Part 1
- Xin lỗi cô, tôi nghĩ đây là ghế của tôi
Khả Vy vội vàng kiểm tra lại vé, rối rít xin lỗi người khách rồi chuyển sang chiếc ghế gần cửa sổ.
- Edward..Edward Lloyd. Rất vui khi được ngồi cạnh cô.
- Vy..Khả Vy
Khả Vy mỉm cười và nhìn Edward không rời mắt. Edward thấy vậy, nhìn thẳng vào mắt Vy với biểu cảm tò mò.
- Ủa mặt tôi có gì hả?
- À à, không có gì
Khả Vy tủm tỉm cười rồi lấy tay giả vờ chỉnh sửa lại tóc. Mặt cô đỏ lên vì ngượng. Cô vẫn bình tĩnh cố nghĩ ra gì đó để nói cho qua cái khoảnh khắc này.
- Chỉ là tên anh làm tôi nhớ tới Edward trong phim Twilight....
Sau câu nói của Khả Vy, hai người lặng im nhìn nhau 5 giây rồi cùng bật lên cười. Khả Vy quay đi, lảng tránh ánh nhìn của Edward, giả vờ tập trung đọc sách trở lại nhưng trong đầu cô là hàng loạt suy nghĩ về Edward. 'Trời ơi, quê quá. Sao lại nói vậy? Vy ơi Là Vy, mày làm anh ta nghĩ mày vô duyên và mê trai quá rồi đó.' Khả Vy lại ngước sang nhìn trộm Edward một cái rồi nghĩ ' Nhìn râu quai nón của anh ta kìa? Khuôn mặt góc cạnh, giọng thì trầm ấm và đặc biệt là đôi mắt trìu mến. Anh ta đúng là gu của mình, thật nam tính. Tóc tai cũng gọn gàng.Trai Đức vốn nổi tiếng là đẹp. Mình thấy quả là không sai '. Cô cười tủm tỉm rồi lắc đầu thật mạnh để quay về với hiện thực. Cô quay sang nhìn ra ngoài cửa sổ, hít một hơi thật sâu. Máy bay sắp cất cánh rồi. Lâu rồi Khả Vy mới lại có cảm giác nhẹ nhõm thế này. Cứ bay đi đã, để hết gánh nặng công việc, bộn bề cuộc sống ở phía sau. Khả Vy hứa với bản thân sẽ hưởng trọn vẹn những ngày sắp tới ở Berlin, chỉ một mình mình thôi. Khả Vy suy nghĩ vẩn vơ xem sẽ làm gì, ăn gì ở Berlin, rồi cô tưởng tượng tới cảnh được ở khách sạn, được tắm bồn, đi lang thang trên phố shopping, đi thăm bảo tàng nghệ thuật, đọc sách, uống cà phê ngắm phố phường. Nghĩ tới đây thôi mà mắt cô đã trùng xuống rồi. Khả Vy ngả lưng vào ghế và chìm đắm trong giấc mơ của mình.
'Ôi gối của khách sạn thật êm. Ahhh, đúng là khách sạn 5 sao có khác. Gối này chắc là gối lông vũ rồi. Sờ mới mịn làm sao'. Khả Vy đang chìm đắm trong cảm giác êm ái thì bỗng có người vỗ vào vai cô và kéo cô khỏi cái gối. Cô khó chịu nghĩ ' Trời ơi, tôi đã trốn đi du lịch một mình, ở khách sạn một mình sao mà còn có người làm phiền tôi vậy'. Cô mở mắt, mặt phụng phịu khó chịu, rồi cô giật mình hét lên. Một người đàn ông với nụ cười toả nắng đang chăm chú nhìn cô. Cô nhìn xung quanh và hoảng hồn khi phát hiện ra mình vẫn ở trên máy bay.
- Cô ngủ có ngon không? Để có được chiếc gối êm như thế này là phải trả tiền đó
Edward vỗ nhẹ vào vai mình và cười thật tươi. Khả Vy cũng bật lên cười và vội vàng xin lỗi Edward. Hai má cô đỏ ửng lên, một phần vì ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào, một phần vì nhớ lại giấc mơ ngớ ngẩn ban nãy. Chị tiếp viên hàng không đứng gần hai người cũng tủm tỉm cười và nhẹ nhàng nhắc hai người thắt dây an toàn và nâng ghế thẳng để chuẩn bị hạ cánh.
