyan, ngưá»i vừa Ä'ược trao giải thưởng khÃ'ng?
TÃ'i nghiêng mình.
- Hãy thẳng thắn trả lá»i tÃ'i, - ngưá»i khách nói tiếp. - Rá»"i Ã'ng sẽ khÃ'ng phải há»'i tiếc. Tà i năng cá»§a Ã'ng sẽ còn Ä'ưa Ã'ng tiến xa hÆ¡n nữa. Ã"ng có khéo xá» sá»± khÃ'ng?
TÃ'i khÃ'ng thể mỉm cưá»i trước câu há»i.
- Tạm Ä'ược.
- Và khÃ'ng có các thói hư táºt xấu Ä'ấy chứ? KhÃ'ng có những tÃnh ham... uá»'ng rượu chẳng hạn?
- Nhưng mà , thưa Ã'ng! - TÃ'i kêu lên.
- Rất tá»'t! Hoà n toà n tá»'t! Nhưng tÃ'i buá»™c phải Ä'ặt ra những câu há»i Ä'ó. Ã"ng có tà i, có Ä'ức, tại sao khÃ'ng lo láºp nghiệp.
TÃ'i nhún vai.
- Coi nà o, coi nà o, - ngưá»i khách nói. Trong Ä'ầu Ã'ng có nhiá»u thứ hÆ¡n là ở trong bóp. Ã"ng nghÄ© sao nếu tÃ'i bá»' trà cho Ã'ng mở phòng mạch ở Ä'ưá»ng Brook?
TÃ'i nhìn ngưá»i khách vá»›i vẻ ngạc nhiên.
- á»', nếu như tÃ'i là m việc Ä'ó, thì chÃnh là vì lợi Ãch cá»§a tÃ'i, chứ chẳng phải Ä'ể là m vừa lòng Ã'ng Ä'âu. - Ngưá»i khách kêu lên. - TÃ'i sẽ hết sức thà nh tháºt vá»›i Ã'ng. TÃ'i có và i ngà n bảng và tÃ'i muá»'n Ä'ầu tư. Phải, tÃ'i muá»'n Ä'ầu tư và o Ä'ầu óc Ã'ng.
- Như thế nà o?
- Cách Ä'ầu tư nà y ăn chắc.
- Nhưng tÃ'i phải là m gì.
- TÃ'i mướn nhà . TÃ'i sắm Ä'á»" Ä'ạc. TÃ'i trả lương cho kẻ hầu hạ. NghÄ©a là tất cả má»i khoản chi tiêu. Ã"ng chỉ ngá»"i trong cái ghế bà nh nÆ¡i phòng khám bệnh. Ã"ng chia cho tÃ'i 3/4 tiá»n thu Ä'ược, Ã'ng hưởng 1/4 còn lại.
TÃ'i nháºn lá»i, tá»›i ngụ tại Ä'ưá»ng Brook và bắt Ä'ầu hà nh nghá», là m theo những Ä'iá»u kiện mà Ã'ng ta Ä'ưa ra. Ã"ng ta tá»›i ở trong nhà tÃ'i như má»™t ngưá»i khách trá» Ä'ược hưởng bổng lá»™c. TÃ'i nháºn thấy Ã'ng ta bị yếu tim và tình trạng sức khá»e cá»§a Ã'ng ta cần Ä'ược chăm sóc thưá»ng xuyên. Ã"ng ta sá»a Ä'ổi hai căn phòng trên lầu thà nh phòng khách và phòng ngá»§ Ä'ể dùng riêng. Äó là má»™t con ngưá»i kỳ quặc: Ã'ng trá»'n tránh xã há»™i và Ãt khi Ä'i ra phá»'. Tá»'i nà o cÅ©ng váºy, cứ Ä'úng giá» là Ã'ng ta lại và o phòng mạch tÃ'i, xem sổ khám bệnh, rá»"i chia tiá»n cho tÃ'i và cất kỹ sá»' còn lại và o cái két sắt Ä'ặt trong phòng. Việc Ä'ầu tư cá»§a Ã'ng ta có kết quả. Má»™t và i thà nh cÃ'ng trong những ca bệnh khó Ä'ã mau chóng Ä'ưa tÃ'i lên hà ng Ä'ầu. Trong hai năm, tÃ'i Ä'ã là m cho Ã'ng ta trởthà nh ngưá»i già u có.
“Cách Ä'ây và i tuần, Ã'ng ta tá»›i gặp tÃ'i trong má»™t trạng thái cá»±c kỳ bá»"n chá»"n. Ã"ng nói vá»›i tÃ'i vá» má»™t vụ trá»™m vừa má»›i xảy ra trong khu West End. Ã"ng cho tÃ'i hay là trong vòng hai mươi bá»'n tiếng Ä'á»"ng há»" nữa, then cá»a an toà n sẽ Ä'ược Ä'ặt và o các cá»a sổvà cá»a ra và o nhà tÃ'i. Sá»± căng thẳng thần kinh cá»§a Ã'ng kéo dà i khoảng chừng má»™t tuần. LuÃ'n luÃ'n Ã'ng Ä'ứng rình bên cá»a sổ và khÃ'ng ra khá»i nhà Ä'ể Ä'i dạo chÆ¡i nhưÃ'ng vẫn là m Ä'á»u Ä'ặn trước bữa ăn tá»'i. Nhìn thái Ä'á»™ Ã'ng, tÃ'i suy luáºn rằng Ã'ng Ä'ang có má»™t má»'i sợ hãi kinh khá»§ng Ä'á»'i vá»›i má»™t ai Ä'ó hoặc má»™t cái gì Ä'ó. TÃ'i nêu ra vá»›i Ã'ng và i câu há»i, nhưng Ã'ng tá» vẻ há» hững tá»›i mức tÃ'i khÃ'ng muá»'n tìm hiểu thêm nữa. Thá»i gian trÃ'i qua, má»'i lo sợ cá»§a Ã'ng dưá»ng như tan biến dần. Ã"ng Ä'ã ná»'i lại những thói quen ngà y trước.
“Cách Ä'ây hai ngà y, tÃ'i nháºn Ä'ược má»™t lá thư khÃ'ng Ä'á» ngà y tháng và khÃ'ng ghi Ä'ịa chỉ ngưá»i gá»i, ná»™i dung như sau: “Má»™t thà nh viên thuá»™c giá»›i quý tá»™c Nga sẽ rất sung sướng Ä'ược bác sỹ nháºn chăm sóc. Từ nhiá»u năm qua, ngưá»i nà y bị chứng giản huyết. Khi Ä'ược biết bác sỹ rất giá»i vá» mÃ'n nà y, bệnh nhân muá»'n Ä'ến khám bệnh và o chiá»u mai, lúc 6 giá» 45 phút.â€
“Lá thư Ä'ó là m tÃ'i thÃch thú bởi vì sá»± khó khăn chÃnh trong việc nghiên cứu vá» bệnh giản huyết là căn bệnh nà y Ãt có bệnh nhân Ä'ể thá»±c táºp. Váºy là tÃ'i có mặt ở phòng mạch và o giá» hẹn. Thân chá»§ tÃ'i là má»™t ngưá»i Ä'ứng tuổi, gà y gò, ung dung. Bá» ngoà i khá tầm thưá»ng: chẳng có chút nà o giá»'ng vá»›i cái ý nghÄ© mà chúng ta thưá»ng có vá»má»™t nhà quý phái Nga. Nhưng tÃ'i lại ngạc nhiên nhiá»u hÆ¡n vá» ngưá»i cùng Ä'i. Äó là má»™t thanh niên cao lá»›n, Ä'ẹp lạ lùng, vá»›i bá»™ mặt rầu rÄ© và dữ tợn, má»™t thân hình mạnh khoẻ. Khi hai ngưá»i và o phòng, ngưá»i trẻ tuổi Ä'ang giang vòng tay Ä'ỡ lấy Ã'ng già rá»"i Ä'ặt ngá»"i xuá»'ng vá»›i má»™t sá»± âu yếm và dịu dà ng.
- TÃ'i xin Ä'ược thứ lá»-i, thưa bác sỹ, - anh ta nói vá»›i tÃ'i bằng tiếng Anh vá»›i má»™t giá»ng nói yếu á»›t - TÃ'i phải cùng Ä'i vá»›i cha tÃ'i, vì cha tÃ'i rất yếu.
Sá»± hiếu thảo Ä'ó là m tÃ'i cảm Ä'á»™ng.
- Phải chẳng Ã'ng muá»'n ở lại bên Ã'ng cụ trong lúc tÃ'i chẩn bệnh.
- á»', khÃ'ng! KhÃ'ng Ä'á»i nà o. - anh ta kêu lên, tay phác ra má»™t cá» chỉ hoảng sợ. - TÃ'i sẽrất Ä'au buá»"n khi phải thấy ba tÃ'i trong những cÆ¡n cấp phát kinh hoà ng Ä'ó. Hệ thần kinh cá»§a tÃ'i rất nhạy cảm. TÃ'i xin ngá»"i ở phòng Ä'ợi.
“Ngưá»i thanh niên bá» ra ngoà i. TÃ'i nói chuyện vá»›i ngưá»i bệnh và ghi chú. Ã"ng già khÃ'ng thÃ'ng minh, những câu trả lá»i cá»§a Ã'ng thưá»ng tá»'i nghÄ©a, tÃ'i cho là Ã'ng khÃ'ng Ä'á»§ từ ngữ tiếng Anh. Tuy nhiên, bất thình lình, trong lúc tÃ'i Ä'ang lúi cúi ghi chép, thì Ã'ng ngưng khÃ'ng trả lá»i. TÃ'i ngá»ng Ä'ầu lên, thấy Ã'ng ta ngá»"i thẳng trong ghế bà nh mà ngó nhìn tÃ'i, mặt Ã'ng tái mét, cứng Ä'Æ¡: CÆ¡n bệnh lại tái phát. TÃ'i Ä'ếm sá»' mạch Ä'áºp và Ä'o nhiệt Ä'á»™ cá»§a ngưá»i bệnh, cÆ¡ bắp Ä'ã cứng. TÃ'i khÃ'ng phát hiện ra Ä'iá»u bất thưá»ng Ä'ặc biệt nà o. Trạng thái cá»§a Ã'ng phù hợp vá»›i Ä'iá»u mà những cuá»™c quan sát trước Ä'ó Ä'ã cho tÃ'i biết. Bệnh nà y trị bằng cách cho xÃ'ng chất nitrat amyl. TÃ'i tá»± nhá»§rằng mình Ä'ang gặp má»™t cÆ¡ há»™i tuyệt vá»i Ä'ể chứng tá» sá»± hữu hiệu. Vì chai thuá»'c Ä'ặt ởtầng dưới trong phòng thà nghiệm, tÃ'i Ä'ể thân chá»§ ngá»"i Ä'ó, chạy Ä'i lấy. Phải mất năm phút má»›i tìm ra nó: khi trở lại phòng mạch thì ngưá»i bệnh Ä'ã bá» Ä'i.
“TÃ'i chạy ra ngoà i. Ngưá»i con trai cÅ©ng Ä'ã bá» Ä'i. Cánh cá»a ra và o Ä'ược khép lại, nhưng khÃ'ng Ä'óng kÃn. Ngưá»i Ä'ầy tá»›, kẻ Ä'ưa khách và o, má»›i và o là m và lại hÆ¡i Ä'ần Ä'á»™n. Y cứở bên dưới và chỉ lên lầu Ä'ể chỉ Ä'ưá»ng cho ngưá»i bệnh hoặc khi tÃ'i gá»i chuÃ'ng. Y chẳng nghe thấy gì và chúng tÃ'i lúng túng trong sá»± bà máºt hoà n toà n. sau Ä'ó má»™t lát, Ã'ng Blessington trở vá» sau khi Ä'i dạo. TÃ'i khÃ'ng nói vá»›i Ã'ng má»™t lá»i nà o vá» sá»± việc xảy ra.
“TÃ'i Ä'inh ninh mình sẽ chẳng bao giá» gặp lại ngưá»i Nga ná» cùng cáºu con trai! Thế mà chiá»u nay há» lại tá»›i phòng mạch tÃ'i.
- TÃ'i phải xin lá»-i Ã'ng nhiá»u vì Ä'ã bá» Ä'i bất thình lình ngà y hÃ'm qua, thưa bác sỹ! - Thân chá»§ cá»§a tÃ'i nói.
- Quả tháºt việc Ä'ó là m tÃ'i hÆ¡i ngạc nhiên...
- Khi ra khá»i cÆ¡n cấp phát, Ä'ầu óc rá»'i rắm, tÃ'i khÃ'ng còn nhá»› gì vá» Ä'iá»u Ä'ã xảy ra trước Ä'ó. TÃ'i thấy mình tỉnh lại trong má»™t căn phòng lạ, thế là tÃ'i bá» Ä'i và tÃ'i Ä'ã Ä'i ngoà i phá»' như Ä'i trong sương mù.
- Còn tÃ'i, - ngưá»i con trai nói thêm, - khi thấy ba tÃ'i Ä'i ra ngoà i, tÃ'i tưởng là cuá»™c khám bệnh Ä'ã xong. TÃ'i chỉ biết sá»± tháºt khi Ä'ã vá» tá»›i nhà .
- Váºy thì, - tÃ'i cưá»i, - chẳng có gì là phiá»n hà cả. Bây giá», Ã'ng có thể lui ra ngoà i phòng khách, tÃ'i tiếp tục chẩn Ä'oán cho thân phụ Ã'ng.
Trong vòng ná»a tiếng Ä'á»"ng há»", tÃ'i khám xong, kê toa. Sau Ä'ó Ã'ng ra vá», vịn tay và o ngưá»i con trai. Má»™t lát sau, Blessington vá» nhà và leo lên phòng. Liá»n ngay sau Ä'ó, tÃ'i nghe tiếng chân Ã'ng lao xuá»'ng cầu thang và ùa và o trong phòng mạch tÃ'i như má»™t viên Ä'ại bác.
- Ai Ä'ã và o phòng tÃ'i? - Ã"ng ta hét lên.
- KhÃ'ng ai cả.
- Ã"ng nói dá»'i! Hãy lên mà xem!
“TÃ'i bá» qua lá»i lẽ lá»- mãng cá»§a Ã'ng ta. Khi lên tá»›i nÆ¡i, Ã'ng chỉ cho tÃ'i thấy nhiá»u vết chân trên tấm thảm mà u nhạt.
- Äây Ä'âu có phải là các dấu chân cá»§a tÃ'i - Ã"ng ta kêu toáng lên.
â€Quả tháºt Ä'ó là những dấu chân má»›i có. Nó lá»›n hÆ¡n dấu chân cá»§a Ã'ng ta. Buổi chiá»u Ä'ó trá»i mưa nhiá»u, khách Ä'ến nhà tÃ'i Ä'á»u là bệnh nhân. Váºy là , trong lúc tÃ'i Ä'ang khám bệnh cho ngưá»i cha, thì anh thanh niên Ä'ã rá»i phòng Ä'ợi và Ä'ã leo lên phòng cá»§a Ã'ng Blessington. KhÃ'ng có nÆ¡i nà o bị Ä'ụng tá»›i hoặc bị lấy Ä'i, nhưng rõ rà ng căn phòng Ä'ã bị xâm nháºp. Blessington bị kÃch Ä'á»™ng cá»±c kỳ mạnh mẽ. Ã"ng ngá»"i sụp xuá»'ng ghế bà nh và khóc. Phải rất lâu tÃ'i má»›i là m Ã'ng tỉnh lại Ä'Ã'i phần. Ã"ng ta khuyên tÃ'i Ä'ến Ä'ây Ä'ể gặp Ã'ng, thưa Ã'ng Holmes. Nếu Ã'ng vui lòng Ä'i cùng vá»›i tÃ'i, có thể Ã'ng sẽtrấn an Ä'ược Ã'ng ấyâ€.
Holmes, Ä'ã nghe câu chuyện kể dà i dòng ấy vá»›i má»™t sá»± chú tâm mãnh liệt. Khi ngưá»i khách chấm dứt, Holmes khÃ'ng nói má»™t lá»i, Ä'ưa cái mÅ© cho tÃ'i rá»"i anh Ä'i theo thân chá»§.
Mưá»i lăm phút sau, chúng tÃ'i dừng lại trước ngÃ'i nhà cá»§a bác sỹ. Má»™t ngưá»i Ä'ầy tá»›mở cá»a và chúng tÃ'i leo ngay lên cái cầu thang rá»™ng có trải thảm. Ngá»n Ä'èn trên thá»m cầu thang Ä'á»™t ngá»™t bị gió thổi tắt. Từ trong bóng tá»'i, má»™t giá»ng nhá», run rẩy vá»ng tá»›i chúng tÃ'i.
- Ã"ng Blessington, Ã'ng quá Ä'áng rá»"i Ä'ấy. - Bác sỹ Percy kêu lên.
- á»', thế ra là Ã'ng Ä'ấy à , bác sỹ? - Giá»ng nói thá»'t ra có kèm theo má»™t tiếng thở dà i nhẹnhõm. - Nhưng còn những ngưá»i kia, Ã'ng có bảo Ä'ảm cho há» khÃ'ng?
Blessington quan sát tỉ mỉ chúng tÃ'i.
- Tá»'t. ÄÆ°á»£c rá»"i. - Sau cùng Ã'ng ta nói, - Các Ã'ng có thể lên. TÃ'i xin lá»-i nếu sá»± Ä'á»phòng Ä'ã là m quý Ã'ng khó chịu.
Ã"ng ta Ä'á»'t gas lên và chúng tÃ'i thấy trước mặt mình là má»™t ngưá»i kỳ lạ. Ã"ng ta rất máºp, nước da bệnh hoạn. Má»-i tay cầm má»™t khẩu súng lục; Ã'ng nhét súng và o túi khi chúng tÃ'i tiến lên.
- Xin chà o Ã'ng Holmes. TÃ'i tháºt rất mang Æ¡n Ã'ng Ä'ã cất cÃ'ng Ä'ến Ä'ây. Bác sỹ Ä'ã cho Ã'ng biết vá» vụ xâm nháºp tá»"i tệ và o nhà tÃ'i?
- Có, hai ngưá»i Ä'ó là ai váºy, tại sao há» lại Ä'ịnh hại Ã'ng?
- Thế thì, Ä'ó là ... Tháºt là khó nói. TÃ'i chẳng biết trả lá»i Ã'ng ra là m sao, thưa Ã'ng Holmes.
- Nói cách khác, Ã'ng khÃ'ng biết há» là ai?
- Xin má»i và o. Xin vui lòng Ä'i ngang qua Ä'ây.
Ã"ng dẫn chúng tÃ'i và o trong phòng Ã'ng. Äó là má»™t căn phòng Ä'ẹp, Ä'á»" Ä'ạc bà y biện má»™t cách thÃch Ä'áng.
- Quý Ã'ng thấy cái nà y chứ? - Ã"ng nói khi chỉ và o má»™t cái há»™p Ä'en lá»›n Ä'ểở dưới chân giưá»ng. - TÃ'i chưa bao giá» già u có. Trá»n Ä'á»i, tÃ'i chỉ Ä'ầu tư và o má»-i má»™t việc như bác sỹ Percy sẽ nói cho quý Ã'ng rõ. TÃ'i chẳng bao giá» tin má»™t chá»§ ngân hà ng nà o cả, thưa Ã'ng Holmes. Chút Ãt vá»'n má»n mà tÃ'i có Ä'ược Ä'ể cất giấu trong cái rương nà y, váºy là Ã'ng hiểu Ä'iá»u tÃ'i cảm nháºn khi có những kẻ vÃ' danh lẻn và o nhà tÃ'i.
Holmes nhìn kỹ Blessington vá»›i con mắt dò há»i và lắc Ä'ầu.
- TÃ'i khÃ'ng thể giúp gì cho Ã'ng nếu Ã'ng tìm cách nói dá»'i tÃ'i. - Anh nói.
- TÃ'i Ä'ã nói tất cả rá»"i.
Holmes xoay gót với một cỠchỉ chán ghét:
- Xin chúc anh má»™t Ä'êm an là nh, bác sỹ Percy.
- Ã"ng bá» Ä'i mà chẳng nói vá»›i tÃ'i Ä'iá»u gì ư? - Blessington kêu lên vá»›i má»™t giá»ng kiệt quệ.
- Thưa Ã'ng, tÃ'i chỉ có má»™t lá»i khuyên: Ä'ó là hãy nói sá»± tháºt.
Má»™t phút sau, chúng tÃ'i Ä'ã ra tá»›i ngoà i phá»' và chúng tÃ'i lại trên Ä'ưá»ng vá» nhà .
- Anh Watson, tÃ'i rất tiếc Ä'ã là m anh phải ra khá»i nhà vì má»™t cuá»™c dạo chÆ¡i cá»§a những ngưá»i Ä'iên. Thá»±c ra, Ä'ây là má»™t chuyện lý thú Ä'ấy. Holmes nói.
- TÃ'i chẳng hiểu gì hết!
- Có hai ngưá»i... Có thể hÆ¡n hai ngưá»i... oán thù gã nà y, cái chà ng trai ná» Ä'ã hai lần lẻn và o phòng cá»§a Blessington trong lúc ngưá»i Ä'á»"ng lõa kiá»m giữ bác sỹ trong phòng mạch.
- Thế còn bệnh giản huyết?
- Má»™t chứng-bệnh-giả và Ä'ó là má»™t chứng rất dá»... bắt chước. TÃ'i Ä'ã từng bắt chước chứng Ä'ó. TÃ'i, ngưá»i Ä'ang nói vá»›i anh Ä'ây nà y.
- Thế rá»"i sao?
- Bá»n chúng mà Ä'ến khám bệnh muá»™n như thế là vì lúc Ä'ó trong phòng Ä'ợi khÃ'ng còn khách. Tuy nhiên, giá» Ä'ó lại trùng hợp vá»›i má»™t thói gà n cá»§a Blessington. Váºy là bá»n chúng biết rõ thói quen hà ng ngà y cá»§a Ã'ng ta. Nếu chúng chỉ muá»'n “xoáy†má»™t món nhá» thÃ'i thì hẳn chúng Ä'ã Ä'ể lại dấu vết cá»§a chuyến ăn hà ng. Vả chăng, tÃ'i có khảnăng Ä'á»c Ä'ược trong mắt má»™t ngưá»i Ä'ể biết là ngưá»i Ä'ó lo sợ cho mạng sá»'ng cá»§a mình. Ã"ng ấy có hai kẻ ham trả thù Ä'ến thế mà lại khÃ'ng biết há» là ai ư? KhÃ'ng. Ã"ng ta phải biết há». Nhưng Ã'ng ta Ä'ã nói dá»'i. Có thể là ngà y mai chúng ta sẽ gặp lại Ã'ng ta trong má»™t trạng thái cởi mở hÆ¡n!
- Liệu có giả thiết nà o khác khÃ'ng? Liệu có thể nà o câu chuyên ngưá»i Nga bị bệnh vá»›i con trai Ã'ng ta chỉ là sản phẩm tưởng tượng cá»§a bác sỹ Percy khÃ'ng?
Dưới ánh sáng má»™t ngá»n Ä'èn Ä'ưá»ng thắp bằng khà Ä'á»'t, tÃ'i thấy Holmes cưá»i vá»›i vẻthÃch thú.
- Chà ng trai Ä'ã Ä'ể lại những vết chân rất rõ rà ng: già y cả anh ta có mÅ©i vuÃ'ng chứkhÃ'ng nhá»n như già y cá»§a Blessington và già y Ä'ó lá»›n hÆ¡n già y cá»§a Ã'ng bác sỹ tá»›i 3 inch. Váºy dấu chân trên các tấm thảm là khÃ'ng há» bị lầm lẫn. Nhưng tá»'t hÆ¡n chúng ta nên Ä'i ngá»§, bởi vì sáng sá»›m mai sẽ có tin má»›i.
Sáng hÃ'm sau, và o há»"i 7 giá» rưỡi, trong ánh sáng lá»i má» Ä'ầu tiên cá»§a buổi sá»›m mai, tÃ'i Ä'ã thấy Holmes mặc áo ngá»§ Ä'ứng ngay Ä'ầu giưá»ng tÃ'i. Anh nói:
- Watson! Má»™t cá»- xe Ä'ang Ä'ợi chúng ta.
- Äể là m gì?
- Vá» vụở Ä'ưá»ng Brook.
- Anh nháºn Ä'ược tin má»›i?
- Nghiêm trá»ng, nhưng chưa rõ rà ng.
Anh tá»›i kéo tấm mà nh sáo lên, Ä'oạn quay lại bên tÃ'i
- Anh hãy xem cái nà y. Äây là má»™t miếng giấy nhá» bứt ra từ má»t cuá»'n sổ tay, vá»›i những từ Ä'Æ¡n giản nà y: “vì lòng kÃnh Chúa, xin hãy tá»›i ngay tức khắc. P.†viết nguệch ngoạc bằng bút chì. Ã"ng bạn bác sỹ Ä'ã khÃ'ng có Ä'á»§ thì giá»! Äi thÃ'i, Ä'ây là má»™t lá»i kêu gá»i khẩn cấp.
Mưá»i lăm phút sau, chúng tÃ'i trở lại nhà bác sỹ Percy. Ã"ng chạy ra Ä'ón chúng tÃ'i. Vẻmặt kinh hoà ng.
- á»', má»™t vụ như thế nà y! â€" Ã'ng kêu lên khi giÆ¡ hai bà n tay Ã'm lấy trán.
- Chuyện gì váºy?
- Blessington Ä'ã tá»± tá».
Holmes huýt sáo.
- Phải, Ã'ng ấy Ä'ã treo cổ trong Ä'êm. - Bác sỹ Percy nói.
Ã"ng bác sỹ dẫn chúng tÃ'i và o căn phòng Ä'ợi.
- TÃ'i khÃ'ng còn biết là m gì hÆ¡n. - Ã'ng nói vá»›i chúng tÃ'i. - Cảnh sát Ä'ang ở trên lầu. TÃ'i bị kiệt quệ Ä'ến lúc chết Ä'ược.
- Ã"ng phát hiện chuyện Ä'ó và o lúc nà o?
- Má»-i buổi sáng ngưá»i hầu Ä'em lên phòng Ã'ng ấy má»™t tách trà . Và o khoảng bảy giá», cÃ' và o trong phòng, thấy Ã'ng ấy Ä'ang toòng teng ngay giữa phòng.
Holmes ngá»"i yên lặng má»™t há»"i lâu, Ä'ắm chìm trong suy tư, lo lắng.
- Nếu Ä'ược Ã'ng cho phép, tÃ'i sẽ lên trên Ä'ó Ä'ể coi sá»± việc.
Chúng tÃ'i và o trong phòng, quang cảnh tháºt chẳng lấy gì là m Ä'ẹp! Treo lÆ¡ lá»ng và Ä'u Ä'ưa trên cái móc, ngưá»i chết chẳng còn chút gì là dáng ngưá»i. Cổ Ã'ng ta giãn ra nhưmá»™t con gà giò bị nhổ lÃ'ng, là m tăng thêm sá»± phì ná»™n trong phần còn lại cá»§a cÆ¡ thể. Trên ngưá»i Ã'ng ta chỉ có má»™t cái áo ngá»§ dà i. Cạnh xác Ã'ng có má»™t viên thanh tra Ä'ang Ä'ứng viết trên má»™t cuá»'n sổ tay.
- A, Ã'ng Holmes! - Ã"ng thanh tra nói khi thấy bạn tÃ'i. - TÃ'i vui mừng Ä'ược gặp Ã'ng.
- Chà o anh, Lanner. - Holmes Ä'áp. - TÃ'i khÃ'ng quấy rầy Ä'ấy chứ? Anh có biết những tình huá»'ng trước khi vụ nà y xảy ra khÃ'ng?
- Có
- Quan Ä'iểm cá»§a anh như thế nà o?
- Theo tÃ'i. Blessington Ä'ã tá»± tá» trong má»™t cÆ¡n sợ hãi. Ã"ng ta Ä'ã ngá»§ say trên giưá»ng, Ã'ng nhìn Ä'ây nà y: dấu vết cá»§a thân thể lún khá sâu. Ã"ng ta Ä'ã treo cổ và o lúc năm giá» sáng. Dưá»ng như Ä'ây là má»™t hà nh Ä'á»™ng hoà n toà n cá»' ý.
- Cứ xét theo sá»± cứng Ä'á» cá»§a các cÆ¡ thì cái chết Ä'ã xảy ra lúc 3 giá». - TÃ'i nói.
- KhÃ'ng có gì Ä'ặc biệt ở trong phòng sao? - Holmes há»i.
- Trên cái bà n nhá»á»Ÿ cháºu rá»a, có má»™t cái vặn Ä'anh á»'c và và i con Ä'anh á»'c. Ã"ng ta hẳn cÅ©ng Ä'ã hút nhiá»u trong Ä'êm. Äây là bá»'n mẩu xì gà mà tÃ'i vừa lấy trong lò sưởi ra.
- Hừm! Anh Ä'ã coi cái há»™p Ä'á»±ng xì gà cá»§a Ã'ng ấy chưa? Holmes há»i.
- KhÃ'ng. KhÃ'ng thấy nó Ä'âu cả.
- Thế thì á»'ng Ä'á»±ng xì gà Ä'âu?
- Nó ở trong túi áo vét cá»§a Ã'ng ta.
Holmes mởá»'ng ra và ngá»i hÆ¡i cá»§a Ä'iếu xì gà duy nhất.
- Äiếu nà y là xì gà Havana Ä'ây! Những Ä'iếu kia là xì gà do ngưá»i Hà Lan nháºp từnhững thuá»™c Ä'ịa cá»§a há» bên ÄÃ'ng Ấn. Anh cầm lấy bá»'n mẩu thuá»'c và quan sát chúng qua kÃnh lúp.
- Hai Ä'iếu nà y Ä'ược hút qua má»™t cái Ä'ót, hai Ä'iếu kia thì Ä'ược hút trá»±c tiếp bằng miệng. Hai Ä'iếu Ä'ược cắt Ä'ầu bằng má»™t con dao nhÃp rất bén, hai Ä'iếu kia thì Ä'ược cắn Ä'ầu bằng má»™t hà m răng rất tá»'t. Äây khÃ'ng phải là má»™t vụ tá»± sát. Äây là má»™t vụám sát Ä'ược dá»± mưu từ lâu và Ä'ược thá»±c hiện má»™t cách khéo léo.
- KhÃ'ng thể Ä'ược! - Viên thanh tra kêu lên.
- Tại sao lại khÃ'ng thể Ä'ược?
- Tại sao lại ám sát má»™t ngưá»i bằng cách treo cổ?
- Äó Ä'iá»u chúng ta cần phải chứng minh.
- Ngưá»i ta lá»t và o nhà bằng cách nà o?
- Qua lá»'i cá»a ra và o.
- Buổi sáng, những then chặn Ä'ã Ä'ược cà i.
- Chúng Ä'ã Ä'ược cà i lại sau khi há» Ä'ã bá» Ä'i..
- Là m thế nà o Ã'ng biết Ä'ược?
- TÃ'i Ä'ã thấy những dấu vết cá»§a há». Xin thứ lá»-i cho tÃ'i trong chá»'c lát: tÃ'i sắp cung cấp cho Ã'ng những thÃ'ng tin chÃnh xác hÆ¡n.
Anh Ä'i ra phÃa cá»a, xoay xoay ổ khóa và quan sát nó. Äoạn anh rút cái chìa khóa cắmở phÃa trong ra và chăm chú nhìn nó. Sau Ä'ó anh quan sát liên tục tấm thảm, những cái ghế, lò sưởi, xác chết và cuá»™n dây thừng. Anh tá» ra hà i lòng, yêu cầu viên thanh tra và tÃ'i, cởi dây Ä'ưa ngưá»i bất hạnh xuá»'ng, Ä'ặt lên má»™t tấm vải trải giừng.
- Sợi dây nà y ở Ä'âu ra? - Holmes há»i.
- Nó Ä'ã Ä'ược cắt ra trong cuá»™n dây nà y. - Bác sỹ Percy trả lá»i khi kéo từ dưới gầm giưá»ng ra má»™t cuá»™n dây thừng. - Ã"ng ta lo sợ hoả hạn má»™t cách khÃ'ng là nh mạnh và Ã'ng luÃ'n giữ cuá»™n dây nà y gần mình, ngõ hầu gặp trưá»ng hợp cầu thang nhà Ä'ã bịcháy thì Ã'ng có thể trá»'n thoát qua ngả cá»a sổ.
- Äây là Ä'iá»u giúp cho bá»n chúng bá»›t vất vả. - Holmes thì thà o trong lúc suy nghÄ© tháºt lung. - Phải, sá»± việc rất Ä'Æ¡n giản. Tá»›i buổi chiá»u tÃ'i sẽ giải thÃch táºn tưá»ng ná»™i vụ vá»›i các Ã'ng. TÃ'i xin mang theo tấm ảnh cá»§a Blessington Ä'ang Ä'ặt trên mặt lò sưởi Ä'ây.
- Nhưng Ã'ng chưa cho chúng tÃ'i biết gì hết. - Bác sỹ Percy kêu lên.
- Bá»n chúng có ba ngưá»i: chà ng thanh niên, Ã'ng già và má»™t ngưá»i thứ ba mà tÃ'i chưa tìm ra. Hai ngưá»i Ä'ầu, chÃnh là những ngưá»i Ä'ã giả trang thà nh những nhà quý tá»™c Nga. Chúng Ä'ược má»™t kẻ Ä'á»"ng lõa Ä'ưa và o nhà . Nếu Ã'ng muá»'n có má»™t lá»i khuyên, thưa Ã'ng thanh tra, thì Ã'ng hãy bắt giữ ngưá»i Ä'ầy tá»› trẻ tuổi, má»›i và o giúp việc.
- KhÃ'ng thấy thằng quá»· Ä'ó Ä'âu cả. - Bác sỹ trả lá»i. - CÃ' hầu phòng và bà bếp Ä'ã kiếm nó cả buổi sáng nay.
Holmes nhún vai...
