8 - 8

Chương 8: Ma vương niên thiếu ký sự

【Bộ tứ điên cuồng Acalane 】

"Gre!"

Thiếu niên tuấn tú tóc bạc mắt lam nhàn nhã treo ở trên thân cây, mắt nửa khép nửa mở, cũng không biết là ngủ hay tỉnh, bộ dạng lung lay sắp đổ trái lại khiến người khác bởi vì hắn mà đổ mồ hôi lạnh.

Hắn vừa nghe thấy tiếng gọi, trở mình một cách lưu loát, đổi thành dựa lên thân cây, tầm nhìn biếng nhác nhìn xuống người phía dưới.

"Cái gì?"

Phía dưới có ba người, hai nam một nữ, đều mặc ma pháp sư bào, chàng trai tuổi lớn hơn trong đó, xem ra hơn hai mươi lăm tuổi rồi, còn để râu quai nón, người kia thì là dáng vẻ thư sinh nhã nhặn tuấn nhã, tuổi xem ra không quá trên dưới hai mươi, dung mạo cô gái không thể nói là tuyệt sắc giai nhân nhưng cũng thanh tú sạch gọn, nhất là cô cười một cách vô cùng xán lạn, khiến người có hảo cảm, nhưng, cô lại mạnh bạo mà nhặt hòn đá trên mặt đất, không nói lời nào liền chọi về phía Gre trên cây, còn cười gọi: "Xuống đây mau lên một chút! Không phải đã nói muốn đến viện kỵ sĩ phá phách sao?"

Nói đến hai chữ phá phách, tinh thần của Gre liền trỗi dậy, nhất là đối tượng vừa lại là viện kỵ sĩ luôn luôn không hòa hợp, hắn bừng bừng hứng trí hô lên: "Không vấn đề! Tôi lập tức xuống đây."

Gre thả người một cái, nhẹ nhàng từ mấy mét trên cây nhảy xuống, thân thủ đẹp đẽ không giống như một ma pháp sư yếu đuối, nhảy đến bên cạnh ba người bạn, Gre rất là kỳ quái nhìn hướng chàng trai nhã nhặn hỏi: "Jones? Thật là hiếm có, cậu định chơi cùng chúng tôi à?"

Jones lộ ra mỉm cười ôn hòa, người ngoài xem ra mỉm cười này đơn giản là có thể khiến bất cứ người nào buông lòng cảnh giác, chỉ là ở trước mặt ba người bạn, mỉm cười này chừng như sánh ngang với ác ma, hắn giơ lên một xấp giấy trong tay, thần bí cười cười: "Tôi chỉ là giúp lão sư đưa bài tập cho ba học sinh thích cúp học các cậu mà thôi, xin đừng hiểu lầm, tôi thế nhưng là học sinh tốt."

Nói xong, hắn đặt xấp giấy kia lên tay của Gre, sau đó không chút lưu tình rời khỏi, thậm chí không có chào hỏi, ở trong mắt người ngoài, hắn thoạt nhìn không giống như là bạn với ba người này.

"Ngoài lạnh trong nóng!" Gre nhìn bóng lưng của Jones, hừ một tiếng.

"Đừng như thế! Jones cũng không có cách nào, nhà cậu ấy thế nhưng là cao môn thế gia tiếng tăm lừng lẫy đế quốc Acalane, cậu ấy lần trước còn đã bị papa cậu ấy cảnh cáo, không được qua lại với những học sinh xấu chúng ta nữa." Chàng trai để râu quai nón không nhịn được buồn cười giải thích.

"Barbarise, cậu còn chẳng phải như thế? Ma pháp sư thế gia tiếng tăm lừng lẫy đế quốc Acalane? Ông bố cậu làm sao không đến cảnh cáo cậu hả?" Gre lườm mắt, nhìn làm sao chàng trai trước mắt này cũng giống như nghệ thuật gia suy đồi hơn là giống ma pháp sư.

Barbarise rất không cho là đúng: "Chính bởi vì là ma pháp sư thế gia, cậu không biết ông già nhà tôi có bao nhiêu hi vọng tôi qua lại với cậu đâu, còn thường thường cảm thán cậu không phải là con gái, hoặc là tôi không phải con gái, nếu không hai người dứt khoát kết hôn, sau đó đem cậu cái thiên tài ma pháp vạn năm khó thấy này thu vào gia tộc, sau đó cả ngày lôi theo cậu làm thí nghiệm ma pháp."

Gre vừa cười mắng "Kết hôn với cậu, tôi thà chết cho rồi!", vừa dùng hỏa cầu cỡ nhỏ đánh qua, mà Barbarise cũng làm ra biểu tình hài hước "sợ quá đi", vừa không chút tốn sức né tránh hỏa cầu.

"Được rồi! Đừng ồn nữa!" Isanna, cũng chính là cô gái duy nhất, quát lớn một tiếng, khiến hai chàng trai ngoan ngoãn thu hồi thần tình cười đùa, trợn lớn mắt nhìn cô. Cô lườm hai người một cái, nôn nóng nói: "Nhanh lên! Nhanh lên! Lần này Jones vừa lại có kế hoạch gì? Tôi không chờ được muốn đi chỉnh đốn đám kỵ sĩ làm bộ làm tịch kia rồi."

Bây giờ đổi lại hai chàng trai lườm mắt rồi, toàn học viện đều đã tưởng rằng bọn họ bộ tứ điên cuồng này là do ma pháp sư thiên tài Gre lĩnh quân, Barbarise đại khái chỉ là bội phục ma pháp của Gre cao cường, cho nên ở bên cạnh hắn, Jones thì là học sinh ngoan bị uy hiếp gia nhập, Isanna lại là thầm yêu Gre, vì người trong lòng, cho nên đành trợ giúp làm ác...

