3.
.
“- Kagura , ta sẽ cho ngươi tự do !”
Giọng nói mỉa mai của Naraku vọng lại trong tâm trí của cô . Kagura cười khì , tự thấy nực cười cho bản thân mình
Chiếc lông vũ lớn đang cõng cô đi loạng choạng lướt trên bầu trời , những ngọn gió bao quanh lấy thân người cô , vội vàng lấp lại vết thương lớn trước ngực đang không ngừng rỉ máu….
Naraku chết tiệt…Ngươi làm ta thế này…ta có thể đi đâu được đây ?
Mà thôi , bây giờ gã thả cô rồi , cô tự do rồi , vết thương như thế này , nó sẽ lành lại trong nay mai , chắc chắn . Làm sao cô có thể chết vì ba lỗ thủng trên người được , bao lần cơ thể nát tươm nó vẫn phục hồi lại như thường , giờ chỉ có thêm cái trái tim này sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ phục hồi của cô đâu . Tên khốn kiếp đó đã cố ý không đánh trúng trái tim quý giá của cô rồi . Tay cô ôm chặt lấy vết thương , cảm nhận từng nhịp đập chân thực đầu tiên trong đời mình .
Tim của cô …đang đập …! Rất rõ ràng!
Bao lần cơ thể bị xuyên thủng nhưng đây là lần đầu tiên cô có cảm giác bị đả thương : đau , rất đau , mà cũng rất vui , cuối cùng cô cũng được nếm thử cảm giác chân thực xót xa này mà trái tim cô mang lại
Kagura cười , nén lại cơn đau , lướt chiếc lông vũ cao hơn . Cô sẽ chạy , chạy thật xa , đi đâu cũng được , miễn lại không phải là nơi ám mùi chướng khí của gã , miễn là đến nơi gã không tìm thấy cô , thế là cô sẽ được an toàn . Và trước hết , cô phải lấp lại vết thương trên người của cô đã , nếu không , cô sẽ chẳng đi đâu được với toàn thân đầy máu như thế này .
Kagura không mong sẽ gặp Sesshomaru khi cô đang trên đường tận hưởng tự do của mình . Nhìn bộ dạng chỉ vì muốn được tự do mà thảm hại thế này , hắn chỉ thêm khinh thường cô thôi . Cô sẽ đến một nơi tách biệt khỏi những điều phức tạp và ô uế này , và an nhiên sống nốt cuộc đời là chính cô .
Phải , cô là gió , một cơn gió tự do . Dù cho hành động này là hèn hạ vì chỉ nghĩ đến việc chạy thật xa sau khi được thả , cũng chẳng sao hết . Cô sẽ sống cho chính cô , chính cô thôi , sẽ không còn ai có thể tổn hại trái tim này thêm lần nào nữa .
Nhưng cơ thể đột nhiên là mệt mỏi và cứng đờ , chiếc lông vũ chao đảo bám víu lấy từng ngọn gió trời để không bị lật úp . “Chết tiệt” , cô lẩm bẩm , đáp xuống cánh đồng hoa trắng muốt phía dưới chân , bước chậm chạp trên thảm cỏ xanh mềm mại. . Máu lại rỉ ra theo từng bước cô đi , chướng khi cũng đang bào mòn từng ngóc ngách trong cơ thể , bộ kimono rẻ tiền ướt đẫm , nhuộm đỏ . Mùi máu cô xộc lên , tanh ngòm , đến cô cũng thấy bẩn thỉu , vì mọi thứ trên người cô đều giống với kẻ coi trời bằng vung ấy. Hừ , dù sao cô cũng chỉ là phân thân của gã , nói cách khác , cô cũng chính là gã , tay cô cũng giết bao nhiêu kẻ từ người đến yêu quái , suy cho cùng cũng chẳng khác nhau là bao . Kẻ hận người thù cô nhiều vô kể , rủi cô có chốn đi được thì khắp thế gian này , cũng đã quen mặt cô , rồi kéo đến để trả thù cho những người cô đã giết . Có vùng vẫy chốn chạy , kết cục của cô …cũng là chết sao?
Kagura khụy xuống , máu trào ra từ vết thương trên ngực , rơi xối xả xuống thềm hoa trắng , chướng khí cũng bay ra , nồng nặc phía sau lưng nhỏ .Mắt cô mờ dần , cô biết đến đây là kết thúc rồi nhưng vẫn cố chấp dùng chút sức ít ỏi, gọi những ngọn gió của mình đang phân tán ở khắp nơi dồn về lỗ thủng , tiếp sức cho trái tim đang đập . Với lại , nếu cô chết rồi mà gió của cô vẫn quẩn quanh bên vị Khuyển yêu cao ngạo nào đó thì sẽ phiền lắm , hắn cũng chẳng thích cái mùi đặc trưng của Naraku bên cạnh đâu mà
Thôi…cũng được rồi…
Cô tự nói với chính mình . Từ khi “sinh ra” , cô đã chơi khá nhiều rồi ,cuộc chơi nào cũng phải dừng và cô cũng không là ngoại lệ . Nhưng dù đã lường trước , Kagura cũng không ngờ rằng , sự đau xót và cô độc này chính là tự do mà cô tìm kiếm bấy lâu nay .
Gió quẩn quanh bên cô thổi to hơn , sức của cô không đủ để kìm chúng lại . Thôi kệ , chúng cũng sắp chết theo cô rồi , để cho chúng bay lượn nốt trên trời lần cuối cũng chẳng sao .
Những cánh hoa trắng tinh giờ vấy lên sắc đỏ nồng , cùng với những ngọn gió ,lặng lẽ bay đi ....
.
