#20:

"Cô ấy không sao chứ thuyền trưởng?"

"Sẽ ổn thôi. Thật ra vết thương cũng không vấn đề nhưng vì cô ấy sức yếu nên mới thoi thóp như vậy"

"Sức yếu vậy có lẽ cô ấy là người dân ở một hòn đảo nào đấy đã vô tình bị đánh ra biển"

"Tôi cũng đoán vậy"

"Thật ra khi nãy tôi đã thấy cô ấy đang trôi trên một con tàu nhỏ với tình trạng như nãy"

"Chắc cô ấy phải gặp chuyện gì tồi tệ lắm"

"Thôi cũng tối rồi mọi người cứ đi ngủ đi. Cứ đứng đây đoán mò cũng không được gì đâu. Đợi cô ta dậy rồi mình hỏi sau"

"Sao cậu có thể nói những lời vô tâm như vậy hả Zoro?!" Usopp tức giận

"Thôi được rồi mọi người cứ đi nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ ở đây trông chừng cô ta"

"Cái gìii-?!" Mọi người đều bất ngờ vì anh hổ đã chủ động canh chừng một cô gái xa lạ, đây đâu phải tính cách của anh?!

"Anh chắc chứ anh hổ??"

"Ừm được rồi đi ngủ đi. Khi nào cô ta dậy tôi sẽ báo cho mọi người"

Sau đó mọi người đã quay về phòng mà ngủ chỉ duy nhất Robin đang ngồi cạnh bàn làm việc từ tốn đọc từng trang sách

1.30 am

Đọc được một lúc thì cô cảm thấy tò mò không biết cậu bác sĩ kia như thế nào. Sau đó cô khoác chiếc áo lên và đi đến phòng làm việc của anh xem xét và thấy Law đang ngồi một góc và nằm gục xuống sàn

Vì nghĩ anh đã ngủ nên cô nhẹ nhàng đến giường bệnh đắp chăn lại cho cô gái kia. Rồi cô đi đến cởi chiếc áo ngoài của mình đắp cho anh. Rồi đột nhiên cô cảm thấy có cái gì đó nắm lấy cổ tay mình

"Hửm-..?" Robin hơi bất ngờ

"Cô chưa ngủ sao? Sao giờ lại đến đây"

"À- Tôi chỉ đến để xem cậu như nào rồi đi ngủ luôn. Cậu không ngủ sao?"

"Tôi đã nói sẽ canh chừng cô ta mà"

_Cậu ấy là người có trách nhiệm đến vậy luôn sao?_ Robin ấn tượng
"Vậy...cậu định thức đến sáng luôn sao?"

"Ừm"

"Ồ..." Nói rồi cô ngồi xuống cạnh anh hổ

"C-cô không đi ngủ sao...?" Anh hổ hơi ngại ngùng khẽ xích người qua

"Hừmmm...không!" Robin quay qua nhìn anh hổ
"Tôi sẽ ngồi đây canh chừng cô ấy với cậu" Cô khẽ cười nhẹ

Lúc này trong đầu anh hổ đang rối bời gương mặt anh thì vẫn cứng đờ. Dần dần mặt anh bắt đầu đỏ lên và miệng anh vô thức nhếch lên tạo thành một nụ cười để đáp trả cô

...

Lại là không gian yên tĩnh quên thuộc. Hai con người lạnh lùng nhạt nhẽo lại ngồi cạnh nhau và không nói gì cả...

_Bây giờ...thì sao đây?_
_Không lẽ cứ im lặng thế này sao-?_ Anh lại quay sang nhìn chị Bin sau đó lại cúi xuống nhìn bàn tay của chị. Anh suy nghĩ gì đó và đỏ mặt
_Được rồi đây là cơ hội tốt của mày đấy!!_ Nghĩ rồi anh khẽ di chuyển bàn tay mình đến gần tay chị Bin
"Ờm..." Anh đột nhiên khự lại "Cô lạnh không?"

"À cũng hơi nhưng không ảnh hưởng đến tôi đâu fufu"

Sau đó anh lại đặt tay mình lên tay Robin làm cô khẽ giật mình

/Hình ảnh mang tính chất minh họa/

"Tôi thấy tay cô đang có phản ứng khác với lời nói của cô đấy"

"Hở-...th-thật sao ..."

Sau đó anh lại nắm chặt hơn Robin cũng không phản ứng gì. Vì anh ngại nên không dám nhìn thẳng mặt cô. Và hiện tại cô đang nở một nụ cười tươi rói, thật tiếc khi anh không thể thấy nó

Cứ thế hai người lại nắm tay nhau. Lâu lâu lại nói vài mẫu chuyện phiếm. Cho đến khi Law gục mặt xuống vai Robin và thiếp đi. Tay anh thì vẫn nắm chặt tay cô.

"Fufu"
_Cuối cùng bác sĩ cũng chịu ngủ rồi_

Cô vẫn tiếp tục ngồi đó bất động và cậu hổ vẫn tựa vào vai cô ngủ ngon lành. Dần dần thì mắt cô cũng mỏi và cũng thiếp đi

4 pm

"Oáp~~"
_Ưm sáng rồi sao..?_ Anh hổ dụi mắt
"Hửm?" Anh nhìn sang bên cạnh
_Ơ sao lại-?! Khoan đã đừng nói là mình và cô ấy đã ngồi cạnh nhau cả đêm thế này nha?!_ Nghĩ rồi anh đỏ mặt

Anh lại ngồi đó im lặng và không làm phiền đến giấc ngủ của cô

Một lúc sau

"Ưm" Robin nhúc nhích người "Hửm...?" Cô dần mở mắt

"Cô dậy rồi à"

"Ơ...cậu dậy hồi nào vậy?" Robin ngước đầu lên hỏi

"À tôi mới dậy thôi"

Tuy Robin vừa dậy nhưng sắc đẹp của cô không hề phai đi, nó rất tuyệt đặc biệt là khi nhìn gần như bây giờ. Bất kì người đàn ông nào nhìn cũng phải đổ gục vì rơi vào trường hợp thế này. Cũng không ngoài anh hổ, anh ấy đã chết lặng vì sắc đẹp này. Nó làm tim anh đập loạn lên.

Và bất giác anh muốn chiếm lấy toàn bộ cơ thể và khuôn mặt ấy. Bàn tay tự động đưa lên nâng cằm cô

/Hình ảnh mang tính chất minh họa/


"Chuyện- chuyện gì thế... cậu hổ?" Robin bối rối hỏ

Anh không trả lời cô, bây giờ dường như anh không thể nghe thấy gì cả. Trong đầu anh bây giờ hoàn toàn trống rỗng, mặt anh dần áp sát mặt cô

Mọi thứ sẽ trôi trảy sảy ra như vậy nếu...

"A-..." Người từ trên giường bệnh khẽ rên một tiếng nhỏ làm hai người đang tình từ giật mình

"C-cô ấy tỉnh rồi" Robin đứng dậy để lại Law đang ngơ ngác ngồi đấy "Này cậu mau qua kiểm tra cô ấy đi"có

"..." Anh hổ vẫn chưa kịp load

"Cậu hổ!!"

"Ơi hả..?!" Anh giật mình

"Cậu mau qua kiểm tra tình hình cô ấy đi. Cổ tỉnh rồi này"

"À ừm" Anh đứng dậy đến cạnh giường và bắt đầu kiểm tra

Sau đó anh kiểm tra qua cho cô gái lúc này Robin để ý thấy thái độ anh hơi lạ. Khi kiểm tra xong anh chạy vọt vào phòng

Lúc sau cô gái cũng tỉnh hẵn

Còn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top