Trà sữa

"Momo, cậu có khát nước không?"

Myoui Mina đi đến chỗ cô bạn thân của mình, cậu đang bận chơi game. Mà quả thật đột nhiên nghe Mina nói cậu mới thấy khát, cậu lập tức gật đầu đáp.

"Mình có."

"Vậy mình gọi đặt trà sữa nhé?"

Myoui Mina tươi cười, mặc kệ gương mặt Hirai Momo sau đó có bao nhiêu u ám. Cậu khổ sở nhìn em, ngán ngẩm nói.

"Lại trà sữa sao? Myoui Mina, cậu không ngán thì mình cũng biết ngán đó."

Cho Momo xin đi, cả 3 tháng nay Myoui Mina cứ tìm đủ lí do để đặt trà sữa của cái cửa hàng đối diện nhà hai người. Đừng có nghĩ là em thích loại thức uống này, thực ra là em mê nhân viên của chỗ đó thôi. Mà nói đến người được quý cô Myoui để mắt càng khiến Momo phiền lòng, cô xinh đẹp thì có nhưng tinh tế lại không có chút nào. Đến kẻ ngốc có khi còn nhìn ra được Myoui Mina thích cô còn người nọ thì vẫn lơ ngơ, lẩn ngẩn đến độ phát chán.

"Ngán gì chứ? Nó ngon mà. Hirai, cậu uống trà sữa với mình đi nha. Nha~"

Trước màn vòi vĩnh từ Mina, Momo đành đầu hàng. Cậu bấm bụng gật đầu với em. Myoui ngay sau đó liền nhanh như chớp gọi điện thoại đặt lấy hai ly trà sữa.

Chừng 10 phút, chuông cửa đã vang lên, Myoui Mina vừa chuẩn bị xong đầu tóc tươm tất liền chạy nhanh ra ngoài. Đằng sau cánh cửa chính là người gây thương nhớ cho em suốt mấy tháng qua, cô lịch sự cười với em rồi đưa tới phần trà sữa em đã đặt.

"Trà sữa của quý khách đây ạ."

"À...em cảm ơn."

Mina nhận lấy rồi thanh toán tiền cho người nọ. Em lại bắt đầu căng thẳng khi đứng đối diện với cô lâu vì thế quyết định đi nhanh vào trong. Nhưng khi vừa quay lưng cổ tay đã bị giữ lại, sự ấm áp mềm mại kia khiến gò má cô gái trẻ ửng hồng. Em liếc nhìn cô, Sana đưa tay gãi gãi đầu, điệu bộ ngốc nghếch đáng yêu muốn chết, cô nghĩ ngợi gì đó một chút rồi nói.

"Thứ bảy tuần này, cửa hàng của chúng tôi có khuyến mãi đặc biệt, em nhớ đến ủng hộ nhé."

"Ơ...vâng, em sẽ đến."

Mina bối rối đáp lại.

"Vậy...vậy thứ 7 gặp lại."

Sana lúng túng cúi chào em rồi nhanh chóng rời đi mất.

"Myoui Mina, còn đứng đó nhìn nữa trà sữa sẽ tan hết đá đó!"

Giọng điệu của Hirai Momo kéo Mina trở về với thực tại, em thôi nhìn theo bóng lưng người nọ, đóng cửa và đi vào trong nhà.

Rốt cuộc ngày thứ 7 nọ cũng đến, Minatozaki Sana hôm nay đích thân trang hoàng cửa hàng thật đẹp, cho nhân viên nghỉ một ngày, không bán trà sữa cho bất kì ai. Hôm nay chỉ tiếp đón mỗi mình Myoui Mina mà thôi.
Kỳ thực từ lần đầu nhìn thấy em, Minatozaki Sana đã ngã vào tình yêu mà không cách nào đứng dậy nổi, sau đó mượn cớ làm nhân viên mỗi khi em đặt trà sữa thì sẽ đến giao để được gặp em. Tính tới tính lui cô cũng đã giao trà sữa cho em được 3 tháng rồi, giờ là lúc Minatozaki Sana thèm được nâng cấp mối quan hệ này. Myoui Mina thích uống trà sữa như vậy tin chắc em sẽ suy nghĩ đến việc đồng ý làm bạn gái của chủ cửa hàng trà sữa như cô nhỉ?

Chuẩn bị xong xuôi, Minatozaki Sana ở đó ngồi chờ Mina xuất hiện. Cô cứ liên tục nhìn đồng hồ, rồi không biết từ khi nào đã mệt mỏi mà ngủ gục trên bàn.

Hôm đó Myoui Mina thật sự đã không đến...

"Gì đây? Sao hôm nay nhìn cậu sầu thảm vậy?"

Momo vừa trở về nhà đã nhìn thấy Mina ngồi bó gối trên sofa, em đưa đôi mắt đỏ hoe nhìn hai ly trà sữa đang tan ra.

"Sao vậy? Cái kẻ giao trà sữa kia chọc giận cậu à?"

Momo đi đến ngồi cạnh em, đưa tay đẩy nhẹ vai Mina một cái. Em cũng được dịp mà òa khóc rồi ôm lấy cậu. Em buồn quá. Thật sự là rất buồn vì người nọ.

"Momo, Sana nghỉ việc rồi, mình sẽ không bao giờ được gặp Sana nữa."

Hôm nay Myoui Mina còn hí hửng gọi đặt hai ly trà sữa thế nhưng người giao đến không còn là Minatozaki Sana mà em yêu thích. Em hỏi người nhân viên mới kia thì anh ta bảo Sana đã không còn là nhân viên của cửa hàng nữa rồi.

