CHAP (3)

Seokmin ban ngày vẫn đến công ty tập luyện, cùng giao du với những thực tập sinh, có cả nam, cả nữ và những người yêu thích cậu không thiếu, có thể xếp đầy chặt một cái thư viện, và Seokmin tự hào về điều đó. Ban ngày, cậu là một Lee Seokmin ngoan ngoãn và dễ gần. Nhưng ban đêm, Lee Seokmin đó tạm biến đi, nhường chỗ cho Lee Seokmin của thế giới ngầm, nhân vật mới nổi của khu đèn đỏ Seoul.

-Hey!

Seokmin vừa bước ra khỏi tòa nhà công ty, và lúc đó là 1 giờ 30 sáng. Cậu nhìn về phía có tiếng gọi và ngay lập tức thấy Kim Hansol, cái thằng bằng tuổi cậu trong nhóm Jisoo, cái thằng mà đã ném con Harley cho cậu ngày đầu nhập bọn.

-Thế nào? Ca hát nhảy múa xong chưa? Đi làm tí chứ?

Chwe Hansol là một thằng cao lớn, đô con, và cơ bắp, khuôn mặt và đôi môi nó gợi tình đến nỗi trinh tiết liệt nữ nhìn cũng phải chảy nước. Seokmin quý thằng này nhất bọn vì nó kiểu, kiểu kiểu như rất dễ tính và trân trọng anh em. Trừ khi nó tức giận, tin đi, thằng này lúc tức giận không hề dễ chơi đâu, nó giết người như nghóe từ năm 16 tuổi và phịch gái từ năm 12 tuổi. Mẹ kiếp, buồn nôn vãi.

Lee Seokmin lột cái áo phông rộng đẫm mồ hôi sau khi tập luyện của mình ra, đón lấy cái áo ba lỗ đen bó sát Hansol ném cho.

-Sếp đâu?

-Anh ta đến ổ mại dâm có chút việc – Hansol lơ đãng đáp, châm thuốc cho Seokmin – Mày không sợ người trong công ty mày thấy hả?

Seokmin cười khẩy, búng tàn thuốc đi:

-Vũ đạo là sở thích của tao, vào đây cốt chỉ để nâng cao khả năng thôi chứ bây giờ có bị đá đít ra khỏi cái công ty chó chết này tao cũng đếch quan tâm

-Giỏi – Hansol vỗ vai Seokmin – Đi uống đi, tao đói sắp chết rồi!

Tiếng xe gầm rú xé màn đêm, khi nhà dân đóng cửa tắt đèn cũng là lúc khu đèn đổ nhộn nhịp nhất.

Hansol và Seokmin vừa vào trong club đã thấy ngay mấy thằng còn lại đang say khướt, Hansol nhảy vào giữa sofa, cười cười bế thốc Seungkwan – anh chàng nhỏ bé có đôi mắt to tròn, chịu trách nhiệm vận chuyển hàng lậu và kiêm luôn đầu bếp cho cả bọn lên đặt vào lòng mình mà ve vãn. Lee Seokmin đảo mắt xem thường, nhìn quanh quất tìm kiếm Jisoo. Giữa hàng trăm thân thể điên loạn quay cuồng, tiếng nhạc chát chúa và ánh đèn nhập nhoạng, thật khó để tìm ra Jisoo. Yoon Jeonghan – anh chàng xinh đẹp có má lúm đồng tiền, chuyên xăm trổ nhìn Seokmin, biết cậu muốn kiếm Jisoo, bèn chỉ về phía căn phòng cửa vàng nơi góc vũ trường, hét vào tai cậu:

-Lão đại đang trong đó, vào đi nếu cậu muốn!

Seokmin bước chậm rãi, cố gắng lách qua đám người nhảy nhót kia, tiến về phía căn phòng có chiếc cửa vàng. Cậu mở cửa bước vào. Căn phòng rất lớn, có giường, một bộ bàn ghế và đằng sau hình như còn có nhà tắm. Jisoo vừa đi từ nhà tắm đó ra, hơi nước bên trong lọt ra ngoài. Anh mặc một chiếc áo choàng tắm bằng lụa màu đen, dây lưng thắt hờ và mái tóc thì vẫn còn ẩm ướt. Seokmin mỉm cười đóng cửa lại, sải chân đến trước Jisoo:

-Chào sếp!

