chương 18

Bất quá, sau khi ăn xong, Jimin vẫn để cho cô trở về nằm trên giường.

Anh nhìn lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, "Mỗi lần đều đau như vậy sao?"

Đây là Hye Sun lần đầu tiên cùng một người đàn ông thảo luận loại vấn đề này, hết lần này tới lần khác biểu tình của anh lại rất là nghiêm túc, cô gật đầu một cái, "Ừm."

"Hay gọi bác sĩ tới xem qua một chút."

"Cái này mất mặt lắm!" So với đi tìm bác sĩ, Hye Sun càng muốn tự mình chịu đựng.

Jimin nói: "khám bác sĩ có mất mặt gì."

Thật đúng là một đứa trẻ con.

"Không có chuyện gì." Hye Sun nói: "Bọn họ đều nói, chờ kết hôn, sinh con liền tốt rồi."

Nói xong câu đó sau, cô liền hối hận.

Cô cắn cắn môi, hận không thể cho chính mình một cái tát.

Cô đang nói gì vậy?

Cô trộm nhìn Jimin một cái, kỳ vọng anh không có nghe thấy cô mới vừa nói.

Kết quả phát hiện anh đang nhìn cô, hơn nữa còn đem lời cô nói nghe hiểu được."Muốn sinh con? Em quá nhỏ."

Hye Sun đen mặt, cô rõ ràng chính là nói sai, tại sao thành như cô rất muốn sinh con cho anh vậy.

Cô giải thích: "Tôi không phải là cái ý này..."

Đây quả thực là thiên đại hiểu lầm được không?

Jimin cười một tiếng, "anh biết."

"..." Có thể Hye Sun cảm thấy, anh thật giống như đã hiểu lầm đến mức sâu hơn?

Hye Sun nằm trên giường một hồi, mới đi tắm, trở về, ngược lại cũng không ngủ được.

Cô lấy điện thoại di động, chơi đến phi thường cao hứng, mỗi ngày trước khi ngủ dù sao phải chơi một chút mới có thể ngủ được.

Một cái tay duỗi tới, từ trong tay cô đem điện thoại di động cầm đi, "Đừng xem, đi ngủ sớm một chút."

Jimin là một người rất nghiêm túc, anh bình thường không dùng Message, không Facebook cũng không dùng zalo, chỉ đọc sách, cũng rất ít chơi điện thoại di động, một điểm này, cùng cô hoàn toàn ngược lại.

Hye Sun có chút sùng bái anh.

Thấy điện thoại di động của mình bị lấy đi, cô có chút ủy khuất, "Không ngủ được."

Cô lúc ngủ không quen bên cạnh có người khác.

Trước đều là tách ra ngủ, nhưng là ở chỗ này, cô và Jimin chỉ có thể dùng chung một căn phòng, cùng ngủ một cái giường.

Anh đem điện thoại di động của cô bỏ qua một bên, hoàn toàn đứt đoạn mất Hye Sun nhớ nhung: "Không ngủ được liền trò chuyện cùng anh."

Anh thật sự giống như một trưởng bối nói cái gì chính là cái đó, Hye Sun cô cái gì cũng phải nghe anh.

Hye Sun nói: "Tôi không biết nói cái gì."

Anh không phải là không thích làm ồn sao?

Mỗi lần đi cùng với anh, Jang Hyuk đều sẽ nhắc nhở cô bớt nói, đừng làm ồn đến Jimin.

Hye Sun một mực nhớ kỹ Jang Hyuk dạy bảo.

Jimin nhìn về phía cô, "anh mở đầu?"

Nói chuyện với người khác anh ngại ồn ào, nói chuyện với cô, anh còn thật vui vẻ.

"Được."

"Em cùng bạn gái JungKook, có quan hệ gì sao?"

Cái vấn đề này để cho cô vội vàng không kịp chuẩn bị, Hye Sun không hiểu nói: "sao lại hỏi cái này?"