Nhưng, sự thực lại hoàn toàn không phải như thế!

Isanna bởi vì thiện trường ma pháp trị liệu, không thiện trường ma pháp công kích, cho nên đã luyện chút quyền thuật, mỗi lần chuyện thích làm nhất chính là đối đầu với kỵ sĩ, không biết có bao nhiêu kỵ sĩ của viện kỵ sĩ nếm qua nắm đấm của Isanna, chỉ cần hơi hơi lộ ra chút thần tình cao ngạo trước mặt Isanna, không một ai may mắn thoát khỏi bị Isanna giáo dục một trận kinh hồn, sau đó vác cái đầu heo đi nhờ bạn học ở hệ quang minh giúp liệu thương.

Barbarise ủa một tiếng: "Lần này muốn chỉnh Lancelot à? Hắn hình như chưa từng chọc chúng ta mà?"

Isanna nắm chặt nắm tay, ngửa mặt lên trời rống dài: "Tôi ghét nhất là Lancelot!"

Hai chàng trai ở lúc cô nắm chặt tay, liền bịt chặt lỗ tai, Gre còn vừa đếm một giây hai giây... mười lăm giây, sau đó vừa lẩm bẩm: "Xấp xỉ đến lúc rồi, lượng hô hấp của Isanna đại khái hai mươi giây đi." Sau đó buông tay xuống.

Isannsa quả nhiên thở hổn hển dừng lại, không hành hạ lỗ tai người khác nữa.

Barbarise trái lại rất kỳ quái: "Cậu làm gì ghét hắn như thế? Tôi nhớ hắn chẳng phải mệnh danh là hoàn mỹ kỵ sĩ sao? Hắn sẽ không khinh thường cậu đi?"

"Hắn không có khinh thường tôi!"

Gre hỏi tiếp: "Hay là hắn bởi vì cậu là nữ, cho nên không muốn tỷ thí với cậu?"

"Hắn rất nghiêm túc tỷ thí với tôi, còn dùng khiêu chiến chính thức giữa những kỵ sĩ." Isanna phùng má nói.

Barbarise thử tìm kiếm đáp án hỏi: "Hắn trông xấu quá, làm bẩn mắt của cậu, cho nên cậu muốn đánh cho hắn xấu hơn một chút?"

"Hắn cực kỳ đẹp trai! Tôi cũng không nỡ đánh vào mặt của hắn."

"Vậy cậu rốt cuộc ghét hắn cái gì?" Hai chàng trai đồng thanh hỏi.

Isanna hùng hồn nói: "Vừa có phong độ, thực lực cao cường, phẩm hạnh hoàn mỹ, vừa lại đẹp trai như thế, loại đàn ông này chắc chắn khiến rất nhiều phụ nữ tan nát cõi lòng, cho nên tôi muốn thừa dịp bây giờ hủy dung hắn, cứu vớt phụ nữ khỏi cảnh khổ cực lầm than à!"

<Hồ sơ bí mật của bộ tứ điên cuồng Acalane>

ID: Isanna

Chức vị: Lĩnh quân thủ lĩnh

Năng lực chuyên nghiệp: Ma pháp sư trị liệu

Năng lực không chuyên: Quyền thuật

Danh hiệu: Nữ bạo lực vô địch nắm đấm

Sở thích: Giúp trai đẹp hủy dung

Gre không khỏi sờ sờ mặt của mình, nghe nói hắn nằm trong top ba trên bảng xếp hạng trai đẹp trong học viện Acalane, có thể có ngày nào đó trong danh sách Isanna ngửa mặt lên trời rống dài kêu ghét nhất, vô tình xuất hiện chính hắn...

"Mau mở kế hoạch của Jones." Isanna vội vàng thúc giục.

Gre cầm lấy xấp tư liệu kia, tiêu đề của trang đầu tiên bất ngờ là: đầu tiên tâng bốc lên trời, rồi tàn nhẫn vùi dập hắn cho nát bét!

Đại cương kế hoạch vùi dập:

Căn cứ vào tin tức nội bộ đế quốc Acalane (papa tôi nói), Long Hoàng trong khoảng sáu tháng cuối năm sẽ đến viếng thăm đế quốc Acalane, rất có khả năng sẽ thuận đường đến viện kỵ sĩ của học viện Acalane, đi làm cái diễn thuyết gì đó, nếu như ở đó xuất hiện một kỵ sĩ xuất sắc, chắc chắn sẽ nhận được biểu dương của Long Hoàng.

Bước đầu tiên, để cho mục tiêu hoàn thành một chuyện đại sự đủ để khiến Long Hoàng đích thân biểu dương. Ở bình nguyên Á Long gây ra một chút sự cố, dọa dọa bầy á long, chỉ cần không gây ra ảnh hưởng quá lớn, đế quốc rất có khả năng ủy thác học viện, phái mấy học sinh đi điều tra, tiếp đến ma pháp sư tà ác và kỵ sĩ tà ác xuất trận (Barbarise và Gre đóng vai), ra vẻ định dùng ma pháp trận tà ác nguy hại thế nhân, cuối cùng giả vờ bị mục tiêu đánh bại, mục tiêu có thể hoàn thành một chuyện đại sự.

Bước thứ hai, ở lúc điển lễ biểu dương đến cao trào nhất, sắp đặt một bà bầu (Isanna đóng vai), ra mặt vu khống mục tiêu cường bạo, uy hiếp, lừa tiền, bội bạc vân vân, có thể chụp mũ bao nhiêu tội danh thì cứ chụp.

