Chương 21: Dựa vào cái gì Tang Tử lại nằm dưới chứ?!


Sau đó Tang Gia Ý đưa điện thoại ra xa, liền nghe thấy Vu Chanh ở đầu bên kia điên cuồng hét chói tai.

Tiếng hét lớn đến mức cho dù Tang Gia Ý không mở loa ngoài, thì Giản Tễ bên cạnh cũng có thể nghe rõ.

Tang Gia Ý chỉ chỉ điện thoại của mình, ngửa đầu nói với Giản Tễ: "Ngư Ngư nhận ra giọng của anh."

Giản Tễ "Ừm" một tiếng, sau đó lên tiếng cùng bên kia chào hỏi: "Chào cậu."

Đầu dây bên kia nghe thấy liền câm miệng, lập tức nhỏ giọng: "Xin chào Vũ, Vũ Tễ lão sư."

Đối với người ngoài, đó giờ Giản Tễ đều không nhiều lời, hắn chỉ xoa nhẹ khuôn mặt của Tang Gia Ý: "Em nói chuyện đi, anh đi nấu cơm cho em."

Người vừa đi, Vu Chanh bên kia đã hoàn toàn ngây dại, giống như đang nằm mơ vậy:

"Mẹ ơi, cậu vậy mà lại kết hôn cùng Vũ Tễ lão sư, tại sao không hề có một chút tiếng gió nào vậy."

Tang Gia Ý mới vừa hé miệng, bên kia đang ngơ ngẩn lại mở miệng:

"Mẹ ơi, hiện tại Vũ Tễ lão sư còn tự mình nấu cơm cho cậu."

Vì vậy Tang Gia Ý ngậm miệng lại, cậu muốn nói, Vũ Tễ lão sư nấu cơm thật sự siêu siêu siêu ngon.

Nhưng cuối cùng cậu vẫn không nhắc tới chuyện thỏa thuận kết hôn, cũng không phải không tín nhiệm Vu Chanh.

Mà là cậu cùng với Giản Tễ cũng tạm được coi là một nửa nhân vật công chúng , nếu có chút tiếng gió nào truyền ra, sẽ dẫn tới rất nhiều chuyện phiền phức.

Như Giản Thế Phàm, vẫn luôn tin tưởng vững chắc rằng bọn họ kết hôn giả, chỉ xui cái là không có chứng cứ mà thôi.

Cho nên vẫn là càng ít người biết chuyện "Thỏa thuận" này càng tốt.

Vu Chanh bên kia kích động nói: "Fans CP của hai người cũng coi như là chèo thuyền thành công rồi !"

"Fans CP?"

"Đúng vậy, từ sau lần trước phát sóng trực tiếp 《 Nguyệt Thượng Mi Sao 》, fans CP của Tang Tử cùng Vũ Tễ liền ra đời, dù sao người ta cũng tặng cậu hơn trăm vạn, này không phải là trực tiếp quăng hint cho con dân đớp sao?"

Sau khi cúp điện thoại, Tang Gia Ý mới lên Weibo tìm từ khóa, quả nhiên thấy có người đang thảo luận, thậm chí còn có một cái siêu thoại CP Vũ Tán.

Tang Gia Ý ngẫm nghĩ một lát mới hiểu được mọi người đã đem chữ "Tang" (sāng - 桑)biến thành "Tán"( sǎn - 伞: Dù), nên tên CP là Vũ Tán.

Cậu ngơ ngác đọc siêu thoại, xem fanart.

Ừm...... Mọi người đều không biết cậu và Vũ Tễ lão sư trông như thế nào, sao có thể vẽ được hay vậy?

Cái bức hình này bất kể Tang Gia Ý nhìn như thế nào cũng thấy có gì đó sai sai ——

Một thiếu niên có đôi tai mèo bị một người đàn ông trần trụi nửa thân trên cường thế đè trên sô pha, trong tay thiếu niên cầm một cây bút lông, sau đó...... viết chữ lên bờ vai trần của người đàn ông.

Người đàn ông phía trên rất cao lớn, thân hình chắc khỏe, cơ bắp rõ ràng, so với thiếu niên có đôi tai mèo có sự khác biệt vô cùng rõ ràng.

