Chương 144: Phong Bạch chết

Vào giờ khắc này, không khí phảng phất như ngưng trệ, trên khuôn mặt của mấy vị trưởng lão đều chợt lóe lên kinh hoảng, Tần Lãng giấu sự tức giận và lo lắng ở dưới mí mắt, trong mắt Phong Bạch xẹt qua tia giãy dụa cùng với quyết tuyệt . . . . .

Nói thì chậm, nhưng xảy ra thì nhanh, thời điểm Tần Lãng bất ngờ hướng phía Phong Bạch bay đến, thân hình Phong Bạch cũng nhanh chóng bổ nhào về phía miệng giếng, đem thư tín cầm trong tay hướng trong giếng ném đi, đây là cơ hội duy nhất của hắn, cho dù chết, hắn cũng nhất định phải truyền tin tức này đi.

Nhìn thấy cử động của Phong Bạch, Tần Lãng đã phát hiện việc này bất thường, lập tức tụ một chưởng không lưu tình chút nào hung hăng đánh tới phía sau lưng Phong Bạch!

Khi tay Phong Bạch đã chạm tới giếng cổ, thì sau lưng truyền đến một kích khiến cho sắc mặt hắn trong nháy mắt đỏ lên, phun một ngụm máu tươi ra, nhìn thấy máu tươi phun ở trên thư tín mà giật mình, theo tay Phong Bạch tiến vào trong thông đạo!

Thấy thư tín kia biến mất ở trong thông đạo, Tần Lãng giận không kiềm được, hắn bước nhanh ra phía trước, một phát bắt được cổ áo Phong Bạch, đem cả người Phong Bạch nâng lên nói, "Cho ngươi mật báo!"

Một quyền của Tần Lãng hung hăng rơi vào trên người Phong Bạch, mà hơi thở của Phong Bạch sau khi nhận một chưởng của Tần Lãng cũng đã trở nên uể oải, một chưởng lúc trước không có nửa điểm lưu thủ, hắn đã bị nội thương cực kỳ nghiêm trọng.

Nhìn thấy một màn này, khóe mắt của các trưởng lão khác như muốn nứt đi, rối rít xông tới, tiếp tục như vậy, Phong Bạch nhất định sẽ chết ở trên tay Tần Lãng!

Đáy mắt Tần Lãng hiện lên vẻ châm chọc, nhìn mấy người vọt tới nói: "Các ngươi cho là, chỉ bằng các ngươi có thể ngăn cản ta sao? Tất cả những ai ngăn trở ta đều phải chết!"

Rầm rầm rầm!

Một chưởng của Tần Lãng đánh bay một vị trưởng lão, chỉ một thoáng, mấy đạo thân hình đều ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, bọn họ cùng với Tần Lãng thực lực hoàn toàn không phải là cùng một cấp bậc, cho dù bọn họ cùng nhau xuất thủ, cũng không thể chống lại được Tần Lãng.

Nhìn các trưởng lão ngã xuống mặt đất, Tần Lãng cười nhạo nói: "Mấy lão già này, nếu như biết điều một chút nghe lời cũng sẽ không rơi vào kết quả như vậy!" Hắn quay đầu nhìn về phía Phong Bạch, lúc này Phong Bạch đã là hít vào nhiều mà thở ra không bao nhiêu, hấp hối, "Ngươi đã thích Chủ thế giới như vậy, ta đây liền đưa thi thể ngươi đi qua!"

Một loáng sau, trong tầm mắt đầy tơ máu của chư vị trưởng lão, Tần Lãng một kích mạnh mẽ vỗ vào trên đầu Phong Bạch! Máu tươi từ trên đầu Phong Bạch không ngừng chảy xuôi xuống, Phong Bạch mắt trợn tròn, chết không nhắm mắt nhìn Tần Lãng, mà thân thể của hắn dần dần ngã xuống.

Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, giơ lên thi thể Phong Bạch hướng về thông đạo ném đi vào, lưu loát phủi tay lúc này mới nhìn mấy vị trưởng lão nói: "Xem ra, ta vẫn không thể không khống chế cái thông đạo này a!"

Nhìn con ngươi mang theo thị huyết của Tần Lãng, trong lòng mấy vị trưởng lão đều hiện lên dự cảm xấu, bọn họ không muốn nhìn thấy một màn đã xảy ra vừa rồi! Lúc trước Phong Bạch trưởng lão còn cùng bọn họ ở chung một chỗ giờ phút này đã biến thành thi thể, nghĩ tới đây, tầm mắt của các trưởng lão nhìn về phía Tần Lãng mang theo nồng đậm hận ý.

"Mấy lão đầu tử khác đâu rồi?" Tần Lãng lên tiếng hỏi, lúc trước hắn rời đi, cũng không phải chỉ cso vài cái trưởng lão như vậy.

Song, chư vị trưởng lão ai cũng chưa từng để ý tới Tần Lãng, nếu không phải lực lượng của bọn họ không đủ mạnh, hận không thể đem Tần Lãng thiên đao vạn quả! Chỉ hy vọng Thiên Ngô trưởng lão bọn họ nhanh chóng truyền tin tức này đi, tốt nhất không nên trở lại Thiên Âm môn, nếu không sẽ hỏng bét!

"Ơ a, các ngươi còn rất kiên cường?" Tần Lãng cười nhạo nói, "Ở trước mặt ta kiên cường thì tương đương với tự mình chuốc lấy cực khổ! Hay là các ngươi cũng muốn giống như lão đầu tử vừa rồi? Nhưng ta sẽ không để cho các ngươi chết thống khoái giống như hắn đâu."

Khi Tần Lãng nói xong, tức giận trong mắt mấy vị trưởng lão càng đậm, ai cũng chưa từng mở miệng. Bọn họ tuy ngăn cản không được Tần Lãng, nhưng cũng sẽ không để lộ ra bất cứ tin tức gì, cho dù là chết! Nếu không, bọn họ sẽ xem thường chính mình.

Thiên Ngô trưởng lão nhanh chóng chạy tới Mộ gia, hôm nay Mộ gia đã trở thành một thế gia khổng lồ, khoảng cách với Hàn gia cũng không xa. Mặc dù hôm nay Mộ gia so với các đại gia tộc khác, số lượng tộc nhân hơi ít, nhưng là dưới sự giúp đỡ của Thiên Âm môn, điều kiện về tài nguyên nhiều hơn những gia tộc khác!

Mộ Thiên Tĩnh lúc này đang cùng Hàn Thành Hạo ở chung một chỗ uống rượu, tính tình hai người hợp nhau, lại là thân gia, lúc Thiên Âm môn có tin tức từ Chủ thế giới, Mộ Thiên Tĩnh thường sẽ đến báo cho Hàn Thành Hạo biết, thường xuyên qua lại, quan hệ giữa hai người cũng càng ngày càng tốt.

"Mộ huynh, theo ý của ngươi, mấy ngày nữa sẽ chuẩn bị đi đến Chủ thế giới?" Hàn Thành Hạo vừa rót rượu cho Mộ Thiên Tĩnh, vừa mở miệng nói, trong lời nói không thiếu vẻ hâm mộ .

Hắn cũng muốn cùng Mộ Thiên Tĩnh đi đếnCchủ thế giới, căn cứ vào tin tức mà bọn Lăng Lạc Trần truyền đến, Chủ thế giới mới là bầu trời của Tu Luyện Giả, hắn muốn đi kiến thức một phen, giúp cho tu vi của hắn tăng lên.

Chẳng qua là, hiện tại hắn không thể rời bỏ Hàn gia, hắn là nhất gia chi chủ, nếu như rời đi, Hàn gia không biết sẽ biến thành bộ dáng gì. Tiểu tử thúi Hàn Như Liệt cũng thật là phiền toái, Thiếu chủ Hàn gia hôm nay sống ở Chủ thế giới, còn không biết lúc nào mới trở về.

