Chương 27: Ủng hộ
"Cậu sẽ làm gì tiếp theo hả Mon ?"
"Đừng đặt bất kì câu hỏi nào vào lúc này cho tớ Nop à !"
Khi tưởng như mọi việc đang êm đẹp thì tôi lại tạo ra một rắc rối gì đó đủ lớn để khiến tất cả mọi người cùng đau đầu. Bố mẹ đã biết chuyện tôi và Khun Sam từng quen nhau nhưng việc đó không tệ bằng chuyện bà của chị ấy đã đến và khiến họ tức giận. Thật không đúng khi nói như vậy nhưng bà của Khun Sam đúng là thật quá cay nghiệt.
Về đến nhà bố tôi vẫn còn rất giận, ông thậm chí không nói chuyện với tôi suốt một tuần. Mẹ thì rất vất vả, một bên an ủi tôi bên khác lại phải khuyên nhủ bố, tôi đã lớn như vậy mà vẫn khiến mẹ lo lắng nhiều đến vậy thì đúng thật rất bất hiếu. Tôi chẳng phải đứa trẻ ngoan mà mẹ hay nói đến trước đây.
Trong suốt một tuần này tôi và Khun Sam không có bất cứ liên lạc nào, đôi khi tôi cố hỏi xéo chị Ya về Khun Sam nhưng chị ấy luôn lảng đi hoặc vờ như chẳng nghe thấy. Tôi cũng đành gạt qua những chuyện đó, cố tập trung đến công việc hiện tại.
"Mon ! Là em đúng không ?"
Tôi đang thơ thẩn cạnh quầy nước thì bị ai đó gọi lớn. Quay sang thì nhận ra đó là chị Ting, tôi khẽ gật đầu và chào chị ấy.
"Sao đi có một mình vậy, bạn em đâu ?"
"À tại hôm nay em chỉ muốn một mình thôi ạ, nên không rủ theo ai."
"Chúng ta đều một mình, vậy cùng đi chung chứ ?"
"Dạ được !"
Nhìn đi nhìn lại tôi vẫn không thấy được sự nguy hiểm mà Khun Sam và chị Ya nhắc đến khi nói về chị Ting. Nói thật tôi đang nghĩ họ nói quá lên về vấn đề gì đó, có thể họ không thích vì chị Ting là người yêu cũ của chị Ya chăng ?
"Em và Ya thân nhau lắm hả ?"
Chị Ting đặt ra câu hỏi khi thấy tôi có vẻ lơ ngơ khi đi cùng.
"Dạ chỉ là quan hệ công việc và bạn bè thôi ạ, cũng không đến mức thân như người ta nghĩ !"
Tôi cố nói giảm nói tránh khi nhắc về món quan hệ giữa tôi và chị Ya, dù thật sự chúng tôi chẳng có gì với nhau cả.
"Vậy em biết Ya thích hoa gì không ?"
"Hoa lưu ly ạ !"
"Ya có sở thích kỳ lạ gì với món ăn ?"
"Chị ấy cuồng bạc hà, thậm chí bánh bao cũng là nhân bạc hà. Nó có vị như kem đánh răng vậy."
Hình như tôi đang nói hơi nhiều thì phải, chị Ting đứng lại nhìn tôi rất lâu rồi cười một cách bí hiểm. Dường như chị ấy đã hiểu sai phần nào đó nên tôi cố đưa ra giải thích.
"Ai trong công ty cũng biết những chuyện này thôi ạ, với lại em còn là trợ lí của chị ấy nữa nên.."
"Không sao, tụi chị giờ là bạn thôi. Em không phải lo lắng. À mà.."
"Sao ạ ?"
Chị Ting tỏ ra hơi ngập ngừng, dừng lại hẳn khi chuẩn bị hỏi tôi về việc gì đó.
"Em biết Samanun không ?"
"Khun Sam ấy ạ ?"
Tôi buột miệng hỏi lại khi nghe tên Khun Sam được nhắc đến, chị Ting cong một bên miệng lên, dùng tay vén lấy tóc khi thấy nét mặt và giọng điệu của tôi.
"Phải, là cô ấy đó nhưng em yên tâm, người chị quan tâm không phải là cô ấy."
Chị Ting nhướng một bên lông mày trong khi khoanh tay lại nói với tôi.
"Cái chị muốn biết là..bà của cô ấy, bà gi..à không, bà cô ấy khỏe chứ ?"
"Dạ có vẻ là vẫn còn rất khỏe ?"
Không cần hỏi thì tôi nghĩ rằng bà ấy cũng rất khỏe, vẫn còn đủ sức đi đây đó thì hẳn là vẫn đang sống rất tốt.
"Vậy thì tốt quá, còn sợ là không kịp."
"Kịp gì vậy chị ?"
Chẳng hiểu sao tôi lại tò mò mà hỏi chị ấy như vậy, nhìn tôi khoảng 2 phút rồi chị ấy mới ghé sát lại tai tôi mà nói nhỏ.