Tai trái nam nhân đeo một cái tai nghe màu đen, sợi dây được quấn quanh cổ tay rồi luồn qua các đầu ngón tay của thiếu niên.

Ể, đúng rồi, quần của thiếu niên tai mèo đâu? Cậu ta vì cái gì chỉ mặc một cái áo sơ mi rộng thùng thình?!

Bàn tay Tang Gia Ý run rẩy dùng acc clone của mình bình luận:

【 Tam Gia Nhất: Mạo muội hỏi một câu, người nào là Tang Tử đại đại? 】

Rất nhanh, chủ blog đã trả lời cậu:

【 Lúc Vũ Tán do ( "do" tiếng Anh nha mọi người) không cần Tiểu Vũ Tán: Đương nhiên là con mèo kia rồi nha! Hơn nữa trong tay Tang Tử đại đại còn cầm bút, tác giả đó! Không phải rất rõ ràng sao? 】(Tiểu Vũ Tán là bao cao su, nhưng mình để nguyên vậy cho nó chơi chữ =))))))

Tang Gia Ý thiếu chút nữa thở không nổi, sau đó cậu hỏi ra vấn đề tự rước nhục vào người:

【 Tam Gia Nhất: Vì cái gì lại vẽ Tang Tử là mèo?! Dựa vào cái gì Tang Tử lại nằm dưới chứ?! Mấy người có căn cứ không?! 】

【 Lúc Vũ Tán do không cần Tiểu Vũ Tán:??? Hôm đó lúc phát sóng trực tiếp, hình nền của Tang Tử đại đại không phải là một con mèo Ragdoll sao? Hơn nữa chỉ cần nghe tiếng thôi cũng phân biệt công thụ rõ ràng rồi mà! 】

Tang Gia Ý...... Vô pháp phản bác.

Sau đó cậu tiếp tục kéo xuống, thì thấy được truyện đồng nhân của Vũ Tán CP.

Ách...... Thật nhiều play, so với cậu viết khẩu vị còn nặng hơn nhiều.

Sau đó cậu lui ra ngoài hòa hoãn một chút, lại nhấn vào.

Rất tốt, hình ảnh liên quan đến đồng nhân văn | 18+, bị khóa rồi.

Tang Gia Ý không nghĩ tới, siêu thoại của Vũ Tán CP lại là mấy thứ này.

"Xem gì vậy? Ăn cơm thôi."

Lúc giọng nói của Giản Tễ vang lên bên cạnh, Tang Gia Ý giật thót, thiếu chút nữa là quăng luôn cái điện thoại.

Giản Tễ nhìn thoáng qua Tang Gia Ý đang chột dạ, nheo mắt lại: "Em đang xem gì vậy?"

Lỗ tai Tang Gia Ý có chút hồng ngồi vào bàn ăn, lắc đầu nói: "Không xem gì cả......"

Thấy cậu không muốn nhiều lời, Giản Tễ cũng không nhắc lại nữa.

"Đúng rồi, Vũ Tễ lão sư, anh định thu《 Nguyệt Thượng Mi Sao 》ở đâu, vẫn ở phòng thu của anh sao?"

Giản Tễ nhướng mày, bây giờ lại là "Vũ Tễ lão sư".

Hắn hỏi lại: "Em thì sao, em có phải thường xuyên chạy tới phòng công tác Voice không."

Tang Gia Ý gật đầu: "Ừm, bởi vì phải cùng chị Tiểu Nguyệt thảo luận kịch bản, mặt đối mặt sẽ thuận tiện hơn, hơn nữa phần lớn các CV lão sư cũng đều ở phòng công tác Voice."

Giản Tễ cầm điện thoại của mình lên: "Vậy anh cũng tới Voice đi, để anh bảo Cận Phi chuẩn bị phòng thu âm."

Hắn không quá thích trong lúc mình thu âm bên cạnh lại có người.

Tang Gia Ý cười cười: "Vậy có thể sẽ có rất nhiều người gặp được anh."

Gửi xong tin nhắn, người đàn ông liền đặt điện thoại xuống: "Làm sao? Anh không được gặp người sao?"

"Không phải Vũ Tễ lão sư mang theo mặt nạ thần bí sao, mọi người đều rất tò mò, nếu anh xuất hiện trước mặt mọi người như vậy, hẳn là họ đều sẽ rất hưng phấn."

