Chương 49. 🔞 .

Ling cúi xuống, môi chạm vào âm hộ nàng, hôn nhẹ lên những nếp gấp mọng nước.

Lưỡi lướt dọc theo khe, chậm rãi, như đang vẽ từng đường nét.

Khi đầu lưỡi  chạm vào âm vật,cơ thể nàng cong lên như dây cung, hai tay bấu chặt vào tóc Ling , những lọn tóc đen rối bời trong lòng bàn tay nàng.

- Ưm...chỗ đó..ah...mút đi Ling...ah..ưm...ah...

Ling mút nhẹ, xoay tròn lưỡi quanh hạt đậu, cảm nhận nó căng cứng dưới sự kích thích.

Anh thì thầm, giọng khàn đục, hơi thở nóng bỏng phả vào da thịt nàng

- Chị đẹp quá, Orm… em không thể ngừng muốn chị…

Lời nói ấy như ngọn lửa, thiêu đốt nàng, khiến nàng run rẩy, đôi đùi kẹp chặt lấy đầu Ling, móng chân cào nhẹ lên tấm chăn lụa.

Nàng ưỡn ẹo hạ thân, âm hộ tiết dịch nhầy nhụa, nàng rên xiết khi Ling xoáy lưỡi vào lỗ huyệt, khẩy nhẹ bên trong nàng.

- Ưm....ah....

Nàng đáp lại bằng cách kéo Ling lên, nàng cuốn Ling vào nụ hôn sâu, hai thân thể quấn lấy nhau, nàng đưa tay vuốt ve cự vật

Nàng ngước mắt nhìn Ling.

Ling mơ màng hôn lên má nàng 

- Em thương chị quá...

Orm mỉm cười đưa tay vuốt ve vai Ling rồi di ngón tay xuống vòm ngực .

Nàng chồm dậy, môi nàng tìm đến cự vật .

Nàng hôn lên đầu khấc, lưỡi nàng lướt nhẹ, chậm rãi, như đang thưởng thức một món quà quý giá.

Môi nàng bao lấy cự vật mút nhẹ, rồi sâu hơn, đủ làm Ling ngửa cổ rên lên, bàn tay nhẹ nhàng siết chặt mái tóc nàng, những ngón tay đan chặt vào từng lọn tóc mượt mà.

- Orm… chị.. .ah.. nhẹ thôi...

Ling thì thầm, giọng lạc đi vì khoái cảm.

Nàng ngẩng lên, ánh mắt lấp lánh sự tinh nghịch, đôi môi mọng đỏ cong lên một nụ cười, rồi tiếp tục, lưỡi nàng xoay tròn, tay nàng vuốt ve phần gốc, Ling gần như mất kiểm soát, cơ thể căng cứng, những cơ bắp nổi rõ dưới làn da.

Mỗi cái chạm giữa họ không chỉ là sự giao thoa thể xác, mà còn là sự kết nối sâu sắc của hai tâm hồn.

Ánh mắt Ling nhìn Orm như muốn nuốt trọn nàng, đầy yêu thương và khao khát.

Những nụ hôn  từ trán xuống cổ, từ ngực xuống bụng, đều mang theo sự trân trọng, như đang thờ phụng một nữ thần.

Nàng buông bỏ hoàn toàn, cảm nhận được sự an toàn và yêu thương trong từng cử động của Ling.

Những vết rạn trên cơ thể nàng, từng là nỗi tự ti, giờ được Ling hôn lên với sự dịu dàng, như muốn xoa dịu mọi đau đớn của quá khứ.

Ling nâng eo Orm lên chèn vào  chiếc gối lụa đỏ nâng cao vùng xương chậu, để âm hộ nàng phô bày trọn vẹn.

Những nếp gấp hồng hào, ướt át, như cánh hoa mọng nước, khẽ mở ra dưới ánh nhìn chăm chú của Ling.

Ling lướt ngón tay thon dài dọc theo mép ngoài, cảm nhận sự mềm mại và hơi ấm tỏa ra, khiến Orm khẽ cong người, đôi môi nàng hé mở, để lộ một tiếng rên nhỏ, như tiếng gió lùa qua tán lá.

Đầu ngón tay trượt nhẹ lên âm vật nhỏ bé, cương cứng, khiến nàng rùng mình dữ dội, hai đùi khép chặt lấy tay Ling, móng tay bấu sâu vào tấm chăn lụa, để lại những nếp nhăn rối.

Ling mỉm cười tách hai chân nàng dang rộng ra

- Chị mở ra coi... mần gì mà khúm núm lại dị

Orm vỗ nhẹ vào tay Ling

- Chọc hoài... vô lẹ đi.

Ling phì cười

- Thèm thịt con nít rồi phải hôn?

Orm tủm tỉm cười nhẹ gật đầu rồi bẽn lẽn đưa tay che mặt.

cự vật chạm vào cửa mình nàng, đầu khấc nóng rực cọ nhẹ vào những nếp gấp ướt át, trêu chọc âm vật nàng bằng những chuyển động chậm rãi, đầy ý tứ.

- Ư...ưm...

Mỗi lần chạm, Orm lại bật ra một tiếng rên khe khẽ, đôi chân nàng quấn chặt lấy eo Ling, những ngón chân cong lại vì khoái cảm.

Ling từ từ tiến vào, cảm nhận âm hộ nàng ôm chặt lấy cự vật từng thớ thịt ấm nóng co bóp, như muốn giữ Ling mãi ở trong nàng.

Những đường gân trên cự vật ma sát với thành trong, tạo nên những làn sóng khoái cảm khiến cả hai chìm vào trạng thái mê đắm.

Orm ngửa đầu ra sau, cổ nàng cong thành một đường cong hoàn mỹ, mái tóc đen đổ xuống như thác nước, đôi môi mọng đỏ hé mở, để lộ những tiếng rên ngày càng lớn.

- Ah...ă..a...nhanh chút..ă..ă..a.

Ling dập vài nhịp mạnh bạo rồi thay đổi tư thế, kéo Orm ngồi dậy, để nàng ngồi lên đùi mình, mặt đối mặt, ánh mắt họ đan xen trong bóng tối.

Bầu ngực nàng ép sát vào ngực Ling, hai đầu ti cương cứng cọ vào làn da rắn chắc, tạo nên những tia điện chạy dọc cơ thể.

Ling đỡ lấy hông nàng bằng đôi bàn tay mạnh mẽ, những ngón tay bấm nhẹ vào làn da mềm mại, để lại những dấu hồng nhạt.

Orm  xoay người chuyển động, âm hộ nàng trượt lên xuống cự vật , mỗi lần hạ xuống là một lần Ling đẩy lên, khiến cự vật chạm đến điểm sâu nhất trong nàng.

Âm thanh ẩm ướt của sự giao thoa hòa lẫn với tiếng rên của nàng và tiếng thở dồn dập của anh, tạo nên một bản giao hưởng nguyên sơ.

- Ă..ă...â....a...

Nàng rên lên, không chỉ vì khoái cảm mà còn vì cảm giác được yêu, được trân quý.

Mỗi nhịp đẩy, mỗi lần âm hộ nàng ôm lấy cự vật là một lời khẳng định rằng họ thuộc về nhau, bất chấp mọi gió mưa của thời gian.

Khi khoái cảm dâng đến đỉnh điểm, Ling tăng nhịp độ, cự vật  lấp đầy nàng trong những cú thúc mạnh mẽ, khiến âm hộ nàng co bóp dữ dội, ôm chặt lấy Ling như không muốn buông.

- A...Aaa...aaaaaaaaa..ưmmmm

Orm hét lên, cơ thể nàng run rẩy trong cơn cực khoái, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại sự hòa quyện với Ling.

Những nếp gấp trong nàng siết chặt, kéo Ling vào sâu hơn, khiến Ling  cũng đạt đỉnh ngay sau đó.

Ling rên lên, cơ thể căng cứng, phóng thích tinh dịch trong nàng, sự ấm nóng lan tỏa như một dòng suối, khiến cả hai như tan chảy vào nhau.

Họ ngã xuống, ôm chặt lấy nhau, mồ hôi lấp lánh trên da như những viên ngọc nhỏ.

Ling kéo Orm vào lòng, hôn lên trán nàng, mái tóc Ling dính vào gò má ướt đẫm của nàng.

Orm mỉm cười, mắt nàng lấp lánh những giọt lệ hạnh phúc, nàng gối đầu lên ngực Ling lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ.

Họ sẽ mãi mãi là của nhau, trong ánh đèn dầu lụi tàn và sương đêm mờ mịt.

Orm ngước nhìn Ling tay nàng vuốt nhẹ cự vật Ling cúi đầu nhìn nàng

- Chị.. chưa đủ hả?

Orm phụng phịu mặt

- Có chút xíu...hổng đủ..

Ling vỗ trán cái bộp

- Con nít yếu xìu hà...

Orm phì cười

- Nãy... em mới.. ở trong chắc chị sớm sanh thêm đôi nữa.

Ling giựt mình bật dậy, nhìn Orm

- Chời đấc sao chị hông la em..

Ling khom đầu định xem thì Orm đã mạnh tay nhấn đầu Ling xuống.

Ling chới với ụp mặt hẳn vào nơi đó.

Orm thì thầm

- Hổng có miếng nào ra ngoài...em mau trả bài lẹ lên.

Ling hôn nhẹ lên mồng đốc rồi liếm lám như mèo con liếm sữa.

Nàng run run hai chân đê mê đến độ mắt cứ lờ mờ đờ đẫn.

Dưới ánh đèn dầu leo lét, căn phòng chìm trong sắc vàng cam mờ ảo, những bóng tối nhảy múa trên bức tường gỗ, như muốn che giấu sự cuồng nhiệt đang bùng cháy.

Chiếc giường hoa chạm khắc tinh xảo kẽo kẹt dưới sức nặng của hai cơ thể quấn quýt, tấm chăn lụa đỏ thắm nhàu nhĩ, thấm đẫm mồ hôi và hơi thở nồng nàn.