- Y khÃ'ng giữ má»™t vai trò quan trá»ng lắm trong tấn thảm kịch nà y. Thây kệ! Ba ngưá»i Ä'ã leo lên cầu thang, nhón trên Ä'ầu ngón chân, ngưá»i già dẫn Ä'ầu, ngưá»i trai trẻ Ä'i sau và má»™t ngưá»i vÃ' danh Ä'i cuá»'i Ä'oà n...
- Holmes Æ¡i! - TÃ'i reo lên.
- á»', má»™t chút nghi ngá» nhá» nhặt cÅ©ng bị cấm Ä'oán dây, chỉ việc nhìn các dấu chân chá»"ng lên nhau cÅ©ng thấy rõ. Váºy là bá»n há» leo lên tá»›i phòng Ã'ng Blessington. Cá»a Ä'ã khóa. Dùng cá»ng dây kẽm, chúng Ä'ã mở ra. Chẳng cần dùng kÃnh lúp, ta cÅ©ng nháºn thấy, qua những vết xước, trên cái khe răng ổ khóa nà y là nÆ¡i sức ép Ä'ã Ä'ược nhấn xuá»'ng. Khi Ä'ã và o phòng, Ä'ầu tiên chúng nhét giẻ và o miệng Blessington. Có thể là Ã'ng Ä'ang ngá»§. Có thể là Ã'ng bị Ä'á» ngưá»i vì khiếp sợ. Có Ä'iá»u là Ã'ng Ä'ã khÃ'ng kêu lên Ä'ược tiếng nà o. Mặt khác, những bức tưá»ng nà y lại rất dà y, có thể Ã'ng Ä'ã kêu cứu, nhưng chẳng ai nghe.
Sau khi Ä'ã kiá»m chế Ã'ng xong. Chúng bình tÄ©nh ngá»"i thảo luáºn. Rất có thể là dưới hình thức má»™t phiên tòa. Cuá»™c thảo luáºn ắt hẳn Ä'ã kéo dà i trong má»™t thá»i gian, bởi vì những Ä'iếu xì gà Ä'ã Ä'ược hút trong khoảng thá»i gian Ä'ó. Ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n ngá»"i trên cái ghế dá»±a Ä'an lát nà y. ngưá»i trẻ hÆ¡n, chá»- kia: anh ta Ä'ã vẩy tà n thuá»'c và o cái tá»§com-má»'t. Vá» phần ngưá»i thứ ba, y Ä'i Ä'i lại lại. Có lẽ Blessington vẫn ngá»"i ở trên giưá»ng, nhưng vá» Ä'iểm nà y tÃ'i khÃ'ng chắc lắm. Äể kết thúc, chúng tóm lấy và treo cổÃ'ng lên. Vụ nà y Ä'ã Ä'ựơc suy tÃnh kỹ vì chúng Ä'ã mang theo má»™t thứ như cái ròng rá»c có thể Ä'ược dùng là m giá treo cổ. Cái vặn con á»'c cùng những con óc nà y dá»± liệu dùng gắn cái giá Ä'ó. Nhưng khi chúng trÃ'ng thấy cái móc cá»§a bá»™ Ä'èn treo, chúng mừng lắm. Khi cÃ'ng việc Ä'ã là m xong, chúng bá» Ä'i và thanh chặn cá»a Ä'ược má»™t Ä'ứa gà i trở lại sau lưng chúng.
Tất cả chúng tÃ'i Ä'ã lắng nghe vá»›i má»t sá»± chú tâm say sá»a bản tóm tắt những việc xảy ra trong Ä'êm. Những suy diá»...n cá»§a Holmes khởi Ä'i từ những tiá»n Ä'á» quá tinh tế và quá chi tiết khiến cho ngay cả khi anh Ä'ã chỉ cho chúng tÃ'i thấy, chúng tÃ'i vẫn còn gặp khó khăn khi theo cái dòng suy luáºn cá»§a anh. Viên thanh tra gấp gáp bá» ra ngoà i Ä'ểthúc Ä'ẩy sá»± truy lùng ngưá»i Ä'ầy tá»› trẻ. Holmes và tÃ'i trở vá» phá»' Baker Ä'ể ăn Ä'iểm tâm. Xong bữa, anh nói:
- TÃ'i sẽ trở vá» Ä'ây và o lúc 3 giá». Viên thanh tra và Ã'ng bác sỹ sẽ có mặt nÆ¡i Ä'ây và o giá» Ä'ó. TÃ'i hy vá»ng có thể trình bà y rà nh mạch vá»›i há» vá» vấn Ä'á» dã hoà n toà n Ä'ựơc là m sáng tá».
Các vị khách cá»§a chúng tÃ'i có mặt và o giá» Ä'ã hẹn, thế nhưng anh bạn tÃ'i lại chỉ trở vá»và o lúc 3 giá» 45. Nhìn anh, tÃ'i biết ngay là má»i việc Ä'á»u mỹ mãn.
- Có gì má»›i lạ khÃ'ng Ã'ng thanh tra?
- Chúng tÃ'i Ä'ã bắt Ä'ược ngưá»i Ä'ầy tá»›.
- Tuyệt vá»i! Còn tÃ'i, tÃ'i Ä'ã bắt Ä'ược ba ngưá»i kia. TÃ'i chỉ bắt Ä'ược danh tánh cá»§a chúng mà thÃ'i. Cái ngưá»i Ä'ược gá»i là Blessington, là kẻ rất quen biết vá»›i cảnh sát, còn những ngưá»i tấn cÃ'ng y cÅ©ng váºy. Äó là Biddle, Hayward và Moffat.
- Cái băng Ä'ã Ä'ánh cướp tại ngân hà ng Worthingdon Ä'ó hả? - Viên thanh tra kêu lên.
- Äúng thế.
- Như váºy, Blessington chÃnh là Sutton.
- Äúng thế.
- Váºy thì tất cả Ä'á»u Ä'ã rõ rà ng! - Viên thanh tra kết luáºn.
Percy và tÃ'i, chúng tÃ'i nhìn lẫn nhau: chúng tÃ'i chẳng hay biết gì vá» chuyện Ä'ó hết.
- Trong vụ nổi cá»™m vá» ngân hà ng Worthingdon có năm ngưá»i tham dá»±: bá»'n tên vừa kể và ngưá»i thứ năm, tên là Cartwright. Ngưá»i bảo vệ tên là Tobin thì bị hạ sát; bá»n trá»™m bá» trá»'n vá»›i bảy ngà n bảng. Chuyện xảy ra và o năm 1875. Tất cả năm tên Ä'á»u bịbắt giữ, nhưng chứng cá»› lại thiếu. Tên Sutton Ä'ã bán Ä'ứng bạn bè, Cartwright bị xá»giảo, còn ba ngưá»i kia bị phạt tù mưá»i lăm năm. Và i năm trước khi mãn hạn tù, chúng bắt Ä'ầu tìm kiếm tên phản bá»™i. Khi vừa Ä'ược phóng thÃch, chúng tìm cách trảthù: hai lần chúng tìm cách Ä'ến gần sát hắn, nhưng hai lần Ä'á»u bị thất bại. Äến lần thứ ba nà y má»›i thà nh cÃ'ng. Ã"ng có thấy cần há»i thêm tÃ'i má»™t lá»i giải thÃch nà o khác nữa khÃ'ng, bác sỹ Percy.
- Ã"ng Ä'ã là m sáng tá» ná»™i vụ má»™t cách Ä'áng khâm phục. - Ã"ng bác sỹ trả lá»i. - Chẳng còn chút nghi ngá» gì, cái ngà y mà Blessington bị rá»'i loạn quá mức là ngà y hắn vừa Ä'á»c báo, thấy tin mấy ngưá»i bạn cÅ© vừa Ä'ược phóng thÃch.
- Äúng váºy. Chuyện vụ trá»™m là Ä'iá»u bịa Ä'ặt.
- Tại sao hắn khÃ'ng muá»'n thổ lá»™ vá»›i Ã'ng?
- Bởi vì, hắn biết rõ vá» tÃnh hay trả thù cá»§a những ngưá»i bạn cÅ©. Hắn cá»' che giấu căn cước Ä'Ãch thá»±c cá»§a hắn cà ng lâu cà ng tá»'t.
Äó là những sá»± kiện liên quan tá»›i ngưá»i khách trá» Ä'ựơc hưởng bổng lá»™c và Ã'ng bác sỹở Ä'ưá»ng Brook. Cảnh sát chẳng tóm Ä'ược tên nà o. Ngưá»i ta thuáºt lại.
Ngưá»i thÃ'ng ngÃ'n Hy Lạp
Chưa bao giá» tÃ'i thấy Holmes nhắc tá»›i gia Ä'ình và quãng Ä'á»i thơấu cá»§a anh. TÃ'i thì tÃ'i coi anh như má»™t ngưá»i kỳ dị cá biệt. Lòng ghét cay ghét Ä'ắng Ä'à n bà , sá»± ghê sợcó thêm những ngưá»i bạn má»›i, sá»± khăng khăng khÃ'ng nhắc Ä'ến những ngưá»i bạn thân là Ä'ặc tÃnh cá»§a anh. TÃ'i Ä'ã tin rằng anh là trẻ má»" cÃ'i và là kẻ “vÃ' gia Ä'ìnhâ€, nhưng ngà y ná» tÃ'i ngạc nhiên khi nghe anh nói vá» ngưá»i anh cá»§a anh.
Má»™t buổi chiá»u hè, sau lúc uá»'ng trà , câu chuyện có vẻ rá»i rạc. Từ những Câu lạc bá»™chÆ¡i golf, chúng tÃ'i chuyển tá»›i tranh luáºn vá» sá»± lai giá»'ng cùng những khả năng di truyá»n. Cái khả năng quan sát và suy diá»...n mà anh có Ä'ược là do anh Ä'ược giáo dục có hệ thá»'ng.
- Tổ tiên tÃ'i là những ngưá»i Ä'iá»n chá»§ nhá»á»Ÿ nÃ'ng thÃ'n, những ngưá»i Ä'ã sá»'ng má»™t cuá»™c sá»'ng phù hợp vá»›i giai cấp xã há»™i cá»§a há». Tuy nhiên tÃ'i lại chá»n má»™t lá»'i sá»'ng hoà n toà n khác hẳn, có thể là do bà ná»™i tÃ'i là em gái Vernet, má»™t há»a sỹ ngưá»i Pháp. Nghệ thuáºt trong dòng huyết thá»'ng có thể nảy nở thà nh những phong cách rất khác nhau.
- Nhưng là m thế nà o mà anh biết Ä'ược những Ä'ức tÃnh Ä'ó là di truyá»n?
- Bởi vì anh Mycroft cá»§a tÃ'i thừa hưởng những Ä'ức tÃnh Ä'ó ở má»™t mức Ä'á»™ cao hÆ¡n tÃ'i nhiá»u.
- Nếu ở Ä'ây có má»™t ngưá»i nà o Ä'ó có nhiá»u thiên tư hÆ¡n anh, thì tại sao ngưá»i ta chưa biết Ä'ến anh ấy. Phải chăng anh khiêm tá»'n mà nói như váºy?
Holmes cưá»i vá»›i tất cả chân tâm.
- Anh bạn thân mến! Äó là sá»± tháºt.
- Thế sao anh ấy lại khÃ'ng nổi danh.
- Anh ấy rất nổi tiếng tại Câu lạc bộ.
- Câu lạc bộ nà o?
- Câu lạc bộ Diogenes.
TÃ'i hoà n toà n khÃ'ng biết gì vá» há»™i quán Ä'ó. Holmes rút Ä'á»"ng há»" trong túi ra:
- Câu lạc bá»™ Diogenes là há»™i quán kỳ lạ nhất ở London, và Mycroft luÃ'n luÃ'n Ä'ến Ä'ó trong khoảng từ 4 giá» 45 Ä'ến 7 giá» 40. Bây giá» là 6 giá», ta Ä'ến Ä'ó chÆ¡i.
Năm phút sau, chúng tÃ'i Ä'ã ra ngoà i Ä'ưá»ng. Holmes nói:
- Anh ngạc nhiên khi thấy Mycroft có khả năng suy diá»...n giá»i hÆ¡n tÃ'i nhưng khÃ'ng trởthà nh thám tá» chứ gì? TÃ'i xin trả lá»i thắc mắc Ä'ó: Mycroft khÃ'ng thể là m thám tá»Ä'ược,..
- Nhưng anh Ä'ã nói là ...
- ... anh ấy quan sát và suy diá»...n giá»i hÆ¡n tÃ'i. Nếu nghệ thuáºt cá»§a nhà thám tá» chỉ gá»"m có má»-i má»™t việc ngá»"i nhà mà suy luáºn thì anh tÃ'i sẽ là má»™t cảnh sát giá»i nhất trên Ä'á»i. Nhưng tiếc thay, anh ấy lại thiếu tham vá»ng và nghị lá»±c. Anh chẳng buá»"n bá» cÃ'ng kiểm tra những Ä'iá»u Ä'ã khám phá Ä'ược. TÃ'i Ä'ã thẩm vấn anh má»™t và i vụ và anh Ä'ã giúp tÃ'i thà nh cÃ'ng.
- Như váºy, Ä'ó khÃ'ng phải là nghá» cá»§a anh ấy hay sao?
- KhÃ'ng, Ä'ó chỉ là má»™t thú tiêu khiển cá»§a anh ấy mà thÃ'i. Nhá» có năng khiếu khác thưá»ng vá» những con sá»', anh Ä'ược ngưá»i ta má»i và o việc kiểm tra tà i khoản trong các bá»™. Anh là m việc Ä'á»u Ä'ặn như má»™t cái Ä'á»"ng há»": sáng Ä'i tá»›i Câu lạc bá»™, chiá»u trởvá» nhà ... Suá»'t năm, anh khÃ'ng là m bất cứ má»™t việc nà o khác và chẳng cần xuất hiệnở bất cứ nÆ¡i nà o, ngoại trừ Câu lạc bá»™ Diogenes, nằm ngay trước nhà cá»§a anh.
- Câu lạc bá»™ Ä'ó rất xa lạ vá»›i tÃ'i.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên. ở London có nhiá»u ngưá»i khÃ'ng thÃch giao du vá»›i ai cả. Câu lạc bá»™Diogenes Ä'ược láºp ra Ä'ể già nh riêng cho những ngưá»i ấy. KhÃ'ng má»™t thà nh viên nà o cá»§a Câu lạc bá»™ Diogenes chịu quan tâm tá»›i bất kỳ má»™t bạn Ä'á»"ng sá»± nà o. Ngoại trừtrong phòng khách dà nh cho ngưá»i lạ, còn thì khÃ'ng má»™t ai Ä'ược nói chuyện, dù vá»›i bất cứ lý do nà o; vi phạm tá»›i lần thứ ba, kẻ ba hoa Ä'ó có thể bị trục xuất. Anh tÃ'i là má»™t trong những ngưá»i sáng láºp ra Câu lạc bá»™ Ä'ó.
Vừa Ä'i vừa nói, lát sau chúng tÃ'i Ä'ã tá»›i Pall Mall. Holmes dặn tÃ'i giữ yên lặng, rá»"i Ä'i trước, dẫn tÃ'i và o trong tiá»n sảnh. Qua má»™t tấm vách bằng kÃnh, tÃ'i thấy má»™t phòng rá»™ng mênh mÃ'ng và bà y biện Ä'á»" Ä'ạc sang trá»ng, bên trong có nhiá»u ngưá»i, má»-i ngưá»i ngá»"i ở má»™t góc, Ä'á»c nháºt báo, hoặc tạp chÃ. Holmes Ä'ưa tÃ'i tá»›i má»™t phòng khách nhá»hÆ¡n, Ä'ể tÃ'i ở Ä'ó má»™t phút, rá»"i trở lại cùng vá»›i má»™t ngưá»i; có thể Ä'ó là anh cá»§a Holmes. Mycroft lá»›n hÆ¡n và mạnh khá»e hÆ¡n Holmes nhiá»u, cặp mắt xám lợt, tia nhìn sắc sảo, sâu thẳm, trà n ngáºp má»™t sá»± linh hoạt.
- TÃ'i sung sướng Ä'ược gặp Ã'ng, thưa Ã'ng. - Mycroft nói vá»›i tÃ'i trong lúc chìa ra má»™t bà n tay rá»™ng. - TÃ'i nghe thiên hạ nhắc tá»›i Sherlock ở khắp nÆ¡i kể từ khi Ã'ng viết vá»chú ấy trên báo. - Quay sang phÃa Holmes, anh nói tiếp - À, tuần qua, anh có ý mong gặp chú vá» cái vụ Manor House. Chú bị khó khăn, phải thế khÃ'ng?
- KhÃ'ng. Em Ä'ã giải quyết xong vụ Ä'ó rá»"i. - Holmes cưá»i, trả lá»i.
- Äúng là Adams.
- Phải, chÃnh hắn.
- Anh Ä'ã tin chắc ngay từ Ä'ầu mà .
Hai anh em ngá»"i bên nhau trong chá»- khuÃ'n cá»a sổ nhÃ' ra. Mycroft nói tiếp:
- Äây là má»™t nÆ¡i lý tưởng cho kẻ nà o muá»'n tìm hiểu nhân loại. Hãy nhìn những cái mẫu tuyệt Ä'ẹp kia mà coi! Hãy nhìn hai gã Ä'ang Ä'i vá» hướng chúng ta.
- Ngưá»i ghi Ä'iểm billiard và ngưá»i kia?
- Phải. Chú nghÄ© sao vá» ngưá»i kia?
Hai ngưá»i kia dừng lại ngay trước khuÃ'n cá»a sổ, má»™t trong hai ngưá»i có và i vết phấn viết bảng trên túi áo gi-lê. Ngưá»i kia rất nhá» con, tóc nâu, Ä'á»™i cái nón hất vá» Ä'ằng sau và dưới cánh tay có cắp nhiá»u gói Ä'á»".
- Một cựu quân nhân.
- Và má»›i vừa Ä'ược giải ngÅ© - Mycroft nháºn xét.
- Anh ta Ä'ã phục vụ bên Ấn Äá»™.
- Như một hạ sĩ quan.
- Trong pháo binh.
- Và góa vợ.
- Nhưng có má»™t Ä'ứa con, chú nó. Nhiá»u Ä'ứa con.
- Coi nà o. Äiá»u Ä'ó hÆ¡i quá Ä'áng chăng. - TÃ'i cưá»i, nói xen và o.
- Má»™t ngưá»i có cái tư thế Ä'ó, cái dáng và quyá»n thế Ä'ó và cái da bị mặt trá»i nung Ä'ó, thì anh ta phải là “má»™t quân nhân†có “cấp báºc hạ sÄ© quan†và Ä'ã “từẤn Äá»™ trở vá»â€. - Holmes nói má»™t hÆ¡i.
- Ã"ng ta vừa má»›i Ä'ược giải ngÅ© bởi vì hiện giá» Ã'ng ta vẫn còn mang già y nhà binh. - Mycroft giải thÃch.
- Ã"ng ta khÃ'ng có má»™t lá»'i Ä'i cá»§a kỵ binh, ấy thế mà Ã'ng ta lại Ä'á»™i mÅ© lệch sang má»™t bên, bởi vì má»™t bên vầng trán có mà u sáºm hÆ¡n bên kia; thân hình Ã'ng ta khÃ'ng phải là cá»§a má»™t cÃ'ng binh. Váºy thì Ã'ng là “lÃnh pháo binhâ€. - Holmes nói tiếp.
- Ã"ng ta Ä'ang có tang lá»›n: chúng ta có thể suy diá»...n ra là Ã'ng ta mất má»™t ai Ä'ó rất gần gÅ©i. Việc phải Ä'i mua sắm chứng tá» là â€vợ Ã'ng Ä'ã chết“. Ã"ng ta Ä'i mua nhiá»u món linh tinh cho các con. Có má»™t cái lúc lắc cho con nÃt chÆ¡i, váºy là má»™t trong những Ä'ứa con Ã'ng ta còn rất nhá». Vợ Ã'ng ta hẳn Ä'ã từ trần từ khi sinh con. Việc Ã'ng ta kẹp dưới cánh tay má»™t cuá»'n truyện tranh cho thấy là “Ã'ng ta còn có má»™t Ä'ứa con khácâ€.
TÃ'i bắt Ä'ầu tin rằng Mycroft quả tháºt có nhiá»u thiên tư sắc bén hÆ¡n Holmes. Holmes liếc mắt nhìn tÃ'i và mỉm cưá»i. Mycroft nói:
- Nà y chú, ngưá»i ta vừa Ä'ưa tá»›i anh má»™t vấn Ä'á» rất hợp vá»›i chú. Anh khÃ'ng có can Ä'ảm nghiên cứu nó táºn tưá»ng, nhưng nếu chú muá»'n nghe.
- Em rất vui sướng!
Mycroft viết và i dòng chữ trên má»™t tá» giấy, goi chuÃ'ng, rá»"i Ä'ưa lá thư cho má»™t ngưá»i hầu.
- TÃ'i má»i Ã'ng Melas lại Ä'ây. Ã"ng ấy ở tầng lầu bên trên lầu tÃ'i, tÃ'i chỉ biết sÆ¡ thÃ'i. Äó là má»™t nhà ngữ há»c ngưá»i Hy Lạp, là m thÃ'ng ngÃ'n trong các tòa án và là m hướng dẫn cho những tay nhà già u ÄÃ'ng Phương.
Má»™t lát sau, má»™t ngưá»i thấp và béo lùn Ä'ến, Ã'ng ta có nước da mà u Ã'liu và mái tóc Ä'en. Ã"ng ná»"ng nhiệt siết tay Holmes.
- Cảnh sát chẳng bao giá» tin những lá»i khai cá»§a tÃ'i. - Ã"ng nói bằng má»™t giá»ng giá»...u cợt. - Há» cho rằng tÃ'i phịa ra câu chuyện Ä'ó.
- TÃ'i vểnh tai lên mà nghe Ã'ng Ä'ây! Holmes nói.
- Chuyện xảy ra và o ngà y hÃ'm kia. TÃ'i biết rất nhiá»u thứ tiếng. Nhưng vì tÃ'i là ngưá»i Hy Lạp nên Ä'ược yêu cầu dịch tiếng Hy Lạp nhiá»u hÆ¡n cả. TÃ'i thưá»ng bị gá»i và o những lúc “ngoà i giá»â€ vì du khách tá»›i muá»™n. Buổi tá»'i ngà y thứ hai, Ã'ng Latimer tá»›i giáºt chuÃ'ng nhà tÃ'i và yêu cầu tÃ'i Ä'i theo Ã'ng trong má»™t cá»- xe ngá»±a thuê Ä'ang Ä'ợi trước cá»a.
- Má»™t ngưá»i Hy Lạp Ä'ã tá»›i gặp tÃ'i Ä'ể bà n cÃ'ng việc là m ăn, - Ã'ng ta bảo tÃ'i, - ngưá»iấy chỉ nói Ä'ược tiếng mẹ Ä'ẻ. Ã"ng ta ngụ trong vùng Kensington.
Trong chiếc xe ngá»±a sang trá»ng, Ã'ng Latimer ngá»"i trước mặt tÃ'i. Xe Ä'i ngang qua bùng binh Charing và Ä'ại lá»™ Shaftessbury, khi tá»›i Ä'ưá»ng Oxford, tÃ'i Ä'ánh liá»u Ä'ưa ra ý kiến nên cho xe Ä'i theo con Ä'ưá»ng ngắn nhất Ä'ể tá»›i Kensington, nhưng tÃ'i ngưng bặt trước thái Ä'á»™ bất thưá»ng cá»§a ngưá»i khách. Ã"ng ta rút ra khá»i túi má»™t cây dùi cui rất lá»›n và khua nó nhiá»u lần, tá»±a há»" như Ã'ng ta muá»'n thá» sức nặng cá»§a nó. Rá»"i Ã'ng ta Ä'ặt nó xuá»'ng bên cạnh. Sau Ä'ó Ã'ng ta kéo kÃnh ở hai bên xe lên: các kÃnh Ä'ó Ä'ược dán giấy kÃn Ä'ến mức tÃ'i chẳng còn trÃ'ng thấy gì còn ở bên ngoà i.
- Rất tiếc phải che mắt Ã'ng bạn lại, thưa Ã'ng Melas! - Ã'ng ta nói. - Chúng tÃ'i khÃ'ng muá»'n cho Ã'ng biết nÆ¡i Ã'ng sẽ tá»›i, Ä'ể Ã'ng khá»i bị rắc rá»'i vá» sau.
TÃ'i hoà n toà n choáng váng. Latimer còn trẻ, cưá»ng tráng vá»›i những bá» vai rá»™ng. Ngay cả khi anh ta khÃ'ng có vÅ© khà Ä'i nữa, tÃ'i cÅ©ng khÃ'ng thể nà o Ä'ịch nổi anh ta.
- Äây là má»™t cách cư xá» rất khác thưá»ng. - TÃ'i ấp úng nói.
- TÃ'i Ä'ã suá»"ng sã Ä'á»'i vá»›i Ã'ng. - Anh ta trả lá»i tÃ'i. - Nhưng tÃ'i sẽ Ä'á»n bù cho Ã'ng. Tuy nhiên, tÃ'i phải báo trước, nếu Ã'ng tìm cách báo Ä'á»™ng hoặc là m bất cứ Ä'iá»u gì chá»'ng lại tÃ'i thì Ã'ng sẽ há»'i háºn Ä'ấy!
Anh ta nói bằng má»™t giá»ng trầm tÄ©nh, nhưng rất ư Ä'e dá»a. TÃ'i lặng thinh, khÃ'ng ngừng tá»± há»i vì sao hắn bắt cóc tÃ'i. Nhưng rõ rà ng má»i sá»± kháng cá»± Ä'á»u vÃ' Ãch. Xe chạy gần hai tiếng Ä'á»"ng há»" và tÃ'i khÃ'ng há» biết hướng xe Ä'i. Thỉnh thoảng tiếng ầmầm cá»§a bánh xe lăn cho tÃ'i biết xe chạy trên mặt Ä'ưá»ng lát: nhiá»u lúc xe chạy êm ru, gợi ra mặt Ä'ưá»ng trải nhá»±a. ánh sáng khÃ'ng lá»t Ä'ược qua cá»a kÃnh bị dán giấy và má»™t tấm ri-Ä'Ã' mà u xanh Ä'ã Ä'ược kéo phá»§ tấm kÃnh ở Ä'ằng trước. Chúng tÃ'i rá»i Pall Mall và o há»"i 7 giá» kém 15 và dừng lại và o lúc 9 giá» kém 10. Chà ng trai hạ kÃnh xe và tÃ'i nháºn ra má»™t vòm cổng trên có má»™t ngá»n Ä'èn lá»"ng thắp sáng. Khi tÃ'i xuá»'ng xe thì cổng Ä'ã mở ra.
Trong nhà có má»™t có má»™t cây Ä'èn mà ngá»n lá»a quá nhá» Ä'ến mức tÃ'i chỉ vừa Ä'á»§ phân biệt Ä'ược má»™t gian tiá»n sảnh tháºt lá»›n, có trang hoà ng nhiá»u há»a phẩm. TÃ'i cÅ©ng quan sát thấy ngưá»i ra mở cá»a là má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng trạc năm mươi tuổi, nhá» bé gầy gò, Ä'Ã'i vai còng, mắt kiếng. Ã"ng ta há»i.
- Có phải Ã'ng Melas Ä'ấy khÃ'ng, Harold?
- Phải.
- Xin Ã'ng Ä'ừng giáºn chúng tÃ'i, chúng tÃ'i rất cần Ä'ến Ã'ng. Nếu Ã'ng xá» sá»± Ä'à ng hoà ng thì Ã'ng sẽ khÃ'ng có gì phải há»'i tiếc cả.
Ã"ng ta nói má»™t cách Ä'ứt khúc, vá»›i nhiá»u tiếng cưá»i nhá» cắt ngang má»-i câu nói. TÃ'i thú nháºn là tÃ'i sợ Ã'ng ta hÆ¡n là sợ ngưá»i thanh niên.
- Ã"ng muá»'n gì nÆ¡i tÃ'i?
- Chúng tÃ'i nhá» Ã'ng phiên dịch. Dịch chÃnh xác và khÃ'ng Ä'ược thêm bá»›t tà gì cả.
Ã"ng ta lại phát ra tiếng cưá»i nho nhá», rá»"i mở má»™t cánh cá»a ra và Ä'ưa tÃ'i và o má»™t căn phòng tháºt rá»™ng rãi, tấm thảm rất dà y, ghế bà nh bá»c nhung, má»™t cái lò sưởi cao mà u trắng. Dưới ngá»n Ä'èn có má»™t cái ghế dá»±a: ngưá»i lá»›n tuổi má»i tÃ'i ngá»"i xuá»'ng Ä'ó. Ngưá»i trẻ tuổi Ä'ã ra khá»i phòng, nhưng rá»"i anh ta quay lại qua má»™t ngả cá»a khác, dẫn theo má»™t nhân váºt mặc má»™t loại áo ngá»§ rá»™ng và bước Ä'i cháºm chạp. Khi ngưá»i Ä'ó tá»›i trong vùng ánh sáng, tÃ'i thấy Ã'ng ta cá»±c kỳ tái mét, gương mặt há»'c hác, Ä'Ã'i mắt lá»"i ra, mặt Ã'ng ta quấn chằng chịt nhiá»u lá»›p vải má»ng có phết há»" dán: ngay cả cái miệng cÅ©ng bị che kÃn bằng má»™t dải rá»™ng là m cho miệng Ã'ng bị nghẽn kÃn hoà n toà n.
- Cáºu có cái bảng nhá» Ä'ó khÃ'ng, Harold? - ngưá»i lá»›n tuổi kêu lên trong lúc ngưá»i bịquấn vải buÃ'ng rÆ¡i mình xuá»'ng má»™t cái ghế dá»±a. - Äã cởi trói cho Ã'ng ấy chưa? Tá»'t. ÄÆ°a cho Ã'ng ấy cây viết chì. Chúng tÃ'i sẽ Ä'ặt ra những câu há»i, thưa Ã'ng Melas, và Ã'ng ấy sẽ viết ra các câu trả lá»i. Trước hết, xin Ã'ng há»i xem Ã'ng ấy có sẵn sà ng ký giấy khÃ'ng.
ÄÃ'i mắt ngưá»i lạ phóng ra những tia lá»a. KhÃ'ng bao giá» Ã'ng ta chịu viết trên bảng Ä'en.
- KhÃ'ng ký vá»›i bất cứ Ä'iá»u kiện nà o hay sao? - TÃ'i dịch, sau khi bá»n kia nêu ra câu há»i.
- TÃ'i chỉ ký khi mà cÃ' ấy là m lá»... cưới trước mặt tÃ'i, do má»™t linh mục Hy Lạp mà tÃ'i quen biết Ä'ứng chá»§ lá»....
Ngưá»i ná» thá»'t ra nụ cưá»i hiểm Ä'á»™c:
- Thế thì, anh biết cái gì chá» Ä'ợi anh chứ?
- TÃ'i chẳng sợ cái gì cả.
Äó là má»™t mẩu những câu há»i và câu trả lá»i trong cuá»™c nói chuyện kỳ lạ, phân ná»a há»i, phân ná»a viết. Má»™t cách Ä'á»u Ä'ặn, tÃ'i phải há»i xem Ã'ng ta có chịu nhượng bá»™ và ký tên và o bản cam kết khÃ'ng. CÅ©ng khÃ'ng kém Ä'á»u Ä'ặn, tÃ'i luÃ'n luÃ'n nháºn Ä'ược câu trả lá»i phẫn ná»™. Nhưng ngay sau Ä'ó má»™t ý nghÄ© chợt Ä'ến vá»›i tÃ'i. TÃ'i tá»± ý thêm những câu ngắn (do chÃnh mình nghÄ© ra) và o sau những câu há»i: thoạt Ä'ầu tháºt vÃ' hại, ngõ hầu Ä'ể thá» xem hai tay bạo ngược Ä'ó có biết chút Ãt tiếng Hy Lạp khÃ'ng. Khi thấy chúng khÃ'ng có phản ứng nà o, tÃ'i chÆ¡i bạo hÆ¡n. Cuá»™c Ä'á»'i thoại cá»§a chúng tÃ'i lúc Ä'ó giá»'ng như thế nà y:
- Anh sẽ chẳng Ä'ược lợi Ãch nếu cứ ngoan cá»' mãi. Ã"ng là ai?
- TÃ'i cóc cần. TÃ'i là má»™t ngưá»i lạở London.
- Ã"ng thà mạng Ä'ó. Ã"ng Ä'ã ở Ä'ây từ bao lâu?
- Thây kệ. Ba tuần.
- Những cá»§a cải Ä'ó sẽ khÃ'ng bao giá» còn thuá»™c vá» Ã'ng nữa. Ã"ng bị Ä'au ra sao?
- Cá»§a cải sẽ khÃ'ng rÆ¡i và o tay bá»n vÃ' lại. Bá»n chúng bá» Ä'ói tÃ'i.
- Ã"ng sẽ Ä'ược tá»± do, nếu như Ã'ng chịu ký. Nhà nà y là nhà nà o?
- TÃ'i sẽ khÃ'ng bao giá» ký. TÃ'i khÃ'ng biết.
- Ã"ng chẳng giúp Ãch Ä'ược chút nà o cho cÃ' ấy Ä'âu. Ã"ng tên là gì?
- CÃ' ấy cứ việc Ä'ến Ä'ây nói cho tÃ'i biết! Kratides.
- Ã"ng sẽ gặp cÃ' ấy nếu Ã'ng chịu ký. Ã"ng từ Ä'âu tá»›i.?
- Thế thì tÃ'i sẽ chẳng bao giá» gặp lại cÃ' ấy. Từ Athènes
Thưa Ã'ng Holmes, chỉ cần thêm năm phút nữa là tÃ'i có thể là m sáng tá» câu chuyện, nhưng ngay lúc Ä'ó, cánh cá»a lại mở ra và má»™t ngưá»i Ä'à n bà bước và o. CÃ' ta cao, mảnh mai, tóc nâu và mặc má»™t cái áo trắng rá»™ng thùng thình.
- Harold, - cÃ' ta kêu lên vá»›i má»™t âm tiết tá»"i. - Em khÃ'ng thểở nÆ¡i Ä'ó Ä'ược nữa. Em cảm thấy quá cÃ' Ä'Æ¡n. á»', anh Paul Ä'ây mà !