Bước thứ ba, lại sắp xếp hai người (Gre và Barbarise đóng vai), ra mặt vu khống cái nhiệm vụ này cũng không phải do mục tiêu đạt được, chỉ cần các cậu nói rõ ma pháp của ma pháp sư tà ác, nói bừa một chút, mục tiêu đã bị vu khống bội bạc nhất định sẽ không có người ủng hộ, đến lúc đó mục tiêu liền thân bại danh liệt, kế hoạch vùi dập cũng thành công rồi, ha ha ha!

<Hồ sơ bí mật của bộ tứ điên cuồng Acalane>

ID: Jones

Chức vị: Trưởng tham mưu

Năng lực chuyên nghiệp: Vòng bảo hộ vô địch tổ truyền

Năng lực không chuyên: Nụ cười làm tan rã lòng cảnh giới của người khác

Danh hiệu: Người trù tính thần bí sau lưng

Sở thích: Hãm hại người khác

"Được! Kế hoạch hay!" Đôi mắt của Isanna phát sáng, không hề để ý mình phải giả bà bầu đi vu khống người ta bội bạc.

Tươi cười trên mặt Gre cũng càng ngày càng lớn: "Tôi có dự cảm, lần này chúng ta nhất định sẽ bị đuổi học!"

"Không cần lo!" Barbarise cười he he: "Papa tôi sẽ rất hoan nghênh cậu tới nhà tôi cư trú trường kỳ."

Một chỗ khác của học viện, hoàn mỹ kỹ sĩ Lancelot đang nghiêm túc luyện tập kiếm pháp, hoàn toàn không biết trên thế giới này có cái kế hoạch vùi dập, cũng không biết mục tiêu trong kế hoạch vùi dập, nhằm vào chính hắn.

Không hổ là kế hoạch của Jones nghĩ ra, luôn luôn đều tốn thời gian tốn sức như thế, Gre và Barbarise tốn đủ ba tháng để bố trí hiện tượng giả ở bình nguyên Á Long, trong lúc đó còn phải chú ý, phải làm có chút ảnh hưởng vừa lại không phải quá nghiêm trọng, để cho Jones có thể vô ý ám chỉ cha mình thân là trợ thủ đắc lực của thủ tướng, trực tiếp ủy thác nhiệm vụ cho học sinh viện kỵ sĩ, còn thuận tiện nhắc đến trong đó có cái Quang Minh kỵ sĩ khá lợi hại vân vân, hơn ba tháng sau, nhiệm vụ đã được ủy thác cho Lancelot một cách thuận lợi, kế hoạch vùi dập mới chính thức bắt đầu.

Nhiệm vụ hiển nhiên giao cho Barbarise và Gre hai người có thể sử dụng dịch chuyển tức thời để đi về thần tốc, hai người một người diễn ma pháp sư tà ác, người kia thì là kỵ sĩ tà ác.

Khi Lancelot đem cả một đội kỵ sĩ lưu lại ở chỗ khá xa, tự mình cưỡi độc giác thú để quan sát trạng huống, hai người thừa dịp nhảy ra, Barbarise đầu tiên dùng kết giới vây khốn hắn, mà Gre thì mang theo kiếm muốn khiêu chiến hắn, mỗi lần muốn chơi khăm gì, cần loại kỹ năng chuyên nghiệp nào, Gre liền sẽ đột nhiên hăng hái học tập, lần này hắn thế nhưng đã ẩn núp trong viện kỵ sĩ đủ ba tháng, đem kiếm kỹ và đấu khí của kỵ sĩ học được mười phần mười, vô cùng chờ mong quyết đấu lần này.

<Hồ sơ bí mật của bộ tứ điên cuồng Acalane>

ID: Gre

Chức vị: Đả thủ

Năng lực chuyên nghiệp: Ma pháp toàn diện

Năng lực không chuyên: Cái gì cũng biết

Danh hiệu: Máy copy kỹ năng

Sở thích: Quyết đấu

"Gre!" Barbarise nhỏ tiếng nói, tránh cho bị Lancelot đối diện nghe thấy.

"Cái gì?" Gre thuần thục giơ kiếm, còn mặc khôi giáp toàn thân màu đen, không mảy may nhìn ra được hắn kỳ thực là ma pháp sư.

"Chúng ta phải bị thua, cậu nhớ chứ? Ngàn vạn lần đừng đánh thắng à!"

Barbarise rất là lo lắng, mặc dù Lancelot là kỵ sĩ cao cường nhất trong viện kỵ sĩ, nhưng thực lực của Gre rốt cuộc có bao nhiêu sâu, thật sự không có người biết, chỉ biết hắn chưa từng thua, ở mỗi một phương diện đều chưa từng thua, ngay cả lão sư và hiệu trưởng học viện cũng không dám khiêu chiến hắn.

"Bớt nhiều chuyện!"

Gre lúc này kiếm ở tay, đối thủ cũng hừng hực khí thế đứng ở đối diện, hai người đồng thời cảm nhận được đối phương cũng không phải hạng bình thường, Gre từ trong ánh mắt của đối phương liền có thể cảm nhận được, Lancelot là kỵ sĩ chân chính hiếm thấy, hắn lúc này sớm đã đem kế hoạch vùi dập quên đến Đại Lục Rồng rồi, chỉ muốn cùng đối thủ trước mắt làm cái quyết đấu tràn trề thống khoái.

