chương 43
Trong lòng cô, anh tốt như vậy sao?
Trước khi bị thương, Park Jimin vẫn là sống ở trên đỉnh hào quang, được người khác tung hô, khen ngợi đã quen, cũng cảm thấy vậy cũng là chuyện bình thường.
Nhưng là, từ khi anh bị thương, cả thế giới đều thay đỗi, từ trước đến giờ cường đại chính anh, cũng biến thành tinh tế nhạy cảm.
Nghe được Hye Sun khen mình, trong lòng có chút hơi vui vẻ, khóe miệng cũng hướng phía trên dương lên, không nghiêm túc nhìn, căn bản không nhìn ra cái loại này.
Hye Sun vẫn còn đang cùng cô gọi điện thoại, cũng không có để ý đến Jimin tồn tại.
Cô tựa vào trên tường thủy tinh, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, ở trên người của cô.
Cô ở trong điện thoại nói: "cháu giữ vững tâm lý là tốt rồi."
" Cháu cúp trước." Trong lòng Hye Sun có chút khổ sở, cô bây giờ bộ dáng này, mình lại không giúp được gì.
Cô quay đầu lại, phát hiện không biết lúc nào Jimin đi ra ngoài, sợ hết hồn, "chú, tại sao ở đây mà không lên tiếng? Yên tĩnh, làm tôi sợ muốn chết."
"Nhìn em đang gọi điện thoại, liền không có làm ồn em." Jimin nhìn lấy cô, mới vừa cũng bởi vì nhận được hoa mà vui vẻ đến không được trên mặt, tại nhận được cú điện thoại này sau, liền trở nên ngột ngạt rất nhiều.
Jimin hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Hye Sun than thở, "Là mẹ tôi, bà ấy đem tôi chuyện cùng chú kết hôn nói với cô của tôi, để cho cô tôi tới khuyên tôi."
Không chỉ như vậy, Go mẫu còn cho trong nhà có thể nghĩ tới thân thích đều gọi điện thoại.
Giờ phút này, Go mẫu là như vậy cùng các thân thích nói: "Người nhà kia thật là quá đáng, bọn họ chính là nhìn lấy Sunnie dễ gạt, muốn đem Sunnie lừa gạt, bất kể như thế nào, tôi sẽ không đáp ứng."
Ngược lại, theo trong miệng bà ấy vừa nói ra, Park Jimin liền trực tiếp biến thành một người vừa nghèo lại vừa phế, còn nghĩ lừa gạt con gái của bà.
Mà Go Hye Sun con ngốc dễ bị lừa gạt.
Cho nên, bà ta phát động các thân thích toàn bộ tới khuyên Hye Sun.
-
Buổi tối, Hye Sun làm cơm, từ trong phòng bếp bưng ra, lại nhận được điện thoại.
Đây đã là cuộc điện thoại thứ năm mà cô nhận được từ xế chiều hôm nay.
Cô cũng không hiểu nổi, chuyện như vậy, mẹ là dũng khí từ đâu tới, làm cho thiên hạ đều biết.
Nhìn lấy cô cầm điện thoại di động cau mày bộ dáng, Jimin hỏi: "Lại là mẹ em để cho người gọi điện thoại cho em à?"
"Ừm." Hye Sun ngồi xuống, điện thoại di động trực tiếp tắt máy, cầm bát đưa đến trước mặt anh, cô hôm nay rảnh rỗi, vừa vặn dành thời gian làm một bữa cơm tối, "Ăn cơm đi! Không cần phải để ý đến bọn họ."
Coi như là mẹ cô cũng giống vậy.
DGo mẫu hôm nay việc như vậy, thật sự là quá mức, quá đáng đến để cho Hye Sun không muốn tha thứ.
Jimin đưa tay, đem đũa cầm lên, "Ăn ngon lắm."