Bàn tay Ling mơn trớn, xoa nắn bầu ngực nàng, ngón tay lướt qua làn da mịn màng, khẽ bóp nhẹ, cảm nhận sự mềm mại và đàn hồi.

Môi Ling rời khỏi đôi môi nàng, trượt xuống chiếc cổ thon dài, để lại những vệt đỏ hồng nhạt.

Lại hôn dọc theo khe ngực, hơi thở nóng bỏng phả lên làn da nàng, khiến Orm khẽ cong người, đôi tay bấu chặt vào ga giường.

Ling há miệng, ngậm lấy một bên đầu ti, đầu lưỡi quét qua núm nhỏ cương cứng, xoay tròn đầy kích thích.

Orm ưỡn ngực, một tiếng rên khe khẽ thoát ra, đôi môi nàng cắn chặt, cố kìm nén cơn sóng khoái cảm đang dâng trào.

Bàn tay “hư hỏng” của Ling mò mẫm xuống hạ thân nàng, ngón tay lướt nhẹ qua vùng u cốc, chạm vào những nếp gấp ướt át.

- Ưm...

- Ướt quá...

Ling vừa day day đầu ti vừa ngước mắt nhìn nàng nói bâng quơ

Ling miết nhẹ, tách hai mép thịt mềm mại ra, cảm nhận dòng dịch tình rỉ ra, ấm nóng và trơn mịn.

Hai ngón tay được bôi trơn bởi dâm thủy, dễ dàng trượt vào trong, cảm nhận sự co bóp chặt chẽ của âm hộ nàng.

- A....

Hai chân vô thức dang rộng, mời gọi Ling khám phá sâu hơn.

Ling vừa mút liếm đầu ti, vừa day nhẹ, cắn khẽ, khiến nàng run rẩy, cổ tay  ra vào nhịp nhàng, ngón tay cong nhẹ chạm vào điểm G.

Orm ưỡn hạ thân, hai tay ôm lấy đầu Ling đôi môi nàng hé mở, khao khát một nụ hôn.

Ling mỉm cười, giọng khàn đục trêu chọc

- Chị… muốn hôn em hả?

Ngón tay Ling đang ra vào chậm rãi, bất ngờ tăng tốc, dọc mạnh liên hồi hàng chục nhịp. Orm ngửa cổ, rên rỉ không ngừng

- Ă… ă… ă… á… á… á… Ling… a… a…

Ling khoái chí nhìn nàng, hạ thân nàng nhầy nhụa dâm thủy, chảy tràn xuống tấm chăn lụa, hai chân gồng cứng, nhấn mạnh xuống giường.

Ling cúi xuống, mút liếm vành tai nàng, hơi thở nóng bỏng phả vào da thịt, trong khi hai ngón tay bên dưới mạnh bạo khuấy đảo, chạm liên tục vào điểm G.

Orm đỏ bừng mặt, mắt lờ đờ, hàng mi run run , không thể mở nổi.

Nàng bấu chặt vai Ling , cơ thể run rẩy, miệng thốt ra những tiếng rên nghẹn ngào

- A… chị… chị… ra… ă… ă… Li..ng... ơi… ă… ă… Ă… Ă… AAAA… A… A…

Nàng khép chặt hai chân, âm hộ siết chặt hai ngón tay Ling, cơ bụng co thắt từng cơn.

Ling không rút tay ra được, cười hí hửng bên tai nàng

- Chị Orm, chị thả ngón tay em ra coi.

Orm, vẫn còn thở hổn hển, lờ đờ mở mắt nhìn Ling ánh mắt lấp lánh sự ngượng ngùng xen lẫn đam mê.

Bất ngờ, nàng ôm lấy mặt Ling, áp môi mình lên môi cô, lưỡi nàng chủ động len lỏi vào khoang miệng, mút lấy đầu lưỡi kia,  ngọt ngào và mãnh liệt.

Hai chân nàng lại dang rộng, như mời gọi Ling tiếp tục.

Ngón tay chọc rút liên hồi, nàng vừa mút lưỡi vừa rên ư ử trong miệng, bàn tay nàng tìm đến cự vật của nóng hổi và cương cứng, vuốt lên vuốt xuống, khiến Ling rên khẽ, đầu óc mụ mị hẳn đi.

Orm bất ngờ chiếm thế, một chân co lên kẹp vào eo Ling, chỉ một cú xoay người, nàng đã ngồi trên.

Nàng nắm lấy bàn tay Ling đang ở hạ thân mình, kéo ra, rồi ngồi lên cự vật, cạ tới cạ lui, khiến Ling nằm dưới thở hổn hển.

- Coi cái mặt em kìa... khờ luôn rồi

- Hổng… hổng có… um… chị.. ơi… đừng cạ nữa… um…

Cự vật của nóng rực, như muốn bùng cháy.

Orm nhớm người lên, co gối, dang rộng hai chân.

Ling co gối tựa, để nàng dựa lưng vào đùi mình.

Nàng cầm lấy cự vật, kê ngay miệng huyệt, hai tay vòng ra sau, tì lên đầu gối Ling.

Với ánh mắt nhìn thẳng vào nhau nàng chậm rãi hạ người xuống, cự vật dần mất hút trong âm hộ nàng.

Nàng nhún mạnh một nhịp, cả hai cùng rên lên

- Ă…

- Ư...

Quy đầu chạm vào thành tử cung, âm hộ nàng áp sát hạ bộ, toàn bộ chiều dài cự vật bị nuốt trọn.

Orm chống tay lên lồng ngực Ling, ngón tay khều khều da thịt Ling, khẽ cười

- Em chết chắc với chị... để coi thịt con nít nay có còn dai hông nha.

Ling thở hổn hển

- Chị… em… a… đừng siết chặt vậy mà...a..ưm...

Nàng tinh nghịch xoay mông, hóp chặt bụng rồi thả ra, lặp lại liên tục, khiến cự vật bên trong bị siết-nhả không ngừng.

Ling đỏ bừng mặt, hơi thở gấp gáp, rên rỉ

- Orm… đừng chọc em mà… um…nhún..đi...ưm...

Thấy Ling nhăn nhó, Orm mỉm cười, nhẹ nhàng nhấp lên hạ xuống, nhịp điệu tăng dần.

Ling ngóc đầu, nhìn âm hộ nàng nuốt lấy cự vật, thị giác bị kích thích mạnh mẽ.

Ling đưa tay định bóp bầu ngực nàng, nhưng Orm giữ lại, nắm chặt tay Ling, hai bàn tay đan vào nhau. 

Nàng nhún mạnh, dồn hết lực xuống hạ thân, hai tay chống ra sau, vịn vào đùi Ling.

Mỗi lần nàng nhún xuống, Ling hẩy mông lên, tạo nên những cú va chạm mãnh liệt.

- A...ă...â...a...sâu quá...a..a.a

Ling lòn tay xuống, giữ hai bên đùi nàng nâng lên, không cho nàng khụy gối, tựa mông nàng vào đùi mình.

Hai chân nàng dang rộng, cự vật từ dưới đâm lên, Ling ghìm chặt mông nàng, khiến nàng không thể nhúc nhích.

Âm hộ bị đâm rút trong tư thế bị động, từng đường gân cọ sát vách âm đạo, từng sợi dây thần kinh bị kích thích liên tục.

Orm mờ mắt, miệng há hốc, rên rỉ

- A… Ling… ă… ă… á… á… á… Ling ơi… … a… a… sướng quá… ă…

Ling dồn sức nhấp liên hồi, nhấc nhẹ người nàng lên, cự vật tuột ra, dòng dâm thủy xối xả lên bụng Ling.

Orm thở hổn hển, nhìn Ling còn Ling nhướn mài, cười dâm đãng

- Chị Orm… chị làm ướt bụng en rồi nè..

- Em...

Orm chưa nói hết, Ling thả tay, cự vật lại lấp đầy âm hộ nàng, nhưng chỉ vào phân nửa, Ling lại hẩy mông nhấp liên hồi.

Orm lắc đầu, ngửa cổ rên rỉ

- Ling… ah… ah… dừng.dừng..lại...… ah… ă… ă… chịu hông nổi…

Ling nhấp cả trăm nhịp, rồi bất ngờ nhấc nàng lên, cự vật tuột ra, dòng nước lại tràn lên bụng.

Orm xua tay, giọng yếu ớt

- Thả chị ra… um… mệt quá…

- Dạ...  để em thả.

Ngay khi lỗ huyệt nàng chạm đầu cự vật, Ling thả tay, để hạ thân nàng rơi tự do, cự vật đâm ọt vào trong. 

- Ă… Â… A

Orm gục lên ngực Ling, đạt đỉnh liên tục, thút thít nhéo vai Ling

- Hông chịu nổi… um… cho chị xuống...

Ling nâng cằm nàng

- Chị leo lên mình cọp rồi...  

Chưa nói hết, Ling ôm chặt nàng, siết vào thân mình, hai chân co lại, dồn sức nhấp dồn dập vào âm hộ nhầy nhụa.

Nàng sướng đến run rẩy  cả người

- Ah… ah… Ling ơi… ah… chết chị...ă..a.a...â...â....

Ling bất ngờ xoay người, ép nàng xuống dưới, nhấc một chân nàng lên cao, tay còn lại chống khủy xuống nệm, vừa nhấp vừa nhìn biểu cảm nàng.

 
- Ă… ă… ă… đừng..dừng  lại … chị..… ra… AAAAA… Ư… AAAAAA…

Chỉ hơn chục nhịp, Orm trân người, tay bấu chặt vai Ling, ư ử trong cổ họng, ưỡn ngực, đạt đỉnh. 

Ling hôn nhẹ trán nàng, cạ mũi vào má

- Nữa..hông...hay nghỉ nha.

Orm mệt lả, gật đầu, vùi mặt vào cổ Ling, má ửng hồng.

- Nghỉ...đi...chị.. chịu em hết nổi rồi..

Ling cười khẽ, vuốt ve sống lưng nàng, rồi nằm đè lên, vừa mút liếm quanh cổ nàng, vừa nhấp cự vật ra vào phầm phập.

