44. Choáng! Mặc tổng tát một cái đánh bay yêu (⁠⊙⁠_⁠◎⁠)

Chương 44. Choáng! Mặc tổng tát một cái đánh bay yêu!

Edit: Ha

Cố Giai Mính đứng ở phía trước Mặc Uẩn Tề, nhìn nụ cười trên mặt đối phương, mím môi híp mắt, thân hình nhoáng lên một cái, người đã xuất hiện ở phía sau Mặc Uẩn Tề, nhào tới nằm sấp trên lưng anh, đây chính là kết cục sắc dụ, tôi đè, đè, áp!

Mặc tổng gian nan thẳng lưng, Cố Giai Mính nhìn gầy gò, khí lực không nhỏ chút nào, anh nắm lấy tay Cố Giai Mính đang siết chặt trên cổ anh, nhéo nhéo ngón tay hắn, ngữ điệu ôn hòa hỏi: "Em có hy vọng anh đi không?" Thái độ này giống như nói, em muốn tôi đi tôi sẽ đi, em không cho tôi đi tôi sẽ không đi, cưng chiều đến vô cùng.

Đương nhiên, điều này trong mắt Cố Giai Mính, chủ động chuyển hóa thành bộ dáng tiểu tức phụ nghe lời, chồng cho đi thì đi, không cho đi liền ngoan ngoãn ở nhà nuôi con. Một điểm nào đó trong lòng Cố Tiểu Yêu nhanh chóng bành trướng lên! Thế nhưng có chút kiêu ngạo, hắn đặt cằm lên đỉnh đầu Mặc Uẩn Tề, ngạo nghễ nói: "Cũng không thể lúc nào cũng để ngươi ở nhà nuôi con, muốn đi thì cùng đi đi. ”

Mặc Uẩn Tề híp mắt lại, ngẩng đầu dùng con ngươi thâm thúy tinh tế đánh giá biểu tình trên mặt Cố Giai Mính, "Em muốn đi cùng anh, không sợ quan hệ bại lộ trước mặt người khác?"

Cố Giai Mính không sao cả nhún nhún vai, "Bại lộ còn ít sao? Ai trong đoàn làm phim không biết về sự tồn tại của anh? Chẳng qua bọn họ đều là người lão luyện, không có ai không thức thời nói ra mà thôi, mấy ngày trước còn có bằng hữu gửi tin nhắn cho tôi, hỏi việc này. ”

"Ồ?" Mặc tổng hứng thú hỏi: "Em trả lời thế nào?"

Cố Giai Mính tức giận hừ hừ, "Tôi nói hai chúng ta không có gì, bọn họ đều không tin!"

Mặc tổng trong nháy mắt liền hiểu, hắn đây là bị phủ nhận.

Sắc mặt Mặc tổng cũng trở nên không đẹp, đứng lên sờ sờ đầu hắn, nên đi làm.

Cố Giai Mính đuổi theo không được tự nhiên nói: "Đó là mấy ngày trước, bây giờ hỏi tôi một lần nữa có lẽ tôi sẽ không nói như vậy. ”

Mặc tổng nghe được lời này nhất thời dừng bước, xoay người ôm eo Cố Giai Mính, ánh mắt chờ mong nhìn hắn, "Hiện tại em sẽ nói như thế nào?"

"Tôi sẽ nói tôi thích anh, nhưng tôi không chắc có nên ở bên anh hay không." Nhìn gương mặt gần trong gang tấc, Cố Giai Mính có chút bối rối.

Mặc Uẩn Tề nhếch môi cười, thỏa mãn hôn lên trán Cố Giai Mính, lại cúi đầu trên môi nhẹ nhàng hôn một cái, "Vậy em có thể chậm rãi suy nghĩ, anh chờ đáp án của em. ”

Cố Giai Mính che mặt, hắn căn bản không có biện pháp cự tuyệt được không? Người này đối với hắn lực hấp dẫn càng lớn, hắn càng ngày càng không cách nào cự tuyệt đối phương thân cận, cứ tiếp tục như vậy, hắn thật sự muốn đắm chìm vào.

Yêu muốn ở cùng một chỗ với nhân loại cũng không phải không có, kết quả tốt lại không có mấy người. Là một yêu quái sinh con với nhân loại, Cố Giai Mính cũng không biết tương lai của mình sẽ đi đâu.

Nếu tôi không hiểu thì sao? Không muốn!

Bây giờ cũng không có cách nào suy nghĩ nhiều như vậy nữa! Đầu óc hắn căn bản là không theo kịp suy nghĩ.