Tài nấu nướng của Hye Sun không thể nói là cực kỳ tốt, nhưng, Jimin rất hợp khẩu vị.
Hye Sun nhìn lấy bộ dáng Park Jimin ăn cơm, anh thật giống như một chút cũng không có đem chuyện ngày hôm nay để ở trong lòng. Nhưng mà, nội tâm của cô, lại rất bất an, "Ba mẹ thế nào?"
Trải qua một buổi chiều, Hye Sun đều không dám nhắc tới cái vấn đề này.
Jimin nói: "Không có chuyện gì, ngày mai sẽ đi qua xem bọn họ."
"..." Hye Sun thở dài một cái, trong lòng rất khó chịu, cô tại Park gia khoảng thời gian này, biết tất rõ, Jimin ở trong nhà có như thế nào sức ảnh hưởng.
Người một nhà đều thích cô, không phải là bởi vì cô biểu hiện tốt bao nhiêu, cũng không phải là cô có bao nhiêu ưu tú, mà là, bởi vì Park Jimin.
Xảy ra chuyện như vậy, bọn họ khẳng định đối với cô rất thất vọng chứ?
Jimin mới vừa ăn hai bát, lại phát hiện con hàng ham ăn Hye Sun lại không nhúc nhích, bình thường đến bữa cơm, cô đều rất nghiêm túc ăn cơm, hôm nay, cô lại lười biếng?
Jimin rất muốn nói chút gì để an ủi cô, vừa mở miệng, thì trở thành rất nghiêm túc lời nói: "anh không thích ăn cơm không nghiêm túc, ăn mau cơm."
Hoàn toàn chính là giọng điệu cấp trên nói với cấp dưới, nơi nào giống như là đang dỗ vợ của mình?
"Tôi không đói bụng." Hye Sun hiện tại không có khẩu vị chút nào.
Jimin trong lòng cũng rõ ràng biết Hye Sun là đang suy nghĩ gì, anh gắp cho cô thức ăn, như cũ mặt không biểu tình, bất quá ngữ khí đã tốt hơn nhiều, "Đừng nghĩ lung ta lung tung, ba mẹ không có yếu ớt như vậy."
So với anh ban đầu gãy chân, bây giờ hết thảy tất cả, bất quá đều là trò trẻ con.
Hye Sun nhìn lấy Jimin đang bình tĩnh, "chú."
Trong lòng của cô, có một loại cảm giác rất nặng nề.
Jimin hỏi: "Làm sao?"
Anh cũng không quen cô cái bộ dáng nghiêm túc này.
Giống như những cô gái ở cái tuổi này, hẳn là càng hoạt bát một chút, giống như cô thường ngày như vậy.
Hye Sun óng ánh trong suốt con ngươi nhìn lấy Jimin, nhìn lấy anh ung dung bộ dáng, thật tại không tưởng tượng ra, anh là làm sao làm được bình tĩnh như vậy.
Nếu như là cô gãy chân, vĩnh viễn không có biện pháp đứng lên được, còn phải đối mặt vị hôn thê chạy trốn, người khác chê cười những chuyện này.
Cô sẽ như thế nào?
Chỉ là nghĩ suy nghĩ chuyện này, cô liền cảm giác mình có thể sẽ điên mất.
"Muốn nói gì cứ nói thẳng." Jimin nhìn lấy thấy cô muốn nói lại thôi bộ dáng, rất là trực tiếp.
"Không có việc gì, ăn cơm đi!" Hye Sun cho anh gắp thức ăn, "chú nếm thử một chút, xem ăn có ngon hay không?"
Jimin ăn một chút, "Ừm."
"Lại uống chút canh." Cô cầm bát múc cho anh, đem anh chiếu cố thật tốt.
Luôn cảm thấy chỉ có như vậy, mới có thể bù đắp sự áy náy trong nội tâm của mình, mặc dù cô biết, cái này cũng không coi vào đâu.
