Laputa castle in the sky

Kể vậy để nói là sau khi xem xong thì vẫn thích nhạc hơn phim, phim nó xạo quá không thích được. Thì đúng hoạt hình nào chả xạo nhưng quan trọng là cái phim này không khiến tôi rung động. Nó nói về cuộc xâm chiếm của con người và của quá khứ hướng về Laputa-một tảng đảo trên không. Bắn nhau tùm lum, mấy cảnh sụp đổ được vẽ rất hoành tráng và đẹp. Khâm phục nét vẽ của Miyazaki trong phim này, đây là phim vẽ đẹp nhất trong mấy phim tôi đã xem, thật ra mới xem có mấy phim Ghibli à nên nhận định này chắc còn thay đổi ^^. Nhưng tôi thật sự có cảm giác đang đứng trên núi chơ vơ nhìn xuống dưới khi xem, rất chơi vơi khi nhân vật bám trên khoảng không giữa trời víu tảng đảo ấy, xử lý góc quay nhà nghề thật sự luôn nên không thể không khen. Lâu lắm mới có một phim tạo được cảm giác với tôi về hình ảnh như thế. Mà biết xạo chứ nhưng đúng là có cảm giác thiệt. Không trung trong phim chấp chới vờn bay thích vô cùng...

Thật ra nội dung phim viết về hành trình trở lại Laputa-sau khi nó bị diệt vong của một hậu duệ đời sau dòng dõi hoàng gia, Sheeta, mục đích chính là để Miyazaki đả xoáy vụ xâm lăng vũ trũ của chính quyền con người. Trên con đường trốn chạy sự truy bắt của quân đội thì cô gặp cậu bé Pazu và cả hai chạy trốn cùng nhau. Tình bạn dễ thương nhưng không đọng lại gì nhiều ngoài trừ vẻ dễ thương. Có một cảnh quay tôi vô cùng thích là cảnh hai cô cậu bé ngồi trên đỉnh chiếc tàu trên không trung nói chuyện với nhau, ngọt ngào và nhiều dư vị, còn lại là chút gì rất trái với bài nhạc thánh thót nên không thích và cũng không muốn bàn nhiều. Nó đứt gãy cảm xúc vì hành trình chiến đấu, dắt tay chạy trốn, rồi chia cắt và tìm lại để phô diễn những nét vẽ cảnh hủy diệt hoành tráng về vũ trụ, nhưng ráo cảm xúc nên tôi không bị thu hút.

Nhưng tôi thích cảnh cuối, vớt lại biết bao nhiêu cảm tình khi xem, tôi thích cảnh Laputa trôi lên sau khi bỏ đi gánh nặng cùng tiếng nhạc êm dịu xô vào thính giác. Tôi thích khung trời trôi lững lờ như cảnh phim, trôi xa mãi, trôi xa lắm để đưa xa một ánh nhìn và một niềm vui đập cánh lăng xăng bay lên. Thích một chút cảm tình đơn giản giữa những nhân vật chính và phụ, thích niềm vui đoàn tụ sau bao nhiêu khó khăn ngăn trở khiến mình cảm thấy nhẹ lòng thư thái. Tiếng nhạc như mây trôi, tiếng ngân của piano thánh thót đưa trời xanh nhẹ nhàng thư thả hòa vào tâm hồn như cảm giác được trôi vào lòng cảm xúc nhắm mắt lại và bình yên...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #review