Chương 14: Sự phiền phức tìm đến
Bright cứ thế dỗ dành Win đến khi cậu ngủ say mới nhẹ hôn lên tóc cậu
"Năm ấy tôi 17 tuổi, không biết em là ai chỉ biết là lúc đó bản thân tôi rất lạnh cơ thể chảy rất nhiều máu. Tôi mơ hồ thấy được mẹ thấy bà cười dịu dàng nhìn tôi như muốn đưa tôi đi cùng bà ấy. Nhưng cơ thể của tôi được 1 tia nắng mùa hạ bao lấy cứu rỗi lấy. Tia nắng mùa hạ ấy sau 9 năm thất lạc không một tin tức lúc này nó đã nằm trong lòng tôi ngủ say. Tia nắng mùa hạ của tôi, Metawin chính là em. Năm ấy em bảo vệ tôi khỏi cái chết, cứu rỗi linh hồn tôi, dạy tôi trở nên mạnh mẽ" Bright dừng lại 1 nhịp rồi nói tiếp
"Nên là quãng đời còn lại hãy để tôi dùng sự mạnh mẽ em dạy bảo vệ em" Bright nói xong cũng nhắm mắt dần rơi vào giấc ngủ.
Trong tìm thức Bright thấy được 1 cậu trai trẻ đang trốn chui trốn lủi. Một cậu trai được sinh ra bởi tình yêu bất lương, mẹ cậu ta yêu bố cậu ta sâu đâm tiếc rằng ông ấy có gia đình rồi. Bà ấy từ bỏ tình yêu sai trái của mình, tiếc là không dức ra được bà ấy mang thai cậu. Bà ấy trốn tránh tất cả những thứ liên can đến người bố cậu và cả gia đình của ông ta. 17 năm bà thương yêu cậu, che chở cậu cứ thế chấm dức vào 1 ngày trời mưa âm u. Bà bị vợ của ông ta phát hiện, chuyện sẽ không có gì với 1 người phụ nữ đã từng yêu chồng bà ta nhưng ra đi tận 17 năm nhưng cậu lại suất hiện. Người vợ hợp pháp của bố cậu muốn diệt trừ hậu hoạn mà 1 phát súng giết chết mẹ cậu, xong lại vì cũng cố địa vị của bản thân trong gia đình mà truy sát 1 đứa trẻ 17 tuổi suốt 3 ngày liền. Thật ra bà ta không cần làm thế vì nhân chứng người có thể chững minh thân phận của cậu bị giết rồi chỉ có điều bà ta lấy bố cậu gần 20 năm nhưng chả thể nào sinh ra 1 đứa con, dù không thể sinh con nhưng bà ta có gia đình ở sau làm chỗ dựa chả ai dám chống đối bà ta ngồi vào vị trí phu nhân nhà Chiva-aree. Nhưng hôm nay từ đâu lồi ra 1 thằng oắt con 17 tuổi có thể ngay lập tức lật đỗ bà ta. Bố cậu là gia chủ gia tộc Chiva-aree lớn mạnh và giàu có nhưng duy nhất ông chỉ có cậu làm con mà còn là một đứa con trai vị trí gia chủ ấy cậu nắm chắc trong tay rồi. Vì lẽ đó bà ta phải lập tức giải quyết cậu. Cậu trai trẻ bị truy đuổi suốt 3 ngày người đầy vết thương do súng có, do dao có nhưng nặng nhất chắc là vết thương trên vai trái do một thanh kiếm sắt bén chém trúng. Nó không ngừng chảy máu cứ thế mà tố cáo rõ ràng vị trí cụ thể của cậu. Có rất nhiều người vây lấy cậu tất cả bọn họ tay cầm súng, thắt lưng giấy dao lúc nào cũng có thể lao vào giết cậu. Vì mất máu mà cậu ngất đi tưởng như bản thân chết đi thì vô thức cậu nghe thấy tiếng súng vang lên trong không gian đêm tối mờ mịt tưởng rằng viên đạn đồng ấy sẽ ghim thẳng vào tim cậu tiễn cậu về bên mẹ thì nó lại được chắn bởi 1 con dao sáng lắp lánh. Cậu lúc đó vì mất máu nhiều quá mà ngất đi. Lúc tỉnh lại thì đã thấy bản thân được băng bó nằm trên 1 chiếc giường lớn cái cảm giác ấm áp ấy làm cậu không thể quên và hơn hết là giọng nói ấm áp đó.