Âm thanh “pạch… pạch… pạch…” vang lên đều đặn, hòa lẫn với tiếng rên của nàng

- Ah… ah… nhẹ…… nhẹ lại…nói..nghỉ..ă...â..mà...ă..aa...â..a.a

Nhưng Ling càng hăng, vừa mút vú nàng, vừa nhấp không ngừng

- A… a… bắn đi… chị chịu… hết… nổi...á… á… sâu quá… Ling ơi… chết chị...…

Ling siết chặt nàng, hơi thở đứt quãng, từng nhịp đẩy cuồng nhiệt.

Orm van nài

- Đừng… Ling ơi… chậm lại… á… ă… Ă…

Những cú dập ngày càng sâu, Orm rơi vào mê loạn, nước mắt long lanh, cơ thể quấn chặt lấy Ling.

- Ah… ah… sướng quá… Orm… ah…

Ling rên rỉ, cự vật phồng to, Ling thúc mạnh liên tục nhấn sâu quy đầu , Ling bất ngờ rút ra tinh dịch phun xối xả lên bụng nàng bắn mạnh tới tận khe ngực.

Orm vỡ òa, ôm chặt Ling, run rẩy trong khoái cảm, hạ thân nàng co giật liên tục cả thân dưới cứ nẩy lên

- Ưm... 

Hơi thở của cả hai vẫn còn hổn hển, cơ thể lấp lánh mồ hôi, dính chặt vào nhau như không muốn rời.

Ling dùng khăn lau sạch tinh dịch trên người nàng.

Ánh đèn dầu giờ chỉ còn là một đốm sáng nhỏ, nhưng đủ để chiếu lên khuôn mặt Orm, đôi mắt nàng lấp lánh, vừa mệt mỏi vừa thỏa mãn, gò má ửng hồng như cánh hoa đào.

Ling nằm bên cạnh, một tay gối đầu, tay kia vuốt nhẹ mái tóc nàng, ngón tay lùa vào những lọn tóc ướt đẫm, dịu dàng như đang vuốt ve một báu vật.

Nàng xoay người, áp sát vào Ling, bầu ngực mềm mại ép vào lồng ngực rắn chắc của Ling, hơi ấm từ cơ thể nàng khiến Ling khẽ rùng mình.

Orm mỉm cười, ánh mắt tinh nghịch, bàn tay nàng lướt xuống bụng , chạm vào cự vật vẫn còn nóng rực, chưa hoàn toàn “nghỉ ngơi”.

Nàng vuốt nhẹ, ngón tay lướt dọc theo chiều dài, khiến Ling hít vào một hơi, mắt tối lại

- Chị... chưa sợ hén.

Orm cười khúc khích, giọng nhỏ nhưng đầy khiêu khích

- Ai cho em..ra ngoài hả?  

Nàng bất ngờ trườn xuống, môi nàng chạm vào bụng Ling hôn nhẹ, rồi trượt thấp hơn.

Lưỡi nàng lướt qua đầu cự vật, nhẹ nhàng như lông vũ, khiến Ling rên khẽ, bàn tay  vô thức bấu vào ga giường.

Orm ngậm lấy, môi nàng bao lấy đầu khấc, mút nhẹ, rồi sâu hơn, lưỡi nàng xoay tròn, cảm nhận từng đường gân nổi lên. Ling ngửa đầu, rên rỉ

-Orm… em… um… em không chịu nổi…đâu.. đừng.. mà...

Nàng ngẩng lên, ánh mắt lấp lánh, rồi tiếp tục, tay nàng vuốt ve phần gốc, phối hợp nhịp nhàng với môi và lưỡi.

Ling thở hổn hển, cơ thể căng cứng, Ling kéo nàng lên, lật nàng nằm ngửa, ánh mắt  như muốn nuốt trọn nàng. 

- Em hông muốn chị sanh con cực khổ nữa... nên ra ngoài chớ bộ

- Hông. Em hổng thương chị thì có.

Ling cúi xuống, hôn sâu vào môi nàng, lưỡi quấn lấy lưỡi nàng, trong khi bàn tay  lướt xuống âm hộ nàng, vẫn còn ướt át và nóng bỏng.

Ngón tay trượt vào, cảm nhận sự co bóp, rồi rút ra, thay bằng cự vật.

Ling đẩy vào chậm rãi, cảm nhận từng nếp gấp ôm chặt lấy thân gậy.

Orm cong người, rên rỉ nỉ non

Ling nhấp nhanh dần, từng cú đẩy sâu, âm thanh “pạch… pạch…” lại vang lên, hòa lẫn với tiếng rên của nàng.

Ling nâng một chân nàng, gác lên vai, để cự vật chạm đến điểm sâu nhất.

Orm hét lên, tay bấu chặt vai Ling , móng tay cào thành những vệt đỏ

- Ling… a… a… Ling ơi… sướng quá…

Ling cúi xuống, mút lấy đầu ti nàng, vừa nhấp vừa thì thầm

- Chị...là của em… mãi mãi… 

Orm ôm chặt Ling, cơ thể run rẩy, đạt đỉnh thêm lần nữa, dòng dâm thủy tràn ra, thấm ướt cả hai.

Ling cũng không kìm được, thúc mạnh liên hồi, Ling định rút ra nhưng hai chân nàng đã giữ chặt Ling lại.

Tinh dịch nóng hổi bắn rát ràn rạt vào trong, cả hai chìm vào khoảnh khắc đê mê, ôm chặt nhau, hơi thở hòa quyện, như muốn hòa làm một.

Họ nằm đó, ánh đèn dầu tắt hẳn, chỉ còn bóng tối và hơi ấm của nhau, trong căn phòng vẫn còn vang vọng dư âm của ái tình.

Trời mới vừa hừng sáng.

Nắng sớm còn e ấp sau tàu cau, rọi vào phòng qua khung cửa gỗ mở hờ.

Ánh sáng vàng nhẹ như tơ mỏng, vẽ một đường dịu dàng lên tấm mùng trắng đã buông lệch từ nửa đêm.

Orm thức dậy trước.

Nàng nằm yên một lúc, mắt mở to, chăm chú nhìn người nằm bên cạnh.

Ling vẫn ngủ, hơi thở đều đều, mái tóc dài xõa đầy gối, vài sợi vương trên vầng trán lấm tấm mồ hôi đêm qua.

Gương mặt, ánh mắt,  làn da quen thuộc mà Orm đã từng quen nhìn dưới ruộng đồng, trong bếp lửa, sau vườn cam… giờ lại là của riêng nàng, một cách vẹn tròn, thiêng liêng.

Orm khẽ nhướng mài, cười.

- Tối hùng hổ cho cố rồi giờ nằm xải lai hén.

Nàng chống tay ngồi dậy, tấm mền trượt khỏi vai.

Trên cánh tay, trên cổ, vài vệt hồng mờ mờ dấu tích của một đêm dài mà cả hai đã đi qua như bão nổi.

Cảm xúc còn vương vất đâu đó trong từng đốt ngón tay, trong lồng ngực vẫn còn thổn thức.

Orm kéo nhẹ tấm mền phủ lại cho Ling, rồi cúi xuống, hôn nhẹ lên bờ vai ấy  nơi nàng đã tựa vào yêu thương lặng lẽ.

Bất chợt, Ling trở mình, mắt vẫn nhắm, miệng lầm bầm

- …Cho em nghỉ… chút đi chị… mệt muốn chết… hà...

Orm bật cười khẽ.

- Mới cưới có một bữa mà rên như mấy bà năm mươi. Dậy đi Ling ơi…  Ai cho nằm nướng hoài vậy hả? Con khóc vợ đói nè.

Ling hé mắt, cười ngái ngủ.

- Vợ?? Vợ đói hả? Chị nói lợi coi em nghe lộn hông? Đói thì ăn em đi.

- Em quần quật người ta nguyên một đêm. Cái eo tui giờ mềm như bún thiu đây nè. Đền nổi không? Đói rồi. Ngồi dậy lẹ.

- Ăn em đỡ đi em mệt quá hà nằm xíu nữa thôi.

Ling kéo tay Orm nằm lại xuống, gác chân lên người nàng, miệng dụi vào hõm cổ thơm ngát của nàng

- Cho em nằm chút nữa… thơm quá… người gì đâu mà mềm như bột khoai nấu chè...

Orm khẽ rùng mình, hôn nhẹ lên mái tóc rối.

Nàng vòng tay ôm Ling chặt hơn, rồi nhắm mắt lại, thở dài một hơi nhẹ tênh.

Ngoài kia, tiếng gà vừa gáy dứt canh tư.

Cây bưởi già trổ bông trắng xóa.

Sương rơi lách tách đầu mái hiên.

Mùi chè trôi nước má Ling nấu dưới bếp thơm thoảng lên.

Căn nhà sau ngày cưới lại trở về nhịp sống thường nhật nhưng trong tim Orm, có một điều không còn như cũ nữa.

Nàng đã có một mái ấm.

Một người chồng.

Một bàn tay nắm lấy mình mỗi sớm mai.

Và một tình yêu mà nếu phải đi lại từ đầu, nàng vẫn sẽ chọn… cũng một người ấy, cũng một đêm mệt nhoài mà hạnh phúc dâng đầy như vậy.

________________________________

Trời đang vào mùa nắng gắt, nắng ăn để lỏi qua tà vài dài của người đi đường, đến cả ánh râm cũng như nóng rực.

Trong căn nhà khang trang của cô Chánh Orm, tiếng cục cựa của hai đứa trẻ với lứa tuổi sáu tháng vang lên ồn ào

Một buổi sáng thường nhật, Orm ngồi tựa lưng vào chiếc gối ôm lớn đặt trên tràng kỷ, mái tóc búi cao hờ hững, tà áo bà ba lụa mỏng lấm lem sữa.

Trong lòng nàng là Uni con gái đầu lòng, mắt vừa mở, tay quờ quạng kiếm vú mẹ.