Jimin nói: "cô ta nói hai người là bạn bè, nhưng anh có thể cảm thấy không giống."

Hye Sun nhớ tới quan hệ giữa mình với Clara Lee, "Chúng tôi trước kia là bạn, bất quá sau đó..."

Cô bây giờ không phải là rất muốn nói cùng Clara những chuyện hư hỏng kia.

"Cô ta phản bội em?" Anh thay cô đem câu nói kế tiếp nói rồi.

Hye Sun nhìn Jimin một cái, phát hiện anh thông minh phải nhường người có chút sợ hãi, rõ ràng cái gì cũng không biết, lại giống như cái gì cũng biết cô hỏi: "Làm sao chú biết?"

"Trước em có từng nói qua."

Hye Sun không nghĩ tới, Jimin chẳng qua là gặp mặt Clara một lần, liền đoán được người phản bội mình đó là Clara rồi.

Cô cũng không tiện lại phủ nhận: "Ừ. Bất quá... chú tại sao ghét cô ta? Hôm nay lúc ăn cơm, chú còn cố ý phá đám cô ta."

Theo lý thuyết, Jimin cùng Clara không có quan hệ gì, nhưng hôm nay, anh còn ở trước mặt mọi người, hận Clara.

Jimin  nhìn về phía cô, con ngươi của anh rất đen, lại lại khiến người ta cảm thấy rất an bình, "Bởi vì em không thích cô ta."

Hye Sun cảm giác mình bị Jimin những lời này làm cho tim mình run lên.

Bởi vì cô không thích Clara, cho nên, anh cũng không thích cô ta, thậm chí còn không giữ lại cho cô ta chút mặt mũi nào.

Rõ ràng loại hành động này nghe có chút ngây thơ, nhưng là, đứng ở góc độ của Hye Sun mà nói, lại cảm thấy anh thật đẹp trai.

"Chú, gả cho chú quá hạnh phúc!" Hye Sun cảm động đến trực tiếp ôm lấy cánh tay của anh.

Cô đột nhiên lại gần, mới vừa tắm xong, hương thơm từ thân thể cô thoảng qua mũi anh.

Jimin hô hấp đọng lại một cái, cảm giác từ khi Park Eun Ji cùng anh tán gẫu qua cái đề tài kia sau, trong lòng của anh một cái nào đó chốt mở đã bị mở ra.

Hye Sun trong mắt anh, không phải là một tiểu nha đầu, mà là một người phụ nữ.

Hye Sun ôm lấy cánh tay của Jimin, có chút ảo não mà nói: "Cho tới bây giờ cũng không có người tốt với tôi như vậy! Chú tốt với tôi như vậy, sau này tôi biết phải làm sao?"

"Cái gì mà biết phải làm sao?" Jimin không hiểu hỏi.

Hye Sun nói: "Tôi sẽ hình thành thói quen. Chú không sợ tôi quấn lấy chú sao?"

"Em thích là được rồi."

"Cái kia nói xong rồi, tôi muốn cả đời quấn chú. Coi như chú đuổi tôi đi, tôi cũng không đi á!"

Hye Sun ôm lấy cánh tay của anh, đùa nói.

Jimin con mắt màu đen nhìn lấy cô, nhớ lại việc Oh Se Young đào hôn, cảm thấy có chút châm chọc.

Giữa người và người chênh lệch, tại sao lại lớn như vậy?

Anh xoa xoa đầu của Hye Sun, "Mệt rồi sao?"

"Có chút."

"Nhanh ngủ đi!"

Hye Sun nằm ở trên giường, than thở, "Bụng lại đau, không ngủ được."

Lời mới vừa mới vừa nói xong, cũng cảm giác được Jimin ôm mình.

Cánh tay của anh rất có lực, đưa cô cả người vòng ở trong ngực, bàn tay đặt ở trên bụng nhỏ của cô...

Kinh nguyệt tới, bụng nhỏ là nước đá, tay anh lại ấm áp cực kì.

