Chương 116: Bách hoa Viên
Khi biết được cha mẹ muốn đến Chủ thế giới, đương nhiên Mộ Chỉ Ly rất cao hứng, Đến lúc đó cả nhà bọn họ không cần chia lìa ở hai thế giới. Theo những gì trong thư viết mặc dù Bạch Mạt Lăng và Mộ Thiên Tĩnh có tính toán như vậy, nếu muốn trong thời gian ngắn đến nơi đây thì không thể được.
Dù sao đem Thiên Âm Môn và Mộ gia dàn xếp tốt cũng không phải là chuyện đơn giản, thân là Môn chủ củaThiên Âm Môn, bọn họ bận rộn rất nhiều chuyện, cũng không phải một chốc là có thể xử lý tốt, huống chi muốn tìm người đáng giá tín nhiệm đến chấp chưởng Thiên Âm Môn cũng rất khó khăn.
Thiên Âm Môn ở Đại Lục Thiên Huyền luôn là tâm huyết của Mộ Chỉ Ly, bọn họ không thể nào để cho tâm huyết của nữ nhi bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, cho nên kể từ sau khi Mộ Chỉ Ly rời khỏi Đại Lục Thiên Huyền, bọn họ cũng đem Thiên Âm Môn quản lý ngay ngắn rõ ràng, ngày hôm nay Thiên Âm Môn ở Đại Lục Thiên Huyền phát triển vô cùng tốt.
Thấy tình hình hiện tại của Thiên Âm môn qua lời của Bạch Mạt Lăng, độ cong nơi khoé miệng của Mộ Chỉ Ly dần dần mở rộng. Bất luận là Bạch Mạt Lăng hay là Mộ Thiên Tĩnh đều có tố chất lãnh đạo, cho dù Mộ Chỉ Ly đột nhiên biến mất, bọn họ tuyệt đối không để cho Thiên Âm Môn phát sinh bất kỳ rung chuyển nào. Bởi vì Mộ Chỉ Ly mang về tài nguyên tu luyện, hiện tại Thiên Âm môn nghiễm nhiên khôi phục lại vinh quang lúc trước và đã trở thành môn phái đệ nhất."
Biết được cha mẹ còn một khoản thời gian nữa mới có thể tới đây, tâm tình Mộ Chỉ Ly cũng không biết tốt hay không tốt, nhưng kết quả như thế lại cũng không xấu. Mặc dù nàng rất nhớ cha mẹ, nhưng thân phận hiện tại của nàng ở Bồng Lai Bí Cảnh chỉ là một Tán Tu, xem ra chính mình cần cố gắng thêm mới được, như vậy sau khi cha mẹ đến nơi này mình mới có thể bảo vệ bọn họ thật tốt.
Ngày kế, Thiên nhi đã trở về Thiên Âm Môn, Hàn Dĩnh Nhi và Bạch Thừa Doãn đối với vùng phụ cận của Tuyệt Tình Cốc cảm thấy hứng thú, cho nên sau khi cùng Mộ Chỉ Ly đánh một tiếng chào hỏi liền xoay người rời đi.
Dường như Mộ Hàn Mặc cũng có dự tính của mình, trong khoảng thời gian ngắn chỉ còn lại một mình Mộ Chỉ Ly. Chẳng được bao lâu, Ích Hàn chạy đến Vạn Hoa các tìm Mộ Chỉ Ly." Mộ huynh, hôm qua ngươi vừa tới ta cũng không có chiêu đãi ngươi thật tốt, thực xin lỗi, hôm nay ta sẽ dẫn ngươi đi tham quan Tuyệt Tình cốc một chuyến, như thế nào?"
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười nói: " Ha ha, có chủ nhà ngươi an bài, đương nhiên ta sẽ không có ý kiến."
" Đi thôi, chúng ta đi ăn điểm tâm trước, thành thật mà nói ta đã đi hết Bồng Lai tụ rồi, cảm thấy đồ ăn ngon nhất chính là Tuyệt Tình lâu, hôm qua ta đã rất muốn nếm thử rồi" Ích Hàn cười nói, cái bộ dạng thèm ăn cũng không phải là giả vờ.
" Ngươi đây tự khen, ngươi trở lại Tuyệt Tình Cốc mà còn chưa được ăn một bữa ngon?"Mộ Chỉ Ly hỏi ngược lại, Tuyệt Tình Lâu chính là Tuyệt Tình Cốc mở, nói vậy thủ nghệ của đầu bếp trong Tuyệt Tình Cốc nhất định còn tốt hơn Tuyệt Tình Lâu .