Sesshomaru rút Nanh Quỷ bên hông , tấn công Moryoumaru . Thiên Sinh Nha giật lên liên hồi , hắn cũng cảm thấy lạ . Những cái xúc tu tởm lợm cuốn lấy người hắn , trò vặt , hắn giơ Nanh Quỷ cao hơn , bỗng nhiên gió quanh hắn náo loạn , tháo chạy khỏi hắn . Sesshomaru hơi khựng lại , trong lòng thầm nghĩ nữ yêu gió kia lại bày trò gì đây . Những cánh hoa đỏ từ đâu bay tới , rơi nhẹ xuống sống mũi cao , hắn giật mình
- Ồ , con ả ngu ngốc đó chết rồi à ? – Moryoumaru nói , cười khẩy – Chỉ vì một thứ gọi là tự do vớ vẩn mà phản bội lại chúng ta để rồi phải chết thê thảm như vậy , thật đúng là nực cười !
Hắn nghiến răng, Thiên Sinh Nha bên hông cũng theo đó mà kêu lạch cạch .
- Câm miệng !
Luồng yêu lực xanh tàn phá cơ thể của Moryoumaru , Nanh Quỷ gãy làm đôi …Hắn bay theo lối mà những ngọn gió cuối cùng bên hắn đang tháo chạy , càng bay , mùi máu và chướng khí càng nồng nặc . Cuối cùng , hắn đáp xuống đồng hoa trắng trải dài , Kagura ngồi đó , gió của cô cuộn lại ôm lấy vết thương , nhưng cũng chẳng có tác dụng gì .
Hắn nghe thấy rồi , tiếng tim đập dần mệt mỏi trong lồng ngực của cô .
Thiên Sinh Nha vẫn không yên , hắn hiểu nó đang muốn hắn rút ra lúc này , hoặc nó đã cảnh báo hắn điều này sẽ sớm xảy ra . Hắn bước đến trước mặt nữ yêu gió , cố gắng kìm lại sự tức giận vào trong ánh mắt .
- Sessho…maru..?
Kagura ngẩng lên , gọi tên hắn với khuôn mặt ngỡ ngàng . Hắn ghét các biểu cảm đó , cứ như thể cô đã không mong chờ hắn đến vậy . Đây là lí do khiến gió quanh hắn vội vàng bỏ đi , rằng cô đã bị đả thương khi Naraku trao trả lại trái tim và tự do mà nữ yêu này vẫn luôn kiếm tìm suốt cuộc đời ?
Đáy mắt hắn trở nên buốt lạnh , cao ngạo đáp lại cô
- Ta theo mùi máu và chướng khí đến đây .
- À…- Cô cười , đôi mắt màu hồng ngọc đen lại rồi cúi xuống – Chắc ngươi thất vọng lắm hả ? Tiếc ghê nhi , là ta chứ không phải Naraku đâu !
Câu nói nhẹ bâng của cô làm hắn như rối loạn , siết chặt tay . Cô thật sự nghĩ , hắn không nhận ra cô , sau bao nhiêu ngày tháng cô và hắn đã từng có nhiều cuộc gặp gỡ và bên cạnh ? Hắn đã vì sự nghịch ngợm vô phép của cô mà nhẫn nại , mà cho cô thoải mái mỗi khi bên hắn , không phàn nàn hay cau có vì cô tự ý trêu đùa hay tự tiện dõi theo hắn từ phía xa . Nếu cô đã cố ý để những ngọn gió của cô quẩn quanh bên hắn thì cũng phải nhận ra dù chỉ một chút , Sesshomaru hắn đã vì cô mà dễ chịu hơn phần nào .
À , nhưng hắn quên mất , lúc nào hắn cũng ra vẻ không quan tâm đến cô , và cũng quên mất cô là 1 nữ yêu ngốc nghếch không hiểu được phép tắc với yêu Khuyển như hắn .
Mà chính hắn cũng là kẻ ngốc khi cảm thấy thoải mái khi cô chọc ghẹo hắn bằng những điểu vô vị
Thiên Sinh Nha vẫn réo liên hồi
- Ta biết đó là ngươi ! – Hắn nhẹ giọng đáp , rút thanh kiếm phục sinh ra khỏi bao . Lưỡi kiếm lóe lên ánh sáng trắng nhẹ
Kagura ngẩng lên nhìn hắn , chắc hắn không biết cô đang tự cười mãn nguyện trong lòng . Thấy hắn giơ cao thanh kiếm lạ về phía mình , cô chỉ thấy bản thân mình thật nực cười . Hắn biết đó là cô và thấy cô đang hấp hối , vậy mà vẫn muốn tiễn cô về Minh Ty cơ à ? Thanh kiếm đó , hắn luôn mang theo bên mình mà chưa bao giờ cô thấy hắn rút ra . Chắc là để đề phòng khi Nanh Quỷ của hắn bị gãy chăng ? Cô chẳng biết nữa . Dù sao thì cũng chẳng tránh được , trúng một nhát chém của hắn thì chắc chắn cô sẽ chết .
Thế mà cô vẫn cảm thấy được , trái tim kiệt sức của cô vẫn đang rung lên vì vui sướng khi hắn tới . Kagura cô…đúng là điên rồi…
« - Chết dưới tay hắn cũng không phải là ý tồi nhỉ ? » - Cô ngẩng mặt lên , nhìn hắn cười lần cuối
Sesshomaru thẳng tay chém , một dường kiếm rất dứt khoát và nhanh gọn . Thiên Sinh Nha trong tay hắn vụt sáng . Mùi máu nồng và chướng khí ô uế tan dần . Chiếc lông vũ cài tóc khẽ bung khỏi mái tóc đen dài , cùng với gió bay đi.
Thấp thoáng chỉ còn thấy bóng dáng của ngài Khuyển yêu tóc bạch kim giữa đồng hoa lộng gió trắng muốt , khẽ thở phào
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top