5 - 6

Chương 6: Tinh Phong Huyết Vũ

Một con rồng khổng lồ màu trắng tinh đột nhiên xuất hiện ở bầu trời đêm, ở trong bầu trời đêm càng tỏ ra nổi bật, nhất là con rồng khổng lồ giống như ngựa hoang vùng khỏi dây cương mà lăn lộn ở không trung, thỉnh thoảng làm một cú xoay mười hai vòng rưỡi liên tục, chỉ nhìn thôi cũng khiến người có loại cảm giác chóng mặt buồn nôn, huống chi là kỵ sĩ phía trên? Nhưng thần kỳ chính là, kỵ sĩ phía trên chẳng những ở phía trên một cách vững vàng, thậm chí là còn đứng, loại công lực này chỉ một người có thể làm được — Mặt Nạ Bạc!

" 'Keigresy', thì ra cậu biết phi hành thuật." Mặt Nạ Bạc cười như không cười nhìn Keisy đang bay ở bên cạnh Bảo Lợi Long.

Keisy mặt tái nhợt, bực mình nói: "Anh túm đại mấy tên thuật sĩ cho ngồi lên Bảo Lợi Long, đảm bảm mười tên thì có tám tên sẽ phát huy vượt khả năng, học được chân lý của phi hành thuật."

"Thật không?" Mặt Nạ Bạc vẫn là bộ dạng cười như không cười kia, chỉ là cũng không có tiếp tục bức cung Keisy, dù sao chung quy có một ngày, Keisy nhất định sẽ bị bức thi triển ra thực lực, hơn nữa Mặt Nạ Bạc đã định giải quyết mọi thứ rồi.

Bảo Lợi Long, bay đến trung ương chiến trận! Mặt Nạ Bạc ở trong lòng hạ chỉ thị với Bảo Lợi Long, mà Bảo Lợi Long cũng ở trong lòng lớn tiếng trả lời: Được thôi! papa ~

Mặc dù người của học viện Tử La Lan đều biết Mặt Nạ Bạc là người của học viện Acalane, nhưng lại không có ai dám tiến lên khiêu chiến, lần trước học sinh của học viện Tử La Lan đều hoài nghi Mặt Nạ Bạc là hàng giả, cũng không phải thật sự là đồ đệ của Quang Minh kỵ sĩ, nhưng sau khi Quang Minh kỵ sĩ đích thân xuất hiện ở trên sân thi đấu của giải đấu học viện, hơn nữa còn mang Mặt Nạ Bạc đi, lần này, gần như là người trên thế giới đều biết Quang Minh kỵ sĩ có một đồ đệ mang mặt nạ màu bạc, cưỡi Thần Thánh Bạch Long.

Kỵ sĩ vân bạc, Thần Thánh Bạch Long, đồ đệ của Quang Minh kỵ sĩ... những thân phận này cộng lại, nào còn có học sinh dám khiêu chiến với Mặt Nạ Bạc?

Mặt Nạ Bạc cứ như thế cưỡi Thần Thánh Bạch Long, như đi vào chốn không người, một mạch bay đến không trung ở trung ương chiến trường, tìm được Bạch Thiên, Jasmine và Lansecy đang kịch chiến với Y Trụ và những học sinh học viện Tử La Lan, mà một mình Mai Nam thì đang liều mạng chống giữ vòng bảo hộ, ngăn cản công kích của đoàn thuật sĩ do Y Vũ lĩnh quân.

"Mặt, Mặt Nạ Bạc!?" Bạch Thiên nhìn thấy Leola đến, trong lòng vừa kinh ngạc vừa lo lắng, Bạch Thiên không biết Leola đã khôi phục võ công nên chỉ là lo lắng hô lên: "Thân, thân thể của cậu không sao chứ? Mặt Nạ Bạc."

Mặt Nạ Bạc mỉm cười một cái: "Không sao, tôi đã hoàn toàn ổn rồi."

Nghe thấy lời này, Bạch Thiên đầu tiên là lộ ra biểu tình kinh ngạc sau đó hiện lên biểu tình hưng phấn, giơ ngón cái với Leola.

Mặt Nạ Bạc... Lansecy gần như quên mất mình vẫn đang chiến đấu, tiếng bạo tạc của chiến trường xung quanh và kiếm của kỵ sĩ đối diện căn bản khơi không nổi chú ý của Lansecy, trong mắt lam của Lansecy chỉ có thân ảnh thẳng tắp thon dài của Mặt Nạ Bạc, bỗng nhiên, Mặt Nạ Bạc cũng nhìn hướng Lansecy, thậm chí phi thân lên Liệt Diễm, ôm lấy eo của Lansecy, trước khi một thanh kiếm chém đứt vai của Lansecy, tức thì xoay vòng một cái khiến cho Lansecy né qua kích này, tiếp đến chân dài của Mặt Nạ Bạc đá một phát, đá rớt tên kỵ sĩ tập kích Lansecy kia xuống khỏi vật cưỡi của hắn.

