8. Love Memories
Hemoglobin có màu đỏ, Hemoglobin tạo nên hồng cầu, hồng cầu ở trong máu, vì thế máu có màu đỏ.
Hemoglobin có hai thành phần chính: globin và nhân hem, nhân hem chứa ion sắt, và cái mùi người ta thường gọi "tanh" đấy thực chất là mùi sắt hoá trị II.
Đây không phải là lớp dạy sinh học. Đây là lời giải thích về sự đỏ và tanh của máu. Ngoài máu ra còn gì đỏ và tanh nữa?
Cá diêu hồng.
Đã gần nửa đêm, ở tầng 30 của bệnh viện, hai anh vệ sĩ tóc đen, âu phục đen, kính cũng đen đứng ưỡn ngực ngoài cửa, vì sao trời tối mà lại còn đeo kính trong nhà thì không ai biết, mục đích hai anh đứng đây làm gì cũng không ai biết vì đây không phải là truyện ngôn tình nơi tiểu thư khả kính của Jang gia cần được bảo vệ 24/7.
Phía trong căn phòng VIP, sự yên lặng bao trùm, chỉ có thể nghe thấy chút âm thanh khiêm tốn của máy lọc không khí, lâu lâu có một tiếng nấc nghẹn. An Yujin, vẫn mặc nguyên bộ đồng phục ELIVE, ngồi lọt thỏm giữa cái ghế sofa to tướng, hai chân nhún lên nhún xuống bất an tột độ, hai mắt đỏ chẳng khác gì mắt cá diêu hồng.
An Cá-Diêu-Hồng Yujin có hơi lố một chút. Bác sĩ đã trấn an rằng Jang Wonyoung chỉ đập đầu rách da chảy máu bất tỉnh xíu thôi, cả cơ thể chẳng có cái xương nào gãy, ngoài ba bốn cái băng cá nhân đây đó và cái băng trắng to tướng bó quanh đầu thì chẳng còn thương tích nào khác cả.
Do biết Wonyoung không gặp nguy hiểm nên Gaeul, Rei, Liz đã quay về. Yujin cũng thuyết phục Leeseo về nhà ngủ để mình ở lại chờ Wonyoung tỉnh. Ba Jang ở Pháp, mẹ Jang ở Mỹ đang khẩn cấp trên máy bay về Hàn Quốc và Yujin đã gọi cho từng người cập nhật tình hình của con gái họ khuyên họ không cần quá gấp gáp. Vậy mà An Yujin lại rất gấp gáp, không thể ngồi yên chờ người ta tỉnh được.
"Yujin unnie? Vì sao chị khóc?"
Một giọng nói ngọt ngọt trầm trầm vang lên giữa khoảng không tĩnh lặng. An Yujin lập tức ngóc đầu lên như con cá diêu hồng thấy trùn.
- Wonyoung? Wonyoung?! Em tỉnh rồi???
Yujin lập tức đứng dậy nhấn nút gọi y tá, miệng thì cười nhưng nước mắt vẫn chảy dài, bộ dạng cực kỳ hài hước.
- Đầu em đau quá... - Wonyoung nhìn chị gái trước mặt than thở.
- Nghỉ ngơi đi, đừng cố ngồi dậy... - Yujin lại đỡ Wonyoung nằm xuống, mũi vẫn hít sụt sịt vì khóc quá nhiều.
Wonyoung lại nhìn chằm chằm Yujin.
- Yujin unnie, sao chị lại ở đây với em? Ai làm chị khóc?
- Wonyoung... mọi người về nhà hết rồi, ba mẹ em hai ngày nữa mới về Hàn quốc, chị cũng khuyên Leeseo về ngủ rồi. Và chị xin lỗi...
Yujin cố giấu nụ cười mừng rỡ của mình lúc này, cuối cùng cũng có thể nói chuyện được với Wonyoung. Mỗi giây chờ đợi nhỏ tỉnh lại dài như cả thập kỷ. Yujin thấp thỏm lo lắng nếu có chuyện gì xảy ra với nhỏ thì bản thân sẽ không thể sống nổi mất.
Wonyoung dừng lại suy nghĩ một chút.
- Leeseo là ai?
- Lee Hyunseo...
Wonyoung vẫn nghiêng đầu thắc mắc. Yujin cảm thấy một nỗi bất an bỗng ùa vào tâm trí, hai chị y tá đã vào đến để kiểm tra tình hình cho Wonyoung.
- Em không nhớ Leeseo sao? - Yujin gặng hỏi lại, mong là Wonyoung chỉ đang đùa.
- Cậu ấy là ai cơ? - Wonyoung đau hết cả đầu.
- Em gái của em?
- Unnie hài hước ghê, em làm gì có em gái. - Wonyoung bật cười phẩy tay, suýt nữa rớt cả cái dây truyền máu trên tay.
Yujin trợn hai mắt nhìn hai chị y tá, không hiểu vì sao Wonyoung lại không biết tên em gái mình. Hai chị y tá nhìn nhau, nhìn Wonyoung rồi lại nhìn Yujin.
Và thế là hai chị kéo nhau đi gọi bác sĩ. Thân ghê, đi đâu cũng có nhau.
