15.
"Cốc, cốc"
- Mời vào. - SlimV khép quyển sách trên tay lại, nhẹ giọng đáp một tiếng.
Cửa phòng mở ra chậm rãi. Người đến là chàng trai với mái tóc nhuộm trắng, gương mặt hơi tròn khiến người nhìn vào cũng khó đoán tuổi tác.
Bray hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi xanh nhạt và quần tây màu ghi, thoạt nhìn có vẻ khá trang trọng. Khác với sự ngạo nghễ luôn thường trực trong các sản phẩm âm nhạc, ngoài đời trông cậu có vẻ hiền lành, thậm chí là dè dặt hơn rất nhiều. Có lẽ bởi là lần gặp đầu tiên, anh còn có thể nhìn thấy chút lúng túng từ những hành động nhỏ của cậu.
Rhymastic từng nhận xét Bray là một đối thủ ngang tầm với gã, kết hợp với một số mâu thuẫn thời trẻ của cả hai, SlimV vẫn thường nghĩ cậu là một người khá ngông nghênh và bất cần đời. Nhưng ở lần gặp này, anh lại cảm thấy người nọ có hơi... sợ người?
- Cậu ngồi đi. Cứ tự nhiên nhé, đừng ngại. - SlimV mỉm cười.
Nụ cười đó lại càng khiến Bray ngượng ngùng. Cậu vội sải bước, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh anh, nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định.
Trong lúc SlimV đánh giá cậu, thì Bray cũng đang quan sát anh.
Đây là lần đầu hai người chính thức gặp mặt, và dù đã từng nghe khá nhiều điều về đối phương thì cũng chẳng đủ để khiến Bray cảm thấy có đủ tự tin khi xuất hiện ở nơi này. Có trời mới biết cậu đã xuýt ném cả điện thoại ra ngoài cửa sổ khi nhìn thấy tin nhắn chào hỏi đầu tiên từ đối phương. Thậm chí mười phút trước khi đứng ở cổng bệnh viện, cậu còn phải đấu tranh tâm lý giữa việc nên vào hay nên về.
Dù Karik cũng đã vỗ ngực đảm bảo với cậu là SlimV rất hiền. Nhưng Bray nghĩ, một người có thể tồn tại trong cái ổ toàn người đáng sợ như SpaceSpeakers thì chắc chắn chẳng thể nào là người lành tính được. Ý cậu là, SlimV và Rhymastic là đồng nghiệp đấy? Làm sao mà hiền như lời ông anh ruột thừa của mình kể được.
Thế nhưng từ khoảnh khắc mở cửa phòng, nhìn SlimV ngồi dựa gối trên giường bệnh, nửa gương mặt như chìm hẳn vào ánh sáng mặt trời rực rỡ, Bray đột nhiên hiểu vì sao mười năm dài đằng đẵng cũng chẳng đủ để xóa đi sức nặng của anh trong lòng Andree.
Bởi người nọ quá đỗi dịu dàng và bình yên. Đến nỗi mà chính cậu cũng bất giác thu lại toàn bộ hơi thở gai góc trên người mà chẳng hay.
- Đừng căng thẳng, tôi chỉ muốn nói chuyện với cậu chút thôi à. - SlimV đột nhiên cất lời, kéo cậu về lại hiện tại.
- À, vâng... - Bray lắp bắp đáp, mắt đảo quanh không biết nên tiếp lời thế nào.
Người đối diện không hiểu vì sao lại bật cười, trong khi cậu vẫn cứ ngơ ngác nhìn.
- Khụ. Xin lỗi vì hơi thất lễ. - Anh khẽ hắng giọng, ý cười trong đáy mắt vẫn dạt dào. - Tôi không nghĩ cậu... ờm, kiệm lời thế.