Vẻ mặt Ích Hàn đau khổ mà lắc đầu, " Hôm qua sau khi trở về thì bị nương ta lôi kéo hỏi đông hỏi tây,ngày cả đồ ăn không có mà ăn."Bọn hắn là người tu luyện không cần phải ăn uống cho nên mẹ hắn quên mất điều này.
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly nở nụ cười, " Không nghĩ tới Ích Hàn ngươi bên ngoài đường làm quan rộng mở, thời điểm đối mặt với mẫu thân thì không có biện pháp gì, đi nhanh đi, quả thực rượu và thức ăn của Tuyệt Tình lâu rất ngon."
Hai người cùng nhau ra khỏi Vạn Hoa Các, thời điểm đi tới Tuyệt Tình Lâu, trong đại sảnh đã có không ít người ở. Chưởng quỹ nhìn thấy Ích Hàn, vội vàng đi tới, hỏi: " Công tử, người muốn dùng đồ ăn sáng?"
" Chuẩn bị cho chúng ta chút thức ăn nhẹ."Ích Hàn quay đầu nhìn bên cạnh Mộ Chỉ Ly nói: " Tùy ý ăn một chút, chúng ta dùng bữa tại đại sảnh được chứ?"
Mộ Chỉ Ly nhún vai, " Không thành vấn đề."Nàng bản thân cũng không phải là người để ý mấy cái này, trong ngày thường lúc ăn cơm cũng rất ít lên nhã gian ngồi, nhưng bình thường nàng ở trong tửu lâu cũng thuận tiện thám thính tin tức, ở nhã gian căn bản là cái gì cũng không nghe được.
Ích Hàn và Mộ Chỉ Ly tùy ý tìm một vị trí ngồi xuống. Khi hai người ngồi xuống, có rất nhiều ánh mắt chăm chú nhìn hai người họ. Nếu như nói hôm qua mọi người đều không biết tí gì về Mộ Chỉ Ly, nhứngau khi trải qua chuyện kia, thì cũng đã có không ít người nhận ra Mộ Chỉ Ly.
" Mộ huynh, đêm qua Tuyệt Tình Cốc có phát sinh một chuyện thú vị, chỉ tiếc hôm qua ta trở về Tuyệt Tình Cốc lại không có dịp được nhìn tận mắt , quả thực có chút tiếc nuối."Ích Hàn cảm khái nói, hiển nhiên là có chút buồn bực. Náo nhiệt lớn như vậy lại không được xem.
Đuôi lông mày của Mộ Chỉ Ly chau lên, không khỏi hỏi: "Chuyện lý thú gì ? Đến cả ngươi cũng muốn thấy tận mắt?" Ích Hàn đã đi rất nhiều nơi ở Bồng Lai tụ, đương nhiên cũng nhìn thấy không ít chuyện lý thí, chuyện bình thường không thể làm cho hắn tò mò được
" Ta nghe nói hôm qua tại Trân Bảo các xảy ra một tin đồn thú vị, một nam tử trẻ tuổi vì một vị cô nương xinh đẹp mà vung tiền như rác a, mua cả trấn điếm chi bảo của Trân Bảo các."Ích Hàn ghé sát vào Mộ Chỉ Ly mấy phần, " trước kia ta cũng nhìn thấy trấn điếm chi bảo của Trân Bảo các rồi, nhưng trấn điếm chi bảo tốn hai trăm vạn tinh thạch thượng phẩm, cho dù có tiền cũng không có thể như vậy hoan phí a, cho nên mới không mua. Bản thân ta rất tò mò đến tột cùng người nào lại có thể mua nó, chỉ tiếc không thể nhìn thấy, những người khác cũng không biết. Ích Hàn bĩu môi, dường như không có nhìn thấy thật có chút tiếc nuối.