"Cô không sao chứ?" Leola hơi nhíu mày, thầm nghĩ Lansecy làm sao đột nhiên đờ ra ở trên chiến trường?

Lansecy có lúc nào tiếp xúc gần như thế với người trong lòng đâu, tay của Mặt Nạ Bạc còn bám ở trên eo của cô nữa! Mà nửa thân thể của cô cũng ở trong lòng của Mặt Nạ Bạc, cảm giác được lồng ngực âm ấm của Mặt Nạ Bạc...

"Chúng ta ngăn cản công kích của kẻ địch vất vả như thế, tên này lại có thể đang ôm người đẹp?"

Keisy phát huy sở trường nói móc, súng ma pháp trên tay càng không ngừng kích xạ đám thuật sĩ Y Vũ, giải chút áp lực cho Mai Nam đang đau khổ chống giữ vòng bảo hộ, mà trên mặt Bạch Thiên và Jasmine đều hiện lên nụ cười ái muội, nhưng dễ nhận thấy, ánh mắt của hai người đều là chúc phúc.

Đột nhiên, chân của Mặt Nạ Bạc rời khỏi lưng của Liệt Diễm, hắn quay đầu nhìn, lại là Bảo Lợi Long đang cắn cổ áo sau của hắn, trong lòng của Leola còn truyền đến tiếng lòng bất mãn của Bảo Lợi Long: papa không được cưỡi thứ khác, chỉ có thể cưỡi Bảo Lợi Long!

Leola mỉm cười, xoay người nhảy lên lưng của Bảo Lợi Long, sau khi để cho Lansecy đứng vững ở trên người Bảo Lợi Long, Leola lợi dụng chân khí phóng đại âm thanh, trên chiến trường ồn ào, tiếng của Leola giống như là gió đưa vào trong tai mọi người: "Học sinh học viện Acalane nghe đây, chúng ta không thể cứ chịu đánh như thế này! Xin nghe tôi nói, để cho viện trang giáp bảo hộ an toàn của học viện, viện kỵ sĩ theo tôi cùng nhau đi giết học viện Tử La Lan!"

Chúng kỵ sĩ của viện kỵ sĩ tất cả đều giơ cao vũ khí lớn tiếng trả lời được, nhưng viện trang giáp lại rõ ràng lộ ra biểu tình không phục.

Lúc này, một cỗ trang giáp kỳ quái tạo hình giống như một cô gái thật sự, chân giẫm lên một cái dĩa tròn, dòng khí phản lực dưới đáy dĩa tròn đang rất nhanh chóng mang theo trang giáp cô gái bay vào trung ương chiến trường, cũng chính là chỗ của đám người Leola, trên đường khi thỉnh thoảng gặp phải công kích, trang giáp lại lấy tốc độ linh hoạt khó có thể tin để trách hoặc phản kích, nếu không phải trang giáp kia thực sự không có khả năng là loài người, bằng không thật sẽ khiến người cho rằng mình là nhìn thấy một cô gái có võ công cao cường.

Khi một cú đá bay của trang giáp cô gái đá nổ một cỗ trang giáp của học viện Tử La Lan, mà rìa của dĩa tròn dưới chân vậy mà vươn ra lưỡi dao sắc bén đồng thời đem một cỗ trang giáp khác cắt thành hai mảnh, sau đó lúc trang giáp cô gái lần nữa đáp xuống dĩa tròn một cách nhanh nhẹn, hai viện trang giáp đều kinh hoàng, nếu như mỗi một cỗ trang giáp đều có sự nhanh nhẹn như thế, sớm đã đánh cho viện kỵ sĩ tơi bời hoa lá rồi, huống chi, người khống chế cỗ trang giáp đó lại có thể đồng thời khống chế hai cỗ trang giáp hoàn toàn khác nhau, mỗi cái làm ra động tác công kích riêng, đây phải có năng lực thao túng làm sao mới làm được? Chẳng lẽ người thao túng có bốn tay hai não sao?

Hai viện trang giáp đều nổi lên ngưỡng mộ đối với người thao túng kia, nhưng bệ thao túng của cỗ trang giáp này cũng không có lộ ở bên ngoài, khiến mọi người hoàn toàn nhìn không được người thao túng, chẳng qua một tiếng hô to sau đó đã hoàn toàn tháo gỡ nghi hoặc của mọi người.

"Biết rồi, Mặt Nạ Bạc anh cứ việc đi đi, Thanh Thanh và những chiến sĩ trang giáp khác nhất định sẽ thề chết bảo vệ học viện Acalane!" Trang giáp cô gái còn làm động tác ra sức vẫy tay tạm biệt, trông như chính là bộ dạng của Thanh Thanh mà.

