Chương 27 Tế Mạng Valentine

Anh híp híp mắt bắt lấy ánh sáng chỗ tiêm đúng chỗ, đâm mũi kim vào cổ Sanzu.

Cơ thể omega khẽ run vài cái, nửa tỉnh nửa mê ngửa đầu dúi mỏ mổ mổ những nụ hôn vụn vặt lên môi Rindou "Chủ nhân ...hôn hôn."

Rindou phiền toái đưa tay ra chặn mặt Sanzu lại, vẫn tiếp tục cuộc gọi "Anh liên lạc với bên đó chưa?"

"Bác sĩ Natsume đã chuẩn bị sẵn, giờ chỉ cần đem người tới."

"Được, em đem nó tới ngay ... A này, làm gì thế thằng này?"

Đầu lưỡi nóng ấm liếm sạch các khoảng trống ngón tay Rindou, viền mắt Sanzu ướt hờ cố tỏ ra nhu thuận, chưa bao giờ có dáng vẻ dịu ngoan gơn lúc này há miệng ngậm ngón tay Rindou mút.

"Còn chưa tỉnh táo nữa à, ông đây méo phải sếp!" Rindou nóng nảy rút tay ra. Khiếp, cả tay toàn nước bọt của nó.

"Chủ nhân chủ nhân! Người ghét Haru sao? Người giận Haru sao? Haru biết sai rồi? Xin lỗi chủ nhân." Sanzu Haruchiyo rướm người tới lấm lét hôn má Rindou.

Rindou chán chường để mặc con chó hồng này muốn làm gì thì làm, giờ lỡ tay đánh thì nó chết luôn thì sao? Bị điên hay sao mà thấy thằng này có xíu đáng thương.

Bỗng nhiên đầu Rindou nhảy bóng đèn, không tốt lành nhìn Sanzu "Này, gọi tao là gì?"

Sanzu ngoan ngoãn đáp "Chủ nhân!"

"Được, ngoan lắm!" anh mân mê vành tai khen thưởng con chó vâng lời.

"Đang chơi trò vui à Rindou?" Haitani Ran đi tới.

Sanzu lại xà tới Ran, nũng nịu gọi một tiếng chủ nhân, hai tiếng chỉ dám len lén nhỏ gọi Mikey.

Ran không so đo, để mặc nó ôm. Bàn tay sờ sau quần Sanzu, châm chọc nói "Kịch liệt thật đấy!" lại vạch tiếp cổ áo cậu ra, dùng từ thê thảm để diễn tả. Dấu vết nào giống làm tình, giống con chó vừa bị chủ dạy dỗ lẫn trừng phạt mới đúng "Puppy-kun động dục."

"Bế nó đi Rindou, anh không muốn dính máu lên áo." việc gì khó có Rindou.

"Nhưng nó phiền!"

"Nâng niu nó xíu đi, thế giới này không có dịu dàng với omega đâu."

Rindou tặc lưỡi đành bế Sanzu lên, thỉnh thoảng cả người omega giật run, vương đầu lưỡi dài chạm chạm góc cằm Rindou. Đê tiện lẫn lẳng lơ không chịu nổi.

Đến khi nhìn bóng dáng chiếc xe rời đi, Souya cụp mắt phức tạp. Sờ sờ túi chocolate, cậu mở dây buộc, nhét một viên vào miệng. Vị đắng ngọt đan xen. Mùi chocolate ngập cả trong khoang miệng.

Cậu vứt túi chocolate vào thùng rác. Lục lọi túi tìm đồng xu bỏ vào máy bán nước. Ngồi thừ người nhìn vô điểm chiếc lon trong tay.

"Này này, khi nãy cậu có thấy xe đằng kia không?"

"Hai A một O, lại còn đều đẹp trai. Ghen tị chết được."

"Cậu có nghĩ vậy không Rika?"

Rika nhìn chằm Angry, sự cô đơn bao trùm khiến cô không thể giả vờ bỏ mặc "A xin lỗi, hai cậu đi trước đi. Tớ thấy người quen."

"Được thôi!" hai cô chào Rika đi trước.

"Rất vui vì được lại cậu, Souya!"

"..."

"Tôi có thể mạn phép ngồi kế không?"

"Được! Cô cứ việc." Souya nhích qua một bên.

"Cảm ơn! Có thể hơi xen vào chuyện người khác nhưng ...người đàn ông khi nãy ...là người đã mang cậu đi lúc đó đúng không?" người đã chỉa súng vào cô, anh ta là một người sặc mùi nguy hiểm, một cảnh sát hay đặc vụ à?

Angry nhấp một ngụm nước, cúm rúm dụi chiếc mũi đỏ ửng vì lạnh chăng vào khăn choàng "Đúng, là anh ta!"

"Cậu trông mang rất nhiều tâm sự nhưng việc hành hạ bản thân ở ngoài vào giờ này rất không tốt. Tuy tôi đứng vị trí người ngoài cuộc mà cho lời khuyên thì không đúng lắm nhưng cách giải quyết tốt nhất là đối diện."

"Tôi không có ngồi buồn rầu, chỉ là vừa hiến máu nên ngồi nạp nước tí thôi. Cũng muốn làm nguội cái đầu nghĩ linh tinh của mình một chút!" Angry nghiêng nghiêng đầu.

"Ấy, tôi nghĩ nhiều, xin lỗi cậu." Rika xấu hổ "Cậu Souya mạnh mẽ hơn tôi nghĩ nhiều. Nếu anh ta thật sự là một tên tồi, cứ đấm thẳng anh ta." cô huơ huơ nấm đấm.

Angry ngạc nhiên nhìn cô, cong môi "Cảm ơn! Tôi cũng định thế!"

Hai người họ cứ ngồi đó hi hi, ha ha. Đến khi Rika nhìn đồng hồ "Đã lâu vậy rồi sao! Ngày mai có buổi dự thảo, đồng nghiệp đang chờ tôi. Tôi sẽ đưa cậu bắt xe trước."

"Đã lấy thời gian bận rộn của cô rồi. Cô cứ đi trước, tôi muốn ngồi thêm một tí."

Rika nghĩ an ninh khu này không tệ nên rất an tâm "Cậu nhớ nên về sớm đi nhá! Gặp cậu sau!"

"Gặp cô sau!"

Angry ngồi co người lại, thâu hai chân lên ghế, úp mặt vào đầu gối. Đến khi cái lạnh đã nhiễm lấy cả người cậu, Angry đứng dậy "Về nhà thôi!"

Đá đá hòn đá ven đường, mãi không chú ý đằng trước. Thấy đèn xe, Souya tưởng taxi mình đặt tới rồi liền ngóc đầu lên.

Xịt!!!

Bình xịt hướng thẳng mặt cậu xịt "Cái ..." cả người Souya ngay lập tức nổi phản ứng, ngồi sụp trên đất ôm lấy cơ thể. Là bình xịt khiến omega phát tình bị cấm bán.

Bọn bắt cóc omega sao?

Pheromone alpha của người đó dày đặc phủ lấy cậu, hắn bế cậu lên xe. Souya sao không nhận ra mùi này.

Hasegawa.

Những tên áo đen giữ khoảng cách vừa phải nãy giờ núp trong góc tối vội lao ra nhưng chiếc xe đã nổ máy chạy mất.

"Sao đây?"

"Đuổi theo!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top