Ngay từ lúc nghe được ba chữ Trân Bảo các Mộ Chỉ Ly đã có một loại dự cảm bất thường, thời điểm Ích Hàn nói xong nàng liền lúng túng không biết nên nói cái gì. Chẳng qua mình chỉ mua một bộ đồ trang sức, không nghĩ tới chuyện này cũng sẽ truyền tới tai Ích Hàn. Nhìn thấy bộ dáng hiếu kỳ kia, dường như chuyện này có chút oanh động ở Tuyệt Tình cốc
Ích Hàn thấy Mộ Chỉ Ly kinh ngạc mà chưa từng nói chuyện, còn tưởng rằng Mộ Chỉ Ly bị chuyện này làm cho chấn động, không khỏi nói: "Hai trăm vạn tinh thạch thượng phẩm đúng là một con số xa xỉ, rất nhiều người có số tiền, nhưng là có thể hoan phí số tiền này để mua một bộ đồ trang sức, người ta có thể hoang phí đến mức độ làm cho mọi người rung đông rồi"
Việc có hai trăm vạn tinh thạch thượng phẩm cùng việc dùng hai trăm vạn tinh thạch thượng phẩm đi mua một bộ đồ trang sức hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, Ích Hàn rất hiểu điều này. Hắn ở Tuyệt Tình Cốc, thường xuyên tiếp xúc với nhiều loại người, hắn đã thấy rất nhiều người giàu có , nhưng chịu hao tốn như vậy lại không nhiều lắm.
Đang lúc này, cách vách một bàn người nhỏ giọng đàm luận truyền vào trong tai Ích Hàn.
"Chính là vị nam tử áo tím, đêm qua công tử ở trân bảo các vung tiền như rác chính là hắn." Một gã nam tử giảm thấp âm thanh nói, hiển nhiên cũng không nghĩ bị hai người Mộ Chỉ Ly nghe được. Liếc mấy cái về phía đối phương vung tiền như rác kia, biết thân phận của hắn không tầm thường.
"Có thật không? Ngươi xác định? Thật không ngờ lại trẻ tuổi như vậy?" Một gã nam tử khác nghi ngờ nói, nam tử trẻ tuổi đã giàu có như vậy, thực làm cho người ta kinh ngạc.
"Thật!" Nam tử kia lời thề son sắt nói, "Đêm qua ta thấy Trân Bảo các tụ tập nhiều người nên mới đi vào nhìn một cái, đúng lúc ta thấy được một màn kia, không phải là giả.
"Thật nhìn không ra nam tử này lại giàu có như vậy, không trách được có thể cùng Ích Hàn công tử làm bằng hữu."
Ích Hàn là cái thính lực gì, cho dù là hai người nói rất nhỏ thì Ích Hàn vẫn nghe được rất rõ ràng,. Nếu không phải nghe được ba chữ Trân Bảo Các, hắn vẫn còn không chú ý bọn họ thảo luận cái gì, nhưng khi nghe được tất cả mọi chuyện, hắn không khỏi trợn to mắt nhìn Mộ Chỉ Ly, "Ngươi. . . . . . đêm qua ở Trân Bảo các nam tử vung tiền như rác chính là ngươi?"
Nhìn bộ dáng kinh ngạc của Ích Hàn, Mộ Chỉ Ly lúng túng gật đầu, "Không sai. . . . . ."
Ích Hàn một chưởng vỗ vào trên bả vai Mộ Chỉ Ly nói: "Tiểu tử ngươi giấu diếm thật tốt a, hai trăm vạn tinh thạch thượng phẩm đi mua một bộ đồ trang sức? Vậy mà mấy ngày nay ngươi ở cùng với ta còn giả nghèo? Ngươi thích phẫn trư ăn lão hổ à, giấu diếm rất sâu. Bắt đầu từ hôm nay ngươi phải trả tiền, không thể ở không được!"
"Ai, đừng nha! Huynh đệ ta mới xuất huyết thật nhiều rồi, ta cứ ở không trả tiền đấy." Mộ Chỉ Ly căn bản không để ý tới lời Ích Hàn nói..., trực tiếp đùa bỡn vô lại.
Ích Hàn chỉ nói giỡn, hắn khoát vai Mộ Chỉ Ly , nhích tới gần mấy phần nói: "Ta nghe nói hôm qua ngươi ở cùng với một nữ tử rất xinh đẹp, đó là người nào?. Giới thiệu cho ta biết một chút?"
Mộ Chỉ Ly quăng tay Ích Hàn ra nói: "Đó là đệ muội của ta, đã cùng đệ đệ ta thành thân rồi, ngươi nên chặt đứt tâm tư kia đi."
Nhìn bộ dáng nghiêm túc của Mộ Chỉ Ly, Ích Hàn bĩu môi nói: "Thật là một chút hi vọng cũng không cho ta, sau này nếu gặp cô nương nào xinh đẹp nên nói cho ta biết một chút a. Nhưng hôm qua đệ muội ngươi đã tới đây sao hôm nay lúc ta đến tìm người thì không thấy mặt?"