***
Tại sao lại là Berlin? Khả Vy chỉ cảm thấy cô tìm được cảm hứng trong những điều chân thật, giản dị từ cuộc sống. Người ta hào hứng được đi Rome, đi Paris để tìm cảm hứng cho những câu chuyện tình lãng mạn, cảm hứng cho những bộ sưu tập thời trang mới, cho cuốn sách mới nhưng Khả Vy lại chọn Berlin. Cô đã có cơ hội được đi khá nhiều nước châu Âu nhưng riêng Berlin thì Khả Vy chưa có dịp được tới. Cô từng tới Đức để thăm bạn và cùng bạn đi chơi nhưng lại đi những thành phố khác. Lần này cô quyết đi tới đây đúng dịp trước giáng sinh vì cô muốn được đi dạo phố và ngắm chợ Giáng sinh ở Berlin và muốn trải nghiệm xem cảm giác đi du lịch một mình trong mùa đông châu Âu như thế nào.
Khả Vy đã xin nghỉ 4 ngày không phép để đi Berlin. Đây là lần thứ 2 mà cô đi du lịch một mình. Lần trước đó, Khả Vy đã thử đi du lịch một mình, sau khi chia tay mối tình 5 năm. Khả Vy nhớ lần đầu tiên đi du lịch một mình vừa buồn, vừa sợ, vừa hào hứng nhưng vẫn quyết đi vì cảm thấy cần hít thở luồng khí mới, ở một thành phố mới. Nhưng lần đó lại không tệ như cô lo lắng, mọi thứ diễn ra khá trôi chảy mặc dù có một vài khoảnh khắc trong ngày cô thấy hơi cô đơn lạc lõng. Và sau nửa năm, Khả Vy tiếp tục chuẩn bị cho chuyến du lịch mới. Khả Vy thích có khoảng riêng tư để đọc sách, để nghe nhạc, để ngẫm nghĩ và đặc biệt là viết. Cô thích chìm đắm trong trí tưởng tượng của mình, viết những mẩu truyện ngắn nho nhỏ, chứa đựng nhiều suy tư của một cô gái trẻ xa nhà đã lâu.
Khả Vy nhìn một lượt các cuốn sách trên kệ sách của cô, băn khoăn nên chọn cuốn nào để mang theo trong chuyến du lịch lần này. Và khi đang lướt ngón tay của mình qua các tiêu đề sách, Khả Vy dừng lại. 'My not so perfect life', Sophie Kinsella. Cô thốt lên' Ok, chúng ta cùng đi Berlin nào'.
***
Sắp tới Berlin rồi. Trời nắng đẹp quá. Cô nhìn từ trên không xuống, mọi cảnh vật phủ trong tuyết trắng. Cô vui vẻ mỉm cười 'Vậy là giáng sinh này sẽ đẹp lắm đây'. Có những mùa giáng sinh, châu Âu không có tuyết, trời mưa âm u ảm đạm. Năm nay thì khác, năm nay tuyết rơi đều, và rất khô ráo.
Máy bay đã hạ cánh. Mọi người đều vội vàng lấy hành lý của mình. Edward ga lăng giúp Khả Vy lấy vali của cô. Hai người cùng ra khỏi máy bay. Lúc tới cửa exit, Edward quay lại nhìn Khả Vy và nói
- Đi chơi vui vẻ ở Berlin nhé.
Khả Vy cười thật tươi và cảm ơn Edward vì đã làm chiếc gối êm cho mình ngủ trên máy bay. Hai người bước đi về hai hướng khác nhau. Khả Vy quay lại nhìn Edward bước đi và tự nhiên tò mò không biết anh ấy sống ở Berlin không và không biết anh ấy làm nghề gì, bao nhiêu tuổi nhỉ.
Cô ngước lên nhìn biển chỉ dẫn và thấy bến buýt đây rồi. Để về tới khách sạn, cô sẽ cần đi buýt về trung tâm xong rồi sau đó sẽ đi buýt về khách sạn. Từ xa cô đã thấy chiếc xe buýt vào trung tâm vì hàng người xếp hàng rất dài. Cô thở dài một cái rồi bước vào hàng đứng. Trên xe buýt không còn chỗ ngồi, mọi người đứng chen chúc nhau rồi hành lý chắn mọi lối đi. Khả Vy lâu lắm mới được trải nghiệm cảm giác này. Ở Bắc Âu hiếm khi cô gặp phải cảnh ùn tắc trên phương tiện công cộng như vậy. Ở Helsinki, nơi cô đang sống, từ sân bay có tàu nhanh đi thẳng về ga tàu trung tâm. Việc đi lại rất thuận tiện và tiết kiệm thời gian.
