5| Hồi tưởng
A / N - Bối cảnh được đặt vào năm thứ 7 - không có chiến tranh.
Ngồi trên giường trong cánh bệnh thất, Draco Malfoy nhìn chằm chằm vào cánh tay trái của mình, nó đang nằm bất động trong một chiếc địu. Draco thực sự sắp được xuất viện, sau một ngày cuối tuần ở bệnh thất, nhưng niềm hạnh phúc của anh đã được bà Pomfrey tiết lộ và nói với anh rằng anh không thể chơi Quidditch trong phần còn lại của năm. Draco đã hy vọng đủ sức để chơi trong trận đấu cuối cùng được sắp xếp lại trong năm với Gryffindor, nhưng có vẻ như những hy vọng đó đã tan thành mây khói.
Draco đã thực sự chơi trong trận đấu ban đầu với Gryffindor khi tai nạn của anh xảy ra. Trong khi tìm kiếm snitch, anh phải di chuyển nhanh để tránh một cú đánh mạnh, nhưng sự cơ động nhanh chóng của anh đã khiến anh đâm vào Tầm thủ của Gryffindor, Harry Potter. Cặp đôi cuối cùng đã bị rơi ra khỏi chổi, và trò chơi đã bị hủy bỏ vì cả hai Tầm thủ của hai đội đều bị thương. Sự khác biệt duy nhất là, chấn thương của Harry rất nhẹ và anh ta đã rời khỏi bệnh thất trong vòng chưa đầy một giờ, trong khi Draco bị mắc kẹt trong bệnh viện suốt cuối tuần với chấn thương và vai bị trật khớp.
"Trò có thể rời đi trong vài phút nữa, trò Malfoy," bà Pomfrey tuyên bố, khiến Draco giật mình khỏi suy nghĩ. "Ta sẽ giúp trò giảm đau cho vai."
"Cảm ơn," Draco lẩm bẩm khi bà Pomfrey biến mất vào văn phòng của mình.
Trước khi bà Pomfrey có thể trở về từ văn phòng của mình, cánh cửa vào cánh bệnh thất mở toang và cô gái Trưởng phòng, Hermione Granger bước vào phòng. Hermione không chỉ là Thủ lĩnh nữ sinh, bên cạnh Draco là Thủ lĩnh nam sinh, mà cô còn là bạn gái của anh. Cặp đôi đã quen nhau vào đầu năm và mối quan hệ của họ đã đi từ mạnh sang mạnh, và cuối năm gần đến, họ rất hướng về tương lai cùng nhau.
Tất nhiên mối quan hệ của họ đã không hoàn toàn thuận buồm xuôi gió với những người bạn của Hermione phản đối chuyện tình lãng mạn của họ. Ngay cả bây giờ, những người bạn thân nhất của Hermione vẫn không thích Draco và anh biết họ đã tận dụng mọi cơ hội để cố gắng thuyết phục cô rằng cô đã phạm phải một sai lầm lớn khi ở bên anh. May mắn thay, Hermione không quan tâm đến ý kiến của người khác và cô từ chối để bạn bè quyết định người mà cô nên hẹn hò. Cô yêu Draco và cô không kết thúc mối quan hệ của họ chỉ vì bạn bè của cô không thích anh.
"Anh cảm thấy thế nào?" Cô hỏi khi đi đến Draco và hôn anh thật nhanh.
"Không tệ, anh cho là thế," Draco trả lời. "Nhưng bà Pomfrey đã cấm anh chơi Quidditch trong phần còn lại của năm."
"Thật vậy," bà Pomfrey nói, tái xuất hiện từ văn phòng của mình và trao cho Draco một lọ thuốc giảm đau. "Trừ khi trò muốn mạo hiểm làm hỏng vai vĩnh viễn?"
"Không, tôi không muốn điều đó," Draco nói khẽ khi anh bỏ túi thuốc và trượt khỏi chiếc giường anh đang ngồi.
"Vậy thì, không có Quidditch nào trong vài tháng tới," bà Pomfrey nhắc lại. "Hãy cho nó một vài tháng, và vai của trò sẽ tốt như mới. Sau đó, trò có thể chơi tất cả các trò chơi mà trò muốn."