CÃ' ấy nói câu sau chót bằng tiếng Hy Lạp. Cùng lúc, nạn nhân trong má»™t ná»- lá»±c mạnh mẽ, Ä'ã bứt lá»›p vải má»ng có phết há»" dán trên Ä'Ã'i mÃ'i ra và hét lên:
- Sophy! Em!
Ã"ng lao và o trong vòng tay ngưá»i phụ nữ. Hai ngưá»i chỉ Ã'm nhau trong má»™t thoáng, bởi vì ngưá»i trẻ tuổi Ä'ã nắm lấy ngưá»i Ä'à n bà , Ä'ẩy ra khá»i phòng, trong lúc ngưá»i già kia túm lấy ngưá»i tù nhân và dẫn ra ngã cá»a kia. Còn lại mình tÃ'i. TÃ'i Ä'ứng lên, suy nghÄ© xem tÃ'i có thể nà o tìm ra nÆ¡i Ä'ây là Ä'âu. Nhưng tháºt may là tÃ'i Ä'ã khÃ'ng Ä'á»™ng Ä'áºy. Vừa ngước mắt lên, tÃ'i thấy ngưá»i Ä'ứng tuổi Ä'ang quan sát tÃ'i.
- Thế là Ä'á»§ rá»"i, Ã'ng Melas! Chúng tÃ'i Ä'ánh giá cao những phẩm chất cá»§a Ã'ng.
TÃ'i nghiêng mình.
- Äây là 5 sovereigns. - Ã"ng ta nói, khi tiến lại bên tÃ'i. - Má»™t món thù lao trá»ng háºu. Nhưng Ã'ng hãy nhá»› Ä'ấy! - Ã"ng ta nói thêm, tay vá»- nhẹ lên vai tÃ'i và buÃ'ng ra tiếng cưá»i nho nhá». - Nếu Ã'ng nói ra chuyện nà y vá»›i bất cứ ai... vá»›i bất cứ ai, Ã'ng nghe rõ chưa? Thì lúc Ä'ó Chúa cÅ©ng khÃ'ng cứu nổi Ã'ng. Xe Ä'ang chá» Ã'ng.
TÃ'i gần như bị ném ra căn phòng ngoà i, rá»"i và o trong cá»- xe. Má»™t lần nữa tÃ'i lại thấy cây cá»'i và thá»a ruá»™ng. Gã Latimer ngá»"i trước mặt tÃ'i. Sau má»™t chuyến Ä'i bất táºn, chúng tÃ'i dừng lại:
- Ã"ng hãy xuá»'ng Ä'ây, thưa Ã'ng Melas. TÃ'i rất tiếc phải bá» Ã'ng xuá»'ng cách nhà Ã'ng quá xa, nhưng tÃ'i khÃ'ng Ä'ược quyá»n chá»n lá»±a.
Anh ta mở cánh cá»a xe và tÃ'i có vừa Ä'á»§ thì giá» Ä'ể nhảy xuá»'ng, bởi vì ngưá»i Ä'ánh xe Ä'ã quất roi và o con ngá»±a và cá»- xe phóng Ä'i tháºt nhanh. TÃ'i nhìn chung quanh, thấy mình Ä'ang ở trong má»™t Ä'á»"ng cá», rải rác có những bụi kim tước. Äằng xa có má»™t dãy nhà , rải rác Ä'ó Ä'ây những ánh sáng hắt ra ngoà i khuÃ'n cá»a sổ trên những tầng lầu. Nhìn vá» phÃa bên kia, tÃ'i thấy những tÃn hiệu Ä'èn Ä'á» cá»§a Ä'ưá»ng sắt. Cá»- xe Ä'ã vượt ngoà i tầm mắt. TÃ'i Ä'ang phân vân khÃ'ng biết mình Ä'ang ở Ä'âu thì chợt thấy má»™t ngưá»i tiến tá»›i. Äó là má»™t phu khuân vác ở nhà ga.
- Xin Ã'ng vui lòng cho tÃ'i biết Ä'ây là Ä'âu?
- Hạt Wandsworth.
- Là m sao Ä'áp tà u Ä'i London.
- Cách Ä'ây hai cây sá»'. Nếu Ä'i nhanh thì còn kịp chuyến chót.
Thưa Ã'ng Holmes, chuyến phiêu lưu cá»§a tÃ'i kết thúc như váºy Ä'óâ€.
Chúng tÃ'i ngá»"i yên lặng há»"i lâu. Sau cùng Holmes liếc sang Mycroft.
- Anh có thấy má»™t hướng Ä'iá»u tra nà o khÃ'ng?
Mycroft lấy tớ báo Daily News trên mặt bà n:
- “Má»™t phần thưởng Ä'ược tặng cho ngưá»i nà o biết chá»-ở cá»§a cÃ'ng dân Hy Lạp tên là Paul Kratides, từ Athènes tá»›i; và là ngưá»i khÃ'ng biết nói tiếng Anh. Má»™t phần thưởng khác sẽ Ä'ược Ä'ổi lấy bất cứ tin tức nà o liên quan Ä'ến má»™t phụ nữ Hy Lạp tên là Sophy. Trả lá»i vá» X2473.†Tất cả các nháºt báo Ä'á»u Ä'ăng lá»i nhắn tin nà y. Cho tá»›i nay chưa có há»"i âm.
- Thế còn Ä'ại diện cá»§a nước Hy Lạp?
- TÃ'i Ä'ã tá»›i há»i thăm. Ngưá»i ta chẳng biết gì hết.
- Má»™t bức Ä'iện gá»i cho cảnh sát ở Athènes, thế nà o?
- Sherlock có tất cả nghị lá»±c cá»§a gia Ä'ình. - Mycroft nói vá»›i tÃ'i. - Váºy thì, hãy nháºn lấy trách nhiệm và hãy báo cho anh biết tin, nếu chú thà nh cÃ'ng.
- Em sẽ báo tin cho anh biết cÅ©ng như sẽ báo cho Ã'ng Melas rõ. Trong khi chá» Ä'ợi, thưa Ã'ng Melas, Ã'ng hãy Ä'á» phòng cẩn tháºn.
Trên Ä'ưá»ng, Holmes dừng lại bưu cục và Ä'ánh Ä'i nhiá»u bức Ä'iện tÃn.
- Anh Watson, chúng ta Ä'ã khÃ'ng lãng phà buổi tá»'i nay. Vấn Ä'á» nà y có và i dữ kiện khÃ'ng kém tầm thưá»ng.
- Anh giải quyết Ä'ược chứ?
- Khi Ä'ã biết Ä'ược phân ná»a mà khÃ'ng khám phá ra ná»'t phần còn lại, thì còn bất hạnh nà o hÆ¡n!
- CÃ' gái Hy Lạp Ä'ó Ä'ã bị chà ng trai ngưá»i Anh tên là Harold Latimer bắt cóc - TÃ'i nói.
- Bắt cóc từ Ä'âu?
- Từ Athènes.
Sherlock lắc Ä'ầu nói:
- Ngưá»i thanh niên Ä'ó khÃ'ng nói Ä'ược má»™t tiếng Hy Lạp, còn cÃ' gái nói Ä'ược tiếng Anh. Váºy là cÃ' ta Ä'ã sá»'ng trong má»™t thá»i gian ở nước Anh, nhưng còn hắn thì khÃ'ng sang Hy Lạp.
- ÄÆ°á»£c. Thế thì chúng ta giả thiết rằng cÃ' ấy lưu lại nước Anh và gã lưu manh dụ dá»-Ä'ược cÃ' ta. - TÃ'i nói.
- Rất có lý.
- Anh ruá»™t cÃ' ta tá»›i nước Anh Ä'ể can thiệp, nhưng Ã'ng rÆ¡i và o tay bá»n chúng. Chúng giam giữ Ã'ng, dùng vÅ© lá»±c buá»™c Ã'ng phải ký và o má»™t văn kiện chuyển tà i sản cá»§a cÃ' gái cho chúng, bởi vì Ã'ng ta là ngưá»i quản lý tà i sản Ä'ó. Ã"ng từ chá»'i. Äể có thể Ä'ạt tá»›i sá»± thoả hiệp, chúng cần có má»™t ngưá»i thÃ'ng ngÃ'n và chúng Ä'ã chá»n Ã'ng Melas, sau khi Ä'ã dùng má»™t ngưá»i khác từ trước Ä'ó. CÃ' gái khÃ'ng biết là anh cÃ' Ä'ã tá»›i Ä'ây và cÃ' chỉ biết Ä'ược sá»± kiện nà y nhá» sá»± tình cá».
- Hoan hÃ', Watson. - Holmes kêu lên. - Anh Ä'ã gần Ä'oán ra. Chúng ta nắm tất cả má»i quân bà i, chỉ còn lo ngại chúng dùng bạo lá»±c.
- Là m sao tìm ra sà o huyệt chúng.
- Nếu cÃ' gái tên là Sophy Kratides, chúng ta sẽ dá»... dà ng tìm ra cÃ'. Bởi vì gã Harold Ä'ã là m quen vá»›i cÃ' Ãt ra Ä'ã Ä'ược và i tuần. Nếu há»á»Ÿ cùng má»™t nÆ¡i thì tin nhắn cá»§a Mycroft Ä'ược há»"i âm.
Chúng tÃ'i vá» tá»›i nhà Holmes lên cầu thang trước và cá»a mở, anh rất ngạc nhiên khi thấy Mycroft Ä'ang ngá»"i trong ghế bà nh và bình thản hút thuá»'c.
- Và o Ä'i, Sherlock. Hãy và o Ä'i, Ã'ng Watson. - Mycroft nói, khi thấy chúng tÃ'i. - chú khÃ'ng ngá» là tÃ'i chịu dấn thân và o vụ nà y, phải thế khÃ'ng Holmes? Vụ nà y là m tÃ'i thÃch thú.
- Anh Ä'ến Ä'ây bằng gì?
- Xe ngá»±a.
- Có tin gì mới chăng?
- Anh Ä'ã nháºn Ä'ược há»"i âm.
- A!
- Phải, thư trả lá»i tá»›i anh và i phút, sau khi các chú ra vá».
- Thư nói gì?
Mycroft rút ra một tỠgiấy.
- Nó Ä'ây nà y. TÃ'i xin Ä'á»c nhé. â€Thưa Ã'ng, Ä'ể trả lá»i cho tin nhắn cá»§a Ã'ng vá» ngà y hÃ'm nay, tÃ'i cho Ã'ng biết rằng tÃ'i hiểu rất rõ vá» ngưá»i phụ nữấy. Nếu Ã'ng Ä'ến gặp tÃ'i, tÃ'i sẽ cho Ã'ng biết và i chi tiết liên quan tá»›i câu chuyện Ä'au buá»"n cá»§a cÃ' ấy. Hiện nay cÃ' Ä'ang ở tại biệt thá»± Myrtles tại Beckenham. Ngưá»i bạn táºn tâm cá»§a Ã'ng J.DavenPorlockt“. Ã"ng ấy viết từ Hạ Brixton. Nà y Holmes, em có nghÄ© rằng chúng ta nên Ä'i tá»›i khÃ'ng?
- Mạng sá»'ng cá»§a anh cÃ' ta quan trá»ng hÆ¡n câu chuyện Ä'au buá»"n cá»§a cÃ' ta. Chúng ta cần tá»›i ngay Scoland Yard Ä'ể tìm thanh tra Gregson và cùng nhau Ä'i tá»›i Bekenham. Má»™t cái chết Ä'ang Ä'ược tÃnh từng giá»!
- Chúng ta tá»›i rá»§ Ã'ng Melas Ä'i cùng. Biết Ä'âu chúng ta chẳng cần tá»›i má»™t ngưá»i thÃ'ng ngÃ'n. - TÃ'i gợi ý.
- à kiến tuyệt vá»i! - Holmes nói. - Hãy sai ngưá»i Ä'i tá»›i má»™t cá»- xe.
Holmes mở ngăn kéo và nhét khẩu súng lục và o túi.
- Phải, - anh nói Ä'ể trả lá»i cho tia nhìn cá»§a tÃ'i. - Chúng ta phải Ä'á»'i phó vá»›i má»™t băng nhóm Ä'áng sợ.
Mà n Ä'êm buÃ'ng xuá»'ng khi chúng tÃ'i tá»›i Pall Mall. chúng tÃ'i gá»i chuÃ'ng căn há»™ cá»§a Ã'ng Melas.
- Bà vui lòng cho tÃ'i biết Ã'ng Melas có ở nhà khÃ'ng? - Mycroft há»i.
- TÃ'i khÃ'ng biết Ã'ng Ä'i Ä'âu. - Ngưá»i Ä'à n bà mở cá»a cho chúng tÃ'i trả lá»i. - TÃ'i chỉ biết là Ã'ng ấy Ä'ã ra Ä'i cùng vá»›i má»™t Ã'ng trong má»™t cá»- xe.
- Ã"ng kia có xưng tên khÃ'ng?
- KhÃ'ng, thưa Ã'ng.
- Có phải ngưá»i Ä'ó là má»™t thanh niên tóc nâu, vạm vỡ?
- Äó là má»™t ngưá»i nhá» con, mang mắt kiếng, gà y gò nhưng rất ngá»™ nghÄ©nh: Ã'ng ta cứcưá»i luÃ'n trong khi nói.
- Äi thÃ'i! - Holmes kêu lên vá»›i chúng tÃ'i. - Chuyện nghiêm trá»ng lắm rá»"i!
Trong lúc chúng tÃ'i cho xe chạy tá»›i trụ sở cá»§a Scotland Yard, anh nói vá»›i chúng tÃ'i: - Bá»n cướp Ä'ã bắt cóc Melas, rất có thể là chúng còn cần tá»›i Ã'ng. Nhưng sau khi dùng Ã'ng xong rá»"i, chúng sẽ trừng phạt Ã'ng.
Tá»›i Scoland Yard, phải mất má»™t giá», chúng tÃ'i má»›i tiếp xúc Ä'ược vá»›i thanh tra Gregson, rá»"i sau Ä'ó vá»™i vã tá»›i ngay biệt thá»± Myrtles: ngÃ'i nhà lá»›n tá»'i tăm, nằm trên má»™t thá»a Ä'ất cách xa Ä'ưá»ng. Sau khi cho xe ngá»±a vá», chúng tÃ'i Ä'i trên lá»'i và o nhà .
- Các cá»a sổ Ä'á»u khÃ'ng có ánh Ä'èn và o cái tổ Ä'ã trá»'ng trÆ¡n. - Holmes nói.
- Tại sao anh lại nói váºy?
- Cách Ä'ây gần má»™t tiếng Ä'á»"ng há»", má»™t cá»- xe chở Ä'ầy hà nh lý Ä'ã Ä'i ngang qua Ä'ây: nó từ trong nhà chạy ra.
Viên thanh tra cất tiếng cưá»i vang:
- Ngá»n Ä'èn ở hà ng rà o Ä'ã chỉ cho tÃ'i thấy những vết bánh xe, nhưng còn hà nh lý thì...
- Ã"ng hãy quan sát những vết cá»§a cùng những bánh xe Ä'ó, trong chiá»u ngược lại: những vết Ä'i ra cánh Ä'á»"ng thì hằn rõ hÆ¡n trong ná»n Ä'ất. Váºy là xe phải chịu Ä'á»±ng má»™t trá»ng tải nặng hÆ¡n rất nhiá»u.
- Thế là Ã'ng Ä'ã Ä'i xa hÆ¡n tÃ'i. - Viên thanh tra nhún vai mà trả lá»i. - Cánh cá»a nà y chẳng dá»... gì mở Ä'ược. Nhưng trước hết, chúng ta hãy thá» gá»i cá»a xem sao?
Ã"ng dùng búa gõ rất dữ dá»™i, giáºt mạnh dây chuÃ'ng, nhưng khÃ'ng có kết quả. Holmes lỉnh Ä'i. Và i phút sau, anh trở lại, nói:
- Má»™t cá»a sổ Ä'ã mở.
- Tháºt may mà anh lại Ä'ứng vá» phÃa cảnh sát. - Viên thanh tra quan sát và khâm phục cái cách mà Holmes nạy then móc cá»a sổ ra. - Chúng ta có thể và o nhà mà khÃ'ng cần Ä'ược má»i.
Chúng tÃ'i lần lượt và o trong má»™t gian phòng lá»›n, hiển nhiên là nÆ¡i Ã'ng Melas Ä'ã Ä'ược Ä'ưa và o. Viên thanh tra thắp Ä'èn. Trên bà n có hai cái ly, má»™t chai brandy Ä'ã cạn và và i món ăn dư.
- Cái gì váºy nhỉ? - Äá»™t nhiên Holmes há»i.
Chúng tÃ'i giá»ng tai lên nghe ngóng, Ä'ứng bất Ä'á»™ng. Từ má»™t nÆ¡i nà o Ä'ó trên lầu vá»ng xuá»'ng má»™t tiếng rên rỉ nhá», nghẹn. Holmes vá»™i leo lên, viên thanh tra và tÃ'i bám theo bén gót, anh Mycroft cÅ©ng Ä'uổi theo chúng tÃ'i. Lên tá»›i thá»m cầu thang lầu hai, chúng tÃ'i thấy có ba cánh cá»a: tiếng kêu xé ruá»™t phát ra từ phÃa sau cánh cá»a giữa. Cánh cá»a bị Ä'óng, nhưng chìa khóa lại cắm ở bên ngoà i. Holmes mở cá»a, lao và o, nhưng rá»"i anh quay ra ngay sau Ä'ó và giÆ¡ tay chặn lấy cuá»'ng há»ng.
- Khói quá! - Anh kêu lên. - Chúng ta chỠmột chút.
Liếc và o bên trong, chúng tÃ'i thấy ở giữa phòng có má»™t ngá»n lá»a xanh, bá»'c lên từmá»™t cái giá ba chân Ä'á»"ng. Ngá»n lá»a vẽ trên sà n nhà má»™t vòng tròn nhá», nhợt nhạt; chúng tÃ'i nháºn ra hai bóng ngưá»i co quắp dá»±a và o tưá»ng. Holmes leo lên báºc thang trên cao Ä'ể hÃt thở khÃ'ng khà Ãt khói, Ä'oạn trở và o phòng, mở má»™t cá»a sổ ra và liệng cái giá ba chân nóng rá»±c xuá»'ng dưới vưá»n.
- Trong má»™t phút nữa, chúng ta có thể và o Ä'ược. - Anh hổn hển nói khi trở ra ngoà i. - Là m sao có ngá»n nến nhỉ. KhÃ'ng khà như vầy khÃ'ng thể Ä'ánh diêm quẹt Ä'ược. Mycroft, anh hãy cầm lấy cây Ä'èn lá»"ng Ä'ứng ngay cá»a, rá»i sáng Ä'ể chúng tÃ'i khiêng há» ra ngoà i. Nà o! Chúng ta xÃ'ng và o!
Chúng tÃ'i nÃn thở, túm lấy những kẻ bất bạnh, lÃ'i há» ra ngoà i cầu thang. Cả hai Ä'á»u bất tỉnh. Má»™t trong hai ngưá»i là viên thÃ'ng ngÃ'n Hy Lạp. Ã"ng bị trói ở chân và ở tay, má»™t con mắt sưng vù. Ngưá»i kia cÅ©ng bị trói tương tá»±, cao và gầy trÆ¡ xương, mặt Ã'ng ta trÃ'ng kỳ quái vá»›i những dải vải má»ng có phết há»" dán. Khi chúng tÃ'i Ä'ặt Ã'ng ta xuá»'ng Ä'ất thì Ã'ng ta ngừng rên rỉ: Ã'ng Ä'ã chết, Melas thì còn sá»'ng.
Câu chuyện cá»§a Melas rất Ä'Æ¡n giản: ngưá»i khách Ä'ến kêu cá»a, khi nhìn thấy cây dùi cui, Ã'ng Ä'ã khiếp sợ, Ä'à nh Ä'ể cho bị bắt cóc má»™t lần thứ hai, bị Ä'em vá» Beckenham và phải là m thÃ'ng ngÃ'n cho má»™t cuá»™c Ä'á»'i thoại còn bi thảm hÆ¡n cuá»™c nói chuyện lần Ä'ầu. Sau chót, thấy rõ là khÃ'ng thể nà o lay chuyển Ä'ược còn má»"i, chúng Ä'ưa Ã'ng vá» chá»-giam cÅ©. Sau khi nói vá»›i Ã'ng Melas rằng chúng Ä'ã Ä'á»c Ä'ược tin nhắn trên các báo; chúng nện má»™t cú dùi cui, và Ã'ng bị ngất Ä'i... cho tá»›i lúc chúng tÃ'i Ä'ến cứu Ã'ng.
Chúng tÃ'i khám phá ra Ä'ược vụ nà y nhá» ngưá»i viết thưở Hạ Brixton. Ngưá»i nà y cho biết rằng thiếu phụ bất hạnh thuá»™c má»™t gia Ä'ình Hy Lạp già u có và cÃ' sang nước Anhở chÆ¡i nÆ¡i nhà bạn bè. CÃ' gặp Harold, gã nà y thuyết phục cÃ' bá» trá»'n theo y. Các bạn cÃ' ngao ngán báo tin cho anh cÃ' ở Athènes rá»"i sau Ä'ó há» khÃ'ng còn báºm tâm gì nữa. Nhưng khi vừa tá»›i nước Anh, anh cá»§a cÃ' rÆ¡i và o tay Harold và Wilson Kemp. Hai tên lưu manh Ä'ó giam giữ Ã'ng và ra sức ép buá»™c Ã'ng ký tên và o má»™t văn kiện chịu từ bá»tà i sản cá»§a hai anh em Ã'ng. Chúng Ä'ã giam giữ Ã'ng và ngụy trang Ã'ng bằng những dải vải má»ng có phết há»" dán, ngỡ tưởng cÃ' em
gái khÃ'ng nháºn ra ngưá»i anh, trong trưá»ng hợp cÃ' nhìn thấy Ã'ng. Tuy nhiên, cái trá»±c giác cá»§a ngưá»i Ä'à n bà giúp cÃ' nháºn ra anh mình. Thế là Ä'ến phiên cÃ' bị cầm giữ trong nhà ngưá»i Ä'ánh xe ngá»±a và cÃ' vợ y. Khi hai tên bất lương biết rằng bà máºt cá»§a chúng bị phát giác và ngưá»i bị chúng giam khăng khăng khÃ'ng chịu ký tên, thì chúng bá» trá»'n cùng vá»›i cÃ' gái. Nhưng trước khi bá» Ä'i, chúng ra tay trả thù con ngưá»i Ä'ã cả gan thách thức chúng.
Và i tháng sau, má»™t bản tin kỳ lạ Ä'ánh Ä'i từ Budapest Ä'ược Ä'ăng trên các báo. Tin cho hay hai ngưá»i anh du hà nh cùng má»™t thiếu phụ Ä'ã có má»™t kết cuá»™c bi thảm. Cả hai ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'á»u bị Ä'âm chết.
Bản hiệp ước hải quân
Tháng 7, ngay sau Ä'ám cưới cá»§a tÃ'i, là má»™t tháng Ä'áng ghi nhá»› bởi 3 vụ phá án cá»§a Sherlock Holmes mà tÃ'i có tham gia. Äiá»u thú vị là những vụ án nà y có liên quan Ä'ến từng vấn Ä'á» trong xã há»™i theo má»™t cách trình tá»±: gia Ä'ình, quá»'c gia và cuá»'i cùng là quần chúng. Trong vụ án mà tÃ'i sắp kể lại dưới Ä'ây, nó minh há»a má»™t cách rõ nét cho phương pháp phân tÃch và những má»'i liên hệ sâu xa cá»§a Holmes. TÃ'i vẫn còn giữnhững ghi chép cá»§a Ã'ng Dubugue cá»§a sở cảnh sát Paris và ngà i Fritz von Waldbaum, chuyên viên nổi tiếng cá»§a Dantzig, cả hai Ä'á»u mất khá nhiá»u cÃ'ng sức Ä'ể tiếp cáºn vụviệc. Tuy nhiên, có nhiá»u vấn Ä'á» còn trong vòng bảo máºt. Bản ghi chép dưới Ä'ây cá»§a tÃ'i sẽ trình bà y má»™t sá»' yếu tá»' quan trá»ng, có thể sẽ dẫn Ä'ến những biến cá»' cá»§a quá»'c gia. Nó chỉ có thể Ä'ược phép cÃ'ng khai vá» sau nà y, khi những yếu tá»' bảo máºt khÃ'ng còn hiệu lá»±c.
Lúc còn Ä'i há»c tÃ'i rất thân vá»›i Percy Phelps, cÅ©ng trạc tuổi tÃ'i nhưng há»c trên tÃ'i hai lá»›p. Là há»c sinh ưu tú già nh Ä'ược nhiá»u giải thưởng và má»™t há»c bổng ở Cambridge; thuá»™c dòng dõi danh giá: Ã'ng cáºu cá»§a anh là huân tước Holdhurst. Ở tại trưá»ng, cái quan hệ há» hà ng ấy chẳng Ä'em lại cho anh cái gì. Trái lại, chúng tÃ'i còn thấy thÃch thú khi lÃ'i anh ra sân chÆ¡i và Ä'á và o mÃ'ng anh và i cú. Nhưng lúc ra Ä'á»i thì khác hẳn: ảnh hưởng cá»§a Ã'ng cáºu Ä'ã Ä'ưa anh lên má»™t Ä'ịa vị tá»'t ở Bá»™ ngoại giao. Thế rá»"i tÃ'i quên bẵng anh, cho tá»›i khi nháºn Ä'ược lá thư dưới Ä'ây.
“Briarbrae, Woking.
Watson thân mến,
Hy vá»ng cáºu chưa quên tÃ'i, Phelps “Nòng ná»c†thá»i há»c trung há»c. Có thể cáºu cÅ©ng Ä'ã biết rằng tÃ'i Ä'ang nắm giữ má»™t chức vụ quan trá»ng ở Bá»™ ngoại giao và Ä'ược tin cẩn. Nhưng gần Ä'ây má»™t bất hạnh xảy Ä'ến, phá tan sá»± nghiệp cá»§a tÃ'i. KhÃ'ng có cách nà o Ä'ể diá»...n tả sá»± việc khá»§ng khiếp Ä'ó. Trừ phi tÃ'i có thể kể má»™t cách tưá»ng táºn trá»±c tiếp vá»›i cáºu. Ngoà i ra, tÃ'i lại vừa ra khá»i má»™t cÆ¡n sá»'t viêm não, phải nghỉ ngÆ¡i 9 tuần lá»... và vẫn còn Ä'ang rất yếu. Cáºu có thể má»i Ã'ng Holmes tá»›i nhà tÃ'i Ä'ược khÃ'ng? TÃ'i mong Ä'ược biết ý kiến Ã'ng ấy vá» vụ nà y, tuy nhà chức trách Ä'ã khẳng Ä'ịnh rằng chẳng còn gì Ä'ể mà tìm kiếm nữa. TÃ'i mong Ã'ng ấy Ä'ến Ä'ây cà ng sá»›m cà ng hay. Má»-i phút dà i như cả tiếng Ä'á»"ng há»" kể từ lúc chuyện Ä'ó xảy ra. Cáºu nhá»› nói rõ vá»›i Ã'ng ấy rằng nếu tÃ'i khÃ'ng há»i ý kiến sá»›m hÆ¡n, Ä'ó khÃ'ng phải là vì tÃ'i nghi ngá» tà i năng cá»§a Ã'ng ấy mà vì tÃ'i Ä'ã mất lý trÃ. Giá» Ä'ây tÃ'i Ä'ã tỉnh táo lại, nhưng chưa dám suy nghÄ© nhiá»u, sợbệnh tái phát. Cáºu thấy Ä'ó, tÃ'i suy nhược Ä'ến Ä'á»™ phải Ä'á»c thư nà y cho ngưá»i khác viết.
Cáºu hãy cá»' má»i Ã'ng Holmes Ä'ến Ä'ây giúp tÃ'i.
Bạn há»c cÅ© cá»§a cáºu.
Percy Phelpsâ€.
TÃ'i xúc Ä'á»™ng Ä'ến ná»-i, dù cho việc Ä'ó có khó khăn Ä'ến mấy tÃ'i cÅ©ng vẫn là m. Vợ tÃ'i Ä'á»"ng ý là khÃ'ng nên Ä'ể lỡ má»™t phút nà o. Thế là tÃ'i vá»™i và ng tá»›i ngÃ'i nhà cÅ© ở phá»'Baker, và Ä'ưa lá thư ra. Holmes chăm chú Ä'á»c.
- Thư chẳng cho chúng ta biết chi nhiá»u? - Holmes nói, lúc Ä'ưa trả lại tÃ'i.
- Hầu như chẳng có gì.
- Ấy thế mà tuá»"ng chữ thì lại Ä'áng chú ý.
- Nhưng Ä'âu có phải là anh ấy viết.
- Äúng. Äó là chữ cá»§a Ä'à n bà .
- Chữ Ä'à n Ã'ng chứ - TÃ'i phản Ä'á»'i.
- KhÃ'ng. Thư nà y do Ä'à n bà viết. Äó là má»™t phụ nữ có cá tÃnh hiếm có. Anh xem, việc bắt Ä'ầu má»™t sá»± khảo sát, Ä'ó là cần biết rằng khách hà ng cá»§a bạn thưá»ng xuyên tiếp xúc vá»›i những ngưá»i nà o, hoặc tá»'t hoặc xấu, hoặc má»™t mÃ'i trưá»ng khác thưá»ng. Vụnà y gây hứng thú cho tÃ'i rá»"i Ä'ó. Nếu anh Ä'ã sẵn sà ng, chúng ta Ä'i Working ngay tức khắc, Ä'ể gặp nhà ngoại giao và ngưá»i Ä'à n bà viết thư.
Chúng tÃ'i bắt kịp ngay chuyến tà u ở ga Waterloo. Chưa Ä'ầy má»™t giá» sau, chúng tÃ'i Ä'ã tá»›i giữa khu rừng thÃ'ng ở Working. Nhà bạn tÃ'i nằm giữa má»™t khu Ä'ất mênh mÃ'ng, cách nhà ga khoảng năm phút Ä'i Ä'ưá»ng. Chúng tÃ'i Ä'ược má»i và o trong má»™t phòng khách sang trá»ng, nÆ¡i Ä'ó có ngưá»i Ä'à n Ã'ng vạm vỡ Ä'ón tiếp chúng tÃ'i vá»›i má»™t lòng hiếu khách nhất. Ã"ng ta gần 40 tuổi, nhưng cặp má tháºt há»"ng hà o và Ä'Ã'i mắt rất vui khiến Ã'ng giữ Ä'ược sắc mặt cá»§a má»™t Ä'ứa bé mÅ©m mÄ©m và tinh nghịch.
- TÃ'i vui mừng khi thấy quý Ã'ng Ä'ã tá»›i - Ã'ng ta nói, ná»"ng nhiệt bắt tay chúng tÃ'i - Suá»'t buổi sáng nay, Phelps khÃ'ng ngá»›t lo âu. Bá»' mẹ Phelps yêu cầu tÃ'i tiếp quý Ã'ng, bởi vì má»-i lần nhắc Ä'ến câu chuyện là hai cụ Ä'au buá»"n.
- Chúng tÃ'i chưa Ä'ược biết gì cả - Holmes nháºn xét - Cứ theo tÃ'i thấy, Ã'ng khÃ'ng phải là thà nh viên trong gia Ä'ình.
Ngưá»i tiếp chuyện chúng tÃ'i tá» vẻ ngạc nhiên, rá»"i sau khi Ä'ã Ä'ưa mắt lên nhìn bá»™quần áo, Ã'ng ta báºt cưá»i:
- A, Ã'ng Ä'ã thấy chữ "J.H" thêu trên áo cá»§a tÃ'i? Lúc Ä'ầu, tÃ'i cứ tưởng Ã'ng là nhà tiên tri. TÃ'i là Joseph Harrison. Vì Phelps sắp cưới em gái Annie cá»§a tÃ'i nên tÃ'i sẽ là anh vợ cáºu ấy. Quý Ã'ng sẽ gặp em gái tÃ'i trong phòng cá»§a Phelps, cÃ' ấy Ä'ã chăm sóc Phelps suá»'t 2 tháng nay. Chúng ta tá»›i Ä'ó ngay. Phelps Ä'ang rất sá»'t ruá»™t.
Gian phòng Ä'ược trang trà ná»a như má»™t phòng khách cá»§a phụ nữ, ná»a như phòng ngá»§. Nhiá»u hoa Ä'ược trưng bà y vá»›i phong cách nhã nhặn khắp các căn phòng. Trên má»™t trưá»ng ká»· kê bên má»™t cá»a sổ mở rá»™ng, má»™t thanh niên xanh xao, Ä'ang nằm dà i. Má»™t thiếu nữ ngá»"i cạnh anh ta, Ä'ứng lên khi thấy chúng tÃ'i bước và o.
- Em ra ngoà i, phải thế khÃ'ng Percy? - CÃ' há»i. Phelps giÆ¡ tay ra, nÃu cÃ' lại.
- Cáºu khoẻ chứ, Watson? - Anh ta nói vá»›i giá»ng thân máºt - TÃ'i khó nháºn ra cáºu vá»›i bá»™ria kia. Chắc Ä'ây là Ã'ng Sherlock Holmes?
Sau khi giá»›i thiệu xong, chúng tÃ'i ngá»"i xuá»'ng ghế. Ngưá»i anh cá»§a vị hÃ'n thê lẩn Ä'i, nhưng em gái thì ở lại, tay cÃ' trong tay ngưá»i bệnh. CÃ' tháºt rất Ä'áng chú ý: hÆ¡i thấp và Ä'ầy mình, là n da khÃ'ng bóng láng, cặp mắt Ä'en lá»›n sẫm tá»'i cá»§a phụ nữ à và má»™t mái tóc mun Ä'en như hạt huyá»n.
- TÃ'i khÃ'ng muá»'n là m Ã'ng mất thì giá» - Anh bắt Ä'ầu nói - Khi gượng ngá»"i dáºy, tÃ'i xin Ä'i thẳng và o vấn Ä'á». TÃ'i Ä'ã thà nh cÃ'ng mỹ mãn. Nhưng ngay trước ngà y lá»... thà nh hÃ'n, má»™t bất hạnh Ä'ã giáng xuá»'ng Ä'ầu tÃ'i.
