Rồi ngày mai
Rồi ngày mai…
(Cho Vũ, rồi tất cả cũng vào hàng trở lại / vắng yêu thương ai tuyệt dấu bao giờ)
Rồi ngày mai em sẽ thấy mình thật dễ thương
cất nỗi buồn vào ngày hôm qua, hôm qua của hôm qua, hôm qua nữa
chạy tung tăng, dụi lòng vào phố xá
chân chim chắt gầy gầy trưa đứng bóng
gọi bàn tay xoè đếm lá me bay
rồi ngày mai em sẽ thấy mình thật tinh khôi
dù mùa thu, cây cầu đã gãy (*)
em sẽ ngồi bên này mùa đông thả ngàn chiếc lá
lót bầu trời bằng tình yêu nhuần nhiên nhất(**)
ném đá xuống sông rồi bảo xây cầu vồng!
rồi ngày mai em sẽ thấy mình thật hồn nhiên
khi cơn gió se se đầu tiên về gọi cửa
á à, úm bà la
biến yêu dấu nhỏ thành tờ giấy (***)
bỏ vào túi áo rồi chở đi loanh quanh những phố ngắn phố dài
ừ, mơ mộng cứ thế mà đi rông!
rồi ngày mai em chỉ còn bàn tay không
em đừng khóc kẻo mùa mây ướt mất!
còn bài ca em lấp vào tiếng nấc
tự viết tặng mình một nốt trầm giông giống nốt bình yên…
(*) “làm sao về được mùa đông / mùa thu cây cầu đã gãy” – Phú Quang
(**) “Nghẹn lòng / Ừ / cũng rồi thôi / Tình yêu là lá lót nôi giữa trời” – Nguyên Vũ
(***) “Em là tờ giấy nhé. Tôi sẽ là túi áo để bỏ em vào. Hôm nay trời lạnh quá” – khoaitaysau
From: Khanhdung.blogspot.com
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top