"An toàn của học viện thì giao cho các bạn rồi, viện trang giáp!"

Mặt Nạ Bạc rống to một tiếng, mà Thanh Thanh cũng lớn tiếng trả lời được, học sinh của viện trang giáp Acalane sau khi tôi nhìn bạn bạn nhìn tôi, trên mặt đều lộ ra biểu tình kiên quyết.

"Ê! Lần này thì để cho viện kỵ sĩ, lần sau sẽ tới lượt viện trang giáp bọn ta đi tấn công đấy!"

Trang giáp chiến sĩ nào đó sau khi hét lớn, cấp tốc đi về hướng học viện phòng thủ, những học sinh viện trang giáp khác thấy vậy cũng theo học sinh kia bắt đầu trở về phòng thủ, mà kỵ sĩ của viện kỵ sĩ thì cấp tốc bắt đầu tụ tập về phía Mặt Nạ Bạc, chuẩn bị phản công học viện Tử La Lan.

"Viện kỵ sĩ, nếu thua rồi thì đừng trở về nữa!" Viện trang giáp lại có thể cùng nhất trí đồng thanh rống to.

Viện kỵ sĩ cũng không chịu yếu thế rống trở lại: "Viện trang giáp, học viện nếu bị hủy hoại, các ngươi cứ thao túng trang giáp làm công nhân xây dựng đi!"

Tâm tình của Mặt Nạ Bạc hình như đặc biệt tốt, nghe thấy uy hiếp của hai viện đối với lẫn nhau, Mặt Nạ Bạc thậm chí không nhịn được khẽ cười ra tiếng, đây khiến cho Lansecy ngồi ở phía sau Mặt Nạ Bạc gần như là ngơ ngẩn mà nhìn nhất cử nhất động của Mặt Nạ Bạc.

"Keisy." Leola đột nhiên gọi Keisy.

Keisy đang bay ở bên cạnh bực mình liếc Leola một cái, giọng điệu gay gắt nói: "Cái giề?"

Ngón tay của Leola chỉ hướng bạn học viện thuật sĩ trên mặt đất đang nỗ lực vung tay múa chân để cho đám người Keisy nhìn thấy, nhìn thấy tình cảnh này, Keisy cũng nhíu mày, thuận miệng nói: "Biết rồi, tôi đi xuống hỏi bọn họ muốn làm cái gì là được."

Keisy chầm chậm bay xuống, vừa mới hạ xuống, chưa kịp nói chữ nào, bạn học ở viện thuật sĩ đã lẩm bẩm lầm bầm nói:

"Wow, Keisy cậu lại có thể biết phi hành thuật, chúng tôi đều không biết..."

"Keisy à, để chúng tôi cùng đi đi, chúng tôi nhất định có thể phái đi thượng trận, chẳng qua chúng tôi không biết bay..."

"Kỳ thực là chúng tôi lần trước rất không cam tâm, liền đã nghiên cứu ma pháp công kích, tôi đảm bảo chúng tôi nhất định rất hữu dụng."

Đối mặt với công lực om sòm của viện thuật sĩ, Keisy nghe cho đến lùng bùng lỗ tai quát to một tiếng: "Được rồi, tôi biết rồi, tóm lại chính là mấy người muốn đi cùng đúng không, được thôi, tôi tìm Mặt Nạ Bạc thương lượng một chút."

Keisy lần nữa bay trở về bên cạnh Leola, giải thích rõ với hắn viện thuật sĩ muốn đi theo, Leola trái lại cảm thấy kỳ quái, học sinh viện thuật sĩ bình thường đều bị hiệu trưởng chỉnh cho sợ, cho nên thường thường nhìn thấy phiền toái liền trốn, chưa thấy phiền toái cũng không dám ra, lần này lại có thể chủ động nói muốn đi, xem ra bọn họ thật sự hạ quyết tâm rồi.

Leola trầm ngâm một hồi, để cho Bảo Lợi Long bay đến bên cạnh Bạch Thiên, Leola mở miệng nói với Bạch Thiên: "Viện thuật sĩ muốn đi cùng, cậu có thể tìm mấy kỵ sĩ nguyện ý chở bọn họ cùng đi qua không?"

Bạch Thiên gật đầu: "Không vấn đề."

"Còn có công chúa Lansecy, cô đi theo Bạch Thiên đi." Leola quay đầu nói với Lansecy sau lưng.

"Vì, vì sao?" Lansecy cuống lên hỏi, đồng thời nghĩ đến, chẳng lẽ Mặt Nạ Bạc là ngại cô sẽ vướng tay vướng chân sao?

Mắt thấy biểu tình vừa cuống vừa thất vọng của Lansecy, Leola không biết an ủi người cũng chỉ có hàm hồ nói: "Lát nữa tôi còn có chuyện phải làm."