Abu thì đang được Ling ôm trên vai, tay nhẹ vỗ lưng, miệng khe khẽ hát ru bằng giọng giỡn cợt.

-  Chị coi nè, nó cứ rướn cái đầu lên muốn ngồi không hà. Mới sáu tháng hà, dữ dằn thiệt.

Orm đưa mắt liếc sang, cười dịu dàng

- Nó giống em chớ ai. Mới mấy tháng đã chồm chồm, lăng xăng lộn xộn

Ling cười hiền, ôm sát con trai vào lòng.

Mùi sữa, mùi tóc con, mùi da thịt non nớt cứ khiến lòng Ling mềm rượi

- Có điều, em thấy hai đứa càng ngày càng... khờ khờ giống em quá. Tối qua Uni cạp trúng cái chén nhựa, xong ngồi khóc luôn chớ không biết buông ra.

Orm bật cười, tay xoa đầu Uni

- Chị nghi là nó làm bộ đó. Uni thông minh lắm. Tối qua nó biết làm dấu tay, nhớ hông?

- À há, nhớ rồi. Con nhỏ giờ biết làm dấu, còn thằng nhỏ thì... biết giựt tóc em.

- Thì tại em cứ cúi xuống hun hoài, không giựt sao được.

Ling gãi đầu, ánh mắt ngượng ngùng

- Em mê tụi nó lắm, thiệt đó. Còn chị, bữa nay đỡ mệt chưa? Em thấy chị thức đêm hai hôm liền rồi.

Orm ngáp dài

- Cũng quen rồi. Nhưng mà... chị thấy lưng đau quá. Với lại Uni cứ bú xong là ợ không chịu, làm chị hồi hộp hoài. Hồi khuya nó ọc một chút chị tưởng nó sặc, tim muốn rớt ra ngoài. Tại em cứ đi công vụ miết chị phải thức nè.

Ling nhìn nàng, ánh mắt đầy trìu mến.

Em đưa tay ra, vịn lấy vai Orm mà bóp nhẹ

- Để em bóp cho chị nghen. Tội chị quá. Hồi chưa có con, chị còn đòi làm bà lớn. Giờ làm mẹ, thấy chị thương con đến nỗi đổ người luôn rồi. Làm bà lớn nữa hông?

- Thôi, chị không còn là cô Chánh gì nữa, chị là má của Uni với Abu thôi. Quá trời mệt, để em lo hết đó.

- Thiệt hả?

- Em là người chị dựa vào đó. Từ nay chị dựa thôi chị mệt rồi hổng muốn đương đầu nữa.

Hai ánh mắt gặp nhau.

Ánh nắng xuyên qua khung cửa rọi xuống mái tóc dài của Orm, còn Ling thì khẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn lên trán nàng.

Một lát sau, Abu bắt đầu khóc.

Ling luống cuống, dỗ không nín.

Orm đang bế Uni trên tay cũng chưa đặt xuống được.

Cuộc chiến nho nhỏ bắt đầu

- Chị ơi, nó khóc chắc là ị rồi đó.

- Em thay cho nó đi.

- Nhưng... em quên chỗ để khăn với phấn rồi...

Orm thở dài, một tay ôm Uni, một tay chỉ về phía rương gỗ

- Trong ngăn dưới, lấy khăn tơ với lọ phấn thơm sen

-  Dạ... à, nhưng mà... nó quẫy quá, em quấn tã hông vô được.

Orm bật cười

- Đưa đây chị làm. Dở ẹc dị trời.

- Thôi, để em làm, để em ráng.

Vậy là một hồi vật lộn, tiếng khóc nhỏ dần, rồi Abu lại cười toe toét khi Ling gãi nhẹ mũi con.

Ling ngồi bệt xuống nền nhà, tay bế con, đầu dựa vào thành sập, nhìn Orm vẫn còn ru Uni ngủ, lòng Ling như trào dâng thứ cảm giác lạ lùng mà thân thuộc , hạnh phúc của gia đình.

Vài ngày sau, Orm mệt nhẹ, buổi chiều nằm thiêm thiếp.

Ling một mình loay hoay vừa nấu cháo, vừa canh Uni chơi, vừa pha sữa cho Abu.

Ling bận tối mặt, đến nỗi cháo trào khỏi nắp nồi mới phát hiện

- Chết cha, cháo trào rồi

Uni đang bò lồm cồm tới thềm bếp, miệng lẩm bẩm âm thanh không rõ.

Ling tức tốc bế Uni lên, một tay bưng nồi xuống, một tay lau sàn, rồi lại quay qua dỗ Abu.

Cả gian nhà như rộn ràng hỗn độn, chỉ thiếu tiếng của Orm.

- Tí ơi cứu cô Tí ơi.

Thằng Tí chạy ào vô phụ dọn cháo.

- Tại cô cứ hổng cho tụi con phụ hổng cho bà vú làm

- Thôi. Tự tay chăm con cho có kỉ niệm mầy.

Đến khi cháo nguội, Ling bưng lên, định đánh thức Orm dậy ăn thì thấy nàng đã tỉnh, mắt lim dim nhìn Ling

-  Em vụng về mà siêng ghê ha...như cái chợ dị đó. Um xùn hết nhà

Ling cười

-  Em vụng về từ nhỏ mà. Nhưng... có chị với tụi nhỏ, em ráng sửa.

Orm đưa tay ra, kéo Ling ngồi xuống bên cạnh, tựa đầu vào vai Ling

- Có em, chị mới thấy mình yếu đuối được đó.

Ling không nói gì, chỉ nhẹ đặt tay lên tóc nàng.

Ngoài kia, nắng chiều trải một dải vàng nhạt lên sân gạch, tiếng gió khe khẽ lùa qua hàng mận, thoảng mùi sữa, mùi cháo, mùi yêu thương và cả tiếng cười non nớt của hai sinh linh bé nhỏ đang bò chơi ngoài thảm chiếu.

Hạnh phúc gia đình là những phút giây nhỏ nhoi như vậy đó.

________________________________

Orm vừa đặt lưng xuống được vài phút sau một trận chiến... thay tã đôi.

Trong nhà này, với riêng Orm, tụi nó như hai ông trời nhỏ. Còn với Ling, tụi nó là… thiên thần.

Đặc biệt là Abu cậu con trai út có đôi mắt lơ đãng và cái đầu tròn vo

- Em ơi...

Orm nằm chưa nóng giường đã gọi, giọng nửa than thở nửa cười

- ...lần này là em lo đi nghen. Chị mới thay cái tã đó đó, mà quay đi quay lại nó... ướt nữa rồi.

Ngoài hiên, Ling đang bưng rổ áo quần em bé ra nắng, nghe vậy liền bật cười khan.

- Trời đất, mới phơi đồ xong nè. Để em vô em xử lý Abu…

Ling bước vô phòng, thấy Orm đang nằm dài, tóc xõa rối bời, mắt nhìn trần nhà như một người mẹ vừa trải qua một cuộc tổng tấn công.

Trên giường, Uni đã ngủ ngoan, còn Abu thì ngồi bệt dưới đất, tay ôm cái gối, mắt lim dim cười… như thể chính nó cũng biết tội của mình.

Ling bước lại, cúi xuống thơm má Orm một cái

- Chị giỏi quá rồi đó, thôi để em lo phần sau…

- Ờ… phần trước em lo luôn nha,

Orm cười khì  một tiếng

- Con trai cưng của em nó ị dính từ trước dính ra sau kìa…

Ling á khẩu trong ba giây.

- Ờ… để em đi lấy nước nóng cái…

Ling quay sang Abu

- Con có thể nào ăn thôi được hông .Bỏ vụ ị đi.

Orm quay sang gằn giọng

- Em làm được dị hông mà bắt con nó làm.

Orm chồm dậy chụp cây roi trên đầu giường Ling phóng giò chạy vèo mất hút.

Buổi chiều, khi tụi nhỏ được ẵm ra ngoài chơi sân, Orm ngồi dưới tán hoa giấy, tóc búi cao, mặc áo bà ba gọn gàng, tay ôm Uni đang líu ríu, chân quấn cái khăn xếp cho con.

Ling thì đang bế Abu đứng trên đùi, đưa lên đưa xuống.

Mỗi lần Ling hô "coi chừng rớt nha con" là Abu cười ngặt nghẽo, miệng phun nước miếng như mưa nhỏ giọt.

- Ling, cẩn thận nghen. Coi chừng con sặc.

Orm la với lên.

- Dạaaaa… em biết mà chị. Tụi nhỏ nó khoái chơi như vầy lắm

Ling hí hửng.

Orm nhìn thấy vậy, trong lòng dạt dào cảm xúc.

Chưa bao giờ nàng nghĩ rằng một người như Ling từng lạnh lùng, ít nói, hay nhìn đời bằng ánh mắt thận trọng và đắn đo  lại có thể trở thành một người cha mềm lòng và… ngốc nghếch một cách dễ thương như bây giờ.

Tới lúc cho tụi nhỏ ăn cháo, mọi sự mới thật sự bắt đầu.

Orm cẩn thận múc từng muỗng cháo thơm phức đưa Uni ăn.

Bé gái ngoan ngoãn há miệng, ăn từng muỗng nhỏ, thỉnh thoảng còn cười toe toét, làm Orm cưng không chịu nổi.

Còn bên kia…

- Abu à, con há miệng ra nè… Há cái miệng nhỏ xíu như cái ao… không, như cái sân đình… không không, như cái nồi bánh tét… há ra…

Ling nói như hát tuồng, tay thì đưa muỗng cháo lơ lửng trước mặt Abu.

Abu nhìn… rồi cười.

- Ăn đi con

Ling năn nỉ

- Cha đói giùm con luôn rồi…

Abu vẫy tay… đập muỗng rớt xuống đất.

Orm quay lại

- Trời đất ơi, em dụ nó kiểu gì mà nó tưởng đang múa lân vậy?

