Chương 152: Lại thấy Ngạo Khinh Cuồng
Thời điểm các Tu Luyện Giả của môn phái cùng thế gia ở Thiên Huyền Đại Lục sầu vân thảm vụ, thì người tùy ý tiêu sái nhất không ai ngoài Tần Lãng, hắn rất là hưởng thụ cảm giác được tất cả mọi người khuất phục dưới chân hắn, bất luận hắn đi tới môn phái nào hoặc thế gia nào, cũng đều tồn tại sự kính ngưỡng.
Hắn thích xem ánh mắt hoảng sợ của những người đó, nhìn bộ dáng kinh sợ của bọn họ, cái loại cảm giác gọi thì đến đuổi thì đi này, cực kỳ thoải mái.
Trong khoảng thời gian này, mỗi một môn phái hay thế gia hắn đều đi đến một chuyến, bất luận hắn nói gì, đối phương cũng sẽ nghĩ hết biện pháp đi làm, mà không dám có chút phản kháng, bởi vì nếu phản kháng thì mọi người sẽ thành vong hồn dưới của tay hắn.
Cuộc sống thích ý này trước nay chưa từng có, mà dưới tình huống sau khi bị hắn cải biến, cuộc sống của giới tu luyện cùng dân chúng bình dân có sự khác biệt thật lớn, may là giới tu luyện tuy biến thành bộ dáng như vậy, nhưng dân chúng thì vẫn không biết Tần Lãng là ai như cũ.
Hắn vốn tưởng rằng mình thường xuyên dạo qua lại trên đường cái cũng phải làm đạt được ánh mắt sợ hãi của những người khác, nhưng hắn chưa hề đến chuyện không ai biết hắn là người nào, cảm giác như vậy khiến hắn rất là không thích.
Như thế xem ra, hắn chẳng qua là lão Đại của giới tu luyện, nhưng chưa phải là lão Đại của Đại Lục Thiên Huyền, sau khi biết được chuyện này, một ý nghĩ liền hình thành ở trong lòng của hắn.
Hắn lập tức trở về Thiên Âm Môn, đem tin tức cáo tri với mỗi một môn phái và thế gia, ở trong một vài vương quốc, thì môn phái và thế gia chẳng khác nào quái vật mà bọn họ phải ngước nhìn lên , cho nên sai bọn người này đi làm chuyện gì cũng rất dễ dàng.
Yêu cầu của Tần Lãng rất đơn giản, là bảo bọn họ đem chuyện Tần Lãng chính là người nắm quyền khống chế Thiên Âm Môn lan truyền đi ra ngoài, nhất định phải để cho mỗi người ở Đại Lục Thiên Huyền đều biết đến.
Ngoài ra, hắn yêu cầu mỗi thành trì đều khắc pho tượng của hắn đặt ở giữa thành , để được mọi người kính ngưỡng và tôn sùng.
Kể từ đó, địa vị của hắn ở Đại Lục Thiên Huyền, có thể nói thâm căn cố đế.
Biết được ý nghĩ này của Tần Lãng các môn phái và thế gia rất là bất đắc dĩ, trên thực tế bọn họ đã sớm đoán được Tần Lãng sẽ không cam lòng, loại người như hắn nhất định sẽ đem chuyện này tuyên dương ra toàn bộ thế giới.
Song, ai cũng không có cách nào, chỉ có thể im lặng mà thi hành.
Nhất thời, hoàng thượng của các vương quốc đều nhận được tin dựa vào thông truyền của môn phái hoặc thế gia, nói rõ Tần Lãng chính là người mạnh nhất của Đại Lục Thiên Huyền, đồng thời cũng là người khống chế Đại Lục Thiên Huyền, đồng thời bên trên còn có bức họa của Tần Lãng.
Tin tức kia vừa phát ra ngoài, thợ điêu khắc của các vương quốc cũng bắt đầu bận rộn lên, bởi vì trên thư nói rất rõ ràng, trong thời gian bảy ngày, phải bảo đảm mỗi cái thành trì đều có pho tượng của Tần Lãng.
