#dạ ngọc-muộn màng
10 tuổi
"Chị thích em"
"Chúng ta còn nhỏ mà, vs lại em cx muốn tập trung vào việc học"
"Không sao, chị sẽ chờ"
15 tuổi
"Chị thích em"
"Xin lỗi nhưng em chx muốn yêu đương"
" Chị vẫn sẽ chờ em. Nhất định sẽ chờ "
18 tuổi
" Chị thích em. Lm NY của chị nha"
" Xin lỗi chị nhưng em đã có NY r"
Cả ba lần nàng tỏ tình cô đều thất bại. Nàng tự hỏi *Chẳng lẽ khoảng thời gian 8 năm ấy ko đủ để chứng minh tình cảm của mình dành cho em ấy sao*
Năm năm sau......
"Em đã chia tay anh ấy r. Và bây h em cảm thấy mình rất thích chị .Chị lm NY em nha"
" Xin lỗi em nhưng chị đã có bạn trai r và tụi chị sẽ đám cưới vào tuần sau"
Nàng lấy trong giỏ xách ra một tấm thiệp cưới và đưa cho cô. Cô từ từ cầm lấy mà lòng đau như cắt. Lúc này cô rất hối hận vì sao mình lại ko chấp nhận tình cảm của chị ấy sớm hơn để r h đây người nắm tay nàng bước đi trên lễ đường ko phải là cô mà là một người khác.
" Ngọc.... Ngọc. Em có sao ko?"
Câu hỏi của nàng đã lm cô thoát khỏi những suy nghĩ mong lung ấy
Cô trả lời nàng bằng cái lắc đầu r cố tỏ ra vui vẻ mà cầm lấy tấm thiệp.
Ngày diễn ra buổi lễ cưới
Nàng mặc một chiếc sa rê màu trắng tinh khôi. Từ từ bước đến sân khấu...... Rồi 123 ..... Đến giây phút cô dâu và chú rể trao cho nhau một nụ hôn thật hạnh phúc
Nhưng ở đâu đó trong đám cưới vẫn có một người có gái buồn bã, vẻ mặt thể hiện rõ sự hối tiếc nhưng vẫn gượng cười và chúc phúc cho cô dâu chú rể......
8 năm trc cô đã có một người con gái yêu mình hết lòng hết dạ nhưng lại phũ bỏ tình cảm ấy r đến khi nhận ra thì người ta đã lên xe hoa về nhà chồng và cô chắc chắn rằng người cùng chăn gối vs nàng sẽ ko bao h là cô vì nếu có muốn cũng chẳng thể đc
Quả thật ông bà ta nói ko sai : " Có ko giữ thì mất đừng tìm"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top