26 - Búp bê (1)

Dưới ánh đèn mờ nhạt trong căn phòng nhỏ, Quang Anh ngồi lặng lẽ trước màn hình máy tính, ánh mắt chăm chú vào bộ phim khiêu dâm đang phát. Từng chuyển động của nhân vật trên màn ảnh khiến anh không thể cưỡng lại cảm giác hưng phấn đang trỗi dậy. Một lúc sau, anh tự giải thoát cơn dục vọng của bản thân, thở dài nhẹ nhõm rồi đứng dậy đi tắm rửa, gột rửa mọi dấu vết của cảm xúc vừa qua. Sau đó, anh chuẩn bị để bắt đầu một ngày làm việc như thường lệ.

Hôm nay ở công ty, không khí thật ảm đạm. Không có việc gì quan trọng để làm, Quang Anh mở laptop, bắt đầu lướt mạng tìm kiếm thứ gì đó thú vị để giết thời gian. Sau một hồi nhấp qua nhấp lại, anh tình cờ dừng lại ở một trang web bán đồ chơi tình dục. Ánh mắt Quang Anh sáng lên khi thấy mục búp bê tình dục, và anh quyết định nhấp vào. Kéo qua một loạt sản phẩm, một con búp bê nam nổi bật hiện lên, thu hút sự chú ý của anh. Khuôn mặt ngây thơ, làn da trắng trẻo của nó trông không khác gì người thật. Cảm giác hứng thú trỗi dậy, anh quyết định đặt mua ngay, không chút do dự.

"Đổi gió một chút cũng không tệ," Quang Anh nghĩ thầm, môi khẽ nở một nụ cười đắc ý. Sau khi hoàn tất đơn hàng, anh quay lại màn hình, tiếp tục gõ nốt văn bản cấp trên giao, cảm thấy hôm nay đặc biệt thú vị hơn hẳn.

Buổi tối, khi vừa bước chân về nhà, Quang Anh đã thấy kiện hàng của mình được đặt ngay trước cửa. Anh háo hức mang thùng hàng vào phòng, nhanh chóng mở ra. Bên trong là con búp bê mà anh đã chọn – kích thước của nó to lớn hơn anh tưởng, gần như ngang tầm với cơ thể anh. Quang Anh bế nó lên, cảm giác nhẹ bẫng nhưng đầy chân thực. Anh đặt búp bê lên giường, ngắm nghía vẻ đẹp tinh xảo của món đồ chơi mới mua. Gương mặt nó trông quá đỗi sống động, từng chi tiết được chăm chút kỹ lưỡng đến mức hoàn hảo. So với những món đồ trước đây, con búp bê này thực sự khiến anh hài lòng hơn cả.

Không kìm được sự phấn khích, Quang Anh lấy ra một vài dụng cụ hỗ trợ tình dục mà anh đã chuẩn bị từ trước. Anh từ từ dạng chân con búp bê ra, tay cầm một sextoy khá lớn, chậm rãi đẩy nó vào cúc huyệt giả mềm mại kia. Thân dưới của búp bê rung nhẹ mỗi lần tiếp xúc, khiến anh càng thêm phấn khích. Không kìm được cảm xúc, Quang Anh kéo khóa quần, lấy "gậy thịt" của mình ra, tự an ủi theo nhịp rung của món đồ chơi.

Khi cảm giác bắt đầu dâng trào, anh lại chuyển sang trò khác. Lần này, Quang Anh lấy vài cây bút lông và dương cụ nhỏ chuyên dùng để dạo đầu, cẩn thận nhét vào nơi tư mật của búp bê. Trong tâm trí, anh vẽ nên cảnh tượng một người nào đó đang bị anh hành hạ, vừa đau đớn vừa cầu xin trong nước mắt. Ý nghĩ đó khiến anh càng thêm kích thích, hơi thở trở nên nặng nề.

Không dừng lại ở đó, Quang Anh đổi sang một gậy kích dục cỡ lớn. Phần cán gậy được anh cố định vào hông mình, để khi gậy rung lên, mỗi chuyển động đều được truyền trực tiếp vào cúc huyệt của chính anh theo nhịp điệu. Tay anh vuốt ve mông tròn mềm của búp bê, cảm giác mát lạnh pha chút chân thật khiến anh không thể dừng lại. Tay còn lại, anh nâng niu đôi gò vú giả mềm mại, nhào nắn chúng thành nhiều hình dạng khác nhau, cảm nhận độ đàn hồi đầy mê hoặc.

Những cảm giác dồn dập khiến Quang Anh nhanh chóng đạt đến cao trào. Thân dưới anh run lên, một dòng nhiệt nóng hổi phóng ra, làm ướt cả phần hạ bộ của búp bê. Anh thở dốc, ánh mắt lấp lánh sự mãn nguyện, dù trong thâm tâm vẫn biết rằng đó chỉ là một con búp bê vô tri. Nhưng cảm giác giả tưởng này quá thật, quá hoàn hảo, khiến anh không thể kìm nén.

