N
Màng đêm đang dần phủ kín cả bầu trời ở vùng trời nhỏ Thái Lan. Anh và cậu cùng nhau trở về dinh thự riêng của chủ tịch Vachirawit. Trên xe từ đầu đến cuối em vẫn chưa nói lời nào với anh cả. Vẫn giữ nguyên nét mặt lạnh lùng và cau có.
"Giãn đôi chân mài ra đi ngốc ạ" anh vừa nói vừa chạm nhẹ ở giữa hai chân mài.
"Tại sao? đó là quyền của tôi anh xía vào làm gì"
"Bởi vì em càng cau có em càng dễ thương tôi sẽ kiềm chế được mà hôn em mất"
Anh vừa nói vừa cười khẽ nói ánh mắt đâm chiêu nhìn em.
"À mà thời gian qua em đã ở đâu"
"Hỏi làm gì, phiền thế"
"À anh xin lỗi"
Anh ấy thay đổi thật rồi. Kể cả không có lỗi vẫn hạ mình trước em. Không giống như một Vachi như trước hung tàn không bao giờ đầu hàng như em từng biết.
Đến nơi, anh mở cửa xe cho em vào.
"Có nhiều phòng em tùy ý lựa chọn"
"Win này, em ở nhà ngoan nhé, anh có việc bận, anh sẽ về sớm"
"Nói với tôi làm gì? Dù gì cũng chả là gì đừng làm như tôi và anh là người yêu"
"À anh hiểu rồi anh xin lỗi em"
"Suốt ngày xin lỗi xin lỗi tôi phát ngấy rồi ấy"
Anh lẳng lặng quay lừng rời đi. Nhìn anh lũi thũi tiến từng bước ra cửa, lòng em bỗng dâng lên một cảm giác tội lỗi vô cùng. Từng yêu nhau sao giờ lại làm nhau đau?
Thoát ra những dòng suy nghĩ ấy, em chọn bừa một phòng rồi thay đồ chuẩn bị lên bar cùng người tình của mình.
Đúng 10h30 có xe đến rước cậu, chiếc xe nhẹ nhàng lăng bánh, ngôi nhà từ từ khuất sau mắt của cậu.
"Hii honey, đợi em có lâu không?"
"Không lâu đâu bé, à mà chuyện đó em làm đến đâu rồi?'
"Vẫn theo đúng kế hoạch, em nhớ anh chết đi được"
Cậu vừa nói vừa choàng hai tên lên cổ người kia.
"Thế em muốn đền bù thế nào?"
"Overnight"
"Yahh, được thôi, chúc mừng bé yêu"
Trên tay là ly rượu vang mà cậu thích nhất liền nóc sạch hết ly này đến ly khác. Khi còn chút ý thức cuối cùng, cậu cảm nhận được có một lực tay kéo cậu đi. Và cậu nhận ra đó là Bright.
"Em làm gì ở đây, đây là ai?"
"Ha.... buông ra phiền chết đi được"
"Đi về nhà, đừng để anh làm đau em"
"Buông ra"
Không nhiều lời anh liền vác cậu trên vai và để vào xe, không quên thắt dây an toàn cho cậu.
"Anh làm gi vậy, đừng can thiệp vào đời sống của tôi"
"Tôi quan tâm em em lại nói là tôi phiền sao Metawin? Tôi không đến kiệp chắc giờ em đã được nó thao đến không còn mảnh xương rồi"
"Cho dù tôi có bị thao đến chết, thì anh cũng không có quyền xen vào, rõ chưa?"
"Nên nhớ rõ một điều tôi không yêu anh, cho nên đừng can thiệp vào"
"Em nhớ cho kĩ vào"
Đến nhà, không nói không rằng anh bế cậu lên và vào phòng khoá trái cửa. Quăng cậu lên giường, liền đè lên thân thể cậu.
"Anh làm cái đéo gì vậy?"
"Chuẩn bị tinh thần bị thao cho đến chết đi bé con"
Thỏ thẻ bên tai cậu khiến cậu đỏ ửng tai.
Anh bắt đầu bằng những nụ hôn nhẹ, hai chiếc lưỡi quấn quít với nhau những âm thanh chót chép cứ thế mà phát ra. Dứt nụ hôn, anh thấy cậu thở hổn hển bên dưới mặt thì đỏ ửng, môi thì bị cắn cho đến bật cả máu.... Khung cảnh ấy thật gợi tình aaa.
Anh lột hết quần áo của cả hai. Tay không yên phận mà mò mẫm trên từng centimet trên người cậu. Cơ thể cậu bỗng nhận được một sự kích thích lớn thì không ngừng co rút phát ra những âm thanh ư ử. Tay báu chặt vai anh.
Tay dần duy triển đến hạ bộ của cậu, tay liền mân mê ma sờ nắn, tuốc lọng lên xuống khiến cậu không ngừng cong cơ thể. Cuối xuống anh liền hôn và hít hà hương thơm trên cổ cậu, để lại những dấu hôn đỏ ửng trên cổ cậu. Miệng không ngừng liếm láp hai hòn nhô cao ở ngực khoái cảm ngày càng một lớn, cậu rên rồi bắn đầy tay anh.