“TÃ'i là m việc tại Bá»™ ngoại giao và nhá» có Huân tước Holdhurst, tÃ'i mau chóng Ä'ạt tá»›i má»™t chức vị có trách nhiệm. Khi cáºu tÃ'i Ä'ược bổ nhiệm là m Bá»™ trưởng Bá»™ ngoại giao, Ã'ng giao cho tÃ'i nhiệm vụ tế nhị và tÃ'i Ä'ã hoà n thà nh má»™t cách mỹ mãn. Ã"ng Ä'ã tá»›i chá»- tuyệt Ä'á»'i tin tưởng và o những khả năng và sá»± kÃn Ä'áo cá»§a tÃ'i. Cách Ä'ây hai tháng rưỡi, chÃnh xác là ngà y 23 tháng 5, cáºu tÃ'i gá»i tÃ'i tá»›i văn phòng, báo cho tÃ'i biết rằng tÃ'i sắp nháºn má»™t nhiệm vụ má»›i. Ã"ng Ä'ặt lên bà n má»™t cuá»™n giấy mà u xám, nói:
- Äây là bản chÃnh cá»§a bản hiệp ước bà máºt giữa Anh và Ã. Tháºt khÃ'ng may là má»™t sá»'chi tiết linh tinh Ä'ã lá»t và o tay báo giá»›i. KhÃ'ng thể Ä'ể lá»t thêm má»™t chi tiết nhá» nà o nữa. Các tòa Ä'ại sứ Pháp và Nga sẽ chi rất nhiá»u tiá»n Ä'ể Ä'ược biết ná»™i dung cá»§a văn kiện nà y. Nó khÃ'ng Ä'ược Ä'ưa ra khá»i bà n giấy cá»§a ta, nhưng ta cần có má»™t bản sao. Bà n giấy cháu có khóa chứ?
- Dạ có.
- Thế thì cháu hãy cầm bản hiệp ước vá» và cất kỹ nó. Ta sẽ cho những chỉ thị Ä'ể tá»'i nay cháu có thểở lại trong văn phòng, sau khi các bạn Ä'á»"ng sá»± cá»§a cháu Ä'ã ra vá», cháu sẽ chép má»™t cách yên tÄ©nh. Khi chép xong, cháu cất bản chÃnh cùng vá»›i bản sao và o trong ngăn kéo có khóa và sáng mai cháu sẽ táºn tay Ä'em cả hai Ä'ến cho ta.
TÃ'i nháºn lấy những tà i liệu và ...â€
- Xin lá»-i - Holmes nói - Chỉ có mình Ã'ng trong cuá»™c nói chuyện Ä'ó thÃ'i chứ?
- Vâng, chỉ có hai ngưá»i.
- Trong một gian phòng lớn?
- Má»-i cạnh 30 feet.
- Hai ngưá»i ở giữa phòng.
- Phải.
- Và hai ngưá»i nói thấp giá»ng.
- Cáºu tÃ'i luÃ'n luÃ'n nói thấp giá»ng. Vá» phần tÃ'i, hầu như tÃ'i chỉ nói có 2 tiếng.
- Cám Æ¡n Ã'ng - Holmes nói, nhắm mắt lại - Xin Ã'ng vui lòng kể tiếp
“TÃ'i chá» cho các nhân viên khác ra vá». Má»™t nhân viên khác là Charles Gorot còn ở nán lại Ä'ể là m cho xong má»™t cái gì Ä'ó. TÃ'i Ä'ể anh ta ở lại và ra phá»' ăn bữa tá»'i. Khi tÃ'i trởvá» thì anh ấy Ä'ã Ä'i. TÃ'i vá»™i chép bản hiệp ước cho xong, bởi vì Joseph, anh vợ tÃ'i Ä'ang ở London, sẽ Ä'áp chuyến tà u 11 giá» Ä'ể Ä'i tá»›i Ä'ây. Ná»™i dung bản hiệp ước xác Ä'ịnh vị trà cá»§a nước Anh Ä'á»'i vá»›i Liên minh tay ba. Nó cÅ©ng dá»± kiến cho Ä'ưá»ng lá»'i chÃnh trị mà nước Anh sẽ Ä'i theo trong trưá»ng hợp hạm Ä'á»™i Pháp có ưu thế hÆ¡n hạm Ä'á»™i cá»§a Ã. Văn kiện nà y hoà n toà n Ä'á» cáºp Ä'ến các vấn Ä'á» thuá»™c vá» hải quân. Bên dưới có chữ ký cá»§a những nhân váºt cao cấp. Sau khi Ä'á»c xong, tÃ'i bắt Ä'ầu chép.
Văn kiện nà y rất dà i, bằng tiếng Pháp và gá»"m 26 Ä'iá»u khoản. TÃ'i chép tháºt nhanh nhưng tá»›i 9 giá» chỉ má»›i Ä'ược có 9 Ä'iá»u khoản. Lúc Ä'ó tÃ'i biết là bị nhỡ chuyến tà u 11 giá». TÃ'i thấy ngưá»i mình mụ Ä'i, má»™t phần vì thức ăn khó tiêu, má»™t phần vì là m việc cảngà y. TÃ'i bắt Ä'ầu thèm má»™t tách cà phê. Ở dưới chân cầu thang có má»™t nhân viên phục vụ, Ã'ng thưá»ng pha cà phê cho các viên chức phải trá»±c Ä'êm. TÃ'i giáºt chuÃ'ng, gá»i Ã'ng ta lên.
TÃ'i rất ngạc nhiên khi thấy ngưá»i bước và o phòng tÃ'i là má»™t ngưá»i Ä'à n bà luá»'ng tuổi, to lá»›n Ä'eo tạp dá». Bà ta nói rằng chá»"ng bà ta Ä'ang báºn... TÃ'i bảo bà Ä'em cà phê lên cho tÃ'i. TÃ'i chép thêm Ä'ược 2 Ä'iá»u khoản nữa. Rá»"i cà ng lúc cà ng thêm buá»"n ngá»§, tÃ'i Ä'ứng lên, Ä'i Ä'i lại lại trong phòng cho giãn gân giãn cá»'t. Vẫn chưa có cà phê và tÃ'i tá»±há»i vì sao lâu quá như váºy? TÃ'i mở cá»a, Ä'i và o hà nh lang ná»'i liá»n nÆ¡i tÃ'i là m việc tá»›i má»™t cầu thang xoáy á»'c ở mé dưới là căn phòng nhá» cá»§a ngưá»i phục vụ. Lưng chừng cầu thang có má»™t bá»±c thá»m, vá»›i má»™t hà nh lang khác thẳng góc vá»›i hà nh lang nà y. Cái hà nh lang thứ hai, qua má»™t cầu thang nhá», dẫn tá»›i má»™t cánh cá»a dà nh cho nhân viên phục vụ hoặc những viên chức và o từ phá»' Charles. TÃ'i xuá»'ng cầu thang và thấy ngưá»i phục vụ ngá»§ vùi trong phòng; ấm nước Ä'ặt trên ngá»n Ä'èn cá»"n sÃ'i sùng sục, nước trà n ra cả sà n nhà . TÃ'i lay Ã'ng ta thì có tiếng chuÃ'ng reo phÃa trên Ä'ầu tÃ'i và Ã'ng ta cÅ©ng giáºt mình thức giấc.
- Ã"ng Phelps, thưa Ã'ng! - Anh ta nói.
- TÃ'i xuá»'ng Ä'ể xem cà phê xong chưa.
- TÃ'i ngá»§ thiếp Ä'i, thưa Ã'ng.
Ã"ng ta nhìn tÃ'i rá»"i ngước mắt nhìn lên cái chuÃ'ng vẫn còn kêu vang, sau cùng Ã'ng nói:
- Ã"ng Ä'ang ở Ä'ây, váºy ai gá»i chuÃ'ng?
- Gá»i chuÃ'ng? - tÃ'i lặp lại. - Cái chuÃ'ng nà o?
- Cái chuÃ'ng trong văn phòng Ã'ng Ä'ó.
TÃ'i có cảm tưởng như có má»™t bà n tay lạnh giá bóp tim tÃ'i. TÃ'i leo lên cầu thang, nhảy từng bá»'n bước má»™t, tÃ'i chạy trong hà nh lang; khÃ'ng có ai trong văn phòng tÃ'i cả. Tất cả vẫn y nguyên như khi tÃ'i bá» ra ngoà i. Bản sao chép cá»§a hiệp ước còn Ä'ó, nhưng nguyên bản thì Ä'ã biến mất.â€
Holmes nhá»m dáºy trên ghế và xoa hai bà n tay và o nhau.
- Váºy lúc Ä'ó Ã'ng là m gì? - Holmes há»i.
- TÃ'i Ä'oán rằng kẻ trá»™m Ä'ã lẻn và o qua ngả cá»a nhá» và lá»'i cầu thang thứ hai. Nếu khÃ'ng, thì tÃ'i Ä'ã gặp y rá»"i.
- Ã"ng có chắc là ngưá»i Ä'ó khÃ'ng ẩn nấp trong văn phòng hoặc trong hà nh lang chứ?
- KhÃ'ng thể nà o Ä'ược? Ngay Ä'ến má»™t con chuá»™t cÅ©ng khÃ'ng thểẩn mình trong văn phòng tÃ'i hoặc trong hà nh lang. KhÃ'ng có má»™t chá»- nà o Ä'ể nấp cả.
- Cám Æ¡n, xin Ã'ng tiếp tục.
- Bấy giá» ngưá»i phục vụ cÅ©ng Ä'ã chạy lên. Chúng tÃ'i cùng chạy bổ và o hà nh lang thứhai và tuá»™t xuá»'ng cầu thang cháºt hẹp trổ ra phá»' Charles. Bên dưới, cánh cá»a Ä'ó Ä'óng lại nhưng khÃ'ng khóa. Chúng tÃ'i mở cá»a và chạy ra ngoà i. Lúc Ä'ó tháp chuÃ'ng nhà thá» Ä'iểm 3 tiếng: 10 giá» thiếu 15.
- Chi tiết nà y hết sức quan trá»ng - Holmes nói và ghi vá»™i và o cổ tay áo anh.
“Äêm Ä'ó trá»i tá»'i, và có má»™t cÆ¡n mưa nhá». KhÃ'ng thấy bóng má»™t ai, nhưng ở cuá»'i phá»'Charles, xe cá»™ vẫn Ä'i lại nưá»m nượp như má»i ngà y. Chúng tÃ'i chạy trên vỉa hè, tá»›i góc Ä'ưá»ng, gặp má»™t cảnh sát Ä'ang Ä'ứng gác.
- Vừa xảy ra má»™t vụ trá»™m - TÃ'i kêu lên vá»›i Ã'ng ta - Má»™t tà i liệu quan trá»ng vừa bị Ä'ánh cắp tại Bá»™ ngoại giao. Ã"ng có thấy ngưá»i nà o Ä'i ngang qua Ä'ây khÃ'ng?
- TÃ'i Ä'ứng gác ở Ä'ây Ä'ã 15 phút và chỉ thấy có má»-i má»™t ngưá»i Ä'i qua: má»™t bà to lá»›n, luá»'ng tuổi, Ä'ầu choà ng khăn san.
- Äó là bà vợ tÃ'i - Ngưá»i phục vụ vá»™i nói - KhÃ'ng có má»™t ai khác Ä'ã Ä'i qua Ä'ây sao?
- KhÃ'ng má»™t ai.
- Thế thì kẻ trá»™m hẳn Ä'ã bá» trá»'n qua Ä'ầu bên kia - ngưá»i phục vụ kêu lên, sau khi kéo và o tay áo tÃ'i.
Nhưng Ä'iá»u Ä'ó khÃ'ng là m tÃ'i hà i lòng, và sá»± nà i nỉ lại cà ng là m cho tÃ'i thêm há»" nghi.
- Bà ấy Ä'i lá»'i nà o? - TÃ'i há»i.
- TÃ'i khÃ'ng biết, thưa Ã'ng. TÃ'i chỉ thấy bà ấy Ä'i ngang qua, Ä'i rất nhanh - Ngưá»i cảnh sát báo cáo.
- Bao lâu rá»"i?
- á»', chưa lâu lắm.
- Năm phút?
- KhÃ'ng tá»›i năm phút Ä'âu.
- Ã"ng chỉ phà thì giá» - Ngưá»i phục vụ kêu lên â€" Và má»-i má»™t phút là Ä'áng kể. TÃ'i Ä'ã nói vá»›i Ã'ng rằng vợ tÃ'i chẳng liên can gì Ä'ến vụ nà y hết. Tá»'t hÆ¡n chúng ta nên tá»›i Ä'ầu phÃa Ä'ằng kia. Nếu Ã'ng khÃ'ng Ä'i, thì tÃ'i Ä'i.
Nói xong, Ã'ng ta bá» chạy vá» hướng ngược lại. Nhưng tÃ'i Ä'ã bắt kịp ngay và tÃ'i nắm lấy cổ tay Ã'ng ta.
- Nhà Ã'ng ở Ä'âu?
- Sá»' 16 Ä'ưá»ng Ivy Lance ở Brixton. Nhưng thưa Ã'ng Phelps, Ã'ng hãy tá»›i Ä'ầu phá»' bên kia Ä'ể thá» xem chúng ta có biết Ä'ược Ä'iá»u gì chăng.
Cùng vá»›i ngưá»i cảnh sát, chúng tÃ'i chạy lại Ä'ầu Ä'ằng kia. Nhưng chúng tÃ'i chỉ thấy Ä'ưá»ng phá»' cháºt nÃch má»™t dòng lưu thÃ'ng dà y Ä'ặc. Những ngưá»i qua Ä'ưá»ng há»'i hả, tìm chá»- trú mưa. Chẳng có những ngưá»i thÆ¡ thẩn Ä'i chÆ¡i rong Ä'ể chúng tÃ'i có thể há»i thăm. Thế là chúng tÃ'i quay trở lại Bá»™. Lùng khắp cầu thang và hà nh lang, nhưng khÃ'ng có kết quả. Cái hà nh lang dẫn tá»›i văn phòng tÃ'i có lót má»™t tấm thảm bằng vải nhá»±a. Chúng tÃ'i Ä'ã quan sát kỹ lưỡng nhưng chúng tÃ'i khÃ'ng tìm thấy má»™t dấu chân nà o!â€
- Trá»i mưa suá»'t buổi tá»'i Ä'ó?
- Trá»i mưa lúc 7 giá».
- Thế thì tại sao ngưá»i Ä'à n bà và o trong văn phòng Ã'ng lúc 9 giá» mà lại khÃ'ng Ä'ể lại các dấu bùn?
- TÃ'i sung sướng thấy Ã'ng nhấn mạnh trên Ä'iểm Ä'ó. Ngay lúc Ä'ó nó cÅ©ng Ä'ã là m tÃ'i chú ý. Nhưng mấy bà quét dá»n trong nhà có thói quen khi tá»›i Bá»™, thưá»ng tháo già y ra trong căn phòng nhá» cá»§a ngưá»i phục vụ Ä'ể thay bằng Ä'Ã'i già y vải nhẹ.
- Thế là rõ rá»"i. Váºy là khÃ'ng có dấu vết nà o cả trong lúc bên ngoà i trá»i vẫn có mưa. Sau Ä'ó Ã'ng là m gì?
- Chúng tÃ'i quan sát văn phòng. KhÃ'ng có má»™t lá»'i cá»a bà máºt nà o, còn các cá»a sổ thì cao hÆ¡n mặt Ä'ất tá»›i 30 feet. Vả chăng cả hai cá»a sổ Ä'á»u Ä'ã Ä'óng kÃn từ bên trong. TÃ'i dám Ä'em mạng sá»'ng mà Ä'ánh cá rằng kẻ cắp Ä'ã lẻn qua ngả cá»a chÃnh.
- Thế còn lò sưởi?
- KhÃ'ng dùng Ä'ến. Sợi dây giáºt chuÃ'ng treo ngay bên phải bà n giấy Ä'ể vá»›i lấy nó. Nhưng tại sao má»™t kẻ phạm tá»™i lại muá»'n giáºt chuÃ'ng? Äiá»u nà y quả tháºt khó hiểu.
- Sau Ä'ó thì Ã'ng là m gì? Các Ã'ng Ä'ã quan sát căn phòng, thá» xem kẻ lén nháºp có Ä'ểlại dấu vết nà o khÃ'ng? KhÃ'ng có tà n thuá»'c, hoặc má»™t cái bao tay mà y có thể Ä'ánh rÆ¡i, hoặc má»™t cây trâm cà i tóc, hoặc bất cứ má»™t cái gì Ä'ó.
- Hoà n toà n khÃ'ng có má»™t cái gì hết.
- KhÃ'ng có cái mùi gì sao?
- Chúng tÃ'i khÃ'ng nghÄ© tá»›i Ä'iá»u nà y.
- Má»™t mùi thuá»'c hút có thể giúp chúng ta nhiá»u trong cuá»™c Ä'iá»u tra.
“TÃ'i khÃ'ng hút thuá»'c. Cho nên nếu có má»™t mùi thuá»'c ắt hẳn tÃ'i Ä'ã ngá»i thấy. KhÃ'ng, tuyệt Ä'á»'i khÃ'ng có má»™t dấu vết nà o. Cái việc xác Ä'ịnh duy nhất là vợ ngưá»i phục vụhá»'i hả rá»i khá»i hiện trưá»ng. Ngưá»i cảnh sát và tÃ'i Ä'á»u Ä'á»"ng ý là cần phải tóm lấy ngưá»i Ä'à n bà Ä'ó, trước khi bà ta tẩu tán tà i liệu.
Trong thá»i gian Ä'ó, Scotland Yard Ä'ã Ä'ược báo Ä'á»™ng. Thám tá» Forbes Ä'ã tá»›i ngay sau Ä'ó và nắm lấy ná»™i vụ vá»›i lòng hăng hái nhất. Chúng tÃ'i mướn má»™t cá»- xe ngá»±a và ná»a giá» sau tá»›i Ä'ịa chỉ Ä'ã Ä'ược biết. Má»™t cÃ' gái ra mở cá»a: Ä'ó là con gái lá»›n cá»§a bà Tangey. Mẹ cÃ' chưa vá» tá»›i. CÃ' Ä'ưa chúng tÃ'i và o trong căn phòng phÃa trước Ä'ể chá»bà . Mưá»i phút sau, có tiếng gõ cá»a. Và lúc Ä'ó chúng tÃ'i Ä'ã mắc phải lá»-i lầm nghiêm trá»ng. Thay vì chúng tÃ'i ra mở cá»a thì chúng tÃ'i lại Ä'ể cho cÃ' gái là m việc Ä'ó. Chúng tÃ'i nghe cÃ' nói: “Mẹơi, có hai Ã'ng Ä'ang Ä'ợi mẹâ€. Liá»n Ä'ó, chúng tÃ'i nghe tiếng những bước chân bước vá»™i ngoà i hà nh lang. Forbes Ä'ã mở cánh cá»a ra và cả hai chúng tÃ'i Ä'á»u nhà o vá» phÃa căn phòng ở cuá»'i nhà bếp, nÆ¡i mà ngưá»i Ä'à n bà Ä'ã tá»›i trước chúng tÃ'i. Bà ấy nhìn chằm chặp và o chúng tÃ'i vá»›i cặp mắt ngá» vá»±c, rá»"i bất chợt bà ấy nháºn ra tÃ'i và hết sức ngạc nhiên.
- Nhưng... Nhưng Ä'ây là Ã'ng Phelps ở Bá»™ Ngại giao mà !
- Váºy bà tưởng chúng tÃ'i là ai, khi bà bá» chạy? - Ngưá»i Ä'i cùng vá»›i tÃ'i há»i bà .
- TÃ'i cứ tưởng các Ã'ng là cảnh sát. Chúng tÃ'i Ä'ang gặp khó khăn vá»›i má»™t nhà buÃ'n.
- Chúng tÃ'i tin rằng bà Ä'ã lấy má»™t tà i liệu quan trá»ng ở Bá»™ ngoại giao và vá»™i vã và o Ä'ây Ä'ể giấu nó. Bà phải Ä'i vá» trụ sở cá»§a Scotland Yard.
Bà ta phản Ä'á»'i và kháng cá»±, nhưng uổng cÃ'ng. Má»™t cá»- xe ngá»±a lá»›n Ä'ược gá»i Ä'ến và cả chúng tÃ'i lên xe. Trước Ä'ó chúng tÃ'i quan sát khắp gian bếp, Ä'ặc biệt là cái lò, Ä'ểxem bà ta có tẩu tán tà i liệu trong thá»i gian ngắn ngá»§i chỉ có mình bà ở trong bếp. KhÃ'ng có dấu vết tà n tro hoặc mẩu giấy nà o. Ngay khi vá» tá»›i Scotland Yard, bà ta Ä'ược giao cho má»™t nữ cảnh sát. Thá»i gian chá» Ä'ợi cuá»™c khám xét dưá»ng như dà i bất táºn: tim tÃ'i như hấp há»'i. Sau chót, ngưá»i nữ cảnh sát tá»›i báo cáo rằng bà khÃ'ng mang theo cái gì trong ngưá»i.
Lần Ä'ầu tiên trong Ä'á»i, tÃ'i thấy hiện ra má»™t ná»-i khá»§ng khiếp. Cho Ä'ến lúc Ä'ó, tÃ'i vẫn tin chắc là mình sẽ thâu lại Ä'ược bản hiệp ước. Nhưng giá» Ä'ây chẳng còn gì Ä'ể là m nữa. Nó tháºt là thê thảm. Thưa Ã'ng Holmes, cáºu Watson sẽ cho Ã'ng biết là há»"i còn Ä'i há»c, tÃ'i là má»™t Ä'ứa bé nhạy cảm, dá»... kÃch Ä'á»™ng. TÃ'i nghÄ© tá»›i cáºu tÃ'i, tá»›i ná»-i nhục nhã mà tÃ'i sắp bắt Ã'ng phải hứng chịu, tÃ'i phải hứng chịu và tất cả những ai thân cáºn vá»›i tÃ'i Ä'á»u phải liên quan. TÃ'i khÃ'ng biết Ä'iá»u gì Ä'ã xảy Ä'ến vá»›i tÃ'i. Dưá»ng như thần kinh tÃ'i bị kÃch Ä'á»™ng quá mãnh liệt. TÃ'i còn nhá»› má»™t cách mÆ¡ há»" rằng má»™t toán nhân viên cá»' tìm cách là m cho tÃ'i bình tÄ©nh lại. Má»™t ngưá»i trong toán Ä'ó Ä'ã dẫn tÃ'i ra ga và Ä'ưa tÃ'i vá» Ä'ây. Mẹ tÃ'i tan nát cõi lòng vì buá»"n phiá»n. Anh bạn Joseph Ä'ã bị tá»'ng ra khá»i căn phòng xinh Ä'ẹp nà y Ä'ể nó Ä'ược biến thà nh bệnh xá. Trong 9 tuần, tÃ'i cứ nằm Ä'ây trong cÆ¡n mê sảng, bị già y vò bởi chứng sá»'t viêm não. Nếu khÃ'ng có cÃ' Harrison và Ã'ng bác sÄ© Ä'ã táºn tình chăn sóc thì chắc tÃ'i Ä'ã chết rá»"i. CÃ' là ngưá»i Ä'iá»u dưỡng ban ngà y. Ban Ä'êm má»™t nữ Ä'iá»u dưỡng chuyên nghiệp khác thức chanh chừng tÃ'i. Dần dà trà nhá»› trở lại vá»›i tÃ'i. Việc Ä'ầu tiên tÃ'i là m là Ä'ánh Ä'iện cho Ã'ng Forbes. Ã"ng ta tá»›i Ä'ây, nói rằng vẫn chưa có má»™t mấu chá»'t nà o Ä'ược phát hiện. Ngưá»i phục vụ và bà vợÄ'ã bị thẩm vấn Ä'ến cùng vẫn khÃ'ng Ä'em lại má»™t ánh sáng nhá» nhoi nà o.
Thế là những má»'i nghi ngá» Ä'ược chuyển sang Gorot, là ngưá»i Ä'ã là m việc Ä'ến khuya hÃ'm Ä'ó ở văn phòng. Việc anh ta ở lại Bá»™ và cái tên gá»'c Pháp cá»§a anh ta là hai Ä'iểm duy nhất có thể là m anh ta bị nghi ngá». Nhưng rõ rà ng tÃ'i chỉ ghi chép khi anh ta Ä'ã ra vá». Rá»'t cuá»™c ngưá»i ta chẳng tìm ra Ä'ược cái gì và ná»™i vụ dừng lại ở Ä'ó. Váºy là tÃ'i hướng vá» Ã'ng, thưa Ã'ng Holmes. Ã"ng là nguá»"n hy vá»ng cuá»'i cùng cá»§a tÃ'i. Nếu Ã'ng khÃ'ng thà nh cÃ'ng thì danh dá»± và sá»± nghiệp cá»§a tÃ'i vÄ©nh viá»...n sụp Ä'ổ.â€
Bị kiệt sức vì câu chuyện kể dà i, ngưá»i bệnh lại nằm xuá»'ng Ngưá»i nữ tá cho anh uá»'ng má»™t thứ thuá»'c nà o Ä'ó. Holmes vẫn ngá»"i yên, Ä'ầu ngả ra Ä'ằng sau, hai mắt nhắm nghiá»n lại Ä'ể táºp trung tư tưởng. Sau cùng anh nói:
- Bản tưá»ng trình cá»§a Ã'ng tháºt quá minh bạch. Tuy nhiên có má»™t Ä'iểm mà tÃ'i cho là rất quan trá»ng. Ã"ng có nói vá»›i bất cứ ai vá» việc Ã'ng Ä'ược giao phó cho là m cÃ'ng việc Ä'ó khÃ'ng?
- TÃ'i khÃ'ng nói vá»›i ai cả.
- Ngay vá»›i cÃ' Harrison?
- KhÃ'ng. TÃ'i khÃ'ng trở vá» Working trong khoảng thá»i gian từ lúc nháºn Ä'ược lệnh tá»›i lúc bắt Ä'ầu ghi chép.
- KhÃ'ng má»™t ai tình cá» gặp Ã'ng?
- KhÃ'ng má»™t ai.
- Có ai trong những thà nh viên thuá»™c gia Ä'ình Ã'ng lại biết con Ä'ưá»ng Ä'i tá»›i văn phòng Ã'ng khÃ'ng?
- á»', có. Tất cả Ä'á»u biết.
- Nếu Ã'ng khÃ'ng nói vá»›i ngưá»i nà o vá» bản hiệp ước, thì những câu há»i Ä'ó quả là thừa.
- TÃ'i Ä'ã khÃ'ng nói Ä'iá»u gì, vá»›i bất cứ ai!
- Ã"ng biết gì vá» ngưá»i phục vụ.
- Chỉ biết Ã'ng ta là cá»±u quân nhân.
- Trung Ä'oà n nà o?
- á»', ngưá»i ta nói vá»›i tÃ'i... Coldstream Guards!
- Cám Æ¡n. TÃ'i sẽ Ä'ược Forbes cho biết những chi tiết. Nhà cầm quyá»n thu tháºp tà i liệu giá»i nhưng khÃ'ng sá» dụng chúng theo cách tá»'t nhất.
Anh Ä'i từ bên giưá»ng ra khuÃ'n cá»a sổ mở rá»™ng và nâng lên má»™t bÃ'ng hoa Ä'ã rá»§, chiêm ngưỡng nét hà i hòa cá»§a mà u Ä'á» và mà u xanh.
- Tất cả những thá»±c phẩm Ä'á»u thá»±c sá»± cần thiết cho Ä'á»i sá»'ng chúng ta. Nhưng Ä'óa hoa há»"ng nà y là má»™t món xa hoa. Hương thÆ¡m và sắc mà u cá»§a nó là má»™t sá»± tÃ' Ä'iểm cho cuá»™c sá»'ng. ChÃnh lòng nhân từ cá»§a Thượng Ä'ế Ä'ã tạo cho con ngưá»i những cái dưthừa ấy, và vì thế chúng ta phải hy vá»ng nhiá»u nÆ¡i những Ä'óa hoa.
Phelps và cÃ' y tá nhìn Holmes vá»›i nét mặt Ä'ầy vẻ ngạc nhiên và thất vá»ng. Holmes Ä'ã Ä'ắm chìm và o mÆ¡ má»™ng và bÃ'ng há»"ng trên tay. Sau và i phút im lặng, cÃ' thiếu nữchen và o.
- Ã"ng có má»™t phương cách nà o Ä'ể giải Ä'áp cái bà ẩn nà y khÃ'ng, thưa Ã'ng Holmes? - CÃ' há»i vá»›i má»™t thoáng chua chát trong giá»ng nói.
- á»', Ä'iá»u bà ẩn à ? - Holmes lặp lại khi bất thình lình bị lÃ'i trở vá» vá»›i thá»±c tại - Quả tháºt Ä'ây là má»™t vấn Ä'á» rắc rá»'i, nhưng tÃ'i sẽ chú tâm Ä'ến. TÃ'i sẽ thÃ'ng báo cho cÃ' biết.
- Ã"ng có thấy má»™t dấu vết nà o khÃ'ng?
- Quý vị Ä'ã cho chúng tÃ'i biết tá»›i 7 vấn Ä'á». Nhưng tÃ'i phải kiểm tra lại chúng, trước khi có thể bà y tỠý kiến.
- Ã"ng có nghi ngá» ai khÃ'ng?
- TÃ'i nghi...
- Ai?
-... Rằng tÃ'i Ä'ã rút ra những kết luáºn cá»§a mình má»™t cách quá nhanh.
- Váºy thì Ã'ng hãy trở lại London và kiểm tra lại chúng.
- Lá»i khuyên cá»§a cÃ' tháºt là chà lý, thưa cÃ' Harrison. - Holmes nói khi Ä'ứng lên. - Watson, tÃ'i tin rằng chúng ta chẳng có thể là m gì khá hÆ¡n. Ã"ng Phelps, Ã'ng Ä'ừng có quá hy vá»ng. Vấn Ä'á» rất là rá»'i rắm.
- TÃ'i sẽ sá»'ng trong cÆ¡n sá»'t cho tá»›i lúc Ä'ược gặp lại Ã'ng. - Nhà ngoại giao kêu lên.
- Thế thì ngà y mai tÃ'i sẽ trở lại bằng cùng má»™t chuyến tà u. Nhưng rất có thể là bản tưá»ng trình cá»§a tÃ'i sẽ khÃ'ng mấy lạc quan.
- Khi Ä'ược biết là có ngưá»i Ä'ang cá»' là m má»™t cái gì Ä'ó, tÃ'i có thêm má»™t chút khà lá»±c. Nhân Ä'ây, tÃ'i vừa nháºn Ä'ược thư cá»§a Huân tước Holhurst.
- Thế à ? Ã"ng ta nói gì váºy?
- Má»™t lá thư lạnh nhạt, nhưng khÃ'ng khÃ' khan. Ã"ng lặp lại là vụ nà y có tầm quan trá»ng hà ng Ä'ầu và thêm rằng Ã'ng sẽ khÃ'ng ký má»™t quyết Ä'ịnh nà o vá» tương lai cá»§a tÃ'i trước khi tÃ'i Ä'ược bình phục và có khả năng Ä'ể sá»a chữa cái tai há»a do tÃ'i gây ra.
- Váºy thì, Ä'ó là ngưá»i biết Ä'iá»u và Ä'ầy lòng nhân háºu - Holrnes nói - Ta Ä'i thÃ'i, Watson, chúng ta còn có cả má»™t ngà y Ä'ể là m việc.
Ã"ng Joseph tiá»...n chúng tÃ'i ra ga và ngay Ä'ó chúng tÃ'i lên tà u. Holmes chìm Ä'ắm trong suy tư sâu lắng. Anh chỉ mở miệng khi tá»›i vùng phụ cáºn London.
- Anh chà ng Phelps khÃ'ng uá»'ng rượu chứ?
- TÃ'i nghÄ© là khÃ'ng.
- TÃ'i cÅ©ng váºy. Nhưng cần phải tÃnh Ä'ến má»i tình huá»'ng bất trắc có thể xảy ra. Anh chà ng Ä'ó Ä'ang lún mình trong những là n nước tháºt sâu, và tất cả vấn Ä'á» là liệu chúng ta có thể kéo anh ta lên bá» Ä'ược chăng. Anh nghÄ© sao vá» cÃ' Harrison?
- CÃ' là ngưá»i có cá tÃnh riêng.
- Äúng, nhưng hoặc là má»™t cá tÃnh hướng vá» Ä'iá»u thiện, hoặc là tÃ'i bị lầm to. CÃ' ta và ngưá»i anh là con cá»§a má»™t ngưá»i thợ cả xưởng rèn ở bên Northumberland. Phelps Ä'Ãnh hÃ'n vá»›i cÃ' trong má»™t chuyến Ä'i và o mùa Ä'Ã'ng năm ngoái và cÃ' Ä'ã cùng anh mình tá»›i Ä'ây Ä'ể Ä'ược giá»›i thiệu vá»›i gia Ä'ình bên chá»"ng. Rá»"i thì tai há»a nổ ra và cÃ' ở lại Ä'ểchăm sóc cho hÃ'n phu, trong lúc Ã'ng anh Joseph, thấy mình Ä'ược chăm chút má»™t cách Ä'ầy Ä'á»§, nên cÅ©ng ở lại luÃ'n. Anh thấy Ä'ó, có lúc tÃ'i là m và i cuá»™c Ä'iá»u tra hoà n toà n biệt láºp. Nhưng ngà y hÃ'm nay chúng ta Ä'i tìm...
- Các bệnh nhân cá»§a tÃ'i.
- á»', nếu anh thấy những cÃ'ng việc cá»§a anh lại lý thú hÆ¡n thì... - Holmes nói vá»›i má»™t giá»ng trách cứ.
- TÃ'i Ä'ịnh nói vá»›i anh rằng các bệnh nhân cá»§a tÃ'i có thể khÃ'ng cần Ä'ến tÃ'i trong hai hay ba ngà y, bởi vì lúc nà y Ä'ang mùa Ãt việc.