- Unnie mới thất tình à? - Wonyoung cố đổi chủ đề để không khí bớt căng thẳng nhưng Yujin lại còn căng hơn.
- Wonyoung...
- Bạn trai em đâu? Đáng lẽ cậu ta phải ở đây cùng em chứ... - Wonyoung xịu mặt.
- Bạn trai?
- Travis ấy.
- Em chia tay cậu ta lâu rồi. - Yujin cắn môi không muốn tin chuyện gì đang xảy ra.
- Thật sao?
Mặt Wonyoung đanh lại không còn chút cảm xúc nào. Nhỏ nhớ nhỏ cũng đang lên kế hoạch chia tay cậu ta nhưng chẳng nhớ lý do vì sao. Nhỏ nhận ra hình như não nhỏ có gì không ổn.
- Hôm nay ngày mấy ạ?
- 22 tháng 8...
- Năm?
- 2022
- Hờ... chị chắc hôm nay không phải cá tháng tư năm 2020?
- Không...
- Unnie mới chia tay bạn trai? - Wonyoung lại đổi chủ đề, không muốn thừa nhận đây thật sự là năm 2022.
- Không...
- Thế vì sao khóc?
- Không nói mày được. - Yujin né ánh mắt dò xét của Wonyoung.
- Do unnie mít ướt thôi sao?
Wonyoung cố đùa mặc dù không thoải mái vì có cảm giác Yujin đang giấu chuyện gì. Nhỏ không hiểu vì sao Yujin khóc nhiều đến vậy. Wonyoung tự kết luận cái đống băng bó trên đầu là do nhỏ gặp tai nạn, không biết liệu có ai thiệt mạng trong vụ tai nạn này mà Yujin không chịu nói?
Không, không ai thiệt mạng cả. Nhưng hồn phách Yujin như mới bay xa.
/////
Sau một hồi chụp hình và chẩn đoán bằng một đống máy móc rườm rà chẳng khác gì æ-Karina, bác sĩ hừm giọng nhìn Yujin.
"Chúng tôi đã cố gắng hết sức."
Vì cái câu kdrama điển hình đó mà suýt nữa Yujin đã biến bác sĩ thành bệnh nhân.
Nhờ được phụ huynh khả kính của Jang Wonyoung uỷ quyền mà Yujin có thể ngồi nghe bác sĩ phán bệnh của nhỏ.
- Bệnh nhân Wonyoung lạc mất một mảng ký ức từng hồi* nhưng bộ nhớ ngữ nghĩa** vẫn còn nguyên. Có thể ký ức đó sẽ trở lại trừ khi nó không trở lại. - Câu kết luận thật là vô nghĩa của bác sĩ đã làm Yujin căng.
- Đằng nào đi nữa thì cũng đừng lo lắng, chuyện đó sẽ không ảnh hưởng gì nhiều vì bệnh nhân chỉ quên sự kiện chứ không quên kiến thức, chỉ cần chút thời gian nghỉ ngơi sẽ đi học lại được bình thường - Thấy mặt Yujin tối sầm lại bác sĩ liền động viên.
Và Yujin cuối cùng cũng nhận ra, Wonyoung đã quay về đúng cái thời nhỏ chưa từng crush Yujin. Có lẽ nhỏ bị ám ảnh cảm xúc của mình đối với Yujin đến nỗi não đã tự tìm cách tống khứ hết những ký ức đau khổ đó ra khỏi đầu.
Kết quả cuối cùng là Jang Wonyoung ngoài mất một ít máu ra còn rớt thêm một ít ký ức trên cái vô-lăng xe Bentley (mà từ nay nhỏ sẽ mãi mãi không bao giờ được phép ngồi vào ghế lái thêm một lần nào nữa).
Có thể từ nay Wonyoung sẽ không đi theo vết xe đổ ngày xưa, sẽ không tự lái xe và sẽ không crush nhầm chị bạn thân từ cấp 2 An Yujin. Ông trời đã cho nhỏ cơ hội vẽ lại một chuyện tình dễ dàng hơn, với một cậu trai ưu tú gia thế khủng nào đó như một Prom King - Prom Queen thực thụ, trở về làm một con nhỏ Queen bee quyền lực (và không hề mê gái) của ELIVE.
/////
TBC.
Chú thích:
* (episodic memories): bộ nhớ sự kiện, trải nghiệm
**(semantic memories ): bộ nhớ từ ngữ, biểu tượng, ý nghĩa của các khái niệm
Tối rồi không ngủ được nên update xíu. Chap trước viết máu me ghê quá chap này bớt lại cho mn đỡ sợ.
Yujin phũ Wonyoung nhiều quá nên nhiều người muốn thấy Yujin bị Wonyoung phũ đó nên tui cho Wonyoung mất trí luôn :))) Vì người còn ký ức luôn là người đau khộ nhất mà.
Cho một vote làm động lực tiếp nha mn.
Sẵn tiện mn chọn cách đày Yujin hộ tui được hem? Bí quá :)) Cmt A hoặc B nha, cái nào nhiều hơn mình viết theo cái đó.
A) Wonyoung bỗng dưng ghét Yujin ra mặt
B) Wonyoung thân với Yujin nhưng lại phũ
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top