Đôi mắt to trong suốt của Lansecy nhìn chằm chằm vào Mặt Nạ Bạc, giống như thể hạ quyết tâm, ngang ngạnh một cách khác thường nói: "Trừ phi anh đáp ứng tôi, cùng tôi đi tham gia vũ hội kết thúc hội nghị lãnh tụ."

Vũ hội? Leola mặc dù đối với từ này chẳng hiểu bao nhiêu, nhưng đối diện với khuôn mặt quen thuộc kia, Leola cuối cùng không thể từ chối, hắn cũng chỉ có gật đầu, hứa với Lansecy.

Thấy Mặt Nạ Bạc đáp ứng, Lansecy cũng thở phào một hơi, nhẹ nhàng nhảy lên một cái, nhảy đến lưng của Liệt Diễm, sau đó có chút chần chừ xoay người nói với Mặt Nạ Bạc: "Bất luận anh muốn làm cái gì, cẩn, cẩn thật một chút, còn có tôi phải đi đâu tìm anh?"

"Nói cho Keisy là được." Leola chỉ vào Keisy, mặc kệ người kia bạt mạng lẩm bẩm: "Mình vừa lại biến thành một cái loa truyền thanh rồi."

Chuyện giải quyết xong, chỉ thấy Bạch Thiên gào hét với mấy kỵ sĩ vây quanh bên cạnh hắn, mặc dù mấy kỵ sĩ đó đều có chút dáng vẻ không tình nguyện, nhưng lại dưới mấy câu khyên nhủ của Bạch Thiên, tới tấp gật đầu đáp ứng, từng người bay xuống mặt đất chở thuật sĩ lên, rồi bay trở về trong đội ngũ.

"Chậc chậc, kỵ sĩ lại có thể chịu đi chở những thuật sĩ kia? Mình thấy nhất định là bị bài luận tinh thần kỵ sĩ của Bạch Thiên đọc cho đến không thể không thỏa hiệp." Keisy lắc đầu xua tay, ngay cả cậu cũng chẳng làm gì được tinh thần kỵ sĩ của Bạch Thiên.

"Keisy, cậu nghĩ học viện Tử La Lan có phải là xuất động toàn viện rồi không? Hay là có lưu lại học sinh phòng thủ ở học viện bọn họ?" Leola nhíu mày, hắn thực sự không rõ thực lực của chúng học viện lắm.

"Này, hơn hai trăm cỗ trang giáp, hơn một trăm kỵ sĩ có vật cưỡi đó, cho dù Acalane chúng ta là đệ nhất học viện, nhiều lắm cũng chẳng quá ba trăm cỗ trang giáp, hai trăm mấy kỵ sĩ mà thôi, anh cho rằng thi vào học viện dễ lắm hả... Ặc, viện thuật sĩ thì thi vào rất dễ. Tóm lại, trước mắt, những cái này cho dù không phải toàn bộ chiến lực của Tử La Lan, cũng xấp xỉ có tám chín phần rồi, A đúng rồi, hôm nay chẳng thấy Y Trụ gì hết, nói không chừng hắn chính là bên phòng thủ."

Keisy nước bọt tung tóe mà nói xong, đột nhiên hoài nghi hỏi sát thủ khác thường bên cạnh: "Anh hỏi cái này làm chi?"

"Tôi muốn ở lại ngăn cản học sinh của học viện Tử La Lan trở về cứu viện, tôi nghĩ nhóm Bạch Thiên hẳn là đủ đánh hạ Tử La Lan rồi đi." Leola nhàn nhạt cười.

"Oh, hơ hơ, vậy tôi với nhóm Bạch Thiên đi tấn công học viện Tử La Lan đây." Keisy cười ngây ngô, lập tức liền muốn chuồn đi, ai ngờ Bảo Lợi Long há to miệng cắn một cái, Keisy cứ như thế treo ở dưới miệng Bảo Lợi Long, còn bạt mạng la hét vùng vẫy: "Anh muốn làm gì, bỏ tôi ra, anh muốn thể hiện ta đây một mình giữ cửa ngăn vạn địch, cũng đừng lôi tôi theo chứ! Tôi chỉ là một thuật sĩ nho nhỏ mà thôi, không giúp anh được gì đâu."

"Tôi không thiện trường công kích cự ly xa, giao cho cậu đấy!"

Leola cũng không thèm ngó ngàng đến đau khổ van xin của Keisy, hắn đã lùi về phía sau đội ngũ viện kỵ sĩ, dứt khoát quay đầu lại đối mặt với học sinh học viện Tử La Lan đang đuổi theo phía sau, đối mặt với mấy chục địch thủ phía sau, Leola thật có cảm giác một mình giữ cửa.

"Hu hu hu, tôi làm sao có loại cảm giác mình là bia đỡ đạn." Keisy mặt đau khổ, cậu thế nhưng còn gần kẻ địch hơn Leola ở trên lưng Bảo Lợi Long... có nhầm hay không hả, thuật sĩ đáng lẽ là phải trốn ở phía sau kỵ sĩ chi viện chứ, vì sao cậu lại ở phía trước hả? Tên khốn Leola chắc chắn chưa từng học quân sự.

Oán giận thì oán giận, để tránh cho mình sớm đi gặp tổ tiên ma vương Gre đại nhân, Keisy cũng chỉ có rút ra khẩu súng lớn sẵn sàng đợi địch.

"Keisy..." Leola chậm rãi mở miệng.

"Cái giề? Bây giờ muốn thảo luận chiến thuật cũng quá muộn rồi." Keisy nhìn học sinh học viện Tử La Lan đối diện, mặc dù bởi vì danh hàm dọa người của Mặt Nạ Bạc mà chậm chạp không dám xông lên, nhưng dưới người nhiều thế đông vừa lại lo lắng cho an nguy của học viện nhà mình, đã có rất nhiều học sinh rục rịch muốn động, chỉ thiếu một cái thời cơ.

"Phóng đấu khí làm sao?" Leola suy nghĩ một chút, nếu mình còn không phóng ra đấu khí, sợ rằng sẽ bị hoài nghi, đành lâm trận hỏi Keisy làm thế nào mới có thể phóng ra đấu khí.

"Tôi lạy anh, anh coi tôi thành bách khoa toàn thư thì thôi, còn coi tôi là bí kíp võ công luôn hả?" Keisy nhẫn nhịn xúc động muốn trợn trừng mắt, cậu là thuật sĩ đấy, ai mà biết kỵ sĩ phóng đấu khí làm sao.

Vậy mà có chuyện Keisy không biết, Leola dưới kinh ngạc, cũng chỉ đành tự nghĩ biện pháp, hắn không tin bằng vào trình độ võ công của mình, lại không thể từ trong mấy chục kỵ sĩ trước mắt, nhìn ra phương pháp phát ra đấu khí.

Thời cơ bắt đầu chiến đấu vậy mà là do Bảo Lợi Long phát ra, Bảo Lợi Long thân là Thần Thánh Bạch Long vừa nhìn thấy trước mắt có mấy con Long tộc lại dám chống đối với nó, cao ngạo của Thần Thánh Bạch Long đều bị bức ra hết, Bảo Lợi Long há miệng rồng, sau một hồi rống to, phía trước miệng... rất bất hạnh, chính là phía trước Keisy, xuất hiện một khối điện cầu kêu răng rắc, dòng điện lẻ tẻ khiến cho Keisy phía sau gặp vận đen, một mái tóc lục bị điện giựt đến giống như là cỏ xanh phát triển tươi tốt, dựng lên thẳng tắp.

"Mặt, Mặt... Nạ, Bạc, anh còn, còn không để tôi... đi lên, tôi, tôi, tôi chưa xong với anh đâu!"

Nghe thấy lời nói bị điện giật đến cà giựt của Keisy, Leola vội vàng cứu Keisy trở về lưng rồng, lúc quay đầu lại lần nữa, Bảo Lợi Long đã bắn điện cầu đi, dòng diện cường đại ngay tại chỗ khiến mấy con rồng vô tội bao gồm chủ nhân của nó bị điện giật đến cháy xém.

Điện cầu như là tuyên ngôn khai chiến này khiến học sinh của học viện Tử La Lan rống giận một tiếng, một chục cỗ trang giáp đồng loạt bắn đại pháo, khi hai chục quả pháo đạn bay về phía Mặt Nạ Bạc, chỉ còn lại Keisy kêu rên: "Trời ơi trời ơi! Mặt Nạ Bạc anh làm gì không giữ Mai Nam lại luôn, hu hu hu, Mai Nam, tôi sai rồi, lúc không có anh ở đây, tôi mới hiểu anh có bao nhiêu đáng quý! Tôi chỉ biết dùng vòng bảo hộ sơ cấp nhất thôi à!"

Đối mặt với hai chục quả pháo đạn từ bốn phương tám hướng bắn tới, Bảo Lợi Long mặc dù né trái tránh phải, cộng thêm Keisy không ngừng nổ súng bắn phá, lại vẫn có mấy quả pháo đạn bắn trúng Bảo Lợi Long, tiếng Bảo Lợi Long không ngừng kêu đau dưới đáy lòng cũng khiến Leola nhíu mày.

Bình thường nếu chỉ có một mình Leola, vậy thì hắn sẽ không thèm để ý pháo đạn này, pháo đạn này vẫn không đủ công phá chân khí hộ thân của hắn, nhưng Bảo Lợi Long và Keisy thế nhưng không có chân khí như thế, lần này nên làm sao đây?

