Chương 7


Ánh mắt nghiêm nghị của Lý Diên dịu đi khi nhìn thấy cô gái có đôi mắt to tròn trước mặt.

Anh bước tới: "Ninh tri thức thanh niên, chúng ta đều là đồng chí, đừng sợ, chúng ta đến rồi, sẽ bảo vệ cô, trừng trị nghiêm khắc tên phần tử xấu này!"

Ninh Tú Phân lộ ra vẻ mặt phức tạp và thất thần.

Cô và Lý Diên kiếp trước kết hôn mấy chục năm, không có những tình tiết cường điệu như bị chồng và tiểu tam hãm hại trong phần lớn tiểu thuyết.

Lý Diên sinh ra trong một gia đình có nguồn gốc chính thống và trong sạch. Anh ta xử lý công việc công bằng, chính trực và không thiên vị. Do đó, anh ta đã trở thành bí thư chi bộ trẻ tuổi nhất trong xã từ rất sớm.

Họ được giới thiệu với nhau khi cô tham gia đội sản xuất ở nông thôn, sau đó tự do yêu đương.

Lý Diên sau này học Đại học Công Nông Binh*, lại trở thành cán bộ doanh nghiệp nhà nước trẻ tuổi có triển vọng.

*Đại học Công Nông Binh là một trường đại học tổng hợp về ba tầng lớp xã hội quan trọng: công nhân, nông dân và binh lính.

Đến năm ba mươi tuổi, anh đã trở thành cán bộ cấp phòng trẻ tuổi nhất toàn tỉnh lúc bấy giờ.

Còn cô chỉ là một công nhân nhỏ trong một đơn vị bình thường, ai cũng nói cô may mắn, trở thành phu nhân của trưởng phòng.

Nhưng Trương Ái Linh đã từng nói: "cuộc đời này là một tấm áo choàng đẹp đẽ, nhưng bên trong đầy rận."*

*Ở Việt Nam có câu "Ở trong chăn mới biết chăn có rận" có ý nghĩa tương tự.

Cô làm việc ở nhà máy dệt lụa quá vất vả, ba ca, mang thai vẫn phải làm việc nhà, ngày đêm vất vả, sảy thai ba lần, cuối cùng là anh muốn có con mới chịu giúp cô chuyển sang vị trí thủ quỹ để cô không bị sảy thai nữa.

Anh bận rộn công việc, một năm không về nhà mấy ngày, chê cô không sinh được con trai, học vấn thấp, không có tiếng nói chung với cô.

Tính tình nóng nảy, hơi không vừa ý là chửi bới trong nhà.

Sau đó...

Anh có một nữ phóng viên tài năng của hãng thông tấn là tri kỷ của anh.

Ninh Tú Phân biết, Lý Diên nhất định đã nghĩ đến chuyện ly hôn với cô rất nhiều lần.

Chỉ là vì ảnh hưởng xã hội, nữ phóng viên kia đã đợi anh mười năm, cuối cùng anh vẫn không đến với nữ phóng viên.

Mọi người trong khu nhà tập thể của đơn vị dường như đều biết chuyện, nhưng cô chỉ có thể giả vờ không biết.

Lương cô thấp, hơn nữa đời này ly hôn sẽ bị người ta chỉ trỏ.

Mọi người đều nói anh chỉ là đi chơi bên ngoài một vòng, đàn ông trong lòng có nhà, không chê cô không sinh được con trai thì cô đã phải đốt hương cao* rồi.

*đốt hương cao: ý chỉ nên "vui mừng", thể hiện lòng thành kính, biết ơn...

Nhưng...

Mỗi đêm, cô mở mắt đến sáng, nước mắt thấm ướt gối, ban ngày vẫn là một người vợ hiền, người mẹ đảm đang quán xuyến gia đình.

Thời gian trôi qua, Ninh Tú Phân mắc chứng trầm cảm nặng, mất ngủ cả đêm.

Bệnh trầm cảm không giống bệnh tâm thần phân liệt, không tấn công người khác, nhưng sẽ tấn công chính bản thân người bệnh.

Cô đã nghỉ hưu sớm ở đơn vị, sức khỏe cũng bắt đầu xuất hiện nhiều vấn đề về miễn dịch, đau lưng nhức mỏi, người không khỏe.