- Tuyệt vá»i! - Anh kêu lên, lấy lại tÃnh khà vui vẻ - Thế thì chúng ta cùng nhau chăm lo cái vụ nà y. TÃ'i nghÄ© là khởi Ä'ầu chúng ta cần phải gặp Forbes Ä'ể có những chi tiết mà chúng ta cần biết. Rá»"i chúng ta sẽ biết cần tấn cÃ'ng theo chiá»u hướng nà o.
- Anh Ä'ã nói là có má»™t dấu vết?
- Chúng ta có nhiá»u dấu vết. Nhưng sau cuá»™c Ä'iá»u tra, ta sẽ kiểm tra lại giá trị cá»§a các Ä'iểm Ä'ó. Vụ án khó giải thÃch nhất, là vụ án Ä'ược thá»±c hà nh khÃ'ng mục Ä'Ãch. Vụ án nà y ở Ä'ây có má»™t mục Ä'Ãch. Nó Ä'ưa lại lợi Ãch cho ai? Có Ã'ng Ä'ại sứ nước Pháp nà y, Ã'ng Ä'ại sứ nước Nga nà y, và có cả ngưá»i trả giá cao hÆ¡n hai Ã'ng Ä'ại sứ Ä'ó, và còn có huân tước Holdhurst nữa.
- Huân tước Holdhurst?
- Tháºt khÃ'ng tưởng tượng nổi má»™t chÃnh khách bị rÆ¡i và o hoà n cảnh như thế mà lại khÃ'ng tiếc nuá»'i vá» sá»± biến mất cá»§a má»™t tà i liệu quan trá»ng Ä'ến nhưá»ng Ä'ó.
- Nhưng huân tước Holdhurst là má»™t chÃnh khách có má»™t quá khứ khả kÃnh.
- Nhưng chúng ta khÃ'ng thể chỉ má»›i thoạt nhìn mà gạt bá» nó. Ngà y hÃ'm nay chúng ta sẽ tá»›i Ä'ó, Ä'ể xem Ã'ng nói vá»›i chúng ta Ä'iá»u gì. Trong lúc chá» Ä'ợi, tÃ'i Ä'ã cho phát Ä'á»™ng cuá»™c Ä'iá»u tra rá»"i.
- Thế à ?
- Phải. Từ ga Working tÃ'i Ä'ã Ä'ánh hai bức Ä'iện cho các tá» báo ở London. Lá»i nhắn tin nà y sẽ Ä'ược Ä'ăng tải trên các báo phát hà nh và o chiá»u nay.
Anh Ä'ưa cho tÃ'i má»™t tá» giấy xé ra từ cuá»'n sổ tay. Trên Ä'ó Ä'ược viết bằng bút chì: “Thưởng 10 bảng cho ngưá»i nà o biết sá»' xe cá»§a cá»- xe ngá»±a Ä'ã Ä'ổ má»™t ngưá»i khách xuá»'ng cổng hoặc gần cổng Bá»™ ngoại giao trên phá»' Charles, và o há»"i 10 giá» kém 15 Ä'êm 23 tháng 5. Trả lá»i vá» 221B, phá»' Bakerâ€.
- Kẻ trá»™m Ä'i xe ngá»±a Ä'ến à ?
- Nếu Ã'ng Phelps khÃ'ng lầm lẫn khi khai rằng khÃ'ng có má»™t chá»-ẩn nấp nà o trong văn phòng cÅ©ng như ngoà i hà nh lang thì ngưá»i khách tất phải từ bên ngoà i và o. Nếu ngưá»i Ä'ó tá»›i và o má»™t Ä'êm ẩm ướt mà khÃ'ng Ä'ể lại má»™t vết chân nà o trên vải nhá»±a lót nhà (Ä'ược quan sát và i phút sau khi y Ä'i qua), thì chắc chắn là y Ä'ã tá»›i bằng xe ngá»±a.
- Äiá»u Ä'ó có thể chấp nháºn Ä'ược.
- Có thể dấu vết nà y sẽ dẫn chúng ta Ä'ến má»™t nÆ¡i nà o Ä'ó. Nhưng, còn có há»"i chuÃ'ng, chi tiết lá»' lăng nhất trong vụ nà y. Tại sao y lại gá»i chuÃ'ng? Có phải tên trá»™m là m thếÄ'ể tá» thái Ä'á»™ anh hùng? Hoặc có má»™t ai khác Ä'i cùng vá»›i kẻ trá»™m Ä'ã giáºt chuÃ'ng Ä'ểngăn chặn vụ trá»™m? Hoặc việc Ä'ó chỉ là ngẫu nhiên? Hoặc Ä'ó là ... - Holmes lại rÆ¡i và o trạng thái suy tư thầm lặng. Nhưng tÃ'i thấy dưá»ng như có má»™t giả thiết má»›i bất chợt hình thà nh trong óc anh.
Chúng tÃ'i xuá»'ng tà u và o há»"i 3 giá» 20. Sau khi Ä'ã nuá»'t vá»™i và ng má»™t miếng ở quầy ăn nhà ga, chúng tÃ'i Ä'i thẳng tá»›i Scotland Yard. Forbes là má»™t ngưá»i thấp nhá», gương mặt thÃ'ng minh và những Ä'ưá»ng nét kiên quyết, nhưng kém dá»... thương. Cuá»™c tiếp xúc tháºt lạ lùng và thái Ä'á»™ cá»§a Ã'ng còn lạ lùng hÆ¡n nữa khi Ã'ng Ä'ược biết mục Ä'Ãch chuyến viếng thăm cá»§a chúng tÃ'i.
- Äã từ lâu tÃ'i biết phương pháp là m việc cá»§a Ã'ng, thưa Ã'ng Holmes - Ã'ng ta nói vá»›i má»™t giá»ng mỉa mai cay Ä'á»™c - Ã"ng luÃ'n luÃ'n sá» dụng những tin tức mà cảnh sát cung cấp cho Ã'ng và rá»"i tìm cách tá»± mình kết thúc vụ án Ä'ể là m mất uy tÃn cá»§a những cÆ¡quan cÃ'ng quyá»n.
- Trái lại - Holmes Ä'áp - Trong 53 vụ, tên tÃ'i chỉ xuất hiện có 4 lần, và cảnh sát Ä'ã lấy vá» phần mình 49 vụ. TÃ'i khÃ'ng trách Ã'ng vì Ã'ng chưa biết Ä'ến Ä'iá»u Ä'ó, bởi lẽ Ã'ng còn trẻ và thiếu kinh nghiệm. Nhưng nếu như Ã'ng muá»'n nổi danh trong cái vụ má»›i nà y, Ã'ng cần phải cá»™ng tác vá»›i tÃ'i, chá»› khÃ'ng phải chá»'ng lại tÃ'i.
- TÃ'i khÃ'ng mong gì hÆ¡n là có Ä'ược má»™t và i thà nh tÃch - Ã'ng thanh tra thay Ä'ổi giá»ng nói - Cho tá»›i nay, tháºt sá»± tÃ'i khÃ'ng thâu Ä'ạt Ä'ược chút gì.
- Ã"ng Ä'ã áp dụng những biện pháp nà o?
- Khi theo dõi Ã'ng Tangey, chúng tÃ'i biết Ã'ng ấy là má»™t ngưá»i dÅ©ng cảm và rất tá»'t. Nhưng bà vợ thì chẳng ra gì. TÃ'i có cảm tưởng là bà ấy biết rất nhiá»u, nhưng chẳng muá»'n nói ra.
- Ã"ng cÅ©ng cho theo dõi bà ấy chứ?
- Phải. Bà ấy uá»'ng rượu, và nhân viên cá»§a chúng tÃ'i Ä'ã hai lần ngá»"i bên bà khi bà Ä'ã quá chén, nhưng cÅ©ng khÃ'ng moi ra Ä'ược Ä'iá»u gì.
- Những kẻ mÃ'i giá»›i Ä'ã tá»›i nhà há» phải khÃ'ng?
- Phải, nhưng há» Ä'ã thanh toán cái món nợ cho nhà buÃ'n xong rá»"i.
- Tiá»n do Ä'âu mà có?
- Tiá»n lương hưu cá»§a Ã'ng chá»"ng. Há» chẳng có vẻ gì là có tiá»n cả.
- Bà ta giải thÃch ra sao vá» cú chuÃ'ng gá»i cá»§a Ã'ng Phelps kêu Ä'ưa cà phê lên?
- Bà nói rằng chá»"ng bà rất mệt và bà muá»'n là m Ä'ỡ cho chá»"ng.
- Äiá»u Ä'ó phù hợp vá»›i việc Ãt lâu sau ngưá»i chá»"ng ngá»§ vùi trong phòng. Váºy là chẳng có gì chá»'ng lại há», ngoại trừ tÃnh nết cá»§a bà vợ. Ã"ng có há»i tại sao bà há»'i hả ra vá»trong Ä'êm tá»'i Ä'ó?
- Bà Ä'ã ra vá» muá»™n hÆ¡n ngà y thưá»ng và muá»'n trở vá» nhà ngay.
- Ã"ng có cho bà ta biết Ã'ng và Ã'ng Phelps Ä'ã Ä'i sau bà ta tá»›i 20 phút mà lại Ä'ến nhà trước bà khÃ'ng?
- Bà ta giải thÃch rằng Ä'i xe ngá»±a phải nhanh hÆ¡n Ä'i bá»™.
- Bà ta có giải thÃch cái lý do Ä'ã khiến cho bà ta ngay khi vừa vá» tá»›i nhà Ä'ã chạy vá»™i và o trong bếp khÃ'ng?
- Tiá»n Ä'ể trả nợ nằm trong bếp.
- Ãt ra thì bà có câu trả lá»i cho má»i chuyện. Ã"ng có há»i bà ta xem, khi ra khá»i trụ sởBá»™, bà có gặp ai khÃ'ng, hoặc có thấy ai thÆ¡ thẩn bên phÃa phá»' Charles khÃ'ng?
- Bà chỉ trÃ'ng thấy có ngưá»i cảnh sát thÃ'i.
- Váºy thì tÃ'i thấy Ã'ng Ä'ã thẩm vấn bà ta rất kỹ cà ng! Thế Ã'ng còn là m những gì khác?
- Nhân viên Gorot Ä'ã Ä'ược theo dõi trong suá»'t 9 tuần qua, nhưng khÃ'ng có kết quả gì. KhÃ'ng có gì chá»'ng lại Ã'ng ta.
- Và còn gì nữa?
- Nói tháºt, chúng tÃ'i chẳng có gì Ä'ể mà tiến hà nh.
- Ã"ng nghÄ© gì vá» cái chuÃ'ng trong lúc Ã'ng Phelps ở trong phòng cá»§a ngưá»i phục vụ?
- TÃ'i xin thú tháºt là tÃ'i còn chưa hết ngạc nhiên. Phải là má»™t kẻ to gan lá»›n máºt má»›i vừa ăn trá»™m vừa báo Ä'á»™ng.
- Äúng, tháºt là kỳ cục! TÃ'i xin cảm Æ¡n Ã'ng vá» tất cả những chỉ dẫn Ä'ó. Ta Ä'i thÃ'i, Watson.
- Bây giá» chúng ta Ä'i Ä'âu? - TÃ'i há»i khi Ä'ã ra bên ngoà i.
- Chúng ta tới huân tước.
Chúng tÃ'i gặp may: Huân tước Huldhurst vẫn còn ở trong văn phòng Ã'ng. Holmes cho trình danh thiếp và ngay Ä'ó chúng tÃ'i Ä'ược má»i và o. Nhà chÃnh khách Ä'ón tiếp chúng tÃ'i vá»›i vẻ mặt lịch sá»±. Ã"ng má»i chúng tÃ'i ngá»"i trong hai ghế bà nh sang trá»ng kê hai bên lò sưởi. Äứng trên tấm thảm giữa hai chúng tÃ'i, Ã'ng có má»™t dáng tháºt Ä'ẹp vá»›i thân hình cao mảnh, bá»™ mặt nhá»n và trầm tư.
- Tên Ã'ng Ä'á»'i vá»›i tÃ'i rất quen thuá»™c, thưa Ã'ng Holmes? - Ã'ng cưá»i nói - Và Ä'ương nhiên tÃ'i khÃ'ng thể là m như khÃ'ng biết lý do cá»§a chuyến viếng thăm nà y. Nhưng tÃ'i muá»'n Ä'ược biết Ã'ng hà nh Ä'á»™ng vì lợi Ãch cá»§a ai, nếu như tÃ'i có thể tá»± cho phép Ä'ặt ra vá»›i Ã'ng câu há»i Ä'ó.
- Vì lợi Ãch cá»§a Ã'ng Percy Phelps.
- A! Vì Ä'ứa cháu cá»§a tÃ'i Ã'ng thừa biết rằng tÃ'i rất thÃch câu: Luáºt pháp khÃ'ng chừa bất cứ ai.
- Nhưng nếu tÃ'i tìm ra táºp tà i liệu Ä'ó?
- A! Vấn Ä'á» sẽ lại khác hẳn!
- Có má»™t hoặc hai câu há»i mà tÃ'i mong muá»'n Ä'ược Ä'ặt ra vá»›i huân tước!
- TÃ'i sẽ sung sướng Ä'ược thÃ'ng báo cho Ã'ng Ä'iá»u gì tÃ'i có thể nói, trong phạm vi quyá»n hạn cá»§a tÃ'i.
- Có phải ngà i Ä'ã ban những chỉ thị sao chép bản văn tại gian phòng nà y.
- Phải.
- Thế thì khÃ'ng má»™t ai có thể nghe Ä'ược lá»i ngà i?
- Phải.
- Ngà i có nói vá»›i má»™t ngưá»i nà o Ä'ó rằng ngà i có ý Ä'ịnh chép lại bản hiệp ước khÃ'ng?
- KhÃ'ng.
- Ngà i tuyệt Ä'á»'i tin chắc như váºy chứ?
- Tuyệt Ä'á»'i.
- Thế thì, bởi vì ngà i khÃ'ng bao giá» nói Ä'ến, bởi vì Ã'ng Phelps khÃ'ng bao giá» nói Ä'ến, bởi vì khÃ'ng má»™t ai ngoà i hai cáºu cháu ngà i biết Ä'ược, nên sá»± có mặt cá»§a kẻ trá»™m trong văn phòng là hoà n toà n do ngẫu nhiên. Kẻ Ä'ó Ä'ã thấy mình bá»-ng nhiên gặp cÆ¡may. Và y Ä'ã lấy trá»™m.
Nhà chÃnh khách mỉm cưá»i nói:
- Äiá»u Ä'ó Ä'ã vượt khá»i phạm vi cá»§a tÃ'i.
Holmes suy nghĩ trong một lát:
- Theo chá»- tÃ'i biết, ngà i e sợ rằng sá»± phổ biến bản hiệp ước sẽ kéo theo nhiá»u háºu quả trầm trá»ng.
Ã"ng bá»™ trưởng sa sầm nét mặt:
- Äúng thế.
- Nhưng những háºu quả Ä'ó chưa xảy ra?
- Chưa.
- Nếu bản hiệp ước Ä'ã lá»t tá»›i Bá»™ ngoại giao Pháp hoặc Nga thì hẳn là ngà i Ä'ã nghe thấy tiếng vá»ng?
- Hẳn là như thế - Huân tước nhăn mặt, nói.
- Gần 10 tuần lá»... Ä'ã trÃ'i qua mà ngà i vẫn còn chưa nghe thấy má»™t Ä'á»™ng tÄ©nh nà o. Váºy phải chăng vì má»™t lý do nà o Ä'ó, bản hiệp ước vẫn chưa Ä'ến Ä'ó?
Huân tước nhún vai:
- Chúng ta khÃ'ng thể tin rằng tên ăn trá»™m Ä'em bản hiệp ước vá» nhà rá»"i Ä'óng khung treo lên tưá»ng.
- Có thể là y Ä'ợi má»™t cuá»™c Ä'ấu giá.
- Nếu y Ä'ợi quá lâu thì y sẽ chẳng còn Ä'ược cái gì. Trong và i tháng, bản hiệp ước sẽkhÃ'ng còn gì là bà máºt cả.
- Phải chăng tên trá»™m Ä'ã Ä'á»™t nhiên ngã bệnh.
- Má»™t cÆ¡n sá»'t viêm não, chẳng hạn? - Nhà chÃnh khách há»i, phóng lên ngưá»i Holmes má»™t tia nhìn sắc sảo.
- TÃ'i Ä'ã khÃ'ng dám nói như thế - Holmes Ä'iá»m tÄ©nh trả lá»i - Giá» Ä'ây, thưa ngà i, chúng tÃ'i Ä'ã là m ngà i tá»'n nhiá»u thì giá», và chúng tÃ'i xin từ giã.
- TÃ'i xin cầu chúc Ã'ng tất cả sá»± thà nh cÃ'ng, cho dù kẻ phạm tá»™i là ai? - Ã'ng Bá»™ trưởng nói khi tiá»...n chúng tÃ'i ra cá»a.
- Má»™t cá tÃnh cao quý! Nhưng Ã'ng ấy phải tranh Ä'ấu Ä'ể bảo vệ cương vị mình. Ã"ng ấy chẳng già u có gì cả và có nhiá»u việc phải là m. Chắc hẳn anh Ä'ã thấy là Ä'Ã'i già y cá»§a Ã'ng Ä'ã phải thay Ä'ế. Anh Watson, anh hãy trở lại vá»›i cÃ'ng việc cá»§a anh, nhưng nhá»›trở lại Working và o ngà y mai.
Sáng hÃ'm sau, tÃ'i Ä'i cùng anh xuá»'ng Working. Anh cho tÃ'i biết là anh khÃ'ng nháºn Ä'ược há»"i âm cho lá»i nhắn tin trên các tá» báo và anh cÅ©ng chẳng có gì Ä'ể cho tÃ'i biết thêm. Chúng tÃ'i gặp lại Phelps, anh ta Ä'ã khá hÆ¡n buổi tá»'i hÃ'm trước, Ä'ã có thể Ä'ứng lên Ä'ược.
- Ã"ng có tin gì má»›i khÃ'ng? - Phelps há»i ngay tức khắc.
- Như Ä'ã tiên liệu bản báo cáo cá»§a tÃ'i là tiêu cá»±c - Holmes Ä'áp.
- Nhưng Ã'ng khÃ'ng nản chà chứ?
- KhÃ'ng.
- Nếu chúng ta kiên trì thì sá»± tháºt sẽ thắng. â€" CÃ' Harrison nói.
- Ở Ä'ây, chúng tÃ'i có nhiá»u Ä'iá»u Ä'ể nói vá»›i Ã'ng hÆ¡n - Phelps nói khi ngá»"i xuá»'ng trưá»ng ká»·.
- TÃ'i hy vá»ng Ã'ng Ä'ã có tin gì má»›i.
- Chúng tÃ'i Ä'ã gặp má»™t biến cá»'...
Gương mặt Phelps trở thà nh rất nghiêm trá»ng và ở Ä'ằng sau tia nhìn cá»§a anh, là sá»±sợ hãi.
- TÃ'i bắt Ä'ầu tin rằng tÃ'i là mục tiêu cá»§a má»™t âm mưu quá»· quái nà o Ä'ó.
- A! - Holmes kêu lên.
- Äiá»u Ä'ó khó mà tin nổi, bởi vì tÃ'i khÃ'ng có kẻ thù nà o. Tuy nhiên, sau Ä'êm qua, tÃ'i Ä'ã Ä'i tá»›i má»™t kết luáºn như thế.
- Mong Ã'ng kể cho nghe.
- Trước hết, Ä'ó là Ä'êm Ä'ầu tiên khÃ'ng có ngưá»i canh chừng trong phòng tÃ'i. TÃ'i cảm thấy mình khoẻ mạnh Ä'ến mức khÃ'ng còn cần Ä'ến cÃ' y tá nữa. Tuy nhiên, tÃ'i khÃ'ng tắt Ä'èn trong khi ngá»§. Và o khoảng 2 giá» sáng, tÃ'i Ä'ang ngá»§ thì bị Ä'ánh thức bởi má»™t tiếng Ä'á»™ng nhẹ. Má»™t tiếng Ä'á»™ng giá»'ng như tiếng con chuá»™t gây ra khi nó gặm tấm ván. TÃ'i nằm yên Ä'ể lắng nghe, vá»›i cảm tưởng Ä'ó chỉ là má»™t con chuá»™t nhắt. Rá»"i tiếng Ä'á»™ng lại mạnh hÆ¡n và từ cá»§a sổ vang lên má»™t tiếng Ä'á»™ng gá»n cá»§a kim khÃ. TÃ'i ngá»"i dáºy. Chẳng còn nghi ngá» gì nữa: má»™t ngưá»i nà o Ä'ó Ä'ang cá»' nhét má»™t dụng cụ qua khe hở giữa các khung cá»§a và cái tiếng Ä'á»™ng lá»›n là do then móc cá»a sổ bị Ä'ẩy ra. Trong 10 phút, tÃ'i khÃ'ng nghe thấy gì hÆ¡n: tá»±a há»" như ngưá»i ta muá»'n kiểm tra xem tiếng Ä'á»™ng có Ä'ánh thức tÃ'i dáºy khÃ'ng. Rá»"i má»™t tiếng kêu cá»t kẹt và cánh cá»§a mở ra từ từ. TÃ'i khÃ'ng biết cách tá»± chá»§ Ä'ể chá» xem sá»± việc ra sao, nên Ä'ã nhảy ra khá»i giưá»ng. Má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng ngá»"i xổm bên khuÃ'n cá»a sổ. TÃ'i khÃ'ng nhìn rõ y vì y chuá»"n Ä'i nhưmá»™t tia chá»›p, má»™t tấm áo choà ng che kÃn phần dưới mặt y. Má»™t Ä'iá»u mà tÃ'i tin chắc, là trong tay y có cầm má»™t con dao dà i.
- Thế rá»"i sau Ä'ó Ã'ng là m gì?
- TÃ'i Ä'ịnh gá»i chuÃ'ng và Ä'ánh thức cả nhà dáºy. Nhưng chuÃ'ng thì Ä'ặt trong bếp còn các gia nhân thì ngá»§ tuá»'t trên cao. TÃ'i la lên. Joseph chạy xuá»'ng và anh báo Ä'á»™ng cho những ngưá»i còn lại trong nhà . Joseph và ngưá»i hầu phòng tìm thấy những dấu chân trong cái bá»"n hoa ở mé dưới cá»a sổ, nhưng thá»i tiết khÃ' ráo cá»§a mùa nà y Ä'ã khiến há»khÃ'ng còn theo Ä'ược dấu vết trên bãi cá». Tuy nhiên có má»™t chá»- trên hà ng rà o gá»- dá»c theo con Ä'ưá»ng là nÆ¡i có những dấu vết. Há» cho rằng có ai Ä'ó Ä'ã nhảy qua và Ä'ã là m cho hà ng rà o bị hư. TÃ'i chưa báo vá»›i cảnh sát Ä'ịa phương, bởi vì tÃ'i mong Ä'ược biết ý kiến Ã'ng trước Ä'ã.
Câu chuyện kể cá»§a Phelps Ä'ã tạo ra má»™t tác dụng khác thưá»ng nÆ¡i Holmes. Anh Ä'ứng lên khá»i ghế và Ä'i Ä'i lại lại trong phòng trong má»™t trạng thái bị kÃch Ä'á»™ng.
- Hoạ vÃ' Ä'Æ¡n chÃ! - Phelps cưá»i, kết luáºn.
- Ã"ng có thể Ä'i dạo má»™t vòng quanh nhà vá»›i tÃ'i Ä'ược chăng? - Holmes nói.
- TÃ'i rất mong Ä'ược hưởng chút nắng trá»i. Joseph sẽ cùng Ä'i.
- Và cả em nữa - cÃ' Harrison nói.
- CÃ' cứ ngá»"i ngay tại cái chá»- mà cÃ' Ä'ang ngá»"i Ä'ây - Holmes kêu lên.
CÃ' thiếu nữ ngá»"i xuá»'ng, bất mãn. Anh cÃ' nháºp bá»n, và bá»'n ngưá»i chúng tÃ'i ra khá»i nhà . Chúng tÃ'i Ä'i dá»c theo bãi cá» Ä'ể tá»›i khuÃ'n cá»a sổ. Quả tháºt ở Ä'ó có những dấu chân trên bá»"n hoa, nhưng những dấu Ä'ó Ä'ã bị là m rá»'i và khÃ'ng còn rõ nữa. Holmes cúi nghiêng xuá»'ng trong chá»'c lát rá»"i Ä'ứng lên và nhún vai:
- Chẳng ai rút ra từ Ä'ây dược má»™t cái gì! Chúng ta hãy Ä'i quanh nhà Ä'ể xem vì sao căn phòng nà y lại Ä'ược chá»n lá»±a.
- Căn phòng Ä'ược nhìn thấy rõ hÆ¡n từ ngoà i Ä'ưá»ng - Ã'ng Joseph gợi ý.
- À phải, Ä'ương nhiên ở Ä'ây có má»™t cánh cá»a ắt hẳn hắn Ä'ịnh cạy phá. Cá»a nà y dùng Ä'ể là m gì?
- Äây là lá»'i và o cá»§a những ngưá»i giao hà ng, ban Ä'êm Ä'ược khóa lại.
- Trước Ä'ây Ä'ã có lần nà o báo Ä'á»™ng tương tá»± khÃ'ng?
- Chưa bao giá» - Phelps Ä'áp.
- Trong nhà Ã'ng có cất giữ những bát Ä'Ä©a hoặc Ä'á»" dùng bằng bạc khiến cho kẻ trá»™m dòm ngó chăng?
- Chẳng có món Ä'á»" Ä'ắt tiá»n nà o cả.
Holmes Ä'i dạo, tay Ä'út trong túi, và dáng vẻ vÃ' tư lá»± Ä'ó hoà n toà n trái ngược vá»›i các thói quen cá»§a anh.
- Nhân Ä'ây, - anh nói vá»›i Joseph, - Ã'ng Ä'ã tìm ra má»™t chá»- mà từ Ä'ó kẻ trá»™m Ä'ã leo lên hà ng rà o. Chúng ta tá»›i Ä'ó coi qua?
Ngưá»i thanh niên dẫn chúng tÃ'i Ä'ến má»™t nÆ¡i mà thanh trên cá»§a hà ng rà o Ä'ã bị nứt rạn. Má»™t mẩu gá»- nhá» hãy còn vướng trên Ä'ó. Holmes rút mẩu gá»- ra và quan sát kỹlưỡng.
- Ã"ng tin là cái nà y má»›i có từ Ä'êm qua? TÃ'i có cảm tưởng là nó có từ lâu rá»"i, phải thếkhÃ'ng?
- Rất có thể là như Ã'ng nói.
- TÃ'i khÃ'ng thấy nÆ¡i nà o mà má»™t ai Ä'ó lại nhảy từ phÃa bên kia sang. KhÃ'ng, chúng ta khÃ'ng thu Ä'ược má»™t tin tức nà o ở Ä'ây: Hãy trở vá» phòng Ä'ể bà n chuyện.
Phelps Ä'i rất cháºm và vịn và o cánh tay ngưá»i anh vợ tương lai. Holmes băng tháºt mau qua bãi cá» và chúng tÃ'i tá»›i khuÃ'n cá»a sổ trước hÆ¡n hai ngưá»i kia.
- Thưa cÃ' Harrison - Holmes nói vá»›i má»™t giá»ng nghiêm trá»ng - CÃ' phải ở lại Ä'ây suá»'t ngà y, khÃ'ng Ä'ược rá»i khá»i phòng má»™t giây phút nà o cả. Việc nà y rất quan trá»ng.
- Chắc chắn rá»"i, bởi vì Ã'ng muá»'n thế, thưa Ã'ng Holmes - CÃ' thiếu nữ trả lá»i, vẻ ngạc nhiên.
- Khi Ä'i ngá»§, cÃ' hãy khóa cá»a phòng từ bên ngoà i và cÃ' hãy cất giữ chìa khóa. CÃ' hứa vá»›i tÃ'i sẽ là m như thế chứ?
- Nhưng còn Phelps...
- Anh ấy sẽ Ä'i London cùng vá»›i chúng tÃ'i.
- Và Ã'ng buá»™c tÃ'i phải ở lại nÆ¡i Ä'ây?
- Vì anh ấy. CÃ' giúp cho anh ấy. Mau lên! Hãy hứa Ä'i.
CÃ' gáºt Ä'ầu và o lúc hai ngưá»i kia Ä'i tá»›i ngang tầm chúng tÃ'i.
- Tại sao em lại cứ phiá»n muá»™n trong căn phòng Ä'ó, Annie? - Anh cÃ' kêu lên - Hãy Ä'i dạo má»™t vòng dưới nắng Ä'i.
- KhÃ'ng, cám Æ¡n Joseph. Em hÆ¡i bị nhức Ä'ầu. Phòng nà y lại mát mẻ và thoải mái nên em thÃch lắm.
- Giá» Ä'ây Ã'ng Ä'á» nghị Ä'iá»u gì, thưa Ã'ng Holmes? - Phelps há»i.
- Nếu Ã'ng có thể cùng Ä'i tá»›i London vá»›i chúng tÃ'i thì Ä'iá»u Ä'ó sẽ giúp Ãch cho tÃ'i rất nhiá»u.
- Ngay tức khắc sao?
- Trong vòng má»™t tiếng Ä'á»"ng há»" nữa.
- TÃ'i hoà n toà n mạnh khoẻ. Ã"ng sẽ yêu cầu tÃ'i ở lại London trong Ä'êm nay?
- TÃ'i Ä'ang Ä'ịnh Ä'á» nghị như váºy.
- Nếu vị khách Ä'êm qua trở lại tìm gặp tÃ'i thì y sẽ thấy con chim Ä'ã bay rá»"i. Thưa Ã'ng Holmes, Ã'ng có muá»'n anh Joseph cùng Ä'i khÃ'ng, Ä'ể chăm sóc tÃ'i?
- á»' khÃ'ng! Anh bạn Watson là bác sÄ©, anh ấy sẽ chăm sóc cho Ã'ng. Chúng ta sẽ dùng bữa ở Ä'ây, sau Ä'ó chúng ta sẽ cùng Ä'i London.
Tất cả Ä'ược thu xếp như anh Ä'ã Ä'á» nghị. CÃ' Harrison xin lá»-i khÃ'ng thể ra khá»i phòng. TÃ'i khÃ'ng hiểu Ä'ược cái dá»± Ä'ịnh cá»§a bạn, ngoà i cái việc anh muá»'n tách xa hai ngưá»i Ä'ã hứa hÃ'n. Nhưng sau khi Ä'ã cùng vá»›i chúng tÃ'i ra ga và Ä'ã Ä'ưa chúng tÃ'i lên toa tà u rá»"i, Holmes báo cho chúng tÃ'i biết là anh phải ở lại Working:
- Còn có hai hoặc ba Ä'iá»u mà tÃ'i muá»'n là m cho sáng tá». Sá»± vắng mặt cá»§a Ã'ng, thưa Ã'ng Phelps, sẽ có má»™t tầm lợi Ãch nà o Ä'ó. Anh Watson, khi vá» tá»›i London, anh Ä'ưa Phelps vá» phá»' Baker và ở bên anh bạn cho tá»›i lúc tÃ'i trở vá». Là bạn cÅ©, hai anh hẳn có rất nhiá»u chuyện Ä'ể nói vá»›i nhau. Ã"ng Phelps có thể ngá»§ trong phòng cá»§a tÃ'i. TÃ'i sẽtrở vá» nhà dùng bữa Ä'iểm tâm.
- Nhưng còn việc Ä'iá»u tra cá»§a chúng ta ở London thì sao? - Phelps há»i, cáu kỉnh.
- Chuyện Ä'ó có thể Ä'ợi Ä'ến ngà y mai.
- Ã"ng có thể báo cho gia Ä'ình tÃ'i biết là tÃ'i sẽ trở vá» và o tá»'i mai - Phelps kêu lên, và o lúc con tà u chuyển bánh.
- Äâu có ai trÃ'ng thấy tÃ'i ở nhà anh. - Holmes Ä'áp, vui vẻ vẫy tay.
Phelps và tÃ'i tán chuyện trong lúc Ä'i Ä'ưá»ng.
- Anh ấy muá»'n thu tháºp má»™t Ä'ầu má»'i liên quan tá»›i vụ trá»™m Ä'êm vừa qua. Riêng tÃ'i, tÃ'i khÃ'ng cho Ä'ó là má»™t tên trá»™m bình thưá»ng.
- Thế ý anh ra sao?
- Có lẽ cáºu sẽ nói rằng Ä'ó là do hệ thần kinh cá»§a tÃ'i bị mệt má»i, nhưng tÃ'i tháºt sá»± tin rằng có má»™t âm mưu chÃnh trị triển khai quanh tÃ'i và những kẻ chá»§ mưu lại còn muá»'n ám hại tÃ'i. Äiá»u Ä'ó nghe ra có vẻ phi lý, nhưng cáºu cứ xem sá»± việc thì rõ. Tại sao kẻtrá»™m lại cạy phá cá»a sổ má»™t phòng ngá»§ trong Ä'ó khÃ'ng có cái gì Ä'ể mà Ä'ánh cắp cả, và tại sao y lại tá»›i vá»›i má»™t con dao lá»›n?
- Äó có thể chỉ là dụng cụ mà kẻ trá»™m dùng Ä'ể cạy cá»a.
- Nó chÃnh là má»™t con dao. TÃ'i Ä'ã thấy lưỡi dao lóe lên má»™t cách rõ rà ng.
- Nhưng chẳng hiểu vì sao anh lại bị theo dõi vá»›i má»™t sá»± ác tâm tá»›i nhưá»ng Ä'ó!
- A! Äó chÃnh là vấn Ä'á».
- Nếu Holmes tin lá»i anh nói là chÃnh xác thì anh ấy hẳn tiến Ä'ược má»™t bước lá»›n vá» sá»±nháºn dạng kẻ Ä'ã Ä'ánh cắp bản hiệp ước vá» hải quân. Tháºt vÃ' lý khi giả thiết rằng anh có tá»›i hai kẻ thù, má»™t kẻ Ä'ánh cắp tà i liệu và má»™t kẻ muá»'n ám hại anh.