Chỉ thấy thân ảnh màu trắng và thân ảnh màu đen lần lượt đánh giáp lá cà, đấu khí màu trắng và đấu khí màu lam bất phân cao thấp, một trận quyết đấu giữa thiên tài toàn diện và thiên tài kỵ sĩ từ đấy triển khai, kẻ thắng lợi cuối cùng là ai, sợ rằng chỉ có Barbarise xem chiến biết thôi.

Đánh một cách rất thống khoái!

Cuối cùng kế hoạch vùi dập không bệnh mà chết, trái lại là chính Gre bị Isanna mắng đến vùi dập, ngay cả Jones cũng thỉnh thoảng mỉm cười nhìn hắn, kết quả hắn biến thành kẻ bị hại duy nhất của kế hoạch vùi dập, mà Lancelot thì được Long Hoàng đích thân tiếp kiến, còn ban cho hắn danh hiệu Quang Minh kỵ sĩ, mấy trăm năm tiếp theo vừa lại đem danh hiệu Quang Minh kỵ sĩ phát huy rạng rỡ, cùng nổi danh với Hắc Ám kỵ sĩ Huyết Lang, nhưng đây là để sau này hãy nói.

"Shit! Thật là đen đủi quá đi mất." Gre vừa lại treo ở trên cây, xa xa nhìn đông đảo kỵ sĩ, và cái Long Hoàng mặc tím toàn tập kia.

Barbarise thì lườm hắn một cái, không chút lưu tình phê bình: "Tự làm tự chịu!"

Gre nghe xong, cũng không để ý, trái lại khóe miệng còn vểnh lên, hắn mặc dù thích chơi khăm, nhưng càng thích quyết đấu, bất luận là quyết đấu loại hình nào, một trận quyết đầu đầm đìa tới tận cùng ngang bằng với năm cuộc chơi khăm thú vị rồi.

"Quên đi! Dù sao trò chơi khăm đó vốn cũng sẽ thất bại."

Barbarise lẩm bẩm, như mọi khi, trò chơi khăm hãm hại người của bọn họ trước giờ sẽ không thành công, cuối cùng chỉ sẽ hãm hại đến người của mình, nhưng bốn người vẫn làm không biết chán.

"A!" Gre đột nhiên kêu lớn.

Barbarise giật mình, vội vàng hỏi: "Cái gì? Cái gì?"

"Ối! Trời ạ, ai đó nói cho tôi, con nhỏ mang găng tay, đang khiêu chiến với Long Hoàng kia không phải Isanna." Gre che mặt, có chút không dám nhìn cảnh tượng phương xa.

Barbarise lập tức quay đầu qua, sau đó há hốc mồm: "Cái con điên đó!"

Phương xa, một cô gái mặc đồ bó hai tay đeo găng kim loại, đang sục sôi ý chí một tay chống nạnh, tay kia đang chỉ thẳng vào Long Hoàng toàn thân trang phục tím, mà hiệu trưởng Acalane bên cạnh rất là có khả năng té xỉu.

"Tôi đi hỗ trợ!"

Gre đánh giá tình huống, Long Hoàng kia hình như vẫn mỉm cười rất có phong độ, nói không chừng thật sự sẽ đáp ứng yêu cầu quyết đấu của Isanna, người luôn luôn thích quyết đấu như hắn làm sao có thể không xen một chân đây? Vừa nghĩ đến đây, Gre lập tức biến mất tại chỗ, sau đó liền xuất hiện bên cạnh Isanna.

"Này! Đừng đánh thắng..." Barbarise như mọi khi muốn nhắc nhở Gre, nhưng lời mới nói đến một nửa, người sớm đã biến mất rồi. Hắn không khỏi ngửa mặt lên trời than thở: "Đùa à! Trước mặt toàn học viện, đánh thắng Long Hoàng, đó xong chắc rồi... chẳng qua, chắc chắn sẽ có náo nhiệt để xem!" Nói xong, Barbarise cũng biến mất tại chỗ, đi xem náo nhiệt rồi.

<Hồ sơ bí mật của bộ tứ điên cuồng Acalane>

ID: Barbarise

Chức vị: Kẻ đứng xem

Năng lực chuyên nghiệp: Ma pháp công kích

Năng lực không chuyện: Thuật ẩn núp

Danh hiệu: Cuồng rình lén

Sở thích: Xem náo nhiệt

◊◊◊◊

【Quen biết 】

Nam nhân bất lương phủ một mái tóc đen tán loạn vừa ngâm nga hát, vừa loạng choạng bước chân chậm rãi đi, tay phải còn xách theo một bình rượu, thấy bộ dạng mặt đỏ bừng của hắn, chắc chắn là uống đến say chuếnh choáng rồi.

Nhìn kỹ, y phục nam nhân mặc vậy mà còn là kỵ sĩ phục tiêu chuẩn, kỵ sĩ phục màu đen của thuộc tính hắc ám, chỉ là phía trên chỗ này thủng lỗ, chỗ kia chắp vá, thoạt nhìn giống như ăn xin phục hơn là kỵ sĩ phục, kỵ sĩ lôi thôi như thế thật không thấy nhiều, nhất là hắn vừa lại đi ở trên đường xung quanh học viện Acalane, học viện nổi danh nhất đại lục Acalane, ở đây thế nhưng mệnh danh là nơi tấm bảng hiệu rớt xuống, trước khi chạm đất liền sẽ bị mười đường đấu khí và mười đường ma pháp nổ thành mảnh vụn.

Chúng kỵ sĩ sạch sẽ chỉnh tề đều nghiêng mắt nhìn nam nhân này, trên mặt thấp thoáng mang theo nộ khí, nhất là khi những ma pháp sư truyền đến cười mỉa, mười mấy kỵ sĩ vân đỏ, vân lam quyết định không bỏ qua cái tên kỵ sĩ không biết gọn gàng sạch sẽ này, bọn họ cao ngạo vuốt kiếm trong tay, vây chàng trai tóc đen kia ở giữa.

