6.

   "Ê Bảo! Anh tao bảo đưa mày" - Quang Anh vừa đến lớp đã đi ra chỗ Thanh Bảo đưa gói bim bim.

  Bọn bạn của hắn được một phen há hốc mồm, tại sao hắn lại đưa bim bim cho Thanh Bảo? Chẳng phải đã cá là tán Đức Duy hay sao?

" Chả nhẽ thằng cha này tán cả đôi bạn thân hả mày ?" - Vì hắn nói bé nên Thanh An chưa gì đã tài lanh nói trước, lại còn nói to nữa chứ.

  Đức Duy cũng sốc chứ, hôm qua thằng bạn cậu vừa được ông anh nhắn tin mà nay ông em đã tặng bim bim. Nghe thấy Thanh An nói , cậu cảm thấy gọi là sao nhỉ, giống hụt hẫng ấy. Hắn ta vừa giảng bài cho cậu tận tình đến vậy hôm qua mà nay đã tặng quà cho bạn thân cậu.

  Đức Duy là một người dễ rung động người khác, người ta làm gì cho mình cũng có thể rung động luôn được. Thường thì cậu sẽ không nói ra đâu, mà người ta không thích thì cậu cũng chẳng quan tâm lắm. Đối với hắn ta thì lại khác, cậu cứ thấy hụt hẫng kiểu gì ấy mặc dù còn chưa xác định rằng có thích hay không . Cậu chả hiểu nữa.

" Chúng mày điên à? Thằng anh tao nhờ đưa cho thằng Bảo. Suy linh tinh vl" - Quang Anh nghe thấy thằng bạn mình nói vậy lập tức đính chính.

   Nghe được câu này Đức Duy như nhẹ nhõm hẳn, tại sao nhỉ ? Cậu còn chưa xác định rằng có rung động với hắn hay không? Mà gần như cậu còn không nghĩ đến việc dính vào tên badboy đấy.

" Anh cậu là ai thế ?" - Thanh Bảo giờ mới lên tiếng hỏi.

" Thế Anh 12A1"

" À bảo tớ cảm ơn nha" - Thanh Bảo nhận lấy gói bim bim.

  Em không ngờ, gã nói là làm thật như này. Xem ra ải này của Thanh Bảo không dễ vượt qua rồi.

" Đức Duyyyyyyyy" - Quang Anh sau khi xong việc chạy về chỗ, không những vậy hắn còn gọi kéo dài tên của cậu. Xem như làm nũng với cậu vậy.

" Cậu điên hả trời, thôi đi và giảng tớ bài này đi" - Đức Duy thấy rất bất ngờ. Nhưng rồi cũng không để ý lắm.

Không nhé! Cậu để ý lắm đấy. Nãy giờ cậu chỉ toàn nghĩ về khoảnh khắc hắn gọi cậu.

" Này! Nghĩ gì đấy? Tớ giảng nãy giờ cậu có nghe không vậy?" - Quang Anh nhìn lên thì hắn thấy cậu đang suy nghĩ gì đó, trông có vẻ đăm chiêu lắm.

" Giảng lại đi hihi, tớ không hiểu" - Đức Duy giật mình thoát ra khỏi đống suy nghĩ kia, không muốn mất công hắn nên cậu đành bảo chưa hiểu, thật ra có nghe gì đâu mà hiểu, còn bận nghĩ về câu nói của người ta kìa.

Bẵng một thời gian trôi đi, ngày nào Quang Anh cũng chỉ bài cho Đức Duy. Không chỉ có vậy, cậu còn nhận được sự quan tâm đặc biệt của Quang Anh. Ví dụ như là chúc ngủ ngon mỗi tối, hoặc là mua đồ ăn vặt dưới canteen lên cho cậu, toàn món cậu thích mới tài. Đức Duy thật sự thích rồi, thích con người này, dù cái danh badboy của hắn cả trường không ai không biết.

Ngày nào Quang Anh cũng lên ig của Đức Duy để tìm hiểu về cậu. Nên biết hết món cậu thích là đúng rồi. Ngày nào hắn ta chả soi story ig của cậu. Hắn làm tất cả điều này chỉ vì đôi giày mà Ngọc Chương sắp phải mua cho hắn mà thôi. Không hề có chút tình cảm nào với cậu trai tóc đỏ kia. Nhưng kim trong bọc cũng có ngày lòi ra.

"Tớ thích cậu Duy ạ" - Quanh Anh tỏ tình Đức Duy ngay khi hai người họ đang call giảng bài cho nhau.

" Hmmmm...chắc tớ cũng thích cậu đó!" - Đức Duy đang thích muốn chết đây, mặt đã hơi phớt hồng rồi nhưng phải làm giá.

