Câu chuyện về những loài hoa (1)
-- Lưu ý:
+ Loài hoa trong truyện sẽ không hề có thật.
+ Thông tin sẽ được cập nhật vào cuối truyện
+ OOC ??%
+ Câu chuyện sẽ dưới góc nhìn của người quản gia nhà Hyton nhưng người này không phải là Alfred hay "Humpty Dumpty" đâu. Ổng cũng không xuất hiện trong truyện nên đừng để tâm
+ Sẽ có phần không giống với truyện gốc (JTR no Jikenbo*)
==================================
[Chap 1: Jack the Ripper and 'Tempest']
25/8/1888
Sau khi rót trà cho ngài ấy xong, tôi ra ngoài để ngắm cảnh. Hừm, trời giờ đã tối rồi sao? Sao nhanh vậy nhỉ? Welp, đúng là thời gian không đợi chờ người ta mà.
Nhưng đột nhiên, có một thứ gì đó đã thu hút ánh nhìn tôi. Ở giữa khu vườn của chủ nhân mọc lên một bông hoa?
Tôi đã không chần chừ mà bước đến. Sao trước giờ mình chưa từng thấy bông hoa này, tôi tự hỏi. Cánh hoa của nó có rìa màu đỏ máu, thân trong trắng ngả màu bạc trông rất đẹp. Rồi mùi hương của nó cũng dịu nhẹ, giống như là hương của trà Darjeeling vậy.
Mà nói mới để ý, trong phòng của chủ nhân cũng cắm hoa này mà nhể? À thôi, chắc mình quên mất đấy. Với tâm trạng mệt mỏi, tôi bước vào nhà để nghỉ ngơi, chuẩn bị cho một ngày mới....
28/8/1888
Tôi lại ra bên ngoài vườn để hít thở không khí trong lành. Haiz, trời sau khi đổ mưa lại dịu đi hẳn rồi. Nhưng rồi cặp mắt của tôi một lần nữa va trúng bông hoa ba hôm trước tôi thấy.
Bông hoa của nó đã ngả sang màu xanh chàm?
Chuyện này thật sự tôi chưa từng thấy bao giờ cả. Loài hoa có thể thay đổi màu sắc không hề có thật trên đời này. Hay là có? Chỉ là mình chưa nhìn ra? Hoặc hôm trước mình nhìn nhầm?
Những câu hỏi của tôi liền bị dập tắt bằng tiếng gọi của người ở trong nhà. Là Alfred, người bạn của tôi, hay cũng là quản vệ trung thành của ngài Hyton. Tôi nhanh chóng cất bước vào bên trong.....
30/8/1888
Hôm nay là một ngày khá rảnh rỗi đối với tôi. Tôi quyết định sẽ tới quán cà phê quen thuộc để gọi món bánh táo tôi vốn yêu thích. Bánh của cô Alice đó nhìn thế nhưng cũng rất ngon nha.
Hửm? Chỗ ngồi quen thuộc của tôi đã có người ngồi cạnh rồi sao? Người đó ngồi gác chân trái lên, bộ đồ khá sang trọng. Hừm, một quý ông lịch lãm sao?
Tôi đã tới hỏi thăm người kia, ông ấy đã giới thiệu tên mình là Jack. Hai người chúng tôi đã trò chuyện khá vui vẻ dù mới quen và cả hai đều có sự yêu thích đặc biệt với bánh táo. Tuyệt.
31/8/1888
.....Một vụ án kinh hoàng đã xảy ra. Nạn nhân là một gái bán hoa, tên Mary Ann Nicholas bị giết, cắt phăng cổ họng. Bụng và bộ phận sinh dục cũng bị cắt. Tôi nhìn....mà phát tởm. Tôi chưa từng thấy tên nào có thể man rợ được như thế này...
Ôi trời, bao giờ mình mới có thể đi ăn bánh táo với quý ông đó đây nhỉ? Ngài Hyton mấy ngay bận rộn ghê. Thôi thì, thân là quản gia phải làm tròn trách nhiệm của mình thôi.
Tí nữa mình sẽ điều tra thử. Mà nói mới để ý, bông hoa đó tối qua lại nở ra một màu đỏ máu. Đây có phải sự trùng hợp ngẫu nhiên hay không đây....?
1/10/1888
Hưm~ Cầm lấy tờ báo trên tay, tôi vừa đọc vừa chăm chú nhìn vào. Jack the Ripper? Tên này cũng hay nhỉ. Cánh nhà báo lúc nào cũng vậy mà, nắm bắt thông tin nhanh là thế, nhưng vẫn ngốc nghếch như thường.....
'Jack the Ripper' đã gửi tới những lời cảnh cáo về các vụ án giết gái bán hoa
Là bác sĩ? Hay là một tên đồ tể?! Mọi người vẫn truy đuổi chân tướng tên tội phạm 'Jack the Ripper'!
Ngâm nhi tách cà phê, tôi nhìn qua con người ngồi cạnh, mắt hiện lên vẻ thích thú.
"Mấy vụ án này có vẻ thú vị nhỉ...thưa quý ông?"
"...Ừm"
??/??/1889
La la la~ Nay tôi lại đến với chỗ quán ăn quen thuộc ấy để ăn cùng Jack. Nhưng có vẻ ông trời thích tạo cho tôi bất ngờ đây. Trong lúc đang mang bánh táo ra, tôi thấy quý ông đó đang nói chuyện với một người phụ nữ.
Từ từ, trông cô ta trông hơi quen....Red Widow? Cô ta đang làm cái gì ở đây?