Nếu như Hàn Như Liệt ở Chủ thế giới phát triển tốt hơn, nói không chừng tương lai cũng sẽ không tiếp quản Hàn gia, chẳng qua là hôm nay hết thảy đều không biết trước được, cho dù hắn muốn tìm người tạm thời chấp quản Hàn gia, cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể tìm ra người .

Khóe miệng Mộ Thiên Tĩnh giương lên, thanh âm nhẹ nhàng, "Đúng vậy, mấy ngày chuẩn bị xuất phát." Ngày hôm nay sự tình ở Thiên Âm Môn đã bàn giao cũng không sai biệt lắm, đây là lúc có thể đi đến Chủ thế giới, hắn cùng với Bạch Mạt Lăng cũng đã đạt đến Càn Khôn cảnh, tiếp tục sống ở chỗ này cũng khó mà tăng lên tu vi, không bằng trực tiếp đi đến Chủ thế giới.

"Ngươi thực tiêu sái, đến lúc đó đi Chủ thế giới sau nhớ viết thư cho ta, giới thiệu một chút tình huống về Chủ thế giới." Hàn Thành Hạo đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch, chậm rãi nói.

"Đó là đương nhiên, đến lúc đó nếu ngươi có thể buông tất cả chuyện tình trên tay, liền cùng nhau đi chủ thế giới a. Chúng ta cũng cần mau sớm tăng lên tu vi a." Mộ Thiên Tĩnh có chút cảm khái, nếu không phải hai người Chỉ Ly và Như Liệt đánh bậy đánh bạ phát hiện ra sự tồn tại của Chủ thế giới, thì hiện tại bọn họ giống như là ếch ngồi đáy giếng.

Theo lúc ban đầu rung động qua đi, hắn đối với Chủ thế giới lại tràn đầy mong đợi, Tu Luyện Giả cảm thấy hứng thú nhất chính là tu luyện.

Hàn Thành Hạo cười gật đầu, cười giỡn nói: "Đến lúc đó ta nhất định sẽ đi , nếu không chẳng phải là bị ngươi bỏ xa sao?"

"Ha ha, uống rượu!" Mộ Thiên Tĩnh thoải mái cười nói.

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh đột nhiên mở cửa phòng ra, không chút nào báo trước liền xuất hiện ở trước mặt hai người. Sắc mặt Thiên Ngô chật vật, bộ dáng vội vàng nghiễm nhiên là đã xảy ra chuyện cực kỳ quan trọng.

Mộ Thiên Tĩnh và Hàn Thành Hạo cùng nhau đứng dậy, cũng không để ý hành động xông vào của Thiên Ngô, có thể làm cho Thiên Ngô biểu hiện ra trạng thái như vậy, nhất định là xảy ra đại sự, "Thiên Ngô, đã xảy ra chuyện gì?" Mộ Thiên Tĩnh nhanh chóng lên tiếng hỏi.

"Môn chủ, việc lớn không tốt. Lúc trước ở Chủ thế giới có một gã Tu Luyện Giả đánh bậy đánh bạ đi vào Đại Lục Thiên Huyền, mà tựa hồ hắn phát hiện ra manh mối ở Đại Lục Thiên Huyền, cũng không tính rời đi. Sau khi hắn rời đi ta liền lập tức chạy tới báo cho ngài, mặt khác mấy vị trưởng lão còn lại thì chia nhau đi báo cho các môn phái khác." Thiên Ngô một hơi nói ra sự tình đại khái, hai đầu lông mày trên khuôn mặt tràn đầy u sầu.

Sắc mặt của Mộ Thiên Tĩnh và Hàn Thành Hạo biến đổi, lúc trước một mực vẫn lo lắng chuyện tình này vẫn là đã xảy ra! Căn cứ vào tin tức mà bọn Chỉ Ly từ chủ thế giới truyền đến, Tu Luyện Giả ở Chủ thế giới mạnh hơn Phân thế giới muốn rất nhiều, bất kỳ một gã Tu Luyện Giả từ Chủ thế giới đến Đại Lục Thiên Huyền, đối với bọn họ mà nói cũng là phiền toái cực lớn.

"Tên Tu Luyện Giả kia có thực lực như thế nào? Hiện tại hắn ở nơi nào?" Mộ Thiên Tĩnh bình tĩnh lại vài phần, nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

"Ta không biết Tu Luyện Giả kia đạt đến tu vi gì, chính là thực lực của hắn rất mạnh, cũng không phải chúng ta có thể chống cự . Tu Luyện Giả Càn Khôn cảnh không đỡ nổi một chiêu của hắn ta, lúc trước khi ta tới hắn đã rời đi, về phần bây giờ đang ở nơi nào ta cũng không biết." Thiên Ngô nói gấp.

Nghe vậy, chân mày Mộ Thiên Tĩnh cau lại, trên khuôn mặt hiện lên vẻ lo lắng, "Nói như thế, hắn cũng không có coi giữ thông đạo? Việc này cũng không tính là tồi tệ nhất."

Thiên Ngô gật đầu, "Lúc ấy là như vậy, bây giờ là cái dạng tình huống gì ta cũng không rõ ràng lắm. Chúng ta đi ra bốn vị trưởng lão, mặt khác mấy vị trưởng lão thì vẫn ở lại để bảo vệ Thiên Âm môn, ta xem tin tức này trước hết vẫn phải thông tri cho các môn phái khác cùng với Thế gia nữa."

"Ta đây về Thiên Âm môn trước một chuyến, nhìn xem một chút tình huống cụ thể a." Mộ Thiên Tĩnh chậm rãi nói, tâm tình trầm trọng trước nay chưa từng có. Đại Lục Thiên Huyền, là nhà của bọn hắn, nếu bởi vì một Tu Luyện Giả từ Chủ thế giới mà phá hủy. . . . . . Không! Hắn tuyệt đối sẽ không để cho tình huống như thế xuất hiện!

Đang lúc Mộ Thiên Tĩnh chuẩn bị rời đi, tay Hàn Thành Hạo liền khoác lên bả vai Mộ Thiên Tĩnh, ngăn trở hắn rời đi, "Ngươi bây giờ trở lại Thiên Âm môn rất nguy hiểm, hiện tại cũng không thể xác định tên Tu Luyện Giả kia đã rời đi Thiên Âm Môn hay chưa, nếu như hắn nửa đường quay trở lại, chẳng phải là hỏng bét?"

Cước bộ của Mộ Thiên Tĩnh ngừng lại, hiển nhiên là lâm vào trong trầm tư, Thiên Ngô cũng gật đầu nói: "Hàn gia chủ nói rất đúng, Thiên Âm môn hiện tại tạm thời không thể trở về."

"Thiên Ngô, trưởng lão trong môn phái ta có thể có đem việc này báo cho Chủ thế giới không?" Mộ Thiên Tĩnh lên tiếng hỏi, hôm nay còn không biết thông đạo này đến khi nào có thể sữa chữa tốt, nếu không cũng sẽ không tồn tại vấn đề như vậy rồi.

"Có a! Trước khi rời đi ta đã nói cho Phong Bạch, để cho bọn họ viết thư nói việc này Cho chủ thế giới biết, hẳn là họ đã thông tri rồi." Thiên Ngô nói, trong mắt lại không thể tránh khỏi hiện vòng lo lắng, nếu như nửa đườngTần Lãng quay trở lại, như vậy có thể thành công hay không?

"Vậy thì tốt." Mộ Thiên Tĩnh thở phào nhẹ nhõm, "Hiện tại đầu tiên ta sẽ tề tụ Môn chủ của các môn phái khác và Gia chủ thế gia, cùng nhau thương nghị chuyện này."

