Chương 3 - Lên giường (H)


Quang Anh khẽ đặt môi mình lên môi Đức Duy, một nụ hôn chậm rãi, nhưng lại mang theo một sức mạnh không thể cưỡng lại. Đó không chỉ là một nụ hôn, mà là một lời hứa đầy nóng bỏng về những gì sắp diễn ra.

Đức Duy bị anh hôn bất ngờ thì chỉ có thể bất động trơ mắt nhìn anh, dần dần Quang Anh càng được nước lấn tới. Anh mạnh mẽ tách hai cánh môi của em ra, không kiêng dè luồn lưỡi vào trong. Đức Duy hoảng sợ, đưa tay muốn đẩy anh ra nhưng không thành, Quang Anh một tay ôm chặt eo kéo em sát vào lòng, tay còn lại ghì chặt gáy, không chừa cho em đường thoát nào.

Bị anh khống chế, Đức Duy hết đường chạy, chỉ có thể thuận theo anh, hai người môi lưỡi triền miên, chỉ đến khi Quang Anh cảm thấy Đức Duy sắp không còn thở nổi nữa mới buông em ra. Cả hai dời nhau ra, còn kéo theo một sợi chỉ bạc.

ng tránh anh, anh sẽ nhẹ nhàng"

Đức Duy khó khăn bám lấy cánh tay anh, giọng run rẩy

"Nhưng mà... em s "

"Em s cái gì, anh có bao gi làm gì đau em chưa?"

Đức Duy muốn nói, không phải em sợ đau mà là sợ câu chuyện sau đó kìa, anh là người có bạn gái, còn em bây giờ thì đang hôn môi với người có bạn gái, tiếp theo còn có nguy cơ sắp lăn giường với anh đến nơi.

Trong lúc, Đức Duy còn đang chìm trong mớ suy nghĩ riêng, Quang Anh đã ranh mãnh bế em ngồi lên bàn làm nhạc, tay anh hất hết đống giấy viết nhạc đang lộn xộn trên bàn xuống đất. Đức Duy vội la toáng lên

"Quang Anh.... đng."

"Sao vậy em bé, em không thích đây à? "

Quang Anh vừa nói vừa nhìn em nở nụ cười đẹp trai động lòng người, ánh nhìn mạnh mẽ xâm chiếm lại vô cùng quyến rũ. Đức Duy cứng họng, nhìn vào mắt anh như bị thôi miên, trong giờ khắc đó, lý trí của em đã không chiến thắng nổi nữa rồi. Em thừa nhận, em sai, nhưng em vẫn liên tục đâm đầu vào. Đức Duy ngại ngùng, rúc đầu vào lòng anh, cất giọng nũng nịu

"Anh... mình về phòng được không, em... chỗ này ngại lắm"

Quang Anh bật cười, "ngoại lệ" của anh lúc ngại đáng yêu quá trời mất thôi.

ược, chiều em"

Quang Anh mỉm cười quyến rũ, lập tức bế Đức Duy lên, khiến em bất ngờ vì sợ ngã, tay chủ động ôm cổ anh, hai chân câu chặt lấy hông anh. Cảm giác thân mật và tiếp xúc gần gũi này khiến trái tim Đức Duy đập mạnh hơn. Quang Anh vừa bế em đi, vừa khẽ thì thầm trấn an em.

"Em đng s, anh sẽ nhẹ nhàng."

Vào tới phòng, Quang Anh đặt Đức Duy xuống giường, mắt không rời khỏi em, như thể muốn khám phá từng góc cạnh trên gương mặt thanh tú đó. Đức Duy bị anh nhìn ở góc độ này, em chỉ biết ngại ngùng nghiêng đầu sang một bên tránh ánh mắt rực lửa đó. Đôi má em ửng đỏ, trong khi Quang Anh gần như không thể kiềm chế nổi cảm xúc đang cuộn trào bên trong.

ng nhìn na mà"

Quang Anh thôi không nhìn em nữa, anh cúi xuống cắn lên vành tai đỏ ửng của em. Đức Duy bị đụng vào chỗ nhạy cảm, bất giác bật ra tiếng rên khẽ.

