Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Tiếp tục truyện..(Phần 2)…
Tiếp tục truyện..(Phần 2)…
Lâm Hành Chi đời trước dốc hết sức lực nửa đời người làm việc cho người khác, cuối cùng lại rơi vào cảnh cửa nát nhà tan kết cục chết thảm. Một lần nữa trở lại năm vừa mới trở thành tân khoa Trạng Nguyên, Lâm Hành Chi vẫn không thoát khỏi số phận bị Lệ Vương cướp về phủ ngày trên đường phố. Mọi người đều biết Đại Sở Lệ Vương là một kẻ điên bệnh hoạn, một bước ho ba lần, là một kẻ điên khát máu mà còn đặc biệt thích đem người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay. Mọi người đều tiếc cho tân khoa trạng nguyên trẻ tuổi đẹp đẽ sợ là không sống được bao lâu. Nhưng kiếp này, Lâm Hành Chi quyết định không hận thù hay chạy trốn, sẽ cho người đó bất cứ điều gì người đó muốn. Điều mà kẻ bệnh hoạn kia muốn rất đơn giản: "Bản vương muốn ngươi là người duy nhất trong mắt, trong lòng và cả đời!" Cũng như "Nào, đừng thương hại ta, một bông hoa mỏng manh này." Lát sau, Lâm Hành Chi đỡ eo và chửi thầm trong lòng: "Đóa hoa mỏng manh là thằng khốn nào!"Vai chính: Lâm Hành Chi, Sở Chiêu Một câu giới thiệu: Lấy anh, em sẽ là của anh. Quan niệm: Hãy mở rộng tầm mắt, nhận ra chân tâm của mình và tiến về phía trước với hy vọng.…
Học kỳ hai năm hai, đàn chị của câu lạc bộ âm nhạc đến tìm Kỷ Tô khóc lóc kể rằng mình bị một thằng đàn ông tồi lừa sắc lừa tiền.Kỷ Tô an ủi đàn chị, đàn chị nhìn gương mặt vừa thuần khiết vừa quyến rũ của cậu, khóc lóc ỉ ôi nhờ cậu trả thù giúp mình.Kỷ Tô mù mờ: Chị à, em là con trai.Đàn chị hung hăng: Vì em là con trai đó, cũng vì em móc ra thì còn to hơn của gã, nên phải cho gã biết yêu đương qua mạng hiểm ác cỡ nào!Kỷ Tô: ...Để báo thù cho đàn chị, Kỷ Tô dùng clone để thêm wechat của tên sở khanh kia, ngày nào cũng phải vắt óc tán gẫu với đối phương.Nhưng cậu chào từ buổi sáng tới buổi tối mà tên sở khanh chẳng hề đáp lại.Mãi đến một hôm, Kỷ Tô gửi một bức hình qua cho hắn.Trong hình, cậu mặc một cái quần ngắn màu trắng, để lộ ra cặp đùi thon dài cân đối.Lần này, đối phương đáp lại: Trong hình là chân của cô à?…
Tác giả: Bánh Bao Thịt Hem Có Thịt.Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, HE, tu chân, ngược luyến, niên hạ, sư đồ, 1v1, trọng sinh , chủ công Văn án của tui: (trích đoạn chương 24)Trời vừa hừng sáng, một đêm điên cuồng đã trôi qua, bóng tối dần bị lột bỏ, tia sáng ban mai rạch lên chân trời, thái dương nhô lên đỏ rực như một trái tim vỡ nát đẫm máu, giãy dụa vùng thoát khỏi vực sâu tăm tối, ánh sáng diễm lệ huy hoàng tưới rực một góc trời.Sở Vãn Ninh ngược sáng mà đứng, đứng ngay ranh giới của bóng tối đang ngày một sáng tỏ, đứng giữa một mảnh trời ngập tràn ánh nắng ban sơ.Hắn, áo cưới như máu, nghiêng thân mà đứng, vầng thái dương vừa mới ló dạng chiếu lên sườn mặt hắn một đường viền sáng mờ ảo, không thấy rõ biểu tình trên gương mặt.Bỗng nhiên, linh lực phát ra, áo cưới bị một sức mạnh cường hãn xé toạt.Vải vụn đỏ tươi, tựa như những cánh hoa hải đường rơi rụng bay lả tả đầy trời, gió bỗng nổi lên, phiêu tán tứ phía.Áo cưới tản nát, để lộ một thân bạch y, cuồn cuộn tung bay trong gió, cùng với mái tóc dài đen như mực của hắn.Máu tươi ướt đẫm trên đầu vai.Lụa đỏ vụn vỡ bay trong gió.Vết thương loang lỗ máu vì bảo vệ Mặc Nhiên mà thành, có vẻ đặc biệt diễm lệ chói mắt nổi bậc trên nền áo trắng.Thật lâu sau, Sở Vãn Ninh cười lạnh, rất trào phúng: "Mặc Vi Vũ, giữa ta và ngươi, có cái gì có thể khiến cho người khác hiểu lầm?"ngu banh nóc husky công*ngạo kiều sư tôn thụ…
H nặng, thô tục, không hợp xin mời click back. Truyện càng về sau càng nặng, không có tam quan…
[Xuyên nhanh] Công Lược Nam PhụTác giả: Mai Khai Edit: Aya Shinta + MiaĐây là một hệ thống công lược, vì muốn trở thành người, đi công lược nam phụ trong các thế giới tiểu thuyết.Một câu khái quát: Đây là câu chuyện của một hệ thống trên con đường trở thành nhân loại.Aya: Hoan nghênh lọt hố !!! Đây là hành trình trở thành loài người của của một hệ thống. Nên ban đầu 0051 sẽ ngốc không thể tả, nhiều bạn có thể cho rằng sẽ rất nhàm chán a. Nhưng qua nhiều thế giới, cô ấy sẽ dần trưởng thành lên, mình thực sự rất thích một quá trình như vậy. Đọc hơn 1000 chương mới quyết định edit bộ này, nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua cho. Truyện có những tình tiết manh ơi là manh, mình khá là thích thể loại ngọt kiểu này ~~~…
BẠO QUÂN NAM HẬUTác giả: Chúc NinhEdit + Beta: Thủy Tích Thanh ThanhThể loại: Cổ đại, Xuyên việt, Nam nam thế giới, Cung đình hầu tước, Sinh tử, 1x1, HEVĂN ÁN:Xuyên đến thế giới có ca nhi;Trang Tử Trúc lấy thân phận vương tử của nước thua trận hòa thân với vị vua trẻ tuổi hung bạo của vương triều Đại Chương.Vốn luôn lo lắng sẽ bị đối đãi một cách thô bạo, kết quả ---Vị bạo quân trong truyền thuyết chẳng lẽ chỉ là lời đồn đãi?PS: Không cung đấu, không đấu đá gì hết, CHỈ ZOOM VÔ CHUYỆN TÌNH YÊU THÔI!…
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…