"Mộ huynh, ngươi đi thông tri cho các môn phái khác, ta đi thông tri cho những thế gia khác, đến lúc đó chúng ta cùng tập hợp ở Thần Quyết Cung, như thế nào?" Hàn Thành Hạo rất là bình tĩnh nói, chẳng qua là lo lắng trong mắt khó có thể tiêu tán đi.

"Cứ làm như thế, chúng ta tách ra hành động!" Mộ Thiên Tĩnh đáp.

. . . . . .

Linh Viêm quốc.

Lăng Lạc Trần đang ở bên trong nhà tu luyện, lại đột nhiên nghe được một trận dồn dập tiếng gõ cửa, nghi ngờ mở cửa phòng ra, lại thấy vẻ mặt tức giận và lo lắng Cao Chính Thanh, không khỏi nói: "Cao huynh, ngươi làm sao vậy?"

"Đều đến phòng của ta a, Đại Lục Thiên Huyền đã xảy ra chuyện!" Cao Chính Thanh nhíu mày nói, khuôn mặt luôn luôn thật thà giờ phút này lại tràn đầy lo lắng.

Nghe Cao Chính Thanh, Lăng Lạc Trần căng thẳng , không nói hai lời nhanh chóng trong phòng Cao Chính Thanh, đám người Tư Đồ Diêu cũng được thông tri, rối rít chạy tới phòng Cao Chính Thanh. Song, còn không đợi mọi người hỏi thăm có chuyện gì xảy ra, thì đã nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang nằm trên giường Cao Chính Thanh.

"Phong Bạch trưởng lão?" Tư Đồ Diêu kinh ngạc nói, bước nhanh hướng Phong Bạch trưởng lão đi tới, khi nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch cùng với vết máu đã khô cạn sau, sắc mặt đột nhiên đen lại, nói: "Đây là chuyện gì xảy ra?"

Sắc mặt của những người ở đây cũng cực kì khó coi, Phong Bạch trưởng lão đã chết, mà thi thể của hắn lại thông qua thông đạo đi đến Chủ thế giới, trong chuyện này nhất định xảy ra đại sự.

"Thời điểm lúc trước ta đi ra ngoài nghe nói thông đạo hiệu số 16 có người tới, vừa đi qua nhìn, gặp phải một màn như vậy, ngoài ra, còn có một phong thư nhuốm máu." Giọng nói của Cao Chính Thanh có chút trầm trọng, ngay sau đó lấy thư tín kia ra, đưa cho mọi người xem.

Đám người Tư Đồ Diêu theo thứ tự nhìn nội dung trên thư, này vừa nhìn, nguyên bản tâm tình nặng nề nhất thời càng thêm trầm trọng, ai cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy. Nói như vậy, cũng là do bọn họ sơ sót, lúc trước nên phái người trông coi cửa động hiệu số 16, nếu không cũng sẽ không phát sinh chuyện như vậy.

Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn thi thể của Phong Bạch trưởng lão, trong lòng là tràn đầy tự trách, cũng bởi vì bọn họ không có suy nghĩ chu toàn, nếu không thì chuyện này cũng không thể phát sinh như vậy.

"Xem ra, hẳn là thời điểm Phong Bạch trưởng lão viết thư thông tri cho chúng ta bị Tần Lãng thấy được, Phong Bạch trưởng lão liều chết đưa tin tức tới đây, mà hành động của hắn lại chọc giận Tần Lãng, Tần Lãng dưới cơn nóng giận giết chết Phong Bạch trưởng lão, rồi ném thi thể Phong Bạch trưởng lão vào trong thông đạo." Lăng Lạc Trần bình tĩnh phân tích vấn đề, chẳng qua là từ một ít manh mối này đã phân tích ra sự việc lúc trước không sai chút nào.

