Anh ấy thích nam à ( 10 )
Hôm đó, Santa đầu óc lâng lâng chẳng nhớ được gì, rằng mình đã biểu hiện ra sao, nói như thế nào, đã chia tay anh và về thế nào, có hẹn gặp lại người ta không? Đến cả việc lúc tan phường được người ta mời đi uống trà tắc giải nhiệt, mà chân tay luống cuống, chẳng biết đặt ở đâu vào đâu. Người lớn hơn đáng yêu cười rạng rỡ, răng nanh còn cắn trên ống hút trà sữa khi thấy cậu cầm thìa ngược ăn kem. Và còn đầu ngón tay nhỏ xinh ấm áp gạt chóp mũi cậu khi kem dính lên đấy. Em thì ngượng ngùng cúi đầu, len lén nhìn con người vô ưu.
Haizz, lâu lắm mới thấy người tuổi anh ra dáng làm anh, người tuổi em có dáng vẻ người làm em! Hai người đã trò chuyện về những chủ đề gì nhỉ ? Sân khấu, nghệ sĩ , các thể loại nhảy và âm nhạc ? Giọng người đinh đang vang lên như chiếc chuông treo ở cửa, nói em nếu theo nghiệp nhảy có khi thành công đấy . Sự thật là có vẻ thế đấy, vì giải thưởng về dance em thu về hồi niên thiếu xếp thành hàng trong phòng cũ, vì em không thích trưng bày trong studio, có dịp sẽ dẫn anh bé đi xem. Rồi lại nhắc tới nhà, nhà em có một em cún, mẹ bảo em là chú cún thứ hai, dù em chẳng giống Bon chút nào. Riki cười, em thì không giống Bon nhưng khá giống một bé Golden cỡ bự đấy. Anh nói mình cũng thích cún lắm, mấy nhóc Poodle nâu nâu xù xù giống cục bông di động, dễ cưng hết sức, nhưng có tâm mà không có lực, muốn nhận mà chẳng ai chăm...
Qua cánh cửa lộ thiên được thiết kế đặc biệt trong quán, treo vài giỏ hoa và chiếc chuông gió tính tang, gió lẹ thổi xoa mái tóc mướt mồ hôi khô đi. Trời đông từ sáng tới giờ mới thấy chút nắng hửng, qua cửa sổ đổ lên mé trái anh như phủ lớp rượu vang trắng ánh vàng. Trái tim em rung rinh như lá ngoài hè phố, muốn lưu lại hình ảnh xinh đẹp ấm áp này nơi sâu thẳm kí ức. Santa nhớ tới chiếc máy ảnh be bé của anh, ngẫm có khi cậu cũng phải sắm một chiếc, lưu giữ mọi khoảnh khắc của crush bé bỏng. Vì thế chủ đề trò chuyện chuyển thành máy ảnh loại nào dùng tốt, rồi film cần dùng loại nào, giới thiệu mua ở đâu nè, và một khóa học chụp ảnh của thầy Riki dạy only Santa đã ra đời một cách quá là tự nhiên. Đấy, hợp nhau là có thể ngồi quán tỉ tê vài tiếng đồng hồ mà chẳng chán, mãi cho tới lúc đứng dậy, mới thấy cẳng chân hơi tê tê.
Đặng Lãng Di ngao ngán liếc bạn cùng phòng, từ lúc đi đâu về tới giờ cười trông ngu ngốc hết sức, chẳng hiểu sao nhìn thấy xung quanh nhóc này tim hồng bắn tung tóe. Ấy ! Đừng bảo đằng ấy biết yêu rồi nhá. Trời ơi nhóc Ken cũng vừa dẫn bạn gái về, cơm cún phát đừng có dồn dập vậy được không ? Chàng trai âu ly mi ủ dột alo cho vị trúc mã đang nằm lười nhìn nhau với một nhóc mèo đen : '' Có khi tao chuyển qua chỗ mày ở. Kí túc xá còn có mình tao thì buồn ! ''
Có lẽ cậu tính hơi xa rồi, vì người ta đang trong giai đoạn cờ rớt, tính tính yêu đương chắc không xa lắm, nhưng chuyển đi từ giờ hơi sớm đấy!