Mộ Chỉ Ly liếc Ích Hàn một cái, "Còn không phải là không yên tâm về tên sắc lang ngươi cho nên mới cho nàng ấy đi trước? Được rồi ăn đi, chúng ta còn đi Tuyệt Tình Cốc, bản thân ta muốn xem một chút kia hai chữ vạn hoa từ đâu tới." Thấy Ích Hàn hỏi đến vấn đề này, Mộ Chỉ Ly liền chuyển đề tài.
Nói đến Tuyệt Tình Cốc, khuôn mặt anh tuấn của Ích Hàn nổi lên một tia đắc ý, cười nói: "Hai chữ này cũng không phải là lời đồn thổi ,Bách Hoa viên ở trong Tuyệt Tình cốc tuyệt đối là địa phương tốt nhất, đi thôi, ta dẫn ngươi xem thật kỹ Tuyệt Tình Cốc."
Vừa nói, hai người cùng nhau hướng Tuyệt Tình cốc đi tới. Khoảng cách giữa Tuyệt Tình lâu và Tuyệt Tình cốc cũng không xa, dù sao Tuyệt Tình lâu chính là tửu lâu gần nhất với nơi diễn ra sự kiện Vạn Hoa, đương nhiên sẽ không cách xa.
Dọc theo đường đi, Mộ Chỉ Ly phát hiện không ít người đều ở hướng Tuyệt Tình Cốc đi tới, thỉnh thoảng có thể từ trong miệng những người khác nghe được ba chữ Vạn Hoa Viên. Mộ Chỉ Ly nhướng mày hỏi: "Ích Hàn, Tuyệt Tình cốc này chẳng lẽ ai cũng có thể tiến vào trong đó sao? Vậy lúc ngươi. . . . . ."
" Đương nhiên là không phải, sắp tới ngày diễn ra sự kiện Vạn Hoa, cho nên Vạn Hoa Viên mở ra , về phần Tuyệt Tình cốc, những địa phương khác đều thuộc về thế lực của Tuyệt Tình cốc, bên trong có nhiều đệ tử đang tu luyện, đương nhiên không thể cho phép những người khác đi vào. Nhưng ngươi là bằng hữu của ta, ta dẫn ngươi đi xem nhìn cũng không sao." Ích Hàn cười sáng lạng, cũng không cảm thấy có bất kỳ chuyện gì không ổn.
Mộ Chỉ Ly cũng cảm thấy Ích Hàn người này tính cách rất là kỳ lạ, nói cho cùng nàng mới chỉ quen biết Ích Hàn mấy ngày thôi, hắn lại tin tưởng mình như thế, Tuyệt Tình cốc vốn là một thế lực ở Bồng Lai tụ, mặc dù không phải là môn phái lớn, nhưng thế lực cũng cực kỳ không kém, nếu không quả quyết không thể nào khiến cho Tu Luyện Giả của môn phái khác đến chỗ này tiến hành tỷ thí.
Nếu như nàng sinh ra lòng bất chính, nếu như biết đại khái Tuyệt Tình cốc thì chẳng phải rất nguy hiểm? Nhìn khuôn mặt Ích Hàn cười đến rực rỡ , Mộ Chỉ Ly lắc đầu, hỏi cũng vô dụng, nàng không phải không thừa nhận Ích Hàn nhìn người rất chuẩn.
Đi ước chừng một nén nhang , Mộ Chỉ Ly đã đến Tuyệt Tình cốc. Nhìn ba chữ "Tuyệt Tình cốc" phía trên viết cứng cáp có lực, trong lòng Mộ Chỉ Ly chấn động, không biết tu vi của người viết ba chữ như thế nào nhưng chỉ cần nhìn ba chữ kia thì đã có tác dụng chấn nhiếp lòng người.
Tuy trước mắt Bách Hoa viên của Tuyệt Tình cốc đã được mở ra , nhưng ngoài cửa Tuyệt Tình Cốc vẫn có người trông chừng, nhìn thấy Ích Hàn xuất hiện, người gác cửa rối rít cung kính hành lễ, nụ cười trên mặt Ích Hàn thu liễm không ít, chẳng qua là nhàn nhạt gật đầu, lộ ra vẻ bình tĩnh lạnh nhạt.
