Khi Hyelin ghen
Seo Hyelin- 25 tuổi
Park Junghwa- 23 tuổi
Cứ nghĩ người phải chăm lo săn sóc chiều chuộng người yêu phải là Seo Hyelin- người lớn tuổi hơn, ai ngờ Park Junghwa mới là người phải suốt ngày đi dỗ dành cái người fake maknae kia. Mỗi lần người yêu giận dỗi hay lên cơn ghen, Junghwa phải lẽo đẽo đi sau dỗ dành, xin lỗi hết mức mong được tha thứ, có khi còn bị cấm vận cả mấy tuần. Junghwa rất khổ sở về điều đó.
Sắp comeback nên lịch trình khá bận rộn, thời gian bên nhau rất hiếm hoi, huống chi em còn có dự án phim của mình. Nhiều lúc muốn thân mật với chị hơn, nhưng chỉ dám nhìn chị mà cười hay nắm tay, cùng lắm là những cái hôn trộm ở phía sau trường quay. Em thật sự rất nhớ vòng tay chị, nhớ hơi ấm của chị, nhớ nụ hôn của chị. Nhiều lúc muốn bỏ mọi thứ để bên cạnh chị trọn một ngày, cùng chị trọn một ngày.
Hôm nay là một ngày hiếm hoi cả nhóm được nghỉ ngơi để dưỡng sức cho comeback sắp tới. Em tất nhiên sẽ không bỏ qua thời điểm quý giá này. Vừa tới nhà, em liền ôm chầm lấy người kia, khuôn mặt cạ cạ vào hõm cổ chị, giọng điệu nũng nịu:
-" Lynnie, em nhớ chị chết đi được~"
Cánh môi mút lấy cần cổ trắng ngần, răng khẽ cắn nhẹ, tay không yên phận vuốt ve khắp người chị.
-" Nào buông ra coi, đã mệt rồi còn động chạm lung tung. Xê ra cho người ta đi tắm."
Junghwa nhăn lại, vẫn giọng điệu nũng nịu:
-" Em ôm người yêu em chứ không động chạm lung tung. Lynnie~ cả tháng nay em bị bỏ đói rồi, mai được nghỉ, chị bù đắp cho em đi chứ"
-" Ai người yêu mấy người chứ. Chị đi tắm!"
- "Hyelin! Chị nói vậy là sao? Có phải em lại làm sai gì nữa rồi không? Chị nói đi em nhất định sẽ sửa"
-" Không có gì"
Nói rồi cô bước thẳng vào phòng tắm, đóng cửa thật mạnh một tiếng rõ kêu.
-"..."
"Lại chuyện gì ấy nhỉ..."
Tắm xong, Hyelin bước ra. Vừa mở cửa mặt đã bị úp mạnh vào ngực người kia.
Chị đẩy ra.
-" Này làm gì đấy? Em còn chưa tắm sao lại ôm chị hả? Muốn chết đúng không?"
- "Nói đi! Chị đang giận em chuyện gì đúng không? Chị nói đi, em sẽ sửa đổi mà"
-" Tự mà biết. Tối nay ôm gối ra ngoài kia mà ngủ đi"
Junghwa khóc ròng. Em lại gây ra đại tội gì khiến người yêu đại nhân giận dỗi, lại còn đuổi ra sofa nữa chứ?
Không cam tâm, em chạy lại ngồi trước mặt chị, không mặt nhăn nhó đau khổ:
-" Hyelin, em thật không biết mình sai chỗ nào. Chẳng phải dạo này em rất ngoan sao? Chị nỡ lòng nào đuổi em ra sofa. Chị làm như vậy khác nào giết em chứ"
Chị vẫn im lặng, ngồi lau khô tóc như không có chuyện gì xảy ra. Hôm nay chị mặc một chiếc váy ngủ màu trắng, vừa hở vừa che vô cùng gợi cảm. Từng giọt nước lăn dài từ đuôi tóc xuống xương quai xanh rồi biến mất sau cái khe sâu hun hút kia. Junghwa thật sự không chịu nổi. Bị đói cả tháng rồi, bây giờ bị đuổi ra ngoài không lý do, em sẽ bức chết mất.
Hyelin biết Junghwa đang nghĩ gì. Chị cố tình làm vậy để chọc tức Junghwa. Ai kêu suốt ngày thân mật với Hani chứ. Cái gì mà HaJung là chân ái, HaJung is real. Chị muốn em biết thế nào là trừng phạt.
Junghwa vẫn ngồi đấy, tự kiểm điểm điểm bản thân. Phải hối lỗi thật sớm, không thì ngủ ở ngoài sao em chịu nổi. Để xem: Không tia gái, không ghẹo gái, không nhắn tin tán tỉnh, không chọc phá chị, không thân mật với ai khác, không...À mà khoan. Có khi nào...