"Ưm...ha..."

Anh tiếp tục di chuyển từ vành tai xuống đến cần cổ trắng ngần, liên tục đặt lên đó những dấu hôn ám muội, mỗi chỗ môi anh lướt qua anh đều để lại những dấu hôn bừa bãi. Như thấy chưa đủ, anh bắt đầu dùng cả răng cắn lên yết hầu rồi cả vùng cổ, xương quai xanh của em.

" Ưmm... Quang Anh... đng cắn, mai em còn phải đi diễn"

Nghe em nói vậy, anh cũng chả để tâm, bởi vì anh đây là đang muốn để lại dấu ở trên người em mà.

Phía trên cái miệng hoạt động như vậy, cái tay anh cũng chả yên phận, bắt đầu thò vào trong áo của em, xoa xoa cái bụng trắng trẻo, rồi chuyển lên phía trên ngực. Ngón tay bắt đầu cạ cạ vào đầu ngực của em.

Anh rời khỏi vùng cổ sau khi thành công để lại dấu hickey đậm màu, lập tức lột áo và quần của em ra ném xuống đất, dùng chân mình áp bức chen vào giữa hai chân, ép em mở rộng chân.

Trên người bị lột sạch, chẳng còn lại gì, Đức Duy ngại ngùng lấy tay che cơ thể. Nhưng mà Quang Anh nào để em như ý, anh kéo tay em ra, dùng một tay của mình giữ hai tay em trên đỉnh đầu, cúi người gặm cắn bờ ngực trắng nõn kia. Dùng miệng chăm sóc một bên ngực, bên còn lại dùng tay xoa nắn.

"Ah...ah.... "

Nghe cái giọng mềm mại của em rên rỉ, Quang Anh nghĩ đầu mình sắp nổ tung, anh càng ngày càng cảm thấy mình sắp không giữ nổi bình tĩnh rồi.

" Mẹ nó, sao em có thể mê người đến vậy hả Hoàng Đc Duy?"

Quang Anh bây giờ không khác gì một con sói đói, ngấu nghiến con mồi xinh đẹp trước mặt. Tay anh chuyển từ đang dày vò ngực em mà lần mò xuống phía dưới hậu huyệt, ngón tay ranh mãnh cạ nhẹ bên ngoài cửa huyệt. Cơ thể Đức Duy vốn đã rất nhạy cảm, bị anh chạm vào vùng cấm, em theo vô thức khép đùi lại.

Nhưng Quang Anh không tha, miệng anh thôi bú mút vùng ngực, di chuyển xuống dưới, dùng sức ép em mở rộng hai chân. Quang Anh nhìn chằm chằm vào hậu huyệt trước mắt, đôi môi nở nụ cười mất dần nhân tính, anh vô thức liếm môi.

Đức Duy xấu hổ vô cùng, hai tay không còn bị anh khống chế thì lập tức muốn dùng tay che đi hậu huyệt, nhưng Quang Anh đã nhanh hơn, anh đã chúi mái đầu trắng của mình vào giữa hai chân em, lưỡi thè ra chạm vào cửa huyệt. Một vòng lưỡi anh dồn dập khuấy đảo cái lỗ nhỏ, khiến em sướng run đến mức ngón chân co quắp lại.

" Ah... ah... không... anh đi ra, bẩn...bẩn mà"

Em đưa tay cố gắng đẩy đầu anh ra. Anh mặc kệ em, lòng thầm nghĩ miệng thì chối đây đẩy mà cái lỗ dưới này thì cắn chặt lưỡi anh thế này. Anh biết thừa em sung sướng phát điên mà bày đặt giả vờ làm giá thôi. Trước sự điêu luyện của anh, Đức Duy dần chuyển từ cảm giác ngại ngùng thành sung sướng tận hưởng.

Mukbang chán chê, Quang Anh bắt đầu cởi đồ. Đức Duy lúc này mới được chiêm ngưỡng cơ thể anh, không phải em chưa từng nhìn thấy, chỉ là lần này thì em rất ngại. Quang Anh cởi áo xong, bắt đầu đổi vị trí dựa vào thành giường, giọng anh ra hiệu cho Đức Duy

"Bé con, nãy gi anh chăm sóc em hơi nhiều rồi đó. Em phải làm gì cho anh đi ch nhỉ?"