Đáy mắt Jisoo hơi rung động, anh gật đầu rồi nằm xuống giường. Một sự im lặng kì lạ vây quanh hai người. Seokmin thở dài, chưa dám ngồi xuống, cứ đứng nhìn anh chăm chăm. Jisoo đang nằm sấp, áo lụa mỏng không che được thân thể của anh, bờ mông căng mẩy ẩn hiện khiến Seokmin thấy khô nóng. Cậu rút một điếu Marlboro ra, đưa lên miệng rít một hơi. Đột ngột Jisoo đứng dậy, bước từng bước thật chậm rãi về phía Seokmin, mỗi bước đi của anh làm đệm lún xuống một ít. Seokmin nhìn rõ được tất cả những hình xăm của anh. Da Jisoo rất trắng, nhưng đầy sẹo, đầu vú nhọn hoắt. Seokmin lại thấy quần mình chật thêm.

-Ngồi xuống đi!

Jisoo chỉ cái ghế sofa kích cỡ rất lớn ở góc phòng. Seokmin ngoan ngoãn nghe theo. Cậu rút điếu thuốc trong miệng mình đặt vào giữa môi Jisoo, khẽ dùng ngón cái xoa xoa môi dưới của anh. Jisoo ngậm vào, đợi Seokmin yên vị rồi cũng ngồi lên đùi cậu, hai tay mân mê cổ áo cậu.

Seokmin dùng tay xoa lưng Jisoo, thi thoảng đặt một nụ hôn phớt lên cổ hoặc vai anh, những chỗ hôm làm tình với anh, cậu đã cắn vào.

-Ngày mai cậu bắt đầu thực hiện vụ đầu tiên...

Seokmin nhìn Jisoo, vì anh tựa đầu vào cổ cậu nên cậu không thể thấy khuôn mặt anh. Nhưng khuôn mặt anh bây giờ hoàn toàn không trang điểm, không kẻ mắt, lông mi dài mảnh khẽ rung và tóc thì bết nước. Trông anh vẫn gợi tình với làn da trắng đối lập với áo lụa đen gần như đang tuột hết xuống. Seokmin gật đầu, không nói gì thêm, chỉ là tay lần xuống giữa hai chân anh, xoa nắn vật đã hơi ngẩng đầu. Jisoo nhắm mắt hưởng thụ, đôi môi hé mở thoát ra hơi thở gấp gáp đang dần nóng lên. Seokmin im lặng xoa nắn, thỉnh thoảng vân vê và kéo đầu vú xỏ khuyên của anh. Jisoo rên rỉ bằng giọng mũi, thân thể nóng rực cọ xát vào thân thể Seokmin. Rốt cục anh không chịu nổi mà xoay người, dang chân quỳ giữa hai chân Seokmin

-Cắn đầu vú tôi rồi kéo nó ra, mạnh vào!

Jisoo ra lệnh. Seokmin vẫn giữ im lặng, đưa tay nắm lấy eo anh kéo sát vào người mình, nhẹ nhàng hôn đầu vú hơi nhô lên của anh, đầu lưỡi cậu lướt qua đôi khuyên kim loại mang đến xúc cảm lạnh lẽo và hơi tê. Jisoo ôm đầu Seokmin, ngửa cổ lên tận hưởng. Seokmin đột ngột ngoạm lấy đầu ngực mẫn cảm của anh, cắn và nhai nó như muốn kéo nó đứt ra. Jisoo thét lên, vừa đau đớn vừa đầy khoái cảm. Seokmin không dừng lại, cậu di chuyển đầu, vừa mút vừa cắn và có thể cảm nhận được mùi máu ngay đầu lưỡi mình. Jisoo khiến cậu phát điên. Anh quá khiêu gợi và không khi nào Seokmin có thể chống lại được sự thèm khát của mình đối với anh. Jisoo là một chất gây nghiện độc hại.

-Đ...Đủ rồi....