Như hiểu ra được mọi chuyện, Junghwa khẽ cười. Thì ra là chuyện đó, em chắc chắn là chỉ có chuyện đó. Thật là, lại ghen với Hani unnie rồi.
Quay đầu qua nhìn người kia bây giờ đang ngồi thoa kem dưỡng da, Junghwa nhẹ nhàng đi lại, khom người xuống quàng tay qua cổ Hyelin.
-"Em biết rồi! Có phải chị đang ghen với Hani unnie đúng không? Chuyện Hani bế em chứ gì?"
Junghwa vừa nói vừa cười, mắt nhìn sâu vào người kia trên gương, tay vẫn ôm chặt ở cổ. Hyelin bỏ hủ kem xuống, đẩy người kia ra, xoay mặt lại Junghwa:
-" Có phải em giỏi quá rồi không? Lúc nào cũng bám chặt lấy Hani unnie. Lúc đó còn ôm chặt lấy Hani, miệng còn cười toe toét. 2 người còn rất thân mật trên Instagram nữa, cmt ngọt ngào, tương tác cũng tốt lắm. Gì mà "HaJung is real, HaJung is love" chứ. Nếu thích Hani em qua bên đó mà ở luôn đi, mặc kệ con Lyn này."
Junghwa phì cười. Chẳng qua cũng chỉ có cái video bé tí tẹo. Lúc đó chẳng phải có cả LE và Solji unnie sao? Chỉ là cái video nhỏ để chiều lòng fans thôi. Hani chỉ muốn cho mọi người thấy tính khí mạnh mẽ của mình, nhân tiện bế Junghwa để tạo moment. Thường ngày em và chị cũng rất thân mật còn gì. Chẳng qua không có ai quay lại thôi.
-" Chẳng phải Hani có nói cho chị về lý do rồi sao? Chị còn vui vẻ nhận lời quay giúp, rồi còn post lên IG còn gì? Sao còn giận dỗi đến bây giờ?"
-" Cái gì? Chẳng lẽ chị không nhận lời. Còn chuyện post lên là do mọi người yêu cầu, bộ chị muốn post hả. Em nghĩ xem có ai mà không tức giận khi người yêu mình ôm lấy người khác ngay trước mặt chứ? Thật quá đáng mà"
Hyelin lúc này gần như không còn giữ được bình tĩnh. Trên mặt hiện rõ một chữ "Ghen" to tướng. Bộ dạng lúc này trông thật buồn cười và đáng yêu. Chuyện này xảy ra khá thường xuyên. Mỗi lúc Hani và Junghwa có moment là tối hôm đó em nhất định sofa go. Vài ngày sau đó Junghwa lại phải mất công năng nỉ làm trò để chuộc lỗi. Nhưng hôm nay, Hyelin giống như yêu nghiệt, xinh đẹp và quyến rũ chết người. Mặc kệ người kia còn đang ghen tuông lồng lộng, Junghwa cúi xuống hôn lên môi Hyelin, cái lưỡi chui tọt vào trong khuấy đảo khoan miệng, 2 tay giữ chặt ở cổ không cho đối phương nhúc nhích.
Hyelin còn chưa định thần được chuyện gì xảy ra. Mình còn đang giận mà em ấy dám dở trò ư? Tay chân đánh loạn xạ vào vai Junghwa, chiếc lưỡi kịch liệt trốn tránh. Nhưng càng trốn tránh, Junghwa lại càng lấn vào sâu hơn.
Thấy người đối diện hơi thở dần khó khăn, Junghwa đẩy Hyelin ra, lúc này khuôn mặt đã ửng đỏ.
-" Em làm gì vậy hả? Chúng ta còn đang cãi nhau mà. Ai cho phép em tuỳ tiện hôn chị vậy"
-" Sao lại cho phép với không cho phép? Chị là vợ em, mà vợ em thì em hôn lúc nào mà chả được?"
Hyelin trừng mắt nhìn Junghwa. Em ấy thật là hết thuốc chữa rồi. Sao mặt em ấy mỗi lúc một dày thế nhỉ? Cái gì mà vợ chứ. Thật là không biết xấu hổ.
-" Có phải em chán sống rồi không? Ăn nói linh tinh nữa tôi cho em sofa một tháng bây giờ"
Junghwa xanh mặt. Đúng là không thể giỡn nhây với chị được rồi.
