Đoản 117

Author: Đôn
__________________________________

Vương Tuấn Khải cảm thấy vợ mình như thế nào lại ở trong nhà vệ sinh lâu như vậy, liền lo lắng chạy đến phòng vệ sinh, vừa định gõ cửa đã nghe thấy cái không nên nghe.

"Phải! Tớ không ngờ là đẹp trai đến như vậy!"

Hình như cậu đang nói chuyện điện thoại, biết là không nên nghe lén, cơ mà hắn muốn biết ngoài hắn ra người kia là kẻ nào lại khiến Vương Nguyên cư nhiên khen đẹp trai nha. Thế là áp tai vào cửa tiếp tục làm hành động mờ ám.

"Tớ thật muốn chạy theo a! Đều tại có Vương Tuấn Khải ở đó."

Chẳng biết đầu dây bên kia nói điều gì, lại khiến Vương Nguyên quát lên:

"Nếu không có hắn người kia nhất định bị tớ chộp được!"

"Cơ hội ngàn năm có một vậy mà không thể bắt lấy, tiếc muốn chết được..."

"Đẹp trai như thế...."

Hình như đã gác máy rồi, có lẽ cậu sắp đi ra, nhanh chóng quay về giường trước đã!
Ngay sau khi Vương Nguyên đi ra đập vào mắt chính là hình ảnh chồng mình nghiêm túc xếp bằng giương mắt nhìn về hướng cậu:

-Đến đây ngồi, chúng ta có chuyện cần nói.

Cái gì chứ! Đã có hắn còn muốn chộp trai đẹp sao? Đúng là hư hỏng! Phải dạy dỗ!

-Hửm? - Vương Nguyên bình thản ngồi xuống đối diện.

-Em có chuyện giấu anh.

-Có sao?

-Ban nãy anh vô tình nghe được chuyện em nói....

-Anh nghe lén em nói điện thoại!

-Vậy thì rõ ràng với anh, người kia rốt cuộc là ai? Em đã có anh rồi, còn muốn cái gì ở người đó?

-.....

-Giải thích!

-Khụ..Em cùng Lưu Chí Hoành bị cái thằng đó gạt tiền...

-Hả?

-Là vầy...hồi hai tháng trước, chúng em có mua một món hàng trên mạng, sau đó mãi chẳng thấy giao về, gọi điện chẳng bắt mấy, nhắn tin không trả lời. Hôm qua nghe được tin hắn sẽ đến quán nước gần nhà chúng ta nên em mới nằng nặc ra đấy đòi lại tiền! Không ngờ anh cũng muốn đi theo.....

-Rốt cuộc là người ta nợ em bao nhiêu mà phải ra tận đấy đòi?

-200 tệ.....

-Khụ! Được rồi bảo bối...anh tạm tha cho em...nhưng còn cái gì đẹp trai...

-Thì em không ngờ cái người đó lại đẹp đến như thế! Vậy nên mới khen...

-.........ngốc ơi là ngốc.....bị gạt mà vẫn bảo người ta đẹp trai....anh thật phục em.

Vương Nguyên xị mặt:
-Anh chỉ biết nói em...cũng như em ngốc anh vẫn yêu kia kìa...

-Đúng là chiều đến phát hư rồi!
________________________________________
Ứ ừ :'( Đôn cũng muốn được chiều đến phát hư oa oa oa!! T^T
#Đôn

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #fanfiction