Nhìn thấy Ích Hàn biến chuyển, khóe miệng Mộ Chỉ Ly khẽ cười, nói vậy đây chính là bộ dáng bình thường của Ích Hàn trong mắt người khác. Nàng từ trong miệng những người khác đối với Ích Hàn cũng có một chút hiểu biết, Ích Hàn chính là con trai độc nhất của Tuyệt Tình cốc cốc chủ, tương lai Tuyệt Tình cốc lớn thế này đều muốn truyền cho Ích Hàn, thân là Cốc chủ Tuyệt Tình cốc kế nhiệm, tâm tư Ích Hàn rất là kín đáo, nghe nói khi còn bé Ích Hàn đã biểu hiện tài năng trác tuyệt.
Rất nhiều sự tình của Tuyệt Tình Cốc cũng là do Ích Hàn giải quyết, tuy còn ít tuổi nhưng hắn có nhiều kinh nghiệm quản lý, mà Cốc chủ Tuyệt Tình Cốc cũng là một người rất thú vị, chỉ cần là ý kiến Ích Hàn nói ra, bất luận đúng hoặc không đúng, hắn đều cho phép Ích Hàn đi làm. Thành công thì không nói, thất bại thì Ích Hàn phải chịu phạt, về phần cụ thể là trừng phạt gì cũng không phải là việc mà người ngoài có thể biết được.
Được Cốc chủ Tuyệt Tình cốc dạy dỗ như vậy, Ích Hàn trưởng thành cực nhanh, hôm nay hắn đã sớm chiếm được sự thừa nhận của mọi người trên dưới ở Tuyệt Tình cốc. Nói rõ một chút, lúc này lời nói của Ích Hàn ở Tuyệt Tình cốc ngang hàng với Cốc chủ.
"Mộ Ly, đã đến Bách Hoa viên rồi, lát nữa ta dẫn ngươi đi nếm thử rượu bách hoa, có rất ít người có thể nếm thử." Ích Hàn nhìn một mảng biển hoa trước mặt, cười nói.
Mộ Chỉ Ly nhìn hết thảy, trên khuôn mặt lạnh nhạt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc , khóe miệng chậm rãi giương lên độ cung. Dõi mắt nhìn lại, trước mắt là một mảng biển hoa thật lớn, nhìn không thấy đâu là tận cùng.
Trăm hoa đua sắc, xa xa nhìn lại, giống như từ trên trời rơi xuống một mảng lớn ánh bình minh. Trăm hoa phát ra từng đợt mùi hương thơm ngát, quyện vào nhau hợp thành mùi thơm hỗn hợp, thấm vào ruột gan.
Đặc biệt là căn cứ vào màu sắc của hoa mà phân bố ở những chỗ khác nhau, đóa hoa màu đỏ như ngọn lửa cháy hừng hực, đóa hoa màu vàng rực rỡ như ánh mặt trời, đóa hoa màu tím dịu dàng lãng mạn, nổi bật trên những tán lá xanh càng thêm tươi đẹp.
Một trận gió nhẹ thổi qua, từng cánh hoa phảng phất như hồ điệp tung bay, giống như hoa đang nói chuyện rất lãng mạn. Đặt mình trong ở trong Bách Hoa viên, ở trong biển hoa rong chơi, phảng phất như bản thân đang ở cảnh mộng huyền ảo, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ say mê, không khỏi cảm khái nói: "Thật đẹp, ta chưa từng thấy qua nơi nào đẹp như vậy
Nghe Mộ Chỉ Ly nhẹ nhàng nói ra, Ích Hàn liếc nhìn Mộ Chỉ Ly, cười nói: "Một đại nam nhân, thấy hoa cũng như vậy. . . . . ." Kích động, thời điểm Ích Hàn thấy rõ bộ dáng của Mộ Chỉ Ly bộ, hai chữ này cũng nói không nên lời.
Bình thường hắn chỉ cảm thấy Mộ Ly lớn lên có chút anh tuấn, chẳng qua là nhìn trên khuôn mặt mang vẻ say mê, chẳng biết tại sao hẳn là cảm thấy có chút kỳ quái. Đến tột cùng là kỳ quái chỗ nào, hắn cũng không nói được ra.
Hiển nhiên Mộ Chỉ Ly cũng là phát hiện lời nói và hành động của mình có chút thất thố, lập tức thu liễm lại, nói: "Ích Hàn, Bách Hoa viên này quả nhiên cực kỳ xinh đẹp, ta chưa bao giờ từng thấy quá nhiều hoa như thế , danh tự sự kiện Van Hoa thật sự rất phù hợp!"