Draco gật đầu và cảm ơn bà Pomfrey, trước khi anh rời khỏi bệnh xá với Hermione. Cả hai cùng nhau quay trở lại ký túc xá Thủ lĩnh nằm ở tầng ba. Khi họ bước vào ký túc xá, Draco đã bị sốc khi tìm thấy những người bạn thân nhất của mình, Theo Nott và Blaise Zabini, ngồi trên một trong những chiếc ghế sofa.
"Này," Blaise cười toe toét khi phát hiện người bạn thân nhất của mình bước vào phòng. "Thật tốt khi mày trở lại."
"Thật tốt khi được trở lại," Draco trả lời.
"Nếu mày muốn ở một mình, bọn tao có thể đi, nhưng tao nghĩ rằng bọn tao có thể quanh quẩn ở đây giúp mày giải khuây," Theo đề nghị, không muốn xâm phạm thời gian riêng tư của Draco và Hermione.
"Tao nghĩ vậy," Draco nhận xét khi anh thả mình xuống ghế sofa đối diện với bạn bè, với Hermione ở bên cạnh. Mặc dù thuốc giảm đau, bà Pomfrey đã bơm cho anh nhưng vai anh vẫn đau nhói, và cơ thể anh chỉ đau nói chung từ mùa thu và anh chịu đựng chúng.
"Đúng, mày đã bị mắc kẹt trong bệnh xá nhiều ngày, điều đó thật khó mà cảm thấy vui vẻ", Theo chỉ ra. "Và bây giờ mày bị mắc kẹt trong một trận đấu, mày sẽ không thể chơi trong trận đấu được sắp xếp lại vào cuối tuần."
"Trận đấu đã được sắp xếp lại cho cuối tuần tới?" Draco đặt câu hỏi trong sự ngạc nhiên, sốc vì trận đấu đã được lên kế hoạch sớm như vậy.
"Ừ," Blaise gật đầu, vẻ mặt khinh khỉnh trước sự sắp xếp lại vội vàng của trận đấu. "Có tin đồn rằng Potter đã cố gắng cho một trận tái đấu sớm, và biết rằng mày sẽ không đủ sức để chơi."
"Nếu Thánh Potter muốn trở nên nhỏ mọn, hãy để nó làm vậy" Draco trả lời. "Dù sao nó cũng không khác biệt. Tao không thể chơi Quidditch trong vài tháng."
"Tại sao?" Theo hỏi.
Draco giải thích những gì bà Pomfrey đã nói về vai của anh, và làm thế nào một vết thương khác khi nó vẫn còn có thể dẫn đến thiệt hại vĩnh viễn. Blaise và Theo rõ ràng thất vọng khi không có Draco cho trận đấu, nhưng họ đồng ý rằng sức khỏe tổng thể của anh là trên hết.
"Có ai muốn uống gì không?" Hermione hỏi, khi Draco đã hoàn thành việc lấp đầy bạn bè trong thời gian ở trong bệnh viện.
Cả Theo và Blaise đều đồng ý với đồ uống, nhưng khi Hermione đứng dậy, Draco ngăn cô lại. "Em ở lại đây với anh, Blaise và Theo có thể lấy đồ uống."
"Này, bọn tao là khách đấy," Blaise phản đối một cách đùa cợt khi anh và Theo đứng dậy.
"Tao muốn Hermione ở lại với tao, tao đã rất nhớ cô ấy," Draco nói, mỉm cười với bạn gái khi những người bạn của anh đi vào nhà bếp nhỏ để lấy đồ uống.
"Em đã nhìn thấy anh mỗi ngày mà," Hermione chỉ ra với một tiếng cười khúc khích.
"Ừ, nhưng chúng ta đã bị giám sát dưới con mắt thận trọng của bà Pomfrey," Draco lập luận. "Anh thề rằng người phụ nữ đó có sức mạnh đặc biệt. Mỗi lần chúng ta hôn, cô ấy sẽ ở đó và nói với chúng ta rằng giờ thăm đã kết thúc."
"Có lẽ cô ấy chỉ không thích nhìn hai người trở nên "cáu kỉnh" trên giường bệnh xá", Blaise nhận xét khi anh và Theo trở về phòng sinh hoạt chung.