***
Sau chuyến hành trình gian nan từ sân bay, cuối cùng cô đã về tới khách sạn. Cô tự nhủ thôi lần này đi buýt từ sân bay về cho biết, lần sau ra sân bay cô sẽ đi taxi, giá cả ở Đức phải chăng không quá đắt mà lại tiện lợi hơn rất nhiều. Bước vào đại sảnh của khách sạn, cô thấy nhẹ nhõm hẳn. Cô tới bàn lễ tân làm thủ tục. Lại một lần nữa, cô bất ngờ trước vẻ đẹp trai manly, và rất ga lăng của nhân viên lễ tân của khách sạn. Cô nhận chìa khoá và cảm ơn bạn lễ tân rối rít. ' Đã đẹp còn thân thiện' Cô thầm nghĩ về chàng trai lễ tân khi đang đứng trong thang máy tới tầng của mình. Khả Vy từng làm lễ tân ở một khách sạn có tiếng nên phần nào cô mắc bệnh nghề nghiệp cũ. Khi tới bất kì khách sạn nào, cô hay chú ý tới thái độ phục vụ, thần thái của nhân viên. Cô cho rằng người làm trong nghề dịch vụ đặc biệt là ngành hospitality nên đẹp cả bên trong và bên ngoài để tạo được thiện cảm với khách hàng. Mọi người hay nói rằng người làm trong nghề này hay chú tâm quá nhiều tới ngoại hình nhưng có ai mà không yêu cái đẹp? Quan trọng là không chỉ thoả mãn khách hàng về mặt thẩm mỹ mà còn cả về cách ứng xử.
15.30'. Lần này là đệm và gối của khách sạn thât chứ không phải bờ vai của người đàn ông lạ mặt nào khác. Ôi thích quá.' Khả Vy thả mình xuống chiếc giường êm ái ở khách sạn và cười toe toét một mình. Cô bật dậy kéo rèm cửa sổ và nhìn xuống đường với vẻ thích thú. Xung quanh khách sạn cô ở là rất nhiều các căn hộ dân cư liền kề nhau. Từ cửa sổ phòng cô nhìn ra là những khu vườn nho nhỏ được bao phủ trong lớp tuyết dày, là các ban công được quây bởi kính cản lực với những chậu hoa đủ màu sắc và những chiếc bàn, chiếc ghế nhỏ. Khả Vy cũng luôn ước sau này sẽ có căn hộ riêng, có ban công để ngồi uống trà, ngồi viết và đọc sách như vậy. Rồi cô chạy vào nhà tắm. ' Wowwww. Đúng là nhà tắm mà mình mong ước rồi'. Khi check in lấy số phòng, Khả Vy có xin được ở phòng có bồn tắm nếu mà loại phòng đó vẫn còn trống. Và Khả Vy đã được như ý. Cô thầm cảm ơn anh bạn lễ tân một lần nữa. Phòng tắm được lát bởi gạch với gam màu gỗ ấm, rất gọn gàng sạch sẽ, có rất nhiều khoảng trống để cô thoải mái bày đồ trang điểm của mình và đặc biệt là có một chiếc bồn tắm dài rộng. Trong phòng cũng có đầy đủ sữa tắm, dầu gội, kem dưỡng ẩm và mũ tắm. Cô đứng soi mình trong chiếc gương to chạy dài cả một khoảng tường rồi nhảy cẫng lên sung sướng.
Vẫn còn rất nhiều thời gian từ giờ tới tối nên Khả Vy nghĩ nên làm gì trước. Cô cũng thấy hơi mệt sau chuyến bay nên cô định sẽ đi gần gần quanh khách sạn. Khách sạn Khả Vy ở nằm tại phía tây của Berlin. Phía tây của Berlin khá phát triển, cũng mới và hiện đại hơn phía đông Berlin, do ảnh hưởng của chiến tranh lạnh trong quá khứ. Từ khách sạn Khả Vy có thể đi bộ ra con đường mua sắm nổi tiếng ở Berlin, Kurfürstendamm. Đại lộ này nằm ở quận Charlottenburg. Nơi đây không chỉ là địa điểm quen thuộc của các tín đồ mua sắm mà còn là khu du lịch nổi tiếng. Đi tới Kurfürstendamm, bạn có thể tìm được tất cả các món đồ mà bạn muốn từ bình dân tới thời thượng. Nếu ai đã nghe hoặc tới Paris thì sẽ biết đến đại lộ lộng lẫy Champ- Elysees, thì Kurfurstendam được mệnh danh là đại lộ Champ-Elysees của Berlin.