Ling bối rối lượm muỗng lên

- Nó thông minh đó chị… nó biết cháo nguội mới ăn được… chắc đang thử nhiệt độ…

Orm thở dài, đưa muỗng cháo của Uni qua

- Thôi, đưa đây chị đút. Em bày thêm trò chắc nó tắm cháo luôn quá…

Orm ngồi xuống đối diện Abu, múc muỗng nhỏ, kề sát

- Nè cưng, ngoan nghe. Há miệng.

Abu nhìn má mình một hồi, rồi… ợ một tiếng rõ to.

Orm khựng lại.

Ling thì phá ra cười như vỡ chợ

- Trời đất ơi, nó giống y chang chị

- Ling

Orm đỏ mặt gằn giọng.

- Tại di truyền mà

Orm cũng phải bật cười. Hai má đỏ au, nàng véo má Ling một cái thiệt đau.

- Chị thấy em mới là người di truyền cái sự khùng đó đó. Nó giống em hơn ai hết.

Abu ngồi giữa, thấy má cười, cha cười… cũng cười theo, rồi lấy tay thọc vô tô cháo, bốc một nắm nhét vào miệng mình.

Rồi oẹ.

Rồi khóc.

Rồi tè tại chỗ.

Ling trố mắt

- Chết cha... Nó... nó đánh úp luôn rồi chị ơi.

Orm lặng người năm giây, rồi cũng buông tay

- Em dọn đi. Chị không chịu nổi nữa rồi.

Ling bế Abu lên

- Rồi rồi rồi, con giỏi, cha thương. Nhưng đừng chọc má nữa. Má sắp bùng nổ rồi…

Buổi tối, sau khi dỗ được hai đứa nhỏ ngủ, Orm nằm dài trên giường, mắt nhìn trần, tóc xõa, gối đầu lên đùi Ling.

- Em… chị nhớ cái hồi mình chưa có con nó nhàn nhã làm sao đâu á giờ thì y như quánh trận.

Ling cười

- Ờ… nhưng đổi lại mình có hai cục vàng. Có người gọi em là ‘cha’ kìa. Lần đầu nó ê a gọi ‘cha’ em muốn xỉu.

Orm quay qua nhìn Ling

- Mà thiệt… em có thấy tụi nó giống em không? Nhất là Abu, khờ ơi là khờ cái mặt cứ ngơ ngơ

Ling nắm lấy tay Orm, dịu dàng

- Vậy mới giống cha nó chớ chị…

Orm đỏ mặt, vùi đầu vô ngực Ling.

Hai người nằm yên như vậy, hạnh phúc đầy tràn giữa những ngày tháng tưởng chừng như mỏi mệt, nhưng mỗi khi nhìn con cười, khi nghe tiếng "cha" "má" non nớt cất lên, thì mọi khó nhọc đều tan biến.

______________________________

Trời mới vừa hửng nắng, sương còn lơ thơ bám trên rìa lá sen ngoài ao thì Ling đã bế hai đứa nhỏ ra hiên.

Abu thì ngáp dài, Uni thì lười mở mắt, rúc vào cổ em mình như hai trái mít nhỏ nằm chung một giỏ.

Ling mặc cho mỗi đứa một chiếc áo lụa  quần tã trắng, bọc thêm chiếc khăn voan mỏng lên bụng chúng rồi nhẹ nhàng đặt xuống chiếc chiếu cói trải sẵn trên bộ ván gõ.

Ling ngồi bên, lưng tựa cột gỗ đỏ au, nắng nghiêng vào một bên vai áo.

Uni với Abu bắt đầu ê a, quẫy chân đạp lung tung.

Orm mới ngủ dậy, tóc còn rối, vừa bước ra đã nhăn mặt

- Trời đất, mới sớm mà bày ra rồi… Em tính cho con tắm nắng mỗi sáng thiệt đó hả?

Ling cười, ngoắc tay gọi nàng lại

- Chị lại đây, ngồi nè. Nắng buổi sáng tốt mà. Má em dặn tắm nắng chừng nửa giờ là chắc xương.

- Hừm… Chị thấy con đạp yếu người chớ chắc gì… Chân Abu nhũn nhèo như bún kìa.
Nhìn muốn rớt nước mắt.

Ling bật cười, hôn lên má Uni rồi hôn sang má Abu

- Nhũn đâu mà nhũn. Nó lười giống chị đó chớ. Chân Uni đạp như máy kìa, coi chừng sau này nó leo tuốt lên nóc nhà luôn á.

Orm ngồi xuống bên Ling nửa nằm vào lòng Ling, nửa ghé xuống nhìn hai con đang quẫy đạp trên chiếu.

Uni với Abu mỗi đứa mỗi tính.

Uni lanh lợi, cười tươi, mắt long lanh giống Orm, còn Abu thì tròn tròn mũm mĩm, tính tình chậm chạp mà rất… khờ khạo.

Cả nhà đều nói nó khờ lây từ cha nó, còn Orm thì suốt ngày gõ đầu Ling, càm ràm

- Nuôi ba đứa khờ thiệt muốn điên.

Hôm đó ông bà nội tức cha má của Ling ghé nhà từ sáng.

Bà bồng Uni cười ngặt nghẽo, ông thì cầm tay Abu dạy nắm đồ chơi gỗ.

Orm đứng từ cửa nhìn vô mà thấy lòng mình đầy lên thứ gì khó tả, như ấm áp, như mừng rỡ, như một thứ yêu thương cứ lấp đầy từng hơi thở.

Ling vừa đem nước ấm ra lau tay cho má, vừa nói rổn rảng

- Má, mai mốt con tính kêu lính làm cái sân xong dựng cái nhà lá, có giường có chõng, lót gạch mịn mịn, có giàn bông giấy với ghế gỗ… cho tụi nhỏ bò chơi. Sẵn ngồi uống trà.  Chớ trong nhà hoài, không có ánh sáng, chật chội lắm.

Má Ling gật gù

- Ý hay. Tụi nó lanh lắm, nhất là con nhỏ Uni. Má chưa thấy đứa nào mà bò ngược như nó.

- Đó, chị thấy chưa

Ling quay qua nói với Orm

-  má cũng khen mà.

- Khen gì… Tối qua nó lăn từ giường xuống đất, chị còn chưa hết đau tim đó nghe.

Cả nhà cười rần.

Ông  gõ quạt lên trán Ling

- Con giữ con kiểu  gì mà để con lăn như gà con rớt ổ

Ling xoa đầu, cười trừ.

Abu thì đang say sưa ngậm cái muỗng gỗ, chảy nước miếng ròng ròng.

Đột nhiên nó quay sang Uni, lấy tay đập nhẹ lên đầu chị mình như muốn chia sẻ chiến lợi phẩm.

Uni hét lên rồi gạt tay em, đưa chân đá lại.

Abu chựng một giây… rồi khóc ré.

- Trời đất ơi Ling ơi Ling

Orm la lên, ôm đầu

- Em thấy chưa, hai đứa nó đánh nhau kìa

Ling cười lăn

- Đánh yêu à chị. Chắc sau này lớn, một đứa sẽ học luật, một đứa làm cảnh ty.

- Không Một đứa sẽ lấy chồng đứa còn lại thì… chắc làm trùm đi trăn trâu như mầy hồi xưa đó Ling.

Tawan từ đâu nhảy vô, tay cầm xấp giấy trên tay.

Ira theo sau, chỉnh áo dài rồi ngồi xuống bên má Ling, ngó Uni

- Em nghĩ Uni sẽ nối gót má, theo chị hai làm cô chánh đó. Coi nét mặt nó đi, trán cao như chủ tỉnh.

Lada từ ngoài sân vô, tay ôm rổ cam, cười hớn hở

- Còn Abu… giống Ling khờ khạo quá, đi làm rể chắc vừa.

Ear giật áo Lada

- Như chị dị á.

Orm lườm cả đám

- Nói gì cũng vừa phải Mấy người làm má nó rối não thêm đó. Nhức đầu rồi nè.

Ling bồng Abu lên dỗ dành.

Thằng nhỏ vừa ngưng khóc đã mút tay rồi đưa cho Orm... ăn thử.

Orm hết hồn

-  Trời ơi  Cái gì vậy Ling, em coi con em kìa.

- Nó mời chị ăn tay nó đó. Lễ phép quá trời luôn hén.

- Thánh thiền ơi… Em nuôi khỉ hay nuôi con vậy?

Orm lấy khăn lau tay hai đứa nhỏ, lườm Ling, nhưng ánh mắt lại mềm ra.

Nàng nhích qua một chút, gác đầu lên vai Ling, khẽ hỏi

- Em mệt không?

- Không… Em vui. Vui thiệt á. Con nó khờ khờ mà em thương quá chừng.

Chiều đó, Ling bế hai đứa nhỏ ra ghế mây ngoài sân.

Ling trải sẵn tấm chiếu, đặt Uni nằm xuống, rồi vỗ vỗ bụng Abu cho ợ hơi.

Sau đó Ling lấy một cuốn sách cũ viết bằng tiếng Pháp, mở ra, bắt đầu dạy từng chữ cho hai đứa nhỏ.

- Bonjour… bonsoir… papa… maman… hiểu hông bông xua ủa lộn bông dua, bông dua ma man là...

Orm từ trong nhà đi ra, mắt mở tròn

- Em đang làm gì vậy?

- Em dạy tiếng Pháp cho tụi nhỏ. Mai mốt qua Pháp học.

Orm nhăn mặt, chồm tới giật cuốn sách

- Tiếng mẹ đẻ còn chưa rành, em dạy nó tiếng Pháp làm gì

-  Học sớm quen tai.

- Vậy chị nói tiếng Việt nó hông hiểu rồi sao. Em tha cho con chị đi Ling ơi Ling.

Ling cười ngất, Abu nghe tiếng cười cũng cong miệng cười theo.

Uni thì vừa lật bụng nằm sấp, chân đạp một cái lọt xuống mép chiếu, ú ớ gào.

Orm cuống lên

- Thánh thiền ơi. Con tui nó lật.

Ling nhanh tay đỡ Uni lên

- Không sao… nó bò được rồi đó chị.