Sau giây phút thỏa mãn, Quang Anh lau sạch cơ thể món đồ chơi, cẩn thận khoác lên nó một chiếc áo sơ mi trắng của mình, trông chẳng khác nào một người thật. Anh đặt búp bê nằm ngay ngắn bên cạnh, đầu tựa lên gối như một người bạn đồng hành. Sau đó, anh dùng khăn giấy lau qua phần thân dưới của mình, rồi mệt mỏi nằm xuống giường. Cảm giác lười biếng khiến anh quyết định không tắm rửa, chỉ đơn giản nhắm mắt lại để chìm vào giấc ngủ.

Đồng hồ điểm đúng 00:00, căn phòng rơi vào tĩnh lặng. Đột nhiên, đôi con ngươi đen nhánh của búp bê khẽ chuyển động. Một sự biến đổi kỳ lạ xảy ra - thân thể bằng nhựa cứng cáp giờ đây mềm mại như da thịt người. Chỉ trong nháy mắt, búp bê đã hóa thành một thiếu niên xinh đẹp, khoảng chừng 20 tuổi, làn da trắng mịn như sứ, từng đường nét thanh tú hoàn hảo đến khó tin.

Thiếu niên ấy khẽ mỉm cười, ánh mắt long lanh nhìn về phía Quang Anh đang say ngủ. Quang Anh đang chìm trong giấc ngủ sâu thì bất ngờ cảm nhận được hơi thở nóng rực phả vào mặt. Anh giật mình tỉnh giấc, vừa mở mắt ra đã thấy một thân hình ấm áp đang nằm sát cạnh mình. Một cậu trai trẻ tuổi, gương mặt xinh đẹp tựa như thiên thần, đang quấn chặt lấy anh.

Quang Anh hoảng hốt, bật dậy

"Cậu là ai? Sao lại ở đây?" Anh đảo mắt tìm kiếm, nhưng không thấy con búp bê của mình đâu cả.

Thiếu niên trước mặt khẽ mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng, ngọt ngào vang lên

"Hoàng Đức Duy."

Âm thanh ấy mềm mại như tơ, nhưng lại mang một sức hút khó cưỡng, tựa như ẩn chứa sự ma mị bên trong. Quang Anh nhìn kỹ hơn, ánh mắt không thể rời khỏi người này. Dáng vẻ, gương mặt quá đỗi xinh đẹp, thậm chí còn hoàn mỹ hơn con búp bê của anh - nhưng rõ ràng, cả hai giống nhau đến kỳ lạ.

Cậu mặc chiếc áo sơ mi trắng của anh, quá rộng so với cơ thể nhỏ nhắn, để lộ xương quai xanh gợi cảm. Lấp ló bên trong lớp vải là đôi đầu nhũ hồng nhạt mịn màng, khiến ánh mắt Quang Anh như bị giữ chặt. Chiếc áo không được cài hết cúc, để lộ cả phần hạ thân trắng trẻo, làn da mịn màng, và một màu hồng nhạt e ấp, đầy quyến rũ.

Quang Anh như bị thôi miên, thì thào hỏi lại

"Cậu... là búp bê của tôi sao?"

Đầu óc anh quay cuồng với những suy nghĩ hoang đường. Làm sao có chuyện búp bê thành người? Nhưng mọi thứ trước mắt quá thật. Đức Duy tiến sát lại, cánh tay mềm mại ôm chặt lấy cổ Quang Anh, giọng nói nũng nịu cất lên

"Anh tên gì vậy ạ?"

Quang Anh nuốt khan, trái tim đập thình thịch. Anh cảm giác như toàn bộ máu trong cơ thể đang dồn hết xuống hạ thân, khiến nơi đó cương cứng đau đớn. Trong vô thức, anh đáp lời

"Nguyễn Quang Anh."

Ánh mắt Đức Duy lấp lánh như vì sao, tràn ngập sự quyến rũ. Cậu khẽ nghiêng đầu, để lộ thêm phần cổ mịn màng và xương quai xanh gợi cảm. Đôi môi hồng khẽ mím lại như mời gọi, khiến lý trí Quang Anh hoàn toàn sụp đổ. Không thể cưỡng lại sức hút ấy, anh áp người xuống, đè Đức Duy nằm dưới thân mình.

"Ư... ưm..." Đức Duy thở gấp, khuôn mặt đỏ ửng, ánh mắt ngấn nước.

"Muốn lắm rồi đúng không?" Quang Anh cúi đầu nhìn cậu, nhếch môi cười.

Cậu chỉ gật đầu, hơi thở đứt quãng, đôi mắt tràn ngập sự mong chờ. Không chần chừ, Quang Anh cúi xuống, đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước. Nhưng Đức Duy không chịu dừng lại ở đó. Cậu đưa tay luồn vào mái tóc anh, kéo sát khuôn mặt anh lại gần, rồi dùng lưỡi thâm nhập sâu vào khoang miệng Quang Anh.

Đầu lưỡi mềm mại của Đức Duy di chuyển khéo léo, từng chút từng chút liếm lấy mọi ngóc ngách trong miệng anh, từ mặt trong má, lưỡi cho đến cả hàm răng, không bỏ sót bất kỳ chỗ nào. Cảm giác tê dại ấy khiến Quang Anh như phát điên. Anh đã từng thấy những cảnh tượng dâm mỹ thế này qua màn hình máy tính, nhưng cảm giác thật sự ngoài đời lại khiến anh ngây ngất gấp bội phần.