Bray bối rối gãi đầu, xin lỗi vì tánh cậu hướng nội. Nếu đối diện là một người kiêu căng hay kiểu khó ưa gì đấy thì cậu sẵn sàng freestyle hẳn một bài rap diss tại chỗ nhá, cơ mà kiểu người như SlimV vừa vặn lại rơi vào điểm mù ứng xử của cậu rồi. Có nên nhắn tin gọi Karik đến hỗ trợ không nhỉ?
- Thật ra thì, tôi cũng chưa biết nên bắt đầu thế nào. - Giữa lúc cậu đang đắn đo, SlimV vẫn tiếp tục dẫn dắt câu chuyện. - Cậu hơi khác so với những gì tôi đã nghĩ.
- Anh... từng nghĩ tôi thế nào? - Bray ngập ngừng.
- Một người từng beef với Rhym và diss cả Andree? - Anh cười, thoáng chút trêu chọc. - Tôi cứ nghĩ cậu với Rhym cũng phải một chín một mười về độ ngang và nóng tính đấy.
Bray chỉ có thể cười gượng vài tiếng. Quá khứ trẻ trâu ai mà không có, biết làm sao được. Cậu cũng biết ngại đấy!
- Vì thế nên tôi cũng hơi hiếu kỳ. - Người đối diện tiếp tục. - Sao cậu lại thích Andree?
Cậu nuốt nước bọt, thẳng thắn vậy anh trai, sao anh không rào thêm chút nữa?
- Tôi đâu có... - Cậu nghiêng đầu, lảng tránh ánh mắt sáng rực kia.
Nhưng SlimV lại chỉ lặng lẽ nhìn cậu, không có phán xét, không có dò hỏi hay uy hiếp gì cả. Chỉ đơn thuần là đang nhìn.
Mà càng như thế thì Bray lại càng nói không nổi mấy lời văn vở. Cậu thở dài một hơi, hơi bĩu môi như cam chịu.
- Ừ thì... hơi thích một tí. - Bray đảo mắt. Diss người ta cho cố xong giờ lại thấy thích, đôi khi chính cậu cũng chẳng hiểu được bản thân nữa. Bao nhiêu người không mến không thương, lại đi rung động với cái người mình từng gây hấn thời còn trẻ người non dạ. Giờ bứt rứt chết đi được, nhưng nói thì lại sợ người ta không tin.
Đúng là tự chặn đường lui.
- Thật ra Andree không thù dai đâu, ảnh sống thoáng lắm. Cậu cứ xin lỗi thẳng thắn là ảnh bỏ qua à. - SlimV khẽ cười. Sẵn trên bàn có giỏ trái cây, anh tiện tay với lấy, vừa nói vừa bóc vỏ. - Ngay cả cái thời háo thắng hơn thua, chỉ cần đối phương chịu nhường một tí thì ảnh cũng sẽ tự nguôi ngoai thôi.
Lời vừa dứt, anh lại nhét quả quýt vừa bóc xong đấy vào tay cậu.
- Ăn thử đi, ngọt lắm đấy.
Đang vào mùa quýt, quả nào quả nấy vàng ươm căng mọng, nhìn thôi cũng đã thấy thích. Cơ mà chẳng hiểu sao Bray lại thấy phần trên tay mình có vẻ ngon hơn hẳn. Chắc là do đỡ phải tự mình vận động.
Cậu nhích lấy một múi vàng ươm cho vào miệng. Cái vị ngọt thanh pha lẫn chút xíu chua đấy phủ lấy vị giác của cậu trong chốc lát.
- Ngọt thật. - Cậu gật gù nhận xét. Đôi mắt hơi híp lại trông cứ như đứa trẻ con vừa được cho quà.
SlimV vuốt nhẹ sống mũi, trong đầu thoáng qua đôi ý trêu đùa.
- Quýt ngọt hơn hay Andree ngọt hơn?
Bray thề, đây là lần đầu tiên cậu mắc nghẹn vì một quả quýt còn chẳng to bằng bàn tay mình.
- Cha già đó mà ngọt gì... - Mãi mới nuốt được miếng quýt xuống, lầm bầm một hơi xong, cậu mới phát hiện mình vừa lỡ lời.