*Tỉnh rồi sao?---Nếu không có nơi nào về thì tạm thời ở lại đây đi. Tôi dư tiền để có thể nuôi cậu*
Không quá nhiều lời nhưng lời nào cũng làm cậu trai ấy không thể quên. Cứ thế thời gian trôi qua 1 tuần, thân thể cậu trai ấy khôi phục rất nhanh. Sau khi khôi phục cậu trai trẻ được dạy cách làm sau để có thể trở nên mạnh hơn, được dạy cách làm sao để có thể dồn người khác vào con đường sống không được chết không xong. Thời gian trôi qua rất nhanh sau 3 tháng thì cậu trai trẻ phải ròi đi về nơi cậu ta cần đến về lại chiến trường máu cậu ta cần chiến đấu. Cậu trai trẻ ngày ngày vùi mài bản thân không 1 phút nào lơ là cảnh giác cứ thế mà lặn lội qua 3 năm đầy khổ sở. Năm cậu trai đó tròn 20 tuổi đã chính thức trở nên hùng mạnh cậu ta trở thành gia chủ gia tộc hùng mạnh nhất nhì đất Thái. Ai cũng bảo cậu ta ta máu lạnh giết người không chốp mắt tự tay giết chết mẹ kế rồi trông 1 đêm diệt cả gia tộc nhà mẹ kế họ hàng gần xa chỉ cần mang họ của gia tộc mẹ kế anh ta đều không nương tay mà giết chết. Họ chỉ biết anh máu lạnh họ đâu biết rằng những người tưởng như kẻ bị hại đó đã từng làm gì anh. Bọn người đó chính tay giết chết mẹ anh rồi truy sát anh suốt 3 ngày liền, sau này khi anh về lại gia tộc liền không màng mưu sâu kế hiểm mà hảm hại anh chỉ tiếc không thể 1 phát súng giết chết anh. Anh lúc đó vừa phải chống chội với đối thủ của gia tộc lại phải tránh né những thủ đoạn của người trong tộc. Anh phải cảnh giác cao độ suốt 3 năm thời gian đó anh không có 1 giấc ngủ ngon nào cả. Anh như vậy mà trải qua 3 năm chờ đợi thế lực của bản thân lớn mạnh chờ thời cơ phản công. Thời cơ ấy cuối cùng cũng đến anh nhanh chống nắm bắt nó từng người từng người bị anh hạ gục đạp lên xương cốt của họ mà trèo lên vị trí gia chủ gia tộc Chiva-aree. Anh dùng thực lực của bản thân, dùng sự dãy bảo của ân nhân, sự nhẫn tâm của cá nhân mình mà trèo lên đỉnh cao vinh quang. Và cậu trai trẻ nhẫn tâm máy lạnh trông lời đồn đó không ai khác ngoài anh Bright Vachirawit Chiva-aree độc tôn nhà Chiva-aree. Lúc hồi tưởng về quá khứ anh vô thức cảm thấy ấm áp và may mắn. Ấm áp vì anh đã tìm được ân nhân của mình cũng chính là người anh thầm yêu. Mai mắn vì anh đã được cậu giúp đỡ và may mắn hơn là anh đã đúng thời điểm tìm lại được cậu.
Thế là Bright ôm chặc Win trong lòng mà ngủ đến sáng. Khi họ đang còn say giấc thì có tiếng ồn ào từ ngoài truyền vào. Là 1 giọng nữ nghe có vẻ rất chanh chua và vênh váo, nhưng nhà này có phụ nữ? Có phụ nữ thì thôi đi còn ồn ào như thế, chanh chua như thế chê mình sống quá lau rồi à? Bright từ nho ghét nhất là bị người khác phá giấc ngủ, bây giờ lớn rồi làm người có quyền lực rồi lại còn ghét hơn những người không có quy tắc phiền đến giấc ngủ của anh. Anh cảm nhận được thỏ con trong lòng cựa quậy thì xoa xoa lưng cậu thủ thỉ
"Ngủ thêm chút nữa đi. Tôi đi xem ai mà lại phiền như thế" Nói rồi Bright dỗ con thỏ béo trong lòng ngủ say mới đi xuống nhà xem xét tình hình.