""Đáng giận!" Tư Đồ Diêu tức giận nói, "Tu vi Tần Lãng ở Đại Lục Thiên Huyền căn bản không người nào có thể ngăn cản hắn, nếu hắn làm loạn, như vậy Đại Lục Thiên Huyền còn không biết sẽ bị quậy thành bộ dáng gì, đứng mũi chịu sào chính là Thiên Âm môn, ngay sau đó chính là cả Đại Lục Thiên Huyền đều rối loạn."

"Xem ra tênTần Lãng này cũng không phải là người tốt lành gì, nếu để cho hắn sống ở Đại Lục Thiên Huyền, thật sự nguy hiểm, bằng không ta hãy trở về Đại Lục Thiên Huyền một chuyến?" Mộc Thiên Nam nhíu mày nói, hắn không thể nhìn Đại Lục Thiên Huyền lâm vào nguy cơ như vậy.

Lăng Lạc Trần lắc đầu, "Thông đạo này cũng chưa sữa chữa tốt, nếu như sau khi đi vào ngươi không có đến được Đại Lục Thiên Huyền, ngược lại trở thành một bãi thịt nát, đây chẳng phải là uổng công." Thông đạo này mới là vấn đề lớn nhất, nói đến đây vận khí của Tần Lãng kia cũng thật là không tệ.

Sắc mặt Liễu Tuyết Nghiên tái nhợt, cơ hồ không có huyết sắc. ông nội của nàng —— Thiên Ngô trưởng lão đang ở Thiên Âm môn, Phong Bạch trưởng lão là bằng hữu tốt nhất của ông nội, hôm nay Phong Bạch trưởng lão ngã xuống, vậy tình huống của ông sẽ như thế nào?

Nhìn thân hình có chút đứng không vững của Liễu Tuyết Nghiên, Tư Đồ Diêu gấp rút đỡ nàng, quan tâm nói: "Đừng quá lo lắng, Thiên Ngô trưởng lão không có việc gì đâu."

Liễu Tuyết Nghiên khẽ gật đầu, hốc mắt lại có chút ướt át, bộ dáng lã chã chực khóc làmTư Đồ Diêu có chút đau lòng, "Ta xem, chuyện này chúng ta trước hãy báo cho Chỉ Ly bọn họ mới được, lúc trước Chỉ Ly không phải nói sau này có thể sữa chữa thông đạo sao?"

Nghe Lăng Lạc Trần nói vậy mọi người ai cũng đồng ý, trước mắt chỉ có thể làm như vậy. Lăng Lạc Trần nhanh chóng đi ra bên ngoài, thông qua phương pháp lúc trước Mộ Chỉ Ly lưu lại tới báo cho nàng!

Lúc này Mộ Chỉ Ly đang cùng Ích Hàn đi nhìn cửa hàng mới, đột nhiên cảm nhận được đám người Lăng Lạc Trần thông tri, tâm trạng liền căng thẳng , lập tức hướng Ích Hàn nói: "Ích Hàn, vị trí cửa hàng này rất không tồi, nhưng hiện tại ta có một số việc phải rời khỏi một chút."

Nghe Mộ Chỉ Ly nói vậy, Ích Hàn vội nói: "Vậy ngươi đi trước đi, nơi này có ta nhìn là được." Mặc dù không rõ làm sao Mộ Chỉ Ly đột nhiên có chuyện gấp, nhưng nhìn sắc mặt nàng biến hóa, chuyện này hẳn là bất thường.

Mộ Chỉ Ly xin lỗi cười một tiếng, xoay người bước nhanh rời đi, tìm một nơi vắng vẻ trực tiếp hư không tiêu thất đi. Nàng trước tiên tiến vào trụ sở bí mật, đem tin tức này nói cho Hàn Như Liệt và đám người Thiên nhi.

"Lăng Lạc Trần bọn họ liên lạc với chúng ta?" Mộ Dật Thần lên tiếng nói, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc.