Lần này Cố Giai Mính quyết định nghe Đổng Bán Tiên, thuận theo tự nhiên, nghe theo bản tâm!

Hắn bắt lấy tay Mặc Uẩn Tề, để cho đối phương chờ một chút, ngồi xổm xuống từ cổ chân mình cởi một sợi lắc chân xâu hạt màu đỏ. Nhìn nhìn đôi chân của Mặc Uẩn Tề, Cố Giai Mính cuối cùng đem ánh mắt dừng lại trên cổ tay Mặc Uẩn Tề, "Anh có ghét bỏ chân tôi thối không? Trong thực tế, bàn chân của tôi rất sạch sẽ. ”

Mặc Uẩn Tề nhịn cười vươn cổ tay ra, không có bất kỳ nhiều lời nào.

Cố Giai Mính kinh ngạc nhướng mày, "Thế nhưng anh không hỏi gì cả, không sợ tôi hại anh sao?"

Mặc Uẩn Tề cười nhạt một tiếng, mỗi một biểu tình đều ưu nhã cùng phong độ của hắn, "Em sẽ không, anh tin em. ”

Cố Giai Mính bị nụ cười này làm cho ngây ngẩn, ngực đập thình thịch, đỏ mặt đeo sợi lắc này vào cổ tay Mặc Uẩn Tề, cũng không thấy hắn thắt nút gì, sợi dây ngay cả một cái mối nối cũng không có, giống như nó tự có trên cổ tay Mặc Uẩn Tề, tuyệt đối sẽ không rơi xuống.

Cố Giai Mính cũng không giải thích hiện tượng không phù hợp với lẽ thường này, chỉ dặn dò: "Mang theo hạt châu này, mặc kệ anh đi đâu tôi cũng có thể tìm được anh, hơn nữa người khác cảm ứng được nó cũng có thể biết anh là người có chủ. ”

Nhân loại này đã bị một yêu tinh khác bao dưỡng, yêu thức thời cũng không nên đánh chủ ý với hắn nữa, nếu không trực tiếp đánh chết không khách khí.

Cố Tiểu Yêu chính là muốn nói cho tất cả dã yêu tinh khác biết, người này là của ta, các ngươi đều tránh ra!

Hắn ngước mắt nhìn sắc mặt Mặc Uẩn Tề, vậy mà không một chút kinh ngạc, Cố Giai Mính trong lòng đột nhiên nghĩ, có phải đối phương đã biết cái gì không? Mặc Uẩn Tề nếu ngay cả một chút phản ứng kinh ngạc cũng không có, đây có phải là nói hắn có thể tiếp nhận chuyện không phù hợp với tam quan thế giới này hay không? Cũng có thể chậm rãi tiếp nhận hai người bọn họ không phải là người sao?

Mơ hồ, Cố Giai Mính bắt đầu vui vẻ.

Mặc Uẩn Tề nhìn cổ tay mình, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, Cố Giai Mính đã không còn cố ý che dấu mình trước mặt anh nữa, điều này chứng tỏ hắn dỡ bỏ phòng bị trong lòng, anh nên lên kế hoạch thật tốt, lần thứ ba cầu hôn, nhất định phải thành công mới được.

Mặc tổng cầm lấy áo khoác trên móc áo, ăn mặc chỉnh tề ra cửa, Cố Giai Mính ghé vào cửa nhìn xe đối phương rời đi lúc này mới trở về, đem trong nhà thu dọn một chút, thay quần áo cho Mặc Trạch Dương, ở trên mặt làm một thủ thuật che mắt, cùng nhau đi siêu thị! Còn hạnh phúc thì sao? Đi ra ngoài và tiêu tiền! Mua và mua!

Nhiệm vụ của quản gia Buck chỉ đến nhà chăm sóc Mặc Trạch Dương khi Cố Giai Mính không có ở đây, hiện tại Cố Giai Mính đã trở về, để không ảnh hưởng đến cuộc sống của một nhà ba người, quản gia Buck sau khi sửa sang lại nhà liền giống như những trợ lý và tài xế kia, ở bên cạnh, cam đoan gọi là có mặt.

Bảo Buck đưa bọn họ đến một siêu thị lớn nhất thành phố, Sau khi Cố Giai Mính xuống xe còn dặn Buck, lúc đến đón bọn họ phải dùng xe lớn! Loại có thể chứa rất nhiều thứ! Cái này chỉ có thể ngồi, không được, quá nhỏ!

Quản gia Buck suy nghĩ một chút, quyết định trở về đổi xe.