-
Ăn cơm xong, Hye Sun dọn bát đũa, cùng Jimin trở về phòng.
Anh nhìn lấy Hye Sun, "Thời gian không còn sớm, em đi tắm rửa nghỉ ngơi đi, hôm nay khẳng định cũng rất mệt mỏi."
Mặc dù tại Park gia bọn họ là ở chung một chỗ, nhưng là ở chỗ này, bọn họ là ở riêng, có gian phòng của mình.
Hai người đều là độc thân nhiều năm, đột nhiên ở tại một căn phòng, đừng nói Hye Sun không có thói quen, Jimin anh cũng rất không có thói quen.
Dù sao, anh một mực đều là rất yêu cầu không gian.
Hye Sun nói: "chú, tôi đến giúp chú lau người đi!"
"..." Jimin nhìn lấy Hye Sun, hoàn toàn không nghĩ tới, cô lại đột nhiên nói lên cái ý nghĩ này.
Giúp anh lau người?
Anh nhìn lấy Hye Sun, "em qua đây."
Hye Sun nghe lời tới gần, Jimin nhiệt độ lạnh tay đặt ở trên trán của cô, thầm nhổ nước bọt,nói: "Đầu óc em hỏng rồi?"
"..." Hye Sun nói: "Tôi muốn giúp chú, làm sao lại bị bảo là não hỏng rồi?"
"Em là một cô gái, muốn tắm cho anh?" Coi như cô có ý, anh cũng không tiện.
Bình thường tắm rửa mặc quần áo loại chuyện này, phần lớn đều là Jang Hyuk giúp.
Hye Sun nhưng là nghiêm túc, "Tôi không phải là cô gái a! Tôi là vợ của chú. Chú còn cùng tôi khách khí như vậy?"
Không phải là anh nói, cô là vợ của anh, không được khách khí với anh sao?
Nhưng là, anh nhưng xưa nay đều không để cho mình giúp anh làm những thứ này.
Lúc trước Hye Sun là da mặt mỏng, cũng kéo không dưới mặt.
Có thể cô suy nghĩ một chút, mình nếu như là đã thành vợ của Park Jimin, dù sao phải thích ứng cái thân phận này, vì anh làm chút đi!
Chuyện khác, cô không làm tốt, cũng không có học được, nhưng mà, cô có thể chiếu cố anh trong việc ăn uống cuộc sống thường ngày.
Jimin nhìn lấy Hye Sun , theo trong mắt cô có thể nhìn ra được, cô hạ quyết tâm thật lớn.
Xem ra, chuyện ngày hôm nay, cho cô kích thích không nhỏ a!
Mặc dù anh đã hết sức an ủi cô rồi, nhưng bởi vì chuyện của mẹ, vẫn làm cho Hye Sun cảm thấy rất áy náy.
Jimin cũng không gấp gáp cự tuyệt, nhíu mày, hỏi: "em nhất định phải giúp anh? Anh là một người đàn ông..."
Anh nhớ lại, cô lá gan làm sao đột nhiên trở nên lớn như vậy?
"Không có chuyện gì." Hye Sun quả quyết nói: "Tôi đi trước cầm quần áo."
Cô rất nhanh liền đi giúp anh tìm quần áo ngủ.
Jimin nhìn lấy cô tại trong phòng thay quần áo tìm quần áo của anh, nhìn lấy cô bận trước bận sau bộ dáng, có một loại cảm giác không nói ra được.
Rất nhanh, Hye Sun liền đem quần áo ngủ của Jimin lấy ra rồi, cô đem quần áo đưa cho anh, sau đó đẩy anh tiến vào phòng tắm.
"Chú trước chờ một lát, tôi đi pha nước tắm."
Hye Sun đem Jimin đẩy ở bên cạnh, sau đó đi pha nước tắm.