*---*
Riki cởi áo. Chiếc áo nhăn nhăn nhúm nhúm nằm gọn trong giỏ đồ. Nước từ vòi sen chảy xuống, làm con mèo trắng thở dài một hơi trút đi mệt mỏi, dù có cố gắng nhưng bỗng nhiên nhảy nhót cả sáng sau một tuần ngồi văn phòng vẫn thấy tay chân đau nhức như thường. Ngày hôm nay anh cảm giác mình nhìn Santa hơi nhiều thì phải, sắp bị em ấy câu hồn đoạt phách tới nơi. Nói năng duyên dáng, hành động tinh tế, tài giỏi siêng năng. Hừm, quá là hút người. Anh nghĩ nghĩ vừa thổi chút bọt bong bóng trên tay. Ánh mắt sáng như sao, không phải nhìn giản đơn trong suốt như thiếu niên lang bình thường, mà có chiều sâu, ài, một cái hố dụ dỗ anh nhảy vào.
Riki xoa xoa mi tâm, bây giờ cứ nhắm mắt là lại thấy bóng hình của Santa. Ban đầu là ánh nhìn như sói của em ấy lúc nhảy như chiếu thẳng vào tâm can anh, tới giờ nghĩ lại tim vẫn đập thình thịch. Sau đó chuyển thành gương mặt lãng tử lúc hai người mới gặp nhau. Tiếp đến là Santa ấm áp, Santa năng động, còn cả Santa cười ngốc ngốc lúc được anh mời đi uống. Riki chưa bao giờ nghĩ về một người nhiều như thế này. Anh xoa đống bọt gội đầu trên tóc, càng xoa càng nhanh, càng nhanh càng thấy có chỗ nào đó không ổn. Ôi trời trời ơi, hiện tại anh chỉ thấy mình muốn ngủ thôi ! Riki phồng má thở dài, nghĩ nhiều đau đầu quá.
Sau khi sấy tóc xong, anh để mặc bản thân rơi tự do xuống giường ngủ. Riki nhìn quả cầu mini được tặng ở trên tủ đầu giường, với tay cầm lấy lăn lăn. Anh đặt nó vào lòng bàn tay ước lượng, cũng nặng thật. Nhìn vật lại nhớ tới người. Anh gọi nhóc cầu này là Tròn Tròn. Tối đi ngủ sẽ bật điện cho ánh sáng vàng ấm xoay xoay khắp phòng, bản thân cảnh đẹp ý vui cũng dễ ngủ, sáng dậy sẽ sạc điện cho nó. Hôm nay thì khác, Riki ôm nó sờ soạng mãi, cuối cùng đắp chăn với Tròn Tròn ngủ luôn. Anh ngáp, thật là một hành động kì lạ, nhưng Riki thấy bản thân mình vốn đã khác người, nên như vậy mới là bình thường. Anh nhẹ nhàng nói '' Good night '' với Tròn Tròn, nhắm mắt, dễ dàng đắm sâu một giấc không mộng mị sau ngày dài hoạt động...
*~*
''Sớm vui vẻ. Ken '' Santa tươi cười . ''Không ngờ nhóc nhỏ tuổi nhất lại thoát kiếp đơn thân sớm nhất đấy ''
Cậu trai da bánh mật với đầu tóc xù mì ngượng ngùng :
''Anh quá khen, coi như là em may mắn đi ''
Đúng là may mắn thật, chứ đùng cái có người yêu thấy người ta có hoảng không ? Đã là nhất kiến chung tình lại còn lưỡng tình tương duyệt, ông bà chả gánh chú còng lưng ra! Santa nghĩ thương cho phận mình, bản thân phải cố gắng hơn mới được :
''Thế bao giờ cho ra mắt anh em, chứ anh đây tò mò lắm , rốt cuộc em gái nào bỗng mờ mắt nhắm trúng nhóc nhà mình vậy ? ''
Lãng Di đang ăn sủi cảo liếc cậu :
''Chủ nhật ông chả rủ chú đi rồi còn gì, xong chú nghe cũng chẳng nghe hí hửng bảo có việc rồi ''
Santa cười haha chẳng chút tội lỗi : '' Thế là mọi người gặp nhau hết rồi hả ?''