- Sao nó giống em quá vậy trời. Không chịu báo trước gì hết trơn

- Nó là con mình đó chị.

- Ờ .. Phải rồi… mà chắc nó là con em nhiều hơn…chị đẻ giùm.

Ling nắm tay Orm, kéo nàng lại gần rồi hôn nhẹ lên trán nàng

- Dù sao thì cũng là của em hết… chị với con.

Orm đỏ mặt, nhìn quanh rồi nép vào vai Ling

- Vậy… mai mốt Uni lớn… em không được thương ai nhiều như thương chị nghe không?

- Thương chị nhất.

Ling mỉm cười.

Dưới giàn hoa giấy, nắng buổi chiều rơi nhẹ như tiếng lá chạm nhau, lấp lánh trên vai áo cả hai.

Tối đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm trong gian bếp ấm áp, ánh đèn vàng đọng lại trên những gương mặt thân thương.

Gió đêm mát mẻ từ vườn sau hắt vào cửa sổ, tiếng quạt nan phe phẩy, mùi canh chua cá lóc bốc lên nghi ngút.

Orm ngồi dựa lưng mệt rã trên chiếc ghế tre, hai mắt lim dim.

Trên tóc nàng vẫn còn lủng lẳng mấy cọng cỏ khô do bị Abu leo lên đầu đùa nghịch cả buổi chiều.

Bộ bà ba nàng mặc đã nhăn nheo vì bị Uni níu lấy đòi ẵm suốt.

Orm xoa xoa trán, rên rỉ

- Trời ơi, hai đứa này chắc là sanh ra để xử chị đó em... Tụi nó mà chập chững đi được chắc chị xỉu luôn.

Ling ngồi kế bên bật cười, cầm đũa gắp miếng cá kho mềm đặt lên chén, rồi múc muỗng canh đút cho Orm

-  Nè, chị ăn đi, nguội hết trơn rồi. Bỏ bụng chút cho có sữa, con nó đói đó. Nó chưa cai sữa được luôn đó.

Orm mở mắt ra, liếc nhẹ rồi chồm qua cắn nhẹ lên vai Ling

- Em đút cho chị hoài, rồi chị có còn là người lớn trong nhà không?

-  Chị là vợ. Vợ em. Đút hông được hả?

- Vậy chớ ai đút em?

- Thì con á. Tụi nó lớn rồi em ngồi yên đó, có khi nó xúm lại đút em luôn hà.

-  Tào lao

Cả bàn cười vang.

Bà ngồi ở đầu bàn lắc đầu cười xòa

-Hai đứa tụi bây cưới nhau rồi, còn lăng xăng như tụi mới lớn. Lo mà ăn lẹ để còn dỗ hai đứa nhỏ ngủ. Mai nó dậy sớm đòi bú nữa đó.

Abu từ trong bò lồm cồm bò ra được tới chân bàn, miệng ê a gọi “ma...ma...”, rồi ôm chân bà nội.

Còn Uni thì đang ngồi trong lòng ông nội tay chọt chọt cọng rau muống lật qua lật lại mắt nhíu lại, mài muốn dính vô nhau như đang điều tra vụ án.

Tawan với Ira cũng có mặt.

Ira đang xắt trái cây còn Tawan thì cho nước vào ấm để nấu trà.

Lada với Ear ngồi phía bên hiên, Ear đang quạt cho Lada, còn Lada xỏ từng cái dép lại cho con nhỏ hàng xóm chơi chung với tụi nhỏ ban chiều.

Sau bữa cơm, Ling bưng chén cháo nóng đi qua hiên.

Orm đã thay áo khác, đang cho Uni bú bên giường, mái tóc dài xõa xuống một bên vai, ánh đèn dầu hắt lên mặt nàng vẻ dịu dàng mỏi mệt.

- Chị.. nãy ăn cơm hông nổi hả. Em nấu cháo cho chị nè.

Ling ngồi xuống, kê gối vào lưng nàng

-  Nè, ăn chút cháo đi rồi uống sữa, chị ngủ sớm. Đêm qua chị thức ba cữ liền rồi.

- Em nhớ canh chừng Abu giùm chị, nó hay giật mình khóc thét ban khuya, Uni thì bú dai lắm.

- Biết rồi. Em có bao giờ để con khóc đâu mà chị lo.

Orm quay sang, áp má vào vai Ling một lúc lâu

-  Em… hồi đó chị sống một mình cũng được. Nhưng có em rồi, có hai đứa nhỏ rồi, giờ nghĩ tới việc không có em… chị thấy sợ lắm.

Ling không nói gì, chỉ siết nhẹ lấy tay nàng, rồi ngồi dựa đầu vào vai Orm, chầm chậm kể chuyện vui trong ngày

- Abu hôm nay bò lộn một vòng rồi nằm chổng mông lên ngủ, Uni thì thích lấy dép của Tawan nhai nhai làm như ngon lắm.

Orm phá lên cười.

Cả hai đứa giống Ling khờ đến lạ, Orm nghe xong vừa thở dài vừa cười đến nhăn cả trán.

Thời gian dần trôi qua.

Uni và Abu bắt đầu chập chững bước đi.

Căn nhà lớn một thời nghiêm trang trầm mặc, giờ rộn ràng tiếng chân con nít, tiếng gọi "măm măm", "ma ma", “chi...chi…” ríu rít suốt ngày.

cha má của Ling  thường xuyên qua thăm cháu.

Ông hay ngồi trên ghế trúc đọc báo rồi giả vờ không thấy Abu bò tới kéo râu.

Má Ling thì đem theo mấy món ăn dân dã qua như bánh in, bánh da lợn, bày cả mâm cho cháu ăn dặm.

Mỗi sáng sớm, Ling bồng hai đứa con ra hiên tắm nắng.

Ling ngồi xuống bậc tam cấp, đặt con trên tấmm lá chuối, dùng khăn ấm lau tay chân rồi thủ thỉ kể chuyện cổ tích pha chút tiếng Pháp cho Uni nghe, dù con bé chỉ mới biết ú ớ

- Bonjour, ma fille... aujourd'hui, le soleil est très beau... con có thấy hông? Hiểu hông? Gật đâu đi.

Từ trong nhà, Orm nghe được liền la làng

- Nữa hả Ling, em lì như trâu dị, chị nói dạy tiếng mẹ đẻ còn , dạy tiếng Tây làm chi vậy em. Ủa mà nó chưa biết cái gì luôn đó.

- Chị la hoài. Nghe nhiều nhiều để nó nói được ba thứ tiếng, mai mốt đi học khỏi bị ai ăn hiếp. Em phải dạy tụi nó có chí khí.

Orm chống nạnh, tay ôm Abu bước ra sân

- Có chí khí cũng phải biết chùi mũi cho sạch đã chớ

Ling quay qua

- Tối hôm qua, ai bị con đè đầu nằm khóc?

Ling cười nắc nẻ, chìa khăn ra lau nước miếng cho Uni

-  Chị để con giỡn trên đầu, còn đổ thừa ai?

Orm thở dài

-  Trời ơi, sao em khờ vậy mà sinh ra hai đứa nó... còn khờ hơn em mà còn quậy nữa. Quậy bà cố luônm

- La hoài con khờ vậy mới giống em chớ.

Tối đó, sau khi tắm rửa cho hai đứa nhỏ, Ling đặt Uni nằm nôi trước, rồi bế Abu lên đùi, vỗ vỗ lưng ru ngủ.

Orm nằm dài trên chiếc phản gỗ, tay che mắt

-  Em… mai mình gửi hai đứa cho cha má  vài bữa được không?

-  Sao chị? Chị mệt dữ lắm hả?

- Mệt rã rời. Cái đầu chị như cái chảo rang, chưa kịp ngủ thì Uni khóc, Abu bú, rồi Ira kêu chị đi ký giấy tờ nữa…

Ling ngồi xuống

- Vậy mai em ở nhà giữ con cho. Chị ngủ một giấc tới trưa. Chị đẹp, chị phải nghỉ cho da mịn.

Orm gục đầu vào ngực Ling, thều thào

- Nhớ nói vậy hoài nghen… quá trời mệt rồi đó.

Ling cúi xuống, hôn nhẹ lên trán nàng.

Hai đứa nhỏ sắp tròn một tuổi.

Căn nhà phủ ngày càng ấm cúng.

Những khung hình chụp gia đình đầy trong nhà, cảnh Ling bế Orm giữa vườn mai, cảnh Abu cưỡi cổ ông nội, cảnh Uni ngồi trong rổ bánh tét cười toe toét.

Ai nhìn vào cũng nói

- Nhà này có phước lắm.

Orm thì lúc nào cũng chọc Abu là thằng nhóc khờ , còn Uni thì không giống má.

Ling nghe xong gãi đầu cười trừ

- Chị nói vậy không sợ Uni nó khóc sao?

- Khóc càng tốt. Con gái phải có lòng tự trọng.

- Vậy con trai thì sao?

- Con trai thì... khờ giống cha, mai mốt chị nuôi cho lớn lấy vợ là được.

Ling xị mặt

- Vậy em khờ lắm hả?

- Khờ dữ lắm. Khờ mới chịu lấy chị.

Cả nhà cười rộ lên, ánh đèn hắt lên khuôn mặt ai cũng rạng rỡ ấm êm.

Sáng đó, trời  trong veo.

Mây trôi nhẹ trên đầu những vòm cau đung đưa trong gió, nắng lách qua những tàn cây in bóng rực rỡ xuống sân trước.

Trong căn nhà lớn phủ bóng bạch đàn, tiếng trẻ con cười ré lên từ bên hiên sau.

Orm ngồi xếp quần áo cho hai đứa nhỏ, mỗi bộ đồ đều được ủi phẳng phiu từ hôm qua, thơm tho mùi bồ kết và lá dứa.

Nàng lựa áo dài đỏ cho Uni, áo the xanh đậm cho Abu.