"Kỵ sĩ phục chỉ có kỵ sĩ mới có thể mặc!" Một kỵ sĩ vân lam trong đó lộ ra thần sắc cao ngạo, hoàn toàn không tin nam nhân như gã lang thang này là kỵ sĩ.

Nam nhân tóc đen lộ ra nụ cười điếc không sợ súng, sau đó vén mái tóc rối, chỉ vào ngực mình, ở đó đang đeo một tấm huy chương kỵ sĩ.

Kỵ sĩ vân lam nhìn thấy tấm huy chương này, có chút không tình nguyện thừa nhận, nam nhân trước mắt có lẽ thật sự là một kỵ sĩ, bằng không lấy bộ dạng của hắn, chẳng lẽ còn có thể cướp huy chương từ trên người một kỵ sĩ khác sao? Nhưng hắn cũng không có bởi thế muốn bỏ qua cho gã kỵ sĩ lang thang trước mắt, trái lại càng phẫn nộ, nếu người trước mắt là kỵ sĩ giả, vậy thì mọi người vẫn có thể giáo huấn hắn một trận, sau đó tuyên bố mọi người loại gã lang thang này tuyệt đối không phải kỵ sĩ.

"Ta hướng ngươi khiêu chiến!" Kỵ sĩ vân lam hết sức khí thế hét to, hắn là quyết tâm muốn giáo huấn nam nhân bại hoại phong cách kỵ sĩ này.

Lúc này, nam nhân nãy giờ mắt vẫn luôn nửa nhắm nửa mở cuối cùng cũng chậm rãi mở mắt rồi, con ngươi đen long lanh có thần quét qua cái kỵ sĩ vân lam hướng hắn khiêu chiến kia, biếng nhác nói: "Tên họ, học viện, cấp bậc?"

Kỵ sĩ vân lam ngẩn người, mới nhớ tới khiêu chiến chính thức tất phải nói rõ những thứ này, hắn kỳ thực chỉ là muốn giáo huấn nam nhân này một chút, cho nên không nghĩ nhiều, bây giờ trái lại tự bêu xấu rồi, kỵ sĩ vân lam rất là tức giận trả lời: "Ta là Milan, kỵ sĩ vân lam của viện kỵ sĩ, học viện Acalane."

Lúc này, ánh mắt của chàng trai tóc đen chợt lóe sáng, mắt lại không có nhìn Milan, mà là nghiêng đầu đi, nhìn thẳng vào kỵ sĩ vân lam bên cạnh, một kỵ sĩ có tóc dài màu nâu, mắt xanh thẳm như bầu trời.

Mọi người đều cảm giác kỳ quái, mắt nhìn theo tầm mắt của chàng trai tóc đen, lần này, chúng kỵ sĩ đều giật mình, trên mặt nổi lên thần tình không được tự nhiên, bởi vì người đứng bên cạnh, lặng lẽ không nói nhưng mắt lại vẫn luôn chăm chú nhìn vào chúng kỵ sĩ, chính là Lancelot hoàn mỹ kỵ sĩ mạnh nhất trong học viện Acalane, chúng kỵ sĩ đều âm thầm mừng rỡ vì mình không có ra tay, cũng mừng vì gã lang thang thật sự là kỵ sĩ. Bằng không bị Lancelot nhìn thấy bọn họ muốn ra tay với người bình thường, vậy chắc chắn không có kết cục tốt.

"Rất mạnh đấy." Gã lang thang nheo mắt đánh giá Lancelot, mà thần tình trên mặt người sau vẫn luôn đều không có thay đổi.

Lancelot thì nhìn quần áo của gã lang thang, kỵ sĩ phục màu đen lộn xộn, viền cũng sắp trật đường mất màu rồi, nhưng vẫn thấp thoáng có thể nhìn ra màu sắc của nó.

Nhìn thấy Lancelot nhìn chằm chằm vào kỵ sĩ phục của gã lang thang, kỵ sĩ vân lam khiêu chiến với hắn lúc này mới nhớ tới, có thể nhìn đường vân trên kỵ sĩ phục để phán định cấp bậc kỵ sĩ, hắn nhìn về phía bộ kỵ sĩ phục bẩn thỉu không chịu nổi kia, viền vậy mà là...

"Vân bạc! Kỵ sĩ vân bạc? Làm sao có thể!" Milan kinh hãi.

Không chỉ quần người xung quanh nổi lên xáo động, ngay cả chính gã lang thang cũng bị tiếng hét của Milan làm cho giật mình, sau đó gãi đầu lẩm bẩm: "Vân bạc có gì hiếm, Đại Lục Rồng có đầy kỵ sĩ vân bạc, hơn nữa ta cũng tốt nghiệp học viện rất nhiều năm rồi, không ngờ lại bị một tên tiểu quỷ còn chưa tốt nghiệp khiêu chiến."

Milan nghe thấy gã lang thang lẩm bẩm như thế, sợ đến khuôn mặt cũng biến sắc, hắn nào có ngờ đến người trước mắt là kỵ sĩ vân bạc, nếu sớm biết điều này, cho dù đánh chết hắn, cũng không dám khiêu chiến với một kỵ sĩ vân bạc.

Gã lang thang thờ ơ nói: "Ta là Huyết Lang, kỵ sĩ hệ Hắc Ám, danh hiệu Hắc Ám kỵ sĩ, cấp bậc vân bạc, sớm đã tốt nghiệp, cho nên không có học viện để nói cho ngươi, ta bây giờ là thủ hạ của tam hoàng tử ở Long Hoàng đế quốc, tiện thể nói luôn, ngươi nhìn qua hướng ba giờ, cái gã tóc bạc đang tán tỉnh phụ nữ chính là Long Hoàng tam hoàng tử, lần này đi theo cha hắn ra ngoài."

Mọi người quả nhiên đồng loạt nhìn về hướng ba giờ, ở đó quả nhiên có một gã tóc bạc, đang bưng một bên má một cách đáng thương, mà cô gái bên cạnh đang bực tức nhìn hắn.

"Ôi! Cappuccino, lại bị đánh rồi?" Huyết Lang lớn tiếng gọi.

Capuccino cả mặt ủy khuất quay đầu qua: "Ta chỉ là nói ta là một vương tử, cô ấy liền đánh ta."

Huyết Lang nhún vai: "Đại khái là bởi vì vương tử trong hiện thực quá khác với bạch mã hoàng tử trong lý tưởng cho nên nhất thời dưới bực tức, đánh ngươi trút giận đi." Sau đó vừa lại lẩm bẩm, mỗi khi nói ngươi là chủ thuê của ta, thì lại nhìn thấy cái đức hạnh của ngươi, dù là ta cũng muốn đánh ngươi à!

Trong lúc hai người này nói qua nói lại, mười mấy kỵ sĩ gây hấn bên cạnh sớm đã mặt mày trắng bệch, chỉ một kỵ sĩ vân bạc thôi đã không phải điều bọn họ có thể ứng phó rồi, trong đó lại có thể còn có một hoàng tử, lần này thật không biết chết làm sao.

Huyết Lang cũng không có ngó ngàng đến Milan đang sợ đến phát run kia, hắn tự ý đi về phía Lancelot, người sau vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, chờ hắn đi tới.

"Này! Khiêu chiến với ta một lát nhé?" Huyết Lang bừng bừng hứng trí hỏi.

Lancelot có chút kỳ quái nhìn Huyết Lang một cái, sau đó từ trong quần người đứng ra, lần này, người xung quanh đều giật mình, bởi vì Lancelot toàn thân trên dưới vậy mà chật vật không chịu nổi, kỵ sĩ phục trắng như tuyết rách nát, phía trên dính một đống máu đỏ, rất nhiều vết thương thậm chí còn đang nhỏ máu.

Huyến Lang ngây ngẩn hỏi: "Oh! Ngươi mới làm xong một trận à?"

Lancelot gật đầu, khóe miệng lộ ra mỉm cười, vừa rồi mặc dù có chút không hiểu ra sao mà đánh, nhưng vẫn là một trận quyết đấu thống khoái nhất hắn từng đánh, cái kỵ sĩ có đấu khí màu lam kì quái kia...

"A! Không công bằng! Ta cũng muốn đánh." Huyết Lang hướng lên trời gào thét, vừa nhảy vừa kêu, xem ra là không đánh không cam tâm.

Lúc này, Cappuccino cũng chậm rãi đi tới, vừa đánh giá Lancelot thoạt nhìn lớn xấp xỉ bằng hắn, hắn nói với Huyết Lang: "Ngươi bớt không biết xấu hổ đi! Người ta thoạt nhìn ít nhất nhỏ hơn ngươi mười tuổi, ngươi khiêu chiến với hắn cũng quá vô sỉ rồi đi?"

"Ta nào có khiêu chiến với hắn? Ta chỉ là bảo hắn khiêu chiến ta mà thôi." Huyết Lang tiếp tục phát biểu ngôn luận không biết xấu hổ của mình.

"Ngươi cái đồ kỵ sĩ bất lương, chẳng trách chỉ có ta muốn thu ngươi." Cappuccino bất đắc dĩ gõ vào đầu.

"Hừ, ngươi cái đồ hoàng tử bất lương, chẳng trách phía dưới ngươi chỉ có ta." Huyết Lang cũng không chịu yếu thế hồi ứng.

Hai người vậy mà cứ như thế ngay tại chỗ cãi nhau, còn mổ xẻ vết sẹo lẫn nhau, cái gì mà thời gian ngươi ở học viện tán gái còn nhiều hơn luyện kiếm, bên kia thì len lén giấu mười mấy bình rượu mạnh dưới giường...

"Ha ha, hai người các ngươi thật sự là hoàng tử và kỵ sĩ phía dưới sao?"

Mấy tiếng cười lớn truyền tới, hai người tò mò nhìn về nơi phát ra tiếng cười, vậy mà có mấy ma pháp sư đang đứng ở đó, thoạt nhìn tuổi đều không lớn, đứng ở trước nhất, lại là một ma pháp sư thiếu niên đang mang nụ cười lưu manh.

"Ngươi là ai hả?" Huyết Lang trái lại mất hứng hỏi, hắn luôn luôn không thích quyết đấu với ma pháp sư, đó quá nhàm chán rồi, vẫn là quyết đấu đao kiếm va chạm giữa những kỵ sĩ thống khoái hơn nhiều, nếu không thể lấy để quyết đấu, Huyết Lang cũng liền không còn hứng thú gì.

"Gre."

Thiếu niên trực tiếp trả lời, quần người xung quanh vừa nghe thấy cái tên này, nhao nhao hít mạnh một hơi, nổi lên kinh hô, thậm chí là thụt lùi mấy bước, sau đó co cẳng chạy trốn.

"Bộ tứ điên cuồng Acalane?"

"Trời ơi! Là tên Gre thiên tài ma pháp kia."

