Chương 579: giá trên trời = chuyện ẩn ở bên trong
Edit: Hue ManBeta: Tiểu Tuyền
"Quả đào này rất ngon, chắc là Bàn Đào Tây trong truyền thuyết đi? ... hừ, ba chiếc nhẫn này, ta ra giá 55 vạn linh thạch."
Trên bảng Hắc Thạch của ghế vip số 732 lập tức phát lên ánh sáng màu đỏ "55 vạn linh thạch".
Nàng thấy rõ ràng, giá cả một khi vượt qua 50 vạn linh thạch, số người tham dự cạnh tranh cũng chỉ còn lại có năm nhà thôi.
Trò hay bây giờ mới bắt đầu đây.
Ghế vip số 211 không chút do dự ra giá 60 vạn linh thạch.
Nàng tiếp tục nói: "Ra giá, 65 vạn."
Đối phương tiếp tục: "75 vạn."
Ninh Tiểu Nhàn cười cười, ánh mắt lóe lên, rõ ràng không hề lên tiếng.
"Nhẫn trữ vật trước mắt đã đấu giá đến 75 vạn linh thạch! Ba miếng cộng lại dung lượng mười ba vạn cân, cũng không nên vì vật ngoài thân không chỗ có thể để mà phát sầu! Có khách quý nguyện ý ra giá cao nữa không?" Đấu Giá Sư đứng trên đài, tinh thần ngược lại bị chấn động. Vốn cho là có thể bán ra 50 vạn cũng không tệ rồi, nào biết hiện tại giá trị của nó đã vượt qua 70 vạn rồi. Đồ đạc bán được càng cao, hắn được trích phần trăm càng nhiều, cho nên trong giọng nói đều mang theo kích động.
Nàng cười phụt ra, lời Đấu Giá Sư này cũng quá ác rồi.
Đấu Giá Sư trên đài hô hai lần, sau đó bắt đầu đếm ngược. Lúc đếm tới "Ba", mới có một cái ghế vip khác sáng lên, ánh mắt của hắn sáng ngời, lớn tiếng nói: "Ghế vip số 927 ra giá 90 vạn linh thạch! 90 vạn linh thạch! Còn giá cao hơn không?"
Ghế vip số 211 tựa hồ rất phẫn nộ, Đấu Giá Sư vừa dứt lời, liền dứt khoát nhảy giá lên đến 130 vạn. Cái đó y hệt sách lược ngày đầu tiên Ninh Tiểu Nhàn đấu giá Thứ Long Kích, muốn dùng giá cả đột nhiên cất cao để dọa lùi người cạnh tranh khác.
Đáng tiếc, đối phương cũng không trúng chiêu.
Bảng Hắc Thạch của ghế vip 927 chớp động: "135 vạn linh thạch!"
Cái giá tiền này đã vượt hơn gấp đôi giá trị ba chiếc nhẫn vốn nên có.
*******************
Tĩnh thất ( căn phòng yên tĩnh) nghỉ ngơi của Thích trưởng lão.
Thích trưởng lão đang nhắm mắt điều tức. Tuy nói đã lâu không dính hồng trần nhưng hắn dù sao vẫn là người tu sĩ. Đạo hạnh là căn bản, cần lợi nhuận linh thạch nhưng đồng thời cũng không thể hạ thấp tu vi của mình. Tất cả Trưởng lão ghế nghị sĩ, tại thời gian Bạch Ngọc Kinh đang đấu giá sẽ có mặt. Dùng khả năng tùy cơ ứng biến để ứng phó tình huống lớn.
Ngoài cửa đột nhiên có tiếng bước chân dồn dập đến gần, hắn khẽ nhíu mày. Quả nhiên một giây sau. Tiếng đập cửa vang lên, giọng nói hoảng sợ của tỳ nữ truyền vào: "Trưởng lão, trưởng lão!"
"Tiến vào!" Hắn không vui mà khẽ quát một tiếng , đợi đến tỳ nữ đi tới khoanh tay đứng hầu, mới nói tiếp, "Đồ không nên người, nói bao nhiêu lần rồi, tỳ nữ của Thiên Thượng Cư khi tùy hầu ( tùy thời hầu hạ) không cho phép bối rối như vậy!"
Hắn uy nghiêm trầm trọng. Bị hắn trừng mắt như vậy, tỳ nữ cứng lại, mới nhẹ giọng nhẹ lời nói: "Tiểu Tứ muốn ta tranh thủ thời gian báo cáo với trưởng lão, giá ba miếng nhẫn trữ vật kia đã lên đến 170 vạn linh thạch rồi!"
Cái gì? Thích trưởng lão trợn hai mắt lên, cả giận nói: "Ngươi lặp lại lần nữa!"
Tỳ nữ bị dọa đến chân mềm, nuốt nước miếng nói: "Từ lúc nô tỳ bắt đầu đến, ba miếng nhẫn trữ vật kia đã lên đến 170 vạn linh thạch."
"Không có khả năng. Giá trị mấy chiếc nhẫn kia căn bản sẽ không vượt qua 60 vạn!" Thích trưởng lão lại ngồi không yên, chắp tay sau lưng đi qua đi lại nhiều lần, đột nhiên ngừng lại. Trên mặt như có điều suy nghĩ, "Không lẽ là nàng đã phát hiện? Che giấu như thế rồi mà, sao có thể chứ?"
Hắn trầm giọng hỏi: "Có phải là ghế vip số 732 đứng đầu bảng đấu giá không?"
"Số 732 đưa giá một lần rồi không theo nữa, giá cả tiếp theo đều là ghế vip số 927 treo lên."
Thích trưởng lão giật mình: "Số 927? Chẳng lẽ không phải nàng? Chẳng lẽ chuyện này ngoại trừ ta và nàng, còn có kẻ thứ ba biết được sao?"
Hắn cũng không hổ danh là người lăn lội nhiều năm trên thương trường, từ "Kẻ thứ ba" này mới xuất hiện, trong đầu liền có linh quang lóe lên, lập tức nhớ tới, "Đúng rồi. Đúng rồi, chuyện này có thể không phải là có kẻ thứ ba? Biện Kinh Thiện chết tiệt kia! Ngươi cùng Ninh Tiểu Nhàn liên thủ để đối phó ta . Phải hay không?"
Nhà nhỏ hắn đang ở mới vừa rồi còn khiến hắn cảm thấy yên tĩnh vô cùng. Nhưng bây giờ chỉ cảm thấy bực bội. Thích trưởng lão rốt cuộc ở không nổi, nhấc chân đi ra ngoài nói: "Theo ta tiến đến xem xét!"
**********
Trên tràng đấu giá, giá cả ba chiếc nhẫn đã lên đến 235 vạn linh thạch!
Cái giá tiền này đối với đồ trữ vật mà nói đã là giá trên trời, vượt qua kỷ lục cao nhất từ bao năm qua đến nay . Không riêng là quầng chúng tầng thứ mười một, ngay cả khách quý những tầng lầu khác cũng nhao nhao đem ánh mắt quăng hướng về phía này.
Một vật đột nhiên có thể bán ra giá gấp bốn, năm lần giá cả ban đầu, chỗ này lại dùng phương thức đấu giá phong bế toàn bộ , không tồn tại nhân tố tranh phong đấu khí nào, cho nên khả năng lớn nhất là trong đó có chút chuyện ẩn ở bên trong.
Khi Thích trưởng lão đuổi tới ghế vip số 211 quan sát , đấu giá sư vừa vặn hô lên giá 295 vạn linh thạch . Cái số này như là cự thạch, ầm ầm một tiếng đập lên ngực của hắn, dù hắn luôn cho rằng mình tu dưỡng vượt qua kiểm tra, cũng đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm. Càng nguy hiểm hơn là, cái giá này không phải thủ hạ của hắn Tiểu Tứ đưa ra, cũng không phải ghế vip số 927 đưa ra, mà là ghế vip khách quý khác đưa lên.