Tiếng nút lưỡi vang lên đầy dâm mỹ, âm thanh ướt át không ngừng vang vọng trong căn phòng nhỏ. Nước bọt từ nụ hôn nồng nhiệt ấy chảy tràn khỏi khóe miệng, men theo chiếc cằm thanh tú của Đức Duy, làm ướt cả phần cổ trắng nõn của cậu. Mùi hương ngọt ngào từ cơ thể cậu hòa quyện với hơi thở nóng bỏng, khiến Quang Anh không thể kìm nén được nữa.

Quang Anh rời khỏi đôi môi mềm mại của Đức Duy, kéo ra một sợi chỉ bạc óng ánh giữa hai người. Anh dừng lại, không phải vì muốn chấm dứt, mà để bắt đầu điều lớn lao hơn. Trong lòng anh ngập tràn cảm giác thỏa mãn. Đây là lần đầu tiên được hôn lưỡi, và cảm giác ấy quá đỗi tuyệt vời – đôi môi mềm mại, khoang miệng ướt át, hương vị ngọt ngào làm anh như say. Không kìm được, Quang Anh cúi xuống cắn nhẹ lên chiếc cằm nhỏ xinh của Đức Duy, khiến cậu rên lên một tiếng "a~" đầy dâm mỹ, làm tim anh đập loạn.

Hơi thở của Quang Anh đã trở nên nặng nề, nhưng anh không muốn vội vã. Một cơ thể hoàn mỹ như thế này phải thưởng thức từ từ mới đủ. Anh dùng hai tay xé toạc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình trên người Đức Duy, quăng nó xuống sàn, để lộ làn da trắng mịn màng như ngọc. Quang Anh cúi đầu, vùi mặt vào cổ cậu, dùng đầu lưỡi liếm láp làn da thơm mùi dâu tây thoang thoảng - một hương thơm vừa ngọt ngào, vừa quyến rũ đến mê hồn.

Dưới sự mơn trớn của anh, cổ Đức Duy nhanh chóng hiện lên những mảng đỏ sẫm, xen lẫn dấu răng rõ nét - minh chứng cho sự chiếm hữu của anh. Quang Anh từ từ hôn xuống xương quai xanh thanh mảnh, cắn nhẹ lên đó, rồi tiếp tục di chuyển xuống vùng ngực mịn màng. Cơ thể Đức Duy run rẩy không ngừng, hơi thở của cậu đứt quãng, những tiếng rên nức nở khe khẽ phát ra càng kích thích bản năng chiếm hữu trong anh.

Đầu ngực nhạy cảm của cậu dựng thẳng lên, trở thành mục tiêu mới của Quang Anh. Anh đưa lưỡi đảo quanh đầu nhũ hồng nhạt ấy, vừa liếm vừa trêu đùa, rồi ngậm chặt lấy nó trong miệng. Lúc đầu, anh chỉ cắn nhẹ, sau đó dần mạnh hơn, cuối cùng nút chặt lấy nó như bú sữa, khiến Đức Duy không thể kìm được mà rên rỉ lớn hơn

"A... a~!"

Quang Anh mải mê chơi đùa với đôi đầu ngực, để chúng đỏ rực và tê dại sau những cú mút mạnh bạo. Tiếng rên của Đức Duy mỗi lúc một dồn dập, cơ thể cậu run rẩy không ngừng. Khi cảm thấy đã tàn phá đủ phần ngực, Quang Anh tiếp tục di chuyển xuống bụng cậu. Anh hôn liếm khắp nơi, từ vùng bụng phẳng mịn, xung quanh lỗ rốn, đến cả phần xương hông quyến rũ. Mỗi nơi đi qua, anh đều để lại những dấu hôn đỏ rực, như khắc ghi dấu ấn của mình lên cơ thể đẹp đẽ ấy. Làn da mịn màng của Đức Duy lấm tấm những vệt nước bọt, tạo nên cảm giác vừa ướt át vừa lạnh lẽo.

Quang Anh từ từ trượt xuống phần háng của cậu, bàn tay giữ chặt lấy eo nhỏ để cậu không thể cựa quậy. Anh cúi xuống, dùng đầu lưỡi liếm dọc theo đùi trong trắng nõn, khiến Đức Duy giật mình, cơ thể cậu bất giác khẽ rướn lên để tránh né. Nhưng Quang Anh không để cậu trốn thoát. Hai tay anh siết chặt vòng eo thon, giữ cậu ở nguyên vị trí, tiếp tục tận hưởng làn da mịn màng đầy mê hoặc.

Dương vật nhỏ xinh của Đức Duy đã dựng đứng lên, từ đầu niệu đạo chảy ra chất dịch trong suốt lấp lánh. Quang Anh không chút do dự, cúi xuống ngậm trọn lấy nó vào khoang miệng ấm nóng của mình.

"Ưm... ư..."