Hoàng thượng của các nơi nghe thấy tin tức kia xong, ai cũng không dám trì hoãn, chọc giận cường giả như vậy, lửa giận mà họ phải đón nhận vượt xa những gì họ tưởng tượng.
Chẳng qua là, tất cả mọi người vẫn đang nghi ngờ, người mạnh nhất đột nhiên xuất hiện này. Lúc trước bọn họ cũng đều biết, đứng đầu Đại Lục Thiên Huyền là một người trẻ tuổi, nhưng cái khuôn mặt xa lạ tất nhiên là bọn hắn chưa bao giờ thấy đến .
Kỳ quái nhất chính là tất cả môn phái và thế gia ở trong cùng một ngày đã hạ lệnh điêu khắc phi tượng cho hắn, để cho mọi người kính ngưỡng, xem ra vị cường giả này không phải lợi hại bình thường.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người rối rít suy đoán tên chưởng khống giả Đại Lục Thiên Huyền này đến tột cùng là người nào, bởi vì chuyện điêu khắc nên mọi người cả Đại Lục Thiên Huyền đều biết sự tồn tại của Tần Lãng.
Có người bội phục thực lực của Tần Lãng, coi hắn trở thành mục tiêu để bản thân phấn đấu, có người thì đối với hành động của Tần Lãng nghiến răng nghiến lợi, dù sao hành động như vậy quá mức khoe khoang, cùng cường giả trong tưởng tượng của bọn họ khác biệt rất lớn.
Tần Lãng đối với chuyện này rất là hài lòng, hắn đi đến không ít thành trì của các vương quốc, phát hiện mỗi cái thành trì đều dựng pho tượng của hắn, phố lớn ngõ nhỏ đều đàm luận về hắn, lúc này hắn mới hài lòng.
Rồi sau đó, thì mỗi ngày Tần Lãng nổi lên cuộc sống hoang dâm, tầm hoa vấn liễu, trôi qua rất thoải mái.
Sauk hi Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc biết được tin tức, cảm thấy vô cùng kỳ quái, bởi vì chỗ bọn họ sinh sống là địa phương rất xa xôi, ít ai lui tới, cho nên tin tức bọn họ lấy được so sánh với những người khác muộn hơn một chút, nhưng điều này cũng không đại biểu họ không biết.
Trước kia bọn họ đối với chuyện của người ngoài tộc không chú ý nhiều, chỉ cần không có ai tới trêu chọc bọn họ, thì bọn họ sẽ không chú ý, nhưng kể từ khi Mộ Dật Thần xuất hiện, thì tình cảnh này lại bắt đầu thay đổi.
Mộ Dật Thần và Mộ gia có quan hệ cực kỳ chặc chẽ, sau lại biết đến chuyện chủ thế giới, bọn họ đang mong chờ một ngày kia Mộ Dật Thần có thể trở lại, cho nên Mộ Thiên Tĩnh vẫn liên lạc cùng bọn họ.
Nhưng bỗng nhiên Tần Lãng xuất hiện một cách không giải thích được đã khiến cho bọn họ kinh hãi, chuyện này rất kỳ quái, đột nhiên lại xuất hiện người thủ hộ của Đại Lục Thiên Huyền, khiến tất cả mọi người phải đem hắn cung phụng, nhưng Mộ Thiên Tĩnh lại không có nói cho bọn hắn biết nửa điểm tin tức.
Ngạo Khinh Cuồng chau mày khi nghe tộc nhân hồi báo, lẩm bẩm nói: "Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như ngoài mặt nhìn thấy, ta xem chắc là đã xuất hiện nguy hiểm gì đó, nếu không Thiên Âm Môn không thể nào không truyền tin tức tới đây."
A Vũ rất là đồng ý gật đầu, "Đúng vậy, lúc trước cho dù xuất hiện Tu Luyện Giả có tu vi cực mạnh, cũng chẳng bao giờ nói là muốn nắm Thiên Huyền Đại Lục trong tay, trong chuyện này nhất định sẽ có ẩn tình."