"Giống như bọn tao không muốn chứng kiến bây giờ", Theo thêm vào, nhăn mặt khi cặp đôi chia sẻ một nụ hôn kéo dài. Mặc cho cái vai đau của Draco, anh sẽ không lấy đó làm vấn đề để họ vẫn đắm chìm trong một chút niềm vui trên ghế sofa.
"Thư giãn đi, bọn tao sẽ không làm gì cả," Draco nói với bạn bè khi họ đặt bốn ly nước ép bí ngô lên bàn và lấy lại chỗ ngồi.
"Tao không nên mong đợi gì, ít nhất là trong khi bọn tao đang ở trong phòng," Theo nói với một nụ cười.
Cuộn tròn bên cạnh Draco, Hermione nhìn ba người Slytherin cười đùa qua lại. Nhìn họ cùng nhau, rõ ràng ba người có một tình bạn rất bền chặt. Luôn có một người trong số họ chêm vào người khác, nhưng không ai từng mắc sai lầm. Tình bạn của họ chắc chắn cho thấy Slytherin vui hơn mọi người nghĩ. Hermione biết hầu hết mọi người nghĩ Slytherin lạnh lùng và nghiêm túc, nhưng nhìn Draco và bạn bè của anh, rõ ràng họ là bất cứ điều gì ngoài nghiêm trọng.
Khi các chàng trai nói chuyện với hồi tưởng, Hermione bịt tai lại. Cô khá thích thú khi nghe những gì diễn ra trong ngục tối- ký túc xá của Slytherin khi tin đồn xung quanh Slytherin đang khan hiếm. Những câu chuyện từ những nhà khác thường trôi nổi xung quanh trường học, nhưng rất ít thông tin về những gì đã xảy ra trong ngục tối.
"Tụi bây có nhớ thời gian chúng ta dán keo lên những cây chổi của Gryffindor không?" Theo cười.
"Nhớ chứ, tao vẫn còn sợ nó," Blaise trả lời với một tiếng cười của chính mình.
Vụ việc đã xảy ra vào năm trước trong một trận đấu mà Gryffindor đang chơi Ravenclaw. Một chất keo phản ứng chậm đã được rải trên toàn bộ cây chổi của đội, và trong khi mọi thứ ban đầu vẫn ổn khi trận đấu diễn ra với các cầu thủ Gryffindor phải vật lộn để rời khỏi cây chổi. Sau một phần tư giờ, keo đã được thiết lập hoàn toàn, và không ai trong số các Gryffindors có thể gỡ bàn tay đeo găng ra khỏi cây chổi. Thật không may, họ cũng không thể tháo chổi và bà Hooch đã khiến họ bước ra khỏi quần giữa sân. Kết quả là toàn bộ đội quidditch Gryffindor đứng trên sân trong bộ đồ lót của họ, đó là nguyên nhân gây ra nhiều trêu chọc cho đội trong những ngày tháng sau trận đấu.
"Ba người làm gì, tôi không có ý kiến ," Hermione thở hổn hển khi cô cười cùng với ký ức về vụ việc.
"Ồ, còn nhiều câu chuyện như thế nữa," Draco nói với nụ cười gian ác. "Bọn anh đã có một số niềm vui trong thời gian đó"
"Thôi nào, nói cho em biết thêm đi" Hermione khuyến khích.
"Vào năm thứ ba, bồ có nhớ buổi sáng khi tất cả các đĩa và cốc được dán vào bàn không?" Blaise hỏi với một nụ cười. "Đó là một trong những kiệt tác của chúng tôi."
"Fred và George đã bị đổ lỗi cho điều đó," Hermione khóc vì ngạc nhiên.
"Giống như họ đã làm những trò quậy phá trước đây", Theo phàn nàn. "Chúng tôi đã ở trong Đại lễ đường trong nhiều giờ, rồi ngày hôm sau mọi người đều chúc mừng cặp song sinh về trò đùa vui nhộn của họ."
"Lúc đó bồ nên thú tội," Hermione vặn lại.
"Cái gì, và cấm túc?" Blaise khịt mũi. "Họ có thể đã được các sinh viên chúc mừng, nhưng họ vẫn bị cấm túc."