Đã quay trở lại Đức rồi nên Khả Vy muốn ăn Doner Kebab, món ăn rất được ưa chuộng bởi bất kì ai đã từng sống và đi du lịch ở Đức. Cô tìm được một quán Kebab bên lề đường, gần trung tâm mua sắm KaDeWe. Khả Vy háo hức đưa miếng bánh lên miệng và thở ra một cách thoả mãn. 'Ngon quá đi mất thôi'. Khả Vy là một cô gái ham ăn. Ngoài thời trang, du lich, âm nhạc, cô có một tình yêu đặc biệt với ăn uống. Khả Vy có thể ăn hàng giờ mà không thấy no và cô vô cùng may mắn ở một điểm là cô ăn bao nhiêu cũng không béo. Ai nhìn Khả Vy cũng nghĩ cô ăn uống thanh đạm, năng động nên mới một dáng người mảnh mai như hiện tại, nhưng bạn bè cô đều biết là cô ăn rất rất nhiều. Khả Vy tự hào về điều này lắm. Mỗi lúc thấy tự ti về bản thân, Khả Vy hay an ủi mình bằng cách tự nhủ là mình có một siêu năng lực là ăn bao nhiêu cũng không béo.
Cô vừa ăn vừa ngắm nhìn các bạn trẻ đang chơi trượt băng gần đó. Ở khu trượt băng, mọi thứ rất sống động, nhạc giáng sinh vang lên, xung quanh các cây thông giáng sinh được giăng đèn lộng lẫy. Khả Vy mới thấy hạnh phúc làm sao. Vừa được ăn no ấm bụng, lại được nghe nhạc hay, ngắm nhìn mọi người. Trời mùa đông tối rất nhanh. Mặt trời đã lặn từ bao giờ. Nhưng Khả Vy lại không thấy buồn mà ngược lại, cô thấy vui lạ kì. Ca khúc Last Christmas làm Khả Vy nhớ lại những ngày tháng đã qua với nhiều chuyện buồn hơn là vui. Đã có lúc Khả Vy không biết bám víu vào ai và hoàn toàn vô vọng. Giờ đây mọi thứ đã tốt lên rất nhiều. Cô thấy mình độc lập, tự chủ, giỏi điều khiển cảm xúc của mình. Cô thấy bản thân trưởng thành hơn và tự tin đối mặt với mọi khó khăn. Cô thầm cảm ơn những quãng thời gian qua vì đã dạy cô những bài học vô giá. Giáng sinh xong sẽ tới năm mới và sẽ là một khởi đầu mới. Cô luôn giữ một tinh thần lạc quan nhất có thể.
Khả Vy bước vào cửa hàng Urban Outfitters. Dù đi nhiều shop ở nhiều thành phố khác nhau nhưng có một nơi mà Khả Vy luôn có ấn tượng rất tốt là Urban Outfitters. Ở đây ngoài quần áo năng động trẻ trung, rất cá tính, Khả Vy còn có thể tìm cho mình những món đồ trang trí, những cuốn sách, cuốn thơ với nội dung đơn giản nhẹ nhàng nhưng khá ý nghĩa. Cô mở một trang bất kì cuốn Pillow Thoughts trên bàn và đọc nhẩm đoạn cô vừa thấy
' Make a list
Write down the most important things
I will give you the first:
You'
Cô mỉm cười và quyết định lấy cuốn pillow thoughts. Thật ra cái điều mà Khả Vy vừa đọc được giống như một lời nhắc nhở dành cho cô vậy. Đã có lúc cô quên đi sự quan trọng của mình, không quan tâm tới việc mình tổn thương như thế nào mà chỉ để ý tới cảm xúc của người khác. Lâu dần cô nhận ra là mình đang dần đánh mất chính tâm hồn của mình. Và khi nhận ra kịp thời, cô đã chọn ở một mình nhiều hơn để lắng nghe những tâm sự của bản thân. Khả Vy là người khá tin vào tâm linh. Cô tin rằng việc mình gặp ai trên cuộc đời, đi tới đâu hay thấy một cuốn sách với một thông điệp nào đó đều có có ý nghĩa nhất định trong cuộc sống của cô. Cũng giống như các bạn trẻ bây giờ thường hay nói ' Everything happens for a reason' vậy.
Sau cả buổi tối lang thang ngoài khu mua sắm, Khả Vy đã về tới khách sạn. Cô hào hứng chuẩn bị bồn tắm. Cô lấy cục bath bomb cô mua ở Lush ra khỏi túi. Cô chọn cục bathbomb có tinh dầu lavender giúp thư giãn và dễ ngủ hơn. Khả Vy nằm thả lỏng trong bồn tắm, nhắm mắt, lắng nghe tiếng nhạc du dương không lời của Monoman. Mùi tinh dầu dịu nhẹ cứ thế đưa Khả Vy vào thế giới của riêng cô, chỉ mình cô thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top