Đức Duy cũng không phải là con nít mà nghe lời anh nói không hiểu, chỉ là em chưa từng khẩu giao cho ai hết. Nét mặt trở nên ngơ ngác, bối rối, giọng lí nhí

"Nhưng mà, em không biết..."

" Lại đây, anh chỉ cho"

Đức Duy lại gần, anh ra hiệu cho em kéo khoá quần anh ra, em ngoan ngoãn làm theo, con cặc to lớn nhanh chóng bật ra, em hơi hoảng, to vậy sao mà vào được, sẽ đau chết em mất thôi.

Quang Anh gằn giọng ra lệnh

"Há miệng to ra, ngậm vào đi, đng để răng cạ vào"

Ngoan ngoãn nghe lời anh, em cúi xuống, há miệng, ngậm con cặc vào trong miệng

"Ưm...o...oá.."

Con cặc chỉ vào miệng em được một nửa, em từ từ nhấp nhả, cố gắng phồng miệng lên hết cỡ để răng không cạ vào. Quang Anh ở trên này ngửa cổ thở ra thoả mãn vì sự ấm nóng đến điên người này.

" Dùng cả lưỡi đi Duy..."

Đầu lưỡi em linh hoạt trêu đùa đầu cặc, em còn như có như không dùng răng kích thích những sợi gân bên trên. Quang Anh rên rỉ thoải mái, tay vô thức ấn đầu em vào sâu hơn.

Lúc này, anh chịu hết nổi rồi, coi cái miệng em như cái bồn chứa tinh, động tác anh bắt đầu mất kiểm soát mà trở nên thô lỗ, hai tay ôm chặt đầu em mà đâm ra đút vào. Mỗi lần đâm vào anh đều đâm sâu nghẹn cứng vào trong cổ họng.

"Argg... lần đầu đây sao Duy, em có nói láo anh không vậy?"

Đột nhiên, bị đối xử mạnh bạo hơn, Đức Duy không thể thoát, chỉ có thể cố gắng nương theo chiều ý anh, cơ miệng hoạt động nhiều nhất để thoả mãn anh. Qua bao lâu, miệng em mỏi nhừ, nhưng anh vẫn không chịu bắn, Đức Duy chỉ biết nhìn anh van xin. Đột ngột, anh gầm lên một tiếng, phóng thẳng hết vào miệng em, Đức Duy bất ngờ, ho sặc sụa, muốn nhổ ra thì bị anh bịt chặt miệng.

"Nuốt đi"

Đưa ánh mắt phẫn nộ nhìn anh, con mẹ nó, em không ngờ mình bị bắt nuốt. Đức Duy tủi thân nhưng không dám phản kháng, đành ngậm ngùi nuốt hết xuống, hốc mắt bắt đầu đỏ hoe. Thấy em như vậy, Quang Anh hơi chột dạ, nhẹ giọng dỗ dành.

ược rồi, lỗi anh. Em bé cho anh xin lần này thôi, lần sau sẽ không để em tủi thân na. Anh ha"

Đức Duy nghe anh xin lỗi, vẫn còn giận anh nhưng cũng có phần hơi xuôi theo lời xin lỗi của anh. Ai bảo Đức Duy si mê anh như vậy chứ, nghe mấy lời dỗ ngọt này thôi đã mềm lòng rồi. Vòng tay ôm cổ anh, cất giọng trách móc nhưng nghe qua tai anh thì cứ như là làm nũng.

"Còn có lần sau thì anh biến giùm đi"

Quang Anh chỉ cười cười, rồi lại đè em xuống giường, đưa một ngón tay vào để nới lỏng tiếp cho em, em bé đang giận rồi, giờ không nới lỏng đàng hoàng, xíu nữa chắc anh sẽ bị đá đi trước khi đến được bước cuối cùng với em quá.

"Ưm ha ha.... đ...au..."

Một ngón, hai ngón, ba ngón tay lần lượt liên tục ra vào, gia tăng tốc độ chuyển động. Em bấu chặt vào vai anh như cái phao cứu sinh, anh ôm eo em, hôn lên mí mắt

"Thế nào? Hết giận anh nhá?"