Tiếng rên của Đức Duy nhỏ nhưng đầy mê hoặc, cơ thể cậu run lên không ngừng khi Quang Anh bắt đầu di chuyển. Khoang miệng anh tràn đầy nhiệt độ ấm áp, lưỡi linh hoạt liếm lộng, bao phủ toàn bộ cậu bé nhỏ nhắn. Đức Duy run rẩy từng hồi, hai tay bấu chặt vào ga giường, hơi thở ngày càng gấp gáp. Quang Anh tiếp tục đưa đẩy, mỗi cú mút sâu khiến cơ thể cậu như muốn tan chảy.

Trong cơn mê đắm, Quang Anh cố gắng mở rộng vòm miệng, tham lam ngậm lấy cả hai tinh hoàn của Đức Duy. Kích thước gậy thịt của Đức Duy chỉ là vừa tầm, không to cũng không nhỏ khiến anh không quá khó khăn đã đem hai thứ kia ngậm trong miệng, môi ướt ướt tiếp xúc tận góc của gậy thịt, từ thân gậy đến tinh hoàn, mang đến cho Đức Duy những cảm giác mãnh liệt không thể cưỡng lại.

Bên trong miệng, cậu nhỏ của Đức Duy liên tục tiết ra chất nhầy, trêu ngươi lưỡi anh đang liếm mơn man không ngừng. Đầu lưỡi thoăn thoắt kích thích niệu đạo, cùng những cú hút mải mê, đưa Đức Duy đến giới hạn cuối cùng. Trong khoảnh khắc bùng nổ, cậu bắn toàn bộ vào miệng Quang Anh. Nhưng thay vì vội vàng nuốt xuống, anh từ tốn cảm nhận hương vị ấy, đầu lưỡi lướt nhẹ qua đôi môi còn vương chút tinh dịch.

"Ngọt ngào đến lạ," Quang Anh khẽ thì thầm.

Đức Duy lập tức đỏ bừng cả mặt, vẻ xấu hổ lại càng khiến cậu thêm phần đáng yêu. Không cưỡng lại được, Quang Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn lên chóp mũi cậu, dịu dàng nói

"Em dễ thương quá đi mất."

"Ưm... Anh mau vào đi... phía sau của em... Ư... Ngứa lắm..."

Đức Duy nũng nịu nói, giọng nghẹn ngào pha chút khẩn thiết, khiến Quang Anh không khỏi bật cười gian tà. Anh nhẹ nhàng tách đôi chân thon thả của cậu ra, để lộ nơi tư mật xinh đẹp nhưng đã ướt át đến mức khó tả. Chỗ đó co rút đầy mời gọi, như thầm thúc giục anh tiến tới, chẳng giấu được khao khát đã chờ đợi từ lâu.

"Chảy nhiều nước thế này... Đĩ nhỏ dâm đãng, muốn anh lắm đúng không?"

Quang Anh cười lớn, tiếng cười mang theo vẻ chế nhạo mà lại như lời khen ngợi. Thật vậy, chất lỏng nhầy nhụa đã lan ra, khiến giữa hai đùi mịn màng của Đức Duy bóng loáng.

"Ư... Đừng trêu em nữa mà..."

Đôi mắt ngấn nước của Đức Duy càng khiến cậu thêm phần quyến rũ. Thấy cậu đã ướt đẫm, Quang Anh cũng chẳng chần chừ nữa. Anh nhanh chóng lấy côn thịt ra khỏi quần, rồi cúi thấp người, áp sát lên cơ thể mềm mại của Đức Duy.

Ngay khi đầu khấc nóng rực chạm vào cửa mình mềm mại, anh liền đẩy sâu vào trong một cách dứt khoát.

"A... A... Ư... A..."

Tiếng rên rỉ của Đức Duy đứt quãng, bàn tay nhỏ bấu chặt vào bả vai rắn chắc của Quang Anh, trong khi tay kia vòng qua eo anh, cào loạn lên tấm lưng săn chắc. Côn thịt rất lớn đi vào lại chẳng hề mở rộng, cửa mình kia dù sao cũng cực kỳ chật hẹp tránh sao khỏi sự xé rách, dù chỉ là một vết rách nhỏ, nhưng đủ để khiến Đức Duy nhăn mặt, mồ hôi rịn ra nơi thái dương.

Quang Anh dừng lại, áp trán mình vào trán cậu, giọng trầm ấm thì thầm bên tai

"Ngoan nào... Sẽ không đau nữa. Chỉ một lát thôi, em sẽ quen..."

Khi côn thịt hoàn toàn xâm nhập vào bên trong, Đức Duy mở lớn mắt, ánh nhìn ngây dại dần chuyển thành trắng dã. Việc nuốt trọn vật lớn như vậy quả thực là thử thách, khiến hơi thở cậu như bị nghẹn lại, từng nhịp hô hấp trở nên gấp gáp. Trái lại, Quang Anh chỉ có thể thở ra một hơi thật dài, mồ hôi lấm tấm trên trán rơi xuống gương mặt căng thẳng của anh, lồng ngực phập phồng theo từng nhịp nặng nề.