Junghwa cúi xuống nắm hai tay Hyelin, hôn nhẹ lên đó rồi ngẩn mặt lên nhìn chị
-" Hyenlin, em chỉ đùa thôi, nếu chị không muốn thì em không nói nữa. Còn chuyện kia em thật sự xin lỗi. Em không không có ý muốn làm chị đau lòng. Chị chính là bảo bối mà em phải gìn giữ. Sao em có thể tổn thương chị chứ. Em sẽ sửa đổi, em sẽ không tái phạm nữa. Ngoan. Chị đừng giận, em sẽ buồn lắm"
Hyelin thật ra biết điều này. Chị biết tình cảm Junghwa đối với mình là không hề giả dối. Chỉ cần Junghwa cho chị niềm tin, chị sẽ không còn nghi ngờ bất cứ thứ gì.
Ôm lấy Junghwa, chủ động hôn lên môi em ấy, Junghwa cũng nhiệt tình đáp trả. Em biết chị đã bỏ qua cho mình lần này, trong lòng thầm vui sướng.
Buông nhau ra khi đã sắp không chịu nổi, Hyelin giọng đầy ngọt ngào:
-" Người ta vẫn chưa hết giận đâu đấy. Em mà còn như vậy nữa chị sẽ không dễ dàng như hôm nay nữa đâu"
- "Em biết rồi. Bà xã của em là tuyệt nhất"
Junghwa cười hì hì:
-"Vậy vợ, tối nay em không cần ra ngoài kia ngủ đúng không? Vợ, chúng ta thân mật chút được không? Em bị bỏ đói cả tháng nay rồi"
Junghwa vừa nói vừa cởi dây áo ngủ, tay kia xoa bóp vòng 3 căng tròn. Em úp mặt vào hõm cổ, hít lấy hương thơm từ mái tóc dài óng ả. Mút lên cái cổ trắng ngần, rồi xuống xương quai xanh, mỗi nơi đi qua đều để lại vết tích lớn nhỏ khác nhau.
Áo ngủ lúc này đã được kéo rơi xuống đất. Junghwa mỉm cười thưởng thức cảnh xuân trước mắt. Hyelin không mặc đồ lót, đó là thói quen khi đi ngủ của chị. Đưa tay nắm trọn lấy hai khoả đầy đặn, kịch liệt xoa nắn, môi dời xương quai xanh tìm đến môi chị. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, nước bọt không ngừng chảy xuống hai bên khoé miệng. Đã lâu rồi, 2 người chỉ dừng lại ở những cái hôn chớp nhoáng, chưa có thời gian bên nhau thật nhiều. Hyelin thực cũng rất nhớ Junghwa, nhớ mùi hương cơ thể em ấy, nhớ sự ôn nhu của em ấy lúc hai người bên nhau và vả lúc... trên giường. Hyelin 2 tay ôm chặt lấy cổ Junghwa, chân như không còn sức lực khi chân Junghwa cứ cọ vào giữa hai đùi cô. Môi hai người vẫn dán lấy nhau, tay Junghwa vẫn nắm chặt lấy ngực Hyelin mà xoa bóp. Hai người dần dần về phía chiếc giường. Đẩy Hyelin xuống, Junghwa cũng tự cởi đồ cho mình rồi nằm đè lên người đối phương, miệng cúi xuống ngậm lấy một bên ngực không ngừng mút mát, tay kia di chuyển khắp người Hyelin rồi dừng lại ở ngực bên kia, nhẹ nhành kích thích.
Hyelin cong người lên vì khó chịu. Cả cơ thể nóng bừng. Tay vô thức ôm lấy đầu Junghwa mà ấn xuống, miệng khẽ rên lên vài tiếng khe khẽ đủ để kích thích Junghwa thêm điên cuồng hơn nữa.
"Ah...Jung, nhẹ một chút~..."
Junghwa thả một bên ngực ra, di chuyển miệng qua đầu ngực bên kia. Em muốn chị muốn điên rồi. Hôm nay, em nhất định phải làm chị ngày mai không lết được xuống giường.
"Junghwa, khoan đã. Em vẫn chưa tắm mà. Ah~"
Hyelin vừa nói vừa thở gấp
"Mặc kệ! Lúc sáng em mới tắm rồi. Đêm nay em phải ăn được chị. Lynnie, em không chờ được nữa..."
---------------------
Hyelin từ từ mở mắt. Mấy giờ rồi nhỉ? Chiếc đồng hồ để bàn điểm đúng 11h. Trưa vậy rồi sao? Khẽ cử động mình, cơn đau dưới hạ bộ liền ập đến khiến chị nhăn mặt khó chịu. Park Junghwa, em rốt cục là đã làm chị mấy lần hả?
Nhìn sang bên cạnh thấy con người đáng trách kia vẫn đang ôm mình ngủ ngon lành, trên môi còn nở nụ cười mãn nguyện. Park Junghwa, em chết với tôi. Dám làm tôi ra nông nổi này, tôi cho em sofa cả tháng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top