Cái này là lần đầu tiên hai người thân mật như vậy, Hye Sun cô không dám nói tiếp nữa.

-

Buổi sáng, Hye Sun mặc đồ ngủ đi ra, cô không có mang quần áo tới, ngày hôm qua quần áo giặt sạch còn chưa kịp khô, cũng chỉ có thể mặc đồ ngủ thôi.

Cô đi xuống lầu, phát hiện trong phòng khách có khách, Park ba ba cùng mẹ Park cũng ở đó.

Tới chính là một đôi vợ chồng, tuổi tác cùng ba mẹ của Park Jimin không sai biệt lắm.

Bọn họ thật giống như đang nói chuyện gì đó rất nghiêm túc, Hye Sun liền không có đi vào trong.

Bọn họ nói chuyện âm thanh từ trong phòng khách truyền tới: "Chúng tôi hôm nay qua tới, chủ yếu là vì Se Young cùng Jimin hôn sự tới."

"Hôn sự?" Tiếp lời là mẹ Park , bà ngẩng đầu lên, nhìn lấy người đàn ông mập đang nói chuyện,ngữ khí rất lạnh lẽo cứng rắn " Jimin xảy ra chuyện đến bây giờ, Oh Se Young một lần đều chưa từng xuất hiện, ông bây giờ tới cùng tôi nói hôn sự?"

Bà luôn là sẽ nhớ lúc trước Oh Se Young ngày trước, mở miệng một tiếng ba mẹ, làm cho người ngoài nhìn vào còn tưởng con gái ruột.

Bọn họ đối với Se Young cũng rất tốt, dù sao sau này cũng là con dâu.

Làm sao nghĩ đến, chính là con dâu này, sau khi Jimin xảy ra chuyện, cả người liền biến mất rồi.

Nguyên bản Jimin bị thương chuyện này, đối với người nhà họ Park đả kích cũng không nhỏ rồi.

Cách làm của Oh Se Young, quả thực là tưới dầu vào lửa, liên tiếp gặp tai nạn!

Ông Oh một mặt xin lỗi, "Thật sự ngại quá, Jimin xảy ra chuyện như vậy, chúng tôi cũng thật xin lỗi. Chẳng qua là... Se Young nhà chúng tôi tuổi tác còn nhỏ, muốn xuất ngoại đi học thêm chút kiến thức, con bé đi lần này, phỏng chừng không có năm sáu năm không về được.

Trước xuống lễ vật đám hỏi, chúng tôi gấp đôi trả lại, đều là chúng tôi không tốt, là chúng tôi thật có lỗi với Jimin, chúng tôi cũng chỉ có Se Young một đứa con gái, đem nó làm hư rồi! Con bé hiện tại đã ở nước ngoài rồi, chúng tôi cũng không thể đi đem nó bắt trở lại, đúng không?"

Mặc dù ngoài miệng không ngừng nói xin lỗi, nhưng, ý từ hôn ý tứ lại vô cùng kiên quyết.

Tình nguyện trả lại gấp đôi lễ vật đám hỏi, nhà bọn họ cũng không tiếp thụ nổi con gái duy nhất gả cho Park Jimin.

Ngược lại bọn họ chính là ăn chắc Park gia biết Oh Se Young đã xuất ngoại không có cách nào ngăn lại.

Jimin không thể sinh con, nếu là Oh Se Young thật sự gả tới, vậy sau này, sinh không được, chẳng phải là hỏng cả một đời con bé sao?

Cho nên, tình nguyện đắc tội Park
gia, bọn họ cũng tuyệt đối không muốn con gái của mình bị loại này ủy khuất.

Mẹ Park nhìn lấy Oh phụ cái kia một mặt giả nhân giả nghĩa, không nhịn được cười, "Cho nên, các người hôm nay chính là tới từ hôn?"

Se Young chạy liền coi như xong, bọn họ đều không có đến cửa đi tìm phiền toái, lại không nghĩ rằng, người nhà họ Oh lại chủ động tới yêu cầu từ hôn.