Thấy Mộ Chỉ Ly khôi phục thái độ bình thường, Ích Hàn cũng cười nói: "Ha ha, đó là đương nhiên, Bách Hoa viên chúng ta có không ít người xử lý , trong biển hoa này rất nhiều loại hoa bên ngoài cũng không có ." Ích Hàn cũng không phải là người bình thường, rất nhanh đã hóa giải lúng túng lúc trước.
Có nhiều nữ tử ở xung quanh cũng lộ ra vẻ say mê, nữ nhân trời sinh đều yêu thích hoa, đây là đặc điểm mãi mãi không thay đổi, dường như nữ tử sinh ra đã có.
Nghe từng câu tán thưởng đối với Bách Hoa viên, Mộ Chỉ Ly không khỏi hỏi: "Nói như vậy mất tinh lực lớn như vậy đi nuôi trồng một biển hoa, hẳn không phải là vì đẹp mắt chứ? Có liên quan rượu bách hoa ?"
"Ngươi cũng thật thông minh, đích xác là cùng rượu bách hoa rượu có chút liên quan. Rượu bách hoa chính là thứ đặc biệt của Tuyệt Tình cốc chúng ta, rượu bách hoa không riêng mùi vị vô cùng ngon, sau khi uống có thể loại bỏ bộ phận tạp chất trong cơ thể, cho nên ở bên ngoài, giá tiền của rượu bách hoa rượu có thể nói là trên trời." đôi mắt trong suốt của Ích Hàn kia mang theo một tia tự hào. Sống ở Tuyệt Tình cốc từ nhỏ, tình cảm của hắn đối với nơi này rất thâm hậu.
Nghe vậy, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ vẻ tò mò, "Rượu bách hoa có thể loại bỏ tạp chất trong cơ thể?" Nàng đã thấy không ít đồ vật có thể loại bỏ tạp chất trong cơ thể, tỷ như thân thể của nàng cũng đã trải qua rất nhiều lần, nhưng giống như rượu bách hoa cũng lần đầu tiên nghe thấy, thật thần kỳ.
"Mộ Ly,ngươi hơi bị lạc hậu rồi. Rượu bách hoa ở Bồng Lai bí cảnh đều rất nổi tiếng , ngay cả Tu Luyện Giả chiến thắng tại sự kiện Vạn Hoa thì một trong số phần thưởng chính là rượu bách hoa. Hàng năm người tới Tuyệt Tình cốc cầu cạnh van xin rượu bách hoa cũng không hề ít, chỉ là rượu bách hoa của chúng ta hàng năm chỉ bán ra ba bình. Số lượng rượu Bách Hoa vốn không nhiều, đệ tử Tuyệt Tình Cốc cũng cần có."
"Ra là vậy." Mộ Chỉ Ly gật đầu, " Bảo bối cỡ này tự nhiên là người trong nhà phải hưởng dụng đầu tiên, không nghĩ tới làm bạn với công tử của Tuyệt Tinh cốc ta còn có thể uống thử rượu bách hoa mà người khác không thể uống , thật làm cho người ta vui mừng a."
Trong lúc hai người đang nói chuyện, một tiếng nói trong trẻo lạnh lùng truyền vào trong tai hai người, "Ích Hàn huynh, lâu rồi không gặp."
Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn quay đầu lại, đợi tới thời điểm thấy người, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ kinh ngạc. Người trước mặt nàng cũng không xa lạ, dĩ nhiên là Hoàng phổ Vân Thiên Ma Tông , nghe lời Hoàng phổ Vân vừa nói, tựa hồ hắn đã sớm biết Ích Hàn rồi?
"Hoàng Phổ huynh, ngươi đến khi nào, sao lại không có nói cho ta biết một tiếng, ta nhất định sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt a." Ích Hàn vội vàng cười nói, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra nụ cười rạng rỡ, chẳng qua là Mộ Chỉ Ly nhận thấy, nụ cười này của hắn so với bình thường khác nhau rất lớn, nhiều hơn một chút cứng nhắc, thêm một chút lễ phép, đây là nụ cười ứng phó .
"Sự kiện Vạn Hoa sắp tới, Ích Hàn huynh là người bận rộn, sao ta dám làm phiền ngươi." Một bên trên khuôn mặt đạm mạc của Hoàng Phổ Vân cũng hiện lên nụ cười nhợt nhạt.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top