"Không bằng chúng ta phái người đi đến giới tu luyện hỏi thăm một phen, đến lúc đó liền biết chân tướng sự tình." A địa đề nghị.
Hiện tại tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang cùng nhân tộc đã có chút quan hệ của sự hòa thuận, tộc nhân cũng không bài xích loài người nữa.
Ngạo Khinh Cuồng hơi do dự một chút, vừa mới chuẩn bị đáp ứng, thì một gã tộc nhân cuống quít chạy đi vào, nói: "Vương thượng, có người ngoài tộc đến đây!"
"Có biết người phương nào tới không?" trong mắt Ngạo Khinh Cuồng hiện lên vẻ tàn khốc, tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang rất là bí mật, người ngoại tộc bình thường căn bản không thể nào đi tới nơi này .
"Là Mộ Môn chủ cùng với Mộ phu nhân, Mộ Môn chủ tự hồ bị trọng thương, vẫn còn đang hôn mê." Tộc nhân kia bận rộn giải thích.
Thần sắc của Ngạo Khinh Cuồng căng thẳng, sự tàn khốc trong mắt nhanh chóng tan đi, hóa thành vẻ lo lắng, hắn bước nhanh ra bên ngoài, nói: "Ngươi nhanh chóng đưa bọn họ tiến vào."
Tộc nhân lập tức gật đầu, thân hình nhanh chóng hướng phía trước lao đi, một cú nhảy vọt, đã hóa thành bản thể của Khiếu Nguyệt Thiên Lang chạy nhanh ra bên ngoài.
Rất nhanh, Ngạo Khinh Cuồng nhìn thấy Bạch Mạt Lăng và Mộ Thiên Tĩnh, nhưng mà trọng thương của Mộ Thiên Tĩnh vượt ra khỏi dự liệu của hắn, hắn không nghĩ tới gặp mặt lần nữa lại là bộ dáng như vậy.
Bạch Mạt Lăng phong trần mệt mỏi, trên mặt và quần áo màu xanh lam lây dính rất nhiều tro bụi, trên khuôn mặt tinh sảo lộ ra bộ dạng chật vật và mệt mỏi, nhìn thấy Ngạo Khinh Cuồng, sự lo lắng trên mặt Bạch Mạt Lăng mới tản đi vài phần, chẳng qua là khuôn mặt u sầu vẫn không thay đổi.
"Mộ phu nhân, đây là tại sao? Làm sao Mộ Môn chủ lại bị đả thương nghiêm trọng như thế?" Ngạo Khinh Cuồng lo lắng hỏi, Mộ Thiên Tĩnh ở Thiên Huyền Đại Lục có địa vị cực cao, phải nói là không có người nào dám động thủ với Mộ Thiên Tĩnh mới đúng, huống chi lại bị thương nặng như thế.
Trước ngực Mộ Thiên Tĩnh hiện đầy vết máu, một khí tức thảm thiết lặng lẽ tràn ngập ra , ý chí khắc nghiệt kia dù Mộ Thiên Tĩnh đã lâm vào hôn mê vẫn không tản đi.
Sắc mặt của Bạch Mạt Lăng rất khó nhìn, nói: " Đại Lục Thiên Huyền xuất hiện một cuộc hạo kiếp, chuyện rất phức tạp, cũng không phải ba câu đôi lời liền có thể nói rõ."
Nghe nói vậy, Ngạo Khinh Cuồng vẫy tay một cái, hướng tộc nhân phía sau nói: "Các ngươi mau nhanh chóng đi dọn dẹp ra hai gian phòng." Lúc này hắn nhìn hai người, nói: "Hai người phong trần mệt mỏi chạy tới, đã cực kỳ cực khổ rồi, hay là trước nghỉ ngơi một phen thật tốt, dù sao thì chuyện cũng đã xảy ra, không thể nóng lòng nhất thời được."
Bạch Mạt Lăng khẽ gật đầu, nói: "Đã làm phiền ngươi."