"Và chúng mày có thể nhớ thời gian họ bị giam giữ vì đã cho thuốc Đa dịch vào nước ép buổi sáng không?" Draco hỏi với một tiếng cười khúc khích. "Đó cũng là bọn anh"
"Gì cơ?" Hermione rít lên. "Tôi đã dành một giờ trông giống như giáo sư McGonagall."
Sự cố với nước trái cây đã được năm thứ tư. Một buổi sáng hỗn loạn đã ngự trị trong Đại lễ đường khi mọi người ngẫu nhiên bắt đầu biến thành người khác. Thậm chí một vài Giáo sư đã bị ảnh hưởng, bao gồm cả Giáo sư Dumbledore, người đã biến thành Pansy Parkinson. Tất nhiên tất cả những người không bị ảnh hưởng bởi thuốc đều thấy mọi thứ thật vui nhộn. Một cuộc điều tra cho thấy mỗi loại nước trái cây, ngoài quả nam việt quất, đã được pha với thuốc polyjuice.
"Làm thế nào các cậu có được cái đó?" Hermione hỏi.
"Chúng tôi có lọ thuốc từ cha Draco và dành nhiều ngày để thu thập những sợi tóc khác nhau", Theo giải thích. "Một đêm nọ, chúng tôi lẻn xuống bếp và nhét lọ thuốc Đa dịch vào mọi loại nước trái cây ngoại trừ quả nam việt quất. Chúng tôi vừa mới đảm bảo rằng chúng tôi đã uống nước ép nam việt quất vào sáng hôm sau."
Hermione lắc đầu, nhưng cô không thể nhịn được nụ cười trên môi. "Thật là xấu xa."
"Đó chẳng là gì cả," Blaise cười toe toét. "Kế hoạch hài nhất của chúng tôi là thời gian chúng tôi đóng giả là Dumbledore và nhốt bạn Gryffindors trong tháp trong một ngày."
Hermione có thể nhớ vụ việc vào năm thứ năm, và cô có thể nhớ sự nhầm lẫn về những gì đã xảy ra. Giả định tự nhiên là cặp song sinh nhà Weasley là chủ mưu, nhưng họ ở trong tòa tháp và không thể tham gia vào kế hoạch. Hai năm sau vụ việc vẫn còn là một bí ẩn và không ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Miệng Hermione mở ra khi họ giải thích cách họ lại sử dụng thuốc polyjuice để chơi khăm. Blaise đã lấy lọ thuốc và biến thành trông giống như cụ Dumbledore. Trước khi đến Tháp Gryffindor và thông báo có một căn bệnh truyền nhiễm lan khắp trường và họ phải ở trong tháp cho đến khi có thông báo mới. Khi Blaise rời đi, anh ta nói với Bà Béo hãy nghỉ ngơi cả ngày, vì vậy khi các Giáo sư đi xem chuyện gì đang xảy ra với những Gryffindors vắng mặt, nhưng họ không thể vào trong tháp. Họ đã mất gần cả ngày để xác định vị trí của Bà Béo, và khi cuối cùng họ tham gia tour du lịch, họ đã bị bí ẩn bởi những gì đã xảy ra.
"Tôi không thể tin nổi" Hermione thở hổn hển. "Ba người đã có một niềm đam mê thực sự với thuốc polyjuice."
"Nhưng nó rất tiện dụng," Blaise vặn lại táo tợn. "Bồ sẽ không tin bao nhiêu nó làm cho cuộc sống của chúng ta dễ dàng hơn."
"Thật là chính xác?" Hermione hỏi một cách thận trọng.
"Nó chắc chắn có ích khi bồ hẹn hò đấy" Blaise trả lời với một nụ cười.
Hermione lắc đầu khi các chàng trai mô tả cách họ sử dụng thuốc Đa dịch để tạo dáng như nhau nếu một người hẹn hò trong một đêm. Họ cũng nói với Hermione rằng họ đã sử dụng thuốc như thế nào nếu ai đó bị giam giữ, khi họ đáng lẽ phải hẹn hò. Khi họ nói chuyện, mọi chuyện cũng trở nên rõ ràng rằng họ đã chơi trò lừa tương tự ở nhà và đã làm điều đó trong nhiều năm.
