Seoul, tháng sáu
Seoul tháng sáu, ánh mặt trời chiếu không ngần ngại. Từng hàng cây xanh tốt đón ánh nắng, đổ bóng xuống dưới lòng đường đông đúc.
Hôm nay là ngày bố mẹ tôi sang đây, chuẩn bị cho đám cưới. Bố mẹ anh đã về nhà và gặp mặt gia đình tôi để bàn về đám cưới. Nó sẽ diễn ra vào cuối tuần này.
"Bầu không khí ở Hàn Quốc thật thoải mái, không giống với Việt Nam gì cả, chưa gì đã nắng nóng rồi!"
Bước ra khỏi cửa Incheon, mẹ tôi cảm thán nói. Nhìn mẹ thật sự thấy dễ chịu khi ở đây, tôi cảm thấy an tâm. Mẹ tôi là một người khá mẫn cảm với thời tiết, chỉ cần đổi mùa là bà dễ ốm, đau nửa đầu. Ít ra ở đây, mẹ tôi có thể sẽ không bị bệnh.
"Chị Thu, từ đây về Seoul có lâu không?"
"Mất tầm hai ba tiếng gì đó. Đừng lo, nhà Ji Hyun có cho xe đến đón gia đình mình. Ra ngoài thôi."
Kéo chiếc vali đựng quần áo của bố mẹ, tôi nói. Bốn người nhà chúng tôi vui vẻ ra bên ngoài.
"Seoul thật nhộn nhịp, đông đúc, nhưng nó vẫn sạch sẽ, khác hẳn ở Việt Nam!"
Như nhìn chăm chăm ra bên ngoài cửa kính xe, vui vẻ. Bộ dạng của cô em gái nhỏ làm tôi phải phì cười. Cách đây bốn năm không phải đã qua đây rồi sao, giờ lại như ngạc nhiên lắm.
"Bố mẹ với Như về khách sạn nghỉ ngơi. Mai bố mẹ anh ấy mời nhà mình đi ăn, tối nay hãy để cho con gái dùng tháng lương đầu tiên đưa bố mẹ đi ăn đồ ngon và thăm quan Seoul nhé!"
Cười híp mắt, tôi nói. Cảm giác nơi đất khách quê người có gia đình mình, thật là hạnh phúc.
"Bố mẹ em đến nơi chưa?"
Ji Hyun hỏi tôi. Dựa người vào chiếc sofa, tôi kẹp chiếc điện thoại vào giữa vai, tay còn lại làm bữa trưa, nói:
"Bố mẹ em ở khách sạn rồi. Tối em sẽ dẫn bố mẹ đi thăm quan. Anh có rảnh không, đi cùng luôn?"
"Đương nhiên là phải đi rồi. Ra ngoài ăn trưa, tiện thể mua chút quà gặp mặt gia đình em."
"Không cần đâu. Trưa nay em phải ra Đài truyền hình, tối mới gặp bố mẹ được đây. Em làm đồ ăn mang đi, anh có cần không em làm luôn cho."
"Thôi, em cứ làm xong và đi làm. Tôi nay anh qua đón nhé, không thể để vợ và bố mẹ vợ đi xe bus được."
Giọng anh mang ý cười vọng lại bên tai tôi. Tôi có thể tưởng tượng khuôn mặt vui vẻ của anh ở phía bên kia.
"Không nói với anh nữa, em đi làm đây. Tối gặp."
"Ừm, tối gặp."
Khoác túi đựng laptop lên vai, tôi khóa cửa nhà. Bước ra đường phố Seoul náo nhiệt.
"Thu, con làm gì lâu vậy? Ji Hyun đã đợi lâu lắm rồi đấy."
Vừa nhìn thấy tôi, mẹ trách móc đủ điều. Vâng bây giờ con rể của mẹ là nhất rồi, tôi vốn chẳng có địa vị trong nhà giờ còn rớt giá thảm hại nữa. Không hiểu được tôi hay anh mới là con của mẹ tôi.
"Con vừa làm về đã đến thẳng đây, sao mẹ không quan tâm đến con gái mẹ một chút chứ?"
"Cô chỉ có ỷ lại bắt nạt Ji Hyun, mẹ bảo vệ nó là đúng rồi..."
"Dạ không sao đâu ạ, cô ấy không có bắt nạt con đâu mẹ. Mọi người lên xe đi ạ, con đã đặt chỗ tại nhà hàng rồi."
Năm người vui vẻ lên xe rời đi. Những ánh đèn nhấp nháy của Seoul như những vì sao nhỏ trên bầu trời rộng lớn.