"Ah.. ah.... ưm....ha... kh....không....không...."

Em khó nhọc trả lời. Quang Anh mỉm cười, xoa tóc em, cảm thấy đã nới lỏng đủ, anh ngay lập tức đặt cây gậy thịt ở trước cửa huyệt, cạ cạ vài cái lên cửa huyệt. Anh bắt đầu tiến vào.

Hậu huyết non nớt là lần đầu bị xâm nhập bởi vật lạ kích cỡ to lớn, chỉ mới vào được một nửa, Đức Duy đã run lên vì đau. Em khổ sở, nước mắt bắt đầu tuôn ra, Quang Anh thấy em đau, cũng không dám động, cố gắng hôn lên môi, lên má để trấn an em.

"Duy ngoan, em thả lỏng đi. Anh chưa động, bao gi em muốn, nói anh"

Em thề, nó đau khủng khiếp, dù cho anh đã rất nhẹ nhàng rồi, nhưng mà em vẫn rất đau. Muốn đẩy anh ra không làm tiếp nữa, nhưng nhìn anh kiên nhẫn với mình như vậy, em không nỡ, đành cố gắng thả lỏng theo lời anh nói, dần dần em bắt đầu quen với kích thước. Thấy anh chưa động, em bắt đầu uốn éo eo đòi hỏi.

"Quang Anh.... động... động đi "

Như chỉ chờ câu này của em, Quang Anh lập tức dùng sức đâm lút cán vào sâu tận bên trong.

"Áaa... ahh"

Đức Duy hét lên một tiếng lớn vì cảm giác vừa đau vừa sướng, hai tay bấu chặt vào vai anh, Quang Anh chờ em thích nghi được nãy giờ mà trán đã nổi đầy gân xanh, bây giờ không khác gì con ngựa đứt cương, liên tục giã từng đợt vào cái lỗ nhỏ không thương tiếc. Tốc độ chỉ có nhanh hơn, không có dấu hiệu chậm lại, Đức Duy không theo kịp anh, chỉ có thể la hét cầu xin anh tha cho mình

"Ah... c... chậm.. chậm... lại... không được... ah... ahh.. em đau "

Em cảm nhận rõ tốc độ ngày càng nhanh, Quang Anh gần như phớt lờ sự cầu xin của em, đâm rút nhanh kịch liệt, con cặc như muốn đâm xuyên thủng ruột gan em. Đột ngột, em cảm nhận được con cặc trong mình to lên một vòng, em vội vàng cầu xin.

" Không... ah... đng... bắn vào trong"

Không biết Quang Anh đang nghĩ gì, nhưng có vẻ mọi lời nói lúc này của em không lọt vào tai anh được tí gì, tất cả đều bị tiếng động bạch bạch nuốt chửng. Quang Anh gầm lên, bắn toàn bộ vào bên trong em.

Đức Duy mệt lả người, tên khốn này lại dám bắn vào trong, nhưng em đã quá mệt, không còn sức đôi co.

Anh rút ra, tinh dịch theo đó tràn ra ngoài khỏi cửa huyệt, chảy xuống ga giường, đọng lại một vũng. Quang Anh lật người em lại, ý định muốn làm tiếp, Đức Duy hoảng hốt.

"Không, không muốn. Anh đi ra"

Lần này, Quang Anh giở giọng làm nũng với em

"Ngoan, một lần na thôi Duy"

"Anh khốn nạn va thôi. T giải quyết đi"

Chửi rủa là thế, chứ Đức Duy cũng không thể chống lại. Đêm đó, Quang Anh làm thêm hai lần nữa mới thoả mãn tha cho em. Đức Duy mệt rã rời, mệt mỏi nhắm chặt mắt ngủ thiếp đi trong lòng anh.

HẾT CHƯƠNG 3

Lần đầu tiên viết H của tui, thật s khá là khoai, vẫn còn nhiều sai sót, hi vọng các mom sẽ ủng hộ tui nhiều hơn để tui có động lc cải thiện các chương sau =)))

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top