8.
tôi cõng mợ ra khỏi làng kim liên giữa đêm, đến làng khác. tôi hoảng sợ. tôi lo lắng. mợ tôi già yếu đang ngất ngưởng giữa sống và chết. tôi vội vã cõng mợ đi tìm thầy thuốc. còn ở nhà vĩnh cầm đang hóa rồ hóa dại. tất cả cứ ùn ùn ập đến.
tú hỷ quay về thật hả em?
_
đến được nhà thầy thì mợ tôi ngừng thở. người thân duy nhất của tôi ra đi mãi mãi.
tôi chẳng đoái hoài gì nữa, bỏ đi biệt xứ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top