Hàn Như Liệt cũng nhíu mày, "Chúng ta nhanh chút trở về, xem ra chuyện này không tầm thường rồi." Nếu không phải có đại sự phát sinh, bọn hắn không có khả năng liên lạc với bọn họ, dù sao lúc trước cũng thuyết phục bọn hắn đến Bồng Lai bí cảnh tìm bọn họ.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, ngay sau đó liền thông qua Không gian điểm trở lại Đông Phương gia, mọi người vừa xuất hiện, đã gặp ngay Lăng Lạc Trần đang ở bên ngoài, chỉ là so với trong ngày thường tao nhã, hôm nay vẻ mặtLăng Lạc Trần lộ vẻ áp lực. Lăng Lạc Trần cũng không nói chuyện, xoay người đi tới trong phòng Cao Chính Thanh, đám người Mộ Chỉ Ly liếc mắt nhìn nhau, rồi theo sát đi vào trong phòng Cao Chính Thanh, loại không khí áp lực này để cho trong lòng bọn họ cảm thấy có điềm báo không tốt.

Song, khi bọn hắn nhìn thấy thi thể của Phong Bạch trưởng lão sau, Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng nói: "Phong Bạch trưởng lão lúc nào đến Chủ thế giới?" Mộ Chỉ Ly cho rằng Phong Bạch trưởng lão lúc trước đến Chủ thế giới, mà thời điểm ở Chủ thế giới lại cùng những người khác nổi lên xung đột.

Song, lời nói kế tiếp của đám người Lăng Lạc Trần lại khiến cho sắc mặt nàng đột nhiên trở nên tái nhợt, "Ngươi nói cái gì? Có Tu luyện giả ở Chủ thế giới xông vào Đại Lục Thiên Huyền?"

Tư Đồ Diêu gật đầu, "Không sai, Phong Bạch trưởng lão chính là bị Tần Lãng đánh chết sau đó mới ném vào thông đạo, ngày hôm nay Đại Lục Thiên Huyền nhất định rất hỗn loạn."

"Thông đạo này tồn tại nhiều vấn đề như vậy, vận khí của tên Tần Lãngnày có thể tốt như vậy đi đến được Đại Lục Thiên Huyền, thật đúng là nan giải." Mộ Chỉ Ly nhíu mày nói, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng, cha mẹ cùng với các thân nhân của nàng đều ở Đại Lục Thiên Huyền, nàng quyết không thể để cho bọn họ gặp chuyện không may!

"Theo ý nghĩ của ta, Thiên Âm môn hôm nay rất có thể đã bị khống chế, không biết Tần Lãng kia đến tột cùng là người nào, nếu như hắn nghĩ muốn thao túng cả Đại Lục Thiên Huyền, vậy thì không xong rồi." Lăng Lạc Trần chậm rãi nói.

"Chỉ Ly tỷ, tỷ có biện pháp gì để sữa chữa tốt thông đạo này không?" Liễu Tuyết Nghiên lo lắng đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, giữ chặt tay Mộ Chỉ Ly, sự chờ mong trong mắt giống như ánh nến chập chờn, lôi kéo Mộ Chỉ Ly giống như là lôi kéo cây cỏ cứu mạng.

Mộ Chỉ Ly lắc đầu, "Sửa chữa thông đạo này cần thuộc tính Không gian tầng thứ sáu, mà hôm nay ta mới chỉ lĩnh ngộ thuộc tính không gian đến tầng thứ tư, không có cách nào sửa chữa tốt cái thông đạo này."

Sắc mặt Liễu Tuyết Nghiên trắng bệch, hi vọng lớn nhất giờ phút này cũng hoàn toàn tan vỡ.

"Các ngươi không nên nghĩ sự tình đến tồi tệ như vậy, dù sao Tần Lãng cũng chỉ có một mình, muốn thao túng cả Thiên Huyền Đại Lục cũng không phải chuyện đơn giản." Nhận thấy được không khí ngày càng trầm thấp, Hàn Như Liệt không khỏi lên tiếng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: