up

NEXT: Chapter 3 " Biến cố lớn " 

Sau khi nhận lời chờ đợi T. Quãng thời gian đó thật sự rất chán các bác ạ. E thì chưa có việc làm,tiền dự trữ cũng sắp hết.Thế là phải kiếm việc thôi. Với kinh nghiệm 2 năm làm chuyên nghành CNTT thì em dư sức xin ở chỗ khác. Nhưng công việc vẫn như cũ,vẫn áp lực,mệt mỏi còn đồng lương thì lại phụ thuộc quá nhiều vào doanh số.

Qđ không làm việc cũ nữa. Chuyển sang việc mới thay đổi không khí. Nộp đơn vào 1 khách sạn 4 sao xin làm bell boy ( mang hành lý cho khách ). Lọt qua 2 vòng phỏng vấn mặc dù chuyên môn không có,tiếng anh lõm bõm. Nhưng thật may là nó đang cần người nên tuyển luôn nhưng là tuyển vào làm room service. Thử việc 2 tuần không lương nhưng thôi kệ,méo mó có hơn không...bao ăn là ok rồi.

Ngoài lề 1 tí là làm room sướng vãi các bác ạ. Tuy là không lương nhưng nhờ dễ thương và nhiệt tình nên tiền bo 1 ngày của em có khi lên tới 500k. Khỏi lương cũng đủ sống. Cực 1 cái là làm không ngơi tay. Ngày đứng liên tục có khi 9 tiếng liền. Một thời gian rồi cũng quen việc,đồng nghiệp cũng nhiệt tình,hòa đồng. Đặc thù của nghề này là bị đâm chọt,dìm hàng,phe phái khá nhiều. Em có kinh nghiệm làm nên chỉ đứng giữa cho yên phận. Cuối cùng cũng qua thời gian thử việc...làm trái ngành vãi thật.

Làm chưa được bao lâu,sau 3 tuần kể từ ngày nói chuyện với T....Đêm đó sau khi xong ca và trở về căn phòng quen thuộc. Hơn 12h đêm có sms của T: " Em bị té xe rồi xã ơi...hix." Rồi im bặt. Em gọi cả chục cuộc vẫn ko có ai bắt máy. Sốt ruột chạy qua nhà T thì đóng cửa im ỉm. 

2h sáng em lang thang qua các bệnh viện trung tâm tìm...lại gọi...lại ko có ai nghe đt. Đến 4h sáng vẫn chưa có tin tức gì. Số đt của anh chị T lại ko có. Mệt mỏi,lo lắng,đốt thuốc rồi lại chờ....

6h sáng chạy về nhà tắm rửa,thay đồ,mang theo đồ đi làm. 7h30 sáng e có mặt ở nhà T. May quá nhà có người rồi. T té nặng quá. Mặt trầy hết bên má phải. Mắt sưng vù. Chân tay đầu gối....trầy trụa nhìn là chảy nước mắt. T đang lim dim ngủ. Thế là em lại ngồi nc với anh chị của T.Được biết là tối qua T đi sn bạn về gần tới nhà thì bị đụng. Người và xe trượt dài,T thì bất tỉnh,chiếc xe cũng ko nguyên vẹn. Người đụng thì chạy mất,may mà có người đi đường thấy nên lất đt của T gọi cho anh chị. Suốt cả đêm ở bv bên Q7 sát trùng,chích thuốc giảm đau và an thần đến sáng mới về. Đt thì để im lặng trong giỏ T nên e gọi ko ai biết. Nhìn gương mặt hốc hác thiếu ngủ của e anh chị T cũng hiểu và thương e lắm. Hôm nay làm ca sáng nên xin phép anh chị về đi làm rồi chiều sang với T.

Thiếu ngủ làm mệt mỏi lắm các bác ạ. Hôm đó quản lý không hài lòng và có nặng nhẹ ( sau này thì căm thù nó luôn vì nó kiếm cớ đuổi ).

Tan ca là thay đồ ,mua 1 số đồ T thích và chạy sang ngay với T. Em đã tỉnh và còn đau lắm. Thấy mình T cố gượng cười...

E: E có đau không...mắt mình rơm rớm.

T: E ko sao đâu.

E: Còn nói là ko sao,a biết hết rồi. Thôi đừng nói nữa lại đau. A qua chơi vs e nè.

T: Cười...Ngồi lau vết thương cho T từng chút 1,rồi lại băng bó lại. Xót cả lòng. "A hứa dù có thế nào cũng ko bỏ e mà ".

1 tháng trời e đi làm xong là qua chơi vs T,rửa vết thương,băng bó,mua những thứ T thích, rồi nước nha đam cho mau liền sẹo...quên luôn cả việc T hứa sẽ trả lời cho e sau 1 tháng.Nhưng mọi chuyện e làm dường như càng ngày càng không có ý nghĩa....

Còn tiếp....

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: