82. Kim Ami được đại gia bao nuôi sao?

"Đến biệt thự sống đi! Chiều nay chuyển đồ sang luôn càng tốt."

Min Yoongi vừa thưởng thức bữa sáng, vừa chậm rãi mở lời. Ami ngồi ở bên cạnh phịu mặt xuống, tỏ ý không vừa lòng.

"Không. Em muốn ở lại ký túc xá với Yeon Na."

"Không cái gì? Ở đây không mất tiền điện tiền nước, tiền phòng hàng tháng, còn được ăn uống miễn phí, buổi tối có người phục vụ tận tình trên giường, không phải sướng lắm sao?" Min Yoongi nhàn nhã uống một ngụm nước lọc.

Nghe qua thì thích thật, nhưng cái câu cuối của hắn là gì ấy nhỉ? Hừm, "phục vụ tận tình trên giường", sướng cái rắm!

"Xía, em không muốn quãng đời còn lại phải nằm liệt giường đâu."

Min Yoongi kéo cái ghế gần sát vào cô, hắn chăm chú quan sát đôi mắt long lanh kia, muốn biết xem Ami đang nghĩ gì. Trầm lặng một lúc, hắn nắm lấy bàn tay cô, nói:

"Vậy muốn mỗi ngày đều phải chạy qua chạy lại sao? Không sợ bị Ahn Yeon Na phát hiện hửm? Ami, em chuyển hẳn sang đây ở rất tốt mà. Chỉ ba tháng thôi."

Ami biết hắn đang ám chỉ bản giao kèo kia, cô có chút lung lay quyết định. Dù sao mấy ngày sau phải đến nấu cơm tối cho Min Yoongi, nên việc chuyển sang đây sống cũng rất tiện. Hơn hết, cô muốn dùng ba tháng này để chiếm được trái tim hắn!

"Vậy để em tìm cách bàn bạc với Ahn Yeon Na."

Ami ăn sáng xong rồi lên trường. Hôm nay cô vì tránh mặt Kyeong Hwan, cố tình vào giảng đường trễ để tìm chỗ khác ngồi. Cậu vẫn giữ một chỗ bên cạnh mình cho Ami, ánh mắt mong mỏi bóng dáng cô. Đến lúc thấy Ami đi thẳng xuống dưới, cậu mới ý thức được Ami đang tìm cách né tránh mình.

Vì cái gì chứ? Không thể làm người yêu, đến bạn tốt cũng không được sao?

Trong hai tiết ngoại ngữ, đầu Kyeong Hwan trở nên trống rỗng, không nạp vào bất kỳ kiến thức nào. Cả buổi chỉ ngồi suy nghĩ làm sao để Ami không trở nên xa cách với cậu. Nhưng nghĩ đến căng não, Kyeong Hwan vẫn không biết nên làm thế nào.

Ami cũng chẳng sung sướng hơn cậu là bao. Cô ngồi ở dưới, thở dài thườn thượt. Cô không hề ghét bỏ Kyeong Hwan, mà cảm thấy áy náy với cậu. Đứng trước cậu, cô không biết phải nói gì, phải hành xử ra sao? Kỳ thực đó là lần đầu tiên Ami được tỏ tình, cũng là lần đầu tiên cô từ chối người khác. Sự vụng về trong cách cư xử của cô ngày hôm đó, khiến Ami không còn dũng khí đối mặt với cậu.

Tiếng chuông báo hiệu kết thúc buổi học vang lên, sinh viên bắt đầu thu dọn tập vở, thi nhau ùa ra bên ngoài. Ami lẫn vào trong đám đông, nhanh chân ra khỏi giảng đường. Vậy mà Kyeong Hwan vẫn nhìn ra cô, cậu len lỏi qua đoàn người, đi theo Ami đến chân cầu thang, tay vội nắm lấy tay cô:

"Ami, nói chuyện với tôi một lát đi."

"Kyeong Hwan, tớ hơi bận. Có gì hôm khác chúng ta nói chuyện được không?" Ami nhẹ nhàng đáp lại, rồi gỡ bàn tay của cậu ra.

"Cậu cố tình né tránh tôi có phải không? Ami, không phải quan hệ chúng ta đang rất tốt sao? Cậu làm như thế, tôi thật sự rất buồn."

"Không, tớ không phải muốn tránh cậu..." Cô bắt đầu cảm thấy bối rối.

Min Yoongi đúng lúc cầm tệp hồ sơ đi ngang qua nơi này. Thấy Ami đứng cùng Kyeong Hwan, hắn nhanh chân tiến lại gần. Khuôn mặt người đàn ông kia không gợn tí cảm xúc dư thừa, cất giọng trầm trầm:

"Kim Ami, lên văn phòng gặp tôi một lát. Về buổi cắm trại ngày hôm qua, tôi có mấy lời muốn trao đổi."

"Vâng ạ." Ami thở phào, vì có hắn giải vây giúp mình.

Min Yoongi quay người đi tiếp, không quên nhắc lớn:

"Bước nhanh chân lên, tôi bận lắm."

Cô vội đi theo hắn, để mình Kyeong Hwan đứng tần ngần ở đó. Cậu cười chua chát, thất thểu bước từng bước xuống cầu thang.

Ami không có lên văn phòng gặp Min Yoongi. Sau khi xác định Kyeong Hwan đã rời đi, cô vụng trộm hôn Min Yoongi một cái, xem như lời cảm ơn. Sau đó cô vội vàng chạy ra bến xe buýt, lên xe về ký túc xá.