Giản Tễ ngồi đối diện bật cười: "Cái này thật ra cũng không sao cả, tác phẩm của anh cũng không coi là nhiều, cũng chỉ là sở thích thôi, anh không định tiến vào quá sâu."

Tang Gia Ý định nói gì đó thì điện thoại trong tay run lên.

Cậu cúi đầu nhìn, phát hiện là lớp trưởng lớp đại học:

【 Lớp trưởng: Bạn học Tang Tang, năm nay là năm đầu tiên sau tốt nghiệp, lớp mình định tổ chức họp lớp, cậu tới không? 】

Tang Gia Ý vừa định từ chối thì bên kia đã gửi thêm tin nữa:

【 Lớp trưởng: Cậu tới đi, giáo sư Lý cũng tới 】

Ngón tay Tang Gia Ý khựng lại, sau đó trả lời:

【 Tang Tang: Được 】

Tựa hồ như thấy được vẻ mặt của Tang Gia Ý có chút khác thường, Giản Tễ hỏi: "Sao vậy?"

"Tối ngày mốt em phải đi họp lớp đại học."

Giản Tễ khựng lại: "Chỉ có các bạn học chung lớp thôi à?"

"Còn có giáo sư của bọn em."

Giản Tễ gác đũa xuống, cầm lấy giấy ăn, hắn vẫn chưa quên, cái tên lì lợm la liếm theo đuổi kia là cháu trai của giáo sư.

Biểu tình của hắn không có gì bất thường, chỉ cười nói: "Đi đi, chơi vui vẻ, đến lúc đó nhớ gửi địa chỉ nhà hàng qua cho anh."

-

Ngày hôm sau, Giản Tễ ngồi trong văn phòng, nghe trợ lý Trần đứng một bên báo cáo kế hoạch sắp tới.

"Tối mai ngài phải ăn cơm cùng Vương tổng bên khoa học kỹ thuật Trí Hành ......"

Giản Tễ nhìn địa chỉ mà đứa nhỏ gửi trong điện thoại, đưa tay ngắt lời trợ lý Trần:

"Sửa lại địa điểm ăn cơm, đổi lại thành Thính Tương Hiên."

"Vâng ạ."

Ngẫm nghĩ một chút, Giản Tễ gửi một tin qua cho Tang Gia Ý:

【 Dữ Kỳ: Người đặt bàn bên em tên gì? 】

Tang Gia Ý không hiểu lắm Giản Tễ hỏi cái này để làm gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời tên lớp trưởng.

Nhìn tên WeChat ban đầu của Tang Gia Ý "Tang Tang", ngón tay Giản Tễ khẽ nhúc nhích, đổi ghi chú thành "Hựu Hựu" mới cảm thấy thuận mắt.

Chờ đến hôm sau, Tang Gia Ý mới rốt cuộc minh bạch câu hỏi kia của Giản Tễ có ý gì.

Lúc Tang Gia Ý bước vào một phòng bao xa hoa như cậy còn có chút kinh ngạc.

Thính Tương Hiên là một nhà hàng tư nhân rất nổi tiếng, bình thường chỉ đơn giản tới ăn một bữa cơm thôi cũng phải đổ rất nhiều máu.

Lần này bởi vì là họp mặt sau một năm tốt nghiệp, lại còn mời giáo sư tới ăn cơm, nên đương nhiên cũng chuẩn bị tốt một chút.

Sau khi trưng cầu ý kiến của các bạn học, lớp trưởng Tiêu Tiêu mới quyết định chọn nơi này.

Tiêu Tiêu gọi Tang Gia Ý một tiếng: "Tang Tang, tới đây đi."

Đợi sau khi cậu ngồi xuống, Tiêu Tiêu thò lại gần nhỏ giọng nói: "Có phải ngạc nhiên lắm đúng không? Tôi cũng ngạc nhiên, lúc tôi tới, giám đốc liền nói phòng tôi đặt đã được nâng lên phòng VIP nhất."

Tang Gia Ý đang suy nghĩ, Tiêu Tiêu đoán: "Có khi nào là giáo sư Lý ngại để chúng ta mời khách nên lén lút làm không?"

Tang Gia Ý còn chưa kịp nói chuyện, giáo sư Lý liền cùng một đám bạn học đi vào.