- Nhưng Ã'ng Holmes Ä'ã nói rằng Ã'ng ấy sẽ khÃ'ng trở vá» nhà tÃ'i.
- Anh ấy chưa bao giá» hà nh Ä'á»™ng mà khÃ'ng có lý do chÃnh Ä'áng. Hãy tin lá»i chúng tÃ'i.
Tá»›i Ä'ó câu chuyện cá»§a chúng tÃ'i chuyển sang những Ä'á» tà i khác. Bữa Ä'ó là má»™t ngà y kiệt sức Ä'á»'i vá»›i tÃ'i. Phelps hãy còn yếu sau cÆ¡n bệnh dà i ngà y và nÃ'n nóng. TÃ'i cá»'gắng là m cho Phelps quan tâm tá»›i những vấn Ä'á» xã há»™i, tất cả những cái gì có thểlà m cho anh khuây khá»a, nhưng tÃ'i chỉ uổng cÃ'ng. Anh luÃ'n luÃ'n quay lại vá»›i bản hiệpước bị mất. Anh tá»± há»i Holmes Ä'ang là m gì, huân tước sẽ xá» trà ra sao, sáng mai chúng tÃ'i sẽ nháºn Ä'ược những tin tức nà o. Äến tá»'i, anh trở thà nh hoà n toà n khó chịu.
- Cáºu có tin ở Holmes khÃ'ng? - Phelps há»i.
- Anh ấy Ä'ã hoà n thà nh Ä'ược nhiá»u vụ Ä'áng kể.
- Nhưng có bao giá» anh ấy là m sáng tá» Ä'ược má»™t việc Ä'en tá»'i như vụ nà y chưa?
- á»', có chứ?
- Nhưng khÃ'ng có vấn Ä'á» mà những tầm lợi Ãch lá»›n lao Ä'ến thế bị lâm nguy?
- Cái Ä'ó tÃ'i khÃ'ng biết. Trái lại, anh ấy Ä'ã hoạt Ä'á»™ng thay cho ba gia Ä'ình trị vì ở châu Âu trong những vụ trá»ng Ä'ại.
- TÃ'i chẳng còn biết nghÄ© sao nữa. Cáºu có tin là anh ấy có hy vá»ng khÃ'ng? Cáºu có tin là anh ấy chắc sẽ thà nh cÃ'ng khÃ'ng?
- Anh ấy khÃ'ng nói gì hết.
- Dấu hiệu xấu?
- ChÃnh khi anh ấy ở trên má»™t hướng tá»'t, anh má»›i Ãt nói. Bạn thân mến Æ¡i, sá»± bá»±c dá»c chẳng Ä'ược việc gì. Anh hãy Ä'i ngá»§, ngõ hầu Ä'ược tỉnh táo.
Bạn tÃ'i theo lá»i khuyên cá»§a tÃ'i, nhưng bản thân tÃ'i cÅ©ng trằn trá»c mãi. TÃ'i Ä'ã Ä'ặt ra cả trăm câu há»i. Tại sao Holmes lại ở lại Working? Tại sao anh lại yêu cầu cÃ' Harrisonở nguyên trong phòng ngưá»i bệnh suá»'t ngà y hÃ'm Ä'ó? Tại sao anh lại khÃ'ng báo cho gia Ä'ình Phelps biết việc anh ở lại? TÃ'i hà nh hạ bá»™ óc mình cho tá»›i khi hai mắt sụp xuá»'ng vì mệt má»i.
TÃ'i thức giấc và o lúc 7 giá» và tÃ'i Ä'i ngay sang phòng Phelps: suá»'t Ä'êm qua anh khÃ'ng ngá»§. Câu há»i Ä'ầu tiên cá»§a anh là chuyến trở vá» cá»§a Holmes.
- Holmes Ä'ã hứa là Holmes giữ lá»i. Và giá» giấc Ä'á»'i vá»›i anh ấy là giá» giấc: khÃ'ng sá»›m quá mà cÅ©ng khÃ'ng muá»™n quá.
TÃ'i nói Ä'úng, bởi khÃ'ng lâu sau lúc 8 giá», má»™t cá»- xe ngá»±a dừng lại trước nhà và bạn tÃ'i ra khá»i xe. Äứng trên cá»a sổ, chúng tÃ'i thấy bà n tay trái anh bị quấn băng; bá»™ mặt anh tháºt u tá»'i, nhợt nhạt. Anh và o trong nhà , nhưng và i giây Ä'ã trÃ'i qua, tÃ'i má»›i thấy anh lên tá»›i cầu thang.
- Anh ấy có vẻ như má»™t ngưá»i bại tráºn? â€" Phelps kêu lên.
TÃ'i buá»™c phải nhìn nháºn là Phelps có lý. TÃ'i nói:
- Cuá»'i cùng, chìa khóa cá»§a sá»± bà máºt chắc chắn là ở Ä'ây, ở London.
Phelps thá»'t ra má»™t tiếng rên rỉ:
- TÃ'i khÃ'ng biết chìa khóa Ä'ó là cái gì. Nhưng tÃ'i Ä'ã hy vá»ng biết bao vá» chuyến trởvá» cá»§a Ã'ng ấy. HÃ'm qua tay Ã'ng ta Ä'âu có bị băng bó? Có chuyện gì xảy ra váºy?
- Anh khÃ'ng bị thương Ä'ấy chứ, Holmes? - TÃ'i há»i, khi anh bước và o phòng khám.
- Suỵt! Má»™t vết xước do tÃ'i vụng vá» mà ra. Vụ cá»§a Ã'ng, thưa Ã'ng Phelps, là má»™t trong những vụ hắc ám nhất mà chưa bao giá» tÃ'i nắm trong tay.
- Có vượt quá sức Ã'ng khÃ'ng?
- Äó là má»™t sá»± gian truân rất lý thú.
- Chuyện gì Ä'ã xảy ra?
- Äể ăn Ä'iểm tâm xong Ä'ã, bạn Watson thân mến. TÃ'i Ä'oán chừng rằng khÃ'ng có há»"i âm nà o cho lá»i nhắn cá»§a tÃ'i liên quan tá»›i cá»- xe ngá»±a? Ừ phải, Ä'âu cứ lần nà o tấn cÃ'ng là cÅ©ng thắng.
Bà n ăn Ä'ã dá»n sẵn và bà Hudson Ä'em trà và cà phê tá»›i. Holmes háu ăn, tÃ'i tò mò, còn Phelps thì ở Ä'á»™ chót cá»§a sựủ rÅ©
- Bà Hudson quả rất khéo léo - Holmes nói khi thấy Ä'Ä©a thịt gà nấu cà ri - Nghệ thuáºt nấu ăn cá»§a bà khÃ'ng Ä'ược Ä'a dạng, nhưng vá»›i tư cách là má»™t phụ nữ xứ Scotland, bà biết thế nà o là má»™t bữa Ä'iểm tâm. Anh có món sò Ä'ằng Ä'ó khÃ'ng, Watson?
- Trứng chiên jambon.
- Tá»'t, Ã'ng dùng món gì nà o, Ã'ng Phelps: gà nấu cà ri, trứng hay là Ã'ng muá»'n tá»± mình chá»n lấy món ăn?
- Cám Æ¡n, tÃ'i chẳng nuá»'t nổi cái gì.
- Ã", coi nà o! Hãy dùng cái món nà y, Ä'ể ngay trước mặt Ã'ng Ä'ó.
- Xin cám Æ¡n, tÃ'i khÃ'ng thể nà o ăn Ä'ược!
- Thế thì - Holmes nói vá»›i má»™t cái nháy mắt tinh nghịch - Ã'ng nhưá»ng ná»'t món Ä'ó cho tÃ'i chứ?
Phelps mở cái vung ra và anh thá»'t lên má»™t tiếng kêu. Mặt anh trở thà nh trắng bệch. Ởgiữa cái liá»...n Ä'á»±ng thức ăn có má»™t cuá»™n giấy nhá» mà u xám xanh. Anh vá»" lấy cuá»™n giấy, chăm chăm nhìn và o nó, Ä'ứng lên và múa may trong phòng. Anh hét lên vì sung sướng. Äoạn anh rÆ¡i xuá»'ng má»™t ghế bà nh và kiệt sức.
- ThÃ'i chứ! ThÃ'i chứ - Holmes nói khi vá»- nhẹ lên vai anh - TÃ'i biết Ã'ng Ä'ã mòn má»i chá» Ä'ợi.
Phelps nắm lấy bà n tay anh và hÃ'n nó:
- Chúa phù há»™ cho Ã'ng! Ã"ng Ä'ã cứu Ä'ược danh dá»± cho tÃ'i.
- Danh dá»± cá»§a tÃ'i cÅ©ng bị lâm nguy, nếu tÃ'i thất bại trong vụ nà y.
Phelps nhét bản tà i liệu và o túi trong của áo vét.
- TÃ'i khÃ'ng dám là m gián Ä'oạn lâu hÆ¡n bữa Ä'iểm tâm cá»§a hai Ã'ng, nhưng tÃ'i lại mong muá»'n Ä'ược biết, Ã'ng Ä'ã thu há»"i Ä'ược nó như thế nà o.
Sherlock Holmes uá»'ng má»™t tách cà phê và lưu ý Ä'ến món trứng chiên jambon. Sau Ä'ó, anh Ä'ứng lên, má»"i má»™t mẩu thuá»'c và ngá»"i thoải mái trong chiếc ghế bà nh:
- Sau khi Ä'ã tạm biệt các bạn ở nhà ga, tÃ'i Ä'i ngang qua vùng Ä'á»"ng quê ở Surrey, tá»›i má»™t là ng nhá» tên là Riphey. Tá»›i Ä'ó, tÃ'i uá»'ng trà ở lữ quán và chế Ä'ầy bầu nước, nhét bánh sandwich và o Ä'ầy túi. TÃ'i ở lại Ä'ó cho tá»›i chiá»u tá»'i. Äoạn tÃ'i quay trở lại Working và o Ä'úng lúc mặt trá»i lặn. TÃ'i Ä'ợi cho con Ä'ưá»ng vắng hẳn bóng ngưá»i rá»"i má»›i leo lên hà ng rà o vá» nhà .
- Nhưng cá»a song sắt mở mà ? - Phelps nói.
- Äúng. Nhưng tÃ'i có những sở thÃch Ä'ặc biệt trong lãnh vá»±c nà y. TÃ'i Ä'ã chá»n cái chá»-có ba cây thÃ'ng và , nhá» những cà nh nhánh cá»§a ba cây Ä'ó che chở mà tÃ'i lá»t Ä'ược và o trong mà khÃ'ng má»™t ai trÃ'ng thấy. TÃ'i náu mình giữa những bụi cây, rá»"i bò từ bụi nà y sang bụi kia... Các bạn cứ coi tình trạng thảm hại cá»§a hai Ä'ầu gá»'i quần tÃ'i thì Ä'á»§? Sau chót, tÃ'i tá»›i Ä'ược lùm cây Ä'á»- quyên Ä'á»'i diện vá»›i cá»a sổ phòng Ã'ng Phelps. Tá»›i Ä'ó tÃ'i ngá»"i xổm xuá»'ng và chá» Ä'ợi. Tấm mà nh còn chưa Ä'ược buÃ'ng xuá»'ng; tÃ'i trÃ'ng thấy cÃ' Harrison ngá»"i Ä'á»c sách bên cạnh bà n. Tá»›i 10 giá» 15, cÃ' gấp sách lại, cá»™t những cánh cá»a lá cháºp lại và lui ra. TÃ'i nghe tiếng cÃ' khép cánh cá»a và cảm thấy gần như chắc chắn cÃ' Ä'ã xoay chìa khóa trong ổ khóa.
- Chìa khóa? - Phelps ngạc nhiên.
- Phải. TÃ'i Ä'ã cho cÃ' Harrison những chỉ thị Ä'ể khóa cá»a lại từ bên ngoà i và Ä'em theo chìa khóa ấy vá» phòng ngá»§. CÃ' Ä'ã là m theo lá»i dặn dò cá»§a tÃ'i Ä'úng từng ly từng tý, cÃ' Ä'i ra, các ngá»n Ä'èn bị thổi tắt. Äêm rất Ä'ẹp trá»i, nhưng tÃ'i mệt má»i. Ở Working, tháp chuÃ'ng má»™t giáo Ä'ưá»ng báo từng khắc. Sau chót, và o khoảng 2 giá» sáng, bất thình lình tÃ'i nghe thấy má»™t tiếng Ä'á»™ng nhá» cá»§a má»™t cái then cà i bị ngưá»i ta Ä'ẩy ra và tiếng kêu cá»t kẹt cá»§a má»™t cái chìa khóa. Má»™t lát sau, cánh cá»a bên dà nh cho những ngưá»i giao hà ng mở ra và Ã'ng Joseph xuất hiện dưới ánh trăng.
- Joseph? - Phelps kêu lên.
- Ã"ng ta Ä'ể Ä'ầu trần, nhưng trên vai có vắt má»™t cái áo choà ng Ä'en. Ã"ng ta nhón gót Ä'i trong bóng tá»'i, dá»c theo bức tưá»ng. Khi tá»›i trước cá»a sổ, Ã'ng lùa má»™t con dao dà i xen qua khung cá»a sổ và Ä'ẩy then móc cá»a sổ lên. Thế rá»"i Ã'ng mở tháºt rá»™ng cánh cá»a sổra và dùng con dao Ã'ng lùa nó qua khe hở giữa những cá»a lá cháºp, náºy cái thanh lên và tách chúng ra.
Từ chá»- mai phục, tÃ'i nhìn và o trong phòng tháºt rõ. Ã"ng ta Ä'á»'t hai cây nến, Ä'ặt trên mặt lò sưởi, Ä'oạn láºt cái góc tấm thảm gần cánh cá»a ra và o lên. Liá»n Ä'ó Ã'ng cúi xuá»'ng và rút ra má»™t miếng ván chân tưá»ng, lấy ra cuá»™n giấy, Ä'ặt má»™t miếng ván chân tưá»ng lại, phá»§ tấm thảm lại như trước, thổi tắt những ngá»n nến và rÆ¡i và o trong hai cánh tay tÃ'i Ä'ang chá» Ä'ợi sẵn. Mẹ kiếp, hắn ta hung dữ cầm dao xÃ'ng thẳng và o tÃ'i. TÃ'i phải Ä'á»'n ngã hắn xuá»'ng Ä'ất tá»›i hai lần. Hắn Ä'ã là m Ä'ứt mạch máu ở ngón tay tÃ'i. Tất cả chuyện Ä'ó xảy ra trước khi tÃ'i có thể chế ngá»± Ä'ược hắn. Hắn chỉ còn có thểnhìn Ä'á»i bằng má»™t con mắt thÃ'i, nhưng từ con mắt Ä'ó, hắn Ä'ã ném cho tÃ'i má»™t tia nhìn giết ngưá»i... Nói tóm lại, sau cùng hắn chịu giao trả cho tÃ'i táºp tà i liệu. Khi Ä'ã thu há»"i lại Ä'ược bản hiệp ước, tÃ'i Ä'ể cho hắn Ä'i nhưng sáng nay tÃ'i Ä'ã gá»i cho Forbes và i chi tiết. Nếu Forbes nhanh tay bắt kịp con chim thì anh ta cứ tá»± xoay xở lấy: nhưng nếu anh ta lại thấy cái tổ Ä'ã trá»'ng rá»-ng thì cà ng hay. TÃ'i có cảm tưởng rằng cảhuân tước lẫn Ã'ng Phelps, chẳng ai muá»'n Ä'ưa vụ nà y ra tòa?
- Váºy là trong mấy tuần lá»..., giấy tá» bị Ä'ánh cắp Ä'ã ở trong phòng tÃ'i?
- Äúng váºy!
- Và Joseph là má»™t tên vÃ' lại?
- Hừm! TÃ'i Ä'ược anh ta cho biết anh ta Ä'ã thua Ä'áºm khi chÆ¡i ở thị trưá»ng chứng khoán, và anh ta dám là m bất cứ chuyện gì Ä'ể tạo dá»±ng lại Ä'ịa vị cá»§a mình. Anh ta chẳng cần quan tâm chi tá»›i hạnh phúc cá»§a em gái mình và cÅ©ng cóc cần Ä'ến danh tiếng cá»§a Ã'ng.
Phelps lún xuá»'ng trong ghế bà nh.
- Những Ä'iá»u Ã'ng nói là m tÃ'i choáng váng.
- TÃ'i bắt Ä'ầu nghi ngá» Joseph, vì trong Ä'êm xảy ra vụ trá»™m, Ã'ng Ä'ã có ý Ä'ịnh trở vá»cùng vá»›i anh ta. Mặt khác, tháºt là tá»± nhiên khi anh ta tá»›i rá»§ Ã'ng cùng vá», bởi vì anh ta biết Ä'ưá»ng và o văn phòng Ã'ng. Rá»"i khi Ä'ược biết có ngưá»i muá»'n bẻ khoá cá»a sổ Ä'ểvà o phòng ngá»§ cá»§a Ã'ng, trong cái phòng mà khÃ'ng má»™t ai, ngoà i Joseph, có thể cất giấu má»™t cái gì Ä'ó, thì những nghi ngá» cá»§a tÃ'i chuyển thà nh má»™t sá»± tin chắc. Váºy thì kẻ muá»'n Ä'á»™t nháºp phải là kẻ biết rõ những chuyện xảy ra trong nhà .
- TÃ'i mù quáng biết chừng nà o!
- Những sá»± việc Ä'ược tóm tắt như thế nà y: Joseph và o trong Bá»™ ngoại giao qua ngảphá»' Charles, anh ta Ä'i thẳng tá»›i văn phòng Ã'ng Ä'úng và o lúc Ã'ng vừa bá» ra ngoà i. Vì thấy khÃ'ng có ai, anh ta Ä'ã giáºt chuÃ'ng. Trong lúc gá»i chuÃ'ng, anh ta trÃ'ng thấy tá»giấy trải trên mặt bà n. Chỉ lướt qua, anh ta thấy ngay là thần may mắn Ä'ã mỉm cưá»i vá»›i mình. Anh ta vá»™i nhét nó và o túi rá»"i bá» Ä'i. Anh ta trở vá» Working bằng chuyến tà u Ä'ầu tiên Ä'ể xem cất giấu và o trong má»™t chá»- mà anh ta cho là nÆ¡i cất giấu tháºt tá»'t, vá»›i ý Ä'ịnh Ä'ến ngà y hÃ'm sau hoặc ngà y hÃ'm sau nữa sẽ lấy Ä'ể Ä'ưa ra là m tiá»n. Nhưng bất thình lình Ã'ng lại trở vá». Anh ta khÃ'ng Ä'ược báo trước, và bị Ä'uổi ra khá»i căn phòng trước Ä'ó dà nh cho anh ta. Và từ Ä'ó cho mãi tá»›i ngà y hÃ'm qua, lúc nà o trong phòng cÅ©ng có hai ngưá»i, khiến anh ta khÃ'ng thể lấy lại Ä'ược kho báu. Cái tình huá»'ng Ä'ó hẳn Ä'ã là m cho anh ta Ä'iên lên Ä'ược. Anh ta Ä'ã thá» lấy cắp nó Ä'êm hÃ'm trước, nhưng Ä'ã thất bại bởi vì Ã'ng Ä'ã thức giấc. Ã"ng hãy nhá»› lại là buổi tá»'i hÃ'm trước, Ã'ng Ä'ã khÃ'ng uá»'ng thuá»'c ngá»§ như má»i khi.
- Äúng váºy.
- Anh ta Ä'ã phải thu xếp Ä'ể cho thuá»'c nước phải có cÃ'ng hiệu, và anh ta tin rằng Ã'ng sẽ khÃ'ng thức dáºy. TÃ'i tin chắc rằng anh ta sẽ là m lại mưu toan Ä'ó khi tÃ'i Ä'ưa Ã'ng vá»London. TÃ'i Ä'ã yêu cầu cÃ' Harrison khÃ'ng rá»i phòng suá»'t ngà y hÃ'm Ä'ó Ä'ể anh ta khÃ'ng thể ra tay trước chúng ta... TÃ'i nghi là giấy tá»á»Ÿ trong phòng, nhưng tÃ'i khÃ'ng muá»'n tá»± mình tìm kiếm. Äể cho anh ta lấy chúng ra, thì tÃ'i Ä'ỡ mất cÃ'ng biết bao.
- Tại sao anh ta lại muá»'n và o phòng qua ngả cá»a sổ, trong lúc mà anh ta có thể và o bằng cá»a chÃnh?
- Muá»'n tá»›i Ä'ược cá»a ra và o chÃnh, anh ta phải qua trước bảy căn phòng ngá»§. Phần khác, anh ta có thể bá» chạy trá»'n qua ngả vưá»n.
- Anh ta khÃ'ng có ý Ä'ịnh giết ngưá»i sao? Con dao có thể chỉ là má»™t dụng cụ.
CÃ'ng việc cuá»'i cùng cá»§a Holmes
TÃ'i vÃ' cùng Ä'au Ä'á»›n khi viết lên những dòng cuá»'i cùng cá»§a thiên phóng sá»± có liên quan Ä'ến những thiên tà i hiếm có cá»§a ngưá»i bạn vÃ' cùng thân thiết Ä'á»'i vá»›i tÃ'i, anh Sherlock Holmes. Thú tháºt, tÃ'i muá»'n im lặng, khÃ'ng muá»'n nhắc Ä'ến sá»± kiện Ä'ã Ä'ể lại trong lòng tÃ'i má»™t ná»-i cÃ' Ä'Æ¡n hoang vắng, trá»'ng trải, khÃ'ng biết lấy gì Ä'ể bù Ä'ắp cho ná»-i mất mát lá»›n lao nà y, mặc dù câu chuyện Ä'ã xảy ra Ä'ã hai năm rá»"i. Những lá thưcuá»'i cùng cá»§a ngà i Ä'ại tá James Moriarty, trong Ä'ó Ã'ng ta muá»'n bảo vệ danh dá»± cho ngưá»i anh trai quá cá»' cá»§a mình, buá»™c lòng tÃ'i phải cầm lấy bút má»±c. TÃ'i tá»± Ä'ặt cho mình trách nhiệm phải giá»›i thiệu trước cÃ'ng chúng tất vả những sá»± kiện xảy ra theo Ä'úng như trong thá»±c tế. Chỉ má»™t mình tÃ'i là ngưá»i có may mắn chứng kiến, biết Ä'ược toà n bá»™ sá»± tháºt ấy Ä'iá»u nà y là m tÃ'i thấy xúc Ä'á»™ng. Giá» Ä'ây khÃ'ng còn lý do gì Ä'ể che dấu sá»± tháºt. Theo tÃ'i Ä'ược biết, chỉ có ba thÃ'ng báo sau Ä'ây là Ä'ược Ä'ăng trên báo chÃ: má»™t mẩu tin Ä'ăng trên "Tạp chà Geneva" ngà y 6-5-1891, má»™t bức Ä'iện cá»§a hãng thÃ'ng tin Reuter Ä'ăng trên báo từ ngà y 7-5; cuá»'i cùng là những thÃ'ng báo má»›i Ä'ây. Trong sá»' những thÃ'ng báo Ä'ó, thì thÃ'ng báo thứ nhất và thứ hai quá tórn tắt; thÃ'ng báo bóp méo sá»± tháºt má»™t cách trắng trợn. Trách nhiệm cá»§a tÃ'i là là m sao nói cho toà n thế giá»›i biết, những sá»± kiện Ä'ã xảy ra giữa giáo sư Moriarty và Sherlock Holmes Ä'úng như sá»± tháºt cá»§a nó.
Có lẽ bạn Ä'á»c còn nhá»›, ngay sau khi tÃ'i lấy vợ và ra phòng mạch, má»'i quan hệ máºt thiết giữa tÃ'i và Sherlock Holmes Ä'ã có thay Ä'ổi trong má»™t chừng má»±c nà o Ä'ó. TÃ'i báºn bịu vá»›i cÃ'ng việc chữa bệnh. Còn anh vẫn ghé lại chá»- tÃ'i khi cần có ngưá»i bạn Ä'á»"ng hà nh cùng tham gia giải quyết những cÃ'ng việc khám phá cá»§a mình, nhưng ngà y cà ng thưa dần, Ãt dần. Vì thế trong năm 1890 tÃ'i chỉ thu tháºp Ä'ược có ba bà i vá»chuyện phá án cá»§a anh. Mùa Ä'Ã'ng năm ấy và chá»›m xuân 1891, báo chà Ä'ăng tin Holmes Ä'ược chÃnh phá»§ Pháp má»i sang giải quyết má»™t chuyện rất quan trá»ng; qua hai bức Ä'iện anh gá»i cho tÃ'i từ Narbonne và Nimes, tÃ'i Ä'inh ninh cuá»™c viếng thăm cá»§a anhở nước Pháp chắc sẽ còn kéo dà i. Vì váºy tÃ'i vÃ' cùng ngạc nhiên khi và o lúc cháºp tá»'i ngà y 24 tháng 4, anh Ä'á»™t ngá»™t xuất hiện trong phòng là m việc cá»§a tÃ'i. Äầu tiên Ä'áºp và o mắt tÃ'i là dáng hình anh gầy gò xanh xao hÆ¡n má»i khi rất nhiá»u.
- Äúng, tá»› Ä'ã tiêu hao gần hết sức lá»±c cá»§a mình - Anh Ä'áp, như muá»'n thanh minh cho cái nhìn e ngại cá»§a tÃ'i. - Trong thá»i gian gần Ä'ây, tá»› túng bấn quá. Tá»› kéo tấm rèm lại Ä'ược chứ?
Căn phòng chỉ thắp má»™t chiếc Ä'èn bà n, thÃ'ng thưá»ng tÃ'i vẫn Ä'á»c dưới ngá»n Ä'èn nà y. Rón rén Ä'i dá»c theo bức tưá»ng, Holmes Ä'i vòng khắp căn nhà và kéo kÃn các tấm rèm, vén kÃn má»™t cách kỹ lưỡng khÃ'ng Ä'ể hở má»™t chá»- trá»'ng nà o.
- Cáºu Ä'ang có chuyện phải lo sợ hả? - TÃ'i há»i.
- Äúng, tá»› rất sợ.
- Sợ cái gì?
- Một loại súng hơi.
- Anh bạn yêu quý Æ¡i, cáºu muá»'n ám chỉ cái gì?
- Watson, chắc cáºu biết tá»› khá rõ Ä'ấy, từ lâu cáºu Ä'ã biết tá»› khÃ'ng phải là má»™t con thá». Äừng cho là có má»'i nguy hiểm Ä'ang Ä'e dá»a cáºu. Nó chỉ là má»™t hà nh Ä'á»™ng mù quáng, khÃ'ng phải là má»™t hà nh Ä'á»™ng anh hùng. Cáºu cho tá»› xin que diêm.
Anh châm thuá»'c hút, và dưá»ng như khói thuá»'c lá là m anh tươi tỉnh hẳn lên.
- Trước hết tá»› cần phải xin lá»-i vì cuá»™c viếng thăm quá muá»™n, - Anh lên tiếng. - Ngoà i ra tá»› xin phép Ä'ược là m má»™t việc hÆ¡i bất nhã, thứ hai là sẽ trèo qua bức tưá»ng sau vưá»n nhà cáºu. Tá»› Ä'ịnh Ä'i ra bằng cách như váºy Ä'ấy.
- Những chuyện ấy có ý nghÄ©a gì váºy? - TÃ'i há»i.
Anh chìa cánh tay lại sát ngá»n Ä'èn, tÃ'i trÃ'ng thấy hai khá»›p ngón tay bị xây sát và rá»›m máu.
- Cáºu thấy Ä'ấy, khÃ'ng phải là chuyện Ä'ùa Ä'âu. - Anh vừa cưá»i vừa nói. - Cái nà y có thể là m mất cả bà n tay như khÃ'ng. Vợ cáºu Ä'âu rá»"i? Có ở nhà khÃ'ng?
- KhÃ'ng, cÃ' ấy Ä'i thăm ngưá»i quen.
- Hay quá! NghÄ©a là cáºu ở nhà má»™t mình.
- Chỉ một mình.
- Nếu thế thì, tá»› dá»... dà ng má»i cáºu cùng Ä'i vá»›i tá»› qua biên giá»›i trong vòng má»™t tuần lá»....
- Äi Ä'âu váºy?
- Äi Ä'âu mà chả Ä'ược, tá»› thì thế nà o cÅ©ng Ä'ược.
Tất cả những chuyện nà y tÃ'i thấy kỳ quặc thế nà o ấy. Trong khuÃ'n mặt trắng bệch, mệt má»i cá»§a anh, tÃ'i cảm thấy hệ thá»'ng thần kinh cá»§a anh Ä'ang ở trạng thái căng thẳng tá»™t Ä'á»™. Qua cái nhìn cá»§a tÃ'i anh biết rằng tÃ'i khÃ'ng hiểu. Chá»'ng cùi chá» lên bắp Ä'ùi và xiết chặt các ngón tay lại vá»›i nhau, anh bắt Ä'ầu giải thÃch cho tÃ'i nghe tình hình cá»§a cÃ'ng việc.
- Tá»› nghÄ© là cáºu chưa Ä'ược nghe nói gì vá» giáo sư Moriarty? - anh há»i.
- Chưa.
- Äó là má»™t ngưá»i Ä'ại tà i vá» việc giữ kÃn tung tÃch cá»§a mình. Hắn ta Ä'ã thiết láºp má»™t mạng lưới khắp thà nh London. Tháºm chà chưa ai nói vá» hắn. Riêng chuyện nà y cÅ©ng Ä'áng liệt hắn ta và o báºc Ä'à n anh trong giá»›i hình sá»±. Watson, tá»› có thể nói chắc rằng, nếu tá»› chiến thắng con ngưá»i nà y, tức là là m Ä'ược việc vạch mặt chỉ tên hắn ta ra trước xã há»™i thì Ä'ó Ä'úng là má»™t thà nh cÃ'ng lá»›n trong sá»± nghiệp cá»§a tá»›. Lúc ấy, tá»› sẽkết thúc bước Ä'ưá»ng cÃ'ng danh cá»§a mình và tá»› sẵn sà ng chuyển sang nghiên cứu các lÄ©nh vá»±c khác yên tÄ©nh hÆ¡n. Nói riêng vá»›i cáºu nhé. Hai sá»± việc cuá»'i cùng Ä'ã tạo cho tá»›khả năng thuyết phục vương quá»'c Scandinavia và nước cá»™ng hòa Pháp cho tá»› những cÃ'ng cụ, Ä'iá»u kiện tiến hà nh má»™t cuá»™c Ä'ổi má»›i, hợp vá»›i sở thÃch cá»§a tá»› hÆ¡n. Lúc Ä'ó tá»›sẽ toà n tâm nghiên cứu trong lÄ©nh vá»±c hóa há»c. Nhưng tá»› chưa thể ngá»"i yên trong chiếc ghế bà nh cá»§a mình, má»™t khi con ngưá»i kia, cái tay giáo sư Moriarty Ä'ang tá»± do tung hoà nh ngang dá»c trên các Ä'ưá»ng phá»'ở London.
- Hắn ta Ä'ã phạm những tá»™i ác gì?
- Ã"i! Hắn có má»™t tiểu sá» tháºt khác thưá»ng! Hắn xuất thân trong má»™t gia Ä'ình tá»'t, Ä'ược Ä'à o tạo Ä'ến nÆ¡i Ä'ến chá»'n, hắn có má»™t tà i năng hiếm có vá» toán há»c. Khi tròn 21 tuổi, hắn Ä'ã viết xong má»™t luáºn văn vá» nhị thức Newton, là m cho tên tuổi cá»§a hắn nổi tiếng khắp châu Âu. Sau Ä'ó, hắn Ä'ược phụ trách khoa toán trong má»™t trưá»ng Ä'ại há»c tổng hợp cá»§a nước Anh. Má»™t tương lai sán lạn, rạng rỡ Ä'ang chá» Ä'ón hắn. Nhưng hắn bá»-ng biến mất má»™t cách lạnh lùng và trở thà nh má»™t tên hung Ä'á»" Ä'á»™c ác. Trong huyết quản cá»§a hắn dòng máu cá»§a kẻ phạm tá»™i Ä'ang chảy. Do có trà óc thÃ'ng minh hiếm có nên hà nh Ä'á»™ng Ä'á»™c ác cá»§a hắn cà ng nguy hiểm. Trong trưá»ng Ä'ại há»c, những lá»i Ä'á»"n Ä'ại khÃ'ng hay vá» hắn Ä'ã bay Ä'i khắp nÆ¡i, cuá»'i cùng buá»™c lòng hắn phải rá»i bá» trưá»ng Ä'ể Ä'ến cư trú tại London. Ở Ä'ấy hắn ta bắt Ä'ầu chuẩn bị má»™t Ä'á»™i ngÅ© những tên ăn cắp, lưu manh chuyên nghiệp trẻ tuổi. Äó là những Ä'iá»u tá»› biết vá» hắn. ChÃnh cáºu biết Ä'ấy, khÃ'ng ai nắm vững giá»›i hình sựở London nà y bằng tá»›. Cách Ä'ây khÃ'ng lâu, tá»›bắt Ä'ầu cảm thấy là ở sau lưng cá»§a bá»n tá»™i phạm, có má»™t thế lá»±c khÃ'ng lưá»ng Ä'ược Ä'ang bảo vệ, che chở cho chúng - má»™t thế lá»±c hùng mạnh, có tổ chức Ä'ang hoạt Ä'á»™ng trái vá»›i pháp luáºt, Ä'ược núp dưới những bá»™ mặt giả tạo. Rất nhiá»u lần, trong các trưá»ng hợp khác nhau, qua những vụ ăn cắp hoặc giết ngưá»i, tá»› Ä'á»u nháºn thấy sá»± có mặt cá»§a cái thế lá»±c ấy. Bằng con Ä'ưá»ng tÃnh toán rất logic, tá»› Ä'ã phát hiện ra dấu vết cá»§a nó, ngay cả trong những vụ chưa Ä'ược khám phá, hay trong những vụ án Ä'ã tìm ra, mà bản thân tá»› khÃ'ng trá»±c tiếp tham gia, tá»› Ä'á»u thấy thấp thoáng thế lá»±c Ä'ó. Trong nhiá»u năm, tá»› có ý Ä'ịnh xé toạc bức bình phong che Ä'áºy tá»™i ác kia, và Ä'ã Ä'ến lúc tá»› lần theo Ä'ầu má»'i cá»§a cuá»™n dây, bắt Ä'ầu má»™t cÃ'ng cuá»™c gỡ dần từng má»'i rá»'i ren, cho Ä'ến khi nà o phanh ra, tóm Ä'ược cái nút cuá»'i cùng dẫn tá»›i vị giáo sư Moriarty - má»™t nhà toán há»c lá»-i lạc.
