Đoản 141
Author: Đôn
_________________________________
Vương Nguyên ngồi trên lớp gật gù lên xuống nhìn tấm bảng đen đầy vệt phấn trắng từng nét từng nét uốn lượn không hồi kết từ tay cô giáo dạy Văn mà mệt mỏi vô cùng. Chỉ biết tự nhủ với lòng "Hết tiết này là khoẻ rồi...hết tiết này là khoẻ rồi...."
Tâm trí còn đang lơ mơ đến khoảnh khắc tiếng trống trường ra về vang lên thì điện thoại trong học bàn chợt rung. Cậu cằm lên mở khoá để nhận dòng tin nhắn từ Vương Tuấn Khải gửi đến.
[Bảo bối, tan học anh dẫn em đi ăn chè (≧∇≦)]
[Không ăn đâu....]
[Vì cái gì a?]
[Ngày hôm trước ăn kem, hôm qua vừa ăn bánh ngọt, sáng hôm nay em nốc thêm chai sữa, ban trưa anh lại cho ăn phô mai, bây giờ còn réo em đi ăn chè...còn ăn nữa sẽ béo đó.....]
Vương Nguyên lặng lẽ nhìn màn hình biểu môi một cái vô cùng uỷ khuất. Xì xì! Anh muốn vỗ tui béo xong để tui chỉ lăn nổi thôi chứ gì! Đến lúc đó anh chê tui xấu bỏ tui đi tui làm sao mà chạy theo anh cầu bao dưỡng! Anh đừng có qua mặt tui!
[Đồ ngốc em lại nghĩ đi đâu đấy hả? Em cứ yên tâm, cứ ăn đi, sẽ không béo đâu.]
[Thật sự sẽ không béo? Σ( ̄。 ̄ノ)ノ]
[Thật, đừng lo, vì đã có cẩu độc thân béo hết phần em rồi (~ ̄▽ ̄)~]
[.....Tan học em đợi anh]
[Quyết định vậy đi!]
Trống vừa đánh hết tiết, đôi Song Vương tí ta tí tởn bất chấp nhân sinh âu âu yếm yếm đi ăn chè. mặc kệ cẩu độc thân xung quanh sủa khan cả cổ sủa thổ cả huyết cũng không làm gì được...ngoài ngậm ngùi, thì chỉ có ngậm ngùi....
_____________________________________
Đôn đang ăn chè :v li chè của Đôn là nguồn gốc của cái đoản này :v
#Đôn
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top