Ken cười ngốc :
''Tất nhiên, mà còn nhiều dịp lắm, lần sau người yêu bé nhỏ của em bảo sẽ dẫn bạn bè của em ấy đến đấy, lúc ấy thì các anh thể hiện cho tốt, biết đâu thoát kiếp độc thân thì sao ''
Lãng Di bĩu môi, sáng suốt đáp :
''Người thể hiện tốt phải là cậu đấy. Nghe nói các em gái phụ thuộc vào bạn thân dữ lắm, các nàng thổi gió bên gối người ta, chia tay lúc nào không biết ''
Thiếu niên lần đầu yêu đương nghe thấy câu ấy thì mặt xanh xanh trắng trắng, hình như tin thật. Người gây chuyện thì ngó qua Santa đang xem kịch vui :
'' Còn cậu thì sao ? Bao giờ tính dẫn người yêu về ? ''
Santa trố mắt nhìn Lãng Di :
''Ai nói với cậu ông có người yêu hả? Lại đọc báo lá cải ở đâu đấy ? ''
Lãng Di ngạc nhiên không kém gì Santa :
''Thế cái vẻ mặt ngây ngốc và trái tim hường phấn bay blink blink xung quanh ông từ đâu ra đấy. Đậm chất chít chít meo meo, ai chẳng nhìn ra, giấu ai chứ không phải giấu bọn này ''
Ken dẩu môi chống nạnh : ''Đúng rồi, giấu ai chứ giấu gì bọn này, có còn là anh em không?''
Bị bốn con mắt nhìn chằm chằm khiến Santa hơi ... Không phải cậu muốn giấu, mà là hai người chưa xác định quan hệ mà. Với lại cái gì mà tim hồng phấp phới, bộ rõ ràng như thế à ? Nếu thế thì cậu không có thấy màu hường xung quanh Riki là anh ấy chưa yêu mình dồiiii ! Santa tự tổn thương đôi chút, nhưng một chút thôi, lại nhìn ánh mắt long lanh chân thành của lũ bạn, cậu nghĩ mình nên có đồng minh, dù gì ở đây cũng có một nhóc Ken có kinh nghiệm yêu đương này! Thế nên cậu hít một hơi thật sâu, thốt ra mấy câu khiến hai ông bạn đứng hình:
''Anh ấy hong có thích tui ! ''
''Người ta còn chưa tới giai đoạn yêu đương nữa! ''
Ờ thì cũng đau lòng đấy, nhưng hai người mới quen nhau một tháng, thời gian còn dài mà, cậu không gấp.
Riki từng nhận xét người như Santa rất thu hút, không ai phủ nhận điều này, nhất là Lãng Di và Ken. Hai cậu bạn cùng phòng hiểu quá rõ cậu có bao nhiêu đóa hoa đào, vì thân phận chung phòng thân thiết nên những cô gái nhờ bọn họ thổi gió bên gối crush số lượng ra sao, tên họ thế nào, tính cách bên ngoài và nhan sắc, ngay cả học lực cũng biết sương sương. Tuy là mọi người hay trêu nhau một lũ ế, nhưng không ngờ lại có người không yêu Santa thật, dù cậu chủ động. Lãng Di rất muốn cười hớ hớ, mà thấy thất đức quá phải kiềm lại. Ken vỗ vai cậu cái bốp, dân thể dục đã ra tay thì cái xương già của cậu như sắp gãy tới nơi. Lãng Di quay đầu trừng nó, Ken đơ người ra lặp lại lời Santa :
'' Ổng nói ' Anh ấy hong có thích tui ' ''
Ờ. Người với người thích hay không cũng ... khoan ... ''ANH! ''
Ken gật đầu. Cuối cùng get được trọng tâm rồi cha nọi. Vậy là người Santa thích là nam?
Ồ!
Bảo sao! Đã là thời đại nào rồi, nam cũng được, nữ cũng chẳng sao, bọn họ cũng vui vẻ chúc phúc thôi...