"Có cái gì mà phiền toái , Dật Thần là đệ đệ của Mộ cô nương, cũng chính là cháu của người, nói trở lại ta cũng là vãn bối của người." Ngạo Khinh Cuồng nói chuyện rất là khách khí, không có chút xấc láo nào.
Sau khi Bạch Mạt Lăng đi nghỉ ngơi, Ngạo Khinh Cuồng liền phái người dò xét một phen thương thế của Mộ Thiên Tĩnh, lấy được một kết quả thật không tốt. Ngũ tạng lục phủ của Mộ Thiên Tĩnh nhận lấy đả thương nghiêm trọng, hiện tại quả thực chính là chỉ còn một hơi treo ở đó, không chết đã là kỳ tích rồi.
Ngạo Khinh Cuồng sâu kín thở dài một hơi, lâm vào trong trầm tư, Bạch Mạt Lăng nói Đại Lục Thiên Huyền lâm vào một cuộc hạo kiếp, đến tột cùng là hạo kiếp như thế nào, mà ngay cả Thiên Âm Môn cũng phải hao tổn như thế? Như vậy hôm nay giới tu luyện của đại lục Thiên Huyền đã biến thành bộ dáng gì rồi?
Xem ra kia cái gọi là người khống chế kia cũng không phải để cho mọi người vui lòng phục tùng thừa nhận địa vị của hắn, mà đã dùng bạo lực bức bách , có thể đủ bản lãnh làm cho cả giới tu luyện bị khuất phục, thực lực của hắn đã đạt đến trình độ gì rồi?
Một đêm này Bạch Mạt Lăng ngủ rất say, vì kể từ khi Thiên Âm Môn đánh một trận xong, bà đã ngựa không ngừng vó câu mà dẫn dắt Mộ Thiên Tĩnh chạy tới bên này. Tần Lãng biết Mộ Thiên Tĩnh, cho nên Mộ Thiên Tĩnh không thể ở lại Mộ gia, nếu không một khi bị Tần Lãng phát hiện, thì nhất định chạy không thoát khỏi ma chưởng của hắn.
Bà nghĩ tới nghĩ lui chỉ có tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang là có thể tín nhiệm, nơi này cũng là địa phương mà Tần Lãng không thể nào tìm được, cho nên bà mới tới nơi này, chẳng qua sự gian khổ của là đoạn đường này đã vượt ra sự tưởng tượng của bà.
Ngay cả chính bà cũng không biết mấy ngày nay đã vượt qua thế nào, bà chỉ cảm thấy một cuộc cơn ác mộng bỗng dưng phủ xuống, làm cho bà không kịp chuẩn bị.
Khi bà chạy tới Thiên Âm Môn, nhìn thấy Mộ Thiên Tĩnh đang hấp hối, bà chỉ cảm thấy giống như có một mũi tên bắn lén cắm thật sâu vào trái tim của bà, khiến sự lạnh giá lan tràn, đem bà cả người đông lạnh hoàn toàn, như rớt vào trong hầm băng.
Một màn nhìn thấy Mộ Thiên Tĩnh hấp hối nhiều năm trước đây cùng một màn nặng nề trước mắt, khiến bà đau lòng tột đỉnh. Bà không có thời gian đi lo những khác, điều duy nhất mà bà có thể làm là mang theo Mộ Thiên Tĩnh nhanh chóng rời đi, nếu không, cả hai sẽ vĩnh viễn ở lại nơi đó.
Hiện tại Mộ Thiên Tĩnh vẫn ở trong hôn mê như cũ, nhưng ít nhất đã không có chết, vậy thì chứng minh còn có hi vọng, bà trừ đau long ra, còn cảm thấy một tia may mắn, ít nhất hết thảy còn có thể khôi phục lại.
Khi Bạch Mạt Lăng...tỉnh lại, đã là chuyện của ba ngày sau.
Tựa hồ đường dài mệt nhọc cùng với áp lực trong lòng đã khiến cho bà vô cùng mỏi mệt , sau khi cảm giác mình đã an toàn và hoàn toàn thanh tĩnh lại, nên bất tri bất giác nằm ngủ đến lúc này.