Không bao lâu, xung quanh vậy mà trống trơn rồi, chỉ còn lại Lancelot, Cappuccino, và đoàn thể được gọi là bộ tứ điên cuồng nhưng chỉ có ba người kia, Huyết Lang sửng sốt, không khỏi hỏi: "Các ngươi... đáng sợ như thế à?"

"Nổ tung viện kỵ sĩ ba lần." Lancelot vẫn luôn trầm mặc rốt cuộc đã mở miệng, trong ánh mắt mang theo phẫn nộ nghiêm túc.

"Ẩu đả vô số kỵ sĩ vô tội." Hắn đi đến gần Gre một bước.

"Vô lễ với nữ kỵ sĩ." Tay phải của hắn đã đặt lên kiếm.

Gre rốt cuộc mở miệng phản bác: "Này! Điều này ta phủ nhận, là nữ kỵ sĩ kia phi lễ với ta trước, ta nói ta sắp la lên rồi, cô ta vì mặt mũi, cho nên la hét trước ta một bước, ta là kẻ bị hại! Kẻ bị hại có hiểu không?"

"Thật là tốt... khi có thể làm kẻ bị hại." Cappuccino lộ ra biểu tình hâm mộ.

Lancelot lại không có ngó ngàng tới biện bạch của Gre, tự ý rút kiếm ra, cũng bất chấp toàn thân mình là thương, mà đối thủ có ba người, đối với hắn mà nói, bất luận lúc nào ở đâu, chính nghĩa đều tất phải duy trì.

"Gây chuyện ở bình nguyên Á Long."

Gre vừa nghe, lập tức sửng sốt, vô thức thốt lên: "Ngươi làm sao biết?"

Lancelot bình tĩnh trả lời: "Nụ cười."

Nghe thấy lời của Lancelot, Gre không khỏi sờ sờ mặt, nhìn nụ cười là có thể nhận ra hắn, lúc hắn ở bình nguyên Á Long, thế nhưng là có mang mặt nạ nửa mặt đấy à, hắn có phải là quá coi thường Lancelot rồi không? Còn tưởng rằng hắn chỉ là cái kỵ sĩ cổ thủ có chút thực lực.

Không biết rằng hai người bạn bên cạnh đang liếc xéo hắn, nụ cười lưu manh của Gre thực sự trừ hắn ra, còn ai vào đây, bị nhận ra cũng không có gì phải ngạc nhiên.

"Các ngươi muốn quyết đấu không?" Huyết Lang trái lại đầy mặt hưng phấn: "Làm cái quyết đấu ba chọi ba đi? Không không, các ngươi tuổi nhỏ, thế này tốt hơn, các ngươi chẳng phải bộ tứ điên cuồng sao? Tìm người thứ tư tới đi, ba chọi bốn, thế nào?"

"Được đấy! Được đấy!"

Gre cũng lộ ra thần sắc hưng phấn, Isanna chỉ sợ mất trận này nên đã đang đeo găng rồi, Barbarise cũng chỉ có thở dài, sau đó bắt đầu nghĩ biện pháp liên lạc Jones, gã đó không biết sẽ mang cái mặt nạ buồn cười gì tới.

Khi ba kỵ sĩ và bốn ma pháp sư tiến hành trận đấu không đáng gọi là thù địch, song phương còn mang theo nụ cười hưng phấn vì có thể giao thủ với cường thủ, thậm chí sau khi đánh xong, bảy người đều nằm trên đất ha ha cười ầm lên, chính cái này gọi là không đánh không quen biết.

Nhưng, ai cũng không ngờ tới, nhiều năm sau, trận đối địch này lại trở thành tử đấu chân chính, sân thi đấu lại là toàn thế giới...

◊◊◊◊

【Thầy trò, hay là... 】

"Barbarise!" Gre như trận gió cuốn vào túc xá, cắt ngang suy tưởng của Barbarise.

Barbarise bất đắc dĩ gián đoạn suy tưởng, trong miệng còn không ngừng phàn nàn: "Này! Cậu có thể để cho tôi nghiêm túc suy tưởng một chút không, tôi thế nhưng không giống cậu là một cái thiên tài siêu cấp, tôi vẫn là phải suy tưởng."

"Bớt lắm lời! Mau nói cho tôi, vật cưng đều ăn những cái gì?"

Barbarise kỳ quái nhìn hướng Gre, lúc này mới phát hiện trong tay hắn lại có thể đang ôm một cái túi vải, cỡ xấp xỉ là một con chó đi? Barbarise âm thầm suy đoán, mặc dù túc xá học viện trên lý luận không được nuôi vật cưng, chẳng qua bộ tứ điên cuồng bọn họ đã vi phản giáo quy hết điều này tới điều khác rồi, phá hủy viện kỵ sĩ ba lần, thuật sĩ viện của mình cũng gần hủy hai lần và toàn hủy một lần.

Nuôi vật cưng cỏn con thì đã là gì, nếu bọn họ chịu ngoan ngoãn nuôi vật cưng, không gây chuyện, sợ rằng ngay cả hiệu trưởng cũng sẽ tới ban phát một phần thưởng vì có cống hiến đặc biệt cho con vật cưng này.

"Cho ăn một chút đồ ăn thừa đi, nếu như quá nhỏ, vậy thì đút sữa."

Barbarise không để ý trả lời, hắn rất hiểu tính cách cực đoan của Gre, nếu không phải kiên trì tới cùng, thì cũng là trong chớp mắt mất hết hứng thú, hắn định chờ làm cho rõ Gre đối với nuôi vật cưng là loại tính cách nào rồi tính sau, bằng không, nếu như hắn giúp chăm sóc vật cưng mấy ngày, sau đó Gre liền vứt nó đi, đó chẳng phải lãng phí dụng tâm của mình sao?