Hermione quay sang bạn trai với một cái nhíu mày. "Hãy nói rằng anh chưa bao giờ sử dụng mánh khóe đó với em. Em chưa bao giờ hẹn hò với Blaise hay Theo, phải không?"
"Tất nhiên là không," Draco trả lời thành thật.
"Chúng tôi thật may mắn," Blaise lẩm bẩm. "Draco sẽ không cho chúng tôi bén bảng bất cứ nơi nào gần bồ."
"Tôi không nên hy vọng," Hermione nói trong phẫn nộ.
"Bọn anh đã sử dụng thuốc Đa dịch quả để anh có thể đi chơi với em," Draco nói với bạn gái của mình. "Hôm đó bọn anh gặp nhau vào dịp lễ Giáng sinh, bọn anh phải sử dụng thuốc polyjuice để anh có thể rời khỏi Thái ấp. Vào phút cuối, Cha anh quyết định ông ấy đợi anh vào bữa tối, vì vậy Blaise đã biến thành anh"
"Blaise đã ăn tối với bố mẹ, trong hình dạng của anh??" Hermione hỏi. "Làm thế nào mà họ không nhận ra?"
"Nhiều năm luyện tập," Blaise trả lời với một cái nhún vai bình thường. "Chúng tôi hiểu nhau, tất cả chúng tôi có thể vượt qua cho nhau một cách dễ dàng."
"Tôi không biết nên gọi đó là ấn tượng hay băn khoăn," Hermione lẩm bẩm.
"Tôi bỏ phiếu cho ấn tượng," Blaise cười khúc khích. "Thành thực, chúng tôi đã làm điều này trong gần bảy năm qua và không ai biết điều đó cả."
Hermione thừa nhận. "Nhưng nếu bồ từng kéo bất cứ thứ gì như vậy lên tôi, tôi sẽ giết bồ," Cô cảnh báo bạn trai. "Giữ thủ thuật polyjuice của anh tránh xa em"
"Đừng lo lắng, anh sẽ không để hai người này ở bất cứ đâu gần em," Draco trấn an bạn gái của mình. "Tất cả là của anh, và Blaise và Theo không chạm tay vào em đâu"
"Thật tốt khi biết điều đó," Hermione nói khi cô đứng dậy và lướt môi trên Draco.
"Biết gì không, các chàng trai. Tao cảm thấy mệt mỏi", Draco nói với bạn bè, nhưng đôi mắt anh không bao giờ rời khỏi bạn gái.
"Hãy đoán xem, đây hẳn là một lời nói dối," Blaise cười.
"Chính xác," Draco gật đầu, vẫn không rời mắt khỏi Hermione.
"Bọn tao vừa nhận được thông báo" Theo nói khi anh và Blaise đứng dậy. "Chúng ta sẽ gặp lại sau. Tạm biệt, bồ tèo."
Hermione và Draco hầu như không biết gì về Blaise và Theo, khi họ nhìn nhau, nhưng họ đã nói lời tạm biệt với hai Slytherin.
"Phòng ngủ?" Hermione hỏi khi cô đứng dậy.
"Ừ," Draco trả lời khi anh đứng dậy, cẩn thận không giật vai anh.
Mặc dù họ biết rằng họ sẽ phải cẩn thận với vai của Draco, cặp đôi đã đi đến phòng của Draco. Họ vẫn có thể dành thời gian bên nhau, và Hermione rất thích nghe thêm về những gì Draco và bạn bè của anh đã làm trước khi cô thực sự quen thân họ. Nó chắc chắn nghe rất thú vị , ngay cả khi chúng dường như phá vỡ một vài quy tắc của nhà trường. Không phải bản thân Hermione có thể phàn nàn quá nhiều về việc phá vỡ các quy tắc. Rốt cuộc, cô đã chia tay một vài người bạn của mình trong nhiều năm. Sự khác biệt duy nhất là, Slytherin dường như phá vỡ các quy tắc làm những điều quỷ quyệt hơn nhiều và Hermione tự hỏi họ còn làm những gì nữa. Có lẽ cô sẽ tìm ra sau, nhưng ngay bây giờ ưu tiên chính của cô là Draco, và dành thời gian tận hưởng với bạn trai sau cuối tuần ở bệnh thất.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top