#8

Sáng hôm sau, khi mặt trời chỉ vừa nhô lên, nhóm của Jeahyuk đã sẵn sàng cho chuyến hành trình đầy nguy hiểm. Họ đứng trước một chiếc máy bay riêng, chuẩn bị bay đến hòn đảo xa xôi nơi Orpheus giấu bí mật cuối cùng.

Kwanghee nhìn xung quanh, cảm giác lo lắng vẫn không thể dập tắt. Cậu biết chuyến đi này không đơn giản, và một phần trong lòng cậu lo sợ rằng họ sẽ gặp phải những thử thách còn nguy hiểm hơn cả lần tấn công căn cứ trước.

Jeahyuk đứng bên cạnh, ánh mắt kiên định. "Cậu sẽ không phải làm điều này một mình," anh nói, tay đặt lên vai Kwanghee. "Chúng ta sẽ cùng nhau."

Kwanghee gật đầu, nhưng tâm trí vẫn không khỏi nặng trĩu. "Nếu điều gì tồi tệ xảy ra, tôi không muốn anh phải chịu trách nhiệm," cậu nói, giọng nhỏ nhẹ.

Jeahyuk quay sang, ánh mắt trở nên nghiêm túc. "Nếu có gì xảy ra, chúng ta cùng chịu trách nhiệm. Đừng nghĩ một mình cậu là gánh nặng. Mọi thứ đều có lý do."

---

Máy bay cất cánh, vút lên bầu trời xanh thẳm. Cả nhóm ngồi im lặng, mỗi người đều chìm trong suy nghĩ của riêng mình. Hyukkyu, với chiếc máy tính bảng luôn bên mình, đang kiểm tra tất cả các dữ liệu liên quan đến cơ sở của Orpheus. Sanghyeok thì ngồi yên tĩnh, vẻ mặt không biểu lộ cảm xúc, nhưng không ai biết được trong tâm trí anh đang nghĩ gì.

Sau vài giờ bay, họ đã tiếp cận hòn đảo. Từ xa, có thể thấy một cơ sở kiên cố nằm ẩn mình giữa những tảng đá lớn và rừng cây rậm rạp. Cả nhóm bắt đầu triển khai kế hoạch.

"Chúng ta cần phải thâm nhập vào bên trong mà không gây ra tiếng động," Hyukkyu lên tiếng. "Hệ thống an ninh của họ rất mạnh, và tôi sẽ cần vài phút để vô hiệu hóa chúng."

Sanghyeok nhướn mày. "Vài phút? Cậu chắc không?"

Hyukkyu không đáp, chỉ đơn giản ngồi xuống, mở máy tính và bắt đầu thao tác. "Tôi có thể làm được. Chỉ cần yên lặng một chút."

Cả nhóm im lặng quan sát. Mỗi giây trôi qua như một sự căng thẳng không thể chịu nổi, nhưng Hyukkyu vẫn giữ được sự bình tĩnh đáng kinh ngạc. Một vài phút sau, anh ta thở phào nhẹ nhõm. "Xong rồi. Hệ thống đã bị vô hiệu hóa. Nhưng đừng lơ là. Chúng ta chỉ có một cơ hội duy nhất."

---

Họ nhẹ nhàng tiến vào khu vực bên trong cơ sở, từng bước đi đều như có sự chuẩn bị tỉ mỉ. Không khí ở đây lạnh lẽo, và dường như mọi thứ đều bị bao trùm trong bóng tối. Cánh cửa lớn trước mặt mở ra một căn phòng rộng lớn, với nhiều thiết bị kỳ lạ và màn hình hiển thị những thông tin mà họ không thể hiểu hết.

Jeahyuk liếc nhìn Hyukkyu. "Chúng ta đang ở đâu?"

"Đây là phòng điều khiển trung tâm," Hyukkyu đáp. "Nơi tất cả dữ liệu của Orpheus được quản lý."

Kwanghee cảm thấy bối rối. "Tại sao họ lại giấu những thứ này ở đây? Và liệu… chúng ta có thể làm gì để phá hủy chúng không?"

"Sẽ có cách," Sanghyeok nói, giọng anh lạnh lùng. "Chúng ta sẽ hủy hoại nó từ trong ra ngoài."

Khi mọi người đang chuẩn bị hành động, một giọng nói vang lên từ màn hình trước mặt họ.

"Không dễ dàng như các ngươi tưởng đâu."

Kwanghee quay lại, tim đập thình thịch. Trên màn hình là hình ảnh của Tiến sĩ Han. Mặc dù cơ sở này đã bị phá hủy, nhưng rõ ràng hắn ta vẫn đang có sự kiểm soát từ xa.

"Ngươi… không thể…!" Kwanghee hét lên, cảm giác tức giận và hoang mang trào dâng trong lòng.

Tiến sĩ Han mỉm cười nhạt. "Cậu là một phần trong kế hoạch của chúng tôi từ lâu rồi, 0097. Và cho đến giờ, cậu vẫn không biết mình là ai. Tất cả những gì cậu làm, những gì cậu nghĩ mình có thể thay đổi, đều là một phần của trò chơi mà tôi đã sắp đặt."

Kwanghee lùi lại, đầu óc quay cuồng. Những lời này, sự thật này khiến cậu cảm thấy như một con cờ trong trò chơi của kẻ khác.

Jeahyuk nhanh chóng đứng chắn trước mặt cậu. "Chúng tôi sẽ kết thúc mọi chuyện ở đây. Không ai có thể kiểm soát Kwanghee nữa."

Hyukkyu không nói gì, nhưng anh bắt đầu thao tác trên máy tính, gõ nhanh những dòng lệnh. "Tôi đang tìm cách vô hiệu hóa toàn bộ hệ thống."

Sanghyeok cười nhạt. "Cậu nghĩ chỉ cần xóa mấy dòng lệnh là xong sao? Ta có thể làm nhiều hơn thế."

Đột nhiên, một luồng năng lượng mạnh mẽ xung quanh Sanghyeok xuất hiện, bóng tối bao trùm lấy căn phòng. Tiến sĩ Han hét lên trong giận dữ, nhưng tất cả màn hình và thiết bị xung quanh nhanh chóng bị phá hủy dưới sức mạnh của Quỷ Vương.

"Đây là kết thúc," Sanghyeok nói, ánh mắt sắc lạnh như dao.

---

Sau khi mọi thứ lắng xuống, cả nhóm đứng im, quan sát căn phòng đã hoàn toàn tan hoang. Cơ sở của Orpheus đã bị phá hủy, và tất cả các dấu vết về quá khứ đen tối của Kwanghee cũng không còn nữa.

Kwanghee nhìn những mảnh vỡ xung quanh, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm nhưng cũng trống rỗng. "Chúng ta đã làm được…"

Jeahyuk nhìn cậu, nở một nụ cười. "Không chỉ chúng ta, mà là tất cả chúng ta."

Kwanghee quay lại nhìn anh, lòng cảm thấy ấm áp. "Cảm ơn anh… tôi đã tìm thấy những người quan tâm đến mình."

Sanghyeok bước tới, nhìn Kwanghee bằng ánh mắt nghiêm túc. "Nhớ lấy, cậu vẫn còn cả một thế giới ngoài kia. Và tôi luôn sẵn sàng nếu cậu cần sự trợ giúp."

Hyukkyu cũng mỉm cười nhẹ. "Cứ tận hưởng cuộc sống đi, Kwanghee. Đừng để quá khứ ảnh hưởng đến tương lai của cậu."

--- Kết thúc chương 8 ---

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #fakedeft#rr