Hai đứa sinh đôi nhưng rõ ràng khác nhau hoàn toàn Uni điềm đạm, mắt tròn, ngồi ngoan ngoãn mút tay trong nôi còn Abu thì… khỏi nói, đang lăn lóc dưới đất, ôm một cái nón lá rách mà cười như được mùa.

- Em mà để nó chơi với nón nữa, tới chiều là nó xé mất ba cái luôn á.

Orm lườm yêu Ling một cái khi Ling đang pha sữa bên chái bếp.

Ling cười, bưng hai bình sữa vừa ấm tới, đặt xuống bàn rồi ngồi bệt xuống bên Orm, vươn tay bế Uni lên hôn cái chóc.

- Rồi, cô chị uống trước nhen. Cô chị hôm nay lên một tuổi rồi nè. Còn cậu em thì chờ chút, cái tội sáng giờ gỡ nút áo người ta nghen.

Abu lại cười, bò lạch bạch tới chân Ling, giương đôi mắt đen láy lên nhìn.

Ling bế lên, dụi mũi vào tóc thằng nhỏ

- Cưng cỡ nào cũng là người ta đẻ ra nghen… hư là quánh á. Hành má hoài nghen.

Orm ngồi dựa vào tường, ngắm ba người trước mặt mình.

Một năm trôi qua… kể từ cái ngày đau thắt cả ruột để mang hai đứa nhỏ ra đời.

Orm từng tưởng mình không vượt nổi.

Nhưng rồi Ling luôn bên cạnh.

Không chỉ bên cạnh, mà là gồng lên gánh hết tất cả… từ lúc mình nằm liệt giường, đến cả những khi ngồi dậy ăn cũng cần Ling đút, vậy mà chưa một lời oán than

. Chỉ có ánh mắt đó.

Dịu dàng.

Thương mến.

Mãi không đổi.

Tiếng cổng từ cổng trước vang lên , cha má Ling tới

Ông mặc áo bà ba trắng, quần đen, tay bưng mâm, bà thì cười rạng rỡ, tay cầm hộp bánh cốm bọc giấy hồng.

- Ủa, cháu tui đâu, cháu tui đâu rồi cà

- Nó ở đằng sau nè cha má,

Orm cười vui, đứng lên bước tới đỡ mâm trầu.

- Đứa lớn đang bú, đứa nhỏ thì ôm cái nón rách, chắc bữa nay nó khoái làm nông dân đó cha.

Tiếng cười rộn rã khắp nhà.

Tawan và Ira cũng vừa tới, trên tay bưng giỏ trái cây và mấy bộ đồ trẻ con màu sắc sặc sỡ.

Lada với Ear thì đi sau, đem theo bánh bò, bánh in và chè bắp.

Căn nhà hôm nay rộn ràng như một hội đình.

Từ đầu ngõ, xóm giềng kéo tới.

Mọi người chúc tụng, bồng bế hai đứa nhỏ, ai cũng trầm trồ

- Giống má nó y đúc!

- Cái miệng này là của chị Orm rồi, không chối vô đâu được nha.

- Thằng nhỏ giống y như con Ling hồi nhỏ, trời ơi cũng cái tướng lật đật đó luôn

Orm nghe vậy bật cười, liếc nhìn Ling đang ngồi bệt dưới đất chơi kéo co bằng khăn với Abu.

- Tướng lật đật… cha truyền con nối.

Ling ngước lên, phồng má giả bộ giận

- Chị đừng có đổ tại cha nó nghen. Em có tướng lật đật hồi nhỏ chớ giờ em đạo mạo đứng đắn rồi

- Ai nói? Sáng mới lấy quần Abu đi mặc vô cho Uni, người ta khóc còn cãi  còn la

Orm ngúng nguẩy, cười đến đỏ cả mặt

Tiệc thôi nôi bắt đầu bằng nghi thức cổ truyền.

Hai đứa nhỏ được đặt lên chiếc chiếu hoa, trước mặt là mâm đồ nghề chọn nghề bút mực, kéo, ống nghe, đồng tiền, cây viết lông, Ling bỏ cái bánh vô thêm

Uni bò thẳng tới cây viết và hộp màu.

Cả nhà vỗ tay

- Đứa này chắc giống má , mê chữ nghĩa.

Abu thì… bò lòng vòng một hồi, rồi đột ngột ngồi chồm hổm xuống… gặm cái bánh tiêu.

- Thôi rồi  Thằng này chắc ăn như cha nó

cả nhà cười rộ lên.

Orm suýt ngất, che mặt cười rũ rượi

- Chết rồi. Vô mâm chọn nghề mà nó chọn nghề ăn trước. Con ơi là con.

Ling nắm tay con trai, xoa đầu

- Thì có ăn mới có sức học chớ chị. Chị cứ để cho nó no cái bụng đã, rồi em dạy nó sau.

Đêm xuống, sau khi khách đã về hết, Orm nằm phịch ra giường.

Nàng mệt rã rời.

Dù có gia đinh, nhưng hôm nay dọn tiệc, bồng con, tiếp khách, trò chuyện… làm nàng không thở nổi.

Uni thì ngủ ngon, còn Abu thì… đang lôi cái mền ra khỏi chân Ling để chơi trò “nhảy ổ rơm”.

Ling vừa dỗ con, vừa quay lại nhìn Orm

- Chị nằm đó đi. Em pha nước nóng rồi, chị tắm cho đỡ mỏi lưng nghen.

- Tắm gì mà tắm nữa… mỏi quá rồi… mà chị thấy em cũng mệt. Mệt lắm mà em ráng.

Orm khẽ nói, giọng run nhẹ.

Ling nắm tay nàng

- Em mệt sao bằng chị được. Hồi mang nặng đẻ đau, nuôi con bú mớm là chị chịu. Em có làm gì đâu, chỉ lo chuyện ngoài. Giờ cũng vậy, mai mốt em đi làm lại rồi… chị cứ ở nhà với con, không phải lo gì hết nghen.

Orm im lặng một hồi.

Nàng quay sang nhìn người bạn đời đang siết tay mình.

Nhỏ hơn nàng… nhưng từ bao giờ lại vững vàng đến thế? Từ khi nào cái ánh mắt của Ling đã trở thành nơi nàng có thể tựa vào… vô điều kiện?

Nước mắt ứa ra.

Orm dụi mặt vào vai Ling, thì thầm

- Chị xin lỗi. Có lúc chị… hay la rầy, làm khó em. Mà không có em… chị không biết sao nữa…

Ling chỉ siết tay nàng, cúi xuống hôn nhẹ lên trán Orm.

- Chị không phải xin lỗi gì hết. Em thương chị. Em thương chị… là đủ rồi.

Bên ngoài, đèn lồng lập lòe.

Gió đêm đưa hương lúa non thoảng vào phòng.

Hai đứa nhỏ ngủ ngoan.

Căn nhà êm ấm.

Một gia đình đã thành hình, đầy yêu thương.

______________________________

Buổi sáng hôm đó, ánh nắng nhuộm vàng hiên nhà.

Tiếng chim líu lo trên giàn bông giấy, những tia nắng chạm nhẹ vào tấm rèm cửa ren thêu tay mà Orm đích thân treo.

Trong phòng, Uni đang giành đồ chơi với Abu, tiếng la thất thanh xen lẫn tiếng cười khúc khích, còn Orm thì đầu bù tóc rối, hai tay vướng hai đứa nhỏ, chân thì đạp nhẹ đẩy  nôi đong đưa cho dịu bớt không khí hỗn loạn.

Ling đứng trước gương, chỉnh lại cổ áo sơ mi màu kem.

Ling vừa cài xong nút áo cuối cùng thì ngó qua, bắt gặp hình ảnh vợ mình đang vất vả, mắt còn chưa kẻ, môi chưa son, nhưng đẹp đến nao lòng.

Ling cười nhẹ, bước lại ôm lấy Orm từ phía sau, đặt nhẹ một nụ hôn lên vai nàng

- Em đi nha. Hôm nay chắc về trễ một chút. Có cuộc họp với Annie rồi tiếp khách bên Tây.

Orm gật đầu, không quay lại

- Đừng quên uống thuốc đau bao tử. Trong cặp em có hộp nhỏ đó.

- Chị nhắc hoài. Em lớn rồi chớ bộ.

- Lớn mà tối qua ôm gối khóc lén, tưởng chị không hay? Bị con cào cho khóc luôn mà.

Ling cười cười.

Orm quay lại nhìn, nụ cười mệt mỏi nhưng ánh mắt dịu dàng vô hạn

- Về nhà nhớ cười tươi nghe chưa. Tụi nhỏ không biết, chớ chị nhìn là biết.
Mỗi lần em mệt mỏi là em đứng ngẩn giữa cửa chừng hai phút, thở thiệt mạnh rồi mới vô nhà.
Đừng gồng nữa.

Mình cùng nuôi con mà.

Ling nghe vậy, siết Orm vào lòng.

Lồng ngực thắt lại.

Thương.

Cảm động.

Và có gì đó xót xa.

Từ khi trở lại công việc với chức danh cố vấn chính trị đặc biệt của viên Toàn quyền Annie, Ling bước vào guồng máy đầy áp lực.

Trong văn phòng làm việc tại Dinh Norodom, Ling không chỉ họp hành liên miên mà còn phải làm cầu nối giữa chính quyền Pháp và những nhà trí thức bản xứ.

Những ngày căng thẳng đến rã rời, có hôm Ling đứng trong nhà vệ sinh, bật vòi nước thật mạnh để không ai nghe tiếng mình thở dài.

Nhưng… về nhà, Ling luôn nở nụ cười.

Nụ cười không trọn vẹn, nhưng đủ để Orm không lo.

Đủ để hai đứa nhỏ líu ríu chạy tới ôm chân cha, kéo áo đòi kể chuyện.

Orm nuôi con bằng sữa mẹ. Mỗi lần cho bú là như đánh trận.

Uni thì thích bú nằm.

Abu thì cứ vừa bú vừa đá chân, mắt đảo qua đảo lại, thấy cái gì lạ là buông vú má chạy mất.