Leola không ngừng lấy thân ngăn cản pháo đạn, nhưng uy lực của bạo tạc vẫn khiến Bảo Lợi Long và Keisy bị thương, mắt thấy máu màu đỏ và màu lam thấm ướt hai người, lửa giận dưới đáy lòng Leola muốn tăng vọt, dứt khoát xông vào trong đống kỵ sĩ của học viện Tử La Lan, khiến trang giáp không dám bắn bừa pháo đạn, nhưng ai ngờ, có rất nhiều trang giáp không đám bắn pháo đạn thật lớn nữa, mà đổi sang bắn pháo đạn uy lực yếu hơn.

Làm sao lại như thế? Chẳng lẽ bọn họ không sợ đánh nhầm người của mình?Leola mới nghĩ như thế, một mảnh pháo đạn mất đi đích ngắm, bắn vào một kỵ sĩ cưỡi chim điêu lớn, nhưng chỉ thấy đấu khí màu đỏ trên người tên kỵ sĩ vân đỏ kia vừa bung ra, lúc pháo đạn đập lên đấu khí thì liền nổ tung, uy lực của bạo tạc lại đều bị đấu khí màu đỏ ngăn ở bên ngoài, kỵ sĩ và chim điêu ngay cả da cũng không bị xước một miếng.

"Leola, lần sau trước khi đánh nhau, tôi trước hết nhất định phải giúp anh tìm ra phương pháp phóng đấu khí." Trên khuôn mặt có chút tái nhợt của Keisy còn có tơ máu từ trên trán chảy xuống, thoạt nhìn đặc biệt thê thảm.

Phóng ra đấu khí, phóng ra... phóng ra? Trong lòng của Leola chấn động, lực lượng trong cơ thể mình gọi là chân khí, mà lực lượng của kỵ sĩ thì đến từ đấu khí, nếu như nói chân khí kỳ thực tương đương với đấu khí, vậy phóng ra đấu khí, chẳng phải nghĩa là phóng ra chân khí?

Được, cứ thử xem! Leola hô lớn một tiếng: "Keisy, nhoài lên lưng Bảo Lợi Long bám cho chắc."

Keisy lập tức phủ phục lên Bảo Lợi Long, còn nắm chặt gai trên lưng Bảo Lợi Long, đồng thời trong miệng còn lẩm bẩm: "Mặc dù nói trên mặt nạ của Misery cho có thi triển một chút ma pháp hưng phấn, chẳng qua cái gã này cũng quá hưng phấn rồi đi? Hi vọng mạng nhỏ của mình sẽ không bị tên này vờn mất.

Leola cấp tốc vận chuyển chân khí trong cơ thể, sau đó trước tiên thử một chút, để cho mấy tơ chân khí chui ra lòng bàn tay, khi nhìn thấy đấu khí màu đỏ chui ra khỏi lòng bàn tay, Leola biết mình đã thành công rồi, đáy lòng không khỏi có chút mừng rỡ.

Nhưng Leola lại không nhìn thấy thần tình vừa kinh ngạc vừa khinh bỉ của học sinh học viện Tử La Lan xung quanh, đấu khí màu dỏ? Đó chẳng phải là đấu khí của kỵ sĩ vân đỏ sao? Căn cứ vào giai cấp kỵ sĩ từ thấp đến cao, lục đỏ lam bạc vàng, kỵ sĩ vân đỏ xem như là giai cấp nhiều nhất phổ biến nhất trong học viện, căn bản hoàn toàn không hiếm lạ.

Mặt Nạ Bạc thân mặc kỵ sĩ phục vân bạc lại có thể phóng ra đấu khí màu đỏ, sự thật đẫm máu này khiến cho học viện Tử La Lan xung quanh đều rất đỗi chấn động, Mặt Nạ Bạc là kỵ sĩ vân đỏ?

Keisy lúc này cũng ngẩng đầu nhìn thấy đấu khí trong lòng bàn tay của Leola, chẳng qua cậu thế nhưng lại không giống như học sinh không hiểu biết xung quanh cho rằng Leola là vân đỏ, trên thực tế, Keisy cách Leola gần nhất nên rất rõ ràng có thể phân biệt ra đấu khí màu đỏ trong lòng bàn tay Leola khác xa với kỵ sĩ vân đỏ bình thường, màu sắc đấu khí của kỵ sĩ vân đỏ bình thường là màu đỏ như lửa, màu sắc vô cùng sáng đẹp, nhưng đấu khí trong tay Leola lại là màu đỏ sậm, rất giống loại màu sắc của máu sắp khô.

Màu sắc như máu đó khiến Keisy cảm nhận được cảm giáp áp bức mãnh liệt, chẳng qua Keisy chết cũng phải nói xong mới chết mà cố nói với Leola: "Này, màu sắc đấu khí của anh thật lạ, anh xác định anh là phóng đấu khí, hay là phun máu hả?"