Côn thịt nóng rực bị bó chặt bởi những vách cơ khít khao, vừa vào liền mắc lại. Tràng đạo phản ứng mãnh liệt, co rút dữ dội như muốn đẩy dị vật ra ngoài. Quang Anh phải dồn hết sức mới đẩy được toàn bộ chiều dài cự vật vào trong huyệt đạo mềm mại, nóng hổi kia.

"Thả lỏng nào, anh chưa động."

Quang Anh thì thầm, giọng khàn đặc nhưng vẫn đầy dịu dàng. Dù chưa từng có kinh nghiệm thực chiến, anh vẫn cố gắng áp dụng lý thuyết một cách nhẹ nhàng nhất. Anh dừng lại để Đức Duy có thời gian thích nghi, kiên nhẫn chờ cậu ổn định.

Đức Duy khẽ cử động eo, gật đầu, giọng nhỏ nhẹ nhưng đã dần lấy lại bình tĩnh

"Được rồi... ổn rồi..."

Nhìn vẻ mặt cậu đã giãn ra, có phần thoải mái hơn, Quang Anh mới bắt đầu di chuyển. Anh cởi áo sơ mi, tiện tay ném qua một bên để tránh vướng víu, không hề dừng lại những động tác xâm nhập đang đều đặn tăng tốc. Đức Duy cũng đưa tay lên, vuốt dọc tấm lưng ẩm mồ hôi của anh, cảm giác gần gũi càng khiến nhiệt độ giữa cả hai tăng cao.

"Ư... A... ưm... mạnh hơn chút nữa..."

Đức Duy rên rỉ, giọng ngắt quãng theo từng cú nhấp sâu và dứt khoát. Côn thịt lớn suồng sã ra vào không ngừng, khiến cơ thể cậu theo phản xạ cong lên, như vừa đón nhận vừa muốn trốn tránh sự xâm chiếm mãnh liệt ấy. Nhưng trốn cũng không được lâu, bởi ngay sau đó, Quang Anh nhanh chóng nắm lấy hai cổ chân cậu, kéo bung ra để cố định.

"Ư... a... mạnh quá... ưm... nhanh... quá rồi..."

Đức Duy nức nở, thân thể mềm mại không ngừng rung lên theo từng cú thúc ngày càng mạnh bạo. Hơi thở của cả hai hòa quyện trong không gian ngập tràn cảm xúc mãnh liệt, không ai còn có thể giữ lại bất kỳ điều gì.

Quang Anh không ngờ rằng, khi cắm sâu vào nơi tư mật của Đức Duy, một cảm giác sung sướng mãnh liệt lại trào dâng đến vậy. Bên trong cậu nóng hổi, ướt nhẹp đến khó tin, từng đợt khoái cảm làm anh hưng phấn hơn bao giờ hết. Nơi đó co rút, chặt chẽ ôm trọn lấy côn thịt, mỗi lần va chạm đều khiến chất nhầy ướt át chảy thành dòng, tiếng "bạch bạch" hòa lẫn tiếng nước văng tung tóe vang vọng giữa không gian tĩnh lặng của đêm khuya.

Hơi thở nặng nề của Quang Anh xen lẫn những tiếng rên rỉ dâm mỹ từ Đức Duy, làm cả căn phòng như ngập tràn bầu không khí nóng bỏng và đầy dục vọng. Anh ra sức thúc mạnh hơn, không ngừng tìm kiếm nơi mẫn cảm sâu bên trong cậu.

"A... Chỗ đó... đừng... không cần... Ưm..."

Đức Duy rên lên, cả cơ thể cong lên trong vô thức. Nhưng Quang Anh thừa biết mình đã tìm đúng điểm G của cậu, nên anh càng không ngừng lại, nhịp hông dồn dập đâm sâu hơn, liên tục chạm tới điểm khiến Đức Duy rên rỉ không thôi.

Hai chân cậu bị Quang Anh giữ chặt, mở rộng thành hình chữ M, hoàn toàn phơi bày trước anh. Cúc huyệt sưng đỏ đầy mời gọi, gậy nhỏ của Đức Duy cũng dựng đứng, run rẩy không ngừng, đầu ngọc tiết ra từng giọt dịch trong suốt, báo hiệu khoái cảm sắp bùng nổ. Cậu cắn môi, rồi lại liếm môi, cảm giác sung sướng lan tỏa khắp cơ thể, khiến cậu bức bối, tay chân không ngừng xoa nắn lấy đôi đầu vú nhạy cảm của mình.

Quang Anh cúi xuống ôm chặt lấy cậu, nhịp đẩy càng lúc càng mạnh, tiếng da thịt va chạm trở nên dồn dập. Đức Duy gần như mất kiểm soát, cơ thể bị xóc nảy đến mức đầu óc choáng váng. Tay cậu bấu chặt lên lưng Quang Anh, để lại những vệt cào đỏ hằn rõ. Có những lúc anh thúc quá mạnh và sâu, khiến Đức Duy không chịu nổi, phải dùng tay đẩy ngực anh để cản lại.

"Đừng... nhanh quá rồi... em không chịu nổi..."

Quang Anh cúi xuống, giọng trầm khàn pha chút trêu chọc vang lên bên tai cậu

"Mới chỉ bắt đầu thôi, em đã không chịu nổi rồi sao? Vậy đến sáng biết phải làm thế nào đây?"