Phương thức giao dịch của con người, trải qua những năm tháng dài đằng đẵng tiến hóa càng ngày càng đơn giản thuận tiện, Cố Giai Mính rất thích dung nhập vào trong đám người, đẩy giỏ hàng, đem tất cả những thứ mình thích đều bỏ vào cũng là cảm giác siêu cấp tuyệt vời.

Về phần thanh toán cuối cùng hay gì đó, Cố Tiểu Yêu chưa bao giờ lo lắng về tiền bạc, kiếm tiền chính là tiêu, có bao nhiêu hắn liền dám tiêu bấy nhiêu, có một khối hắn sẽ không tốn bát mao.

Hai tiếng sau, quản gia Buck rất nghe lời mở ra một chiếc xe thương mại công suất rất lớn, hai người điên cuồng mua mua, đem trong xe ngoại trừ chỗ người ngồi, những không gian khác đều bị nhồi nhét.

Tám mươi phần trăm, đều là thức ăn!

Mặc Trạch Dương vẻ mặt thỏa mãn nằm trên một đống đồ ăn vặt, hạnh phúc vỗ vỗ cái này, lại vỗ vỗ cái kia, sau đó dùng ánh mắt sáng lấp lánh chờ mong nhìn Cố Giai Mính, cũng không thể không thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ kia của nó?

Tâm tình Cố Giai Mính tốt khoát tay áo, theo con đều cho con, ai bảo con đáng yêu chứ?

Mặc Trạch Dương sau khi nhận được sự đồng ý, cao hứng biến thành một tiểu hồ ly, lăn lộn trong đống đồ ăn vặt. Tất cả đều là của nó, đều là của nó! ! Tất cả đều là của nó!!!

Ah ~ ~ hạnh phúc muốn gọi!
  ————

Gần đến giờ tan tầm, Mặc Uẩn Tề rốt cục nhàn rỗi, nhìn hạt châu màu đỏ trên cổ tay mình xuất thần. Hạt châu này nhìn không ra chất liệu, lại giống như vật sống, tản ra nhiệt độ ấm áp, Mặc tổng còn cố ý đo một chút, đại khái dao động từ 38 độ đến 38 độ 5. Anh có chút để ý, mục đích Cố Giai Mính cho hắn hạt châu này là gì?

Còn có khối ngọc ông chủ Đổng cho hắn, nói là muốn ngăn chặn linh khí trong thân thể hắn.

Linh khí, là thứ có lợi cho yêu tu hành sao?

Nghĩ tới đây, Mặc tổng từ trong túi áo lấy ra khối ngọc kia, ngón tay sờ lên, đã không còn xúc cảm lạnh lẽo lúc trước. Nhìn kỹ, vị trí giữa dường như có một đường màu trắng. Mặc tổng tò mò nhìn trái nhìn trái nhìn trái phải, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, giơ khối ngọc lên, để cho ánh sáng hoàng hôn xuyên qua, muốn xem đường trắng kia có phải là vết nứt hay không. Không nghĩ tới lúc này, chợt nghe một tiếng tách, khối ngọc kia đột nhiên từ giữa nứt ra, lạch cạch rơi trên mặt đất, vỡ thành mảnh vụn.

Liều cũng không đánh nổi!

Mặc tổng chà xát ngón tay, nhíu mày chậc chậc một tiếng, có loại dự cảm không tốt lắm.

Bởi vì khối ngọc kia vỡ ra, làm cho Mặc Uẩn Tề trong lòng thủy chung tồn tại một chút nghi ngờ, luôn cảm thấy có chuyện gì sắp phát sinh, sau khi xe chạy ra ngoài thật lâu, Mặc Uẩn Tề nhìn bên ngoài, vẫn là con đường về nhà, vẫn là phong cảnh quen thuộc, nhưng mà, hắn lại mơ hồ cảm thấy chỗ nào không thích hợp.

Mặc Uẩn Tề bất động thanh sắc nhìn đồng hồ đeo tay trên cổ tay, hắn đã ra khỏi cửa công ty hai mươi tám phút, dựa theo tốc độ xe hiện tại tính toán, còn có hai phút nữa sẽ qua một cây cầu nhỏ, qua cầu rẽ một cái là có thể nhìn thấy nhà, mà hiện tại, hoàn toàn không có bóng dáng của cây cầu nhỏ.

Mặc Uẩn Tề ngước mắt lên, trầm giọng nói: "Dừng xe lại. ”

Tài xế nghe lời dừng xe ở ven đường, quay đầu lại khó hiểu hỏi: "Mặc tổng, muốn thay đổi lộ tuyến sao?"