Leola suy nghĩ: "Có lẽ bởi vì chân khí của tôi gọi là Huyết Phiêu Chân Khí."

"Mặt Nạ Bạc! Ngươi thân là kỵ sĩ vân đỏ, lại mặc kỵ sĩ phục vân bạc, vượt cấp là tuyệt đối không được cho phép, cởi kỵ sĩ phục vân bạc của ngươi xuống." Một kỵ sĩ nào đó bừng bừng nộ khí rống to.

"Có người bảo anh tại chỗ biểu diễn múa thoát y đó, anh dứt khoát cởi luôn đi, tạo phúc cho đồng bào nữ giới ở hiện trường cũng không tệ đâu?" Keisy cười nhe hàm răng trắng.

Leola nhíu mày, không trả lời Keisy, đồng thời cũng cường lực vận chuyển chân khí, để cho những kỵ sĩ kia kiến thức một chút sự lợi hại của đấu khí màu đỏ của hắn, dần dần, xung quanh Leola bắt đầu phát tán ra chân khí, chân khí màu máu nồng liệt đúng như tên của nó, giống như thể máu phiêu ở không trung.

Mà kỵ sĩ xung quanh cũng bắt đầu phát hiện tình huống không đúng, loại chân khí màu đỏ máu này đừng nói khác xa với của kỵ sĩ vân đỏ, thậm chí chưa từng nghe nói có loại đấu khí màu sắc này, một ý nghĩ kỳ quái nhất thời hiện lên ở trong lòng chúng kỵ sĩ, chẳng lẽ người trước mắt giống với Quang Minh kỵ sĩ và Hắc Ám kỵ sĩ, đều có đấu khí đặc biệt của riêng mình sao?

Ánh mắt của Leola siết lại, chân khí màu máu nhanh chóng bung ra, lực lượng cường đại xông về phía học sinh của học viện Tử La Lan, đấu khí của cả trăm kỵ sĩ xung quanh lần lượt không chịu nổi một kích mà bị đánh vỡ, ngay cả vỏ ngoài của những trang giáp chiến cơ cũng bắt đầu nứt toác, dưới lực lượng khủng bố này, mọi người ngay cả lực phản kích cũng không có...

Keisy nhoài ở trên lưng Bảo Lợi Long cũng cảm nhận được loại lực lượng mang tính hủy diệt này, cậu mắt thấy tình huống không ổn, lập tức vươn tay túm mắt cá chân của Leola, đồng thời ra sức rống to: "Leola, dừng!"

Nghe thấy tiêng quát của Keisy, Leola vốn đang chuyên tâm phóng đấu khí lúc này mới chú ý đến tình huống xung quanh, rất nhiều kỵ sĩ đã chống đỡ không nổi lực lượng của Huyết Phiêu Chân Khí, tới tấp ngã xuống mặt đất, trong mũi miệng còn tràn ra rất nhiều máu tươi, mà tình huống của trang giáp chiến sĩ bởi vì trang giáp nứt toác mà khẩn cấp thoát thân càng ác liệt, những trang giáp chiến sĩ thiếu đi chống đỡ của trang giáp, vừa lại không có đấu khí, gần như người nào cũng là tình huống trọng thương.

Ta không thể giết người! Leola trong lòng cả kinh, chân khí màu máu cường đại nhất thời tiêu tán, mà thu phóng chân khí mãnh liệt như thế cũng khiến cho Leola lãnh chịu lực phản chấn cường đại, trong miệng vậy mà ói ra một ngụm máu, đầu choáng váng, chân mềm nhũn, Leola vậy mà ngã ngồi xuống lưng Bảo Lợi Long, tạm thời dùng sức không nổi.

"Làm sao vậy?" Keisy có chút hoang mang hỏi.

Leola chậm rãi mở miệng: "Xem ra tôi vẫn là không quá có thể khống chế phương pháp thu phóng chân khí, lúc chân khí trở về cơ thể còn đả thương chính mình, tôi sợ rằng tạm thời động không được rồi, xin lỗi, Keisy, tiếp đến chỉ có thể dựa vào cậu thôi."

"Hửm, dựa vào tôi? Được thôi, dựa vào tôi thì dựa vào tôi." Bình thường nếu là nghe thấy ba từ này, Keisy chắc chắn sẽ nổi cơn tam bành, nhưng bây giờ...

"Chẳng qua điều kiện tiên quyết là, nếu mấy gã nhìn lên giống như sắp không khống chế được nước tiểu kia dám xông lên mà nói."