Ấy! Nếu người ta thẳng thì nhóc này chết chắc rồi. Lãng Di vừa muốn cười hiện tại lại lo lắng nhiều hơn, bản tính gà mẹ trỗi dậy, cậu ôm mặt, thằng nhóc tưng tửng có khi chưa nghĩ tới trường hợp này đâu. Santa chưa nghĩ tới điều này thật, chỉ biết Riki chưa yêu đương nên bản thân tiến tới thôi. Lãng Di đang sắp xếp ngôn ngữ thế nào để rào trước tâm lí cho bạn cùng phòng, nhìn dáng vẻ hớn hở ngây thơ thế tới lúc đá nặng rơi xuống vỡ đầu lúc nào chẳng biết. Ken thì nghĩ gì nói đó luôn :
''Người kia cũng thích nam hả anh ? ''
Lãng Di lườm nhóc con, sao chú mày thiếu tinh tế vậy hả nhóc ơi! Santa nghe như sét đánh bên tai, trong lòng là sóng ngầm dào dạt, vừa yêu đời đã bị tạt cho một gáo nước lạnh, ai mà chịu được. Cậu thở dài, đúng là sáng suốt nhất vẫn là người ngoài, nhìn phát ra ngay vấn đề. Hai người kia toát mồ hôi nhìn cậu bạn như quả bóng xì hơi. Ken hoảng loạn :
'' Em hỏi bừa thôi, anh đừng bi quan sớm như vậy ''
Lãng Di gấp gáp : ''Đúng thế, với lại kể cho hai thằng này nghe qua chuyện của cậu đã nào. Bọn tao làm quân sư cho ''
Ừ. Làm gì còn cách nào nữa. Sau đó ba thanh niên ngồi giữa canteen trường lầm lì chăm chú người kể chuyện, người gật gù, người cầm sổ ghi chép. Lãng Di như chìm vào trong cơn mơ, mấy cái khác thì không nói nhưng mới gặp một tháng mà thân thiết cỡ này thật không bình thường. Dù là tri kỉ trăm năm hiếm gặp nhưng có mấy ai ôm ôm ấp ấp, xong bế bồng con người ta lên giường bao giờ. Cậu là bạn cùng phòng với Santa 3 năm còn chưa có phúc phận này. Người kia cũng không phản kháng hay có dấu hiệu có chịu. Con người ra vẻ sáng suốt nhất bọn đan tay chống cằm cúi gằm mặt, đợi Ken ghi hết tư liệu mới ngẩng đầu lên nhìn hai ông bạn, chắc nịch :
'' Hai người rất có tương lai đấy ! ''
Ken phụ họa : ''Đúng vậy, em đồng ý '' Thật sự quá giống mấy người yêu đương, cậu còn chưa được ẵm bạn gái ngủ nữa hiu hiu, lại còn mua hoa, nấu ăn, ôm ấp ngoài đường, nhảy cặp các thứ. Cứ sợ người anh em đi sai đường, hai người cùng thở phào một hơi.
Lãng Di ra vẻ ngẫm nghĩ :
'' Nếu mà Riki chưa xác định được có thích nam hay không thì mày có định liều không ? Vì mày bảo anh ấy chưa yêu đương bao giờ nên thành ra ảnh có khi chưa biết bản thân thích nam hay nữ ấy.''
Santa ánh mắt sáng như gương, khẳng định chắc nịch :
'' Tao sẽ không bỏ qua anh ấy đâu, ảnh là gu tao đó''
''Được ăn cả, ngã vào lòng ảnh luôn ''
Lãng Di và Ken nhếch môi, vãi đạn, mồm mép ghê nhỉ ? ! Mất công cái lũ này nãy giờ lo bò trắng răng. Cậu bĩu môi :
''Nói thật lòng thì khả năng cao chuyện thành đấy ''
Santa ngước mắt.
Cậu nói tiếp :
''Tại tao thấy mày với anh của mày on the next level rồi, bạn bè bình thường ít khi tiếp xúc ôm ấp sến rện mà không phải trêu chọc lắm ! ''
''Ví dụ như tao với Ken, hoặc mày, ở chung bao năm đã bao giờ nắm tay, ôm eo, bồng bế ẵm các thứ chưa ? ''
Hai tên ngốc ngồi nghe lắc đầu.
'' Thế nếu như bắt buộc phải làm thế thì sao ? ''
Nghĩ tới cảnh mấy thằng đực rực da chạm da tiếp xúc cận kề các thứ, Santa với Ken bất giác nổi lên một tầng da gà, run hết cả người.
'' Chắc ôm nhau xong đi nôn ọe quá, hoặc chưa nắm đã ăn một đấm rồi '' Ken vẫn thật thà nhất trong đám này, nói rất sinh động thực tế.
Chính nó! Lãng Di vỗ bàn.
''Vì anh Chikada không có phản ứng bài xích ''
Ken với Lãng Di đập tay cái bộp, sau đó đồng loạt chỉ vào người Santa :
'' Nên chú trúng mánh rồi ! ''
Santa lén cười tủm tỉm, cậu không thấy Riki ghét mình là được, còn thời gian mà.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top