Oh phụ lúng túng ngồi ở chỗ đó, cũng không trả lời.

Vẫn là Oh mẫu mở miệng, "Lúc trước Jimin rất tốt, Se Young gả cho nó, chúng tôi cũng rất vui lòng, nhưng là nó như bây giờ... Cũng không thể để cho Se Young phục vụ nó cả đời chứ?

Hơn nữa tôi nghe nói, nó sinh con đều khó khăn. Nếu để cho chúng tôi gả Se Young tới, đây không phải là muốn cả đời thủ tiết sống sao? Mọi người đều là làm cha mẹ, các người cũng chính là phải nghĩ cho con bé nhà chúng tôi chứ?"

Bà ta là một bà già không giống như ông Oh sợ mất mặt, muốn nói cái gì, liền nói thẳng.

Hye Sun đứng ở ngoài cửa, coi như người đứng xem, nghe được lời nói này, đều cảm thấy tức giận.

Hiện tại người cũng quá thực tế đi?

Lúc bình thường, bọn họ muốn đem gả con gái qua tới.

Hiện tại chú ấy vừa xảy ra chuyện, cả nhà bọn họ liền muốn từ hôn.

Hơn nữa, còn nói khó nghe như vậy... Cái gì thủ tiết sống, cái gì không sinh con được!

Những lời này nếu để cho chú ấy nghe được, đến có bao nhiêu khổ sở?

Cũng may chú ấy không ở đây!

Hye Sun cái ý niệm này mới vừa trồi lên, liền cảm giác bên cạnh không ngừng có lãnh ý truyền tới, cô quay đầu, mới phát hiện không biết lúc nào, Jang Hyuk cùng Jimin đã đến phía sau mình.

Biểu tình của hai người đều rất nghiêm túc, Jimin gương mặt lạnh lùng, không nói gì.

Qua nét mặt của hai người có thể phán đoán, cô mới vừa nghe được những lời này, bọn họ cũng nghe được rồi.

Hye Sun nhỏ giọng nói: "chú."

Jimin nhìn cô một cái, không có lên tiếng, để cho Jang Hyuk đẩy mình ra ngoài.

Hye Sun thấy vậy, cũng không có ý lại tiếp tục nghe tiếp, rất nhanh đi theo sau anh.

"Chú..."

Cô muốn nói cái gì, lại thấy Jang Hyuk nháy mắt, ra hiệu cô lúc này không cần nói, Hye Sun mới ngừng nói.

Jang Hyuk cùng Jimin vào phòng, Hye Sun bị ở lại bên ngoài, cô không dám đi loạn, một mực chờ lấy, đợi đại khái năm phút, Jang Hyuk liền đi ra rồi.

"Chú ấy không có sao chứ?" Hye Sun nghĩ, nếu như đổi thành cô là Jimin, nghe được mới vừa người nhà họ Tô những lời đó, khẳng định cũng rất khó chịu.

Jang Hyuk nói: "cô đi phía dưới chơi đi, để cho anh ấy yên tĩnh một lúc."

Jang Hyuk đều nhanh muốn hết ý kiến, thật vất vả nhìn lấy Park tiên sinh tâm tình tốt một chút, người nhà họ Oh lại qua tới thọt đao.

Cũng không biết Park tiên sinh đời trước là làm cái gì, mới có thể chiêu lên họ Oh người một nhà này.

Hye Sun nói: "Tôi không thể cùng chú ấy nói chuyện sao?"

Jang Hyuk nói: "cô vào lúc này nếu là vào trong nói sai, anh ấy sẽ tức giận hơn."

Làm là một người đàn ông, Jang Hyuk có thể thể sẽ có được tâm tình giờ phút này của Jimin.

Hye Sun nhìn Jang Hyuk đều đã nói như vậy, rất là bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là xuống lầu.

Lúc cô đi xuống, Oh gia vợ chồng đã bị mẹ Park đuổi đi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top