Không cần hoài nghi,buổi đấu giá nhẫn trữ vật khác thường này , khiến cho rất nhiều người hào hứng đại phát đến tham dự trận đấu này. Những người này ôm lấy tâm lý hơn phân nửa là: trong đó có chuyện ẩn ở bên trong, có lợi thì ta phải mua lại để xem một chút quà tặng đúng không? Nói không chừng ta cũng không duyên cớ kiếm được một số lớn đó.
Nếu bọn hắn mua được mấy cái nhẫn này, có lẽ thật đúng là có thể kiếm được một số lớn.
Ninh Tiểu Nhàn ngồi ở trên giường êm, từ đầu tới đuôi yên lặng quan sát trận đấu giá này, lúc này cũng nhịn không được tặc lưỡi: "Trong Kinh Đô kẻ có tiền thật sự là nhiều a, vì một chút hứng thú của mình có thể tiện tay ném ra hơn hai trăm vạn linh thạch đến nghe tiếng tiền vang lên! Thổ hào( đại gia của 1 vùng), thật sự là thổ hào! Phá sản, thực sự bại gia!"
Loại tình huống này xuất hiện vẫn vượt xa dự kiến của Ninh Tiểu Nhàn . Nàng vốn cho rằng trận này đến cuối trận cũng chỉ còn lại có thủ hạ hai phe Biện trưởng lão cùng Thích trưởng lão tịch mịch nâng giá, cái này liền hiểu được nơi đây có rất nhiều kẻ chỉ sợ thiên hạ không loạn nhập cục quấy rối.
Hắc hắc, loạn đi, càng loạn càng tốt. Nàng mặt mày hớn hở.
Gã sai vặt kia đứng ở một bên cung kính nói cẩn thận nói, ngay cả đầu đều không đưa lên, trong nội tâm lại yên lặng, nói: "Bà cô, trong ba ngày nay ngài tiêu tiền như nước, ngay cả khoáng thạch kia đều mua một đống lớn, chẳng lẽ không tính phá sản rồi hả?"
Lúc nàng thờ ơ lạnh nhạt, Ngô quản sự mỏi mắt mong chờ, dùng hai khắc suy nghĩ lại một ngày cùng sống với Thích trưởng lão như bằng một năm kia.
Lúc này, giá cả ba cái nhẫn đã lên đến 380 vạn linh thạch!
Thủ hạ Tiểu Tứ của Thích trưởng lão bản thân cũng là đấu giá sư, kinh nghiệm phong phú, đến lúc này đều có ý kéo giá, thẳng đến đấu giá sư bắt đầu đếm ngược mới hô lên giá cả. Cái này một mặt là lại để cho Thích trưởng lão quyết định, một phương diện cũng cho đối phương tạo thành một ít áp lực tâm lý. Phương thức này giống như Ninh Tiểu Nhàn trước kia dùng, cũng là muốn làm đối phương cảm giác mình tùy thời có khả năng buông tay mặc kệ, đập giá quá cao mà nói rất có thể sẽ nát tại trong tay đối phương.
Hắn chung quy không rõ ràng lắm tầm quan trọng của mấy miếng nhẫn trữ vật này đối với Thích trưởng lão, nếu không thì sẽ biết, mấy chiếc nhẫn này đối với Thích trưởng lão là đồ vật mà vô luận như thế nào cũng phải lấy được.
Cho tới bây giờ, mấy đại phú hào kia đã rút khỏi trận đấu giá. Dù sao phá sản cũng có cái mức độ, cầm hơn ba trăm vạn linh thạch mua cái gì không được, giá hiện tại của mấy chiếc chiếc nhẫn này đã vượt qua phạm vi hứng thú mà mọi người có khả năng thừa nhận.