Dù cá nhân cậu vẫn giữ vững quan điểm rằng hiếm có người nào giữ được ấn tượng tốt với người yêu cũ lắm, nhưng rõ ràng người trước mắt cậu thuộc về phần ngoại lệ.
Với cả, cậu cũng không nên nói xấu người-mình-thích trước mặt bồ-cũ-của-người-ta đâu, nhỉ?
- Không sao. - SlimV lại chỉ xua tay. - Đa phần người tiếp xúc với ảnh đều thấy vậy mà. Ngay đến anh Hoàng thân với ảnh nhất cũng thế.
Bray định bụng nở một nụ cười ngờ nghệch cho qua chuyện, nhưng nghĩ lại, vẫn phải đỡ lời một chút.
- Cũng không phải nói ổng tệ hay thế nào... - Cậu gãi cằm, cố tìm những từ ngữ hình dung nghe có vẻ ôn hòa nhất. - Chỉ là, đặt cái từ "ngọt" đấy bên cạnh Andree... nghe nó cứ sai sai thế nào í.
- Ừ. - Cá nhân anh hoàn toàn đồng ý với lời nhận xét này. - Nghe không hợp thật. Ảnh hợp với mấy tính từ hào nhoáng và bóng bẩy hơn.
Nói đến đây, nét cười trên môi SlimV trở nên nhẹ nhàng hơn. Anh nhìn thoáng qua quả quýt chỉ còn lại một nửa trên tay cậu, mi mắt hơi rũ xuống.
- Cậu chưa từng tiếp xúc với một Andree xốc nổi thời trẻ, tôi thì lại chẳng dám đến gần Andree khi đã đủ trưởng thành. Thế nên nếu bảo nhận xét, thì cả hai chúng ta đều chẳng thể phản bác đối phương. - Anh nói, giọng vừa chậm, vừa bình thản. - Chỉ là...
Bray ngước lên nhìn, cậu dường như thấy được rất nhiều cảm xúc từ đôi mắt người nọ. Có chút hoài niệm, chút tiếc nuối vì quá khứ qua. Chút day dứt khôn nguôi khi lòng còn chưa yên.
Nhưng tuyệt nhiên đã chẳng còn lưu luyến.
- Nói thế nào nhỉ, tôi vẫn cho rằng cái sự "ngọt" của Andree... hơi khác người một tí, chủ yếu vẫn là tùy cảm nhận. - Cái nháy mắt của SlimV thoáng mang theo ẩn ý. - Kiểu như, phải bóc đi lớp vỏ đắng chát kia đi thì mới có thể nếm được múi quýt ngọt ngào bên trong ấy.
**
14:05
Bray
ê
14:07
Andree
sao?
Bray
ăn quýt hong?
mới mua mấy ký nè
Andree
????
Bray
ăn hong để ship qua luôn nè
Andree
trưa nắng quá sảng hả?
Bray
thiệt mà
đang mùa quýt
ngọt lớm
ăn khum?
Andree
:))
giờ cho mày qua mày có cắn không?
Bray
nói cái j kỳ zậy?😡
người ta đang nghiêm túc mà?
Andree
để đó ngâm rượu đi
Bray
anh thích rượu quýt à?
tưởng chỉ thích vang, champagne đồ
Andree
không
nhưng mày cứ ngâm quýt trước đi
tí tao xách thằng anh mày qua
bỏ vào ngâm chung 🙂
Bray
?
===0===0===
toi thề là toi cũng chẳng biết tại sao nửa sau câu chuyện lại có quýt =)))))))))) nhiều khi ý tưởng nó cứ đến trong vô thức í🥲
nhưng mà cũng hơi thèm thật =)) dạo đang vào mùa, cũm rẻ =))
bình yên sẽ tới khum nay thì mai... mốt =)) chứ chap sau lên ngược =)))))))))))))))))) để kỉ niệm trước khi đi nghỉ dưỡng😇
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top