Đây chính là hình ảnh thu nhỏ cuộc sống của hàng triệu người vợ hiền, người mẹ đảm thế hệ trước.

Bình dị, yên ắng, nhưng nỗi đau như kim châm từng chút một vào tim.

Mỗi đêm khuya, cô đều tưởng tượng vô số lần, quay về thuở ban đầu, cô có còn lấy Lý Diên không?

Còn bạn, bạn có muốn lấy lại người chồng của mình trong đời này không?

...

Ninh Tú Phân thất thần nhìn khuôn mặt trước mặt.

Lý Diên có chút lo lắng, đưa tay vỗ vai cô: "Ninh Tú Phân?"

Ninh Tú Phân giật mình, theo bản năng lùi lại mấy bước: "Đừng!"

Tay Lý Diên cứng đờ giữa không trung, mấy người đeo băng đỏ xung quanh cũng nhìn nhau, cô thanh niên trí thức này sao vậy?

Ninh Tú Phân hít một hơi thật sâu, để bản thân bình tĩnh lại, miễn cưỡng nở một nụ cười: "Xin lỗi, tôi hơi sốc."

Lý Diên nhìn cô gái mắt to trước mặt, sắc mặt tái nhợt, trong lòng sinh ra thương xót: "Không sao, chi bộ sẽ làm chủ cho cô, không tha cho một kẻ xấu nào!"

Nói xong, anh ta trừng mắt nhìn Vinh Cẩm Thiêm đang đứng dựa vào tường.

Vinh Cẩm Thiêm mặt không biểu cảm nhìn Ninh Tú Phân, thu hết phản ứng kỳ lạ của cô vào đáy mắt.

Chẳng lẽ cô điệp viên nhỏ và bí thư chi bộ này có quan hệ gì sao? Nhìn nhau tình tứ, thật không bình thường.

"Phần tử xấu, ngươi nhìn cái gì, ngồi xổm xuống, ngoan ngoãn chút!" Vài người đeo băng tay đỏ bên cạnh nghe Lý Diên nói, lập tức quát mắng Vinh Cẩm Thiêm.

Ninh Tú Phân cũng theo bản năng nhìn về phía Vinh Cẩm Thiêm.

Anh rất cao, đeo kính gọng đen, cúi đầu, tóc mái che khuất nửa mặt, vẻ mặt tái nhợt ngoan ngoãn dựa vào tường ngồi xổm xuống.

Ninh Tú Phân theo bản năng đi tới vài bước, chắn trước mặt Vinh Cẩm Thiêm: "Đừng như vậy, anh ấy không bắt nạt tôi, không làm chuyện xấu."

Những người đeo băng tay đỏ đều ngẩn người, sắc mặt Lý Diên cũng nghiêm lại: "Ninh Tú Phân, đừng vì sợ hãi mà bao che cho phần tử xấu!"

Ninh Tú Phân hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn Lý Diên: "Không, tôi không sợ hãi, cũng không bao che cho phần tử xấu, tôi và Vinh đại phu đang yêu nhau."

Sắc mặt Lý Diên tái xanh, có chút không dám tin nhìn Ninh Tú Phân.

Mặc dù hai người chưa chính thức xác định quan hệ, bắt đầu yêu đương, nhưng rõ ràng là họ đã ưng ý nhau.

Anh ta vài lần xuống đội sản xuất kiểm tra công việc và bố trí nhiệm vụ cho xã, gặp cô, hai người đều có rất nhiều chuyện để nói.

Ánh mắt cô nhìn anh ta cũng e thẹn và vui mừng, đã hẹn gặp mặt lần sau để chính thức bắt đầu yêu đương.

Sáng nay nghe tin Ninh Tú Phân xảy ra chuyện tối qua, anh ta lập tức dẫn người đến, anh ta vẫn luôn tin tưởng cô trong sạch, tối qua nhất định là có người bắt nạt cô.

Nhưng tại sao...

Ngay trước khi sắp sửa chọc thủng cửa sổ giấy*, xác định quan hệ, cô lại thay đổi?!

*Chọc thủng cửa sổ giấy: Hình ảnh ẩn dụ về sự dễ dàng bị phát hiện.