Chẳng qua hào khí trên hiện trường ngược lại hoàn toàn bị dẫn để nổ rồi. Trong đại sảnh tầng thứ mười một nghị luận nhao nhao, hơn nữa Ninh Tiểu Nhàn đều có thể tưởng tượng khách quý những tầng lầu khác sẽ hào hứng như thế nào mà quan sát trận trò hay này. Phải biết, ngày đầu của hội đấu giá, "Hỗn Nguyên Tiêu Y" trân quý kia cũng chỉ bán đi với giá 370 vạn linh thạch, ba chiếc nhẫn rách này có tư cách gì mà có thể vượt qua?
Thích trưởng lão ngồi ở ghế vip số 211, vuốt vuốt râu ria, tay âm thầm phát run. Việc này đã triệt để náo lớn, chỉ sợ các trưởng lão khác của Thiên Thượng Cư đều đang chú ý, sau đó không thể không điều tra ba chiếc nhẫn này có đặc thù gì. Mặc dù tin tưởng không cho người phát giác hắn đã từng "mượn" ba chiếc nhẫn này, nhưng cũng không có nghĩa là việc hắn đã làm thích bị nhìn trộm. Phàm là người trong nội tâm có quỷ, hơn phân nửa đều là như thế.
Mắt thấy trận đấu giá trên tầng thứ mười một thường xuyên thắng, lâm vào một mảnh yên lặng, chỉ có Tiểu Tứ cùng người ở ghế vip số 927 ra giá, Thích trưởng lão trong lòng biết việc này khó có thể giải quyết rồi, hắn cưỡng chế cơn giận bộc phát, cắn răng đứng lên, xông ra ngoài trước khàn họng nói: "Gọi Quyên Nương đến, để cho nàng nhìn xem nàng làm ra chuyện tốt gì?"
********
"Thật lợi hại, đã lên đến 421 vạn." Ninh Tiểu Nhàn lấy tay chống cằm, lười biếng mà đánh ngáp một cái. Bên cạnh Ngô quản sự ngược lại là cười đến không ngậm miệng được.
Người trong ghế vip số 927 đích thật là thủ hạ của Biện trưởng lão. Nàng suy đoán, nói không chừng Biện trưởng lão cũng ở đó đây này.
Trận đấu giá này tiến hành đến nơi đây, vốn đã là chuyện không liên quan nàng, còn lại là Biện trưởng lão cùng Thích trưởng lão một đôi cừu địch đấu sức. Nàng chỉ cần ngồi trên núi xem hổ đấu, thật là nhàn nhã quá mức.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng nói nhẹ nhàng, gã sai vặt đi đến cửa, trở về nói khẽ với Ninh Tiểu Nhàn nói: "Là Thích đại trưởng lão của trưởng lão ghế nghị sĩ đến rồi."
"A?" Nàng lập tức tinh thần tỉnh táo, ngồi thẳng nói, "Mau mời."
Thích trưởng lão đi đến, ánh mắt quét qua trên người nàng cùng Ngô quản sự, sắc mặt hơi có chút cứng ngắc, nhưng trong nháy mắt liền chồng chất nổi lên dáng tươi cười nói: "Ninh trưởng lão!"
"Hóa ra là Thích đại trưởng lão tự mình quang lâm, Bồng Bích Sinh Huy a ( cả vách tường như được chiếu sáng)." Nàng cười mỉm nói. Hắn cũng nên đến rồi.
Đây cũng không phải nhà nàng, "Bồng Bích" chỉ chính là Bạch Ngọc Kinh ghế vip sao? Nàng thật không khách khí. Thích trưởng lão oán thầm một câu, âm thanh lạnh lùng hướng gã sai vặt đang đứng một bên nói: "Đi ra ngoài!" Lại quay tới, trên mặt nhưng như là tắm gió xuân, "Ninh trưởng lão, ta cũng liền đi thẳng vào vấn đề . Ba chiếc nhẫn trữ vật đang đấu giá kia, ngài có thể giơ cao đánh khẽ không?" giọng điệu cực kỳ thành khẩn.
Lão gia hỏa này, không đơn giản. Hắn vừa nói ra lời này, Ninh Tiểu Nhàn lập tức đối với hắn lau mắt mà nhìn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top