"Sữa, được, tôi đi mua sữa." Gre đặt túi vải lên giường, sau đó cuốn đi như một trận gió.

Barbarise thở dài, sợ rằng Gre lát nữa sẽ trở về, hắn cũng không định tiếp tục suy tưởng, bắt đầu chỉnh lý ghi chép ma pháp của mình.

Nhưng đang chỉnh lý, một tiếng khóc yếu ớt nhỏ bé truyền đến, Barbarise liếc túi vải một cái, chẳng lẽ là mèo con sao? Đó cũng rất có khả năng, Barbarise cũng không để tâm, tóm lại, trước khi Gre xác định có muốn nuôi con vật cưng này, hắn sẽ không cho vật cưng thêm một chút chú ý nào.

Chỉ chốc lát, Gre lại như trận gió cuốn trở về, trên tay cầm một bình sữa, hắn túm túi vải lên, sau đó đưa miệng bình đến trước túi vải.

Barbarise nghiêng mắt nhìn Gre, nhắc nhở: "Đổ vào trong dĩa, để cho nó liếm."

Gre ngẩn ra, sau khi ờ một tiếng, quả nhiên rót sữa vào trong dĩa, sau đó dốc túi vải để ở trước dĩa, lần này, chỉ nghe thấy tiếng khóc càng ngày càng lớn, âm thanh giống như tiếng khóc trẻ sơ sinh đó khiến Barbarise toàn thân đều nổi da gà.

"Nó không liếm kìa." Gre nhíu mày.

"Làm sao lại thế?"

Barbarise rốt cuộc đứng dậy, đi về phía Gre, nhìn về hướng túi vải, sau khi nhìn rõ bên trong rốt cuộc là "vật cưng" gì, cả người hắn nhất thời cứng đờ, mãi đến khi Gre đẩy hắn, hắn mới rốt cuộc di dời ánh mắt, lắp ba lắp bắp nói: "Đây là, đây là vật cưng?"

"Đúng thế! Rất đáng yêu đúng không?" Gre như chuyện hiển nhiên trả lời.

Đích xác là rất đáng yêu, má hồng mũm mĩm, tóc màu vàng mềm mại, và một đôi mắt to ngập nước, ai nhìn cũng thích, thật là... em bé đáng yêu, hơn nữa chủng tộc trăm phần trăm là loài người!

"Tôi còn đang nghĩ tên đây." Gre thoạt nhìn có chút phiền não, hắn vẫn là lần đầu tiên đặt tên.

"Cậu thật sự muốn nuôi?" Sắc mặt của Barbarise âm trầm, Gre mới mấy tuổi? Mười tám tuổi đã muốn nuôi con rồi? Bây giờ hắn rất cầu mong Gre chỉ là muốn chơi một chút rồi vứt đi, để hắn có thể vứt em bé này đến cô nhi viện.

"Đúng thế! Nó còn biết gọi tên của tôi đó." Gre cười hì hì, thỉnh thoảng còn dùng ngón tay chọc vào cái má trắng mũm mĩm của em bé.

"Gọi tên của cậu?" Barbarise vô cùng hoài nghi, em bé nhỏ như thế biết nói chuyện sao?

"Đúng thế! Cậu nghe đi!"

Gre dùng ngón tay cù vào nách của em bé, em bé vừa cười vừa phát ra tiếng "gre", "gre".

"..."

"Thú vị đi, tôi quyết định muốn nuôi nó rồi." Gre nói một cách thoải mái, giống như đang tuyên bố hắn quyết định muốn nuôi một con chó.

"Cậu là nghiêm túc?" Barbarise nghiêm túc hỏi, hắn biết, chỉ cần Gre nghiêm túc, ai cũng khuyên hắn không nổi.

"Nghiêm túc, tôi sẽ nuôi dạy nó thành ma pháp sư lợi hại nhất, đương nhiên, không lợi hại bằng tôi là được."

"Tên thì sao?" Barbarise cũng chỉ có thể hồi ứng như thế.

Gre sau khi nghiêm túc suy nghĩ một chút, cười hỏi: "Cậu cảm thấy gọi là Misery tốt hơn, hay là Ngân Nguyệt tốt hơn hả?"

"Cậu là nghĩ làm sao? Hai cái tên này căn bản chẳng có điểm chung mà." Barbarise sờ sau đầu: "Gọi Misery tốt hơn! Nó là tóc vàng, cũng đâu phải tóc bạc, gọi là Ngân Nguyệt nghe quai quái."

Gre gật đầu, giơ em bé lên cao, vừa cười ha ha: "Misery! Ngoan nào, ngươi phải lớn lên mau một chút, ta mới có thể làm thí nghiệm đây."

Thí nghiệm... Barbarise đột nhiên phát hiện, mình không có dũng khí hỏi Gre muốn làm thí nghiệm gì, có lẽ, tốt hơn nếu như có thời gian, hắn có lương tâm phát hiện, sẽ len lén mang Misery đến cô nhi viện sau.

Đương nhiên, lương tâm của hắn cuối cùng vẫn là thua bởi thực lực ma pháp cường đại và tính khí vui giận bất thường của Gre.

Cũng bởi thế, trên thế giới có thêm một tên tội phạm truy nã cấp X nguy hiểm.

Đứa trẻ Gre chính tay nuôi lớn, chỉ cần còn sống, đều sẽ biến thành tuyệt thế cao thủ —- Barbarise lẩm bẩm. (Cảnh cáo: cực kỳ nguy hiểm, xin chớ tùy tiện thử, tỷ lệ tử vong khoảng 99.8%)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top