Sau khi Bạch Mạt Lăng tỉnh lại, trước tiên liền đi gian phòng cách vách xem Mộ Thiên Tĩnh, nhìn thấy Ngạo Khinh Cuồng đã an bài người chiếu cố Mộ Thiên Tĩnh bà cũng yên lòng. Tình huống của Mộ Thiên Tĩnh cũng không có gì cải thiện, vẫn lâm vào hôn mê như cũ, muốn cứu tỉnh không phải là một chuyện dễ dàng, ít nhất bây giờ bà không có bất kỳ biện pháp nào cả.
Bà không khỏi hồi tưởng lại khuôn mặt quen thuộc , nếu như Chỉ Ly ở đây ..., cũng sẽ không xuất hiện tình huống thúc thủ vô sách như vậy, không biết bọn Chỉ Ly lúc nào mới có thể trở lại.
Nếu như bọn họ trở lại, như vậy hết thảy nguy hiểm cũng sẽ tiêu tán, Tần Lãng nhất định sẽ có kết quả vô cùng thê thảm.
Ngạo Khinh Cuồng ở biết được Bạch Mạt Lăng đã tỉnh lại, liền phái người tới mời Bạch Mạt Lăng, hắn thật sự muốn biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Trong phòng tiếp khách, chỉ có hai người Ngạo Khinh Cuồng cùng Bạch Mạt Lăng, vì hai người lúc trước đã gặp mặt, cho nên cũng không cảm thấy lúng túng.
"Mộ phu nhân, không biết Đại Lục Thiên Huyền đến tột cùng xuất hiện hạo kiếp như thế nào ?" Ngạo Khinh Cuồng hỏi thẳng vào vấn đề, hôm nay mặc dù nhân tộc chịu ảnh hưởng, nhưng cũng tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với Thú Tộc, huống chi, ban đầu hắn đã hứa với Mộ Dật Thần là phải giúp đỡ Thiên Âm Môn và Mộ gia, tự nhiên không thể ngồi nhìn mà không để ý tới.
Bạch Mạt Lăng thở dài một hơi, trong đôi mắt dâng lên màn sương mũ, giọng điệu nặng nề nói: "Trước đó vài ngày, ta cùng với Thiên Tĩnh sau khi bàn giao lại chuyện của Thiên Âm Môn liền trở về Mộ gia một chuyến, để chuẩn bị đi đến Chủ thế giới."
Ngạo Khinh Cuồng nghe được rất chăm chú, nói đến chủ thế giới, hắn cũng muốn đi sang đó, nhưng hắn thân là Thiên Lang Vương không thể rời đi Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc, cho nên cái ý nghĩ này vẫn mắc kẹt lại. Nói trở lại hắn không thể tiêu sái, vô câu vô thúc như Mộ Dật Thần.
"Song, đang ở lúc chúng ta cáo biệt Mộ gia, thì Thiên Âm Môn xảy ra một đại sự. chẳng biết tại sao lại có một gã Tu Luyện Giả ở Chủ thế giới đi tới Đại Lục Thiên Huyền, trưởng lão của phái ta nghĩ hết biện pháp để cho hắn rời đi, nhưng hắn lại phát hiện dị thường của Đại Lục Thiên Huyền, đó chính là Đại Lục Thiên Huyền không có một người nào, không có một ai có thể khắc chế được hắn"
Tiếng nói của Bạch Mạt Lăng đột nhiên ngừng lại, nơi đáy mắt tràn đầy oán hận.
Ngạo Khinh Cuồng ngẩn ra, lúc này hắn đã hiểu sự tình đại khái, tên Tu Luyện Giả đến từ Chủ thế giới chính là Tần Lãng.
Cẩn thận nghĩ lại, liền có thể hiểu trình độ khó giải quyết của chuyện này như thế nào, Tu Luyện Giả ở Chủ thế giới, tất nhiên thực lực mạnh hơn rất nhiều so với bọn hắn, mà Mộ Thiên Tĩnh chính là bị Tần Lãng đánh trọng thương thành bộ dáng này
"Thiên Tĩnh sau khi biết chuyện này liền đem tin tức nói cho Môn chủ các môn phái và gia chủ thế gia, mọi người vốn đang do dự, thì Tần Lãng lại nói ra rất nhiều điều kiện hà khắc, cuối cùng mọi người quyết định cùng nhau đối phó Tần Lãng."
"Trận chiến ấy, cường giả của Đại Lục Thiên Huyền đều tề tụ lại, cùng nhau giết đến tận Thiên Âm Môn, nhưng kết quả cuối cùng lại là Tần Lãng chiến thắng, rất nhiều cường giả đều chết trong ngày đó, hôm đó ta cảm thấy vô cùng bất an, nên đã chạy tới, kết quả nhìn thấy Thiên Tĩnh đang hôn mê, nên mang hắn đi ra ngoài."
"Sau đó ta mới biết được, trận chiến ấy, những cường giả tham chiến trừ Thiên Tĩnh ra không có người nào trở lại, ta lo lắng Thiên Tĩnh sẽ có chuyện, cho nên mới chạy đến nơi này."
Nghe Bạch Mạt Lăng kể lại, khiếp sợ trong lòng Ngạo Khinh Cuồng càng ngày càng thậm, đánh một trận kinh thiên, khiến tất cả cường giả đều hóa thành tro bụi.
Đây quả thực là một trận đánh cao nhất ở Đại Lục Thiên Huyền, nhưng hết lần này tới lần khác trận chiến này lại có kết cục thê lương như thế, nhiều cường giả tụ tập ở chung một chỗ như vậy, cũng không có thể thay đổi được tình thế chút nào, chẳng phải bọn họ đều chết không nhắm mắt sao?
"Như vậy trải qua mấy ngày nay, chuyện tất cả vương quốc chế tạo pho tượng của Tần Lãng đều là hắn hạ lệnh sao?"
"Không sai, hắn là một người cực kỳ ham hư vinh, không riêng như thế, mà còn rất háo sắc, không phải là một cường giả chân chính." Bạch Mạt Lăng nghiến răng nghiến lợi nói .
"Cường giả chân chính nhất định khinh thường làm chuyện như vậy, ta cảm thấy được hắn làm những việc này giống như một kẻ du côn vô lạ hơn, Đại Lục Thiên Huyền bị một người như vậy khống chế, thật sự là một sỉ nhục!" trên khuôn mặt tuấn lãng của Ngạo Khinh Cuồng khó nén sắc mặt giận dữ,
Trên mặt Bạch Mạt Lăng tràn đầy vẻ u sầu, đôi mày xinh đẹp nhíu thật chặc lại, "Hiện tại ở đại lục Thiên Huyền thực lực của hắn mạnh nhất, chúng ta căn bản không có biện pháp đối kháng, hơn nữa lòng dạ hắn rất độc ác, chỉ cần không phục tùng là sẽ bị hắn chém giết, hiện giờ người chết ở trên tay hắn đã không biết bao nhiêu rồi."
Ngạo Khinh Cuồng lâm vào trong trầm tư, "Dật Thần bọn họ ở Chủ thế giới vẫn không thể trở lại sao?"
"Nếu như có thể trở lại, hẳn là đã sớm trở lại. tất cả mọi người đều đem hi vọng đặt ở trên người của bọn họ, chẳng qua là lối đi không gian kia đâu có dễ sửa chữa như vậy ?"
Bạch Mạt Lăng có chút bất đắc dĩ, đó là lối đi nối liền hai thế giới , nếu không phải Chỉ Ly nói sẽ nghĩ biện pháp sửa chữa lối đi, thì bọn họ căn bản sẽ không ôm hi vọng này. Chỉ Ly mặc dù đi sang Chủ thế giới mấy năm, nhưng mà Chủ thế giới là địa phương cường đại đến bực nào, cường giả nhiều như mây, khó khăn mà Chỉ Ly gặp phải tuyệt đối không nhỏ.