Hắn như má»™t Napoléon trong giá»›i tá»™i phạm hình sá»±, hắn là má»™t nhà tổ chức lãnh Ä'ạo gần má»™t ná»a sá»' vụ Ä'á»™c ác và tất cả các vụ phạm pháp chưa Ä'ược khám phá Ä'ã xảy ra trung thà nh phá»' nà y. Phải thừa nháºn Ä'ó là má»™t thiên tà i, má»™t triết gia, má»™t con ngưá»i có Ä'ầu óc suy luáºn những vấn Ä'á» có tÃnh chất trừu tượng. Hắn có má»™t bá»™ óc thuá»™c loại thÃ'ng thái sá»' má»™t. Hắn ngá»"i bất Ä'á»™ng như má»™t con nhện trong mạng tÆ¡ cá»§a mình, trong mạng nhện có hà ng nghìn sợi dây, hắn sẽ tóm lấy, giải quyết khi có má»™t sá»± rung Ä'á»™ng nho nhá» cá»§a từng sợi dây. Rất hãn hữu, hắn má»›i trá»±c tiếp hà nh Ä'á»™ng, hắn chỉ tổchức, xây dá»±ng kế hoạch. Tay chân cá»§a hắn thì rất nhiá»u, và Ä'ược tổ chức Ä'ến nÆ¡i Ä'ến chá»'n. Nếu có ai cần ăn cắp má»™t táºp tà i liệu, cần Ä'á»™t nháºp và o nhà , cần giết, thá»§tiêu má»™t ngưá»i nà o Ä'ó... thì chỉ cần trình bà y nguyện vá»ng Ä'ó vá»›i giáo sư. Ngay láºp tức má»™t vụ án sẽ Ä'ược chuẩn bị và thi hà nh. Bá»n tay chân cá»§a hắn có thể sẽ bị bắt, trong những trưá»ng hợp như váºy, bao giá» hắn cÅ©ng tung tiá»n ra mua chuá»™c hoặc nhá»ngưá»i bảo lãnh. Nhưng tên chỉ huy chÃnh, cầm Ä'ầu, bao giá» cÅ©ng nằm ngoà i diện nghi vấn.
Tổ chức ấy là như váºy, bằng con Ä'ưá»ng suy luáºn tá»› Ä'ã xác Ä'ịnh Ä'ược bá»™ máy hoạt Ä'á»™ng cá»§a nó. Tá»› Ä'ã dá»"n toà n bá»™ sức lá»±c cá»§a mình Ä'ể phát hiện và quyết bẻ gãy nó. Nhưng tay giáo sư cÅ©ng rất láu cá, hắn luÃ'n thay hình Ä'ổi dạng, nguy trang rất khéo và Ä'ược bảo vệ vững chắc Ä'ến ná»-i mặc dù tá»› táºp trung má»i cá»' gắng nhưng vẫn khÃ'ng sao có Ä'á»§ chứng cá»› Ä'ể buá»™c tá»™i hắn trước tòa. Watson thân mến, cáºu rất biết khảnăng cá»§a tá»›, thú tháºt vá»›i cáºu là phải mất 3 tháng ròng rã, cuá»'i cùng tá»› má»›i tìm thấy Ä'á»'i thá»§ xứng Ä'áng cá»§a mình. Những việc là m phạm pháp cá»§a hắn gây cho tá»› má»™t ná»-i lo lắng, sợ hãi thì bây giá» Ä'ã nhưá»ng chá»- cho sá»± kÃnh nể trước năng lá»±c tà i ba cá»§a hắn. Tuy váºy; cuá»'i cùng hắn cÅ©ng sÆ¡ hở, mặc dù má»™t sÆ¡ hở khÃ'ng Ä'áng kể, Ä'áng lý hắn khÃ'ng nên Ä'ể xảy ra sá»± sÆ¡ hở Ä'ó má»›i phải bởi tá»› Ä'ang bám riết hắn như má»™t con Ä'ỉa. Tá»› Ä'ã lợi dụng sÆ¡ hởấy, sau khi dùng nó là m xuất phát Ä'iểm cho cuá»™c tấn cÃ'ng tay Ä'Ã'i, tá»› bắt Ä'ầu giăng xung quanh hắn má»™t cái bẫy. Hiện nà y cái bẫy ấy hầu nhưÄ'ã chuẩn bị xong; sau ba ngà y nữa, nghÄ©a là Ä'úng và o tá»'i thứ hai, má»i chuyện sẽÄ'ược giải quyết. Ngà i giáo sư cùng vá»›i những kẻ cầm Ä'ầu băng Ä'ảng ấy sẽ rÆ¡i và o tay tòa Ä'ại hình. Còn sau Ä'ó má»™t cÃ'ng cuá»™c hình sá»± lá»›n nhất thế ká»· chúng ta sẽ bắt Ä'ầu: Bức mà n Ä'ã che giấu hÆ¡n 40 vụ án sẽ Ä'ược vén lên; tất cả những tên tá»™i phạm sẽ bị trừng trì dịch Ä'áng. Nhưng cần phải khẩn trương, chỉ cần má»™t tÃnh toán sai lầm là chúng nó sẽ trượt khá»i bà n tay chúng ta và o Ä'úng thá»i Ä'iểm cuá»'i cùng.
Má»i việc sẽ tá»'t Ä'ẹp nếu tá»› có thể hà nh Ä'á»™ng má»™t cách kÃn Ä'áo, sao cho tay giáo sưMoriarty khÃ'ng há» biết vá» chuyện nà y. Nhưng hắn là má»™t tên thâm hiểm và xảo quyệt. Má»-i cá» Ä'á»™ng cá»§a tá»› nhằm Ä'ưa hắn và o tròng, hắn Ä'á»u biết hết. Hắn Ä'ã nhiá»u lần mưu toan phá vỡ, Ä'ể thoát khá»i cái lưới mà tá»› Ä'ã giăng, nhưng má»-i lần như váºy, tá»› Ä'á»u tìm cách cản trở khÃ'ng cho hắn thá»±c hiện ý Ä'á»". Nếu cứ miêu tả cặn kẽ, tỉ mỉ cuá»™c chiến Ä'ấu thầm lặng và Ä'em xuất bản thì sẽ có má»™t quyển sách há»"i há»™p nhất và tuyệt vá»i nhất trong là ng sách vá» thể loại trinh thám. Chưa bao giá» tá»› phải căng thẳng nhưbây giá»; cÅ©ng chưa bao giá» tá»› phải cháºt váºt Ä'á»'i phó vá»›i Ä'ịch thá»§ cá»§a mình như hiện nay. Äòn cá»§a hắn rất mạnh và tá»› Ä'ỡ lại bằng má»™t sức còn mạnh hÆ¡n.
Sáng nay, tá»› Ä'ã Ä'i Ä'ến má»™t quyết Ä'ịnh và chỉ cần thêm 3 ngà y nữa Ä'ể dứt Ä'iểm cÃ'ng việc. Tá»› Ä'ang ngá»"i trong phòng cá»§a mình, Ä'ang suy Ä'i tÃnh lại nước cá», thì bá»-ng cánh cá»a báºt mở. Trước mặt tá»› là tay giáo sư Moriarty Ä'ang Ä'ứng sừng sững. Watson ạ, thần kinh cá»§a tá»› khá vững, nhưng phải thú tháºt vá»›i cáºu, tá»› khÃ'ng thể nà o nén Ä'ược tiếng thở ra khi nhìn; thấy trước mặt mình con ngưá»i Ä'ã chiếm toà n bá»™ ý nghÄ© cá»§a tá»›. Hình dáng bên ngoà i cá»§a hắn khÃ'ng có gì thay Ä'ổi, vì tá»› Ä'ã quen thuá»™c từ trước. Hắn ta rất gầy và cao lêu ngêu. Trán hắn dÃ' nhưng rá»™ng, da trắng trẻo, cặp mắt sâu hoắm trÃ'ng rất sắc. KhuÃ'n mặt Ä'ược cạo nhẵn thÃn, nhìn hắn có phần khổ hạnh. ÄÃ'i vai hÆ¡i còng, có lẽ do ngá»"i nhiá»u bên bà n là m việc, còn cái Ä'ầu thì nhÃ' tá»›i trước trÃ'ng nhưmá»™t con rắn, ngó bên nà y, nghiêng bên kia. Cặp mất cú vá» cá»§a hắn như Ä'âm xuyên và o ngưá»i tá»›.
“Há»™p sá» cá»§a ngà i chưa Ä'ến ná»-i bị vỡ như tÃ'i Ä'ã nghÄ©". Cuá»'i cùng hắn lên tiếng. "Thưa ngà i Holmes, bá» khẩu súng Ä'ã lên Ä'ạn ở trong túi áo choà ng cá»§a mình là má»™t thói quen nguy hiểm".
Äúng như thế tháºt, khi hắn ta bước và o, tá»› hiểu ngay là má»™t má»'i nguy Ä'ang Ä'e dá»a tá»›. Khả năng duy nhất Ä'ể tá»› tá»± cứu mình, Ä'ó là tá»› buá»™c phải im lặng mãi mãi. Vì váºy, tá»› nhanh như chá»›p, Ä'ã chuyển khẩu súng lục từ ngăn kéo bà n và o túi áo choà ng và ngay láºp tức cho tay và o cò súng. Sau khi bị hắn Ä'iểm huyệt, tá»› Ä'ã lÃ'i khẩu súng ra khá»i túi áo, kéo quy lát và Ä'ể trước mặt. Moriarty tiếp tục cưá»i và nheo nheo cặp mắt, nhưng có má»™t cái gì Ä'ấy trong mắt hắn ta Ä'ã là m cho tá»› phải cảnh giác và buá»™c tá»›phải Ä'ến gần khẩu súng cá»§a mình.
"Rõ rà ng là ngà i chưa biết tÃ'i". Hắn ta lên tiếng.
"Ngược lại,†tá»› phản Ä'á»'i, “tÃ'i cảm thấy ngà i khó mà hiểu nổi tÃ'i Ä'ã biết ngà i. Xin má»i ngà i ngá»"i, nếu ngà i có việc gì muá»'n nói vá»›i tÃ'i, tÃ'i có thể dà nh cho ngà i năm phút".
"Những gì tÃ'i muá»'n nói vá»›i ngà i, chắc ngà i Ä'ã Ä'oán Ä'ược" Hắn ta lạnh lùng Ä'áp. "Ngà i vẫn cương quyết giữ láºp trưá»ng cá»§a mình?"
"Hoà n toà n khÃ'ng thay Ä'ổi".
Hắn Ä'út tay và o túi, còn tá»› vá»™i và ng chá»™p lấy khẩu súng trên bà n. Nhưng hắn chỉ rút ra từ trong túi má»™t quyển sổ ghi chép, trong Ä'ó có ghi nguệch ngoạc những con sá»'ngà y tháng gì Ä'ó.
"Ngà i Ä'ã cản Ä'ưá»ng cá»§a tÃ'i từ ngà y má»"ng 4 tháng giêng,†hắn ta tiếp. “Ngà y 23, ngà i Ä'ã là m cho tÃ'i má»™t phen hú vÃa, và giữa tháng hai ngà i lại là m cho tÃ'i má»™t cú hoảng há»"n. Cuá»'i tháng 3, ngà i Ä'ã là m Ä'ảo lá»™n má»i kế hoạch cá»§a tÃ'i. Hiện nay, vì những vụliên tiếp cá»§a ngà i, tÃ'i Ä'ã rÆ¡i và o má»™t tình thế có thể mất hết tá»± do. KhÃ'ng thể tiếp tục như váºy Ä'ược".
"Ngà i Ä'ịnh là m gì?" Tá»› há»i lại.
"Thưa ngà i Holmes, ngà i hãy chấm dứt cÃ'ng việc cá»§a mình,†hắn ta nói và lắc Ä'ầu “Ngà i hãy từ bá» cÃ'ng việc Ä'ó".
"Äến hết ngà y thứ hai kia". Tá»› Ä'áp.
"Äá»§ rá»"i, thưa ngà i Holmes. Ngà i là má»™t ngưá»i khá thÃ'ng minh, tất nhiên ngà i hiểu tÃ'i, tÃ'i muá»'n giải lao Ä'ầu óc má»™t chút, trong lúc theo dõi cách thức hà nh Ä'á»™ng cá»§a ngà i. Mong ngà i hiểu cho tÃ'i lấy là m buá»"n phiá»n, nếu như ngà i cứ cá»' tình buá»™c tÃ'i phải dùng những biện pháp khÃ'ng hay Ä'á»'i vá»›i ngà i. Ngà i phải tránh ra má»™t bên, ngà i hãy tin là tÃ'i nói rất chân thà nh".
"Hiểm nguy, Ä'ó là ngưá»i bạn Ä'á»"ng hà nh khÃ'ng thể thiếu Ä'ược trong nghá» nghiệp cá»§a tÃ'i". Tá»› Ä'áp.
"Äấy khÃ'ng phải chỉ là sá»± nguy hiểm, mà là sá»± tiêu diệt khÃ'ng thể tránh khá»i,†hắn ta phản Ä'á»'i, “Ngà i Ä'ứng ra cản Ä'ưá»ng khÃ'ng phải chỉ má»™t ngưá»i, mà là cả má»™t tổ chức hùng mạnh, mà toà n bá»™ sức mạnh cá»§a nó, vá»›i trà thÃ'ng minh cá»§a ngà i, ngà i khÃ'ng thểnà o hiểu nổi Ä'âu. Mong ngà i hãy tránh ra má»™t bên, thưa ngà i Holmes. Bằng khÃ'ng ngà i sẽ bị trừng trị".
"TÃ'i sợ rằng,†tá»› Ä'ứng dáºy và Ä'áp, “từ buổi nói chuyện thú vị cá»§a chúng ta, tÃ'i có thểbá» mất má»™t cÃ'ng việc quan trá»ng, nó sẽ Ä'ưa tÃ'i Ä'ến vị trà khác".
Hắn ta cÅ©ng Ä'ứng dáºy, lặng thinh nhìn tá»› và buá»"n bã lắc Ä'ầu.
"Biết là m sao Ä'ược!†Cuá»'i cùng hắn lên tiếng. “TÃ'i rất lấy là m tiếc, nhưng tÃ'i Ä'ã là m má»i việc mà tÃ'i có thể là m Ä'ược. TÃ'i biết từng Ä'ưá»ng Ä'i nước bước trong cÃ'ng việc cá»§a ngà i. Äến ngà y thứ hai, ngà i sẽ khÃ'ng còn cá» Ä'á»™ng Ä'ược nữa rá»"i. Äó là cuá»™c Ä'á»sức giữa hai chúng ta, thưa ngà i Holmes. Ngà i hy vá»ng sẽ cho tÃ'i ngá»"i và o chiếc ghếbị cáo. TÃ'i nói cho ngà i biết, Ä'iá»u Ä'ó sẽ khÃ'ng bao giá» xảy ra. Ngà i hy vá»ng sẽ thắng tÃ'i. TÃ'i xin nói cho ngà i biết rằng khÃ'ng Ä'á»i nà o ngà i Ä'ạt Ä'ược Ä'iá»u Ä'ó. Nếu ngà i có Ä'á»§ sức mạnh Ä'ể giết tÃ'i, thì tÃ'i xin thá» vá»›i ngà i rằng cả ngà i nữa sẽ cùng chết vá»›i tÃ'i".
"Thưa ngà i Moriarty, ngà i Ä'ã dùng quá nhiá»u lá»i Ä'ể tán tụng tÃ'i má»™t cách quá Ä'áng, cho nên tÃ'i cÅ©ng muá»'n Ä'áp lại bằng những lá»i lẽ tán tụng như thế. Nhân danh cho cÃ'ng lý, vì sá»± phá»"n vinh cá»§a xã há»™i, tÃ'i rất vui lòng chấp thuáºn Ä'iá»u kiện thứ hai, mặc dù tÃ'i hy vá»ng ở Ä'iá»u thứ nhất".
"Äiá»u thứ nhất tÃ'i khÃ'ng thể hứa vá»›i ngà i Ä'ược, nhưng Ä'iá»u thứ hai tÃ'i sẵn sà ng hứa". Hắn ta Ä'áp và cưá»i man rợ.
Sau khi quay cái lưng khòm vá» phÃa tá»›, hắn bước ra, nhưng còn quay lại nheo nheo con mắt nhìn tá»›. Cuá»™c gặp gỡ Ä'ặc biệt cá»§a tá»› vá»›i tay giáo sư Moriarty là như váºy! Thú tháºt vá»›i cáºu, cuá»™c gặp gỡ nà y là m cho tá»› khó chịu. Phong thái má»m mại, chÃnh xác cá»§a hắn là m cho cáºu sẽ tin và o lòng chân tháºt cá»§a hắn, mà lòng chân tháºt ấy khÃ'ng bao giá» có ở những kẻ tá»™i phạm tầm thưá»ng. Äấy khÃ'ng phải là má»™t kẻ thÃch khoe khoang những Ä'iá»u rá»-ng tuếch. Tất nhiên cáºu sẽ há»i tá»›: "Tại sao khÃ'ng Ä'i báo cáo cho Sở cảnh sát?". Vấn Ä'á» là ở chá»-, khÃ'ng phải tá»± tay hắn hà nh Ä'á»™ng, mà chÃnh bá»n tay chân cá»§a hắn má»›i là ngưá»i thá»±c hiện. Tá»› tin như váºy, vì tá»› có Ä'ầy Ä'á»§ chứng cứ.
- Có kẻ Ä'ã tấn cÃ'ng và o cáºu hay sao?
- Anh bạn Watson thân mến! Giáo sư Moriarty khÃ'ng phải thuá»™c hạng ngưá»i thÃch Ä'ểcÃ'ng việc nằm lâu trong sá»t rác. Sau khi hắn cút khá»i, khoảng gần 24 giá» Ä'êm, tá»› có việc phải ghé phá»' Oxford. Trong khi băng qua Ä'ưá»ng ở chá»- góc phá»' Bentinck và phá»'Welbeck, tá»› trÃ'ng thấy má»™t cá»- xe song mã Ä'ang phóng như bay Ä'âm thẳng và o tá»›. Tá»› vừa kịp nhảy lui lại bước lên vệ Ä'ưá»ng, chỉ tráºm trá»... trong vòng má»™t phần mưá»i giây, có lẽ tá»› Ä'ã bị bẹp dà rá»"i. Chiếc xe rẽ ngoặt và biến mất. Lúc ấy tá»› quyết Ä'ịnh khÃ'ng nên bước xuá»'ng khá»i vỉa hè, nhưng từ trên mái nhà ở chá»- phá»' Vere có má»™t viên gạch bay tá»›i và vỡ thà nh từng mảnh vụn ngay dưới chân tá»›. Tá»› liá»n gá»i cảnh sát và ra lệnh khám xét ngay nÆ¡i xảy ra sá»± việc. Ở trên mái nhà có chất mấy chá»"ng gạch chuẩn bị cho cÃ'ng việc sá»a chữa; và bá»n chúng muá»'n khẳng Ä'ịnh viên gạch kia là do gió thổi bay tá»›i thÃ'i. Tá»› biết rõ thá»§ Ä'oạn cá»§a chúng, nhưng lại khÃ'ng Ä'á»§ bằng chứng Ä'ể buá»™c tá»™i. Tá»› gá»i má»™t cá»- xe và Ä'i Ä'ến nhà ngưá»i anh trai ở phá»' Pall Mall, sá»'ng tại Ä'ó cả ngà y hÃ'm nay, rá»"i từ Ä'ó tá»› Ä'i thẳng tá»›i chá»- cáºu. Dá»c Ä'ưá»ng có má»™t thằng cầm dùi cui Ä'ểu cáng xÃ'ng và o tá»›. Tá»› Ä'ã tóm hắn ná»™p cho cảnh sát giam giữ. Tá»› bảo Ä'ảm vá»›i cáºu là , khÃ'ng má»™t ai có thể khám phá ra má»'i liên hệ giữa má»™t tên, mà những chiếc răng cá»a Ä'ã bị tá»› dùng tay Ä'ánh gãy trong ngà y hÃ'm nay vá»›i má»™t tên giáo sư dạy toán mà có lẽ giá» Ä'ây Ä'ang giảng cách giải bà i táºp cho há»c sinh trên chiếc bảng cách Ä'ấy 10 dặm. Bây giá» chắc cáºu Ä'ã hiểu, vì sao khi và o phòng cáºu, trước tiên tá»› phải kéo kÃn các tấm rèm che cá»a sổ, và vì sao tá»› phải xin phép cáºu Ä'i ra khá»i nhà khÃ'ng phải bằng cổng trước, mà bằng má»™t lá»'i nà o Ä'ó Ãt bị chú ý hÆ¡n.
TÃ'i Ä'ã nhiá»u lần khâm phục lòng can Ä'ảm cá»§a bạn tÃ'i, nhưng hÃ'm nay khi anh ngá»"i kểlại những sá»± việc vừa má»›i xảy ra trong ngà y má»™t cách Ä'iá»m tÄ©nh, tÃ'i lại cà ng Ä'ặc biệt kÃnh nể anh hÆ¡n.
- Có lẽ, cáºu nên ở lại ngá»§ qua Ä'êm vá»›i tá»›. - TÃ'i Ä'á» nghị.
- KhÃ'ng Ä'ược bạn thân mến. Tá»› sẽ là má»™t ngưá»i khách nguy hiểm cho cáºu. Tá»› Ä'ã suy tÃnh kỹ lưỡng kế hoạch hà nh Ä'á»™ng, và má»i việc sẽ kết thúc tá»'t Ä'ẹp. Hiện nay cÃ'ng việc Ä'ang ở giai Ä'oạn cuá»'i, cảnh sát có thể tiến hà nh bắt bá»› mà khÃ'ng cần tá»› phải tham gia. Tá»› chỉ cần trong thá»i gian xét há»i. Thá»i gian chá» Ä'ợi cảnh sát hà nh Ä'á»™ng cÅ©ng chỉcòn và i ba ngà y nữa, tá»'t nhất là tá»› nên Ä'i Ä'âu Ä'ó. Tá»› rất sung sướng nếu cáºu cùng Ä'i qua biên giá»›i vá»›i tá»›.
- Hiện nay bệnh nhân cá»§a tá»› khÃ'ng nhiá»u, - TÃ'i Ä'áp, - Anh bạn Ä'á»"ng nghiệp sẵn sà ng thay tá»›, tá»› sẽ cùng Ä'i vá»›i cáºu.
- Ngay sáng sá»›m ngà y mai cáºu có thể Ä'i Ä'ược khÃ'ng?
- ÄÆ°á»£c, nếu cần.
- Ã"i, hoà n toà n rất cần bây giá» cáºu hãy nghe kỹ lá»i dặn cá»§a tá»›. Watson, yêu cầu cáºu hãy là m Ä'úng khÃ'ng Ä'ược sai má»™t ly nà o, bởi hai chúng ta Ä'ang tiến hà nh má»™t cuá»™c Ä'á»'i Ä'ầu chá»'ng lại má»™t tên bợm tà i năng nhất và má»™t táºp Ä'oà n tá»™i phạm lá»›n nhất, hùng mạnh nhất ở châu Âu. Cáºu hãy lắng nghe Ä'ây! Hà nh lý khÃ'ng Ä'ược Ä'á» Ä'ịa Ä'iểm hẹn nháºn, ngay bây giá» cáºu nhá» má»™t ngưá»i tin cẩn nhất mang ra ga Victoria. Sáng sá»›m ngà y mai, cáºu phải sai ngưá»i giúp việc gá»i má»™t cá»- xe, nhưng cáºu phải dặn há» là hãy bá» qua chiếc xe Ä'ầu tiên cÅ©ng như chiếc xe thứ hai mà anh ta bắt gặp. Cáºu ngá»"i và o cá»- xe và Ä'i tá»›i phá»' Strand, Ä'ến cầu ná»'i Lowther. Cần nói thêm là cáºu Ä'ừng Ä'á»c Ä'ịa chỉ cho ngưá»i xà Ãch mà viết lên giấy Ä'ưa cho Ã'ng ta và dặn Ã'ng ta tuyệt Ä'á»'i khÃ'ng Ä'ược vứt mảnh giấy Ä'ó xuá»'ng Ä'ưá»ng. Cáºu hãy trả tiá»n trước; khi chiếc xe vừa dừng lại cáºu hãy nhẩy ngay và o chá»- cầu ná»'i tÃnh toán sao cho Ä'úng 9 giá» 15, cáºu có mặt bên kia cầu. Ngay cạnh vỉa hè cáºu sẽ nhìn thấy má»™t cá»- xe khÃ'ng lá»›n lắm. Ngưá»i Ä'ánh xe báºn chiếc áo khoác mà u Ä'en, cổ áo Ä'ược kẹp bằng má»™t Ä'ưá»ng viá»n mà u Ä'á». Cáºu hãy ngá»"i và o xe và Ä'i Ä'ến nhà ga Ä'úng lúc tà u chuẩn bị chuyển bánh.
- Thế tá»› sẽ gặp cáºu ở Ä'âu?
- Tại nhà ga, ngưá»i ta sẽ dà nh cho chúng mình má»™t buá»"ng hai ngưá»i hạng nhất.
- Nghĩa là chúng ta sẽ gặp nhau ở trong toa?
- Äúng thế.
TÃ'i Ä'ã hoà i cÃ'ng Ä'ể thuyết phục Holmes ở lại ngá»§ vá»›i tÃ'i. TÃ'i biết rằng anh sợ gây ra chuyện khÃ'ng hay cho gia Ä'ình ngưá»i bạn thân thiết cá»§a mình. Äấy là nguyên nhân duy nhất khiến anh phải vá»™i vã ra Ä'i. Sau khi Ä'ã vá»™i và ng căn dặn má»i cách thức thá»±c hiện chương trình hà nh Ä'á»™ng cho ngà y mai, anh Ä'ứng lên và cùng tÃ'i Ä'i ra ngoà i vưá»n. Anh trèo qua hà ng rà o, Ä'i ngay ra hẻm Mortimer, huýt sáo gá»i má»™t chiếc xe. TÃ'i lắng nghe tiếng lá»c cá»c cá»§a bánh xe Ä'ang xa dần.
Sáng ngà y hÃ'm sau, tÃ'i là m Ä'úng theo lá»i Holmes căn dặn vá»›i tất cả sá»± tháºn trá»ng cảnh giác cần thiết khi gá»i má»™t cá»- xe. Cá»- Ä'ó khÃ'ng thể nà o là má»™t cái bẫy Ä'ược. Sau khi ăn sáng xong, tÃ'i Ä'i Ä'ến Ä'ịa Ä'iểm Ä'ã Ä'ược quy ước trước. Khi xe tiến Ä'ến chiếc cầu Lowther, tÃ'i lao và o trong cầu vá»›i sá»± nhanh nhẹn hiếm có. Khi trÃ'ng thấy cá»- xe Ä'ang Ä'ứng Ä'ợi tÃ'i Ä'úng như Holmes mÃ' tả, tÃ'i vừa kịp ngá»"i và o xe thì ngưá»i xà Ãch tầm thước, bịt kÃn bằng chiếc áo ấm mà u Ä'en liá»n ra roi quất ngá»±a. Chỉ má»™t loáng Ä'ã Ä'ến ga Victoria. TÃ'i vừa bước xuá»'ng ngá»±a thì ngưá»i xà Ãch Ä'ánh xe quay lại, và phóng như bay, tháºm chà khÃ'ng thèm quay nhìn tÃ'i.
Má»i việc Ä'á»u tiến triển Ä'úng như ý Ä'ịnh. Hà nh lý cá»§a tÃ'i Ä'ã có sẵn ở nhà ga; và tÃ'i cÅ©ng khÃ'ng khó khăn gì tìm thấy căn buá»"ng mà Holmes Ä'ã chỉ dẫn, bởi nó là buá»"ng duy nhất Ä'ược treo tấm biển "Ä'ã có ngưá»i". Bây giá» chỉ còn má»™t việc là m tÃ'i lo lắng nhất, Ä'ó là sá»± vắng mặt cá»§a Holmes. TÃ'i nhìn lên Ä'á»"ng há»" nhà ga, chỉ còn 7 phút nữa là tà u xuất phát. Tháºt vÃ' Ãch khi tÃ'i lục kiếm trong Ä'ám ngưá»i ra Ä'i và những ngưá»i Ä'ưa tiá»...n thân hình gầy gò cá»§a anh bạn tÃ'i. Anh khÃ'ng có trong Ä'ám ngưá»i ấy. TÃ'i Ä'ã giết thá»i gian, bằng cách giúp má»™t cha cá»' ngưá»i à trÃ'ng rất Ä'áng kÃnh, khi Ã'ng ta, bằng má»™t giá»ng lÆ¡ lá»› tiếng Anh, Ä'ang cá»' gắng giải thÃch cho ngưá»i phu khuân vác rằng hà nh lý cá»§a Ã'ng cần Ä'ược gởi thẳng Ä'ến Paris. Sau Ä'ó tÃ'i dạo quanh sân ga má»™t lần nữa và quay vá» buá»"ng mình. Ở Ä'ó tÃ'i gặp lại Ã'ng cha cá»' ngưá»i à lá»m khá»m, mà tÃ'i má»›i là m quen. Mặc dù vé cá»§a Ã'ng khÃ'ng phải và o phòng nà y, nhưng ngưá»i phu khuân vác vẫn cứẩy và o chá»- tÃ'i. Tháºt vÃ' Ãch Ä'ể giải thÃch cho ngưá»i bạn Ä'ưá»ng khÃ'ng má»i cá»§a tÃ'i hiểu rằng, cuá»™c Ä'á»™t nháºp cá»§a Ã'ng Ä'ã là m tÃ'i bá»±c bá»™i như thế nà o, tÃ'i nói tiếng à còn tá»"i hÆ¡n là Ã'ng nói tiếng Anh. Vì váºy tÃ'i chỉ biết nhún vai và lo lắng nhìn qua cá»a sổ, sá»'t ruá»™t chá» Ä'ợi Holmes. Má»™t ná»-i lo sợ bao trùm lấy tÃ'i; sá»± vắng mặt cá»§a anh có nghÄ©a là có chuyện gì Ä'ã xảy ra Ä'êm qua. Các cánh cá»a lên xuá»'ng Ä'ã Ä'ược khép chặt, tiếng còi tà u Ä'ã vang lên, Ä'úng lúc ấy bá»-ng dưng...
- Watson thân mến, tháºm chà cáºu khÃ'ng thèm hạ cá»' Ä'oái hoà i chà o tá»› má»™t lá»i.
Má»™t giá»ng phát ra ngay bên cạnh tÃ'i. TÃ'i nhìn quanh, toà n thân lạnh toát. Bây giá» cha cá»' Ä'ứng ngay trước mặt tÃ'i. Trong má»™t giây phút những nếp nhăn cá»§a Ã'ng bá»-ng giãn ra, chiếc mÅ©i kéo dà i ra khá»i chiếc cằm, mÃ'i dưới thÃ'i khÃ'ng Ä'ưa ra phÃa trước nữa, còn miệng thì như Ä'ang thì thầm, cặp mắt lá» Ä'á» bây giá» Ä'ã sáng lên ánh lá»a thưá»ng ngà y; chiếc lưng khòm Ä'ược vươn thẳng. Nhưng tất cả những việc ấy kéo dà i chỉ vòng má»™t khoảnh khắc, và Holmes lại vụt biến Ä'i nhanh chóng, cÅ©ng giá»'ng như khi anh xuất hiện.
- Lạy Chúa Ä'áng kÃnh! - TÃ'i thá»'t lên, - Cáºu là m tá»› hoảng cả há»"n.
- Chúng ta cần tháºn trá»ng Ä'ến mức tá»'i Ä'a. - Anh thì thầm, - tá»› có Ä'á»§ chứng cá»› Ä'ể nghÄ© là tụi chúng nó Ä'ã lần Ä'ược theo dấu vết. Kìa! ChÃnh thằng Moriarty ở kia kìa!
Holmes vừa nói xong thì tà u chuyển bánh. TÃ'i nhìn qua cá»a sổ vá» phÃa sau, trÃ'ng thấy má»™t ngưá»i cao cao, Ä'ang tức tá»'i xÃ' Ä'ẩy chen lấn Ä'ám Ä'Ã'ng và vẫy vẫy tay như nÃu Ä'oà n tầu lại. Tuy nhiên má»i chuyện Ä'ã muá»™n rá»"i. Váºn tá»'c con tà u Ä'ang tăng dần và chẳng mấy chá»'c nhà ga Ä'ã nằm lại khá xa phÃa sau.
- Cáºu thấy khÃ'ng, - Holmes nói và cưá»i, - Mặc dù chúng ta cảnh giác tá»›i mức tá»'i Ä'a, nhưng cÅ©ng phải cháºt váºt lắm má»›i thoát khá»i Ä'ược bá»n ngưá»i kia Ä'ấy.
Anh Ä'ứng dáºy cởi chiếc áo thụng mà u Ä'en và chiếc mÅ© ra, - những thứ thuá»™c vẻ hình kì dị cá»§a anh - và cho tất cả và o má»™t chiếc túi du lịch.
-Watson, cáºu có Ä'á»c báo buổi sáng khÃ'ng?
- KhÃ'ng.
- NghÄ©a là cáºu khÃ'ng hay biết tà gì vá» chuyện xảy ra tại hẻm Baker cá»§a chúng ta à ? Äêm hÃ'm qua, chÃnh xác hÆ¡n là và o gần sáng ngà y hÃ'm nay, chúng nó Ä'ã táºp kÃch nhà tá»›, nhưng gây tổn thất khÃ'ng Ä'áng kể.