Vài người đeo băng tay đỏ nhìn sắc mặt Lý Diên tái xanh, nhất thời có chút bối rối, chuyện gì đây?

Bọn họ cũng biết bí thư chi bộ trẻ tuổi là một chàng trai đẹp trai nổi tiếng khắp vùng.

Rất nhiều cô gái đều thích Lý Diên, nhưng anh ta dường như đã để ý đến một nữ thanh niên trí thức, nghe nói cô bị phần tử xấu bắt nạt, anh ta đã vội vàng chạy đến.

Nhưng nhìn tình hình bây giờ thì có vẻ như Lý Diên là người tự chuốc lấy phiền phức?

Ninh Tú Phân dời mắt đi, không nhìn Lý Diên nữa, nắm chặt tay: "Không biết ai đã đồn thổi lung tung, nhưng, tôi và Vinh đại phu đã khai giấy chứng nhận ở thôn rồi, ngày mai sẽ đi đăng ký kết hôn!"

Trời cao cho cô sống lại một lần, cô không muốn có bất kỳ quan hệ gì với Lý Diên!

Cả đời này cô muốn thay đổi cách sống, không bao giờ... không bao giờ đi lại con đường cũ nữa, cả đời u uất đến già.

Trước kia không đủ dũng cảm, không dám liều lĩnh, bây giờ, người đã đi ngang qua đời, thì nên từ biệt!

Lý Diên ngây người nhìn cô, không biết trong lòng có một nỗi đau khó tả.

Giống như có thứ gì đó cần phải từ bỏ.

Anh ta cắn răng, cũng nắm chặt tay: "Vậy... Ninh thanh niên trí thức không bị bắt nạt, vậy thì tốt, tôi còn có việc, xin phép đi trước!"

Nói xong, anh ta quay người bỏ đi.

Những người đeo băng tay đỏ còn lại nhìn nhau, sau đó lập tức đuổi theo.

Chẳng mấy chốc, xung quanh chuồng bò trở nên yên tĩnh.

Ninh Tú Phân không nhịn được hốc mắt đỏ hoe, có chút mệt mỏi dựa vào tường.

Cô... thực sự muốn nói lời vĩnh biệt với cuộc đời trước đây, trong lòng không khỏi có chút chua xót và mất mát.

Vinh Cẩm Thiêm vỗ vỗ quần, đứng dậy, nhìn về phía Lý Diên rời đi: "Vị bí thư trẻ tuổi kia là người yêu của cô? Nhìn tôi không thuận mắt nhỉ."

Ninh Tú Phân có chút mệt mỏi xoa xoa mi tâm: "Không, Lý Diên rất chính trực trong những việc này, anh ấy tuyệt đối sẽ không vì tôi mà trả thù anh."

Lý Diên tuy không phải là một người chồng tốt, cũng không phải là một người cha tốt.

Nhưng cả đời anh ta làm việc rất chính trực, "lưỡng tụ thanh phong".

*"lưỡng tụ thanh phong": nghĩa là trong hai ống tay áo chỉ có gió mát thổi qua, ẩn dụ cho sự thanh liêm, trong sạch của quan lại. Quan thanh liêm không tham lam của cải, không nhận hối lộ, giữ cho tâm hồn trong sáng như làn gió mát.

Rõ ràng anh ta nắm trong tay quyền lực, nhưng chưa bao giờ bị tha hóa, không bao giờ vì lợi ích cá nhân.

Đừng nói là đưa tiền cho anh ta để hối lộ, ngay cả khi có người tặng anh ta một giỏ trái cây nhập khẩu, anh ta cũng từ chối hoặc nộp lên.

Cả đời thanh liêm, vợ con khó có thể chạm tới ánh sáng của anh, anh ta là một cán bộ tốt thực sự "lưỡng tụ thanh phong"!

Nhìn xem, con người thật phức tạp.

Vinh Cẩm Thiêm nhìn Ninh Tú Phân dùng ngữ khí quen thuộc nói về Lý Diên, anh ta nhướng mày——

"Cô rất hiểu anh ta, tại sao không nhờ anh ta giúp cô thoát khỏi tình cảnh hiện tại, không cần phải kết hôn với tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top