Leola nhìn quanh trái phải, trạng huống xung quanh không phải thảm bình thường, chỉ thấy trên mặt đất một đống kỵ sĩ nằm chi chít, còn có mảnh vụn trang giáp đầy đất, còn có những trang giáp chiến sĩ ngồi ở trên ghế thoát hiểm, giống như Keisy nói, sợ đến sắp không khống chế được nước tiểu, nhưng hơn nữa chính là, máu tươi chảy đầy đất nhìn kinh hoàng như thế... Leola bất chấp nội thương của mình, cố vận lên một tuyệt học khác của mình, Vũ Tâm Ý Thức, sau khi quét qua toàn sân, trái tim siết chặt của Leola mới lần nữa buông lỏng, may là... may là không có người tử vong.

"Leola, đặt cái tên cho đấu khí mới của anh đi chứ?" Keisy xấu xa cười hì hì kiến nghị.

"Tên?" Leola bất đắc dĩ nghĩ, hắn hình như đã nói đây gọi là Huyết Phiêu Chân Khí rồi...

"Đúng thế, anh xem xem, màu sắc đấu khí của anh giống như máu, sau khi dùng xong cũng thật sự đầy đất là máu, cứ gọi là Tinh Phong Huyết Vũ, thế nào? Rất thích hợp đi?" (Tinh phong huyết vũ: gió tanh mưa máu)

Tinh Phong Huyết Vũ sao? Leola không khỏi cười khổ, Keisy đặt tên trước giờ đều... thật đánh trúng trọng tâm.

"Tinh Phong Huyết Vũ thật đáng sợ."

Trên màn hình của một cỗ machine phát hình to lớn đúng lúc đang chiếu cảnh Keisy đặt tên cho đấu khí của Leola, mà hiệu trưởng Barbarise đang ngồi ở phía trước machine quan sát thắng thua của hai học viện đấu tranh cũng không khỏi thở ra một hơi thật dài.

Nhưng trong phòng làm việc rộng lớn cũng không phải chỉ có Barbarise mà thôi, ngoài ra còn có người đàn ông đeo kính tóc vàng xán lạn, trên mặt của Misery khác với thái độ bình thường mà nhíu mày, và cuối cùng một vị thủ tướng Acalane trên mặt mang theo mỉm cười ôn hòa thì đang châm trà vào ly trà của ba người.

"Đây đã là gì, nếu các ông ở hiện trường của lôi tháp hắc ám, tiếng quỳ xuống kia của Leola mới gọi là tuyệt luân đây." Jones mỉm cười, ánh mắt lại càng âm trầm hơn Misery bên cạnh.

Lông mày Misery nhíu chặt: "A, mặc dù tôi vẫn rất ghét tên kỵ sĩ tự cho là đúng kia, chẳng qua tôi lại bắt đầu có chút tán đồng cách nghĩ của hắn rồi."

"Oh? Vì sao?" Barbarise trái lại nổi lên căng thẳng, đùa cái gì vậy chứ, hắn thế nhưng là bất chấp lãng phí công lực của mình mới giải được phong ấn của Leola.

"Thực lực vốn cường hãn của Leola trái lại vẫn chưa là gì, có điều lại cùng vương tử của Thần Thánh Bạch Long định khế ước, hắn đã nắm giữ trì dũ thuật, khác nào cảm nhận được nguyên tố ma pháp rồi, học được Long Ngữ ma pháp cũng là chuyện sớm muộn, bây giờ vừa lại để hắn nắm giữ đấu khí, tôi có lẽ cũng không phải đối thủ của hắn rồi." Misery hiếm khi biết yếu thế, nhưng hắn tin hai người ở hiện trường cũng tuyệt đối không dám xem thường Leola.

"A, đó vẫn là chuyện nhỏ, tôi trái lại lo lắng vấn đề Long Hoàng kế vị tương lai hơn, ba con trai một con gái của Long Hoàng tất cả đều không có trở thành chủ nhân của Thần Thánh Bạch Long tộc, lại để cho một người ngoài trở thành chủ nhân của vương tử Thần Thánh Bạch Long, các ông nói xem, vị trí Long Hoàng này là phải truyền cho ai mới được đây?" Jones không hổ là thủ tướng một quốc, so với vấn đề thực lực của Leola, hắn lo lắng hơn chính là quốc gia đại sự.

Barbarise lại chậm rãi đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ nói: "So với tương lai, tôi lo lắng bây giờ hơn! Bạn tốt à, tôi có dự cảm, hội nghị lãnh tụ sợ rằng không thể suôn sẻ rồi, thậm chí có khả năng trở thành khởi đầu của biến động."

"Ông tìm chúng tôi tới, hẳn là không phải chỉ muốn nói câu này đi?" Jones từ tốn nhấp một ngụm trà.

Barbarise không có quay đầu, bóng lưng gầy gò kia lại kiên nghị như thế: "Tôi chỉ là muốn biết, khi biến động bắt đầu, các ông sẽ lựa chọn ủng hộ đứa con của vận mệnh tiến lên, hay là lựa chọn triệt để hủy diệt hắn."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top