"Kịp cho bà ta xuống mồ đó !"
Tôi giật mình né người ra xa khi nghe thấy, nhìn chị Ting lúc này không giống như đang đùa. Nụ cười có phần gian tà lại xuất hiện.
"Vì thấy em có vẻ không giống kiểu người nhiều chuyện nên chị rất muốn nói với em vài lời."
Run sợ nhưng cũng rất muốn tìm hiểu về mấy chuyện này, nhất là khi nó ít nhiều có dính líu tới Khun Sam. Tôi biết chị ấy rất yêu thương bà dù bà ấy đôi khi hơi hà khắc, vậy nên tôi muốn biết chị Ting tính làm gì, biết đâu tôi có thể ngăn được chuyện gì xấu sắp xảy ra.
....____....____....____....____....___
"Em là bạn của Ya cũng xem như là bạn của chị, mà đã là bạn thì chị lại rất thích kể chuyện cho nghe."
Chị Ting châm lấy điếu thuốc rồi nói với tôi, làn khói trắng lúc này che mờ đi khuôn mặt chị ấy. Giờ tôi chỉ còn nghe được giọng nói trầm nhẹ, có phần chậm rãi như đang kể chuyện ma của chị ấy.
"Chị và Ya bên nhau đang rất tốt, chắc em đã nghe nói đến chuyện chị vì cô ấy mà chuyển từ nam thành nữ ?!"
"À dạ.. Em vô tình được nghe."
Chẳng hiểu sao tôi lại có cảm giác bản thân đang sắp tạo ta một rắc rối gì nữa. Không ổn thì phải khi câu chuyện từ khi mở đầu đã không có vẻ gì là an toàn cả.
"Thì em cũng thấy đó, vì Ya chị có thể làm tất cả !"
Chị ấy đặt một tay lên bàn, tạo thành nắm đấm.
"Lúc chị còn là đàn ông, vì thấy gia thế của chị rất tốt mà bà ta đã định giới thiệu cháu gái bà ta là Samanun cho chị, lúc đó chị cũng vờ như theo đuổi cô ta do chị muốn tiếp cận Ya. Mà em biết gì không.."
Chị Ting hồi tưởng lại khi kể với tôi về quá khứ có phần không mấy vui vẻ do bà của Khun Sam góp phần tạo nên.
"Bà ta nói chị đã sỉ nhục bà ta và cái danh dự gì đó khi đi phẫu thuật chuyển giới. Chị là vì Ya, loại như bà ta thì không có quyền nói đến."
Chị Ting chống hai tay lên bàn kèm theo ánh mắt phẫn nộ mà đứng lên từ từ.
"Chưa hết đâu, chuyện gia đình người ta mà bà ta cũng đưa mỏ vào ?"
"Chuyện gì vậy ạ ?"
Tôi không thể ngăn nổi mấy suy nghĩ này mà đưa ra mấy câu hỏi làm cho chuyện đột nhiên phức tạp hơn.
"Bố của chị bên ngoài có người phụ nữ khác, mẹ chị không quản thì bà ta lại quản. Đến chỗ bố chị làm việc gây áp lực khiến ông ấy bị sa thải, nói nhân cách cả gia đình chị có vấn đề. Bố chị chịu không được nên tự tử, còn mẹ chị định lôi bà ta chết chung nhưng không được."
Chị Ting càng nói càng kích động, mấy giọt nước mắt cũng tự nhiên rơi ra, chị ấy lắc đầu cho mấy thứ trên mặt bay đi. Hút lấy một hơi để nhanh chóng thu lại sự bình tĩnh.
"Chị thì vui hơn, được bà ta cho một vé vào tù !!"
Tôi mở to đôi mắt, không giấu nổi sự ngỡ ngàng, miệng tôi cũng bất chợt há ra. Chị Ting thì dùng tay xoa bóp cơ mặt của bản thân để bình tĩnh lại.
"Chị sẽ giết bà ta, em thấy được không ?"
Chị Ting tự nhiên xoay ngang hỏi tôi. Tôi giật mình không trả lời ngay được, chưa bao giờ có người hỏi tôi kiểu như vậy. Sinh mạng con người thật nhỏ bé khi được chị ấy nhắc đến. Tôi nuốt một cái ực xuống, chị Ting ngã đầu sang một bên, vẫn nhìn tôi rất lâu. Tôi cố nhìn đi chỗ khác để tránh né câu hỏi đáng sợ kia.
"Chị xem như em đã ủng hộ chị đó !"
"Ơ chị Ting..!"
Không để tôi có cơ hội nói thêm gì, chị Ting rời đi nhanh chóng. Tôi chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đột nhiên tôi lại trở thành người đã ủng hộ cho chị ấy là sao ? Cố tỉnh táo lại thì tôi nhận ra rằng..không hay rồi.
Tôi vừa chạy vừa cố liên lạc với Khun Sam, bên kia không nhận cuộc gọi..tôi chết mất, mau bắt máy đi Khun Sam.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top