Jisoo thở hổn hển, anh vừa mới bắn tinh lên ngực áo Seokmin và không định tiếp tục cương lên nữa. Seokmin liếm một đường nơi cổ anh và để anh luồn lưỡi vào khoang miệng mình. Hai đôi môi chà xát mạnh bạo, Jisoo cắn một cái ngay khóe môi Seokmin khiến cậu giật mình nhưng rồi cậu trả đũa bằng cách thọc thật sâu và nhanh lưỡi vào sâu trong miệng Jisoo làm anh như ngừng thở. Rõ ràng Jisoo đã thua trong cuộc chiến khoang miệng này. Seokmin mỉm cười nhìn mặt Jisoo đỏ lên, anh lầm bầm chửi rủa trong miệng mà những từ Seokmin có thể nghe thấy là 'đệt mẹ..thằng bệnh...đồ cuồng dâm...' hay những thứ đại loại như vậy. Seokmin càng siết chặt lấy eo anh:

-Ồ cảm ơn sếp nha!

Jisoo đưa tay lên tát mạnh vào má Seokmin rồi đứng dậy.

Đêm hôm sau, đích thân Jisoo đến đón Seokmin đằng sau công ty. Khi mà Seokmin cầm chai nước bước ra khỏi cửa với cái áo phông đẫm mồ hôi, suýt chết tim khi thấy Jisoo xuất hiện lù lù, đang ngồi mất kiên nhẫn búng tàn thuốc xuống đất. Hình như anh đã đợi lâu rồi, dưới đất phải có gần chục đầu lọc. Và đặc biệt hơn cả là Jisoo hôm nay con mẹ nó gợi cảm. Mái tóc được nhuộm lại, gần như vàng sậm, rối tung, kẻ mắt nhạt, áo ba lỗ bó sát, quần da bóng và cũng ôm sát nốt.

Seokmin nhanh chóng bước qua, vỗ mông Jisoo một cái và nhận được cái lườm nguy hiểm từ anh. Hôm nay là ngày đầu tiên cậu cùng băng của Jisoo đi làm nhiệm vụ.

-Tận hưởng đi, tối nay sẽ kích thích hơn cả khi cậu làm tình đấy !

Seokmin ngồi sau xe Jisoo về căn cứ, nghe anh nói câu được câu không, chỉ cười đểu giả lướt tay qua đầu vú nhô lên của anh, nghịch ngợm liếm tai anh một cái và cười phá lên khi cảm nhận được sự rùng mình của Jisoo.

-Thằng bệnh!

Jisoo chửi rủa nhưng Seokmin thấy tai anh dần đỏ lên.

Căn cứ băng Bloody Mary của Jisoo nằm trong một con hẻm sâu hun hún, phải quẹo nhiều lần mới thấy một nhà nghỉ xập xệ, bảng hiệu nhấp nháy như sắp hỏng hẳn. Bức tường màu vàng bên ngoài phủ đầy rêu xanh trơn trượt và đầy vết ố. Ban công màu xanh lá bong tróc, có chỗ toàn gạch trát xi măng tạm bợ.

Jisoo dẫn Seokmin vào bên trong, xuống tầng hầm.

May mắn tầng hầm chỗ này không ẩm thấp và đầy mùi bụi bặm, Seokmin thầm nghĩ. Cái cầu thang gỗ ọp ẹp kêu ken két khi cậu dẫm chân xuống. Bóng tối đổ lên Jisoo khiến cậu không nhìn rõ anh. Dần dần ánh sáng màu vàng le lói hiện lên. Anh em đầu não trong băng đã đủ hết, đang ngồi tán gẫu, hoặc nốc rượu, hút thuốc, hoặc như Hansol và Seungkwan, ve vãn lẫn nhau.

Đèn màu giăng bốn phía, và một cái đèn vàng treo trên trần. Sau quầy bar bằng gỗ treo đủ loại rượu và ly tách là Yoon Jeonghan và một người đàn ông cao lớn Seokmin chưa từng gặp qua. Junhui, Jihoonvà Seungcheol đang chơi bi-a, thỉnh thoảng có tiếng chửi bậy vì Seungcheolhoặc Junhui chơi bẩn. Chan đang chơi game trên PSP, trên miệng nó ngậm một điếu Marlboro loại dài. Wonwoo và Mingyu đang xem xét và lau đống súng mới tậu được.

-Hey Soonyoung!

Jisoo hất hàm về phía quầy bar, nơiJeonghan và người đàn ông khác, chắc chắn là Soonyoung, đang đứng.

-Hey Jisoo!

Soonyoung có chất giọng trầm khàn, anh ta cao hơn Jisoo cả cái đầu, đi vòng qua quầy bar và huých vai với Jisoo.