Hơn nửa năm không gặp, thời gian không dài cũng không ngắn, tình nghĩa ngày xưa vẫn còn rõ ràng trước mắt, một đám người thân mật chào hỏi.

Giáo sư Lý cười cười ngồi xuống cạnh Tang Gia Ý: "Tiểu Ý à."

Tang Gia Ý thấy bên cạnh giáo sư Lý không có Lý Trì Hạ đi theo, thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Giáo sư Lý, chào thầy."

Giáo sư Lý ngồi xuống liền hỏi Tiêu Tiêu: "Phòng này là con đặt à? Sao lại tiêu pha như vậy? Bữa này để thầy mời, mấy đứa nhỏ tụi em cứ ăn thỏa thích một trận đi."

Nghĩ đến suy đoán vừa rồi của mình, Tiêu Tiêu có chút há hốc mồm: "A? Không cần, không cần, vẫn là để tụi con mời đi."

Sau khi giáo sư Lý đi vệ sinh, có người không nhịn được nhỏ giọng oán trách.

"Lúc trước quyết định đặt chỗ này, tôi đã có chút do dự, ai mà ngờ lại đặt một phòng mắc như vậy chứ?"

"Đúng là phồng má giả mập mà."

"Tiêu Tiêu, điều kiện nhà cậu tốt, nhưng bọn tôi chỉ là dân thường vừa tốt nghiệp, bữa cơm này chia đều, cũng quá mắc đi."

......

Tiêu Tiêu cũng rất oan uổng, nếu như cô tự động nâng cấp phòng bao thì không nói làm gì, còn cái này cô thật sự cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Lúc trước tôi nói chọn một nhà hàng bình dân ăn thôi, mấy người lại nói là muốn mời giáo sư Lý, nên chọn chỗ nào tốt tốt hơn chút, ai cũng bảo đến Thính Tương Hiên, tôi mới đặt chỗ này."

Thần sắc Tang Gia Ý nhàn nhạt vỗ vai Tiêu Tiêu, bữa cơm này đối với cậu mà nói cũng không tính là gì, cậu vừa định nói bữa này để cậu mời thì cửa bị đẩy ra.

Giám đốc đi vào, nhìn lướt qua trong phòng, cuối cùng ánh mắt bình tĩnh dừng trên người Tang Gia Ý, đi về phía cậu, sau đó khom người cung kính nói:

"Tang tiên sinh, buổi tối tốt lành, tiên sinh nhà ngài cùng ông chủ của tôi là bạn bè, biết hôm này ngài cùng bạn học tới đây ăn cơm, cho nên đã nâng cấp phòng bao cho mọi người, hy vọng tối nay ngài có thể chơi vui vẻ, ông chủ nói, mọi chi phí trong buổi tối hôm nay đều sẽ được tính cho ông chủ."

Tuy rằng giám đốc nhìn như đang nói chuyện cùng Tang Gia Ý, nhưng kỳ thật âm lượng lại đủ để cho mọi người đều có thể nghe được.

Ánh mắt mọi người bỗng chốc đều dồn về phía Tang Gia Ý.

Tang Gia Ý: "......"

Không phải! Cái này cũng quá khoa trương rồi đi!

Hơn nữa cái này còn là cách thức lỗi thời gì đây? Tang Gia Ý cảm thấy...... có chút xấu hổ, cậu lúc này chỉ cảm thấy muốn đào hố.

Có bạn học kinh ngạc nói: "Tang Tang, cậu kết hôn?"

Giáo sư Lý mới từ trong phòng vệ sinh quay lại cũng sững sờ ngay tại chỗ: "Tiểu Ý, con kết hôn?"

Biết ông nội mình muốn cùng học trò đi ăn, Tang Gia Ý khẳng định sẽ đến.

Cho nên cho dù giáo sư Lý đã ra mệnh lệnh rõ ràng cấm Lý Trì Hạ dây dưa với Tang Gia Ý, thì hắn ta vẫn bám gót theo sau.

Ông nội cũng sẽ không đến mức bỏ qua mặt mũi của hắn mà đem hắn tống cổ ra ngoài.

Kết quả vừa đi vào phòng bao đã như bị sét đánh.

Vì vậy, mọi người liền nghe thấy một tiếng gầm trước cửa: "Cái gì? Em kết hôn?!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top