Hirai Momo thở dài, cậu biết sớm muộn gì cũng có ngày này thôi. Myoui Mina đúng là một cô gái ngốc mà.

"Mình đã nói với cậu là tỏ tình với người ta đi nhưng cậu không nghe. Myoui Mina, bây giờ cậu đã mất người ta thật rồi."

"Momo ơi, mình thật sự rất thích chị ấy, thật sự rất thích..."

Nhưng cho dù em rất thích thì thế nào, Minatozaki Sana cũng đã không còn ở đó nữa, em đã đánh mất cơ hội của bản thân vì sự nhút nhát kia rồi. Từ nay, việc mà em có thể làm chỉ có thể là tập quên đi người nọ mà thôi.

Khá lâu sau đó Myoui Mina đã không còn gọi trà sữa gì nữa. Loại thức uống này giờ là nỗi ám ảnh của em.
Một buổi tối nọ, khi em đang nằm dài trên sofa, lười biếng nghe đi nghe lại một bài nhạc cũ thì chuông cửa đột ngột vang lên. Mina lê tấm thân không chút sức sống đi ra mở cửa, suýt chút nữa em đã ngất đi khi nhận ra khuôn mặt quen thuộc của người đối diện.

"Trà sữa này cho em."

Minatozaki Sana đặt hai ly trà sữa như mọi khi em vẫn gọi vào tay em rồi vội vã bỏ đi trước khi Myoui Mina kịp phản ứng. Kỳ thực em không có gọi trà sữa, nhưng cô lại vì quá nhớ em mà mò đến đây. Biết làm sao được, trái tim cô cứ đốc thúc cô làm những chuyện kì lạ, nó không để cô yên khi suốt ngày cứ nhắc về em. Sana rốt cuộc cũng nhận ra rõ ràng cô đối với em không chỉ là yêu thích đơn thuần, cô rất nghiêm túc với tình cảm dành cho em.

"Sana đợi đã..."

Myoui Mina mất mấy giây để suy nghĩ rồi cũng kịp chạy theo giữ cô lại.

"Em...em đâu có đặt trà sữa. Sao chị lại mang tới?"

Mina ngập ngừng hỏi.

"À thì..."

Sana lúng túng gãi đầu, đưa ánh mắt lo sợ nhìn em. Liệu khi cô nói ra nguyên nhân thì có làm em khó chịu không? Nhưng cứ im lặng và giấu diếm thế này thật sự lại khiến cô như phát điên lên được.

"Tôi cũng không biết tại sao... tôi chỉ thấy rất nhớ em."

Myoui Mina ngẩn người sau câu trả lời ấy, gò má phút chốc nóng bừng rồi đỏ ửng lên. Em im lặng nghĩ ngợi về điều cô vừa nói, về mớ cảm xúc rối ren đang vùng vẫy trong lòng mình.

"Thật xin lỗi vì đã phiền đến em."

Cô cho rằng sự im lặng của em chính là một lời từ chối, và dù cho đã lường trước điều này nhưng trong lòng vẫn có chút thương tâm. Sana cúi đầu nhìn xuống đất, cố gắng khống chế vài nhịp quặn thắt ở lồng ngực.

"Thật ra em không thích trà sữa một chút nào cả."

Mina rốt cuộc cũng chịu lên tiếng.

"Nhưng không phải em đã liên tục gọi nó sao?"

Cô ngẩng đầu, khó hiểu nhìn em. Mina mỉm cười ngay sau đó, đôi mắt em lấp lánh ẩn chứa vô hạn những ngọt ngào dành cho người đối diện.

"Em gọi không phải vì thích trà sữa, mà là vì muốn được gặp người giao trà sữa thôi. Minatozaki Sana, em thật sự rất thích chị."

Em bạo gan hôn người ta một cái rồi chạy thẳng vào trong nhà. Em biết Minatozaki Sana cũng mang cùng một loại cảm giác với em rồi. Mina đặt trà sữa lên bàn rồi ngã người nằm xuống sofa, gò má em vẫn còn chưa hết đỏ và tim thì vẫn điên cuồng đập đây này.

Vào buổi sáng của nhiều hôm sau nữa, mọi thứ đều trở nên xinh đẹp lạ thường trong mắt Myoui Mina. Em ngồi trong cửa hàng trà sữa đối diện ung dung uống nước ép trái cây. Nghe qua thì thật kì lạ nhưng hết thảy đều do người yêu của em yêu cầu cả, cô không cho em uống trà sữa nữa, cô bảo uống nhiều không tốt cho sức khỏe của em nên đích thân pha cho em một ít nước ép trái cây. Mà cho đến bây giờ Myoui Mina mới được biết Minatozaki Sana chính là chủ của cái cửa hàng này, người nọ vì muốn gặp em mà mỗi ngày đều làm nhân viên đi đến giao trà sữa cho em. Thật sự nghe xong khiến em cảm động không thôi.

"Bé con ơi, chị xong việc rồi này, mình đi ra ngoài chơi một chút nhé."

Minatozaki Sana tiến lại, lay nhẹ vai em một cái. Myoui Mina mỉm cười gật đầu, em xách lại túi rồi đứng dậy ôm lấy cánh tay Sana, cùng cô đi ra cửa.

"Sana này, lúc chị pha trà sữa sẽ đổ sữa vào trước hay là đổ trà vào trước?"

Mina bâng quơ quay sang hỏi người bên cạnh.

"Đổ cái nào vào trước cũng không quan trọng. Quan trọng là chị đã đổ Myoui Mina rồi."

"Minatozaki ba hoa!"

###

Một chút đáng yêu cho buổi tối. Ngủ ngon!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top