Cô lần đầu tiên tới làm chuyện này, có chút luống cuống tay chân, rất nhanh liền chuẩn bị xong, cũng chuẩn bị xong khăn lông, cô đi tới, sờ lỗ mũi một cái, cố gắng che giấu chính mình khẩn trương, "Tôi giúp chú cởi quần áo?"
Jimin nhìn lấy Hye Sun, anh thừa nhận, anh có chút muốn trêu chọc cô, muốn nhìn một chút da mặt luôn luôn rất mỏng cô có thể làm được loại trình độ nào?
Anh gật đầu một cái, "Được."
Hye Sun vươn tay ra, cởi áo sơ mi trên người anh.
Jimin hiện tại đối với cô mà nói, là không có tính nguy hiểm. Anh ở phía dưới không lên được, không thể làm chuyện ấy, cô cảm giác mình hoàn toàn có thể đem anh làm thành một người cùng giới mà đối đãi.
Chỉ bất quá, Jimin anh khí tràng quả thực quá mạnh mẽ, thật muốn cởi quần áo cho anh, cô còn có chút không được tự nhiên.
Cô đến gần anh, cách anh rất gần, tỉ mỉ cởi từng cúc một, nhàn nhạt tiếng hít thở, cách rất gần khoảng cách, truyền gần trong lỗ tai của anh.
Ở thành phố Fire là nơi sinh ra rất nhiều mĩ nhân,con gái da thịt phần lớn rất trắng, Hye Sun chính là nằm trong số đó, nhìn cô tự như một con búp bê tinh xảo.
Ánh đèn trong phòng tắm, lại là rất sáng, hắt lên trên người của cô trông lại càng mĩ miều.
Jimin nhìn lấy Hye Sun, đôi mắt trở nên sâu thẳm...
Hye Sun rất chuyên chú giúp anh cởi cúc áo, hoàn toàn không có lưu ý đến trước mắt có bất kỳ nguy hiểm, sự chú ý của cô đều ở trên thân thể của Park Jimin, cho dù nuôi gần một năm, thân thể của anh cũng cũng không có bị nhiều ảnh hưởng lớn, trên người cơ bắp sáu múi vẫn cứ rắn chắc cuồn cuộn...
Nhìn lấy cơ bụng của anh, Hye Sun có chút kinh ngạc, có thể tưởng tượng ra được, Park Jimin thân thể trước kia tư chất tốt bao nhiêu.
Điều kiện thân thể tốt như vậy, lại có gia cảnh như thế, thậm chí còn không thể làm chuyện ấy, thật đúng là dầy vò anh!
Trong lòng một trận tiếc thương, Hye Sun đem khăn lông làm ướt nước, cầm tới.
Cô giúp anb đem nửa người trên lau qua một lần, vì phòng ngừa khẩn trương, cô tự nói với mình, trực tiếp đem anh làm thành một cái pho tượng...
Nhưng mà, đối với pho tượng Jimin nói tới, thân thể của anh, lại có chút không nghe sai khiến.
Anh không thể không nói, Hye Sun đang giúp người lau người trong chuyện này, thiếu chút nữa công phu.
Cô không dám dùng sức, với anh mà nói, giống như là đang cù lét, tại khiêu khích anh, mà anh phải rất khổ sở chịu cực.
Anh không phải bức tượng điêu khắc, mà là một người đàn ông sống sờ sờ...
Hye Sun giúp anh lau xong nửa người trên, tẩy rửa khăn lông, đang tự hỏi một cái rất vấn đề nghiêm túc, có giúp anh lau ở dưới không đây?
Chuyện này dù sao cũng là cô nói ra, bỏ dở nửa chừng thật giống như không tốt lắm.
Cho nên, cô chỉ có thể kiên trì tiếp.
Cô buông xuống khăn lông, đi tới trước mặt Jimin, nói: "Tôi muốn giúp chú lau phía dưới, phải đem quần cởi ra."
-
--------
Aaaaa Park Jimin =))))))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top