Đức Duy rên khẽ, lắc đầu đầy bất lực, giọng đứt quãng thốt lên

"Ưm... Đừng... không nên... a... dừng lại đi mà..."

Càng bị Quang Anh xỏ xuyên, cơ thể Đức Duy càng mất kiểm soát, vừa rung lên từng đợt vừa phản ứng bằng những cử động đầy mâu thuẫn giữa cự tuyệt và đón nhận. Hai bàn tay nhỏ đặt trên lồng ngực săn chắc của Quang Anh, không chỉ để chống đỡ mà còn khẽ xoa nắn, đôi ngón tay vô thức mân mê đầu ngực anh, mang lại một cảm giác nhạy cảm bất ngờ.

Sự kích thích ấy càng khiến Quang Anh thêm phấn khích, cự vật trong anh như lớn hơn vài phần, hung hãn thâm nhập sâu vào nơi ấm nóng của Đức Duy. Nhịp điệu lúc này chẳng khác gì một cơn bão cuồng loạn, mỗi lần va chạm đều mạnh mẽ hơn trước, không để cậu có lấy một giây để thở.

"Ưm... chậm lại đi... ưm... ưm..."

Tiếng rên đứt quãng đầy nức nở thoát ra từ đôi môi đỏ mọng, nhưng sâu trong đó lại mang một khao khát khó giấu, như mời gọi Quang Anh tiến xa hơn nữa. Nhưng anh không hề giảm tốc, trái lại, từng cú thúc càng thêm mạnh mẽ, mồ hôi đầm đìa trên người anh cũng không làm giảm đi sức lực.

"Đã khát khao như thế, còn giả vờ đoan chính làm gì."

Quang Anh nhếch môi cười gian tà, rồi tiếp tục thúc mạnh, không ngừng đào sâu để tìm ra điểm yếu khác bên trong cơ thể đang run rẩy kia. Cúc huyệt của Đức Duy khít chặt, vừa rời khỏi lại níu kéo, như thể không muốn rời xa, khiến thịt non đỏ ửng bị kéo ra, rồi lại nuốt trọn lấy cự vật đang ra vào cấp tốc. Chất lỏng ướt nhầy không ngừng tuôn ra, lan khắp nơi, bắn lên hạ bộ của Quang Anh, khiến cả vùng lông nơi ấy ướt rũ, vài sợi dính chặt vào gậy thịt, theo từng nhịp chuyển động mà tiến sâu vào trong Đức Duy.

"Ư... nhưng em thật sự... không chịu nổi..."

Đức Duy thốt lên trong vô thức, giọng nói ngắt quãng bởi những đợt khoái cảm không ngừng kéo tới. Cậu bị Quang Anh làm đến mức phát tiết không đếm nổi số lần, cơ thể dưới dường như nhũn ra, mất hết cảm giác, nhưng nửa trên lại như bị kích thích tột độ. Từng trận rùng mình lan tỏa khắp người, mắt cậu mờ đi, phủ một tầng sương dâm mỹ, ánh nhìn mê loạn càng khiến người đối diện không thể kiềm chế.

Quang Anh cúi thấp, ghé sát tai Đức Duy, giọng nói trầm khàn đầy khiêu khích

"Cái gì là không chịu nổi"

Quang Anh cúi xuống, hai tay mạnh bạo luồn dưới cơ thể Đức Duy, xoa nắn bờ mông đầy đặn của cậu. Đôi bàn tay anh siết chặt, bóp đến mức bờ mông mềm mại nhão ra, tựa như muốn nắn thành bất kỳ hình dạng nào mà anh thích.

"Ư... Ưm... A... Ha... ha... Cái đó...không biết... Ư... A... Mạnh quá... To quá... Ư... A... trướng quá..."

Đức Duy rên rỉ đầy mê loạn, cảm giác sung sướng len lỏi khắp từng tế bào cơ thể. Quang Anh không bỏ sót bất kỳ điểm nhạy cảm nào bên trong cậu, dù là sâu nhất. Mỗi cú thúc mạnh bạo đều khiến cậu run lên, như thể dương vật của anh đang chạm tới tận cùng nội tạng, đánh thức mọi khoái cảm tiềm ẩn.

Cậu hoàn toàn đắm chìm trong hoan lạc, toàn thân run rẩy.

"A... A... Ha... ha... Thích quá... Ư... A..."

Những tiếng rên rỉ phóng túng thoát ra từ đôi môi ẩm ướt, nước bọt nhòe ra, càng làm Đức Duy thêm phần quyến rũ. Nhiệt độ bên trong cơ thể cậu quá nóng, ẩm ướt và mời gọi đến mức Quang Anh không thể nào kìm lòng được.

Nhịp hông của anh dồn dập, liên tục tiến vào trong cậu mà không ngừng nghỉ. Mỗi cú va chạm mạnh bạo là một lần cơ thể Đức Duy nảy lên, những âm thanh bành bạch vang vọng khắp không gian, hòa quyện với tiếng rên rỉ đầy dâm mỹ, đẩy cả hai vào một cơn cuồng nhiệt không hồi kết.