-Này Soonyoung, tôi không nghĩ sẽ bắt tay với cậu đâu, chắc hẳn mấy cái ngón tay dài ngoằng đó vừa mới ra vào cái lỗ nhỏ của Yoon Jeonghan nhỉ!?

Jisoo liếc về phía Yoon Jeonghan chỉ để thấy một cái ngón giữa của cậu chĩa thẳng vào mặt mình, và khẩu hình miệng 'đệt mẹ anh Jisoo'. Soonyoung chỉ cười cười, Seokmin nhìn mặt anh ta, lông mày nhợt, đôi mắt đa tình, mũi cao thẳng và đôi môi sẫm màu, trên người anh ta toát ra thứ sức hút riêng biệt ít ai cưỡng lại được. Soonyoung như cảm nhận thấy ánh mắt Seokmin đang xoáy sâu vào mình, hắn xoay đầu, mỉm cười với Seokmin nhưng miệng lại hỏi Jisoo:

-Ồ cậu nào đây? Người mới à?

Jisoo liếc Seokmin, gật đầu:

-Người mới, một tay quái xế đấy!

Soonyoung chỉ gật đầu rồi chìa tay ra bắt tay với Seokmin. Nói thật là Seokmin cũng hơi chần chừ vì những lời Jisoo nói ban nãy, về mấy cái ngón tay dài của anh ta và cái lỗ nhỏ của Yoon Jeonghan ấy mà. Soonyoung như hiểu Seokmin nghĩ gì, hắn phá lên cười rất thỏa mái:

-Đừng nghe những gì lão đại của cậu nói, tôi mới chỉ hôn người đẹp trong quầy bar kia vài cái thôi!

Seokmin hình như lại nghe tiếngJeonghan văng tục, giờ cậu mới đưa tay ra bắt tay Soonyoung:

-Lee Seokmin!

-Rất vui được gặp cậu, Lee Seokmin! Tôi là Soonyoung, bạn lão đại của cậu!

Seokmin thấy rằng Soonyoung không giống như đám loạn đằng kia, hắn tỏ ra là một người có tri thức, không giống như lũ lưu manh côn đồ, hay xã hội đen. Hắn giống...thế nào nhỉ....một bác sĩ, hay tiến sĩ gì đó hơn. Seokmin nhìn gọng kính vàng trên sống mũi cao của Soonyoung và đánh giá. Vì sao hắn lại đi làm việc cho Jisoo?

Cuộc họp tan vào lúc 4 giờ sáng. Seokmin hầu như không phải làm gì ngoài việc ngăn không cho Chan và Mingyu lao vào ẩu đả vì bất đồng ý kiến. Cậu chắc chắn Mingyu sẽ chết ngay lập tức sau khi ăn một quả đấm từ Chan – người học võ từ nhỏ, cho xem. Và cậu được phân công sau khi Junhui, Mingyu vào cướp chỗ thuốc nổ trên con tàu chở thuốc nổ xuyên 3 thành phố ra bến cảng, thì cậu là người đón chỗ thuốc nổ đó và lái xe vòng về bìa rừng, sau đó nếu có người đuổi theo thì cắt đuôi bằng cách chạy xuyên qua khu rừng bằng GPS không sóng Soonyoung đã cài vào điện thoại cậu. Số thuốc nổ đó về đến bến cảng bỏ hoang phía tây an toàn là lúc nhiệm vụ thành công.

-Nghe ngon ăn quá nhỉ!

Wonwoo xếp súng lên bàn, lắp đạn vào từng cái, kiểm tra chốt an toàn, báng súng, họng súng rồi mới yên tâm giao cho từng người.

-Chú em – Mingyu vỗ vai Seokmin – Nếu có thằng nào dám xổ ra cản đường cậu, cứ bắn tung não nó, ok?

-Ok – Seokmin nhàn nhạt đáp, cũng có chút lo lắng vì đây là lần đầu tiên cầm súng, và có thể, sẽ giết người. Cậu nhìn sang Jisoo đang xoay xoay khẩu shortgun của anh, anh cũng đang nhìn cậu, đôi mắt kẻ đen khẽ cong lên, cái lưỡi màu hồng ẩm ướt trượt một đường qua môi dưới rồi biến mất giữa hai phiến môi. Seokmin biết, Jisoo khát máu đang trở lại, cậu đột nhiên rùng mình, thì ra Bloody Mary nghĩa là như vậy.

END CHAP 3

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top