Sau khi nghe được cuộc trò chuyện của cả hai, tôi mới ngớ người ra. Ra là vậy, có vẻ người bạn mới này của tôi cũng thú vị phết đấy chứ~ Sau khi cô ta rời đi, tôi mới đi ra.
"Đây, bánh táo đã xong rồi. Chúng ta ăn thôi"
??/??/1889
Máu me bê bết khắp nơi. Ngài Hyton và Alfred, à không tôi phải gọi hắn là "Humpty Dumpty" của Mother Goose chứ, đã chết. Một khung cảnh thật....tuyệt đẹp.
Người trong bộ đồ đen nhìn về phía tôi đang nấp, ánh mắt không còn đáng sợ như hồi nãy nữa, nó đã quay lại vẻ bình thản tôi vốn thấy ở ông.
"Cậu không cần phải trốn đâu. Tôi nhìn thấy cậu từ nãy rồi"
Tôi liền bước ra, với không một chút sợ hãi gì cả. Vừa tiến tới, cơ miệng của tôi liền giãn ra. Tạo nên một nụ cười quỷ dị.
"Chào ngài, chúng ta lại gặp nhau rồi. Có vẻ ngài đã giết ông chủ với 'bạn thân' của tôi rồi nhỉ?"
"Cậu đừng nói dối nữa được không, 'Sebastian', thủ lĩnh của M16?"
"Haha, trúng phóc! Tên kinh tởm này đáng quái gì mà làm chủ nhân của tôi chứ? Tôi còn đang định ra tay trước đó, không ngờ lại bị quý ông chen vào."
Người đó không nói gì, chỉ liếc tôi.
"Cơ mà....thật là vinh dự khi được gặp quý ngài đây, Anonymous hay được thế giới ngầm gọi là 'Nghệ thuật gia của cái chết'"
Tôi cúi đầu. Con người này, tôi xem như thần tượng vậy. Tiêu diệt cái ác, quan sát thứ được gọi là 'màu sắc', tôi đã chứng kiến ở trận với tên Alfred hồi nãy. Tôi đã tìm hiểu rất nhiều về ông ấy, giờ đã được thấy tận mắt rồi. A...thật là vui sướng~
"Cậu có vẻ hứng thú với tôi nhỉ? Cơ mà Widow, cấp dưới của cậu không vui mấy với tôi? Có gì sao?"
"À, cô ấy đó hả? Tôi thực sự xin lỗi vì thái độ của cấp dưới tôi, mong ngài thứ lỗi vậy" Tôi nở ra một nụ cười thích thú. "À đúng rồi, tôi có món quà tặng ngài đây."
Tôi mang ra một bó hoa. Đó chính là những bông hoa mà tôi tìm được trong vườn, là bông hoa có cánh rìa đỏ như máu. Ngài ấy vừa cầm vừa nhận xét.
"Chà, hoa này cũng đẹp đấy chứ. Nó tên là gì? Sao tôi không biết nhỉ?"
"Tôi không biết, nhưng ngài có thể đặt tên cho bông hoa này cũng được. Cũng như là vinh dự cho tôi đi ^^"
"Hừm.... 'Tempest' đi, có được không? Nó đẹp đẽ, y như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp vậy"
"Nghe hợp đấy, thưa ngài"
-------------------------------------------------------------
*JTR no Jikenbo hay "The JTR Case files" là một bộ ngoại truyện của nhân vật Jack the Ripper trong Record of Ragnarok do tác giả làm ra.
*Thông tin về bông hoa:
- Tên: Tempest (Hương ly)
- Thời gian phát hiện: 25/8/1888
- Nơi phát hiện: London, phủ công tước nhà Hyton.
- Thời gian mọc: Ban đêm
- Đặc điểm nhận dạng:
+ Na ná hoa tulip nhưng thuộc cùng loài với hoa hồng
+ Có những cánh hoa xếp cân xứng với nhau như hoa mao lương
+ Cánh hoa có màu trắng ngả bạc, rìa cánh hoa có màu đỏ máu
+ Hương hoa toát lên một mùi hương dịu nhẹ như trà Darjeeling
- Biểu tượng cho sự quý tộc, trang nhã, thanh lịch và bí ẩn.
*Đừng có nghĩ tới chuyện ăn cánh hoa hay nấu nó lên thành trà nhé, ăn hoa thì xác định sẽ hẹo ngay trong 2 tiếng, nấu nó thành trà bạn phải chuẩn bị nằm viện trong 2 tháng :)
*Nếu nó mọc vào ban ngày thì rìa cánh hoa sẽ đổi sang màu xanh chàm thay vì đỏ máu. Nhưng khả năng nó nở hoa vào ban ngày nó khá thấp, khoảng 15%?
==================================
Hé lô các bạn, mình đã quay lại sau khi khóc hết nước mắt vì trận thua của Tesla rồi đây :) Tôi ngựa ngựa, tự nhiên viết ra cái series củ chuối này. Hiện tại cũng đang có khá nhiều ý tưởng, ai có gì nhớ góp ý cho series này nhá.
Còn về series của Hermes, mị vẫn đang nghĩ :)
À mà còn về lí do tại sao mình lại không đặt tên cho nhân vật chính của chap này, chủ yếu là vì JTR no Jikenbo là bộ truyện của tác giả, thêm nhân vật của mình vào tôi thấy khá khó chịu. Thiệt. Cái tên 'Sebastian' chỉ là biệt danh, đó là lí do tại sao Jack nhấn mạnh cái tên đấy á. Vậy thôi
Ngày 31/3/2023
- Elena
Hoa mao lương (Tưởng tượng hoa Tempest ra bông này nhưng nhỏ với khép kín hơn đi):
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top