Mặc Uẩn Tề đã mở nút báo động trên đồng hồ của mình ra, sắc mặt bình tĩnh nói: "Chờ lão K đuổi theo, tôi có nhiệm vụ muốn giao cho hắn. ”

Xe dừng ở ven đường hơn mười phút, vệ sĩ đi theo phía sau vẫn không đuổi đến, sắc mặt Mặc Uẩn Tề bình tĩnh ngồi ở ghế sau, nhìn đồng hồ, không có bất kỳ ý tứ nôn nóng nào. Tài xế ngồi ở phía trước lại mơ hồ phát hiện ra không đúng, cẩn thận quan sát bốn phía, dần dần phát hiện xe cộ qua lại càng ngày càng ít. Tài xế cảnh giác nói: "Mặc tổng, có chút không thích hợp. ”
Mặc Uẩn Tề cười khẽ một tiếng, "Đúng vậy, quả thật có chút không thích hợp. ”

Hiện tại sắc trời càng ngày càng tối, có thể nhìn thấy một chút ánh hoàng hôn dư thừa, hiện tại đã hoàn toàn tối xuống. Mặc Uẩn Tề vẻ mặt lạnh nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên, một đám sương đen dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được từ trong cây cối hai bên dâng lên, bên tai đột nhiên truyền tới tiếng khóc nức nở, hơn nữa, gió nổi lên.

Gió càng lúc càng lớn, đung đưa cây cối hoa cỏ phụ cận, mâu sắc Mặc Uẩn Tề nặng nề, vuốt hạt châu trên cổ tay, trong lòng đã đem việc này phân tích ra bảy tám phần.

Khối ngọc có thể áp chế linh khí trên người hắn đã vỡ vụn, hiện tại hắn trở thành bánh bao thơm ngon của tất cả yêu quái. Điều này không phải do con người gây ra. Nghĩ tới đây, Mặc tổng tự giễu cười khẽ một tiếng, hắn đối với loại chuyện này luôn không tin, cũng có một ngày kết luận mình bị phi nhân loại ngăn cản đường đi.

Lúc này, ngoài cửa sổ phanh một tiếng, đoàn sương đen kia đập vào cửa sổ xe, ngay sau đó ào ào một tiếng, một cỗ lực lượng cực lớn đập vỡ kính chống đạn từ bên ngoài. Tài xế biến sắc, lúc này cũng biết bọn họ bị tập kích, lập tức xoay đầu xe, nhưng mà vẫn chậm một bước, còn chỉ có Mặc Uẩn Tề có thể nhìn thấy sương đen đụng vào trong xe, kinh hỉ nhào về phía Mặc Uẩn Tề, phảng phất như đang nhào về phía một khối bánh ngọt mỹ vị, chỉ cần có thể cắn một miếng là có thể thỏa mãn.

Mặc Uẩn Tề không đổi sắc ngước mắt, nhìn thẳng trước mắt, sương đen đột nhiên lộ ra nhiều khuôn mặt tươi cười màu trắng giống nhau, biểu tình nhe răng cười làm cho Mặc Uẩn Tề ghét bỏ nhíu mày. Mặc tổng mặt không chút thay đổi nâng tay phải đeo hạt châu lên, một cái tát vút qua.

Xấu xí đến chết!

Thì ra cũng không phải tất cả yêu tinh, đều giống như tiểu ngốc nhà hắn bộ dạng đẹp như vậy.

Sau khi đám sương đen kia đụng phải hạt châu, phảng phất bị thứ gì đó phóng điện đến, thét chói tai chạy ra ngoài. Mặc Uẩn Tề híp mắt, quả nhiên, đồ tên ngốc nhà hắn đưa không phải đồ bình thường, hơn nữa tiểu ngốc này chỉ là mặt ngoài ngốc mà thôi, trên thực tế có yêu lực rất cường đại, yêu ma quỷ quái bình thường căn bản không cách nào chống lại. Tại thời điểm mấu chốt này, Mặc tổng mơ hồ dâng lên một cảm giác tự hào. Hắn đưa tay, lấy khẩu súng của bộ phận quản lý đặc thù đưa cho hắn, mặt lạnh bỏ băng đạn, không phải là khẩu thường dùng của hắn, cảm giác vẫn có chút không quen.

Ngay trong nháy mắt Mặc tổng động thủ quất xấu xí, đang ở nhà băm chân gà Cố Giai Mính đột nhiên dừng lại, sắc mặt đột nhiên biến đổi. Hắn ném dao nhà bếp, thân hình nhoáng lên một cái, ôm Lấy Mặc Trạch Dương ở trong phòng khách, thân hình lại nhoáng lên một cái, dĩ nhiên rời khỏi nhà.

Đứa không có mắt nào dám động đến vợ hắn!

Xé hắn đi!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top