- Là m thế nà o bây giá»? Äiá»u ấy tháºt quá quắt khÃ'ng thể nà o chịu nổi.
- Hình như, sau khi tên Ä'ặc phái viên dùng dùi cui xÃ'ng và o tá»› bị bắt, tụi chúng Ä'ã mất hẳn dấu vết vá» tá»›. Lúc Ä'ầu chúng cho rằng tá»› sẽ quay vá» nhà . Nhưng sau Ä'ó chúng Ä'ã Ä'ánh hÆ¡i và theo cáºu từng bước. ChÃnh Ä'iá»u nà y Ä'ã dẫn thằng Moriarty Ä'ến ga Victoria. Trên Ä'ưá»ng Ä'i tá»›i nhà ga, khÃ'ng biết cáºu có sÆ¡ xuất gì khÃ'ng?
- Tá»› Ä'ã là m Ä'úng như cáºu dặn.
- Cáºu thấy cá»- xe ngay vị trà chứ?
- Äúng, chiếc xe Ä'ã Ä'ợi tớở chá»-ấy.
- Thế cáºu có nháºn ra ngưá»i xà Ãch khÃ'ng?
- KhÃ'ng.
- Äấy là anh trai tá»›, Mycroft. Trong cÃ'ng việc như váºy tá»'t nhất là khÃ'ng cho ngưá»i ngoà i cuá»™c biết những Ä'iá»u bà máºt cá»§a mình. Còn bây giá» chúng ta phải tìm cách Ä'á»'i phó vá»›i Moriarty.
- Tá»› nghÄ©, chúng mình Ä'i chuyến tà u nà y là m sao hắn ta có thể Ä'uổi kịp?
- Watson thân mến! Tá»› Ä'ã nói vá»›i cáºu, hắn là má»™t ngưá»i có trà tuệ cao, hắn có má»™t trình Ä'á»™ ngang vá»›i tá»›. Chẳng lẽ, và như tá»› là má»™t ngưá»i Ä'uổi theo, lúc ấy má»™t cản trởkhÃ'ng Ä'áng kể như váºy sẽ là m tá»› bó tay hay sao? Tại sao cáºu Ä'ánh giá hắn quá thấp như váºy?
- Nhưng hắn có thể là m gì Ä'ược bây giá»?
- Là m Ä'iá»u mà trong trưá»ng hợp Ä'ó tá»› cÅ©ng là m.
- Cáºu hãy cho tá»› biết cáºu sẽ hà nh Ä'á»™ng ra sao?
- Tá»› sẽ thuê hẳn má»™t chuyến tà u tá»'c hà nh danh riêng cho tá»›.
- Nhưng dẫu sao cÅ©ng vẫn cháºm trá»....
- KhÃ'ng trá»... chút nà o. Chuyến tà u cá»§a chúng ta sẽ dừng lại ở Canterbury, ở Ä'ó chúng ta phải Ä'ợi tà u thá»§y Ãt ra cÅ©ng phải mất 15 phút. Và hắn sẽ bắt gặp chúng ta ở Ä'ấy.
- Nên nhá»› hắn là thằng tá»™i phạm chứ khÃ'ng phải là chúng ta. Váºy nếu hắn mang xác Ä'ến Ä'ây, chúng ta sẽ ra lệnh bắt giữ.
- Là m như váºy sẽ Ä'ổ xuá»'ng sÃ'ng, xuá»'ng biển những cÃ'ng lao cá»§a ba tháng là m việc cáºt lá»±c cá»§a tá»›. Chúng ta chỉ bắt Ä'ược má»™t con cá to, còn những con cá nhá» khác sẽtìm Ä'ưá»ng chạy thoát. Thứ hai nà y tất cả bá»n chúng sẽ lá»t và o tay cảnh sát. Bây giá»chúng ta khÃ'ng Ä'ược phép bắt bá»›.
- Thế chúng ta là m gì?
- Chúng ta cần Ä'i Ä'ến Canterbury.
- Sau Ä'ó?
- Sẽ Ä'i Newhaven, và từ Ä'ó sẽ Ä'i Dieppe. Moriarty cÅ©ng sẽ là m Ä'iá»u nà y, mà trong trưá»ng hợp ấy tá»› cÅ©ng là m như váºy. Hắn Ä'i Ä'ến Paris, Ä'ánh dấu những chiếc va li cá»§a chúng ta, nằm Ä'ợi ở phòng gởi hà nh lý hai ngà y. Còn chúng ta trong thá»i gian ấy sẽmua má»™t cặp bao dệt bằng thảm và sẽ Ä'i buÃ'n bán các mặt hà ng cÃ'ng nghệ phẩm ởcác Ä'ịa phương mà chúng ta sẽ Ä'i ngang qua. Rá»"i chúng ta sẽ bình tÄ©nh ghé thăm Ä'ất nước Thụy Äiển, qua cá»a ngõ thà nh phá»' Luxembourg và Basle.
TÃ'i là má»™t nhà du lịch dà y dặn kinh nghiệm, vì thế khÃ'ng bao giá» tÃ'i cho phép mình buá»"n rầu vì chuyện mất mát hà nh lý. Nhưng thú thá»±c, tÃ'i khÃ'ng chịu nổi ý nghÄ© là chúng tÃ'i sẽ né tránh tên tá»™i phạm có má»™t tiá»n sá» quá kinh khá»§ng, toà n là những chuyện rùng rợn, dã man. Tuy thế Holmes là ngưá»i hiểu rõ tình thế hÆ¡n tÃ'i. Và chúng tÃ'i Ä'ã Ä'ến Canterbury. Ở Ä'ây chúng tÃ'i Ä'ược biết còn má»™t giá» nữa má»›i có tà u thá»§y Ä'i Newhaven. TÃ'i lặng lẽ nhìn chiếc tà u chở hà nh lý cá»§a chúng tÃ'i Ä'ang khuất dần từ xa. Lúc Ä'ó, Holmes cầm lấy tay áo tÃ'i và chỉ vá» phÃa con Ä'ưá»ng sắt.
- Cáºu thấy Ä'ấy, nhanh như chá»›p! - Anh ta lên tiếng.
Từ xa, trong cánh rừng Kent, má»™t dòng khói nhá» bá»'c lên. Có má»™t con tà u chỉ kéo có má»™t toa Ä'ã xuất hiện chá»- khúc cua trước khi và o nhà ga. Chúng tÃ'i vừa kịp nấp sau những kiện hà ng, chiếc tà u Ä'ã rú lên má»™t tiếng Ä'inh tai nhức óc chạy băng qua chá»-chúng tÃ'i và phả và o mặt chúng tÃ'i má»™t luá»"ng hÆ¡i nóng bá»ng.
- Äã Ä'ến! - Holmes thá»'t lên và Ä'ưa cặp mắt nhìn và o toa tà u Ä'ang chạy từ từ và dừng lại trên Ä'ưá»ng ray. - Cáºu thấy khÃ'ng, sá»± thÃ'ng thái cá»§a anh bạn cÅ©ng có má»™t giá»›i hạn Ä'ấy chứ. Nếu hắn rút ra kết luáºn Ä'úng như tá»› Ä'ã là m và hà nh Ä'á»™ng thÃch hợp vá»›i nó thì có lẽ má»i chuyện tháºt quá phi thưá»ng.
- Hắn sẽ là m gì nếu hắn Ä'uổi kịp chúng ta?
- Còn nghi ngá» gì nữa, hắn muá»'n giết tá»›. Kệ thây hắn, tá»'t nhất là tá»› khÃ'ng nên Ä'ợi Ä'ến lúc hắn ta hạ tay xuá»'ng. Bây giá» chỉ còn má»™t vấn Ä'á» nan giải nhất: chúng ta nên ăn sáng ở Ä'ây hay là cứ chịu mang bụng Ä'ói Ä'ến Newhaven?
Ngay Ä'êm hÃ'm ấy, chúng tÃ'i Ä'ã Ä'i Ä'ến Brussels và lưu lại Ä'ấy hai ngà y. Sang sáng thứ ba Ä'ến Strasbourg. Sáng thứ hai, Holmes Ä'ã Ä'ánh má»™t bức Ä'iện cho cảnh sát London, và Ä'ến tá»'i khi quay vá» khách sạn, chúng tÃ'i Ä'ã thấy bức Ä'iện trả lá»i. Holmes láºt xem bức Ä'iện, và tức tá»'i ném nó và o lò.
- Äáng lý ra, tá»› phải tiên liệu trước chuyện Ä'ó má»›i phải - Anh ta rá»n rÄ©. - Nó Ä'ã tẩu thoát, Ä'ã lá»t lưới!
- Moriarty?
- Cảnh sát Ä'ã tóm gá»n cả băng, nhưng chỉ riêng hắn ta lại lá»t lưới! Bởi tá»› Ä'ã Ä'i khá»i, bá»n cảnh sát kia là m sao Ä'ịch nổi hắn, mặc dù tá»› rất tin là Ä'ã cung cấp cho cảnh sát tất cả các Ä'ầu má»'i. Watson, có lẽ tá»'t nhất cáºu nên quay vá» nước Anh.
- Tại sao váºy?
- Bây giá» tá»› là má»™t ngưá»i bạn Ä'ưá»ng nguy hiểm. Con ngưá»i ấy Ä'ã bị mất hết tất cả. Nếu trở lại Anh quá»'c hắn sẽ bị bắt ngay. Theo tá»› Ä'ược biết vá» tÃnh cách cá»§a hắn thì bây giá» hắn Ä'ang táºp trung tất cả ná»- lá»±c cá»§a mình Ä'ể trả thù tá»›. Hắn Ä'ã trắng trợn nói Ä'iá»u Ä'ó vá»›i tá»› trong cuá»™c gặp gỡ ngắn ngá»§i hÃ'm ấy. Tá»› tin Ä'ó khÃ'ng phải là má»™t lá»i dá»a suÃ'ng. Tá»› thà nh tháºt khuyên cáºu hãy trở vá» nước Anh.
Nhưng tÃ'i là má»™t cá»±u chiến binh, là bạn cÅ© lâu Ä'á»i cá»§a Holmes, tất nhiên tÃ'i khÃ'ng thểnà o ra Ä'i trong giây phút nà y và mặc lòng Ä'ể anh ở lại má»™t mình. Khi ngá»"i ăn trong nhà hà ng cá»§a khách sạn Strasbourg, chúng tÃ'i Ä'ã tranh luáºn vá» chuyện nà y hÆ¡n ná»a giá». Ngay ngà y hÃ'm Ä'ó, chúng tÃ'i Ä'i Ä'ến Geneva.
Suá»'t má»™t tuần chúng tÃ'i Ä'i lang thang khắp thung lÅ©ng Rhone, và bá» lại Ä'ằng sau thịtrấn Leuk; chúng tÃ'i vượt qua những con sÃ'ng còn phá»§ Ä'ầy má»™t lá»›p băng cứng; tiếp tục tiến qua Interlaken, Ä'ến Meiringen. Má»™t cuá»™c dạo chÆ¡i Ä'ầy thú vị. Mà u xanh cá»§a mùa xuân Ä'ang mÆ¡n mởn, dưới Ä'ất, trên Ä'ầu chúng tÃ'i là má»™t mà n tuyết trắng bao phá»§. Nhưng tÃ'i biết Holmes khÃ'ng khi nà o sao lãng má»'i Ä'e dá»a Ä'ang treo trên Ä'ầu anh. Trong những xóm là ng trù phú, ấm cúng, hay trên các con Ä'ưá»ng mòn quạnh hiu dá»c sưá»n núi Ä'âu Ä'âu tÃ'i cÅ©ng bắt gặp cái nhìn rất nhanh và chòng chá»c cá»§a anh, nhưmuá»'n xem xét từng khuÃ'n mặt cá»§a từng ngưá»i mà anh gặp. Rõ rà ng anh hoà n toà n tin và o má»'i nguy hiểm khÃ'ng thể tránh khá»i Ä'ang từng bước Ä'uổi theo chúng tÃ'i.
TÃ'i vẫn nhá»› mãi má»™t trưá»ng hợp thế nà y: Chúng tÃ'i Ä'i qua vùng Gemmi và Ä'ang dạo dá»c bá» há»" Daubensee, bá»-ng có má»™t tảng Ä'á lá»›n từ bên phải Ä'ang lao xuá»'ng và rÆ¡i xuá»'ng há»" ngay sau lưng chúng tÃ'i. Holmes vá»™i lao lên tÃt trên Ä'ỉnh ngá»n tháp chăm chú quan sát, theo dõi. Ngưá»i phiên dịch nói cho anh yên tâm là chuyện Ä'á lở và o mùa xuân là má»™t hiện tượng rất bình thưá»ng ở vùng nà y. Holmes khÃ'ng nói gì, nhưng Ä'ã cưá»i vá»›i tÃ'i vá»›i dáng Ä'iệu cá»§a má»™t ngưá»i biết trước sá»± kiện nà y từ lâu. Trái vá»›i sá»±lo lắng cá»§a mình, anh khÃ'ng chút nà o tá» ra rầu rÄ© u phiá»n. Ngược lại, chưa bao giá» tÃ'i thấy anh Ä'ang trong má»™t tâm trạng phấn chấn vui vẻ như hÃ'm ấy. Anh Ä'ã lặp Ä'i lặp lại nhiá»u lần má»™t Ä'iá»u là nếu tay giáo sư Moriarty bị vạch trần trước xã há»™i, anh sẽ vui lòng chấm dứt cÃ'ng việc cá»§a mình.
- Watson, tá»› cảm thấy tá»› hoà n toà n có quyá»n Ä'ể nói rằng tá»› Ä'ã sá»'ng má»™t cuá»™c Ä'á»i khÃ'ng phải là vÃ' Ãch. - Anh nói. â€" Và tháºm chà ngay bây giá» con Ä'ưá»ng Ä'á»i cá»§a tá»› kết thúc, tá»› cÅ©ng có phần nà o khuây khá»a trong lòng: Nhá» tá»› mà bầu khÃ'ng khà cá»§a thà nh London Ä'ược trong sạch hÆ¡n. Tá»› Ä'ã tham gia hÆ¡n má»™t nghìn vụ án và Ä'ảm bảo vá»›i cáºu tá»› chưa bao giá» lạm dụng uy tÃn, ảnh hưởng cá»§a mình Ä'ể giúp Ä'ỡ những việc phi nghÄ©a. Tháºt ra, trong thá»i gian gần Ä'ây, cÃ'ng việc lÃ'i cuá»'n, hấp dẫn tá»› hÆ¡n là nghiên cứu những câu Ä'á»' mà bản thân thiên nhiên Ä'ặt ra trước mặt; cÅ©ng như những vấn Ä'á»cấp thiết cần Ä'ược giải quyết mà trách nhiệm cá»§a bá»™ máy chÃnh quyá»n quá non ná»›t khÃ'ng thể Ä'ảm nháºn nổi. Watson, và o ngà y mà tá»› kết thúc Ä'ưá»ng cÃ'ng danh cá»§a mình bằng má»™t cú bắt sá»'ng tóm gá»n, cÅ©ng có khi sẽ phải tiêu diệt má»™t tên phạm pháp nguy hiểm nhất và tà i ba nhất châu Âu, thì lúc ấy, cuá»'n sổ ghi chép những há»"i ký cá»§a cáºu sẽ Ä'i Ä'ến chá»- kết thúc. Giá» tá»› Ä'ang cá»' gắng Ä'ể hoà n thà nh ná»'t cÃ'ng việc chưa Ä'ược nói Ä'ến, sao cho tháºt chÃnh xác. Tá»› cá»' gắng nắm tháºt kỹ những tình tiết, Ä'iá»u nà y khÃ'ng phải là dá».... Nhưng tá»› Ä'ặt ra cho mình trách nhiệm là khÃ'ng bá» sót chi tiết nà o là nhá» nhặt.
Ngà y 3 tháng 5, chúng tÃ'i Ä'ến là ng Meiringen, và dừng trú ở khách sạn "Anh quá»'c". Ã"ng chá»§ khách sạn là má»™t ngưá»i vui nhá»™n, thÃnh pha trò và nói tiếng Anh rất sõi, bởi Ã'ng Ä'ã từng là m bá»"i bà n ở khách sạn "Grosvenor" ở Anh gần ba năm. Má»"ng 4 tháng 5, sau buổi trưa, theo lá»i khuyên cá»§a Ã'ng chá»§, cả hai chúng tÃ'i rá»§ nhau lên núi dạo chÆ¡i, vá»›i ý Ä'ịnh sẽ ngá»§ lại ở là ng Rosenlaui. Ã"ng ta cÅ©ng khuyên chúng tÃ'i nên tham quan thưởng thức thác Reichenbach nằm lưng chừng ngá»n núi; nhưng gần Ä'ấy má»™t chút là khu vá»±c Ä'áng sợ nhất. Má»™t dòng thác lÅ© do những tảng băng tan Ä'ang tuÃ'n xá»'i xả xuá»'ng má»™t vá»±c thẳm khÃ'ng Ä'áy, bá»t nước tung như hÆ¡i khói bá»'c lên từ má»™t ngÃ'i nhà . Má»™t khe rãnh: nÆ¡i dòng thác Ä'ổ và o, Ä'ược chất Ä'ầy những tảng Ä'á to tướng Ä'en Ä'á»§i như than. Ở phÃa dưới, trong lòng Ä'á»™ sâu khÃ'ng thể nà o Ä'o Ä'ược ấy là các khe bịthu hẹp lại, biến thà nh cá»™t cái giếng Ä'ang sÃ'i ầm ầm, giếng nà y luÃ'n luÃ'n Ä'ược bổsung thêm nước từ trên róc xuá»'ng vá»›i má»™t sức mạnh kinh khá»§ng Ä'ã là m cho nước bắn tung toé trở lại, hất ngược lên tá»›i má»m núi cao. Tất cả những cảnh tượng ấy, là m cho con ngưá»i cảm thấy choáng ngợp, là m cho ta Ä'iếc tai, bởi những tiếng gầm khÃ'ng ngá»›t.
Chúng tÃ'i Ä'ã leo lên theo con Ä'ưá»ng có hình dáng má»™t ná»a vòng tròn; nhá» váºy mà những nhà du lịch có thể nhìn thấy quang cảnh thác nước. Con Ä'ưá»ng kết thúc má»™t cách Ä'á»™t ngá»™t, khÃ'ng còn Ä'ưá»ng nà o Ä'i tiếp. Vì váºy, ngưá»i nà o Ä'ã leo lên rá»"i, buá»™c lòng phải quay lại chÃnh con Ä'ưá»ng Ä'ã Ä'i lên. Vừa lúc chúng tÃ'i quay xuá»'ng, thì bá»-ng dưng trÃ'ng thấy má»™t thằng bé Thuỵ Äiển. Thằng bé chạy lại chá»- chúng tÃ'i, trên tay cầm má»™t bức thư. Trên phong bì có Ä'óng dấu cá»§a khách sạn, nÆ¡i chúng tÃ'i thuê trá». Dưá»ng như Ä'ó là bức thư do Ã'ng chá»§ khách sạn viết và gởi cho tÃ'i. Ã"ng ta viết rằng: Chúng tÃ'i vừa ra khá»i khách sạn và i phút, có má»™t bà ngưá»i Anh Ä'i Ä'ến, bà ta Ä'ang nằm trong giai Ä'oạn cuá»'i cùng cá»§a bệnh lao phổi. Bà ta sá»'ng qua mùa Ä'Ã'ng ở Davos Platz , bà Ä'ịnh Ä'ến thăm bạn bè ở Lucerne. Nhưng trên Ä'ưá»ng Ä'i bá»-ng bà ta ho ra máu. Hình như bà ta khÃ'ng còn sá»'ng Ä'ược bao lâu nữa, cùng lắm chỉ trong và i tiếng Ä'á»"ng há»". Nhưng Ä'á»'i vá»›i bà ta khÃ'ng có gì an á»§i Ä'á»™ng viên bằng việc Ä'ược trÃ'ng thấy má»™t ngưá»i bác sỹ ngưá»i Anh ở bên cạnh. Nếu tÃ'i Ä'i Ä'ến vá»›i bà ta thì... ở Ä'oạn tái bút, Ã'ng ta còn nói thêm, chÃnh Ã'ng ta sẽ Ä'á»™i Æ¡n tÃ'i rất nhiá»u, nếu tÃ'i Ä'á»"ng ý quay lại khách sạn, bởi ngưá»i Ä'à n bà kiên quyết cá»± tuyệt khÃ'ng muá»'n thuê nhá» má»™t bác sỹngưá»i Thụy Äiển.
TÃ'i khÃ'ng thể nà o từ chá»'i, khÃ'ng thể nà o thoái thác yêu cầu cá»§a má»™t bạn Ä'á»"ng hương Ä'ang chết dần chết mòn nÆ¡i Ä'ất khách quê ngưá»i. Nhưng cùng lúc ấy tÃ'i rất lo ngại nếu bá» mặc Holmes ở lại má»™t mình. Cuá»'i cùng chúng tÃ'i quyết Ä'ịnh như sau: thằng bé mang thư Ä'ến sẽ là ngưá»i phiên dịch và bạn Ä'ưá»ng vá»›i anh, còn tÃ'i sẽ quay lại xóm Meiringen. Bạn tÃ'i còn muá»'n ở lại nÆ¡i thác nước má»™t lúc; sau Ä'ó sẽ Ä'i băng qua mấy ngá»n Ä'á»"i Ä'ể Ä'i Ä'ến Rosenlaui, và ở Ä'ấy tá»'i tÃ'i sẽ gặp anh. Khi Ä'i ra Ä'ược má»™t Ä'oạn, tÃ'i quay lại nhìn; Holmes Ä'ang Ä'ứng, cúi nhìn xuá»'ng tảng Ä'á, hai tay bắt chéo sau lưng. Lúc bấy giá», tÃ'i Ä'âu có hay rằng khÃ'ng bao giá» tÃ'i còn gặp bạn tÃ'i nữa.
Äến chân núi, tÃ'i còn nhìn lên má»™t lần nữa, tÃ'i khÃ'ng còn nhìn thấy thác nước, nhưng tÃ'i dõi theo con Ä'ưá»ng dẫn tá»›i thác nước chạy dá»c theo sưá»n núi. Có má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ang gấp gáp trên con Ä'ưá»ng Ä'i lên. Hình như bóng Ä'en sáºm cá»§a Ã'ng ta trÃ'ng rất rõ trên ná»n xanh rá»±c rỡ kia. TÃ'i ngá» ngợ ra cái dáng Ä'i tất báºt cá»§a Ã'ng ta, nhưng chÃnh tÃ'i lúc ấy cÅ©ng rất vá»™i Ä'ến bệnh nhân cá»§a mình, nên chỉ má»™t thoáng tÃ'i Ä'ã quên con ngưá»i ấy. Gần má»™t giá» sau tÃ'i Ä'ến khách sạn ở Meiringen, Ã'ng chá»§ khách sạn Ä'ang Ä'ứng ở cá»a.
- Thế nà o? - TÃ'i Ä'ến gần Ã'ng ta và lên tiếng há»i. - Hy vá»ng là tình hình bà ấy khÃ'ng quá bi Ä'át?
Nét mặt Ã'ng ta lá»™ rõ vẻ ngạc nhiên, sá»ng sá»'t cặp lÃ'ng mà y rướn lên. Tim tÃ'i bá»-ng thót lại, nhói Ä'au.
- NghÄ©a là khÃ'ng phải ngà i Ä'ã viết cái nà y? - TÃ'i lấy bức thư trong túi ra và há»i. - Ởkhách sạn có má»™t bà bệnh nhân ngưá»i Anh khÃ'ng?
- Tất nhiên là khÃ'ng - Ã'ng ta thét lên. - Có chuyện gì thế? Ngoà i phong bì Ä'óng dấu khách sạn tÃ'i? À, tÃ'i nhá»› ra rá»"i! Có lẽ bức thư nà y do má»™t ngưá»i Anh cao cao Ä'ã viết. Ã"ng ta Ä'ến khi hai ngà i vừa bước ra. Ã"ng ta nói rằng...
Nhưng tÃ'i khÃ'ng tà i nà o ngá»"i nghe những lá»i giải thÃch dà i dòng cá»§a Ã'ng ta. Bị má»™t ná»-i lo sợ bao trùm, tÃ'i vá»™i và ng cắm Ä'ầu cắm cổ chạy theo con Ä'ưá»ng tắt dẫn Ä'ến chân núi. TÃ'i mất gần trá»n má»™t giá» Ä'ể chạy xuá»'ng núi, và hoặc dù tÃ'i Ä'ã dá»"n tất cả sức lá»±c cá»§a mình Ä'ể chạy, nhưng cÅ©ng mất Ä'ứt hai giá» Ä'á»"ng há»" tÃ'i má»›i Ä'ến Ä'ược thác nước ban nãy. Chiếc gáºy cá»§a Sherlock Holmes vẫn nằm bên cạnh tảng Ä'á, còn anh thì khÃ'ng thấy Ä'âu. TÃ'i Ä'ã gá»i, Ä'ã gà o thét tên anh, nhưng vÃ' Ãch. Câu trả lá»i duy nhất là tiếng vá»ng dá»™i lại tiếng gà o thét cá»§a tÃ'i từ những tảng Ä'á dá»'c dá»±ng Ä'ứng bao quanh.
Khi thấy cây gáºy, tÃ'i lạnh toát cả ngưá»i: nghÄ©a là Holmes khÃ'ng Ä'i Ä'ến Rosenlaui. Anh Ä'ang còn quanh quẩn Ä'âu Ä'ây, trên con Ä'ưá»ng mòn bá» rá»™ng chỉ có 3 feet, Ä'ược bá»c bởi má»™t phÃa bức tưá»ng Ä'á dá»±ng Ä'ứng. Kẻ thù Ä'ã gặp anh tại Ä'ây. Thằng bé ngưá»i Thụy Äiển cÅ©ng biến mất. Có lẽ thằng bé Ä'ã bị tên Moriarty mua chuá»™c Ä'ể cho hai kẻÄ'á»'i mặt vá»›i nhau. Còn chuyện gì Ä'ã xảy ra? Ai có thể nói Ä'ược! TÃ'i Ä'ứng yên như váºy chừng hai phút, hết sức bá»'i rá»'i vì sợ hãi, và cá»' trấn tÄ©nh lại. TÃ'i nhá»› lại những phương pháp cá»§a bạn tÃ'i, và tÃ'i thá» Ä'em ra váºn dụng, vá»›i hy vá»ng sẽ là m sáng tá» những gì tang thương Ä'ã xảy ra. Than Ã'i! Chuyện ấy má»›i dá»... là m sao?
Trong lúc chuyện trò chúng tÃ'i chưa Ä'i hết lá»'i mòn, và cây gáºy rÆ¡i và o Ä'úng chá»- chúng tÃ'i dừng lại. Mảnh Ä'ất Ä'en mà u mỡ, chưa bao giá» khÃ' vì quanh năm suá»'t tháng những giá»t nước tung tóe bắn lên. Ngay cả con chim Ä'áºu cÅ©ng Ä'ể lại dấu nữa là . Có hai hà ng bước chân còn in rõ nét ở Ä'oạn cuá»'i chá»- lá»'i mòn. Những vết chân nà y Ä'á»u Ä'i ra xa, còn dấu quay trở lại khÃ'ng thấy Ä'âu hết. Cách mấy bước chân nữa là tá»›i chá»-vá»±c, toà n bá»™ Ä'ất ở Ä'ây bị già y xéo, dẫm nát và Ä'à o bá»›i tung lên. Những cây dương xỉmá»c gần vá»±c thẳm Ä'ã bị dẫm lên và dây bẩn. TÃ'i nằm sấp xuá»'ng và bắt Ä'ầu nhìn chăm chú và o dòng nước Ä'ang gà o thét. Bây giá» tÃ'i Ä'ã trÃ'ng thấy những tảng Ä'á vừa má»›i Ä'ược bóng lên do ai dẫm lên. TÃ'i gà o thét nhưng những tiếng vang dá»™i Ä'ã lấn át hết giá»ng hét cá»§a tÃ'i.
Tháºt may mắn, lá»i chà o cuá»'i cùng cá»§a bạn tÃ'i Ä'ã Ä'ến vá»›i tÃ'i. Chiếc gáºy nằm lại Ä'ược dá»±ng nghiêng và o vách Ä'á, và ngay phÃa trên có má»™t váºt gì Ä'ó lấp lánh sáng. TÃ'i Ä'ưa tay vá»›i lấy, và thấy Ä'ó là há»™p Ä'á»±ng thuá»'c bằng bạc mà Holmes vẫn hay mang nó trong ngưá»i. Khi tÃ'i cầm lên có và i tá» giấy nằm phÃa dưới bá»-ng rÆ¡i xuá»'ng Ä'ất. TÃ'i nhặt lên. Äó là ba tá» giấy Ä'ược xé từ má»™t quyển sổ tay, và trên Ä'ó có Ä'á» dòng chữgởi cho tÃ'i. Äịa chỉ ghi khá rõ nét, chữ rõ rà ng, chững chạc, dưá»ng như Holmes Ä'ang viết nó trong phòng.
"Watson thân mến, Ä'iá»u ghi trong mẩu thư nà y là do sá»± nhã ý cá»§a ngà i Moriarty. Tá»›ngá»"i viết cho cáºu mấy dòng. Ã"ng ta Ä'ang Ä'ợi tá»› Ä'ể giải quyết dứt Ä'iểm những vấn Ä'á»có liên quan Ä'ến tá»›i cả hai. Ã"ng ta Ä'ã kể qua loa cho tá»› nghe cách thức mà Ã'ng ta Ä'ã Ä'ánh lạc hướng cảnh sát nước Anh, và nắm Ä'ược cuá»™c hà nh trình cá»§a chúng mình. Tất cả những Ä'iá»u Ä'ó, má»™t lần nữa khẳng Ä'ịnh nháºn xét cá»§a tá»› vá» khả năng hiếm có cá»§a Ã'ng ta là Ä'úng. Tá»› tháºt thÃch thú, khi nghÄ© rằng có thể vạch trần những việc là m khÃ'ng hay, những việc dÃnh lÃu Ä'ến sá»± tá»"n tại cá»§a con ngưá»i nà y. Nhưng tá»› sợ rằng, Ä'iá»u Ä'ó có thể cÅ©ng phải trả má»™t cái giá khá Ä'ắt. Việc nà y có thể là m cho bạn bè tá»› buá»"n, Ä'ặc biệt là cáºu, Watson ạ! Cần nói thêm vá»›i cáºu là cuá»™c Ä'á»i tá»› Ä'ã Ä'ến lúc Ä'i Ä'ến tá»™t Ä'ỉnh cá»§a nó rá»"i, tá»› khÃ'ng thể nà o mong ước kết cục tá»'t hÆ¡n. CÅ©ng nói cho cáºu hay, bức thư từ khách sạn Meiringen - Ä'ó là cái bẫy, chuyện nà y tá»› khÃ'ng mảy may nghi ngá». Sau khi cáºu ra Ä'i, tá»› hoà n toà n yên tâm khÃ'ng còn ân háºn gì hết. Cáºu hãy chuyển cho ngà i thanh tra Patterson những giấy má cần thiết dùng Ä'ể vạch mặt băng cướp ấy. Hiện nay những tà i liệu Ä'ó nằm ở trên bà n, trong chiếc há»™p dưới chữ "M". Chiếc phong bì mà u xanh vá»›i dòng chữ "Moriarty". Trước khi từ giã nước Anh, tá»› Ä'ã kịp là m tất cả những gì cần thiết và gởi nó ở Ä'ằng anh trai tá»› Mycroft. Nhá» cáºu gá»i lá»i chà o thân thiết cá»§a tá»› tá»›i vợ cáºu.
Ngưá»i bạn chung thá»§y cá»§a cáºu, Sherlock Holmes"
Những gì còn lại có thể gói gá»n trong hai câu. Sau cÃ'ng việc khám xét hiện trưá»ng, ngưá»i ta Ä'á»u thá»'ng nhất cho rằng cuá»™c váºt lá»™n giữa hai Ä'ịch thá»§ Ä'ã kết thúc như thếnà y: Cả hai cùng bị rÆ¡i xuá»'ng vá»±c thẳm mà vẫn khÃ'ng chịu buÃ'ng tay ra. Ngưá»i ta cÅ©ng có ý Ä'ịnh tìm kiếm tá» thi, nhưng cÅ©ng khÃ'ng mang lại kết quả gì. Thân thể cá»§a má»™t tên tá»™i phạm nguy hiểm nhất và cá»§a má»™t ngưá»i bảo vệ cÃ'ng lý trứ danh nhất sẽvÄ©nh viá»...n nằm dưới vá»±c sâu thẳm, quanh năm nước sÃ'i réo ầm Ä©.
Ngưá»i ta cÅ©ng khÃ'ng tìm thấy thằng bé con ngưá»i Thụy Äiển Ä'âu cả. Có lẽ Ä'ó là má»™t trong sá»' những Ä'ặc phái viên do Moriarty tuyển chá»n. Còn băng cướp Ä'á»™c ác có lẽởLondon má»i ngưá»i vẫn còn nhá»›, những chứng cứ do Holmes thu tháºp khá Ä'ầy Ä'á»§ Ä'ã vạch mặt chỉ tên tất cả tổ chức ấy; và ngưá»i ta Ä'ã khám phá ra Ä'ầu Ä'ảng cÅ©ng nhưlinh há»"n cá»§a tổ chức ấy chÃnh là tay giáo sư Moriarty mà Ä'áng lẽ phải bị còng bằng chiếc gÃ'ng sắt. Trong quá trình ấy bản thân con ngưá»i Ä'áng sợ kia còn chưa Ä'ược là m sáng tá». Nếu buá»™c lòng tÃ'i phải nói lên toà n bá»™ sá»± tháºt vá» quá trình phạm pháp cá»§a hắn thì Ä'iá»u nà y sẽ Ä'á»™ng viên má»™t sá»' ngưá»i bà o chữa thiếu lương tâm và trách nhiệm, há» sẽ mưu toan minh oan cho hắn bằng những Ä'òn cÃ'ng kÃch chá»'ng lại má»™t con ngưá»i, mà con ngưá»i Ä'ó bao.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top