Tối nay là ngày hẹn với gia đình Ji Hyun. Tôi có chút căng thẳng. Tuy không phải là lần đầu gặp nhau nhưng trong lòng tôi vẫn có sự lo lắng. Mẹ tôi nói đã nhờ em gái tôi dạy tiếng Hàn, tôi vẫn không tin lắm vào khả năng của bà. Đến tôi còn mất một năm rưỡi học để có đủ khả năng đi du học, mà chỉ trong vòng chưa đến một tháng mà mẹ tôi đã có thể nói giao tiếp bình thường ư? Họa có khi lúc đó não tôi ngốc mới tin được.
"Thật mà chị, mẹ còn nói chuyện với người Hàn Quốc cạnh nhà mình nữa mà."
"Em nhìn thấy à?"
"Không, mẹ bảo em thế."
Vâng, tôi chính thức không còn gì để nói rồi.
Tối. Khu Gangnam ồn ào. Nhà anh rất thích khu này, nó tượng trưng cho sự giàu có của Seoul hoa lệ.
Nhà hàng cũ. Hai bên gia đình trò chuyện rất vui vẻ. Mẹ thật sự khiến cho tôi bất ngờ khi có thể nói tiếng Hàn giao tiếp tuy một số từ còn phát âm không rõ.
"Em đã bảo rồi mà chị không tin em."
"Ừm."
Thật sự lúc này tôi không biết nói gì cả. Mẹ của tôi, đã vì hạnh phúc của tôi mà làm nhiều điều. Tôi nợ mẹ tôi nhiều lắm.
"Vậy đám cưới tổ chức vào chủ nhật này. Ji Hyun, Ann, hai đứa định đi trăng mật ở đâu?"
"Con muốn đi ở trong nước nhưng Ji Hyun anh ấy muốn đi ra nước ngoài. Nên giờ vẫn chưa thống nhất ạ."
"Mẹ thấy đi ra nước ngoài cũng được, ở Hàn Quốc thì bao giờ đi cũng vậy thôi."
Mẹ anh nói. Thật là tôi cũng muốn đi ra nước ngoài lắm chứ, nhưng điều kiện công việc của tôi, có muốn đi cũng gặp rất nhiều khó khăn.
"Được rồi mẹ, việc này để tính sau. Cưới xong con còn nhận một tour du lịch, đợi sau đó tính. Mọi người ăn đi, đồ ăn nguội hết rồi."
Anh nói, quay về phía tôi cười một cái. Tôi cảm thấy trong lòng một cái gì đó ấm áp len lỏi.
Chủ nhật cuối cùng cũng đến. Yeon hôm nay làm phù dâu, bận rộn chạy đi chạy lại. Nhìn mọi thứ ồn ào trước mặt mình, tôi vẫn gần như không tin. Một năm, tôi quen anh, yêu anh, kết hôn với anh, là tròn một năm. Mọi thứ nửa thực nửa ảo, quay quanh cuộc đời không mấy đặc sắc của tôi. Nó vẫn như là cái ảo tưởng, mộng tưởng mà chỉ cần một tiếng chuông báo thức rất nhỏ cũng khiến cho tôi tỉnh dậy, thoát khỏi giấc mơ này vậy.
"Sao vậy? Đang nghĩ linh tinh gì phải không?"
Anh bước vào, với bộ comple đen làm nổi bật sự cuốn hút của anh. Giờ đây không hiểu sao nước mắt tôi lại tuôn rơi.
"Sao lại khóc rồi? Anh biết em xúc động, nhưng nước mắt hãy để đến tối hãy khóc, nhìn em kìa, lem hết phấn trang điểm rồi."
"Cảm ơn anh, đã đến bên em giữa thành phố Seoul rộng lớn này."
...
Not sure if you know this
But when we first met
I got so nervous I couldn't speak
In that very moment
I found the one and
My life had found its missing piece
So as long as I live I love you
Will have and hold you
You look so beautiful in white
And from now to my very last breath
This day I'll cherish
You look so beautiful in white
Tonight
What we have is timeless
My love is endless
And with this scream I
Say to the world
You're my every reason
you're all that I believe in
With all my heart I mean every word
So as long as I live I love you
Will have and hold you
You look so beautiful in white
And from now to my very last breath
This day I'll cherish
You look so beautiful in white
Tonight
oooh oh
You look so beautiful in white
Na na na na
So beautiful in white
Tonight
And if our daughter's what our future holds
I hope she has your eyes
Finds love like you and I did
Yeah, I wish she falls in love and I will let her go
I'll walk her down the aisle
She'll look so beautiful in white
You look so beautiful in white
So as long as I live I love you
Will have and hold you
You look so beautiful in white
And from now to my very last breath
This day I'll cherish
You look so beautiful in white
Tonight
You look so beautiful in white
Tonight
...
Tháng sáu, trong tà váy trắng tinh khôi, em chính thức làm vợ anh...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top