Moonlight (1)

Khi Thái Anh cùng các chị trở về ngôi nhà quen thuộc cũng đã quá nửa đêm rồi. Dù tối nay mọi thứ đều giao lại cho Cảnh Nghi làm việc nhưng chẳng hiểu sao bản thân cô lại cảm thấy rất mệt mỏi. Hay là do những hình ảnh chớp nhoáng, không rõ ràng hay vô thức hiện trong đầu cô dạo gần đây.
Lê bước chân mỏi mệt đến căn phòng thân thuộc, Thái Anh vui mừng chạy lại bên chiếc giường êm ái, động tác dứt khoát cô liền nhảy vào đó. Sau cả ngày mệt mỏi, thật sự cô bây giờ chỉ muốn đi ngủ luôn chứ không muốn làm bất cứ việc gì. Đúng như mong muốn của mình, Thái Anh cứ vậy mà ngủ thiếp trên chiếc giường êm ái.

" Thái Anh! Dậy đi chị! "

Đa Huyền bước tới bên giường lay nhẹ người Thái Anh ý muốn gọi cô dậy. Nàng khẽ cau mày khi nhìn bộ dạng lôi thôi hiện tại của cô. Bộ vest được nàng là phẳng hôm qua giờ đây đã nhàu nhĩ đến đáng thương. Chị ấy mệt đến nỗi không thay quần áo mà cứ thế đi ngủ ư? Một loạt câu hỏi như vậy chợt loé lên trong suy nghĩ của Đa Huyền.

Đa Huyền không tiếp tục lay người cô nữa, nàng đi tới bên cửa sổ và mở rèm cho ánh nắng chiếu vào căn phòng như để thay nàng gọi cô dậy. Thế nhưng, đáp lại ý tốt của nàng, Thái Anh lại bày ra vẻ mặt cau có trông vừa đáng ghét lại rất đáng yêu.

" Emm.. Có thể đóng rèm lại được không? "

Vẻ mặt kia khiến Đa Huyền không khỏi nảy lên ý định sẽ trêu cô, nàng bày ra vẻ vô tư đối đáp lại.

" Sao đâu? Mở ra cho sáng. Mà hôm qua.. Chị không tắm đấy à? "

" Tôi bảo em đóng lại ngay! "

Cô ôm lấy thân người đang khó chịu mà quát lên và chạy lại phía cửa số đóng rèm lại, không gian xung quanh cũng trở lại màu u tối. Đa Huyền bất ngờ trước thái độ của Thái Anh, nàng chỉ muốn mở ra cho căn phòng thêm sắc tươi sáng vậy mà cô lại đột nhiên nổi cáu đã thế còn quát nàng. Đa Huyền có chút tủi thân vì khi không lại bị quát như vậy, nàng mở lời xin lỗi sau cùng hậm hực bước ra khỏi phòng.

" Em xin lỗi. Chị mau tắm đi rồi xuống ăn sáng. "

Không lâu sau đó, mọi người cùng có mặt đầy đủ để thưởng thức bữa sáng nạp năng lượng cho cả ngày. Bữa ăn mau chóng kết thúc, ai nấy đều có công việc riêng của mình và cũng đã rời đi hết. Khi này chỉ còn bốn nàng đang phụ các chị người làm dọn dẹp trong bếp, quản gia Lý từ phòng ngoài bước vào và gọi các nàng rời đi.

" Tiểu thư, phu nhân cho gọi mọi người tới phòng họp gia đình. "

" Vâng, tụi con tới liền. "

Nhã Nghiên giao lại việc cho người làm và cùng các em ra khỏi gian bếp. Mở cửa bước vào căn phòng gia đình, nàng đã thấy mẹ ngồi bình thản đọc sách, nhâm nhi trà. Dáng vẻ nghiêm túc lúc này có bà khiến nàng chợt dâng lên một cảm giác lo lắng.

" Tới rồi sao? "

Phu nhân Phắc rời mắt khỏi cuốn sách trên tay, hướng ánh nhìn về phía bốn con người vừa bước vào. Bà mỉm cười đưa tay gọi họ vào sau đó bà liền gật đầu với quản gia Lý.

" Mấy đứa vào đây ngồi đi. "

Lát sau quản gia Lý quay trở lại với một quyển sách và theo sau là người làm đang mang vào cho các nàng vài ly cacao nóng. Quyển sách được quản gia Lý cẩn thận đặt lên bàn, ngay phía trước các nàng, Nhã Nghiên không khỏi tò mò mà ra sức ngắm nghía nó.

Thứ trước mặt có vẻ là một quyển cũ, có vẻ đã có từ rất lâu rồi. Các vệt ố vàng ở mép giấy, vài chỗ đã có phần rách đã phản ánh được điều đó. Bìa sách được làm bằng gỗ, kích thước cũng không quá dày có điều các hoa văn trên bìa sách được điêu khắc một cách thật tinh xảo. Hoa văn được chạm khắc tỉ mỉ, vô cùng sắc nét đến từng chi tiết nhỏ nhất. Cuốn sách cổ này nhìn trông khá dày, Nhã Nghiên nghĩ nó vốn sẽ rất nặng nhưng mẹ nàng lại cầm lên một cách rất dễ dàng. Điều đó lại càng khiến cuốn sách này thu hút sự tò mò của các nàng.