"Xem bé nào hư chưa này"
Cậu vẫn đang lạc vào khoái lạc mà Bright tạo ra cho cậu, không quan tâm mà thở hổn hển phía dưới.
"Giờ đến anh"
Anh lấy một ít tinh trùng của cậu một ngón tay dần đưa vào nơi hậu nguyệt. Khoái cảm phía trước chưa vơi đi, cơ thể cậu lại một lần nữa nhận thêm một khoái cảm khác.
"A..a khó...chịu"
Một ngón rồi dần dần lên hai rồi 3 ngón, cậu dần dần mất đi nhận thức mà cầu xin
"B...Bright..e..em muốn"
"Muốn gì cơ?"
"Muốn của Bright...a..ư."
"Chiều em tất"
Anh dần đưa cậu *Bright nhỏ* vào trong cậu. Một cảm giác được lấp đầy khiến anh sung sướng mà rên nhẹ.
"A...aa...đau..em...rách. mất"
"Nếu không phải là tôi bây giờ em đang dưới thân người khác mà cầu mong được nhẹ nhàng à?"
Anh vừa nói vừa thúc từng cú sâu lúc cán vào trong cậu.
"E...em..kh.ong...muon...nua..a...á"
"Muộn rồi"
Sau 3 tiếng *tập thể dục BUỔI TỐI* anh bắn ra toàn bộ vào bên trong miệng nhỏ của cậu. Sau đó bế cậu đi tắm. Tắm xong lên giường anh chơi độc không thèm mặc quần áo mà cho vào bên trong cậu rồi cùng đi ngủ. Đó cũng là đêm mà anh ngủ ngon nhất từ ngày xa em.
Sáng hôm sau, khi cậu tỉnh thì cảm giác thấy không đúng lắm, cảm giác ấm nóng phía dưới làm cậu choàng tỉnh và nhận ra...CẢ HAI KHÔNG MẶC QUẦN ÁO VÀ HẮN VẪN KHÔNG CHỊU RÚT RA
Buổi sáng quá nhiều cú sốc của cậu, liền quay sang thấy thủ phạm vẫn thãn nhiên ngủ ngon lành. Cậu liền tung cho anh một cước khiến anh đau đớn mà tỉnh giấc.
"Hmmm, sao thế bé nhỏ"
"Cho anh 3 giây giải thích"
"Tại em đòi, tối qua còn nói em muốn của Bright cơ"
Mặt cậu bỗng đỏ ửng như trái cà chua
"Anh...bộ tui kêu anh chết anh cũng chết luôn hả"
"Nếu đó là việc làm em hạnh phúc thì anh luôn sẵn lòng "
"Dẻo miệng khiếp"
"Em phải chịu trách nhiệm với tôi"
"Ha....hả mới chơi có lần mà có bầu rồi sao? Ủa anh là đàn ông mà"
"Tại em mà đem qua tôi rất mệt nai lưng để phục vụ em đó huhu"
"Ủa tui mới là người bị đâm mà"
Anh liền giả vờ khóc mà ôm, gục đầu vào ngực cậu.
"Muốn thế nào nói luôn?"
"Muốn được em yêu"
"À anh xin lỗi"
Em đã từng nói em không hề thich yêu anh chút nào cả cho nên.......
"Muốn được em hôn"
Cậu quay sang hôn vào má anh
"Đủ chưa"
"Chưa cảm nhận được hôn lại đi"
Chụt
"Không thiệt lắm,em giả vờ đúng không"
Chụt
"Không thành tâm lắm"
Chụt
"Kh..."
"Khỏi luon đi bưởi ơi, thấy hiền rồi ăn hiếp hả, nhà ngươi mau bế ta đi tắm mau lên"
"Hôn cái suy nghĩ lại"
Chụt
"Okay đi thôi"
Tới trước cửa nhà tắm.
"Chắc em đau lắm cần anh tắm giùm không?"
"Biến"
Cánh cửa đóng sầm lại. Sau khi xong cậu liền chập chững bước ra. Thì hương thơm đồ ăn lan toả khắp căn nhà.
"Ú ô, nay sếp biết nấu ăn luôn ạ?"
"Thường thôi, ngốc ngồi xuống ăn cùn anh luôn nhé"
"Dạ"
"Em nói gì cơ"
"Nay sếp biết nấu ăn luôn ạ?"
"Từ sau kìa"
"Em quên mất rồi"
"Ngon không"
"Không tệ"
"Đủ tiêu chuẩn làm chồng ngốc chưa?"
"Còn thiếu nhiều lắm chưa đủ đâu"
"Ăn rau vào"
"Em không thích ăn"
"Không ăn thì không được thương"
"Bye, no ngang"
"Anh đùa thôi, mà nè chút anh đi làm bé ở nhà ngoan không nghịch nghe chưa"
"Mângg"
Ăn xong anh dọn dẹp rửa bát rồi bắt đầu đi làm. Cậu ngoài ngây ngốc mà suy nghĩ*có một người chồng như anh ấy cũng không tệ lắm*
Mà.....áaa đang nghĩ cái gì vayyy troiii, không được không được..
Chuẩn chồng mấy bà chưa? Vote nhó 👉⭐👈
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top