Đức Duy giờ đây chẳng còn biết đến liêm sỉ là gì. Hai chân cậu mở rộng, áp sát xuống giường, tạo thành hình chữ M đầy gợi cảm, khiến nơi tư mật hoàn toàn phơi bày trước mắt Quang Anh. Cơ thể trần trụi, làn da đỏ hồng lên vì tình dục, phủ thêm một tầng mồ hôi mỏng manh, càng nhìn càng khiến anh thêm khao khát, như đứng trước một món ăn dâm mỹ khó cưỡng.

"Ưm... sâu quá rồi... ư..."

Quang Anh nhếch môi cười, giọng trầm khàn pha chút trêu chọc

"Em khiến tôi thật thoải mái... A... Tiểu yêu tinh này, em từ đâu lạc đến đây mà quyến rũ tôi đến mức này chứ?"

Đức Duy chỉ biết đỏ mặt, ngoan ngoãn nằm đó, chấp nhận từng đợt xâm nhập mạnh bạo của Quang Anh. Anh không chút nương tay, nhịp hông nhanh như vũ bão, những cú thúc vào ra dồn dập đến mức chẳng thể đếm nổi. Đến khi đạt đến giới hạn, anh gầm lên một tiếng đầy thỏa mãn, phóng thích toàn bộ tinh hoa sâu vào trong cậu.

Lượng tinh dịch đặc sánh, nóng hổi chảy tràn, khiến Đức Duy rùng mình. Hậu huyệt theo phản xạ co rút lại, như muốn giữ chặt lấy tinh dịch ấy, đồng thời siết mạnh côn thịt vẫn còn cứng ngắc bên trong. Cảm giác bị hút chặt khiến gậy thịt của Quang Anh càng thêm trướng lớn, chẳng có dấu hiệu mềm đi dù vừa bắn ra.

Quang Anh cúi xuống, bàn tay vuốt nhẹ lên cơ thể mềm nhũn của cậu, giọng nói vẫn đầy vẻ trêu chọc

"Chưa gì mà, em đã chịu thua rồi sao?"

Đức Duy thở dốc, ánh mắt ngấn nước, giọng lí nhí pha chút nũng nịu

"Ưm... a... anh còn muốn nữa sao?"

Anh bật cười, cúi người ôm chặt lấy cậu, đặt lên làn da ấy những nụ hôn nồng cháy. Đôi môi anh xăm lên từng dấu hôn đỏ thẫm, như muốn đánh dấu sự chiếm hữu của mình.

"Ư....ưm.....a.....nhẹ lại...ưm...."

Cơ thể của Đức Duy đã trở nên quá sức mẫn cảm, đến mức chỉ một động tác mạnh của Quang Anh cũng đủ khiến cậu co rút chặt chẽ. Hậu huyệt siết lấy côn thịt không buông, tạo nên áp lực mãnh liệt, buộc Quang Anh phải mạnh bạo hơn để mở rộng nơi đó, thao đến mức không còn khả năng khép lại.

"Ư... Nhẹ thôi... thật sự... em không cưỡng lại nổi..."

Đức Duy yếu ớt thốt lên, đôi tay nhỏ không ngừng bấu chặt vào bờ vai rắn chắc của anh, cố gắng chịu đựng từng cú thúc sâu. Mỗi lần Quang Anh tiến vào, cậu lại nhắm mắt, mím môi, cả cơ thể căng cứng tiếp nhận sự xâm nhập dồn dập.

Quang Anh không chút nương tay, giữ nguyên lực đạo mạnh mẽ như ban đầu. Côn thịt to lớn, nóng rực, không ngừng chen sâu vào tràng đạo mềm mại, nơi ẩm nóng như muốn thiêu đốt. Những nhịp chuyển động ma sát kéo căng bên trong đến cực hạn, khiến mỗi cú đâm như mài mòn lý trí của cả hai.

"Ư... A... Chậm thôi... chậm một chút... em muốn... muốn tận tâm cảm nhận..."

Giọng nói của Đức Duy run rẩy, nhưng ánh mắt nhắm nghiền và hơi thở đứt quãng đã bộc lộ rõ ràng sự hưởng thụ trong từng khoảnh khắc.

Nghe cậu thốt ra lời ấy, Quang Anh khẽ mỉm cười, nhịp điệu bỗng chậm lại. Anh nhẹ nhàng di chuyển, không còn dồn dập như trước, để cậu có thể cảm nhận rõ ràng từng lần anh đi vào, từng chút ma sát ấm nóng.

"Ưm... dễ chịu quá... ư..."

Đức Duy khẽ run rẩy khi từ từ cảm nhận từng đường gân cứng cáp gồ lên trên côn thịt. Nó không ngừng chạm nhẹ vào vách tràng, như đang âu yếm hỏi thăm, rồi chà xát nhè nhẹ làm cậu không khỏi căng cứng vì cảm giác mãnh liệt. Cự vật lớn mạnh xoay vòng bên trong, khiến huyệt khẩu phải căng rộng hết mức để đón nhận, trong khi cơ vòng bị kéo giãn đến mức chẳng còn nếp uốn nào. Vùng nhạy cảm sưng đỏ, thậm chí méo mó dưới tác động xoay tròn của côn thịt, từng cơn đau nhẹ lại càng làm khoái cảm thêm mãnh liệt.