" Thế cậu làm người yêu tớ nhé!"

"đ..được"- Đức Duy đỏ mặt thật rồi, đỏ ửng luôn, không nói người ta tưởng cậu bị dị ứng mất.

" Yêu Duy nhất" - Quang Anh cười, cùng với trái tim tạo hình bằng tay để tặng cho Đức Duy.

" Thôi đi ngủ thôi! Muộn rồi ba!"

" Dạ, moaaa"

captain_0603
mng e có bồ r..

yunbray110
m đừng có nói với t là thằng Quang Anh..

blueberreal
uh đừng nói v nha m..

captain_0603
thì chả đó..

blueberreal
sao lúc t dặn chúng mày dạ to lắm mà dm ??

yunbray110
em lmg? chỉ có th duy mới dại nthe thôi

captain_0603
thì Quang Anh cũng tốt với em, nên bị thít

blueberreal
rồi m thấy nhé!

Đọc được lời này của chị Thanh Nhi, cậu cũng lo lắng chứ.

Sáng hôm sau, làm người yêu Quang Anh rồi như cậu vẫn còn đang ngại lắm.

" Tớ đi với bọn kia xíu nha" - Quang Anh sau khi ngồi nắm tay chán chê với nhau thì hắn "xin phép" cậu để đi với lũ bạn của hắn.

Sau khi hắn rời đi được một lúc, cậu ngồi nói chuyện với Thanh Bảo. Chuyện không có gì cho đến khi Thanh Bảo làm đổ cốc trà sữa mà Thế Anh vừa mua cho cậu xong.

" Cái thằng này! Tao sắp giết mày rồi đấy " Đức Duy rất mệt mỏi vì tính hậu đậu của bạn thân mình.

" Hihi tao xin lỗi, đi vô nhà vệ sinh rửa qua tay đi cho đỡ dính" - Thanh Bảo vừa thu dọn vừa cười hì hì đễ xoa dịu sự nóng tính của Duy ngay bây giờ.

Cậu đứng lên, đi về phía nhà vệ sinh của trường, đang rửa tay cậu bỗng nghe thấy tiếng của người yêu cậu. Đang định chạy ra chào thì có người nói cụ thể là Việt Mai:

" Vụ Đức Duy sao rồi?"

Cậu nghe thấy tên mình thì tò mò, không biết họ nói gì về mình. Cảm thấy bọn họ sắp vào nhà vệ sinh, Đức Duy nhanh chóng chui vào buồng vệ sinh bên cạnh rồi khoá cửa.

" Còn sao nữa? Nó đồng ý làm người yêu tao rồi" - Cậu nghe thấy chất giọng này, rất quen, phải rồi đó là người yêu của cậu.

" Mất mẹ đôi giày cho nó rồi haizz"- Ngọc Chương thở dài vì sắp bay mất hơn 600 triệu.

" Ai bắt mày cá với tao, lêu lêu"

Bây giờ cậu mới nhận ra, hoá ra cậu chỉ là trò vui của bọn họ. Nhất là Quang Anh, người mà cậu thích thật sự, hoá ra lại chả có tình cảm gì với cậu cả. Tình cảm của cậu đáng giá bằng một đôi giày thôi sao.

Đợi bọn họ sửa soạn đầu tóc trước gương nhà vệ sinh xong, nghe thấy tiếng họ đã xa rồi, lúc này Đức Duy mới bước ra ngoài. Cậu không khóc chỉ cảm thấy thất vọng thật sự, nỗi buồn bắt đầu xâm chiếm trá tim cậu.

Giờ đã là vào tiết rồi nhưng cậu vẫn đứng trước gương nhà vệ sinh trường, tự nhìn mình và hỏi tại sao lại mù quáng đến vậy.

Là một học sinh giỏi, nên Quang Anh trở thành con cưng của thầy cô là điều đương nhiên. Vì lớp thiếu Đức Duy nên hắn được cô giao nhiệm vụ đi tìm cậu.

Quang Anh thấy Thanh Bảo kể là Đức Duy bị đổ tra sữa vào người nên hắn nghĩ ngay đến nhà vệ sinh. Hắn không biết, cậu đã nghe được những thứ mà tổn thương con người nhất trên đời này.

" Đức Duy ơii, cậu có ở trong này kh?" - Quang Anh khựng lại sau khi nhìn thấy Đức Duy đang cúi gầm mặt xuống, đứng thẫn thờ trong nhà vệ sinh.

Quang Anh tiến gần lại chạm vào người Đức Duy thì bị cậu hất ra. Cậu ngước mắt lên nhìn hắn:

" Tao chỉ là trò vui của bọn mày thôi à? "

End chap 6

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top