Có hôm Orm ngồi giữa trưa nắng, áo còn chưa kịp cài nút, mồ hôi ướt trán, Abu thì đập tay lên đầu chị nó, Uni khóc ré lên, Orm phải vừa vỗ vừa dỗ vừa la.

- Trời ơi thằng nhỏ này.Sao nó lì vậy nè trời.

Ling từ cửa chạy vô, còn mặc nguyên áo sơ mi trắng, bật cười

- Em về nè. Hời ơi, mới vô tới đã nghe chị la.

- Em lo làm việc đi, để chị ở nhà bị hai đứa nó quánh te tua.

Ling cúi xuống, hôn hai đứa nhỏ, rồi chồm qua… hôn luôn má Orm

- Tại vợ em đẹp quá đó. Tụi nhỏ giống chị hết mà. Uni thì ỏng ẹo. Abu thì ưa gây chuyện. Còn em thì mê chị quá trời quá đất.

Orm lườm Ling, nhưng không giấu nổi nụ cười.

- Đừng có hòng giở trò. Tối qua em mới tính hôn chị cái nữa thì thằng Abu nó chọt tay vô mắt chị. Nhức muốn chết.

Ling cười cười

- Abu Uni hay đứa nghỉ bú má được rồi á. Lớn rồi.

Ling quyết định cắt bú tụi nhỏ, chỉ cho hai đứa nhỏ uống sữa bình ăn cháo ăn cơm.

Mọi chuyện nhìn chung khá suôn sẻ, chỉ đôi lần có vài sự vụ lặt vặt với đại biểu vùng hay áp lực về chỉ thị từ Pháp khiến Ling hơi nhức đầu.

Những hôm như vậy, Ling vẫn trở về nhà với nụ cười hiền lành và ánh mắt rạng rỡ.

Orm chăm hai đứa nhỏ ở nhà.

Uni và Abu lúc này đã biết chạy nhảy, la hét um sùm cả nhà, chơi đuổi bắt rồi đập nhau chí chóe.

Orm vừa nấu ăn, vừa dạy con vừa dọn dẹp, nhiều khi quay mòng mòng như chong chóng.

- Bây ơi bây.

Tụi gia đinh chạy lên

- Dạ.

- Bây mần giùm cô đi. Thôi thôi quá mệt rồi.

Tụi gia đinh kháo nhau

- Ngộ hen cô Chánh mướn mình mà hông cho mình  mần, bừa giờ giành hoài

- Ơi cô Chánh giành chăm chồng chăm con chớ lau cái nhà là tao lau từ sáng tới trưa mới xong chớ ở đó mà cô mần hết.

Tụi gia đinh thích Ling lắm tại có Ling mà tụi nó ít bị đòn hơn.

Thấy Orm mệt, Ling thường cười cười

- Để tối em mần bù.

Mà chưa kịp "mần" gì thì Uni đạp vô bụng Ling, Abu trèo lên đầu Orm.

Orm thở dốc ngã lưng ra giường

- Không lẽ mình gửi hai đứa đi tu viện mấy ngày cho cha má tụi nó còn được ôm nhau chớ?

Ling cười ngặt nghẽo.

Orm ngày càng đẹp ra, nước da trắng mịn, ánh mắt long lanh, tóc xõa vai, mùi hương dịu nhẹ khiến Ling càng mê  hơn bao giờ hết.

Có bữa Ling đi họp trễ, vừa thấy Orm đang ngồi lau mặt cho Uni, áo lụa dính vào da thịt tóc bù xù, gương mặt ửng hồng vì mệt, Ling đứng hình mấy giây, miệng lẩm bẩm

- Trời ơi vợ tui…

Chiều hôm đó, Orm đang cho Uni ăn cháo, Abu thì đong đưa trong lòng Tawan, tay cầm bánh quy gặm nhóp nhép, thì từ ngoài cửa, Ira hớt hơ hớt hải chạy vô.

Ira mặc áo dài trắng lụa, bụng lùm lùm vì đang bầu ba tháng.

- Chị hai.Chị hai ơi...

- Gì? Từ từ đi, bộ động thai không sợ hả?

Ear cũng chạy ào ào vô.

Tawan la làng lên

- Chời đấc ơi út ơi cái bụng tròn vo kìa chạy cái gì dữ dị. Ira em đi đàng hoàng coi.

Orm nhíu mài.

- Gì dị hai đứa này. Vỡ nước ối hả?

-  Hông có. Chuyện này còn căng thẳng hơn em đẻ.  Chị nhớ con Candy hông? Cái nhỏ học chung lớp với Ling á… con ông hương cả đó.

- Nhớ hông? Nhớ hông em mới kể.

Orm đang cầm khăn lau miệng cho Uni, khựng lại

- Nhớ. Rồi sao?

Ira thở hổn hển

- Nó… lên chỗ làm Ling á. Em nghe lính của Tawan nói là… ngày nào nó cũng lên. Mang trái cây, bánh trái đồ nữa.

Im lặng.

Chỉ trong một giây thôi, Orm đứng bật dậy.

Uni té cái bịch vô lòng Tawan.

Abu há hốc miệng, ngó má nó trợn mắt, rút cái bánh quy ra khỏi miệng đưa lên… ngậm lại.

Tawan ho khan.

Orm nghiến răng

- Trái cây… đồ ăn… mầy ngon rồi, đem kiểu đó là chỉ có… Ling ăn thôi chớ ai.

Orm nói lớn.

- Ira, Ear.  Hai đứa vô ẳm con chị. Đi với chị.

Tawan đứng nép vô tường, thì thào

-  Chị hai sắp đánh ghen...hả?

Ear vừa bồng Abu, vừa nhăn mặt

- Tui mà là con Candy là tui xách dép chạy về quê ngoại rồi.

Orm khoác áo dài gấm lên, tóc búi cao, mắt rực lửa.

- Giờ này không dẹp là có ngày mất chồng như chơi.

Ira và Ear nhìn nhau, không dám cười.

Cổng lớn Dinh toàn quyền mở ra, Orm tay ôm con, tóc xõa, áo dài lụa chấm gót, gương mặt lạnh như băng.

Bước chân sải dài như nữ tướng.

Ira và Ear phía sau ôm hai đứa nhỏ, lính gác cổng chỉ biết cúi đầu nép qua một bên.

Văn phòng của Ling trong Dinh Toàn quyền sang trọng nhưng kín đáo.

Lính canh bên trong thấy Orm thì dạt ra như sóng vỗ.

Ai cũng biết người này không ai khác chính là vợ của cố vấn trưởng Quảng Ling Ling.

Orm vừa bước tới đã thấy Candy , cô gái mặc áo lụa hồng phấn, tóc uốn sóng nước, tay xách giỏ đan, nách mang hộp bánh ngọt Huế, đứng trước cửa phòng Ling.

Orm nghiến răng.

Một giây sau, quay lại gắt lên

- Ira. Ear. Bồng con chị cho chị.

Orm bước thẳng vô, giọng lạnh như băng:

- Có ai ăn bánh hông? Có ai thèm ăn mấy cái trái cây chín quá không ta?

Candy giật mình quay lại

- Dạ… ủa… chị Orm?

Orm khoanh tay

- Ờ, "chị Orm" đây. Vợ hợp pháp, người đẻ hai đứa con cho cố vấn trưởng Ling đây.

Candy vừa cúi đầu đặt hộp bánh xuống, chưa kịp quay lại thì một cơn gió lạnh tràn

gương mặt  Orm không chút cảm xúc, một tay chống hông, tay kia chỉ thẳng

- Mày tòm tem chồng tao phải hông?

Candy luống cuống

-  Dạ… em chỉ lên thăm…

- Ờ. Thăm mỗi ngày. Thăm bữa nào cũng mang bánh. Dụ Ling của tao hả?

Cửa phòng Ling mở.

Ling vừa bước ra thì khựng lại thấy Orm.

Ling nhìn Candy, nhìn hộp bánh, rồi nhìn Orm… chết trân.

Orm khoanh tay, lườm Ling, giọng ngọt mà sắc như dao

- Em ăn đi. Ăn hết giùm chị. Người ta đem cho em á. Đừng để uổng công người ta "thăm".

Ling cười méo miệng

- Chị ghen hả? Có cái này.. chị chưa rành để em nói cái...

- Ghen cái gì? Chị đâu có rảnh. Chị mắc ở nhà bị Uni nó giật tóc, Abu nó cắn tay. Chị đâu có sung sướng như ai đó…

Ling định nói gì đó cúi đầu kéo tay Orm vô phòng riêng.

Candy đứng chết trân.

Ira và Ear thì lén lút quan sát để tối về kể lại cho Lada  và Tawan nghe.

Orm la làng lên khi cửa vừa đóng

- Em dám hả? Ai cho em gặp nó. Chị cấm từ lâu rồi mà.

Ling lắp bắp chưa kịp giải thích.

Ling chưa kịp nói một câu nào thì Orm đã giật tay ra, mặt hầm hầm, đẩy mạnh cửa phòng mở ra cái rầm.

Candy đứng chết trân trước cửa, hai tay vẫn còn cầm cái giỏ  nào là cóc dầm, bánh da lợn, nước sâm, trái cây... vừa thấy Orm bước ra, cô nàng tái mặt, run rẩy lùi một bước.

Orm nghiến răng, chỉ tay thẳng vô mặt Candy

- Mặt mày tới đây làm gì? Có biết người trong đó là chồng của tao không? Mầy muốn giựt Ling của tao hả?

Orm chụp lấy cây ba ton trong thắt lưng tên lính.

Candy xua tay ú ớ nói hông nên lời.

Ling chạy ra ôm chầm lấy nàng giữ tay nàng lôi lại

Cả phủ Toàn Quyền um xùm cả lên, ai cũng bu lại coi.

Orm vùng vẫy  trong tay Ling nhất quyết

- Buông ra. Em binh nó hả? Em có gì với nó đúng hông?

Orm đạp mạnh lên chân Ling, Ling buông ra, Orm chụp lại cây ba ton nhào tới Candy.








Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top