Những sợi lông lấm tấm dính trên côn thịt cũng chen theo vào trong, khiến vách tràng bị chúng cọ xát đôi chút đau rát. Trứng dái to tròn, căng đầy tinh dịch, cứ đập nhè nhẹ vào mông cậu, khơi dậy một ý nghĩ cuồng loạn: liệu chúng có thể đi sâu vào, được huyệt khẩu ôm trọn như cách côn thịt đang chiếm giữ?

Quang Anh không quen làm nhẹ nhàng. Anh vừa di chuyển vừa như khiêu khích, thử thách sức chịu đựng của Đức Duy. Nhưng cảm giác dịu dàng ấy chỉ là khởi đầu, nhanh chóng bị thay thế bởi những cú thúc mãnh liệt khiến toàn thân cậu run rẩy.

"Ưm... mạnh quá... ư... a... mạnh... ư...!"

Cậu thốt lên từng tiếng rên dâm mỹ, nhưng chưa kịp dứt, Quang Anh đã cúi xuống, áp môi vào cậu. Nụ hôn sâu cuốn lấy mọi âm thanh thoát ra, nuốt trọn từng tiếng rên rỉ đầy mê hoặc ấy.

Phía dưới, anh tiếp tục chuyển động, những cú đâm vào rút ra đầy cuồng dại, mạnh mẽ đến mức cả cơ thể Đức Duy rung chuyển dữ dội. Bên trong huyệt đạo vẫn chật khít như lúc ban đầu, sự co rút của nó khiến Quang Anh càng thêm hứng thú. Côn thịt nhồi đầy đến căng cứng, từng cú thúc làm huyệt khẩu đỏ au ẩn hiện theo nhịp điệu hung hăng.

Quang Anh triệt để chiếm hữu cơ thể của Đức Duy, biến nơi mềm mại kia thành nguồn suối bất tận, chảy tràn như lũ về. Anh ôm chặt lấy cậu, từng động tác như muốn hòa quyện, làm cả hai trở thành một. Cự vật nóng rực, cứng như thép đã sớm chiếm trọn cơ thể Đức Duy, giờ đây càng mạnh mẽ hơn, ra vào đầy dữ dội.

Mỗi cú đâm sâu tàn nhẫn như xé toạc cửa mình, nhưng thay vì né tránh, Đức Duy lại đón nhận nó với khoái cảm mãnh liệt. Cảm giác đau đớn hòa lẫn với sung sướng khiến cậu rên rỉ không ngừng, tựa như máu ngược đã thấm vào tận xương tủy.

Sự nhẹ nhàng chỉ khiến nơi đó ngứa ngáy, khó chịu. Chỉ có sự mạnh bạo đến tàn khốc mới thực sự giải thoát, khiến Đức Duy đạt đến cao trào, cơ thể mềm nhũn như cánh hoa bị vùi dập, nằm bẹp xuống nền cỏ lạnh.

Trong khi đó, Quang Anh vẫn không dừng lại. Hạ thân nóng bỏng như lửa, từng cú thúc vào rồi rút ra nhanh như chớp, cứ thế lặp đi lặp lại hàng trăm lần, không ngơi nghỉ. Mãi đến khi anh bắn ra dòng tinh dịch cuối cùng, đặc quánh và nóng bỏng hơn trước, mới dừng lại, mệt nhoài ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của Đức Duy và chìm vào giấc ngủ sâu.

Sáng hôm sau, ánh nắng nhẹ nhàng len qua khung cửa sổ, đánh thức Quang Anh dậy. Anh cựa mình, nhận ra trong tay mình không phải là Đức Duy, mà là... một con búp bê!

Quang Anh giật mình bật dậy, cảm giác sửng sốt tràn ngập. Anh nhìn quanh phòng, mọi thứ vẫn y nguyên như tối qua. Nhưng Đức Duy đâu? Tại sao trên giường chỉ có con búp bê này?

Ánh mắt anh vô thức rơi xuống cơ thể con búp bê. Chiếc áo đêm qua anh mặc cho nó đã bị xé rách, vứt lăn lóc trên sàn, hệt như cách anh xé áo Đức Duy trong cơn cuồng nhiệt. Giữa hai chân búp bê, một mảng ẩm ướt cùng mùi tinh dịch nồng nặc khiến anh kinh hãi.

Hạ thân anh vẫn còn dấu vết của cuộc "vui vẻ" đêm qua. Cảm giác chân thực ấy, hơi ấm, mùi hương của Đức Duy vẫn còn vương vấn trong tâm trí anh. Nhưng tại sao... chỉ còn con búp bê này?

Quang Anh vò đầu bứt tai, ánh mắt dại đi vì bối rối. Anh thì thầm, như muốn thuyết phục bản thân

"Không thể nào... mình đã mơ sao? Mộng xuân đến mức hành hạ cả một con búp bê ư?"

CÒN TIẾP

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top