"Vậy cũng phải, nhưng mà bọn hắn sớm muộn gì cũng sẽ trở lại." Ngạo Khinh Cuồng chậm rãi nói, ánh mắt bỗng nhiên ngưng trọng, " Đại Lục Thiên Huyền bị Tần Lãng khống chế như vậy, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa, thực lực của hắn đến tột cùng mạnh bao nhiêu các ngươi có biết không?"
Nghe nói vậy, Bạch Mạt Lăng cho là Ngạo Khinh Cuồng muốn đi đối phó Tần Lãng, nên nhanh chóng khuyên giải nói: "Mặc dù ta không biết thực lực của Tần Lãng nhưng nếu hắn có thể chém giết toàn bộ cao thủ của Thiên Huyền Đại Lục thì thực lực quả quyết không phải là ngươi đủ khả năng ứng đối ."
Thiên Lang Vương là cường hãn không sai, nhưng chỉ mạnh hơn so với thủ cao Càn Khôn cảnh bình thường thôi, nếu cùng Tần Lãng giao thủ sợ là không có bao nhiêu hi vọng.
Khóe miệng Ngạo Khinh Cuồng xé ra nụ cười, "Nếu như thực lực của Tần Lãng cũng không phải đặc biệt mạnh, chúng ta còn có thể tìm kiếm một chủng tộc trợ giúp, dù sao bọn họ là Thú Tộc mạnh nhất của Đại Lục Thiên Huyền."
Tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang thực lực cực mạnh, nhưng so sánh cùng thần thú thì vẫn có một chút chênh lệch.
Đuôi lông mày của Bạch Mạt Lăng chau lên, nói: "Ngươi nói là Long Tộc?"
Long Tộc trong truyền thuyết trừ Thiên nhi ra, bà chưa từng thấy qua ai khác. Long Tộc rất ít xuất hiện, rất nhiều người đều cho rằng Long Tộc là chủng tộc trong truyền thuyết, lại càng không ai biết bọn họ ở địa phương nào, giờ phút này nghe được Ngạo Khinh Cuồng nhắc tới, bà mới nghĩ ra.
Ngạo Khinh Cuồng khẽ gật đầu, trầm ngâm chốc lát nói: "Hôm nay cũng không có phương pháp xử lí tốt hơn, ta sẽ thử liên lạc đi với Long Tộc, xem họ có ý kiến gì không?"
Trước nguy nan của Đại Lục Thiên Huyền, tất cả mọi người ở Đại Lục Thiên Huyền hẳn nên liên hợp lại, đuổi ngoại tộc như Tần Lãng đi ra ngoài mới đúng.
Trong mắt Bạch Mạt Lăng hiện lên vẻ chờ đợi, nếu như Long Tộc có biện pháp, vậy thật tốt quá, dù sao bà đã nghe nói Long Tộc cường đại , hôm nay Mộ gia, Bạch gia, Hàn gia, ba gia tộc bà quan tâm phải trải qua cuộc sống cực kỳ thê thảm.
Bạch Mạch Lãnh vàg Hàn Thành Hạo đều tham dự trận chiến ấy, hôm nay sợ là đã mất, cừu hận này, có thể nói là bất cộng đái thiên!
"Bây giờ người cứ ở bên trong tộc, có cái gì cần chỉ cần nói với a Lục hầu hạ người là được, không cần lo lắng những thứ khác."
"Thật là đã làm phiền ngươi." Bạch Mạt Lăng cảm kích nói, nếu không phải không còn đường để đi, bà sẽ không mang theo Mộ Thiên Tĩnh tới đây.
"Mộ phu nhân thật sự khách khí rồi, chúng ta cũng là thân nhân, người tới nơi này ở thì có là cái gì? Chẳng qua thương thế của Mộ Môn chủ làm cho người ta phải lo lắng." Ngạo Khinh Cuồng cau mày, ít nhất Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cũng không có phương pháp để giải quyết, lúc trước hắn cũng đã hỏi thăm qua rồi.
"Chỉ cần kiên trì đợi Chỉ Ly trở lại là được, sẽ không có vấn đề gì." Giọng nói của Bạch Mạt Lăng cực kỳ khẳng định.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top