Chap 3. nineteen (1)

Nut vừa mở cửa nhà, căn nhà tối đen đèn lập tức bật sáng, pháo giấy bay tung trời.

"Happy birthday to you, happy birthday to you. Happy birthday, Happy birthday, Happy birthday to you~"

Hong cầm bánh kem, ánh mắt mong chờ nhìn hắn. Nut vô cùng bất ngờ, đây là lần đầu tiên hắn được tổ chức tiệc sinh nhật với ban bè nếu không tính những lần ăn sinh nhật cùng Hong.

"Hong, mày làm những chuyện này sao?"

"Ừm, có mọi người nữa. Sinh nhật vui vẻ."

Những đứa bạn đằng sau cũng nhao nhao lên.

"Đúng rồi đó thằng kia, không chỉ có mình Hong làm đâu."

"Phải, có tụi tao nữa."

"Trong mắt nó chỉ có mình Hong thôi mà."

"Mau thổi nến đi."

Nut bỏ qua mấy lời chọc ghẹo của bạn bè, hắn chấp tay lại ước nguyện rồi thổi nến.

Sau khi thổi nến xong mọi người cùng nhau vào nhà bày đồ ăn ra cùng nhau chơi đùa.

Từ khi chơi cùng Nut, Hong đã cởi mở hơn rất nhiều. Lên đại học Nut có nhiều bạn hơn, tất cả những người Hong mời tới hôm nay đều là bạn của Nut, chỉ có vài người là bạn chung của cậu và hắn. Nhưng không sao, Hong vẫn thấy điều đó ổn, cậu biết Nut cũng rất vui khi được nhiều người yêu mến.

Hong ngồi một góc bàn, lặng lẽ cắt bánh kem ra mời mọi người. Bởi vì bản thân không thích giao tiếp, Hong chỉ ngồi đó nhìn Nut bị cuốn vào bữa tiệc. Âm nhạc, tiếng cười, mọi người cùng nhau nhảy múa – tất cả những điều ấy chưa bao giờ thật sự thuộc về Hong.

Chợt ánh mắt dừng lại ở chỗ Nut đứng, một cô gái với mái tóc xoăn đi lại. Cô ấy thân thiết ôm lấy Nut. Nếu cậu nhớ không lầm thì cô ấy là đàn chị cùng mã số với Nut – chị Cherry. Cả hai người vui vẻ uống cùng nhau, không khí xung quanh như làm nền cho họ.

Khoảnh khắc ấy tim Hong như bị bóp nghẹt lại. Phải, Hong thích Nut. Cậu nhận ra tình cảm ấy từ lâu rồi, cậu cũng biết rằng có tình cảm như thế với bạn mình là điều không nên. Nhưng trái tim Hong lại ngày càng yêu hắn nhiều hơn.

Có đôi khi Hong tự cảm thấy mình là một người tệ hại khi ích kỉ. Cậu chỉ muốn Nut là của riêng mình, chỉ muốn hắn chơi với mình cậu, đối xử tốt với mình cậu thôi.

Trong vô thức Hong uống hết ly này đến ly khác, cho đến khi người ngập hơi men. Vị của rượu bia không còn đắng chát như ban đầu nữa mà trở nên mằn mặn. Hương vị ấy khiến đầu lưỡi cậu tê dại, có gì đó lăn dài trên má cậu. Chỉ một lúc sau Hong gục xuống bàn ngủ mất.

Đến khi tiệc tàn, Nut tiễn mọi người ra về sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ. Người đang ngủ vẫn trong dấu hiệu bất tỉnh nhân sự. Hắn khẽ cười, tửu lượng của Hong rất thấp, chỉ cần chút rượu là hạ gục được cậu ngay. Sau nhiều lần như thế, Nut nhận ra đỡ cậu về phòng rất cực, cậu sẽ cựa quậy không cho ai đụng vào mình. Chi bằng bế cậu sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Hắn đặt hai tay cậu vòng qua cổ mình, để cằm cậu tựa lên vai. Suốt quãng đường Hong ngủ rất yên lành, cậu rúc vào vai hắn như thể tìm thấy được hơi ấm ở nơi lạnh lẽo. Nut để Hong ngủ trên giường mình tạm đêm nay, lúc định rời đi vệ sinh cá nhân thì tay bị nắm lấy.

"Nut..."

Người nằm trên giường lờ mờ ngồi dậy. Nut khẽ cười cũng ngồi lại trên giường để nói chuyện với người đang say.

"Sao đấy, không ngủ tiếp hả?"

"Sinh...Sinh nhật mười chín tuổi vui vẻ, tao muốn nói là...Cảm ơn vì vẫn là bạn với tao."

Nut cười dịu dàng xoa đầu cậu. Nhưng gương mặt Hong không hề vui chút nào. Hắn thừa cơ hội đó véo má cậu.

"Ai chọc giận mày hả? Nói đi tao xử lý cho."

"Mày đó."

"Hả?"

Nut không hiểu Hong muốn nói gì, Hong do dự một chút mới quyết định nói ra.

"Chị Cherry là gì của mày vậy? Thấy hai người rất thân thiết."

"À..."

Nut ngượng ngùng gãi đầu, hắn vốn định kể chuyện này cho Hong nghe sau khi cậu tỉnh rượu.

"Chị ấy đã tỏ tình với tao, xin tao mở lòng nên tao định đồng ý."

Hong tròn mắt, điều mà cậu khổ sở không thể nói ra suốt bao nhiêu năm người khác lại dễ dàng nói ra đến thế. Trái tim cậu một lần nữa bị giày vò, đầu óc cậu rối loạn vô cùng. Hong rũ mắt, bàn tay nắm lấy Nut siết chặt hơn. Nói ra đi, phải nói ra...

"Vậy nếu như tao nói tao cũng thích mày thì sao?"

"Nè mày đang nói gì vậy hả?"

Nut hoảng loạn. Hắn chưa từng nghĩ... sẽ có một ngày chuyện này xảy ra. Trong vô thức hắn lùi về sau một chút, hắn không biết hành động nhỏ đó đã trực tiếp cắt đi phần lí trí cuối cùng bên trong Hong. Nước mắt cậu giàn giụa, Hong không muốn khóc, cậu không muốn chút nào nhưng tim cậu đau quá, gan cũng đau, thận cũng rất đau.

"Tao nói là tao thích mày, thích mày rất nhiều, thích mày từ rất lâu rồi. Thậm chí còn lâu hơn bất cứ cô gái nào đơn phương mày...Hức! Nhưng mà dù có thế nào thì tao biết mày cũng không bao giờ mở lòng với tao nên tao đã không nói ra."

"..."

"Mày có biết thích mày khiến tao đau đến nhường nào không? Thậm chí có lúc tao phải đấu tranh để bản thân không thích mày nữa nhưng tao không thể. Còn mày thì chỉ luôn nhốt tao trong hai chữ "bạn thân" chết tiệt."

Hong gục đầu lên vai Nut khóc rất thảm thiết, cậu trút bỏ hết mọi đau đớn trong những năm qua, đốt hết mọi yêu thương, thiêu rụi chúng thành tro để không bao giờ có cơ hội nhìn thấy một lần nữa.

"Hong..."

Đến khi Nut gọi tên Hong thì cậu đã một lần nữa chìm vào giấc mộng.

Nut không biết mình đã trải qua đêm sinh nhật như thế nào vì chính hắn cũng bối rối với những lời ấy. Sau đó Nut đã nghĩ, hay mình sẽ âm thầm mở lòng với Hong?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top