"Các người là ai hả có quyền gì mà động tay với tôi. Có biết tôi là ai không? Tôi là đại tiểu thư nhà Opas đó. Bố tôi sẽ cho các người chết mau thả tôi ra" 1 con ả nào đó Bright không quen nhưng thấy có vẻ rất chướng mắt
"Lôi ra ngoài 1 phát bắng chết có phải sẽ yên tỉnh hơn không" Bright đi từ cầu than xuống nói với 4 người đang ngồi trên sofa
"Nếu cô không phải đại tiểu thư nhà Opas thì cô có thể sống đến giây phút này mà la mắng sao?" Kavin đua ánh mắt sắt lạnh liết nhìn cô ta
"Đại tiểu thư nhà Opas sao? Phiền phức. Bắng chết rồi nói cô ta làm phiền đến các cậu không phải là xong sao" Bright ngồi xuống sofa đưa ra phương án chết chóc mắt không đối hoài cô ta
"Có lý đó" Nani lên tiếng
"Làm phiền người bị thương như tôi tịnh dưỡng có bị bắng chết thì người ngoài cũng không nói gì đâu" Nani đưa tay lên che miệng ngáp 1 cái nói
"Vậy thì đợi Win dậy rồi 1 phát bắng chết cô ta. Sợ bây giờ bắng sẽ khiến Win giậc mình tỉnh ngủ mất" Bright nâng tách trà vừa được Hồng Phong rót cho nhấp 1 ngụm nói
"Vậy bây giờ trối cô ta lại bịch chặc miệng trước đi" Thyme lên tiếng ra lệnh cho thuộc hạ
"Khoan đã" Win từ trên phòng đi xuống thấy cảnh này thì hét lên
"May cứu tao thằng chó này bọn họ dám chạm vào người tao" Cô ả la oai oải khi thấy Win
"Thả chị ấy ra" Win chạy nhanh xuống cầu than nói
2 tên vệ sĩ đang kéo cô ta cũng buông tay khiến cô ta ngã nhào ra phía trước 1 cái đúng đau
Cô ả đứng dậy không kiên nể mà hét lên ra lệnh cho Win
"Mau tống cổ lủ khốn này ra khỏi nhà cho tao"
"Cả 5 cái tên đàn ông đó nữa" Cô ta không biết hay là bị mù không biết 5 người trên sofa là ai sao? Thế mà lại còn ra lệnh cho cậu đuổi bọn họ đi
"Chị à chị đừng như thế. Đây không phải nhà của chúng ta" Win khe khẻ đáp lời cô ả
"Tao không cần biết. Mày nhanh chống làm mọi cách đuổi lũ khốn đó ra khỏi đây cho tao" nói rồi cô rồi đẩy Win lên phía trước cậu mới ngủ dậy có hơi chống mặt chân chao đảo ngả về trước xém chút là đập đầu vào tường.
"Cần thận" Bright nhanh chống đến kéo Win vào lòng mà ôm lấy. Ở bên này Kavin đi đến đá vào chân cô ả 1 cái khiến cô ả không thăng bằng được mà quỳ rạp xuống đất
"Chê bản thân sống quá lâu rồi hả. Hay để tôi tiển cô đi xuống địa ngục vậy" bright vừa dứt câu họng súng lạnh ngắt cuae Hoàng Phong đã chĩa thẳng vào đầu cô ta
"Đừng...đừng" cô ả mặt tái xanh chân tay mềm nhũn nói
"Đừng nghĩ bản thân là chị kế của Win là hay lắm. Cô nên nhớ bây giờ Win có thân phận gì, cô có thân phận gì" Kavin đi đến trước mặt cô ta nâng cầm cô ta lên nhìn thẳng vào mắt tiếp tục nói
"Em ấy bây giờ không còn mang họ Opas nữa bây giờ em ấy là cháu trai của đức vua đương nhiệm là con trai của vị tiên công chúa được cả đất nước kính trọng. Quan trọng nhất em ấy là em trai của Kavin này" câu nói âm trầm ánh mắt lạnh như tiền khiến cô ta cảm thấy trời không rét nhưng thân thể cô ta đang từng hồi run lên
"Tay nào cô đẩy em ấy?" Bright mang giọng lạnh như băng chất vấn cô ta
"Tôi không... không có" cô ta biết nếu nói cô đẩy Win thì bản thân cô sợ sẽ không sống được mất
"Không khai? Vậy thì phế cả 2 tay cô ta đi" Thyme đi đến giật lấy sũng trong tay Hoàng Phong nổ 1 phát xuống nền nhà cạnh chân cô ả làm cô ả sợ đến nổi không dám thở
"Đừng mà. Là do em không cẩn thận té ngã" Win nếu tay áo Bright nói
"Em.... Thôi được rồi không có lần sau" nói rồi anh đưa Win xuống nhà ăn, ăn sáng cùng cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top