" Mẹ, đây là? "

" Quyển sách cổ này là thứ đã được lưu truyền lại từ các đời trước mẹ, và nó có tên là Moonlight. Mọi người hay gọi nó là Bánh khoa toàn thư về Ma cà rồng và Sói. Thực ra thì nó có cả các bản mới nữa, thông tin trong đó cũng không khác gì nhưng mẹ thích quyển Moonlight nguyên bản này hơn. Và quyển sách này sẽ giúp các con hiểu rõ hơn về câu chuyện đêm qua mẹ nói với mấy đứa. "

" Vậy thì hẳn sẽ chứa nhiều thông tin lắm mẹ ha. "

" Đúng rồi Huyền nhi, có điều nó nhiều thông tin nên khi tìm kiếm có hơi vất vả một xíu. Đây rồi, chỗ thông tin này sẽ giải đáp thắc mắc cho các con. "

Gật đầu xác nhận với Đa Huyền, bàn tay phu nhân bận rộn lật giở từng trang sách tìm kiếm thông tin trong vô vàn con chữ này. Sau một hồi, bà Trí Hiệu nở nụ cười hài lòng khi tài liệu bà mong muốn cuối cùng cũng đã xuất hiện.
Chăm chú nhìn vào dòng chữ trước mặt, phu nhân Phắc bắt đầu đọc to.

" .... Mặt trăng xanh, một thực thể cổ xưa đã xuất hiện từ hàng thập kỉ trước. Theo chu kì 100 năm, mặt trăng sẽ xuất hiện một lần vào ngày 31/10. Mỗi khi trở lại, ánh sáng xanh mang theo quyền năng có thể nhìn thấu được tâm can và thể chất của con người để lựa chọn họ trở thành những ma cà rồng hay sói biến đổi. Và khi xung quanh một con người xuất hiện vầng sáng kì lạ cũng đồng nghĩa với việc họ đủ điều kiện để có thể trở thành ma cà rồng hoặc người sói.... "

"... Thông thường, khi ánh trăng chiếu lên con người sẽ có hai loại vầng sáng xuất hiện. Một là màu trắng tượng trưng cho tộc ma cà rồng, hai là màu vàng tượng trưng cho tộc sói. Điều đặc biệt là con người sẽ không thể nhìn thấy vầng sáng trắng hay vàng của họ khi được lựa chọn... "

"... Người truyền tin ( có thể là sói hoặc ma cà rồng, tuỳ thuộc vào bộ tộc con người sẽ được biến đổi) có trách nhiệm thông báo với con người việc họ sẽ trở thành ma cà rồng hoặc sói. Khi con người chấp thuận việc biến đổi, họ sẽ phải tham gia một nghi lễ chuyển hoá mang tên " New Moon ", thường diễn ra vào ngày trăng non đầu tiên của năm mới. Nhưng trong điều kiện con người không đồng ý việc biến đổi, con người đó bắt buộc phải uống loại dược khiến họ quên đi đoạn kí ức đó... "

" Hmmm... Nhiều thông tin ghê... Mẹ, hôm đó mẹ có nhìn được vầng sáng quanh tụi con không? "

Đa Huyền vừa tiếp thu một lượng thông tin khổng lồ, nhất thời chưa hiểu hết được nó. Một dòng kí ức chợt loé lên trong đầu nàng, đêm qua mẹ đã bảo rằng các nàng được lựa chọn. Nhưng hình như mẹ chưa thông báo về vầng sáng quanh họ khi đó.

" Dĩ nhiên là có, vì khi đó chỉ có ma cà rồng và người sói mới nhìn ra điểm khác lạ của người được chọn thôi. Khi đứng trên lầu hai cùng phu nhân Milcah, mẹ cùng bà ấy đã nhìn thấy vầng sáng trắng quanh người bốn đứa. Chắc khi đó, Thái Anh nhìn con dữ lắm đúng không Huyền nhi? "

Lật trang sách kế tiếp, phu nhân Phắc mỉm cười đáp lời, đồng thời bà cũng hỏi ngược lại khiến Đa Huyền ngượng ngùng, nàng cúi đầu bẽn lẽn đáp lại.

" Vâng.. Mẹ.. Nhìn thấy ạ? "

" Con bé này, hai đứa nổi bật như vậy làm sao mẹ không để ý cho được. "

" Nghi lễ New Moon là gì vậy mẹ? "

Sau khi nghe phu nhân Phắc đọc hàng thông tin kia lên, hàng loạt câu hỏi không ngừng hiện lên trong đầu Nhã Nghiên. Khi đang dùng ánh mắt để khám phá quyển sách Moonlight, bức vẽ minh hoạ nghi lễ chuyển hóa New Moon được đặt ở góc trang sách kia không khỏi gợi lên trong Nhã Nghiên sự tò mò. Nàng khẽ lên tiếng cắt ngang cuộc đối đáp vui vẻ của phu nhân và em gái. Tỉnh Đào, Sa Hạ bên cạnh cũng gật gù đồng ý với câu hỏi của chị lớn, có vẻ hai người cũng rất thắc mắc về vấn đề Nhã Nghiên đang hỏi tới.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top