Oh Hee Jin đến phòng chơi, hiện tại đang ngồi ăn bánh với Ahn Yeon Na. Thấy cô về, cô ta liền niềm nở chào hỏi:

"Ami, chị về rồi đấy à?"

"Ừ. Sáng nay em không phải lên trường sao?"

"Dạ không. Trùng hợp chị Yeon Na không có tiết học, nên em sang đây chơi cho đỡ buồn." Oh Hee Jin cười tít mắt.

Ami gật đầu. Vừa mới đi học về, cô cần tắm rửa thay đồ, nên vừa mới buông ba lô xuống, cô đã đi thẳng vào trong phòng tắm. Chút nữa cô còn phải nói cho Ahn Yeon Na việc chuyển khỏi ký túc xá, hiện tại vẫn đang căng não lên nghĩ xem lấy lý do gì.

"Cạch." Cô mặc một bộ đồ thun đi ra ngoài.

Oh Hee Jin nghe Ahn Yeon Na nói đêm qua Ami không về nhà, mới nhớ đến cô cùng Min Yoongi quay lại rừng tìm vòng tay. Cô ta tò mò hỏi:

"Em nghe chị Yeon Na nói tối qua chị không về phòng ạ? Với lại vòng tay của chị, đã tìm ấy chưa?"

Ami rầu rĩ lắc đầu. Không nhắc đến thì thôi, nhắc lại làm cô buồn thêm.

"Đã cố gắng tìm rất kỹ nhưng vẫn không thấy đâu. Còn hôm qua sau khi rời khỏi khu cắm trại, chân chị bị sưng phù lên. Thầy Tôn không yên tâm nên đưa chị đến bệnh viện kiểm tra, buổi tối chị ngủ lại phòng bệnh." Cô dựa theo lý do Min Yoongi chỉ cho mình, để lời nói của hai người được trùng khớp.

Nói rồi Ami nhớ đến việc chuyển phòng, cô liền nói:

"Yeon Na, có lẽ ngày mai tớ sẽ chuyển khỏi ký túc xá, đến nhà bác gái sống một thời gian."

Ami không muốn chuyển đi đường đột như vậy, nhưng ngày mai là đầu tháng, chuyển đi sẽ xin ban quản lý dễ dàng hơn. Vả lại tính tiền phòng cũng dễ tính hơn là để lấn sang tháng khác.

"Sao đột ngột vậy?" Ahn Yeon Na có tật giật mình.

"À, bác gái tớ muốn thế. Dẫu sao bên đó còn phòng trống, bác gái lại cần người chăm sóc. Tớ thấy vậy cũng tiện, vừa hay có thể tiết kiệm một khoản tiền phòng."

Ahn Yeon Na gật đầu xem như đã hiểu. Oh Hee Jin nhìn lên đồng hồ, thấy không còn sớm nên về phòng. Trước khi đi, cô ta nháy mắt ra hiệu với Ahn Yeon Na ra ngoài gặp mình.

"Ami, tớ đi mua trứng đây. Cậu cắm giúp tớ nồi cơm nhé."

Hai cô gái một cao, một thấp, rảo đều bước trên hành lang vắng. Oh Hee Jin đứng lại, hỏi Ahn Yeon Na:

"Gia cảnh của Kim Ami thế nào? Có giàu có không?"

"Không hề. Nhà cô ta ở quê rất nghèo, còn phải đi làm thêm lấy tiền gửi về quê mà."

Oh Hee Jin rơi vào suy nghĩ riêng, một lát sau lại lấy chiếc vòng của Ami ra, đưa cho Ahn Yeon Na xem.

"Nghèo sao? Cái vòng này trị giá không nhỏ đâu. Bán cũng phải được mấy chục vạn tệ."

"Sao cơ?" Ahn Yeon Na ngạc nhiên, còn không dám tin vào tai mình.

"Có nhầm lẫn gì không? Tôi tưởng cái vòng này là đồ giả." Cô ấy nói tiếp.

Ahn Yeon Na từng nghe Ami nói qua chiếc vòng này là do một người bạn cũ tặng, nên cô ấy nghĩ nó chẳng đáng mấy xu. Nay nghe Oh Hee Jin nói vậy, không khỏi nghi ngờ.

"Là hàng thật đó. Tôi đã đi thẩm định giá trị rồi, tính sơ sơ mấy viên kim cương đính trên đây đã là bội tiền. Hừ, nhưng vì cái vòng này có nguồn gốc đặc biệt, nên không thể bán công khai được, như thế người ta sẽ truy ra lai lịch. Nhưng mà đem đến chợ đen bán thì không thành vấn đề, đến lúc đó sẽ chia cho cô một chút tiền."

Quan trọng là hai người này đang nghi vấn vì sao Ami có chiếc vòng quý giá đó. Oh Hee Jin nghĩ rằng cô ăn cắp hoặc nhặt được mà không mang trả lại, còn Ahn Yeon Na, cô ấy có một suy nghĩ táo bạo.

"Kim Ami được đại gia bao nuôi sao?"

____________________

đọc thì nhớ bấm sao để tiếp thêm động lực cho sốp đăng chap nhoo, iuuu🌷✨.
Nghiêm cấm đọc chùa nhé☺️
Vote đi rồi có chap mới để đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top